AAVN

SONE Community
 
Trang ChínhGalleryTìm kiếmLatest imagesĐăng kýĐăng Nhập
Bài gửi sau cùng
Bài gửiNgười gửiThời gian
[PIC][05-08-2017]SNSD trở thành khách mời cho ‘'아는 형님 Knowing Bro” của kênh JTBC Thu Aug 17, 2017 10:35 pm
[PIC][11-08-2017]SNSD trở thành khách mời trên chương trình "Running Man" Wed Aug 16, 2017 7:51 pm
[PIC][27-05-2017]TaeYeon khởi hành đi Thái Lan để tham gia Concert - "PERSONA in BANGKOK" vào chiều nay Sun Aug 06, 2017 9:52 pm
[PIC][21-04-2017]Tiffany khởi hành đi LA – Mỹ để tham dự "The 15th Korea Times Music Festival 2017" vào tối nay Sun Aug 06, 2017 9:51 pm
[PIC][24-12-2016]Tiffany tham dự và biểu diễn tại “2016 KBS Entertainment Awards” vào hôm nay Sun Aug 06, 2017 9:49 pm
[OTHER][12-12-2013]SELCA MỚI CỦA SUNNY Sun Aug 06, 2017 9:47 pm
[PIC][20-07-2017]Sunny trở thành khách mời trên chương trình của kênh SBS - "백종원의 푸드트럭 Baek Jongwon Food Truck" Sun Aug 06, 2017 9:46 pm
[PIC][18-05-2017]TaeYeon khởi hành đi Đài Loan để biểu diễn tại 3 đêm Concert “PERSONA” vào hôm nay Sun Aug 06, 2017 9:45 pm
[PIC][12/13/14-05-2017]Hình ảnh mới nhất từ Solo Concert thứ 2 của TaeYeon tại Seoul Sun Aug 06, 2017 9:44 pm
[PIC][18-04-2017]TaeYeon tham dự sự kiện ra mắt dòng "KT Galaxy S8/S8+" tại Gwanghwamun KT Square vào sáng nay Sun Aug 06, 2017 9:43 pm
[PIC][03-03-2017]Hình ảnh mới nhất từ chuỗi hoạt động quảng bá cho "MY VOICE" của TaeYeon Sun Aug 06, 2017 9:42 pm
[PIC][22-05-2017]TaeYeon trở về Hàn Quốc vào chiều nay Sun Aug 06, 2017 9:41 pm
[PIC][25-03-2017]TaeYeon tham dự buổi Fansign cho dòng mỹ phẩm "Banila Co." vào chiều nay Sun Aug 06, 2017 9:40 pm
[OTHER][28-09-2016]TaeYeon trở thành gương mặt đại diện mới của dòng mỹ phẩm "Banila Co" Sun Aug 06, 2017 9:39 pm
[PIC][29-03-2017]Tiffany - HyoYeon và SeoHyun tham dự sự kiện ra mắt BST Thu - Đông của thương hiệu "PUSHBUTTON" trong khuôn khổ "2017 S/S HERA Seoul Fashion Week" vào chiều nay Sun Aug 06, 2017 9:39 pm
[PIC][16-04-2017]TaeYeon – Sunny – Tiffany – HyoYeon và SooYoung tham dự buổi Fansign cho “G-SHOCK CRAZY TOUGHNESS” vào chiều nay Sun Aug 06, 2017 9:38 pm
[PIC][14-07-2017]SNSD khởi hành đi Osaka – Nhật Bản để tham dự “SMTOWN LIVE WORLD TOUR VI IN OSAKA” vào sáng nay Sun Aug 06, 2017 9:37 pm
[PIC][13-01-2017]SooYoung tổ chức Buổi hòa nhạc Từ thiện - "Beaming Effect" + Tiffany tham dự với vai trò khách mời vào tối nay Sun Aug 06, 2017 9:35 pm
[PIC][29-03-2017]Tiffany và HyoYeon tham dự sự kiện ra mắt BST Thu - Đông của thương hiệu "KYE" trong khuôn khổ "2017 S/S HERA Seoul Fashion Week" vào chiều nay Sun Aug 06, 2017 9:35 pm
[PIC][19-06-2017]TaeYeon - Tiffany - HyoYeon và YoonA khởi hành đi Jeju để tham dự "SMTOWN FRIENDS WORKSHOP IN JEJU 2017" vào sáng nay Sun Aug 06, 2017 9:34 pm


Share
 

 [FANFIC - LONGFIC] Yêu tinh nhỏ | JeTi | G | Chap 6.

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Tác giảThông điệp
Shyzn
Newbie


Post : 7
Coins : 4321
Thanked : 2
Join date : 21/07/2012

[FANFIC - LONGFIC] Yêu tinh nhỏ | JeTi | G | Chap 6. Empty
Bài gửiTiêu đề: [FANFIC - LONGFIC] Yêu tinh nhỏ | JeTi | G | Chap 6.   [FANFIC - LONGFIC] Yêu tinh nhỏ | JeTi | G | Chap 6. EmptyFri Aug 03, 2012 9:04 pm

- Hôm nay lục đc cái fic này của JeTi, fic này cũng lâu lắm rồi. Dù fic đã bị ngừng nhưng thực sự theo mình thì đây là fic JeTi hay nhất mình từng đọc. Mong là các bạn sẽ đọc nó

cre: Soshivn

Yêu tinh nhỏ







Author: LittleMoon & vananh
Disclamer: They don’t belong to us
Paring: JeTi
Category: Romance, Fairy.
Rating: T




Từng hạt nắng xuyên qua những tán cây rậm của khu rừng nhỏ làm cho cảnh sắc nơi đây chợt bừng tỉnh sau một giấc ngủ dài. Từng hạt nắng trải nhẹ lên cuối đường chân trời làm mọc lên ở đó một mặt trời nho nhỏ. Từng hạt nắng đang vuốt ve đôi gò má của một ai đó - một ai đó có mái tóc mảnh màu nâu nhạt đang chuyển động nhè nhẹ giữa những cơn gió trong mỗi nhịp bước chân.


Chắc hẳn rằng thiên thần ánh sáng đang rất hăng say với công việc của mình, bởi vì nắng đang dần dần soi rõ mỗi bước đi của cô bé.


Nụ cười buồn đó sáng lên trong nắng. Nụ cười buồn đó mang một vẻ đẹp thuần khiết và tuyệt vời như một thiên thần thật sự.



Em mỉm cười nhẹ giữa từng nhịp bước.


Chân đi hài và mặc váy mỏng màu trắng tinh khôi…


Môi nhỏ xinh thì thầm đôi câu hát vu vơ không thành lời…


Mắt mơ màng nhìn về một khoảng không gian nào đó phía trước…


Em bước đi giữa khu rừng nhỏ, xuyên qua từng hạt nắng đang sáng lên như một vầng hào quang ôm trọn lấy thân hình mảnh dẻ của em…




Bao nhiêu hạt nắng ấm áp cũng không thể xóa đi một nụ cười buồn…


Phải chi nỗi buồn đó đừng hiện hữu trên khuôn mặt em. Phải chi nỗi buồn đó đừng làm tâm hồn em mệt mỏi…


Thiên thần của tôi, phải chi tôi có thể ôm em vào lòng…





Em đánh thức tôi bằng những nhịp bước chân trên đôi hài nho nhỏ. Mở to đôi mắt bướng bỉnh vẫn còn ngáy ngủ, tôi tìm em giữa từng thân leo của những loài hoa dại không tên.


Nhịp bước. Nhịp bước.


Dường như đất rừng đang ôm trọn lấy từng bước chân em.


Nhịp bước. Nhịp bước.


Em khẽ chạm lên những giọt nước trong suốt như thủy tinh đang lơ đễnh xuôi theo dòng chảy dưới con suối kia.


Nhẹ nhàng, em đến bên tôi lúc nào không hay. Em cười, vẫn nụ cười buồn đó, em nhìn tôi và tặng tôi ánh mắt trong veo của ngày cuối hạ tuyệt đẹp.


Khẽ nhắm mắt, em xoay mình giữa không gian tràn ngập những hạt phấn hoa li ti, tay dang rộng và chân nhịp bước tạo thành một vòng tròn lệch.


Nụ cười buồn vẫn chưa mất. Và ngày cuối hạ với không gian tràn ngập mùi hương của những loài hoa dại không tên.


Ánh sáng ấm áp ôm trọn lấy đôi bờ vai nhỏ xíu của em và cùng em hòa mình vào từng nhịp xoay mình. Em đẹp như một thiên thần thật sự. Vẻ đẹp cuốn hút tôi ngay từ cái nhìn đầu tiên.


Cho đến tận bây giờ…



Bay cùng em giữa những cơn gió, tôi dang đôi bàn tay mình khẽ chạm vào khóe mi đang khép hờ của em. Một chút bối rối, một chút dao động giữa những nhịp đập nơi trái tim, tôi nhẹ nhàng hôn lên khóe mi em. Thật nhẹ nhàng. Nhẹ nhàng… Để không đánh thức em khỏi giấc mơ thần tiên mà em đang mong đợi…


Em là cô gái bé nhỏ mặc váy trắng với tâm hồn thuần khiết. Em là cô gái bé nhỏ có mái tóc mảnh màu nâu nhạt lúc nào cũng mang mùi hương của những bông hoa đồng nội. Em là em. Là em của những ngày cuối hạ với câu hát vu vơ không bao giờ được cất lên thành lời. Là em của những hạt nắng còn vương trên đôi bờ vai nhỏ. Là em của những giấc mơ thần tiên luôn luôn hiện hữu trong tôi.


Khẽ mở mắt để những hạt nắng đầu tiên của ngày rơi vào giữa hai hàng mi, em ngồi xuống gốc cây cổ thụ lớn giữa khu rừng của chúng ta, tựa đầu vào thân cây và lại vu vơ đôi câu hát không thành lời. Đưa một tay lên vuốt mái tóc dài tuyệt đẹp của em, tôi tự dẫn dắt mình vào một giấc mơ thần tiên khác - một giấc mơ chỉ với em và tôi - một giấc mơ chỉ của hai chúng ta mà thôi…


Em mỉm cười nhẹ. Em không nhìn tôi mà lấy từ trong chiếc giỏ mây vài trang giấy cũ cùng một đầu bút chì nhỏ đã mòn và bắt đầu chìm đắm vào suy nghĩ của riêng em.


Em đang vẽ.


Em vẽ một cái cây to thật to với cành lá vươn mãi, vươn mãi, vươn thật cao, và thật xa. Trên nhánh lớn nhất của cái cây đó, em vẽ một người con gái nhỏ xíu mặc váy, chân đi hài với mái tóc đang tung bay trong gió. Tôi biết, người con gái ấy là em, vì nụ cười buồn mà không hạt nắng nào có thể xóa đi được.


Đôi mắt người con gái trong bức vẽ trên trang giấy cũ kĩ của em đang hướng về một khoảng không gian xa xăm nào đó. Có phải chăng đó là nơi mà em luôn nghĩ đến trong những giấc mơ? Nếu một lần được chìm đắm trong suy nghĩ của em, nếu một lần được chạm vào tâm hồn em, tôi nhất định sẽ đưa em đến nơi ấy. Và tôi sẽ dành cả cuộc đời mình để luôn ở bên cạnh em, trân trọng và bảo vệ em bằng tất cả những gì tôi có.


Những nét vẽ đã nhạt dần. Nhạt dần.


Hạt nắng lại vương trên khóe mi em. Một mùa hạ sắp kết thúc. Và gió vẫn mãi mân mê mái tóc mảnh màu nâu nhạt ấy.


Tôi bay quanh em giữa muôn vàn hạt nắng. Tôi quanh quẩn bên em giữa những vầng hào quang nho nhỏ.


Nắng có màu không? Và nắng trong mắt em có màu gì?


Chắc hẳn là thiên thần ánh sáng đã tạo ra màu của nắng. Vì đôi mắt em cứ mãi đi tìm màu nắng ấy mà bỏ quên hình bóng của tôi.


Nắng xuyên qua đôi vai trần của tôi. Em khẽ nheo mắt khi nắng vô tình rót vào giữa hai khóe mi. Tôi cười khúc khích giữa không gian tràn ngập ti tỉ hạt phấn hoa và một lần nữa hôn lên đôi hàng mi đang khép hờ của em.


Ngày cuối hạ với mùi hương của những bông hoa đồng nội.


Và tôi. Một yêu tinh nhỏ luôn quanh quẩn bên em…









TBC
Về Đầu Trang Go down
Shyzn
Newbie


Post : 7
Coins : 4321
Thanked : 2
Join date : 21/07/2012

[FANFIC - LONGFIC] Yêu tinh nhỏ | JeTi | G | Chap 6. Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC - LONGFIC] Yêu tinh nhỏ | JeTi | G | Chap 6.   [FANFIC - LONGFIC] Yêu tinh nhỏ | JeTi | G | Chap 6. EmptyFri Aug 03, 2012 9:24 pm

- Nghe bài này khi đọc nhé: [You must be registered and logged in to see this link.]

02.



Jessica rời khỏi khu rừng nhỏ sau khi đã hoàn thành xong một bức tranh nữa của cô bé. Mặt trời đã lên cao và nắng đã ga y gắt hơn từ bao giờ. Jessica đã không nhận ra điều này cho đến khi cô bé bước ra khỏi những tán cây lớn của khu rừng. Lúc nào cũng vậy, thời gian trong khu rừng nhỏ đó luôn ngừng trôi hoặc có lẽ nó luôn cố tình trôi chầm chậm, chậm hơn nhiều so với nhịp sống bên ngoài.


Jessica thích cảm giác này, vì vậy mà ngày nào cô bé cũng dành một ít thời gian rảnh rỗi để vào khu rừng ấy, để được hòa vào chốn không gian thần tiên của riêng mình, để được sống chậm lại một chút, và, để được tự do.


Có điều gì đặc biệt trong khu rừng nhỏ nằm ngay phía sau ngôi làng nơi cô bé sống?


Đó chẳng phải là một nơi âm u với muôn trùng cây cối và ngôi nhà của thú dữ sao? Hay là nơi tụ tập của vô số linh hồn tha phương muốn tìm một nơi yên ổn để tiếp tục quãng đời đã chết của mình? Hoặc phải chăng đó là chốn linh thiêng của thần rừng và các yêu tinh tí hon, nơi mà loài người phàm tục không bao giờ được phép đặt chân tới?


Jessica không biết nhiều về điều này. Cô bé quá ngây thơ và trong sáng đến mức có thể suy nghĩ nhiều đến các mối nguy hiểm xung quanh mình.


Đối với cô bé, khu rừng nhỏ luôn đặc biệt theo cách của nó. Đối với cô bé, đó là nơi cô có thể để tâm hồn mình tự do bay theo những cơn gió, đó là nơi cô có thể chìm đắm vào một không gian thần tiên với cây cổ thụ già và con suối nhỏ, đó là nơi những hạt nắng luôn rót lên vai cô một cách nhẹ nhàng - nhẹ nhàng, chứ không gắt như nắng ở ngôi làng mà cô đang sống.


Đối với cô bé, khu rừng nhỏ thật bình yên. Và đó là nơi duy nhất cô có thể tự do.


Tự do. Không phải nghĩ đến bất cứ điều gì.


Tự do. Không phải lo sợ bất cứ điều gì. Lo sợ về một ngày mẹ không về vì bận chuyến buôn trên thị trấn. Lo sợ về những lời trêu chọc mà cô em gái nhỏ của cô bé luôn phải hứng chịu vì không có cha. Lo sợ vì người đàn ông ấy - người đàn ông đã và đang thay thế người cha đã mất của cô.




Họ sống trong một ngôi nhà nhỏ xíu cạnh bìa rừng, gia đình của Jessica. Cha cô là tiều phu, và mẹ cô thì đan giỏ bằng lá mây để kiếm sống qua ngày. Cuộc sống vốn dĩ đã không dành nhiều ưu ái cho gia đình nhỏ của Jessica, nay lại càng khó khăn hơn khi em gái cô – Krystal chào đời. Để chăm sóc đứa trẻ, cha cô phải đốn nhiều củi hơn, phải tích góp từng xu và phải thường xuyên đi những chuyến buôn dài ngày trên thị trấn. Cô bé và mẹ phải thường xuyên thức trắng đêm để đan xong mớ giỏ mây cho kịp chuyến buôn của cha cô.


Tuy có cực nhọc, có khó khăn, nhưng gia đình nhỏ của Jessica luôn tràn ngập tiếng cười, và có đôi khi, cũng chỉ là những giọt nước mắt được giấu kín nơi khóe mi.


Cho đến một ngày…


Trận bão với những cơn giông mạnh đã làm cho chuyến buôn của cha cô không bao giờ đến được thị trấn như dự định. Và kể từ đó, không bao giờ cô bé còn gặp lại gương mặt nhợt nhạt nhưng luôn tươi cười của cha mình nữa.


Người ta nói có một chiếc xe ngựa cũ kỹ chở rất nhiều giỏ mây và củi bị rơi xuống vực khi đang trên đường đến thị trấn. Người ta nói cơn giông đã cuốn trôi đi tất cả mọi thứ, cuốn trôi đi cả người đàn ông xấu số với chuyến hàng chưa kịp giao. Người ta nói, phải, người ta đã nói rất nhiều về chuyện đó và xem nó như một tai nạn khủng khiếp mà mọi người cần phải đề phòng.


Và mọi chuyện chỉ dừng lại ở đó.


Không một ai tỏ ra thương tiếc. Không một câu động viên hay bất cứ sự giúp đỡ nào từ phía dân làng.


Không ai đến đám tang nghèo nàn vào một chiều thu trong khu nghĩa địa ven rừng. Không ai chịu bỏ ra một xu nào để đám tang ấy mang vẻ trang trọng như nó cần phải thế trong buổi tiễn đưa cuối cùng dành cho người đã khuất.


Cuộc đời có lắm điều bất công. Song nếu không có bất công thì cuộc đời này không phải là một trò chơi may rủi của Số Phận nữa rồi.


Đừng tự hỏi vì sao con người ta luôn sống tốt mà không được đền đáp. Đừng trách móc Thượng Đế vì đến chính Ngài còn phải chịu thua trong ván cược với Số Phận. Đừng nghĩ rằng con người ta sinh ra là để sống vì nhau.


Nếu đã không thể thay đổi bất cứ điều gì, thôi thì, cứ sống một cuộc sống nhàm chán của Số Phận vậy. Thôi thì, cứ như chiếc lá phong nhỏ trong khu rừng kia, sinh ra là để mặc cho tự nhiên mài mòn, chết đi là để xuôi theo cơn gió trở về với cát bụi. Thôi thì, cứ sống vậy, sống để cho qua ngày, sống để chết đi và bắt đầu giấc ngủ nghìn thu thanh thản…



Năm ấy, Jessica được mười tuổi. Mười tuổi, Số Phận thật khéo đùa với một con người khi nó bắt đầu sắp đặt trò chơi này. Mười tuổi, không dễ dàng gì để vượt qua nổi một cú sốc khủng khiếp như thế. Mười tuổi, không phải là tuổi để một cô bé không bao giờ được cất tiếng nói trên cõi đời này một lần nữa.


Jessica đã mắc phải một cơn sốt rét sau cái chết của người cha. Và nó đã mãi mãi cướp đi tiếng nói của cô bé. Mãi mãi.


Có phải chăng Thần Chết quá tham lam? Khi mà hắn cố tình đem đi cả giọng nói của cô bé sau khi cướp được linh hồn của cha cô?


Thần Chết dù sao cũng chỉ là tay sai của Số Phận. Nếu hắn tham lam một thì Số Phận còn tham lam gấp mười. Trong trò chơi này, Thượng Đế không có bất cứ quyền hành nào cả, vì ngay từ đầu, Ngài đã là người thua cuộc rồi.



Ba năm sau đó, có một người đàn ông lạ từ nơi khác chuyển đến luôn kè kè bên cạnh mẹ của Jessica trong những chuyến buôn xa trên thị trấn. Và một năm sau đó, hắn đã nghiễm nhiên dọn đến sống trong căn nhà nhỏ sát bìa rừng của gia đình Jessica, ngôi nhà mà cha cô đã vất vả lắm mới xây lên được.


Cha dượng. Kể từ bao giờ hắn đã tự phong cho mình cái chức danh xấu xí đó và ép hai chị em cô phải chấp nhận. Jessica đã bị câm, và vì vậy cô bé không phải thốt lên bất cứ lời nào khi đối mặt với hắn. Nhưng Krystal thì phải nói những gì mà cô bé không thích và không muốn chấp nhận, chỉ vì không muốn bị ăn đòn. Những lúc Krystal bị đánh vì nói sai, Jessica đều ôm chặt cô bé vào lòng và dùng lưng mình đỡ lấy những cú quất mạnh của chiếc roi da trên tay hắn.


Nước mắt hòa vào từng vệt máu trên hai chiếc váy trắng đã lấm lem bẩn. Hai dòng nước mắt cam chịu đó như đang hòa vào nhau - một dòng nước mắt với những tiếng nấc đau đớn, và, một dòng nước mắt không thành tiếng. Bao nhiêu đau đớn, bao nhiêu tủi nhục, hai chị em đều phải giấu và không thể tâm sự với mẹ. Vì hắn đã dọa rằng nếu cả hai thốt ra bất cứ câu nào, hắn sẽ giết chết bà.


Jessica phải tập làm quen với cái nhìn ngạc nhiên của mẹ về những vết thương trên lưng, còn Krystal thì phải tập nói dối khi bà hỏi về vết bầm trên đôi gò má. Và hắn ta thì cứ mải mê uống rượu và lầm bầm vài lời thương hại giả tạo vì những chuyện đã xảy ra cho “hai đứa con gái” của mình. Tất cả chỉ dừng lại ở câu chuyện mơ hồ về những đứa trẻ nghịch ngợm thích bắt nạt bạn bè trong thị trấn.


Jessica không có bạn, và cô bé cũng không thể nào tâm sự với ai. Những lần Krystal theo mẹ đi hái lá mây đan giỏ, Jessica đều phải ở nhà làm việc nhà, và tất nhiên, cô bé phải gánh chịu những cơn giận vô cớ của hắn. Cô bé không muốn điều này, và vì thế, cánh rừng nhỏ đã từ lâu trở thành người bạn thân thiết của cô.


Hắn ta sợ rừng, hắn ta sợ những tán cây cao và không khí âm u của rừng, không hiểu vì lý do nào nữa. Và cách tốt nhất để Jessica có thể yên ổn chờ cho đến khi mẹ cô và em gái trở về là trốn vào rừng.


Đi sâu, đi sâu mãi vào cánh rừng xanh một màu ảm đạm, Jessica cuối cùng cũng tìm được nơi dừng chân cho cuộc hành trình đơn độc của mình.


Nơi ấy có một cái cây cổ thụ rất lớn với xum xuê cành lá và thân leo của những loài hoa dại không tên. Nơi ấy có một dòng chảy êm đềm của con suối nhỏ với từng giọt nước trong suốt như thủy tinh. Nơi ấy mang lại cho Jessica cảm giác bình yên, khác hẳn với cảm giác khi cô bé vừa bước những bước chân đầu tiên vào rừng.


Jessica vô thức ngồi xuống bên cạnh cái hốc lớn của cây cổ thụ già, hơi thận trọng tựa đầu vào thân cây và thở nhè nhẹ. Cô bé đã rất mệt sau chuyến du ngoạn bất chợt vào rừng nên cần một chỗ nghĩ ngơi và cô bé biết gốc cây này sẽ không bao giờ từ chối mình. Nhắm mắt lại, cô bé lắng nghe từng tiếng róc rách của con suối nhỏ đang trôi chầm chậm dưới chân, lòng chợt dâng lên một cảm giác bình yên dễ chịu.


Cơn mưa rào đến bất ngờ làm ướt mái tóc mảnh màu nâu nhạt của Jessica. Nép thân hình bé nhỏ của mình vào gốc cây, cô bé choàng tay ôm lấy đôi bờ vai mảnh khảnh của mình tìm một chút hơi ấm.


Gió chợt ngưng thổi làm cho không khí ấm áp hơn một phần. Một vài cánh hoa rừng dại rơi xuống mái tóc ướt làm cho vẻ đẹp của mái tóc ấy tăng lên bội phần. Vươn một cánh tay khẽ nâng lấy từng cánh hoa đang hòa vào những giọt mưa, cô bé khép hờ đôi hàng mi lại và để cho tâm trí mình trôi về một miền đất lạ, một miền đất lạ và xa lắm…



Và Jessica hoàn toàn không biết rằng, có một thân hình nhỏ xíu đang ôm lấy đôi bờ vai của cô bé với hy vọng có thể truyền được hơi ấm yếu ớt của mình sang cho cô.


Nó nhỏ bé và vô hình với loài người. Nó tóc đen ngăn ngắn với tai nhọn cùng đôi mắt màu xanh lục nhạt. Nó mặc một bộ quần ngộ nghĩnh được làm bằng lá cây và hoa để lộ đôi bờ vai trần. Nó có một đôi cánh nhỏ trong suốt như màu của mưa mọc lên từ giữa tấm lưng gầy.


Nó là hồn của cây. Nó là con của mẹ thiên nhiên. Nó là màu xanh lá trong cầu vồng bảy sắc. Nó là đốm sáng như loài đom đóm luôn hiện hữu trong đêm.


Nó là Tiffany – yêu tinh nhỏ canh giữ linh hồn của cây.





TBC
Về Đầu Trang Go down
rajn.kjd_s1.s2.s9
Gold Member 3
Gold Member 3


Post : 1179
Coins : 5468
Thanked : 20
Join date : 21/07/2012
Age : 25

[FANFIC - LONGFIC] Yêu tinh nhỏ | JeTi | G | Chap 6. Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC - LONGFIC] Yêu tinh nhỏ | JeTi | G | Chap 6.   [FANFIC - LONGFIC] Yêu tinh nhỏ | JeTi | G | Chap 6. EmptyFri Aug 03, 2012 10:15 pm

Fic hay lắm, tks 2 phát lun nè. Mà fic này là longfic lun à, sao dài vậy @@
Về Đầu Trang Go down
Shyzn
Newbie


Post : 7
Coins : 4321
Thanked : 2
Join date : 21/07/2012

[FANFIC - LONGFIC] Yêu tinh nhỏ | JeTi | G | Chap 6. Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC - LONGFIC] Yêu tinh nhỏ | JeTi | G | Chap 6.   [FANFIC - LONGFIC] Yêu tinh nhỏ | JeTi | G | Chap 6. EmptySat Aug 04, 2012 3:10 pm

[You must be registered and logged in to see this link.]

03.


Đó là một ngày mưa của mùa xuân tuyệt đẹp – ngày đầu tiên tôi gặp em.


Em xuất hiện nhẹ nhàng giữa từng thân cây được bao bọc bởi những loài hoa dại không tên. Hệt như làn gió nhẹ tươi mát thổi vào một ngày buồn, em đến, và ở lại, thật lâu trong cuộc đời bất tử của tôi.


Tôi không biết tên em. Tôi đã không biết tên em, cho đến tận bây giờ, tôi vẫn chưa biết được tên em. Nhưng tôi nghĩ, có lẽ trên đời này, không có một cái tên hoàn hảo nào có thể phù hợp với người con gái đẹp tựa thiên thần như em. Vâng, tôi đã nghĩ như thế, và tôi vẫn sẽ còn nghĩ mãi như thế trong suốt cuộc đời bất tử này.


Ngày hôm đó, em mặc một chiếc váy trắng khá cũ đã lấm lem bẩn, nhưng trong mắt tôi, nó vẫn mang một màu trắng tinh khôi như bất kỳ áng mây nào trên bầu trời kia. Mái tóc của em – mái tóc mảnh màu nâu nhạt dường như làm sáng lên ánh nắng yếu ớt còn sót lại của buổi chiều xuân hôm ấy. Tôi đã không thể nào rời mắt khỏi mái tóc đó, và tôi đã không thể nào ngăn được cái ý nghĩ là để cho bản thân mình chạm vào mái tóc đó và vuốt ve nó thật lâu.


Em có đôi mắt dưới hàng mi cong vút thật đẹp, nhưng tiếc thay chúng lại mang đến cho những người có cơ hội hiếm hoi được nhìn ngắm chúng một nỗi buồn khó thể tả được bằng lời. Một nỗi buồn man mác, nhẹ nhàng, nhưng lại chạm sâu vào tận đáy tâm hồn. Đôi môi em khép hờ và có vẻ như đang lẩm nhẩm đôi câu hát vu vơ nào đó.


Tôi đã ở bên em ngay cái khoảnh khắc đầu tiên khi nhìn thấy em. Và tôi đã ở bên cạnh em thật lâu, và thật gần, nhưng có lẽ cũng thật xa…


Thật gần… Nhưng cũng thật xa…


Đối với em, tôi chỉ là một linh hồn không hiện hữu. Đối với em, tôi là gió, là nắng, là không khí, là hoa, là cây, là cả khu rừng này…


Tôi là một yêu tinh canh giữ linh hồn của cây. Tôi không có đủ quyền năng để xuất hiện trước mặt một con người.


Và tôi cũng chưa từng có suy nghĩ rằng mình sẽ xuất hiện trước mặt một con người, tôi chưa bao giờ có suy nghĩ đó, kể từ khi gặp em. Trong suy nghĩ của tôi, con người là một giống loài không có suy nghĩ và thật vô ơn. Bọn họ vào rừng chỉ để phá hoại mọi thứ mà Mẹ Thiên Nhiên đã ban tặng, mọi thứ mà những yêu tinh tí hon như chúng tôi đang ra sức bảo vệ. Họ đốn cây và đốt rừng để chiếm đất. Họ săn thú rừng – những người bạn tốt của chúng tôi để lấy thịt và da. Tôi ghét họ - những con người tầm thường với vẻ mặt hung tợn và lúc nào cũng lăm le vũ khí trên tay.


Nhưng… em thật khác với họ.


Em thật khác với họ. Em nhỏ bé và yếu đuối. Em mong manh và dễ vỡ như bất kì hạt sương sớm nào còn đọng lại trên những kẽ lá vào thời khắc bắt đầu một ngày mới. Em – ngay từ cái nhìn đầu tiên – đã cho tôi những cảm xúc thật mới trong cuộc đời bất tử cứ mãi trôi theo bốn mùa của tôi.


Tôi đang ở bên cạnh em. Thật gần. Và cũng thật xa…


Em đang ngồi dưới ngôi nhà của tôi - góc cây cổ thụ lớn giữa khu rừng này. Tôi bay theo những cơn gió nhẹ trước mặt em và nhìn thật sâu vào đôi mắt nâu đượm buồn của em. Trong phút chốc, cả tâm hồn tôi dường như rung lên theo một vũ điệu thần tiên nào đó, vũ điệu mà tôi không thể nào gọi tên được. Trong phút chốc, đôi cánh nhỏ của tôi dường như dẫn dắt bản thân mình bay thật sâu, thật sâu vào bên trong tâm hồn em.


Em đẹp như một giấc mơ - giấc mơ đầu tiên và duy nhất trong cuộc đời tôi. Và em cũng hệt như giấc mơ đó - một giấc mơ mà tôi cứ mãi đeo đuổi, không bao giờ có thể chạm tới được.


Mưa…


Cơn mưa phùn bất chợt của buổi chiều xuân đang rải từng giọt ẩm ướt lên hình ảnh nhỏ bé của em. Em ngồi co ro dưới gốc cây, cái lạnh từ đôi bờ vai em nhanh chóng truyền tới tôi như một sự đồng cảm sâu sắc. Tôi đã hy vọng, tôi đã hy vọng rằng cái lạnh đó hãy truyền hết sang bên tôi đi để em được yên ổn, nhưng không thể. Em đang rất lạnh, tôi biết điều đó khi thấy em choàng hai tay để tự ôm lấy đôi bờ vai của mình.


Phải chi, tôi có thể ôm em vào lòng để sưởi ấm cho em…


Tôi có thể không?


Nếu không thể ôm em vào lòng… Thì tôi sẽ sưởi ấm cho em, theo một cách khác, cách của riêng tôi…


Tôi dùng quyền năng của mình để tạo một luồng không khí nhỏ bao bọc lấy toàn thân em. Bên trong luồng không khí đó, gió đã ngừng thổi, và không gian đã ấm lên được một phần. Tôi bay xung quanh em trong luồng không khí đó, cảm giác trái tim bé nhỏ của mình đang đập rất nhanh, và rất mạnh, nhanh và mạnh đến mức tôi không thể nào kiểm soát được. Không khí xung quanh tôi đang nóng lên, và nó còn nóng hơn nữa khi tôi nhìn thấy em dang đôi tay mình ra để hứng lấy từng cánh hoa đang hòa vào những hạt mưa trong suốt…


Một chút phép thuật nho nhỏ nữa để trải tâm hồn theo từng cánh hoa đó, tôi để cho bản thân mình rơi tự do vào vòng tay của em…


Thật gần…


Thật gần…


Nhưng vẫn thật xa…







*****







Tiffany ngồi giữa những cánh hoa nhỏ đang trải đều trên mặt đất. Cơn mưa phùn bất chợt của ngày đầu xuân đã mất, và buổi chiều nắng nhạt cũng nhanh chóng bị màn đêm nuốt chửng. Cô gái nhỏ với đôi mắt nâu đượm buồn tuyệt đẹp đó đã rời khỏi khu rừng từ lúc nào, nhưng tại sao Tiffany vẫn không thể để cho tâm trí mình rời khỏi cô ấy?


Đây là lần đầu tiên Tiffany cảm thấy mình đặc biệt quan tâm đến một con người. Tiffany cũng không rõ nữa, nó chỉ biết rằng ngay cái khoảnh khắc đầu tiên khi nó nhìn thấy cô bé, nó đã muốn ở bên cạnh và bảo vệ cho cô bé rồi. Nhưng nó chỉ là một yêu tinh tí hon, nó có thể làm được gì chứ?


Nó có thể làm gì để đôi mắt và nụ cười ấy không còn mang vẻ đượm buồn nữa?


Nó có thể làm gì để tâm hồn ấy không còn bận tâm đến bất cứ nỗi buồn phiền nào trên đời này nữa?


Tiffany bất giác cảm thấy buồn với suy nghĩ đó. Nó chợt điều khiển đôi cánh nhỏ trong suốt của mình bay đến con suối ngay bên cạnh cây cổ thụ già. Nước suối rất trong và nó có thể nhìn thấy hình ảnh của mình phản chiếu dưới những giọt nắng cuối cùng còn sót lại trong ngày. Mắt xanh lục nhạt, tai nhọn và tóc đen ngắn với điểm nhấn những cánh hoa nhỏ. Quần áo làm bằng lá cây. Vai trần và đi chân trần. Đôi cánh nhỏ trong suốt với những hạt bụi tiên rơi ra mỗi lần đôi cánh ấy phe phẩy trong không khí.


Đó là nó. Tiffany.


Và tất nhiên là nó không có gì đặc biệt so với những yêu tinh khác trong khu rừng này. Nó không đẹp như Tae Yeon – bạn thân của nó và cũng là một yêu tinh cây. Nó không ấm áp như Yoona – yêu tinh nắng, không nhanh nhẹn như Yuri – yêu tinh gió, không rực rỡ như Sunny – yêu tinh hoa. Nó càng không có nhiều quyền năng đặc biệt để có thể tạo ra lửa như Soo Young, tạo ra mưa như Hyo Yeon và tạo ra không khí như Seo Hyun. Tiffany đã không để ý đến điều này trong suốt quãng đời bất tử của nó, nhưng thật ngạc nhiên là cuộc gặp gỡ bất chợt với cô bé ban nãy lại làm nó chợt suy nghĩ về bản thân mình.


Tiffany hạ đôi cánh nhỏ của nó xuống và đặt mình ngồi giữa lòng một bông hoa đang nở. Và nó cứ mãi chìm đắm vào suy nghĩ của riêng mình cho đến khi có một giọng nói đánh thức nó:


“Tiffany, cậu đang nghĩ gì vậy?”


Tiffany xoay mình giữa những bông hoa dại mọc bên bờ suối và nhận ra ngay hình dáng quen thuộc của Tae Yeon. Tae Yeon đang tiến gần đến Tiffany, đôi cánh nhỏ của nó lấp lánh vô vàn hạt bụi tiên. Nó mặc một bộ quần áo ngộ nghĩnh cũng làm bằng lá cây giống Tiffany và mái tóc đen nhánh thì xõa dài tới vai.


“Tớ có nghĩ gì đâu.” – Tiffany trả lời, cố tình phớt lờ cái nhìn trộm của Tae Yeon.


“Có phải cậu đang nghĩ tới cô gái loài người vừa nãy không?” – Tae Yeon đáp, vẫn giữ cái nhìn thẳng vào Tiffany.


“Tớ…”


Tiffany không biết phải nói gì với Tae Yeon vì đơn giản một điều rằng, chính bản thân nó còn không biết nó đang nghĩ gì nữa. Nhưng nó không thể phủ định rằng nó không nghĩ tới cô bé, nó biết nếu nó nói với Tae Yeon rằng không, thì chắc hẳn tâm hồn nó sẽ phản bác ngay tức khắc. Nó là yêu tinh, nó chưa từng nói dối, và nó còn tự hứa với lòng rằng sẽ không bao giờ nói dối trong suốt cuộc đời bất tử này. Vì nói dối là bản chất của con người, nó hoàn toàn không muốn giống con người.


Tae Yeon vẫn nhìn thẳng vào Tiffany và chờ đợi câu trả lời. Tae Yeon cũng là yêu tinh cây, nhưng nó có nhiều quyền năng và phép thuật hơn Tiffany và do đó, trọng trách của nó cũng nhiều hơn. Canh giữ linh hồn của hầu hết cây cối trong khu rừng, góp phần tạo nên màu xanh lục trong cầu vồng bảy sắc và cai quản các yêu tinh cây khác. “Thủ lĩnh của yêu tinh cây” – cái tên này có lẽ hoàn toàn xứng đáng với trọng trách mà Tae Yeon đang nắm giữ.


Tiffany nhận ra mình đang rất lúng túng trước câu hỏi của Tae Yeon. Tae Yeon vừa là thủ lĩnh vừa là một cô bạn thân khó tính, nếu có bất cứ rắc rối nào xảy ra, có lẽ nó sẽ không yên ổn với Tae Yeon đâu.


“Tớ… Tớ phải đi rải bột ngủ cho cây đây… Cậu biết đó, trời bắt đầu tối rồi…”


Tiffany dang một tay chào tạm biết Tae Yeon rồi bay đi, bụi tiên lại sáng lên trong mỗi nhịp phẩy cánh của nó. Đường bay của Tiffany không được nhịp nhàng, và vì vậy mà Tae Yeon có thể đoán ra được Tiffany đang lúng túng đến nhường nào.


Có chuyện gì đó không bình thường. Tae Yeon thầm nghĩ và nói to để Tiffany có thể nghe thấy dù nó đã bay được một khoảng khá xa rồi.


“Nếu những mũi tên của Thần Cupid có đi lạc, thì tớ chỉ mong rằng chúng đừng bao giờ trúng phải cậu, Tiffany à!”







TBC
Về Đầu Trang Go down
LoveSNSDTiffanyTaeNy
Member 4
Member 4


Post : 411
Coins : 4635
Thanked : 36
Join date : 21/07/2012
Age : 25

[FANFIC - LONGFIC] Yêu tinh nhỏ | JeTi | G | Chap 6. Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC - LONGFIC] Yêu tinh nhỏ | JeTi | G | Chap 6.   [FANFIC - LONGFIC] Yêu tinh nhỏ | JeTi | G | Chap 6. EmptySat Aug 04, 2012 3:12 pm

tem
Về Đầu Trang Go down
LoveSNSDTiffanyTaeNy
Member 4
Member 4


Post : 411
Coins : 4635
Thanked : 36
Join date : 21/07/2012
Age : 25

[FANFIC - LONGFIC] Yêu tinh nhỏ | JeTi | G | Chap 6. Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC - LONGFIC] Yêu tinh nhỏ | JeTi | G | Chap 6.   [FANFIC - LONGFIC] Yêu tinh nhỏ | JeTi | G | Chap 6. EmptySat Aug 04, 2012 3:55 pm

fic hay lam au
nhung no moi chap 3 a sao au ghi la chap 6 z
thank au
Về Đầu Trang Go down
Rinnie JWS
Newbie


Post : 18
Coins : 4292
Thanked : 0
Join date : 08/08/2012

[FANFIC - LONGFIC] Yêu tinh nhỏ | JeTi | G | Chap 6. Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC - LONGFIC] Yêu tinh nhỏ | JeTi | G | Chap 6.   [FANFIC - LONGFIC] Yêu tinh nhỏ | JeTi | G | Chap 6. EmptyWed Oct 24, 2012 7:40 pm

* Amazing! :nam7:
Cho mình hỏi, fic này sẽ là Hwang seobông phải ko?!? ( cbị tinh thần)
Về Đầu Trang Go down
Merry_Pink_Forever
Newbie


Post : 78
Coins : 4280
Thanked : 2
Join date : 03/09/2012
Age : 24

[FANFIC - LONGFIC] Yêu tinh nhỏ | JeTi | G | Chap 6. Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC - LONGFIC] Yêu tinh nhỏ | JeTi | G | Chap 6.   [FANFIC - LONGFIC] Yêu tinh nhỏ | JeTi | G | Chap 6. EmptySat Oct 27, 2012 9:47 pm

Au ơi ra chap lẹ đi đang hay mà ta...bấn jeti quá
Về Đầu Trang Go down
Sponsored content




[FANFIC - LONGFIC] Yêu tinh nhỏ | JeTi | G | Chap 6. Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC - LONGFIC] Yêu tinh nhỏ | JeTi | G | Chap 6.   [FANFIC - LONGFIC] Yêu tinh nhỏ | JeTi | G | Chap 6. Empty

Về Đầu Trang Go down
 

[FANFIC - LONGFIC] Yêu tinh nhỏ | JeTi | G | Chap 6.

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

 Similar topics

-
» [FANFIC - LONGFIC]We're So Meant To Be l JeTi l T l Chap 18(End) [up Chap 18]
» [FANFIC - LONGFIC] No Need To Say l JeTi l PG-15 l Chap 4
» [ FanFic-LongFic ] Fate l Jeti l PG-13 l Chap 5
» [FANFIC - LONGFIC] Oan Trái l Yultae, Jeti l PG 13 l Chap 12 - End
» [FANFIC - LONGFIC] Hoàng Phi MoYeon l JeTi l PG l Chap 20

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
AAVN  :: Thư viện :: Fan Fiction-