Au : Youngmin0221
Editor : SooShikSkil
Pairing : SooNa và 1 số người khác ( vì Fic chưa hoàn thiện hết nên chưa rõ hết nhân vật ngay . )
Raiting : PG13
Warnings : Truyện ma đó keke .
Caterogy : Romance - Fantasy
Note : Mình k phải là AU , tuyệt đối ko gọi mình là AU . . . OKIE ^^~
CHAP 1
Điều gì làm cho bạn sợ hãi?
Bóng đêm...?
Hồn ma....?
Cơn ác mộng....? Hay bạn sợ phải đối diện với chính mình...?
Profile : Choi SooYoung
- Tiểu sử : là 1 đứa con lai . Cha thuộc dòng dõi quí tộc của Anh lúc xưa nên nhà rất giàu . Mẹ là 1 người phụ nữ Hàn rất bình thường , giản dị . Sau khi sinh Soo thì mất . Vì thiếu tình thương mẹ nên Soo chỉ còn trông vào người cha của mình nhưng ông là 1 người lạnh lùng , suốt ngày chỉ biết kiếm tiền nên Soo cũng bị ảnh hưởng và trở thành 1 người lạnh nhạt , khó gần . [có điều ko tham tiền như cha thôi] Soo sống bên Anh Quốc cùng cha đến năm 10t thì bà ngoại của Soo muốn đem Soo về ở cùng nên Soo lớn lên ở Hàn . Thi đậu vào trường Đại học Chung Ang , Soo xin ngoại được dọn ra ở 1 mình để tự lập và tiện đến trường . Tiền sinh hoạt của Soo mỗi tháng đều được cha gửi qua đều đặn nhưng Soo ko dùng của ông 1 đồng . Tất cả mọi chi phí , Soo đều tự kiếm và đóng.
- Đặc điểm nhận dạng : Tóc dài , mặt tròn bánh bao , da socola sữa , chân dài , xinh cực nhưng rất lạnh lùng =]]~ . Bọn con trai lẫn con gái cùng trường đều bị vẻ đẹp lạnh người cùng thân thế bí ẩn của Soo cuốn hút . [ Soo ko cho ai biết về bản thân mình ] .
__________________________________________________________________________________________________
....Câu chuyện của Soo bắt đầu vào ngày Soo nhận được 1 cú dt của 1 người làm trong ngành môi giới nhà đất .
- Alo?
- Alo!Ai vậy?
- Xin chào , tôi là người môi giới của công ty SS . Có phải quý khách đang muốn kiếm 1 căn nhà nhỏ ở trên cao thoáng mát và tiện ngắm cảnh trên sân thượng đúng ko ?
- Đúng rồi . Đã có kiểu mà tôi muốn rồi àk?
- Vâng . Hiện chúng tôi đang có 1 căn trống ở lầu 9 chung cư G.
- Vậy còn giá thuê?
- Vì quý khách còn là sinh viên nên chúng tôi hỗ trợ đặc biệt giảm 20% giá cả ban đầu.
- Oki.Vậy bây giờ tui có thể đến xem thử ko?
- Thế thì hay rồi . Hẹn quý khách ở dưới khu chung cư G . Tôi sẽ đến hướng dẫn.
- Oki.Cám ơn!
Soo thay đồ rồi đạp xe đi đến khu chung cư đó . Người hướng dẫn đã đứng đợi sẵn Soo bên dưới . Thế là sau khi gửi xe , Soo cùng người hướng dẫn đi lên xem nhà . Căn nhà đúng là rất đúng ý của Soo . Bày biện khá đơn giản , cửa sổ to thật thoáng mát . Có 1 căn phòng ngủ , 1 cái bếp nhỏ và 1 phòng tắm . Soo ưng ý nói :
- Vậy khi nào thì tôi có thể dọn đến đây được? Mọi đồ vật trong nhà là của chủ cũ àk?
- Vâng . Người chủ cũ ko cần những món đồ này nữa nên chúng tôi để lại cho quý khách dùng luôn . Coi như là khuyến mãi !
- Ưm..cám ơn !
- Vậy...vậy..phiền quý khách kí tên vào hóa đơn này.
Soo kí tên vào hóa đơn giao dịch xong thì người hướng dẫn vội chào ra về và đưa cho Soo chìa khóa . Chẳng hiểu sao công ty này lại tốt thế và sao người hướng dẫn lấy chữ kí xong lại vội đi thế? Soo chưa kịp hiểu thì từ phòng ngủ bước ra 1 người con gái với mái tóc dài , mắt nai , gương mặt dễ thương , ngây thơ đáng yêu . Soo thoáng bị cuốn hút bởi vẻ đẹp dễ thương đó của cô gái nhưng rồi chợt giật mình khi cô gái ấy đi xuyên qua cửa . Soo đứng lặng ko nói gì thì cô gái đó bỗng la lên :
- Á..á...á...cậu...cậu...là...ai ? Sao vào nhà của tui ? - Ma hét lên
- Nhà của bạn là sao ? Đâu đúng ? Tôi mới vừa thuê nó mà ! - Soo cãi lại
- Thuê cái gì ? Điên hả ? Tui đang ở đây . Sao lại cho cậu thuê chứ ? - Ma
. . . . Soo im lặng và hiểu ra tại sao người đó kêu Soo kí tên thật nhanh rồi vội vã ra về . Thấy Soo im lặng ko nói gì , cô gái bước đến gần Soo hơn nói :
- Nhà này của tui . Mong cậu mau đi ra cho ! - Ma
- Xin lỗi nhưng bạn đã chết rồi nên đi siêu thoát đi . Đừng ám chỗ này . Tôi đã lỡ kí giấy thuê nó rồi nên bây giờ nó là của tôi . Bạn có 1 buổi tối hôm nay để tự biến mất . Sáng mai tui sẽ dọn đồ đến đây ở đấy ! Tạm biệt ! - Soo nói rồi quay mặt định bước đi về thì cô gái la lên trong tức tối .
- Cái tên kia , cậu nói cái gì ? Làm gì mà nhà của cậu ? Tui có 1 buổi tối để siêu thoát chứ ? Tui còn sống sờ sờ đây nè , tui có chết đâu , đồ điên ? - Ma nổi điên thật roài
- Nè , đủ rồi nha . Cái mặt hiền hiền dễ thương nhưng mở miệng ra là nói người khác đồ điên này đồ điên nọ . Bạn nhìn lại mình đi . Có thấy cái bóng của mình ở đâu mà nói mình còn sống hả ? - Soo
Ma bực bội chỉ ngón tay xuống nền nhà định kêu Soo mở to mắt ra mà nhìn cái bóng của cô ấy vẫn nẳm trên đây nè nhưng...nhưng...cái bóng...ko có...
- Á..á..cái..bóng..cái..bóng..của tui đâu ? Sao tui ko có bóng ? - Ma giật mình gương mặt tỏ vẻ sợ
- Thì bạn đã chết rồi thì làm sao có bóng được?Còn gì để nói ko ? - Soo khoanh tay đứng nhìn
- Tui..tui...ko thể nào . Làm sao tui lại chết được ? Tui vẫn bình thường mà ! - Ma zớm zơm nước mắt như sắp khóc .
Ma ko tin và định đánh Soo nhưng bàn tay đưa ra lại xuyên ngang qua người của Soo . Đôi mắt của ma mở tròn hơn ko dám tin và định cầm cây chổi để đánh Soo vì cô nghĩ Soo đã làm gì mình chứ ko phải do mình đã chết nhưng...tay của cô vẫn xuyên qua cây chổi . Gương mặt của ma bỗng đượm buồn và cô ngồi bệt xuống đất như 1 người đã hiểu ra mọi việc và đau đớn vì chính sự thật đó . Nhìn thấy cô gái như vậy , Soo buột miệng nói :
- Có gì đâu mà buồn ? Con người rồi cũng phải chết . Ko ai sống mãi được . Nếu bạn đã chết rồi thì nên đi siêu thoát đầu thai vào kiếp khác đi - Soo
- Làm sao để được siêu thoát ? Làm sao để đầu thai vào kiếp khác hả ? - Ma ngước nhìn Soo hỏi
- Làm sao tui biết ? - Soo gãi đầu
- ....bạn tên gì ? - Soo
- Tui ko biết ! Tui ko nhớ mình tên gì nữa . Chỉ biết nhà này là của tui ! - Ma
- (-.-") nhớ khôn quá ha ! - Soo
- . . . ! - Ma ko nói gì vẻ như sắp khóc nên Soo liền nói
- Tui tên là SooYoung . Nếu bạn ko nhớ tên của mình thì tôi đặt cho bạn 1 cái tên để dễ gọi nha ! - Soo
- Tên gì?
- Ừm . . . Yoona - Soo
- Yoona
- Gọi bạn là Na thôi nha , cho gọn - Soo
- Ờ ! - Na
- Ờ , vậy giờ Na cố gắng tìm hiểu làm sao để mình siêu thoát đi nha . Tôi đi về nhà đây . Tạm biệt ! - Soo
Nói rồi , Soo bỏ đi về . Na ở lại đó ngồi thẫn thờ vì mọi việc xảy ra quá nhanh . Ko nhớ được gì cả . Ko biết tại sao mình chết ? Chết như thế nào ? Tại sao ngoài việc nhớ rõ căn nhà này là của mình ra thì Na ko còn nhớ được gì nữa ? Và....làm sao để siêu thoát ?
_______________________________________________________________________________________________
. . . Sáng hôm sau , như lời đã nói , Soo dọn hành lí về ở . Nhìn quanh căn phòng , Soo nghĩ có lẽ Na đã siêu thoát nên liền vào phòng để thu xếp quần áo vào . 1 ngày khá mệt để dọn sang nhà mới , Soo ngã lưng xuống giường định nghỉ ngơi 1 chút thì Na bỗng xuất hiện . Soo giật mình ngồi dậy nói :
- Sao còn ở đây ? - Soo
- Ko ở đây thì ở đâu ? - vừa nói , Na vừa bay lơ lửng trong không trung
- Thì ở thiên đường hay đi siêu thoát đi chứ ? - Soo
- Ko được . - Na
- Sao lại ko ? - Soo
- Ko biết ! Suốt đêm qua thử đủ mọi cách rồi vẫn ko thấy có hiện tượng nào gọi là siêu thoát hết . Nhưng Na phát hiện ra 1 điều - Na
- Điều gì ? - Soo
- Chỉ có Soo nhìn thấy Na . Những người chung quanh ko ai nhìn thấy hết ! - Soo
- o_0 thế thì sao ? - Soo
- Có lẽ Na bị chết oan và Soo là người giúp Na trả thù . Chắc trả thù xong sẽ tìm được cách cho Na siêu thoát - Na
- Mơ đi . Tôi ko rảnh ! - Soo từ chối thẳng ko suy nghĩ và nằm xuống lại . Na liền hạ người xuống đến gần Soo nói :
- Soo có 2 lựa chọn . 1 là giúp Na siêu thoát và Na sẽ rất biết ơn Soo . 2 là Na sẽ ám theo Soo suốt đời . Soo chọn đi ! - Na
- Nghe cho rõ đây , từ trước đến giờ chưa có ai có thể ép buộc tui làm điều tui ko thích . Tui lặp lại , tui ko rãnh ! - Soo
- Oki ! Ko rãnh thì thôi . Na rãnh là được ! - Na
Nói rồi , Na đi xuyên qua tường bỏ đi . Soo nhắm mắt lại ngủ ko thèm để ý đến Na . 1 tiếng sau , Soo thức dậy và đi tắm . Đang chuẩn bị cởi đồ thì Na lại bay vào . Soo nhìn Na , Na nhìn Soo . 4 mắt nhìn nhau 1 lúc rồi Soo nói:
- Ko thấy tui đang chuẩn bị tắm sao ? Ra đi chứ ? - Soo
- Ko ra ! Na thích ở đây đó ! - Na
- Con mắm này . . . - Soo tức giận
- Gì ? Gì mà con mắm này con mắm nọ ? Gọi tui là Na chứ ? - Na
- Na do tui đặt . Bây giờ ko thích gọi Na nữa mà gọi con mắm đấy ! Con mắm ! - Soo
- A..a...a...muốn gì hả ? Đừng tưởng tui ko đánh được cậu thì cậu có quyền làm thế với tui nha ! - Na
- Nếu muốn được gọi đàng hoàng thì ra chỗ khác . Tui mệt rồi . Tui phải đi tắm nữa ! - Soo
- Hừ..hừ...thích gọi gì gọi đi . Tui cứ ở đây đấy ! - Na
Na bướng bỉnh quyết ko thua Soo ở lì trong phòng tắm . Soo ko nói gì và bắt đầu cởi đồ ra . Từng nút . . từng nút áo được cởi ra nhưng chưa gì Na đã đỏ mặt bịt mắt lại . Soo nói giọng tỉnh bơ :
- Sao bịt mắt vậy ? Mở mắt ra mà xem đi chứ ? Muốn ở đây coi tui tắm lắm mà ? - Soo
- Mặc...mặc..dù..Soo..là..con..gái...nhưng. ..nhưng....Na..ko..biết...ngại..ngại..sao.. .ý..Hứ ! Tắm đi ! - Na
Tự biên tự diễn rồi Na đi ra để yên cho Soo tắm . Khi Na đi ra rồi , Soo nhìn theo lắc đầu và chợt cười . Nụ cười đầu tiên của Soo cười vì người khác. . . . 30p sau , Soo bước ra và đi thẳng ra cửa . Thấy thế , Na liền hỏi :
- Soo định đi đâu thế ? - Na
- Đi đâu kệ tui . Ko cần phải báo cáo với Na ! - Soo
- Xí... ko thèm ! - Na
Soo khóa cửa đi ko quan tâm đến Na . Còn Na , ngoài miệng thì nói ko thèm nhưng vẫn lén đi theo sau của Soo . Na quyết bám Soo đến khi nào Soo chịu giúp mình . Và chính quyết tâm đó đã đem đến cho Soo nhiều rắc rối sau này . . . .
. . . Soo bước đến bãi gửi xe và lấy xe đạp của mình rồi bắt đầu đạp đi . Lạ! ! ! Mọi thường đi vẫn bình thường nhưng sao hôm nay thấy đạp hơi nặng nhỉ ? Soo thắc mắc vừa chạy vừa nhìn xuống bánh xe sau xem có xẹp ko thì giật mình khi Na đang ngồi phía sau xe . Soo liền thắng xe lại xoay lưng lại hỏi :
- Làm cái gì vậy ? - Soo
- Có làm gì đâu ? - Na
- Ko làm gì sao lại ở đây ? - Soo
- Thì ở nhà ko có gì làm nên đi theo Soo chơi . Hóng mát ! - Na
- Muốn hóng mát muốn làm gì thì làm . Xuống xe ngay ! - Soo
- Ơ ? Sao phải xuống ? Na muốn đi cùng với Soo mà - Na
- Có muốn đi chung cũng ko cần ngồi lên xe như vậy ! Na bay đi theo ko được àk ? Ngồi trên xe như thế hèn chi đạp nặng ! - Soo
- Hơ. . . lạ vậy ? Na là ma rồi mà lại đạp nặng là sao ? - Na tỉnh bơ
- Ai biết ! Bay đi . Tui ko thích chở ai hết ! - Soo
- Xí , người Na thế này mà bảo nặng . Vậy thì ngồi lì luôn ! Hứ..! - Na
- Cái con nhỏ rắc rối này . . . lại dở chứng nữa hả ? - Soo
- Ừa..vậy đóa ! - Na
Na ngồi 2 chân để 1 bên đung đưa chân ngó lên trời như thể thách thức Soo làm gì được mình . Vì sợ trễ giờ nên Soo ko nói nữa đành lên xe đạp tiếp . Na thích thú vì cuối cùng cũng chọc được Soo tức mà ko làm gì được nên ngồi hát :
- kohm seh ma ri ka han jip eh iss uh
appa kohm , omma kohm , ae ki komh
appa kohm eun ddoong ddoong hae
omma kohm eun nan sil hae
ae ki kohm eun nuh moo kwi uh wuo
eu seuk eu seuk , jal hal dah ( Bài 3 con gấu nhé mọi người . )
- Hì hì . . . - Soo
- Soo sao vậy ? - Na
- Ko có gì ! - Soo
Na lại hát tiếp và ko hề biết rằng Soo đang cố gắng nhịn cười .
_ Bó tay thật , lớn đến đó rồi lại hát cái bài con nít - Soo nghĩ thầm
Thế rồi chiếc xe đạp lướt nhẹ qua những con đường đầy ánh đèn đường thật đẹp . Gió thổi nhè nhẹ thật mát . . .
END CHAP 1