AAVN

SONE Community
 
Trang ChínhGalleryTìm kiếmLatest imagesĐăng kýĐăng Nhập
Bài gửi sau cùng
Bài gửiNgười gửiThời gian
[PIC][05-08-2017]SNSD trở thành khách mời cho ‘'아는 형님 Knowing Bro” của kênh JTBC Thu Aug 17, 2017 10:35 pm
[PIC][11-08-2017]SNSD trở thành khách mời trên chương trình "Running Man" Wed Aug 16, 2017 7:51 pm
[PIC][27-05-2017]TaeYeon khởi hành đi Thái Lan để tham gia Concert - "PERSONA in BANGKOK" vào chiều nay Sun Aug 06, 2017 9:52 pm
[PIC][21-04-2017]Tiffany khởi hành đi LA – Mỹ để tham dự "The 15th Korea Times Music Festival 2017" vào tối nay Sun Aug 06, 2017 9:51 pm
[PIC][24-12-2016]Tiffany tham dự và biểu diễn tại “2016 KBS Entertainment Awards” vào hôm nay Sun Aug 06, 2017 9:49 pm
[OTHER][12-12-2013]SELCA MỚI CỦA SUNNY Sun Aug 06, 2017 9:47 pm
[PIC][20-07-2017]Sunny trở thành khách mời trên chương trình của kênh SBS - "백종원의 푸드트럭 Baek Jongwon Food Truck" Sun Aug 06, 2017 9:46 pm
[PIC][18-05-2017]TaeYeon khởi hành đi Đài Loan để biểu diễn tại 3 đêm Concert “PERSONA” vào hôm nay Sun Aug 06, 2017 9:45 pm
[PIC][12/13/14-05-2017]Hình ảnh mới nhất từ Solo Concert thứ 2 của TaeYeon tại Seoul Sun Aug 06, 2017 9:44 pm
[PIC][18-04-2017]TaeYeon tham dự sự kiện ra mắt dòng "KT Galaxy S8/S8+" tại Gwanghwamun KT Square vào sáng nay Sun Aug 06, 2017 9:43 pm
[PIC][03-03-2017]Hình ảnh mới nhất từ chuỗi hoạt động quảng bá cho "MY VOICE" của TaeYeon Sun Aug 06, 2017 9:42 pm
[PIC][22-05-2017]TaeYeon trở về Hàn Quốc vào chiều nay Sun Aug 06, 2017 9:41 pm
[PIC][25-03-2017]TaeYeon tham dự buổi Fansign cho dòng mỹ phẩm "Banila Co." vào chiều nay Sun Aug 06, 2017 9:40 pm
[OTHER][28-09-2016]TaeYeon trở thành gương mặt đại diện mới của dòng mỹ phẩm "Banila Co" Sun Aug 06, 2017 9:39 pm
[PIC][29-03-2017]Tiffany - HyoYeon và SeoHyun tham dự sự kiện ra mắt BST Thu - Đông của thương hiệu "PUSHBUTTON" trong khuôn khổ "2017 S/S HERA Seoul Fashion Week" vào chiều nay Sun Aug 06, 2017 9:39 pm
[PIC][16-04-2017]TaeYeon – Sunny – Tiffany – HyoYeon và SooYoung tham dự buổi Fansign cho “G-SHOCK CRAZY TOUGHNESS” vào chiều nay Sun Aug 06, 2017 9:38 pm
[PIC][14-07-2017]SNSD khởi hành đi Osaka – Nhật Bản để tham dự “SMTOWN LIVE WORLD TOUR VI IN OSAKA” vào sáng nay Sun Aug 06, 2017 9:37 pm
[PIC][13-01-2017]SooYoung tổ chức Buổi hòa nhạc Từ thiện - "Beaming Effect" + Tiffany tham dự với vai trò khách mời vào tối nay Sun Aug 06, 2017 9:35 pm
[PIC][29-03-2017]Tiffany và HyoYeon tham dự sự kiện ra mắt BST Thu - Đông của thương hiệu "KYE" trong khuôn khổ "2017 S/S HERA Seoul Fashion Week" vào chiều nay Sun Aug 06, 2017 9:35 pm
[PIC][19-06-2017]TaeYeon - Tiffany - HyoYeon và YoonA khởi hành đi Jeju để tham dự "SMTOWN FRIENDS WORKSHOP IN JEJU 2017" vào sáng nay Sun Aug 06, 2017 9:34 pm


Share
 

 [FANFIC-LONGFIC] l Định Mệnh l Taeny (main), Yulsic l G chap 7

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Chuyển đến trang : 1, 2  Next
Tác giảThông điệp
zoy_locksmith_taeny
Member
Member


Post : 118
Coins : 4595
Thanked : 19
Join date : 21/07/2012
Age : 28

[FANFIC-LONGFIC]  l Định Mệnh l Taeny (main), Yulsic l G chap 7 Empty
Bài gửiTiêu đề: [FANFIC-LONGFIC] l Định Mệnh l Taeny (main), Yulsic l G chap 7   [FANFIC-LONGFIC]  l Định Mệnh l Taeny (main), Yulsic l G chap 7 EmptyMon Aug 06, 2012 8:43 pm

Au: zoy
Rating:G
Warning: ko có gì nguy hiểm
Pairings: taeny( main), yulsic
Note: fic này bên forum cũ tựa là Never Let You Go, nay em muốn đổi tên lại cho phù hợp hơn ạ.
tay nghề em có hạng, còn nhiều lỗi nên mn chém nhẹ tay cho. cảm ơn mn :gau1:

ĐỊNH MỆNH
-appa à! bên này đẹp quá! hihi!

cô gái vs đôi mắt cười dễ thương thích thú dang rộng vòng tay ra đón lấy gió và nắng của buổi ban mai khi bình minh đang rực

rỡ trên ngọn núi đầy cỏ hoa. nơi đây thật thơ mộng, đẹp một nét đẹp hoang sơ nhưng nhẹ nhàng, dịu mát. cô gái nhắm mắt

lại, tận hưởng cảm giác yên bình giữa không gian thiên nhiên rộng lớn.

-fany à! coi chừng nguy hiểm đó con!

từ đằng xa, ông hwang ngồi trên xe lăn, mắt luôn dõi theo đứa con gái bé bỏng của mình. ông là chủ tịch tập đoàn hwang gia

khét tiếng giàu có, quyền quý. nhưng vs ông, tiffany là tất cả cuộc đời ông. từ khi vợ mất, ông dành cho con tình yêu thương

mãnh liệt, bù đắp cho những thiếu thốn mà con gái bé bỏng của ông phải chịu đựng.

-canh chừng con bé cho cẩn thận đấy!

ông quay sang dặn dò đám vệ sĩ đang túc trực bên cạnh. chuyến dã ngoại lần này, ông chiều lòng con gái cưng chứ thực ra

ông vô cùng lo lắng. bởi nơi đây là chốn rừng hoang, đồi núi vắng vẻ, ít người lại cách xa tp seoul nhộn nhịp đông đúc. nhưng

nơi này lại mang vẻ đẹp thơ mộng, tựa cõi thần tiên giữa chốn nhân gian nên tiffany cực kì tò mò, thích thú, nằng nặc đòi ông

cho phép đc đặt chân đến.

bản thân đã già cả, lại bệnh tật phải ngồi xe lăn, nhưng ông ko thể nào ko chiều ý đứa con gái rượu của mình. ông quyết định

theo sát bên con trong chuyến dã ngoại lần này vì ko an tâm khi cho fany đi riêng mặc dù đã có vệ sĩ theo bảo vệ.

-fany à! đừng có đi xa quá nhé!

ông hwang lo lắng nhìn theo bóng fany mà ko dám rời mắt một phút.

-appa à! trong này đẹp quá! con muốn đi sâu vào đó một tí! appa đừng có lo, có vệ sĩ theo sau con mà!

fany nói vọng lại, thực ra cũng chỉ để cho ông hwang bớt căn thẳn thôi chứ đi ngắm cảnh mà đám vệ sĩ to con, mặt mày lúc

nào cũng ko biết cười là gì cứ quanh quẩn bám riết lấy mình thì chán chết! đi đc một đoạn khá xa, fany quay lại ra lệnh:

-các người đứng ở đây! tôi muốn đi vệ sinh một lát!

-nhưng thưa tiểu thư... chủ tịch dặn chúng tôi phải theo sát tiểu thư ko được rời một bước!

đám vệ sĩ e dè.

-sao? tôi muốn đi vệ sinh mà các anh định theo á? tôi nói ở đây là ở đây! đừng có cãi lời tôi! ko tôi cho các anh nghỉ việc đấy!

fany nghiêm giọng.

-...nhưng...nhưng tiểu thư à...! đừng làm khó tụi tôi mà...!

đám vệ sĩ bối rối.

-yên tâm đi! tôi đi vệ sinh xong sẽ gọi các anh mà! vậy nhé! đừng có theo tôi nữa đấy!

fany tinh nghịch chạy nhanh vào lối mòn nhỏ đầy hoa rực rỡ, cây cối um tùm. đám vệ sĩ lo lắng dõi theo nhưng vì lệnh cô chủ

mà ko dám cãi lời. họ đành đứng lại đó chờ đợi. 10p trôi qua, vẫn ko nghe tiếng fany gọi, đám người bắt đầu lo lắng.

-tính sao bây giờ? sao tiểu thư đi vệ sinh gì mà lâu quá vậy...!

một ng nóng ruột.

-ừm... sao kì vậy nhỉ? thôi! chúng ta nên đi vào trong đó xem sao! tôi thật sự ko an tâm tý nào.

nói rồi, họ lần mò theo lối mòn mà fany đã đi vào. đi đc một đoạn khá xa, bóng dáng cô chủ vẫn chẳng thấy. họ bắt đầu lo

lắng thực sự. bỗng có tiếng thét vang lên, đúng là âm giọng của fany. đám vệ sĩ cuống cuồng gọi lớn:

-hwang tiểu thư à!! cô đang ở đâu??

họ liên tục gọi cô chủ. chỉ có tiếng văng vẳng âm giọng họ từ vách núi vọng lại. sau suốt nửa giờ đồng hồ, đám người hốt

hoảng chạy khắp nơi tìm kiếm nhưng vô ít. tiffany đã mất tích!

-nguy rồi! phải báo ngay cho ông chủ!

đám vệ sĩ vội vã chạy về thông báo.

-thưa..thưa chủ tịch...tiểu thư...tiểu thư đã mất tích!

-sao?? các cậu nói gì?? tiffany!! con gái ta!!!

ông hwang gần như hét ầm lên, ông hoảng loạn, nhịp tim tăng lên ko ngừng.

-mau đi tìm!! tại sao lại như thế!!! ta đã dặn phải canh chừng tiểu thư cẩn thận mà!!!!

-...dạ...dạ...chúng tôi đã tìm kiếm tiểu thư suốt nửa tiếng đồng hồ nhưng vẫn ko thấy thưa chủ tịch...!

-...các...các cậu...thật là ăn hại...!!! fan...fany...con gái ta...!!

ông hwang quá sốc, ông lên cơn đau tim rồi ngất lịm đi trong tiếng gọi tên con gái mình.

-nguy rồi! chia ra làm hai tốp! một tốp đưa chủ tịch đi cấp cứu, một tốp ở lại đây truy tìm tiểu thư! nhanh lên!

ng thủ lĩnh ra lệnh, họ bắt đầu thực hiện nhiệm vụ.

tốp người lo cho ông hwang đã lên xe xuống núi, tốp còn lại toả ra đi tìm cô chủ.

-tiểu thư à...! cô đang ở đâu vậy? có nghe thấy ko??

-tiểu thư à! cô trả lời đi....!!

đám người thi nhau gọi thật lớn, nhưng đáp lại cũng chỉ là tiếng vọng lại của núi rừng bạt ngàn. suốt cả ngày hôm đó, họ lùng

sục khắp nơi nhưng tung tích cô chủ vẫn biệt tăm... mãi đến gần tối, khi màn đêm đã bắt đầu buông xuống, họ gần như tuyệt

vọng.

-...nguy to rồi...vẫn ko tìm thấy tiểu thư...! giờ chúng ta phải làm sao đây...!

-bây giờ sắp tối rồi, cũng ko thể tìm đc tung tích cô ấy! chúng ta nên về nơi tập trung đi thôi! ko có đèn đóm, vật dụng phòng

vệ thì làm sao mà tìm đc chứ! sáng mai chúng ta huy động lực lượng thêm để tìm!

một ng lo lắng đề xuất ý kiến. họ lắc đầu nhìn nhau, chỉ còn biết quay về chứ ở lại cũng chẳn làm đc gì hơn.

...về phần tiffany, cô đang bất tỉnh mê mang trong một cái hố nhỏ nhưng sâu, đất đá bên trong vô cùng gai góc, lởm chởm.

trong lúc mãi mê ngắm nhìn toàn bộ khung cảnh hoang sơ của vùng ngoại ô vắng vẻ, cô đã vô ý trượt chân té xuống cái hố

sâu này. cô bị va phải vách hố và bất tỉnh, máu từ vết thươnh rịn ra ko ngừng...

đám vệ sĩ kiệt sức, vô vọng rời khỏi ngọn núi. lúc này trời cũng đã khuya...

cô tiểu thư tội nghiệp vẫn còn mắc kẹt dưới đáp hố sâu lạnh.

xem chừng, cô thật sự gặp nạn lớn tại nơi núi rừng hoang vu này...

mãi một hồi lâu từ khi đám vệ sĩ bỏ đi, bỗng có ánh đèn pin rọi ra từ những lùm cây loà xoà, rậm rạp. tiếng bước chân ng

ngày một rõ ràng hơn, gần nơi fany gặp nạn.

-taeyeon à...! trời sắp tối rồi, chúng ta đã lạc trong ngọn núi này cả ngày hôm nay rồi đấy...! chân anh mỏi nhừ rồi nè...!

chúng ta phải bỏ mạng tại nơi này sao? tất cả cũng tại em! tự nhiên dở chứng rủ anh đi thám hiểm cái nơi khỉ ho cò gáy này

chi vậy chứ!!

ng thanh niên than thở.

-em biết rồi... anh đừng có than thở nữa mà...! đây là lần thứ 14 trong ngày rồi đấy! từ từ anh em mình cũng mò đc đường ra

thôi...! bất quá tối nay cắm trại ngủ lại trong rừng 1 ngày, sáng mai lại đi tiếp vậy! nơi này người ta đã rà soát kĩ rồi, ko có thú

hoang đâu mà anh lo!

cô gái vs thân hình nhỏ bé, gương mặt trắng trẻo, ánh mắt sáng ngời mang vẻ mạnh mẽ. ánh mắt ấy khác xa vs ngoại hình

yếu ớt của cô, nó rực lên sự can đảm, tự tin mà bất cứ ng đàn ông nào cũng muốn đc sở hữu.

-haizz...em nói câu đó nghe như vẻ em nắm chắc đc tất cả mọi chuyện ý! lỡ biết đâu lạc thật trong đây thì sao chứ? điện thoại

thì mất sóng, thức ăn nước uống mang theo cũng sắp cạn...! đây lại là nơi hoang vu ko bóng người... chúng ta chết chắc rồi

đấy kim taeyeon!!!

anh chàng bên cạnh vẫn ko ngừng làu bàu, than thở.

-trời ơi...tại sao tôi lại có một ông anh nhát cáy đến như thế chứ...!

cô gái tức tối bịt tai lại.

ánh đèn pin leo lắt dẫn lối 2 ng đi đến gần miệng hố nơi fany bị nạn hơn nữa.

-aaaaa!!!!

taeyeon la lên 1 tiếng lớn. cô bị hụt chân, té xuống miệng hố sâu, đúng ngay cái hố mà tiffany gặp nạn. ng thanh niên đi cùng

cô hoảng loạn hét lớn:

-taeyeon à!! em ko sao chứ hả??

taeyeon may mắn bám vào một mỏm đá nhô ra trên thành hố, cô cố gắng đáp lại:

-....em ko sao...!! anh mau tìm cách cứu em lên đi...!

-đc...đc rồi...! chờ anh một lát, anh thả dây xuống kéo em lên!

ng thanh niên cuống cuồng lục ba lô, lôi ra một sợi thừng dài và chắc chắn. anh cột một đầu vào gốc cây gần đó, một đầu thả

xuống cho taeyeon.

-bám vào dây mau taeyeon!

anh hét lớn.

-...xong rồi oppa! kéo em lên đi!

ng thanh niên cố hết sức kéo mạnh lên, đc gần nửa đoạn, ánh đèn pin leo lắt rọi xuống lòng hố, bất chợt chạm phải một vật

lạ. taeyeon dụi mắt nhìn kĩ lại, cô la lên:

-khoang đã oppa!!! em...hình như em phát hiện có ng bị rơi xuống hố!

-hả? em nói cái gì?

-từ từ hạ dây xuống! có ng gặp nạn dưới này!

taeyeon hét lên.

ng thanh niên thả dây xuống từ từ. taeyeon chạm đến đáy hố, cô rọi đèn pin xung quanh và bắt gặp fany đang bất tỉnh.

-oppa!!! một cô gái! một cô gái ở dưới này!

taeyeon vô cùng hốt hoảng.

- em cột dây vào người cô ấy đi!

ng thanh niên nói vọng lại. taeyeon vội cởi dây buộc quanh eo mình, cột chặt vào ng con gái đang mê man bất tỉnh ấy.

-xong rồi oppa! kéo cô ấy lên đi!

sau một hồi lâu vất vả, cuối cùng họ cũng đưa fany lên khỏi cái hố sâu ấy.

-...hộc...hộc....! mệt...oppa mệt quá...! muốn đứt hơi...luôn..nè...!!

-...em..cũng vậy mà...!

hai ng thở lấy thở để sau khi cố gắng thoát ra khỏi cái hố quái quỉ.

-...nguy rồi...! cô ấy bị thương kìa! taeyeon, mau lấy hộp cứu thương đến đây nào!

taeyeon vội vàng lấy cái ba lô lại, cô lục lọi rồi lấy ra hộp cứu thương.

họ sát trùng vết thương rồi băng bó cho fany.

-oppa à! bây giờ tính sao đây?

-...hừm...! thì cõng ng ta theo chứ sao!

-...biết cô ta là ai? nhà cô ấy ở đâu mà tìm? mình còn đang lạc trong ngọn núi này mà...!

-chậc...trước hết là dựng lều ngủ qua đêm đã. trời sắp khuya rồi, ngày mai chúng ta lại tiếp tục đi vậy!

-ừm...đi thôi oppa!

-em cõng cô ấy đi, đưa ba lô và đồ đạc cho anh.

-vâng oppa!

taeyeon ngồi xuống, đỡ lấy fany. vì đã đc học võ từ nhỏ, sức khoẻ của cô khác xa so vs thân hình trẻ con ấy. cô cõng ng con

gái yếu đuối ấy lên một cách dễ dàng.

...fany lúc này vẫn còn mê mang ko biết gì...

sáng hôm sau, họ tiếp tục lên đường và may mắn tìm đc nơi họ đậu xe lúc mới lên đây và thoát ra đc ngọn núi.

-mừng quá taeyeon à! xuýt nữa thì tụi mình chết chắc giữa nơi hoang vu đó rồi!

-ừm! mà oppa à! còn cô gái này thì sao đây hả? chúng ta đưa cô ấy đi đâu bây giờ?

-hừm...gay nhỉ...hay là đưa về nhà em đi!

-huh? nhà em à?

-ừ! chứ nhà anh thì chậc chội ko tiện đâu taeyeon à!

-ừm! vậy cũng đc. mà oppa, lỡ cô ấy...ko tỉnh dậy thì sao? anh em mình làm ơn mà mắc oán đó...!

taeyeon nheo mắt nhìn ng thanh niên.

-bậy! cô ấy vẫn còn thở mà! chắc chỉ bất tỉnh vì va đầu vào vách đá thôi. em làm ơn thì làm ơn cho trót đi taeyeon!

taeyeon đăm chiêu suy nghĩ, cô quay sang nhìn người con gái đang ngả đầu vào vai mình. bất chợt tim cô loạn nhịp trc vẻ đẹp

kiêu sa mỏng manh ấy. đôi mắt khép chặt, cái mũi thanh tú cùng đôi môi hồng của fany làm taeyeon cứ ngỡ mình đang đỡ lấy

một thiên thần. fany vẫn hút hồn người đối diện ngay cả khi cô ấy đang mê man bất tỉnh.

tae đờ người ngắm nhìn cô gái ấy, lòng cô dấy lên cảm giác khó diễn tả bằng lời. tae quay đi chỗ khác, lắc đầu lia lịa.

"taeyeon! mày bị gì vậy chứ...? sao tim đập loạn nhịp cả lên thế này...! nhưng...thực sự..cô ấy đẹp quá! như thiên thần vậy...!"

tae nghĩ ngợi mông lung.

-...đành vậy thôi oppa...!

cô đáp lại vs anh trai mình, mắt vẫn ko rời người con gái yếu đuối đang bên cạnh. ko hiểu tại sao, cô muốn đc bảo vệ người

con gái vs vẻ đẹp mong manh yếu đuối này...

họ lên đường về nhà taeyeon...

end chap 1


Được sửa bởi zoy_locksmith_taeny ngày Thu Dec 06, 2012 10:14 pm; sửa lần 6.
Về Đầu Trang Go down
love_love_love
Member 2
Member 2


Post : 209
Coins : 4525
Thanked : 7
Join date : 24/07/2012
Age : 29

[FANFIC-LONGFIC]  l Định Mệnh l Taeny (main), Yulsic l G chap 7 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC-LONGFIC] l Định Mệnh l Taeny (main), Yulsic l G chap 7   [FANFIC-LONGFIC]  l Định Mệnh l Taeny (main), Yulsic l G chap 7 EmptyMon Aug 06, 2012 8:50 pm

tem hóng cai chap tiếp theo của âu
Về Đầu Trang Go down
EnnaMilka.99
Member 2
Member 2


Post : 276
Coins : 4621
Thanked : 33
Join date : 20/07/2012

[FANFIC-LONGFIC]  l Định Mệnh l Taeny (main), Yulsic l G chap 7 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC-LONGFIC] l Định Mệnh l Taeny (main), Yulsic l G chap 7   [FANFIC-LONGFIC]  l Định Mệnh l Taeny (main), Yulsic l G chap 7 EmptyMon Aug 06, 2012 9:37 pm

Cháp đi ... au nhớ viết hoa tên cụa mí nàng nghen :gau1:
Về Đầu Trang Go down
zoy_locksmith_taeny
Member
Member


Post : 118
Coins : 4595
Thanked : 19
Join date : 21/07/2012
Age : 28

[FANFIC-LONGFIC]  l Định Mệnh l Taeny (main), Yulsic l G chap 7 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC-LONGFIC] l Định Mệnh l Taeny (main), Yulsic l G chap 7   [FANFIC-LONGFIC]  l Định Mệnh l Taeny (main), Yulsic l G chap 7 EmptyTue Aug 07, 2012 4:14 pm

chap 2

‎...hwang gia...

-sao rồi? chủ tịch đâu?

một cô gái vs nước da hơi ngăm ngăm, thân hình quyến rũ mái tóc dài muột buông thả vs

gương mặt xinh đẹp đang rảo bước trên sảnh của ngôi biệt thự. cô là kwon yuri, người thừa

kế một tập đoàn giàu có, có tình thân vs tập đoàn nhà họ hwang rất khắn khít. yuri và

tiffany đã đc đính ước vs nhau từ nhỏ. và bây giờ, tiffany sắp trở thành vợ hợp pháp của yuri.

ko ngờ chỉ còn vài ngày nữa hôn lễ sẽ đc tổ chức mà fany và ông hwang đã gặp nạn. ng hầu

trong hwang gia đang rất lo sợ nếu yuri biết đc chuyện này nhưng đành phải khai thật.

-thưa kwon tiểu thư...chủ tịch đang nằm tại phòng riêng ạ...!

-tôi có thể gặp ông ấy đc ko?

-dạ...dạ...ông ấy đang ngủ ạ...!

-lạ nhỉ? giờ là 11h sáng rồi mà bác hwang còn ngủ là sao?

yuri quay người lại nhìn gia nhân. mọi người đều lo sợ cúi gằm mặt. yuri cảm thấy nghi ngờ.

-cho tôi biết, bác hwang có chuyện gì phải ko?

-...dạ...ông hwang vừa trãi qua cơn đau tim...

-tình trạng thế nào rồi? ông ấy có bị sao ko?

yuri lo lắng hỏi dồn dập.

-dạ...ông ấy đã qua cơn nguy kịch, giờ cần nghỉ ngơi để hồi sức ạ!

-tốt! vậy còn hwang tiểu thư? cô ấy đâu?

yuri bắt đầu lớn giọng.

-...dạ...dạ....

-nói mau! vợ chưa cưới của tôi đâu?

yuri nhìn trừng trừng vào đám người hầu trong hwang gia như muốn giết họ bằng cặp mắt

nảy lửa.

-...dạ...dạ....hwang tiểu thư...cô ấy...cô ấy... bị ....mất tích ...trong rừng rồi ạ...

đám người hầu sợ hãi run cầm cập.

-cái gì?? tại sao?? tại sao lại mất tích??

-...dạ...tiểu thư đi du ngoạn trên một ngọn núi và chẳng may bị lạc mất ạ... chúng tôi vẫn

đang ra sức tìm kiếm cô ấy thư kwon tiểu thư...

-đừng đùa vs tôi chứ! ngọn núi đó ở đâu chứ hả??

yuri nổi giận túm lấy áo ng quản gia.

-...dạ...nó...nó ở rất xa seoul thư tiểu thư...!

-chết tiệt! tại sao giờ này các người mới báo cho tôi biết chứ hả? mau dẫn tôi đến đó!!!

-...thưa...thưa tiểu thư...chúng tôi đã cho người lùng sục khắp ngọn núi đó rồi, đến giờ tung

tích hwang tiểu thư vẫn bặt tăm...

ông quản gia lắp bắp.

-CHẾT TIỆT!!! FANY CÓ BỊ GÌ THÌ CÁC NGƯỜI BIẾT TAY TÔI!!

yuri quát lớn, cô lúc này đang rất hoảng loạn, lo lắng cho fany.

-mau đưa tôi đến ngọn núi đó! nhớ nhắn vs bác hwang tôi có ghé qua đã đi tìm fany nhé!

yuri ko chần chừ thêm được nữa, cô vội vã quay trở ra xe cùng đám vệ sĩ hôm nọ. họ bắt

đầu đi đến tận nơi đó để tìm fany.

...tại một ngôi nhà nhỏ ở khá xa trung tâm tp seoul...

-oppa à! có cần đưa cô ấy đến bệnh viện ko? em sợ lỡ cô ấy bị gì thì sao?

-ko cần đâu taeyeon. cô ấy chỉ bị ngất thôi. vết thương cũng ko quá nặng, chúng ta chăm

sóc cho cô ấy tại nhà là đc!

anh trai tae tự tin, dù gì thì anh cũng là một bác sĩ khá có tay nghề nên taeyeon khá an tâm.

-thôi oppa về nhé! tại chuyến dã ngoại này mà công việc của anh bị đình trệ này! nhớ chăm

sóc cô gái ấy cẩn thận đấy nhé! có gì thì gọi cho anh.

-em biết rồi oppa! oppa về cẩn thận.

taeyeon tiễn anh mình ra cửa, cô quay vào nhà, ngồi xuống ghế, đối diện vs cái sofa dài

fany đang nằm.

-...cô ấy đẹp thật...ko biết chừng nào tỉnh lại nhỉ...?

tae chống cằm ngồi nhìn thiên thần đang nằm trc mặt mình. bỗng cô nhìn thấy trên cổ fany

có đeo sợ dây chuyền khá bắt mắt, mặt dây chuyền hình cây nấm nhỏ đc sáng chế rất công

phu, tinh xảo vs nhiều viên kim cương sáng loáng.

-...wow...chắc chắn là 1 cô tiểu thư con nhà quyền quý lắm... hê, khoang đã, đằng sau mặt

dây có dòng chữ gì đây nhỉ...?

taeyeon cuối sát xuống, nheo mắt đọc

-...xem nào..."tặng con gái yêu-tiffany hwang"...!

-vậy là cô ấy tên tiffany hwang à? cái tên đẹp quá! tên đẹp mà người cũng đẹp nữa...

taeyeon mỉm cười nhìn fany.

-...haizzz....mau tỉnh lại đi nhé! tôi sẽ đưa cô về vs gia đình.

taeyeon vỗ nhẹ vào má cô gái, cô đứng dậy đi lấy đồ để tắm. suốt cả 2 ngày lạc trong rừng,

cơ thể cô rất ngứa ngáy khó chịu.

....chiều tối cùng ngày...

đoàn người của yuri đã dần kiệt sức mà vẫn ko tìm đc cô chủ.

-hộc...hộc... thưa kwon tiểu thư...tôi nghĩ, chúng ta nên về đi ạ... đã lùng sục khắp nơi rồi mà

vẫn ko thấy gì... tôi e rằng hwang tiểu thư đã bị bắt cóc rồi...!

một người vệ sĩ đưa ý kiến. điều đó làm yuri càng thêm lo lắng vì điều đó cũng có thể xảy

ra. yuri đăm chiêu suy nghĩ về lời ng vệ sĩ, cuối cùng, cô thất vọng

ra lệnh:

-...chúng ta về thôi... mau báo cảnh sát để họ giúp đỡ tìm kiếm tiffany...!

đoàn người lên xe đi về. lòng yuri như lửa đốt. cô nghĩ đến giả thiết nếu fany lọt vào tay bọn

lâm tặc thì thật khó mà an toàn. cô nhói lòng, nỗi lo lắng trong cô ngày một lớn. "fany à...!

tại sao em lại đến đây khi ko cho yul biết chứ...! em đang ở đâu hả fany...?"

yuri đập tay vào vô lăng, đầu óc cô bây giờ chỉ có thể nghĩ đến cô ng yêu bé nhỏ của mình.

cô đâu có ngờ, fany đã đc an toàn trong ngôi nhà nhỏ của một cô gái tên kim taeyeon...

...tại nhà taeyeon...

fany cựa người một cách khó khăn, cô lờ mờ mở mắt ra. đầu óc cô đau buốt, mình mẩy ê

ẩm. cô cố hết sức ngồi dậy.

-...mình...đang ở đâu...đây...đây là đâu...mình....mình là ai???


fany cố gắng nhớ lại mọi chuyện nhưng vô ích, cô đã bị mất trí nhớ sau tai nạn trong rừng.

dáo dác nhìn xung quanh ngôi nhà nhỏ, cô hoang mang lo lắng trc cảnh vật lạ hoắc mà cô

chưa từng nhìn thấy bao giờ. fany đang ngỡ ngàng trước cảnh vật lạ lẫm thì taeyeon cũng

vừa tắm xong.

-oh...cô tỉnh rồi à? có còn đau ở đâu ko?

tae bước đến sofa.

-...cô...cô là ai...? tại sao tôi lại ở đây? fany ngơ ngác.

-hì hì! cô đừng sợ, tôi là taeyeon. hôm nọ tôi có đi du ngoạn trên một ngọn núi khá xa nơi

này và vô tình phát hiện cô gặp nạn. tôi và anh tôi đã đưa cô về đây, định sẽ chăm sóc vết

thương cho cô đến khi cô hồi phục sẽ đưa cô về vs gia đình thôi mà.

-...ngọn núi...lúc nào nhỉ...aaa...

fany cố gắng ngồi dậy và rán nhớ lại những gì đã xảy ra. nhưng tất cả đều vô ích, vết thương

trên trán của cô nhói lên đau buốt.

-...ấy...! cô cứ nằm xuống, đừng cử động nhiều...tôi đi lấy hộp sơ cứu.

taeyeon đứng dậy đi lấy bông băng. fany lúc này thực sự rất hoang mang, ko thể nhớ ra đc

những gì đã xảy ra. thậm chí, cô còn ko nhớ nổi mình là ai...?

tae ngồi xuống bên cạnh fany, lấy một ít bông gòn, tẩm thuốc rồi lau rửa vết thương cho

fany.

-...a...đau...!

fany khẽ rên lên.

-ouch... xin lỗi nhé! tôi sẽ nhẹ tay một chút!

tae cẩn thận tiếp tục công việc, cô chấm vào vết thương nhẹ nhàng hết sức có thể.

-mà nè! nhà cô ở đâu để tôi đưa cô về?

tae hỏi, mắt vẫn tập trung vào vết thương trên trán fany.

-...nhà...nhà tôi ở đâu ư...?

fany lẩm bẩm.

-ừ, nhà cô ở đâu để tôi còn đưa cô về chứ? bố mẹ cô lo thì sao?

-...tôi...tôi ko biết...! mà...tôi là ai...?

-huh?hì hì! cô đừng có đùa chứ! hỏi gì mà ngớ ngẩn vậy?

tae cười xoà, vẫn ko để ý nét mặt hoang mang của fany.

-...tôi...tôi thực sự ko biết...!

-nè cô! trò này ko có vui đâu nhé...!

tae bắt đầu nghiêm giọng.

-...cô tên gì...?

-taeyeon, tôi vừa nói xong. sao cô thích đùa dai vậy.

tae đứng dậy đi cất hộp y tế.

-...tae...taeyeon à...! tôi thực sự ko đùa mà...! tôi ko nhớ gì cả...!

lúc này tae đã thấy có điều gì đó ko ổn. nhìn nét mặt của fany, cô cảm thấy nãy giờ cô ấy

quả thực ko đùa. tae vội bước đến, ngồi xuống đối diện fany.

-...cô..thực sự ko nhớ gì hả?

-...ừm...

-thế cô có nhớ tên mình ko?

-....ko...

-hả? tên mình mà cũng ko nhớ sao? cô tên tiffany, tiffany hwang đó! nhớ ko?

tae chau mày nhìn fany sửng sốt.

-...tiff..tiffany...?

-aigoo...gay rồi... chắc hôm đó, cô gặp tai nạn nên mất trí nhớ rồi...!

-...tôi...? vậy tôi là ai...?

-làm sao tôi biết đc? tôi tình cờ xem đc trên mặt dây chuyền của cô có khắc tên tiffany

hwang nên chắc có lẽ đó là tên của cô đấy! cố gắng nhớ lại xem!

tae bắt đầu lo lắng.

-...dây chuyền...? nó...

fany nắm chặt sợ dây chuyền trên cổ, cô vẫn ko tài nào nhớ đc nhưng nó lại khiến cô có cảm

giác rất thân quen. đầu cô loáng thoáng về hình ảnh một người phụ nữ vs đôi mắt hiền từ,

dang rộng vòng tay ôm lấy một đứa bé gái,đeo vào cổ nó sợ dây chuyền. đứa bé ấy rất

giống cô. ng phụ nữ kia cũng rất thân thuộc, gần gũi.

cô lắc mạnh đầu, cố gắng nhớ thêm nữa nhưng ko thể.

-taeyeon à, tôi ko nhớ...!

-to chuyện thật rồi...!

tae vội vã gọi đt cho anh mình.

-alo, có gì ko taeyeon?

-anh hai! cô gái ấy tỉnh lại rồi.

-vậy à? em mau đưa cô ấy về nhà đi nhé!

-ko đc! cô ta bị mất trí nhớ rồi anh à! chẳng còn chút kí ức nào nữa! đến tên mình cô ta còn

ko nhớ nốt!

tae nói thật nhanh vào đt.

-huh? trời đất! vậy tính sao nhỉ?

-giờ sao đây anh hai?

- giờ anh đang bận. tạm thời cứ cho cô ấy ở nhà em một thời gian. lỡ vài ngày sau cô ấy có

thể nhớ đc một chút gì đó.

-ok anh, em biết rồi. tạm biệt!

taeyeon tắt máy, quay sang nhìn fany lo lắng. fany vẫn ngơ ngác nhìn tae, cô mỉm cười, nụ

cười ngây thơ như đứa trẻ.

-trời...giờ này mà cô còn cười đc à...? cô nương ơi tôi làm ơn mắc oán vs cô rồi...!

tae than thở ngồi phịch xuống ghế. fany vẫn vô tư nhìn cô gái có vóc người trẻ con ấy, cô

thích thú mãi ko rời mắt khỏi taeyeon.

-taeyeon à! vậy tên tôi là tiffany thật hả?

fany mở lời, phá tan sự im lặng bao trùm nãy giờ.

-cứ cho là vậy đi...tôi gọi cô là fany nhé! tae đáp.

-fany, hihi, tôi thích cái tên này! taeyeon à! tôi gọi cô là tete nhé? đc ko?

-tuỳ cô, muốn gọi sao cũng đc.

tae dán mắt vào ti vi. fany thích thú:

-hihi, tete! nghe dễ thương quá phải ko taeyeon?

-ừ ừ...

tae bấm remote liên tục.

-à mà fany! cô đói ko? tôi nấu gì cho cô ăn ha?

sau một hồi dò đài chán chê,tae mới sực nhớ ra fany vẫn chưa ăn gì từ hôm qua tới giờ.

-...ừm...tôi đói...

fany xoa xoa cái bụng lép kẹp đang sôi lên ùng ục.

-ngồi đây nhé! tôi xuống bếp nấu mì cho cô!

-ừm! cảm ơn tete!

fany lại nhìn tae, show đôi mắt cười hút hồn của mình ra, nó khiến tim ai đó khẽ loạn nhịp.

-ờ...ờ... cô cứ xem ti vi đi cho đỡ chán...!

tae vội quay mặt tránh ko cho fany nhìn thấy hai gò má đang đỏ ửng lên của mình. "quái

thật...sao mỗi lần nhìn cô ta, mình lại như thế nhỉ...!" tae nói thầm rồi lấy mì ra nấu.

-hihi, haha! vui quá!

đang loay hoay vs nồi mì sôi ùng ục trên bếp, tae giật mình vì tiếng cười sản khoái của fany.

"trời ạ...! đồ con nít! lớn tòng ngòng rồi còn coi tororo! đã vậy còn cười khoái chí như đứa trẻ

nữa chứ!". tae lắc đầu ngó lên nhìn fany đang rất chăm chú vào màn hình, lâu lâu lại vỗ tay

bôm bốp và cười nắc nẻ. thoáng chốc tae khẽ mỉm cười trc sự ngây thơ, đáng yêu của cô ấy.

fany vẫn vô tư xem hoạt hình mà ko hề hay biết, có 1 người đang nhìn trộm mình, khẽ mỉm

cười như 1 tên ngốc.

-xong rồi đây! ăn đi fany!

tae đặt nồi mì xuống bàn, múc ra chén cho fany.

-thơm quá! cảm ơn nhé tete!

fany show mắt cười khiến tae suýt làm rơi chén mì đang cầm trên tay.

-...à...ừ...ko có gì! cô ăn đi!

fany đón lấy chén mì từ tay tae, cô gắp lên một đũa:

-ưm...! ngon quá taeyeon!

fany dơ ngón tay cái lên trc mặt tae, miệng lại nở nụ cười khiến ai kia như người mất hồn.

taeyeon ngồi đơ ra mãi mê ngắm nhìn cô gái mang vẻ đẹp thiên thần ấy mà quên mất mình

cũng đang đói cồn cào. mãi đến khi fany đã ăn gần hết nồi mì thì taeyeon mới giật mình nhìn

lại:

-aisshh fany...! cô ko chừa cho tôi chút nào sao??

tae nhăn nhó.

-ai bảo tae ko ăn chi! tôi tưởng tae chỉ nấu cho tôi nên ăn hết rồi, bỏ lại uổng lắm!

fany vẫn vô tư ko thèm quan tâm đến cái mặt méo xẹo vì đói của tae. sau khi ăn no căn

bụng, fany đưa tay lên miệng ngáp:

-...hơ...tôi buồn ngủ quá...! tae à! tôi đi ngủ. lát có chiếu tororo nữa, tae nhớ kêu tôi dậy

nha!

-...ơ khoan đã! cô tính để tôi nấu xong, cô ăn hết sạch rồi còn bắt tôi dọn nữa hả?

-ừ! chứ tôi đâu có biết rửa chén?

fany ngơ ngác nhìn taeyeon. thật sự thì cô ko biết làm việc gì thật. đường đường là một tiểu

thư từ nhỏ đã đc sống trong nhung lụa, mấy việc này có bao giờ cô đc động tay vào.

-trời đất! cô ko biết thật á?

-ừm...tae à! xin lỗi nhé! tôi mà rửa là đập hết chén dĩa nhà tae đó...! thôi ráng rửa đi mà...!

fany véo nhẹ hai bên má taeyeon, lại nở nụ cười " chết người" đó ra.

-...trời ơi chết tôi rồi....! khi ko lại mang "cục nợ" này vậy trời....!

tae dù than ngắn thở dài nhưng thực tình cô ko giận nỗi cái đôi mắt cười "đáng ghét" đó đc.

tae có cảm giác như cô gái này chỉ cần nhoẽn miệng cười một nụ cười tuy nhẹ như gió

thoảng, cũng khiến cho ng ta sẵn sàng bỏ qua mọi lỗi lầm của cô.

-fany! cô là ai mà tôi phải cung phụng cô như bà hoàng thế này cơ chứ! thật tức chết mà...!

tae nhàu cái miếng xốp rửa chén mạnh bạo. cô uất ức lắm vì khi ko lại rước một cô nàng

chẳng biết ở đâu về, lại còn khiến cô phải nai ra mà phục vụ.

-mà ngặt nỗi mỗi lần cô ta cười một cái là mình như mất kiểm soát, nghe lời răm rắp ý! trời

ơi... tôi bị sao vậy nè...!

tae vừa rửa vừa làu bàu như tên ngốc mà ko hề hay biết fany đang đứng nép vào cánh

cửa p, cô cười thích thú vì biết đc nụ cười của mình có thể điều khiển đc cô gái mang vẻ

ngoài đáng yêu như trẻ con kia.

-...chỉ cần nụ cười của tôi thôi sao tete..? hihi

fany vui sướng, tự trong lòng cô, cô cũng đã thấy thinh thích khi biết đc "điểm yếu" nho nhỏ

này của taeyeon...

end chap 2

FIC Ế QUÁ...:nam10:

EM VIẾT TRÊN ĐT NÊN LƯỜI VIẾT HOA, TẠM THỜI MẤY CHAP ĐẦU MN BỎ QUA CHO EM NHÉ. :nam6:
Về Đầu Trang Go down
TaeNy_Real
Vip Member 2
Vip Member 2


Post : 2311
Coins : 5551
Thanked : 106
Join date : 22/07/2012
Age : 25

[FANFIC-LONGFIC]  l Định Mệnh l Taeny (main), Yulsic l G chap 7 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC-LONGFIC] l Định Mệnh l Taeny (main), Yulsic l G chap 7   [FANFIC-LONGFIC]  l Định Mệnh l Taeny (main), Yulsic l G chap 7 EmptyTue Aug 07, 2012 4:21 pm

Giựt tam * xách dép chạy *

Tí cmt sau
Về Đầu Trang Go down
nguyen tuan kiet
Newbie


Post : 66
Coins : 4354
Thanked : 4
Join date : 23/07/2012
Age : 34

[FANFIC-LONGFIC]  l Định Mệnh l Taeny (main), Yulsic l G chap 7 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC-LONGFIC] l Định Mệnh l Taeny (main), Yulsic l G chap 7   [FANFIC-LONGFIC]  l Định Mệnh l Taeny (main), Yulsic l G chap 7 EmptyTue Aug 07, 2012 4:26 pm

fic hay mà ko ế đâu mà lo
ra tip đi au ơi
tửơng fic này ko có cơ hội để đọc nửa chứ
Về Đầu Trang Go down
TaeNy_Real
Vip Member 2
Vip Member 2


Post : 2311
Coins : 5551
Thanked : 106
Join date : 22/07/2012
Age : 25

[FANFIC-LONGFIC]  l Định Mệnh l Taeny (main), Yulsic l G chap 7 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC-LONGFIC] l Định Mệnh l Taeny (main), Yulsic l G chap 7   [FANFIC-LONGFIC]  l Định Mệnh l Taeny (main), Yulsic l G chap 7 EmptyTue Aug 07, 2012 4:33 pm

è hèm

Fic có taeny là có mềnh

Mà lại ( main ) nữa chứ :gau2:

Nhất định ủng hộ au hết mềnh
Về Đầu Trang Go down
love_love_love
Member 2
Member 2


Post : 209
Coins : 4525
Thanked : 7
Join date : 24/07/2012
Age : 29

[FANFIC-LONGFIC]  l Định Mệnh l Taeny (main), Yulsic l G chap 7 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC-LONGFIC] l Định Mệnh l Taeny (main), Yulsic l G chap 7   [FANFIC-LONGFIC]  l Định Mệnh l Taeny (main), Yulsic l G chap 7 EmptyTue Aug 07, 2012 5:51 pm

cái chap tiêp nha âu

hóng hóng
Về Đầu Trang Go down
zoy_locksmith_taeny
Member
Member


Post : 118
Coins : 4595
Thanked : 19
Join date : 21/07/2012
Age : 28

[FANFIC-LONGFIC]  l Định Mệnh l Taeny (main), Yulsic l G chap 7 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC-LONGFIC] l Định Mệnh l Taeny (main), Yulsic l G chap 7   [FANFIC-LONGFIC]  l Định Mệnh l Taeny (main), Yulsic l G chap 7 EmptyWed Aug 08, 2012 9:00 am

chap 3‎

...tại một nhà hàng sang trọng...

hôm nay, nơi này như một cung điện trong mơ. cả không gian rộng lớn ngập tràn hoa và

nến. ánh sáng vàng nhạt toả ra khiến nhà hàng càng ấm cúng, đẹp lộng lẫy hơn.

đây sẽ là nơi diễn ra lễ thành hôn của kwon yuri và tiffany hwang. chỉ sau đêm nay, hwang

gia và kwon gia sẽ nhập thành một. chỉ vài tiếng nữa thôi, tiffany sẽ thuộc về yuri, mãi mãi.

từng đợt khách mời sang trọng vs lễ phục lộng lẫy đã đến dự đầy đủ. họ vui vẻ cười nói, bàn

tán rôm rả về cái lễ thành hôn trong mơ mà khó có thể có cái thứ hai. còn gì tuyệt hơn nữa

khi hai bên thông gia môn đăng hộ đối, đôi trẻ cũng tài sắc vẹn toàn? đây quả thực hệt như

đám cưới của các vị thần mà người thường dân có lẽ ko thể nào tưởng tượng đc mình sẽ đc

chứng kiến, đc tham dự.

mọi chuyện sẽ diễn ra tốt đẹp nếu như hai nhân vật chính của buổi lễ này có mặt.

điều tồi tệ là, kwon yuri, tiffany hwang, cùng chủ tịch hwang đều chưa xuất hiện khi chỉ còn ít

phút nữa là hôn lễ bắt đầu.

khách quan đã cảm thấy sốt ruột khi những người quan trọng nhất vẫn chẳng thấy đâu.

-lạ nhỉ? sao giờ này vẫn chưa bắt đầu?

-họ đùa chúng ta chắc? đường đường là hai tập đoàn giàu có nổi tiếng mà tại sao lại...!

mọi người bắt đầu khó chịu và tỏ ra bực bội vì sự trễ giờ ko đáng có này.

mãi gần 30p sau, quan khách đều cảm thấy thực sự tức giận. họ đứng dậy phàn nàn, liên tục

liên lạc cho hai bên thông gia nhưng ko đc.

1 giờ đồng hồ trôi qua, vẫn chẳng thấy dấu hiệu sẽ bắt đầu hôn lễ. khách quan nổi nóng, vài

người tức tối bỏ về. lúc này, kwon yuri cũng đã đến. nhưng cô ko mặc lễ phục, cũng chẳng

thấy cô dâu tiffany đâu. mọi người đổ dồn mắt về phía yuri đang bước từng bước gấp gáp lên

lễ đài.

bằng giọng ngập ngừng, xen lẫn chút xấu hổ, yuri thông báo:

-...xin lỗi mọi người...! lễ cưới sẽ bị hoãn lại một thời gian. chúng tôi thành thật xin lỗi đã làm

phiền quý vị...!

yuri cuối gập người trong sự ngỡ ngàng của quang khách. họ ngạc nhiên, có người phẫn nộ,

có người thông cảm nhưng tất cả đều tò mò ko biết rõ lý do. họ bực bội ra về và tự hỏi nhau

tại sao việc trọng đại này lại xảy ra trục trặc ko đáng có như thế.

sau khi quang khách bỏ về hết, yuri mới quỵ thụp xuống, nước mắt cô bắt đầu rơi.

-...fany...fany à...! giờ này em đang ở đâu...? em có biết...yul mong chờ ngày này đến mức

nào ko...? yul vẫn đếm từng ngày...từng ngày một...từng ngày mong chờ giây phút yul tự tay

đeo chiếc nhẫn bạc này vào bàn tay nhỏ của em...hai ta hồi hộp nghe lời tuyên thệ của cha,

yul đồng ý và em cũng mỉm cười chấp nguyện... vậy mà sao...em ko đến...? em đang ở đâu

hả fany...!

yul điên loạn gào thét giữa buổi lễ trang hoàng nhưng vắng tanh ko bóng người. cô nhìn lên

tấm ảnh cưới, vòng tay cô đang ôm siết người con gái xinh đẹp kia, cả hai đang mỉm cười

hạnh phúc. nhưng thực tại, chỉ có mình yul đứng giữa hôn lễ, cô dâu của cô, người con gái

trong lòng cô hết mực yêu thương thực sự đang ở nơi nào...?


lại nói về fany, lúc này cô vẫn chưa hề nhớ ra đc mọi chuyện.

một tuần trôi qua rồi, cô vẫn chẳng biết hwang gia và kwon gia đang lo lắng tìm cô khắp nơi.

họ đã nhờ cảnh sát can thiệp vào vụ này.

cô tiểu thư xinh đẹp vẫn ở nhà của taeyeon mà ko ai hay biết...

-fany à! hôm nay tôi dạy cô món mới nhé!

tae nói vọng lên từ nhà bếp trong khi fany đang mãi mê chìm đắm vào thế giới tororo trên

cái màn hình ti vi.

-fany à! cô ko nghe tôi nói gì hả?

tae sốt ruột khi hỏi nãy giờ mà fany vẫn ko trả lời.

-fany! cô giỡn mặt vs tôi hửm? mau xuống đây tôi dạy cho cô món mới!

tae hậm hực bước lên tắt ti vi làm fany hụt hẫng khi đang say sưa xem.

-...tete à...! chút xíu nữa thôi mà...! tororo sắp hết rồi mà...! tôi coi xong sẽ xuống liền...!

fany mèo nheo, trông bộ dạng cô lúc này chẳng khác nào đứa con nít đang vòi vĩnh kẹo với

taeyeon.

-ko là ko! cô ko nhớ hôm qua tôi dạy cô nấu cơm mà cô làm nồi cơm của tôi nhão như cháo

rồi hả? định biến tôi thành quân hầu cho cô mãi sao? mau lên! xuống đây nấu lại ko là tôi

cấm tiệt ko cho cô coi hoạt hình nữa!

tae làm mặt nghiêm để ko cho fany dở cái trò ''mít ướt" ra vs mình. biết chiêu của mình đã bị

tae "kháng" lại, fany phụng phịu đứng dậy lết từng bước nặng nề xuống cái bếp- nơi "địa

ngục" đáng sợ của cô.

một tuần trôi qua, ngôi nhà nhỏ của taeyeon đã dần quen thuộc khi có hình bóng của fany.

mặc dù chỉ vừa có một tuần, vậy mà nơi này lại xảy ra nhiều chuyện dở khóc dở cười vs

taeyeon- chủ nhân ngôi nhà. tất cả là vì "cục nợ" trên trời rơi xuống- tiffany. suốt thời gian

qua, taeyeon đều đặn đưa cô vào bệnh viện để theo dõi tình trạng. tae ko ngừng lo lắng cho

trí nhớ của fany. thế nhưng fany vẫn ko hề nhớ ra đc một kí ức nào. cô vẫn ngây thơ, hồn

nhiên như một cô nhóc tinh nghịch, suốt ngày quanh quẩn bên taeyeon, gây ra nhiều phiền

toái cho tae. tae cũng chỉ biết than trời trc những rắc rối mà "cục nợ" này mang lại.

cô dạy cho fany nấu cơm, fany nấu thành cháo.

dạy cho fany rửa bát, fany làm bể gần hết số lượng chén dĩa trong nhà.

dạy cho fany lau nhà thì cô ấy làm tràn nước lênh láng khiến tae phải bò ra lau lại...v...v...

và một số phiền toái nho nhỏ mà fany đã gây ra khiến tae phải xấu hổ đi xin lỗi hàng xóm.

bao nhiêu rắc rối vụn vặt đều bắt đầu xảy ra liên tục kể từ khi xuất hiện cô tiểu thư này

trong nhà tae.

dù taeyeon cảm thấy rất bực mình vì những chuyện đó, nhưng cô ko thể phủ nhận đc một

điều: kể từ ngày fany sống cùng, cuộc sống của taeyeon thực sự bớt tẻ nhạt đi rất nhiều. cô

ấy luôn làm tae tức giận vì những chuyện vặt vãn nhưng lại khiến tae cười nhiều hơn vì

những hành động, suy nghĩ ngốc nghếch trẻ con của mình. và có một sự thật tae ko thể nào

giải thích đc, tim tae luôn loạn nhịp mỗi khi nhìn thấy nụ cười hồn nhiên của cô gái xa lạ này.

cô ấy rốt cuộc là ai? tại sao cô ấy lại khiến tae có những cảm giác khó diễn tả đc như vậy...?

đó luôn là những câu hỏi quanh quẩn trong đầu taeyeon vào mỗi đêm nhưng câu trả lời vẫn

còn rất mơ hồ...


quay lại "trận chiến" trong nhà bếp.

taeyeon đang căng thẳng như làm nhiệm vụ đặc biệt, kế bên là tiffany cũng mang nét mặt

"nghiêm trọng" ko kém.

-...fany à! tôi đếm 1,2,3 là cô hành động liền nhé!..1..2..!

-...aaa...khoan...khoan đã taeyeon!! cô đếm đến 3 hay là 1,2 rồi tôi làm luôn? fany lo lắng

dậm chân liên tục.

-trời ơi...! tóm lại là sau khi tôi nói chữ "làm đi!" là cô hành động nhanh lên nghe chưa!

taeyeon cáu kỉnh.

-rồi...! tôi đếm nha! 1...2... ấy mà cô nhớ nhẹ nhàng thôi nghe chưa!! đừng có mạnh tay quá

đó nghe!

-trời ơi tôi biết rồi mà!! tete đếm lẹ đi!!

fany nhảy dựng lên.

-...rồi rồi...! đếm đây! 1,2,3! làm đi fany!

-tránh ra tôi làm đây!! yaaa!!

"bốp!...xèo...xèo...!!"

-giỏi quá fany! cô đập trứng vào chảo đc rồi đấy! haha!

-tete à tôi chiên đc trứng rồi! hihi!!

fany nhảy tưng tưng, cô cười thích thú vỗ tay liên tục.

-cảm ơn tete!! hihihi

fany phấn khích ôm chầm lấy taeyeon. điều này làm tae bất ngờ, trong phút chốc cô đỏ ửng

mặt, tim đập liên hồi. taeyeon vội gỡ tay fany ra khỏi cổ mình, cố gắng giữ bình tĩnh:

-...ko...ko có gì! hê...! trở trứng mau nó khét kìa fany!

-aa...ốp la của tôi...! làm sao đây taeyeon!!

fany cuốn lên, cô chỉ mới biết đập trứng vào chứ ko dám trở cái trứng đang nổ bùm bụp trên

bếp.

-nhanh lên! lấy cái xẻng xúc nó lên!

taeyeon hối thúc.

-...tete!! tôi...tôi sợ!!

fany cầm cái xẻng run run, loay hoay mãi mà ko trở đc cái trứng.

-ôi trời ơi...! đưa cho tôi nào!

taeyeon giật cái xẻng trên tay fany, cô trở miếng trứng trước con mắt thán phục của fany.

chỉ vs vài động tác thuần thục, taeyeon đã hoàn tất món ốp la một cách dễ dàng.

-wow...tete à...! tae là số 1! hihi

fany dơ ngón tay cái lên trước mặt tae.

-hừm...! ốp la mà cô ko nấu đc...! haizz...chắc tôi sẽ phải khổ vs cô dài dài...

tae thở dài ngao ngán. fany vẫn nhìn tae vs ánh mắt thán phục, cứ như taeyeon vừa hoàn

thành 1 "nhiệm vụ" nặng nề. fany ko ngừng xuýt xoa khen ngợi taeyeon. cô ko ngại tỏ ra

thích thú đến mức nào khi thưởng thức món ốp la do tae nấu, miệng liên tục nói "tete là số

1". tae chỉ biết cố nhịn cười trước cái sự hồn nhiên đến đáng yêu của fany. dù cô biết, có

fany ở cùng, cô sẽ phải gặp nhiều rắc rối. nhưng cô thầm nhủ "cô gái này cũng thú vị đấy

chứ... có cô ta bên cạnh, thực sự cũng ko quá tệ...".

tae suy nghĩ vẩn vơ, ngồi nhìn fany cắm cúi ăn say sưa.

-fany à, trứng dính trên mép của cô kìa.

-huh?...đâu...?

-ngồi yên nào...!

taeyeon lấy một mẩu giấy, đưa lên mép chùi cho fany.

giây phút đó quá bất ngờ, fany đơ người, cô ngồi im cho taeyeon lau mép giúp mình. tự trong

lòng fany, một thứ cảm giác lạ ập đến. dù chỉ trong khoảnh khắc ngắn ngủi nhưng đủ để

khiến cô cảm thấy nhịp tim mình đập nhanh hơn bình thường. thời gian ở cùng tae, cô chợt

nhận ra đã có nhiều lúc cô thích tae quan tâm cô như thế. những chuyện nhỏ nhặt thôi. cô

thích cái cách tae cuốn cuồn thổi phù phù vào vết bỏng trên tay cô khi cô vô ý chạm vào nồi

canh nóng trên bếp. cô thích cái nét mặt bực bội và cái giọng nghiêm khắc nhắc nhở của tae

vì sợ cô bị cảm khi cô ngâm mình trong bồn tắm quá lâu. cô thích cái nét mặt lo lắng của tae

khi phải đi làm và để cô ở nhà một mình. cô thích những điều nhỏ nhặt như thế, vì cô biết,

tae đã thực sự quan tâm chăm sóc cho cô chu đáo. đó cũng chỉ là những việc nhỏ thôi, những

sự quan tâm đơn giản mà ai cũng có thể đc nhận. nhưng sao fany luôn tự nghĩ đó là những

cử chỉ đặc biệt mà tae chỉ dành riêng cho cô. cô tự lừa mình như thế, cô luôn muốn và luôn

tin điều cô suy nghĩ là sự thật. cô tin rằng, taeyeon ko đơn giản chỉ là quan tâm mình như

những người khác. cô tin, tae cũng có cảm giác kì lạ ấy khi ở gần cô...

End chap 3

MN ƠI, EM MUỐN THANKS CHO MN MÀ SAO KO ĐƯỢC NHỈ? EM THANKS ĐC CÓ 1 LẦN CHO SS CMT ĐẦU TIÊN RỒI HẾT THANKS ĐƯỢC NỮA ỒI... :nam20:
Về Đầu Trang Go down
Presario
Member
Member


Post : 141
Coins : 4563
Thanked : 44
Join date : 26/07/2012
Age : 23

[FANFIC-LONGFIC]  l Định Mệnh l Taeny (main), Yulsic l G chap 7 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC-LONGFIC] l Định Mệnh l Taeny (main), Yulsic l G chap 7   [FANFIC-LONGFIC]  l Định Mệnh l Taeny (main), Yulsic l G chap 7 EmptyWed Aug 08, 2012 9:11 am

fic này dễ thương nè , mau ra chap mới nghen :gau1:
muốn thanks thì có dấu cộng bên phải đó , ấn dô là thanks được hà
Về Đầu Trang Go down
Kakao_TaeNy
Vip Member 5
Vip Member 5


Post : 3643
Coins : 5764
Thanked : 331
Join date : 28/07/2012
Age : 23

[FANFIC-LONGFIC]  l Định Mệnh l Taeny (main), Yulsic l G chap 7 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC-LONGFIC] l Định Mệnh l Taeny (main), Yulsic l G chap 7   [FANFIC-LONGFIC]  l Định Mệnh l Taeny (main), Yulsic l G chap 7 EmptyWed Aug 08, 2012 10:55 am

không ai giựt tem àk.Ta giựt *xách dép chạy*
*quay lại* thsk au phát*xách dép chạy típ*
Về Đầu Trang Go down
love_love_love
Member 2
Member 2


Post : 209
Coins : 4525
Thanked : 7
Join date : 24/07/2012
Age : 29

[FANFIC-LONGFIC]  l Định Mệnh l Taeny (main), Yulsic l G chap 7 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC-LONGFIC] l Định Mệnh l Taeny (main), Yulsic l G chap 7   [FANFIC-LONGFIC]  l Định Mệnh l Taeny (main), Yulsic l G chap 7 EmptyWed Aug 08, 2012 1:11 pm

hay chap tiếp âu nha

hóng hóng
Về Đầu Trang Go down
sonelovetaeny
Member
Member


Post : 123
Coins : 4638
Thanked : 3
Join date : 21/07/2012
Age : 26

[FANFIC-LONGFIC]  l Định Mệnh l Taeny (main), Yulsic l G chap 7 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC-LONGFIC] l Định Mệnh l Taeny (main), Yulsic l G chap 7   [FANFIC-LONGFIC]  l Định Mệnh l Taeny (main), Yulsic l G chap 7 EmptyWed Aug 08, 2012 1:44 pm

ôi hay quá à mình là mình bấn rồi đấy nhá
aigoo lúc mà Yul tìm ra Fany nhớ lại thì drama tuôn trào au nhỉ
nhưng mà chắc chưa đến lúc đó đâu
Tae khoẻ quá có võ nữa chứ hâm mộ
Fany hình như hơi thích Tae rồi thì phải còn Tae thì thích chắc luôn rồi
tks đầy đủ luôn nè
jjang nha
Về Đầu Trang Go down
http://www.soshivn.com/forums/index.php?act=SF&s=&f=10
khox
Newbie


Post : 2
Coins : 4288
Thanked : 1
Join date : 07/08/2012

[FANFIC-LONGFIC]  l Định Mệnh l Taeny (main), Yulsic l G chap 7 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC-LONGFIC] l Định Mệnh l Taeny (main), Yulsic l G chap 7   [FANFIC-LONGFIC]  l Định Mệnh l Taeny (main), Yulsic l G chap 7 EmptyWed Aug 08, 2012 5:54 pm

t/y kua t
Về Đầu Trang Go down
nguyen tuan kiet
Newbie


Post : 66
Coins : 4354
Thanked : 4
Join date : 23/07/2012
Age : 34

[FANFIC-LONGFIC]  l Định Mệnh l Taeny (main), Yulsic l G chap 7 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC-LONGFIC] l Định Mệnh l Taeny (main), Yulsic l G chap 7   [FANFIC-LONGFIC]  l Định Mệnh l Taeny (main), Yulsic l G chap 7 EmptyWed Aug 08, 2012 7:30 pm

hay wa đi
ra tip đi au ơi
nhưng cho drama ít thôi
nhìu wa đọc đau lòng lắm au ơi
tks au nhìu
Về Đầu Trang Go down
zoy_locksmith_taeny
Member
Member


Post : 118
Coins : 4595
Thanked : 19
Join date : 21/07/2012
Age : 28

[FANFIC-LONGFIC]  l Định Mệnh l Taeny (main), Yulsic l G chap 7 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC-LONGFIC] l Định Mệnh l Taeny (main), Yulsic l G chap 7   [FANFIC-LONGFIC]  l Định Mệnh l Taeny (main), Yulsic l G chap 7 EmptyThu Aug 09, 2012 8:21 am

kamsa mn nhiều :gau1:
yên tâm là drama có nhưng ko quá khủng khiếp như mấy fic khác đâu ạ. em đọc nhiều fic drama toàn súng đạn đổ máu đau tim quá... :gau2:
Về Đầu Trang Go down
TaeNy_Real
Vip Member 2
Vip Member 2


Post : 2311
Coins : 5551
Thanked : 106
Join date : 22/07/2012
Age : 25

[FANFIC-LONGFIC]  l Định Mệnh l Taeny (main), Yulsic l G chap 7 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC-LONGFIC] l Định Mệnh l Taeny (main), Yulsic l G chap 7   [FANFIC-LONGFIC]  l Định Mệnh l Taeny (main), Yulsic l G chap 7 EmptyThu Aug 09, 2012 8:30 am

:gau1: Càng ngày càng hay

Au ới lúc nào ra chap mới cho càng dài càng tốt nhé =))
Về Đầu Trang Go down
zoy_locksmith_taeny
Member
Member


Post : 118
Coins : 4595
Thanked : 19
Join date : 21/07/2012
Age : 28

[FANFIC-LONGFIC]  l Định Mệnh l Taeny (main), Yulsic l G chap 7 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC-LONGFIC] l Định Mệnh l Taeny (main), Yulsic l G chap 7   [FANFIC-LONGFIC]  l Định Mệnh l Taeny (main), Yulsic l G chap 7 EmptyThu Aug 09, 2012 4:13 pm

chap 4

-oa...! tôi ăn xong rồi tete! công nhận tae nấu ngon thật đấy! hihi!

fany vỗ nhẹ vào cái bụng no căn của mình mà xuýt xoa khen ngợi tay nghề vào bếp của

taeyeon.


-ăn xong rồi chứ gì? ngon lắm phải ko?

-ừm! ngon lắm!

-có muốn ăn nữa ko?

-tất nhiên là có! hí hí!

fany hí hửng nhìn tae.

-vậy thì đi xuống tập rửa chén cho tôi! ko rửa đc hôm nay thì đừng hòng ngày mai tôi nấu

cho cô ăn nhé!

tae chống nạnh.

-...hic...rửa chén nữa hả...? tete à...cô ko sợ tôi làm bể nữa sao...?

fany mếu máo.

-nhanh lên! cô lười quá đó fany! ăn tôi cũng nấu, dọn dẹp tôi cũng làm! vậy cô đã giúp đc gì

cho tôi chứ hả?

-...thôi mà tete...! rửa giúp tôi 1 lần này thôi mà...! ngày mai tôi hứa sẽ cố gắng học nấu ăn

đàng hoàng mà...!

-ko đc là ko đc! tối nay mà ko rửa đc chén thì tôi ko cho cô ở đây nữa! sao? có muốn ngủ

ngoài đường ko?

tae nghiêm khắc bỏ ngoài tai những lời mè nheo của fany.

-thôi...! tôi ko chịu ngủ ngoài đường đâu...! ngoài đó lạnh lắm...!

-vậy thì ngoan ngoãn tập rửa đi. xong rồi tôi sẽ thưởng cho cô!

-thật á taeyeon? cô sẽ thưởng cho tôi cái gì?

fany hớn hở khi nghe mình sẽ đc thưởng quà.

-muốn biết thì rửa xong đi cái đã...! nói trước nó hấp dẫn lắm nha...!

-thôi mà...! nói cho tôi biết chút xíu về phần thưởng đi!

fany năng nỉ.

-ko đc! bí mật! cô mau làm nhanh lên ko tôi đổi ý ko thưởng nữa đấy!

-...ơ ơ đừng! tôi rửa nè...!

fany ấm ức vì phải " vật lộn" vs đống chén dĩa một cách khó khăn trong khi cô vô cùng háo

hức, tò mò về phần thưởng của tae.

tae chắp tay sau lưng, đứng quan sát fany. cô cười thầm vì thái độ dùng dằn nhưng vẫn cố

gắng rửa hết đống chén dĩa một cách cẩn thận của cô nàng.

-...fany à...! vậy mới đc chứ...! tôi phải tập cho cô thành thạo mấy cái việc cỏn con này mới

đc!


tae nhủ thầm.

taeyeon ko biết đc, cô sẽ cho fany ở nhà mình đến lúc nào. hiện tại bậy giờ, fany vẫn chưa

nhớ ra đc chút kí ức nào về gia đình mình. vì thế, tae ko thể đưa fany về nhà cô ấy đc, mà

bỏ mặc cô ấy thì lại càng ko. suốt thời gian qua tae luôn nghĩ về chuyện đó, nhưng rồi cũng

ko thể làm gì hơn. từng ngày trôi qua lặng lẽ, sự hiện diện của cô gái lạ này đã dần trở nên

quen thuộc. nó khiến tae quên bẵn đi mất fany ko thuộc về nơi này. ở một nơi nào đó, gia

đình fany chắc hẳn đang rất lo lắng cho cô. tae biết điều đó. nhưng thực sự trong lòng tae,

một nửa cô muốn giúp fany tìm lại đc gia đình, một nửa còn lại, cô thật lòng ko muốn fany

đi. ngôi nhà nhỏ này nó đã bắt đầu quen hơi của fany, hình bóng của fany đang dần hiện hữu

khắp mọi nơi. và cả trong tim taeyeon, fany đang dần chiếm một góc nhỏ...

-tete à! tôi rửa xong rồi nè!

fany háo hức chạy lên, lay nhẹ vào vai tae.

-huh? xong rồi à...! oáp...cô rửa gì mà lâu lịch sử... tôi ngủ đc cả một giấc đấy!

taeyeon đưa tay lên miệng ngáp dài.

-thì...tôi mới biết rửa mà...! tôi ko làm bể một cái nào nữa nhé! cừ ko? hihi! giờ thì đưa phần

thưởng cho tôi nào!

fany tự tin khoe chiến tích suốt nửa tiếng đồng hồ.

-oài...! rửa chén thôi mà... có gì đâu cô tự hào thế nhỉ...? đâu, tôi phải kiểm tra chất lượng

công việc của cô mới đc!

-tae cứ việc đưa quà cho tôi luôn đi tae à! hí hí

fany đắc ý.

tae bỉu môi nhìn fany vẻ nghi ngờ, cô chắp tay sau lưng bước xuống nơi rửa chén.

-...sạch đấy chứ nhỉ...?

tae cầm 1 cái dĩa lên, cọ ken két vào mặt dĩa.

-thấy chưa? tôi đã ra tay thì ko gì là ko thể! he he


fany tự hào sung sướng.

-quà đâu quà đâu! đưa cho tôi nào!

fany nhảy vòng vòng trước mặt tae, miệng liên tục xin quà.

-e hèm...! đợi tý chứ! tôi đi lấy, cô làm gì mà gấp vậy!

tae bước vào phòng, lục lọi một hồi, tae bước ra, giấu sau lưng vật gì đó.

-nhanh lên tete! tôi hồi hộp quá!

fany ngó nghiêng, cố gắng nhìn xem cái vật mà tae dấu là gì.

-ko đc nhìn lén! nhắm mắt lại đi!

tae ngồi xuống trc mặt fany.

-hở? phải nhắm mắt lại nữa sao? tại sao ko đưa luôn đi chứ...!

fany than thở.

-đưa luôn còn gì là hấp dẫn chứ! nhắm mắt lại đi mà...!

tae kiên nhẫn thuyết phục cô nàng đang cực kì nôn nóng trc mặt mình.

-đc rồi! tôi nhắm mắt r đây! tae đưa nó ra đi!

fany nhắm tịt mắt lại, xoè hai bàn tay nhỏ xinh đặt lên bàn.

-đợi tôi nói xong vài điều vs cô đã mới đc mở mắt nha! ko có hé mắt đó nghe!...fany à... cô

chỉ mới ở đây vs tôi đc một tuần thôi, cụ thể ra là chỉ có 7 ngày... nhưng mà, thực sự, 7 ngày

qua là 7 ngày rất đặc biệt trong căn nhà này. tuy rằng cô rất rắc rối, thường gây phiền phức

cho tôi...nhưng mà, tôi nhận ra tôi cười nhiều hơn trc kể từ khi có cô bên cạnh... fany, món

quà này tôi ko biết cô có thích ko, nhưng theo những gì tôi thấy sau thời gian chúng ta ở

cùng nhau, tôi hi vọng rằng cô sẽ thích nó! đây là quà mà tôi tặng cô, cũng như muốn cảm

ơn cô. mở mắt ra đi nào fany!

tae đặt món quà nhỏ lên tay fany. fany hé mắt ra và bất ngờ reo lên:

-aaa!! tororo...! tororo màu hồng nữa nè! dễ thương quá tete à!!!

fany ôm chú tororo hồng vào lòng, cô vui sướng nhảy dựng lên như đứa trẻ đc cho kẹo.

-sao? thích ko fany?

tae mỉm cười hài lòng nhìn phản ứng của fany.

-thích! tôi thích lắm tete à!! cảm ơn tae nhé!!

fany ko ngần ngại ôm ghì lấy cổ taeyeon. tae giật mình, tim lại loạn nhịp. cô đỏ mặt

định gỡ tay fany ra như lần trước, nhưng có gì đó khiến cô ngừng lại, để vòng tay fany ôm

lấy mình thật lâu.

-tete à...! sao tae biết tôi thích tororo màu hồng vậy...?

fany vẫn chưa buông tay ra, cô thỏ thẻ hỏi.

-...à...thì...ngày nào cô chả say sưa xem tororo, lại còn nằn nặc đòi tôi mua quần áo, vật

dụng cho cô đều phải là màu hồng hết. tôi suy đại ra là tororo và màu hồng là 2 thứ cô yêu

thích, vậy nên tôi mua nó.

-hihi! tae à! tae đoán trúng phóc! tôi thích lắm! thích chúng y như là thích tae vậy!

fany chợt buông tay ra, cô xấu hổ quay mặt đi. cô vừa nhận ra mình đã lỡ lời nói ra đc điều

thầm kín mà suốt 7 ngày qua nó đang dần lớn lên trong lòng. tae đơ người, cô ko tin vào

những gì mình vừa nghe đc.

-...cô thích nó như là thích gì...fany...?

tae quay sang hỏi.

-...à...ừm....thích nó như là thích...món trứng chiên của tae vậy! hihi!

fany sau một phút bối rối đã nghĩ ra đc câu trả lời chống chế. tae thoáng buồn. ko hiểu tại

tae ko nghe rõ hay là cố tình muốn nghe lại câu nói của fany. nhưng câu trả lời vừa rồi của

cô ấy khiến tim tae khẽ nhói.

-...vậy à... hì hì... thôi đi tắm đi fany... tối rồi, còn phải đi ngủ, mai tôi dẫn cô đến bệnh viện

xem lại vết thương.

tae quay lưng đi vào phòng. fany nhìn theo, cô định gọi tae nhưng rồi lại thôi. ôm con tororo

nhỏ, cô bước vào p riêng của mình, ngay đối diện phòng tae.

bật vòi nước thật mạnh, tae đứng yên mặc cho nước tuông xối xả vào người, trong tim tae

dậy lên cảm giác rất đặc biệt. một thứ cảm giác mà suốt bao năm qua cô chỉ dành riêng cho

một người, người con gái duy nhất luôn hiện hữu trong tâm trí tae.

-...tại sao lại có cảm giác đó...? tại sao mình lại như thế nhỉ...? fany...rốt cuộc cô thật sự là

ai, tại sao cô lại khiến tim tôi loạn nhịp chỉ bằng nụ cười ngốc nghếch. tại sao chỉ bằng những

câu nói vu vơ như gió thoảng của cô mà khiến tôi phải bận tâm suy nghĩ...? fany à... cô là

ai...sao cô lại khơi dậy đc thứ tình cảm mà suốt bao năm qua tôi luôn giấu sâu trong lòng,

chỉ dành riêng cho một người duy nhất...!

tae đứng lặng hồi lâu dưới dòng nước đang ko ngừng tuông mạnh xuống cơ thể mình. fany đã

khiến tae nhớ lại những kí ức đau buồn, những kí ức thuộc về người cô yêu...

-----

-aaa...!! taeyeon à..! chiếc nhẫn đẹp quá! hihihi!

người con gái vs mái tóc vàng óng ánh như suối nắng ôm chầm lấy taeyeon.

-sica...em thích nó lắm hả?

-ừm! em thích lắm! taeyeon à!

-đừng tháo nó ra nhé! nó là sự minh chứng cho tình yêu của hai ta. em thuộc về tae, mãi mãi

nhé...!

tae ôm chặt lấy ng con gái bé nhỏ trong vòng tay mình, cô vuốt ve lọn tóc suông mềm, óng

ả của ng yêu, lòng dâng lên cảm giác hạnh phúc khó diễn tả.

-tae à! em ko bao giờ tháo nó ra đâu! hứa đấy! em sẽ mãi thuộc về tae, và tae cũng vậy...

tae có hứa vs em ko...?

sica dơ bàn tay đeo chiếc nhẫn lấp lánh lên trước mặt, tae cũng đưa bàn tay mình ra, lồng

vào bàn tay trắng ngần thon nhỏ ấy.

cả hai đắm chìm trong vòng tay nhau. tưởng chừng sẽ như thế, như lời hứa đó, mãi thuộc về

nhau...

------------

-sica! em nói đi...! tại sao chứ?

taeyeon tức giận nhìn theo sica đang kéo chiếc vali của mình ra khỏi p.

-...taeyeon à...em xin lỗi... mình tạm chia tay một thời gian...tae đừng buồn nhé...!

sica cố nén giọt nước mắt sắp trào ra nóng hổi. cô ko dám nhìn vào gương mặt đang khắc

khoải, ko dám nhìn vào đôi mắt đang hằn lên nỗi đau kia.

-nhưng tại sao? sao em lại phải du học ngay lúc này chứ...? chỉ còn một tháng nữa, chúng ta

sẽ kết hôn cơ mà...?

taeyeon phẫn nộ lay mạnh vào đôi vai gầy bé nhỏ của sica, nước mắt liên tục rơi.

-...taeyeon... em... em bắt buộc phải đi... tae đừng làm em khó xử... chúng ta chỉ tạm chia

tay, chỉ là tạm thời thôi tae à...! em sẽ quay lại, nhất định sẽ quay trở lại để thực hiện lời

hứa, ta mãi thuộc về nhau...! em hứa đó, taeyeon!

sica cố gắng thuyết phục tae, cô nắm chặt lấy bàn tay đang buông lơi trong buồn bã.

-...đến khi nào...đến khi nào hả sica...? đến khi nào em sẽ quay về...?

taeyeon thẫn thờ hỏi, một câu hỏi mà ngay cả cô và sica cũng ko thể biết được câu trả lời.

-...em ko biết đến khi nào... nhưng nhất định em sẽ quay lại! tae chờ em nhé...! chỉ cần tae

tin tưởng và chờ em... tae có làm đc ko...?

-em sẽ quay về thật chứ...? em sẽ thực hiện lời hứa đó chứ? vậy tae sẽ chờ em, tae hứa tae

sẽ chờ...

tae siếc chặt lấy bàn tay đang đeo chiếc nhẫn của sica, nhìn cô ấy vs ánh mắt hi vọng, chất

chứa hàng ngàn yêu thương.

- em yêu tae, yêu tae nhiều lắm!

sica ôm chặt lấy tae, cả hai người đứng lặng một hồi lâu. họ cần hơi ấm của nhau, khi cuộc

chia tay ko biết bao giờ gặp lại sắp đến.

mãi cho đến khi chiếc taxi chở sica vụt đi mất hút vào làn đường xe cộ đông đúc, taeyeon

mới thất thểu quay vào nhà. kể từ đây, cuộc sống của cô sẽ phải thay đổi. căn nhà này sẽ

thiếu vắng bóng sica, cô phải tập quen dần vs điều đó. nó thực sự khó khăn, nhưng cô vẫn

nuôi hi vọng đợi ngày sica quay trở lại, vẫn nuôi hi vọng, từng ngày từng ngày...

-----

thấp thoáng đã 3 năm ròng, tae chờ đợi trong vô vọng. bóng hình sica vẫn bặt tăm. những

cuộc điện thoại thưa dần, những câu chuyện thâu đêm cũng nhạt dần rồi mất hẳn vì sự

chênh lệch múi giờ của hai phương trời xa xôi.

tae nhủ thầm sẽ hạn chế làm phiền sica, cần phải để cô ấy tập trung học hành rồi sẽ quay

về sớm, cùng tae bước trên lễ đường, cùng gật đầu đồng ý trước lời thề nguyện sẽ gắng bó

bên nhau trọn đời.

vậy mà đã 3 năm rồi, tae vẫn ko ngừng nuôi hi vọng.

tae vật vờ trong nỗi nhớ sica đến nát lòng. tae ko chịu nỗi khi đứng trc những nơi mà cả hai

đã đặt chân đến. khoé mắt tae rưng rưng dòng lệ nóng hổi khi cô hằng ngày phải ở trong

ngôi nhà vương vấn bóng hình sica. nỗi nhớ cứ tràn về mỗi đêm, ko đêm nào cô ko mơ về

người con gái nhỏ bé ấy.

căn phòng ấm áp cả hai đã từng quấn quýt bên nhau bây giờ sao lạnh tanh. nó khiến tae liên

tục mất ngủ, cứ giật mình tĩnh giấc khi nỗi nhớ sica ùa về.

tae quyết định dọn sang căn p khác, tránh cái nơi ngập tràn kỉ niệm kia, tránh cái nơi khiến

con người cứng rắn như cô có thể rơi nước mắt bất cứ khi nào. hằng ngày, tae vẫn dọn dẹp

chăm sóc căn p nhỏ ấy tỉ mỉ cẩn thận, mọi vật dụng vẫn đc giữ nguyên vị trí, ko chuyển dời.

------

mảng kí ức lớn dày đặt những tháng ngày hạnh phúc lẫn nỗi nhớ da diết về sica đang dày vò

tâm trí taeyeon.

mỗi lần nhớ đến, tae chỉ biết nghẹn ngào khóc ko thành tiếng. chờ đợi, chờ đợi và chờ đợi...

đây là điều mà suốt bao năm qua tae cố gắng thực hiện thật kiên nhẫn vì tình yêu của mình.

từ ngày vắng bóng sica, cuộc sống của tae chỉ quanh quẩn vs công việc, công việc và công

việc. cô quên mất mình còn cuộc sống, còn thú vui của riêng mình. cô lao mình vào việc pha

chế rượu ở một quán bar vào những buổi tối, sáng thì cô làm ở một tiệm cà phê nhỏ của anh

trai mình. từ ngày có fany ở cùng, cô phải nghỉ ca làm ban tối.

tắt vòi nước, taeyeon thở dài vuốt những giọt nước đang thấm đẫm trên gương mặt mình. cô

ko để ý rằng mình đã ngâm suốt hơn nửa giờ đồng hồ trong nhà tắm.

-tete à...! tae tắm gì mà lâu quá vậy? nhanh lên, ra đây tôi cho tae xem cái này này!

bên ngoài, fany đang gõ cửa p tắm, miệng ko ngừng hối thúc taeyeon.

-tôi ra liền!

tae sực tỉnh sau những suy nghĩ miên man về sica.

-có chuyện gì mà gấp vậy fany?

taeyeon bước ra, tim cô ngừng đập mất mấy giây. trước mặt cô là 1 ng con gái vs mái tóc

nâu hơi xoăn nhẹ buông dài, che phủ bờ vai gầy trắng nõn đang ngồi quay lưng lại vs cô. cô

ấy mặt bộ pyama màu hồng vs hoạ tiết ngộ nghĩnh đáng yêu. người con gái đó ko ai khác

chính là tiffany.

-tae xem nè! tôi vừa tìm thấy bộ quần áo ngủ này trong căn p trên gác ý! nó dễ thương quá

tae à! đặc biệt là nó có màu hồng nữa! tae cho tôi nhé? hí hí!

fany quay người lại, ríu ra ríu rít bên cạnh tae.

tae vẫn còn thẫn thờ trc hình tượng ban nãy. bộ quần áo ngủ đáng yêu đó, là do chính tay

taeyeon và sica mua chung vào dịp sn sica. nó là đồ đôi, tae cũng có một bộ. từ ngày

sica đi, tae cất nó vào tủ, ko hề mặc một lần nào nữa. thế nhưng cảnh tượng ban nãy, nó

khiến nỗi nhớ sica lại ập về da diết.

-fany! ai cho phép cô lục lọi đồ đạc của tôi vậy?

tae chau mày nhìn fany và lớn giọng.

-tae à...tôi xin lỗi. nhưng mà tại nó dễ thương quá à... khổ nỗi nó lại có màu hồng nữa...! tôi

ko kìm chế đc nên... tae ko thích thì tôi cởi ra vậy...

fany ỉu xìu mặt, lết vào nhà tắm.

-...khoan...! ko...ko cần đâu fany. tôi xin lỗi đã lớn tiếng...

nhìn thấy cái bộ dạng dễ thuơng đó của fany, tae bỗng chạnh lòng thấy có lỗi. tae quay mặt

ra cửa sổ, ngắm nhìn những giọt mưa bắt đầu nặng hạt trong vô thức.

-vậy... tae cho tôi nha... nha, nha, nha tae!!

fany lại hớn hở chạy đến nắm lấy tay taeyeon.

-ừm... cho cô đấy, đồ con nít!

-thật á? yeahhh! tete là số một! tôi yêu Tae nhất! hihihi

fany vui sướng chạy lòng vòng trong phòng khách.

bất giác tae mỉm cười mà cô ko thể giải thích đc tại sao. phải chăng là vì câu nói bâng quơ

ko chủ đích " tôi yêu tae nhất" trong một phút vui mừng quá độ của fany ko...?


end chap 4

EM CÓ CẦN PHẢI SỬA PAIRINGS THÊM TAENGSIC NỮA KO MN? MOD ĐỪNG WAR EM TỘI NGHIỆP :gau39:
Về Đầu Trang Go down
Kakao_TaeNy
Vip Member 5
Vip Member 5


Post : 3643
Coins : 5764
Thanked : 331
Join date : 28/07/2012
Age : 23

[FANFIC-LONGFIC]  l Định Mệnh l Taeny (main), Yulsic l G chap 7 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC-LONGFIC] l Định Mệnh l Taeny (main), Yulsic l G chap 7   [FANFIC-LONGFIC]  l Định Mệnh l Taeny (main), Yulsic l G chap 7 EmptyThu Aug 09, 2012 4:55 pm

tem

thsk au phát nhé

sớm ra chap mới
Về Đầu Trang Go down
love_love_love
Member 2
Member 2


Post : 209
Coins : 4525
Thanked : 7
Join date : 24/07/2012
Age : 29

[FANFIC-LONGFIC]  l Định Mệnh l Taeny (main), Yulsic l G chap 7 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC-LONGFIC] l Định Mệnh l Taeny (main), Yulsic l G chap 7   [FANFIC-LONGFIC]  l Định Mệnh l Taeny (main), Yulsic l G chap 7 EmptyThu Aug 09, 2012 6:04 pm

ra cái chap mới

thanks au hóng
Về Đầu Trang Go down
TaeNy_Real
Vip Member 2
Vip Member 2


Post : 2311
Coins : 5551
Thanked : 106
Join date : 22/07/2012
Age : 25

[FANFIC-LONGFIC]  l Định Mệnh l Taeny (main), Yulsic l G chap 7 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC-LONGFIC] l Định Mệnh l Taeny (main), Yulsic l G chap 7   [FANFIC-LONGFIC]  l Định Mệnh l Taeny (main), Yulsic l G chap 7 EmptyThu Aug 09, 2012 9:05 pm

càng ngày càng hay luôn á

Ủng hộ au nhiệt tình
Về Đầu Trang Go down
zoy_locksmith_taeny
Member
Member


Post : 118
Coins : 4595
Thanked : 19
Join date : 21/07/2012
Age : 28

[FANFIC-LONGFIC]  l Định Mệnh l Taeny (main), Yulsic l G chap 7 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC-LONGFIC] l Định Mệnh l Taeny (main), Yulsic l G chap 7   [FANFIC-LONGFIC]  l Định Mệnh l Taeny (main), Yulsic l G chap 7 EmptyFri Aug 10, 2012 12:58 pm

‎chap 5

11h đêm... mưa vẫn tầm tả, ko có dấu hiệu sẽ giảm bớt.

tae vẫn ngồi thẫn thờ, lặng lẽ ngắm nhìn.

tae ghét mưa, nó lạnh.

trước đây, tae đã từng rất thích nó.

nhưng đó chỉ là trước đây thôi. điều khiến tae thích mưa là để có thể cùng sica ngắm nó,

nắm tay sica đi dạo dưới cơn mưa rào bất chợt. sica thích mưa, tae cũng cố gắng tập yêu nó.

ở bên sica, mưa ko lạnh nữa.

tất cả những gì tae cố gắng thay đổi bản thân, đều do sica, đơn giản là vì sica...

nhưng bây giờ, tae thực sự ghét mưa kinh khủng.

nó khiến tae run cầm cập, người ướt sũng vì bị mắc mưa trên đường về nhà sau ca làm việc.

nó khiến tae phải lật đật vơ vội quần áo đang phơi trên sân thượng.

nó khiến cho thời tiết trở nên lạnh cóng người, khiến tae ko thể ăn đc những que kem ngọt

lịm mát lạnh.

và... nó khiến tae nhớ sica, nhớ điên lên được...

ngày sica đi, mưa cũng vừa đến. lạnh buốt. lạnh cả thân xác lẫn tâm hồn tae. vì thế, tae

ghét nó, ghét nó rất nhiều...

ngồi bó gối ngắm nhìn cơn mưa mạnh bạo đổ rào xuống mặt đường tội nghiệp, tae đau như

cơn mưa đang trong tim mình. mưa vô tình, lạnh lùng hất từng đợt nước xuống mặt đất, lạnh

đến cắt lòng. càng về khuya, cơn mưa đêm càng thêm dữ dội, sấm chớp liên hồi, gầm lên

ầm ầm đáng sợ.

-tae...tete à...! hic...hic...

đang ngồi nhâm nhi ly cacao nóng, tae bấc chợt quay lại khi nghe tiếng gọi tên mình. là

fany.

-fany huh? sao chưa ngủ đi...?

tae nhìn cái người đang ôm ghì lấy con tororo hồng, mắt đỏ hoe, gương mặt sợ hãi.

-...tete... tôi ko ngủ đc...

-sao lại ko ngủ đc?

-tôi sợ...sợ sấm chớp...!

-trời ạ...! thôi ngủ đi fany à...! nhắm mắt lại, đừng quan tâm đến nó!

tae cười xoà trước cô gái ngốc nghếch kia.

-...tôi nhắm rồi...mà cũng ko có ngủ đc...huhu...

fany mếu máo.

-vậy giờ sao đây...? cô định thức tới sáng hửm...? tôi chuẩn bị đi ngủ r. cô muốn thì thức một

mình vậy...! oa..oáp...! buồn ngủ quá...!

taeyeon đứng dậy, cầm cốc cacao đi xuống bếp.

-tete! chờ tôi vs...! huhu...! trên này tối om à...!

fany lật đật chạy theo tae, cô hậu đậu trượt phải tấm thảm té uỵt xuống nền nhà.

-u da!! huhu...đau quá...!

fany la lên, mếu máo khóc.

nghe thấy tiếng la của fany, taeyeon vội chạy lên bật công tắt điện.

-fany, cô bị sao vậy? đi đứng cái kiểu gì mà hậu đậu!

tae trách móc.

-huhu.... ai bảo tae bỏ tôi lại một mình trên nhà trên làm tôi sợ quá cuốn cuồn chạy theo mới

té đấy...!

fany xoa xoa butt.

-thôi...đứng dậy đi ngủ đi. gần 12h rồi đấy cô nương ạ!

tae thở dài dìu fany dậy.

-ây da...! đau quá...! hic...

fany khẽ rít lên khi vừa đứng dậy.

-sao vậy fany?

-...mắt cá chân tôi...nó đau quá... hic hic...

fany đứng ko vững, bấu vào cái thành bàn gần đó.

-để tôi xem nào... bị trật chân rồi... thôi, leo lên lưng tôi cõng cô vào phòng. nữa đêm rồi mà

cô hành tôi thế này đây fany...!

tae than thở nhưng vẫn ngồi xuống, quay lưng lại trước mặt fany.

-cái gì? ai hành tae chứ?! ko thèm!

fany ấm ức quay mặt đi, cô cố gắng lết vào phòng nhưng vừa buớc tới đã suýt té ngã.

tae vội đứng dậy đỡ lấy người Fany.

-đã bảo là lại đây tôi cõng mà cô ko nghe. giờ thế nào? có chịu để tôi cõng hay là tự thân lết

vào đây?

tae khoanh tay.

-...tôi...tôi...

-sao? cô tự vào đc phải ko? tôi đi ngủ trc à...! ngủ ngon!

tae vừa quay lưng bước đi thì fany vội chụp tay tae lại, cô ngoan ngoãn vịnh vào vai tae. tae

cười khì ngồi xuống, cõng fany lên dễ dàng. dụi đầu vào tấm lưng nhỏ bé của taeyeon, fany

cảm thấy ấm áp, an toàn đến lạ thường. Đặt Fany xuống giường, Tae ngồi xuống vén ống

quần Fany lên.

-Tae à... Tae làm gì vậy?

-Xem xem cô có bị sao ko.

-Tôi ko sao mà. Tae ngủ đi.

-Cứ để tôi xem sao đã! Hồi nãy tôi thấy cô đâu có tự đi được.

Nói rồi Tae đứng dậy đi lấy dầu. Tae xoa bóp vết bầm trên bàn chân Fany thật cẩn thận, nhẹ

nhàng.

Fany nãy giờ vẫn ngồi im, chăm chú ngắm nhìn cái gương mặt tuy ko biểu lộ cảm xúc kia

nhưng rõ ràng hành động của Tae lại cho thấy Tae đang quan tâm cô một cách ân cần tỉ mỉ.

-ngủ đi nhé fany. sáng tôi sẽ đưa cô đi khám.

tae kéo cái chăn đắp cho Fany. đứng dậy định bước ra thì bàn tay Tae bị níu lại:

-...tete...cảm ơn nhé... tôi làm phiền tae quá...

-ko có gì mà fany. ngủ đi nhé!

mãi một lúc sau, fany mới buông tay taeyeon ra. nhưng tae vừa bước ra đến cửa p, mưa lại

lớn hơn, sấm chớp giật liên hồi. bóng đèn ngủ vàng nhạt vụt tắt.

-ơ...cúp điện mất rồi...!

taeyeon nhìn xung quanh nhà, điện đóm tối thui.

-...tete...đừng đi mà.... huhu....tôi sợ...

fany khẽ rên lên từng tiếng nhỏ.

tae bật đèn pin điện thoại, soi đến chiếc giường nhỏ, nơi có một thiên thần đang co ro trong

chiếc chăn hồng phấn. fany đang thực sự rất sợ hãi, e rằng đêm nay mưa lớn, cô khó mà

chợp mắt đc vs tiếng sấm chớp ầm ầm ngoài kia.

-...ko sao đâu fany... ngủ đi.

tae vuốt nhẹ lên mái tóc nâu mượt của cô gái bé nhỏ.

-tete à... Tôi sợ lắm... Tôi sợ thật đấy.... Hic hic...

Fany vẫn nhìn tae bằng đôi mắt cún con.

-vậy tôi phải làm gì để cô hết sợ bây giờ?

Tae nhún vai.

-...tae à... Tae...ngủ lại đây tối nay đi... Đc ko? Chỉ hôm nay thôi mà... Tôi sợ lắm, ko ngủ

đc...hic hic...

Fany níu vạc áo tae. Trong tình cảnh này thì có là kẻ sắt đá đến mấy cũng sẽ phải xiêu lòng

trước thiên thần đang co ro sợ sệt này mà thôi. Taeyeon ko phải kẻ lạnh lùng, bằng chứng là

cô đã bị khuất phục và đang bắt đầu trải tấm chăn nhỏ ra đất để ngủ qua đêm nay tại p

fany.

-tete...sao ko ngủ trên giường vs tôi nè...?

Fany nhìn tae ngơ ngác.

-...huh? Ngủ chung giường vs cô á?

Tae mở to mắt nhìn fany.

-ừm, có gì đâu? Con gái vs nhau cả mà?

-...à...ừm...ko đc! Cái giường bé tẹo, hai người nằm ko vừa đâu. Thôi ngủ đi, tôi nằm đây

cũng đc rồi.

Taeyeon đỏ mặt vội nằm xuống.

Cả hai nhắm mắt lại đc vài phút, Fany vẫn ko an tâm, cô khẽ hỏi:

-có lạnh ko tae?

-hơi hơi...

Tae đang co ro dưới nền nhà lạnh cóng, nghe fany hỏi câu đó như mở cờ trong bụng.

-vậy giờ sao? Tae ngủ đc ko?

-đưa cái chăn cho tôi là đc.

Tae ngồi dậy với lấy cái chăn trên người fany.

-huh? Còn tôi thì sao...?

Fany mếu máo.

-cô nằm trên giường rồi mà... Nhường cho tôi đi. Ngủ ngon nhé!

Tae vội quấn lấy cái chăn, nhắm tịt mắt lại.

-nhưng...nhưng ko có chăn tôi ko ngủ được...hic hic...

Fany lại bắt đầu thút thít khiến tae ko thể làm lơ.

-haizz... Sao giờ... Chỉ có 2 cái chăn. Tôi trải ra đất 1 cái, còn 1 cái 2 đứa giành nhau hửm?

Tae ngồi dậy than thở.

-vậy Tae lên giường ngủ chung vs tôi là đc chứ gì...! Chắc ko chật lắm đâu mà...

Fany tỉnh bơ.

-huh...ngủ...chung giường vs cô sao...?

Tae e dè.

-thì sao hả? có gì đâu mà tae sợ dữ vậy chứ?!

Fany phồng má khoanh tay giận dỗi. Tae gãi đầu lúng túng.

-cho Tae cái chăn luôn đó! Ko thèm!

Fany ném phịch cái chăn xuống người Tae rồi quay lưng lại, nhắm tịt mắt.

"Tete đáng ghét! Ngủ chung giường với mình thì sao chứ?! Bộ ghét mình đến thế sao...!"

Fany vờ ngủ nhưng lại đang uất ức suy nghĩ vớ vẩn.

Tae lúc này chỉ biết ngồi nhìn Fany hồi lâu, mỉm cười trước cái giận hờn trẻ con của cô ấy.

Cuối cùng thì Tae cũng đứng dậy, đắp chăn lên người Fany và nằm xuống khoảng trống bên

cạnh. Tae nhẹ nhàng hết sức có thể nhưng đâu biết rằng, Fany vẫn chưa ngủ.

Hé hờ mắt nhòm qua con người đang lén lút kéo chăn đắp cho mình, Fany cười tủm tỉm hài

lòng. Tae thì vẫn ko hề biết điều đó, cô quay lưng lại với Fany, hai mắt díu lại vì cơn buồn

ngủ đã đến. Hai người nằm im một lúc lâu, Fany mới rón rén luồng tay qua eo Taeyeon, xích

lại gần tấm lưng ấm áp ấy, thích thú dụi mặt vào người Tae như con mèo nhỏ. Hành động đó

làm Tae bị thức giấc.

-...aishh...cái gì vậy...?

Tae càu nhàu với giọng ngái ngủ. Fany giật mình nhưng vẫn cố giả vờ như đã ngủ say, vòng

tay vẫn ko rời Taeyeon.

-...aishh... Fany... Vầy sao tôi ngủ được...!

Tae quay người lại định gỡ tay Fany ra nhưng lại bị gương mặt thiên thần ấy làm cho thẫn

thờ. Fany quả thực rất xinh đẹp, ngay cả khi cô ngủ.

Mưa đã tạnh. Trăng lên, ánh sáng huyền ảo từ ô cửa sổ rọi vào càng làm vẻ đẹp của cô thêm

trong sáng, thánh thiện hơn.

Sợ sẽ làm Fany tỉnh giấc, Tae nhẹ nhàng cựa mình nằm thẳng lại, tránh ko nhìn vào gương

mặt nữ thần kia. Nếu cứ nằm ở cái tư thế mặt đối mặt như ban nãy, chắc chắn Tae sẽ ko thể

thôi ngắm nhìn Fany được mất.

Vòng tay Fany lại càng lúc càng ôm Tae chặt hơn, gương mặt cả hai cũng đang rất gần nhau.

Chỉ cần nhích thêm chút nữa, môi Fany sẽ chạm vào bầu má phúng phính ấy ngay. Trời bên

ngoài vẫn còn lạnh, thế mà sao Taeyeon cảm thấy ấm quá. Có phải chăng là vì vòng tay của

thiên thần đang nằm cạnh cô...? Vẫn để yên bàn tay nhỏ xinh ấy trên người mình, Tae chìm

vào giấc ngủ lúc nào chẳng biết...



Cũng vào đêm đó... Tại ngôi biệt thự Hwang gia rộng lớn, Yuri cũng chưa ngủ. Trầm ngâm

nhìn cơn mưa nặng hạt ngoài khung cửa sổ, Yul thở dài nhấp li rượu đắng đến chát lòng. Giờ

này, Fany đang ở đâu?? Nước mắt Yul theo nỗi nhớ Fany mà lăn xuống gò má, từng giọt từng

giọt nối nhau ướt đẫm vai áo. Bước từng bước lảo đảo vì men rượu, Yul nằm dài mệt mỏi lên

chiếc giường còn vươn vấn hơi ấm của Fany. 7 ngày qua quả là một quãng thời gian dài dằn

dặt đáng sợ. Yul đã phải quằn quại trong nỗi nhớ xen lẫn sự lo lắng tột độ cho người cô yêu.

Cuộc sống của cô sẽ chỉ là một màu ảm đạm, lạnh giá nếu như ko có Fany bên cạnh. Chỉ có

người con gái ấy, chỉ có đôi mắt biết cười ấy mới có thể khiến cho Yul mỉm cười. Với Yul,

Fany là thứ quý giá nhất, quý giá hơn tất cả vật chất, địa vị cô có.

Yul cầm điện thoại lên, bấm điên cuồng số máy của Fany. Đầu dây bên kia chẳng có tín hiệu,

âm thanh báo ko có kết nối vang lên lạnh lùng. Yul như người mất trí vẫn lặng lẽ nói một

mình:

-... Fany à... Em đang ở đâu...? Về nhà đi, Yul nhớ em lắm...!

Giọng nói thân quen, tiếng cười nhẹ tênh như cơn gió của Fany vẫn chẳng hề đáp lại. Chỉ có

tiếng mưa giữa màn đêm lạnh lẽo.

- FANYYY!!! Em đang ở đâu chứ?!!!! Em đang đùa với Yul phải ko?? Em mau về đi...! YUL NHỚ

EM...NHỚ EM LẮM FANY À...!!!

Yul điên loạn gào thét, quăn mạnh chiếc điện thoại vào vách tường vỡ tan tành. Cơn say

cùng nỗi nhớ khiến Yul mất bình tĩnh, cô nằm phịch xuống giường rồi thiếp đi trong cơn mệt

mỏi rã rời. Nước mắt ko ngừng rơi...



...ren...ren...ren...!!!

Tiếng đồng hồ báo thức vang lên đánh thức Taeyeon. Lò mò với lấy cái điện thoại để tắt báo

thức, Tae ngái ngủ cằn nhằn:

- Aisshhh.... Cái gì mà nặng quá vậy nè....! Cái tay... Cái tay của tui... Sao mất cảm giác

luôn rồi....!!

Tae lật cái "vật thể màu hường" đang gác chân gác tay lên người mình qua một bên nhưng

ko thể. Tae cố mở mắt để xác định được cái cục hường lè đã đè mình là cái gì.

-...huh...? Hoá ra là cây nấm hường chuyên gây rắc rối...! Yah! Fany! Dậy mau...!

-.... Hơ... Gì mà sáng sớm um sùm quá hà...!

Fany lèn mèn vài câu rồi lại quấn lấy người Tae mà ngủ tiếp.

- Yah yah!! Dậy đi!! Cô có buông tôi ra để tôi còn đi làm ko vậy hả??!!! Cô đè lên tay tôi mất

cảm giác luôn nè...!

-... Thì Tae đi đi... Để yên tôi ngủ...

-Yah! Cô ôm tôi như thế này thì sao mà đi được hả?! Dậy mau!! Nhìn người thì mảnh dẻ vậy

mà nặng kinh khủng!! Đè tôi muốn ngộp thở rồi. Đồ nấm ú!

Tae la lớn.

-Yah! Tae nói ai ú hả??

Fany bật dậy cau có.

- phải vậy cô mới chịu buông tôi ra chứ! Đồ nấm ú mê ngủ!!

Tae lè lưỡi trêu chọc Fany rồi vội nhảy phóc xuống giường chạy vào nhà tắm.

-... Tete!!! Ai cho Tae gọi tôi là Nấm ú hả!!! Tôi nói rồi đó...! Tôi ko có ú nha!!!

Fany gọi với theo sau con người đã chạy biến vào nhà tắm.

- Đáng ghét...! Phá giấc ngủ của mình...! Hôm nay lại còn dám gọi mình là Nấm ú...! Sao là

Nấm nhỉ... Lại còn ú... Mình đâu có ú đâu chứ...!! Tororo à! Chị ko có ú đúng ko? Tete ngốc

mắt bị gì rồi mới gọi chị như vậy hén!

Fany ấm ức ôm con Tororo hồng vào lòng nhìn về hướng nhà tắm. Bước chân xuống giường,

cô bất ngờ rên lên vì vết bầm dưới chân:

-oái...! Đau quá...!

Xuýt xoa bàn chân mình, Fany mới nhớ ra hồi tối vì chạy theo Taeyeon mà trượt chân té

ngã.

- Hứ...! Sao lại bị thương vì đồ khó ưa đó chứ!

Fany hậm hực cố lết xuống giường nhưng bàn chân cô đau buốt, rất khó di chuyển. Chật vật

loay hoay mãi mà cô vẫn chưa đi đến đc cửa nhà tắm.

- Fany à! Dậy đi trời sáng lắm rồi đó! Tôi làm ốp la cho cô nhé!

Taeyeon từ nhà bếp đi lên thì thấy Fany đang vịnh vào thành giường, mặt nhăn nhó vì đau

đớn.

- Sao vậy Fany? Chân cô còn đau à?

Tae vội bước đến đỡ lấy Fany.

- Hic... Chân tôi đau quá... Ko bước đi được...

Fany cau mày.

- Thôi để tôi cõng cô vào nhà tắm nhé... Lên đây nào Fany.

Taeyeon quỳ xuống trước mặt Fany, để Fany bám chặt vào người mình, Tae mới cẩn thận

cõng cô ấy lên.

-...Tete ngốc... Làm cho tôi bị thương rồi lại quan tâm tôi như thế...!

Fany tủm tỉm cười thích thú. Ko hiểu sao cô chỉ muốn được Tae cõng như thế này mãi thôi.

- Ốp la nè Fany! Ăn đi rồi ở nhà ngoan nhé!

Tae véo nhẹ vào má Fany.

- Tôi biết rồi. Tae đi làm nhớ về sớm nha...! Ở nhà một mình chán lắm...!

- Ừm. Chừng nào cô hết đau chân tôi sẽ dẫn cô đi chơi. Bye bye...!

- Tae hứa nha! Hihi! Bye bye Tete...!!!

Fany show mắt cười rạng rỡ. Ngóng theo Tae cho đến khi Tae rẽ ra khỏi con đường. Cô háo

hức mong chờ cái ngày đó, ngày mà cô sẽ được Taeyeon nắm tay dạo chơi ở một nơi nào

đó. Ko cần biết nơi đó có vui như trí tưởng tượng của cô ko, miễn là có Tae bên cạnh...

- Hey Taeyeon! Hôm nay đi trễ vậy?

Anh bồi bàn vừa thấy Tae đạp xe đến là gọi lớn.

- Hi oppa! Hôm nay em có việc ở nhà nên tới trễ.

Taeyeon dắt xe vào tiệm và bắt đầu một ngày làm việc mới. Sáng hôm nay tự nhiên cô cảm

thấy phấn khởi lạ thường.

- Hey Taeyeon! Hôm nay có gì vui mà cứ tủm tỉm cười một mình vậy? Kể anh nghe xem nào!

Anh chàng phục vụ huých vai Tae.

- Hì hì! Ko có gì mà oppa!

- Thật ko đấy? Đêm qua có chuyện gì vui nè phải ko? Ha ha ha!

Anh bồi vẫn châm chọc Tae. Tae cười xoà cho qua chuyện. Cứ mãi đôi co vs anh ta chắc đến

hết ngày.

Hôm nay khách khá đông nên Taeyeon phải luôn tay ko ngừng. Mãi đến gần trưa thì tiệm

mới vắng khách.

- Phù...! Hôm nay mệt đứt hơi...!

Tae ngồi phịch xuống ghế thở lấy thở để.

Anh bồi vớ lấy tờ báo vừa mua ban sáng chưa kịp đọc.

- Ái chà chà...! Gì đây... Con gái chủ tịch Hwang, người thừa kế tập đoàn sáng giá bật nhất

Đại Hàn Dân Quốc đã mất tích suốt 7 ngày qua. Omo... Tiểu thư con nhà giàu lại còn xinh

đáo để!!

Taeyeon đang lim dim mắt trước cái máy quạt nghe thế vội bật dậy.

- Gì?? Đâu cho em xem mẩu tin đó với oppa!!

Tae chồm tới tờ báo.

- Hà hà! Nghe tới cô tiểu thư xinh đẹp là em bật dậy nhanh nhỉ? Đừng có tơ tưởng nhé

Taeyeon! Con người ta là tiểu thư quyền quý đó nha!!

Anh bồi trêu chọc Tae mà ko biết rằng điều Tae quan tâm ko phải là nhan sắc của cô ấy.

- Đưa em mượn tờ báo chút nào oppa!!

Tae ko thèm đôi co mà giật luôn tờ báo.

- Đúng rồi... Hình cô ấy đây mà... Con gái rượu của tập đoàn Hwang khét tiếng... Omo...?!!

Bị bắt cóc á??!!! Cảnh sát đã can thiệp vào vụ này và đang truy lùng kẻ bắt cóc??!!

Tae mở to mắt, toát mồ hôi hột trước con mắt ngạc nhiên của anh bồi.

- Huh? Gì mà em sửng sốt vậy? Con nhà giàu luôn là miếng mồi ngon cho bọn côn đồ mà.

Nè đừng nói với anh em chính là kẻ bắt cóc tống tiền nha!! Ha ha ha!

Mặc cho anh bạn vẫn cứ trêu đùa, Tae vẫn ko để ý.

" Fany... Tôi tìm được gia đình cho cô rồi... Nhưng... Làm sao tôi đưa cô về khi họ đang hiểu

lầm và truy lùng tôi ráo riết...??"

End chap 5

MN GÓP Ý CHO EM VỚI NHÉ... ĐỪNG ĐỂ EM TỰ KỈ 1 MÌNH MÀ... :nam3:
Về Đầu Trang Go down
LoveSNSDTiffanyTaeNy
Member 4
Member 4


Post : 411
Coins : 4631
Thanked : 36
Join date : 21/07/2012
Age : 25

[FANFIC-LONGFIC]  l Định Mệnh l Taeny (main), Yulsic l G chap 7 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC-LONGFIC] l Định Mệnh l Taeny (main), Yulsic l G chap 7   [FANFIC-LONGFIC]  l Định Mệnh l Taeny (main), Yulsic l G chap 7 EmptyFri Aug 10, 2012 2:03 pm

tem
Về Đầu Trang Go down
LoveSNSDTiffanyTaeNy
Member 4
Member 4


Post : 411
Coins : 4631
Thanked : 36
Join date : 21/07/2012
Age : 25

[FANFIC-LONGFIC]  l Định Mệnh l Taeny (main), Yulsic l G chap 7 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC-LONGFIC] l Định Mệnh l Taeny (main), Yulsic l G chap 7   [FANFIC-LONGFIC]  l Định Mệnh l Taeny (main), Yulsic l G chap 7 EmptyFri Aug 10, 2012 2:04 pm

hay lam
thank au
Về Đầu Trang Go down
TaeNy_Real
Vip Member 2
Vip Member 2


Post : 2311
Coins : 5551
Thanked : 106
Join date : 22/07/2012
Age : 25

[FANFIC-LONGFIC]  l Định Mệnh l Taeny (main), Yulsic l G chap 7 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC-LONGFIC] l Định Mệnh l Taeny (main), Yulsic l G chap 7   [FANFIC-LONGFIC]  l Định Mệnh l Taeny (main), Yulsic l G chap 7 EmptyFri Aug 10, 2012 2:20 pm

au ới cứ ra chap đều như thế này nhé

fic hay lắm đó
Về Đầu Trang Go down
Sponsored content




[FANFIC-LONGFIC]  l Định Mệnh l Taeny (main), Yulsic l G chap 7 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC-LONGFIC] l Định Mệnh l Taeny (main), Yulsic l G chap 7   [FANFIC-LONGFIC]  l Định Mệnh l Taeny (main), Yulsic l G chap 7 Empty

Về Đầu Trang Go down
 

[FANFIC-LONGFIC] l Định Mệnh l Taeny (main), Yulsic l G chap 7

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 2 trangChuyển đến trang : 1, 2  Next

 Similar topics

-
» [FANFIC - LONGFIC] Định Mệnh | Yulsic , Taeny , Yoonhyun | G | Chap 4 + 5
» [FANFIC-LONGFIC] Cuộc Đối Đầu Định Mệnh |Taeny,Yulsic| PG13| Chap 1
» [FANFIC - LONGFIC] Người Ích Kỉ | YulTi (main), TaengSic (main) -> YulSic, TaeNy | PG | CHAP 4
» [FANFIC - SHORTFIC] Định Mệnh Cho Ta Gặp Nhau | YulSic, TaeNy | PG-13 | Chap 1
» [FANFIC - LONGFIC] Servant Of Evil | Yulsic (main), Taeny; Soori; Yulti;... | [Chap 1 - Chap 13]

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
AAVN  :: Thư viện :: Fan Fiction-