AAVN

SONE Community
 
Trang ChínhGalleryTìm kiếmLatest imagesĐăng kýĐăng Nhập
Bài gửi sau cùng
Bài gửiNgười gửiThời gian
[PIC][05-08-2017]SNSD trở thành khách mời cho ‘'아는 형님 Knowing Bro” của kênh JTBC Thu Aug 17, 2017 10:35 pm
[PIC][11-08-2017]SNSD trở thành khách mời trên chương trình "Running Man" Wed Aug 16, 2017 7:51 pm
[PIC][27-05-2017]TaeYeon khởi hành đi Thái Lan để tham gia Concert - "PERSONA in BANGKOK" vào chiều nay Sun Aug 06, 2017 9:52 pm
[PIC][21-04-2017]Tiffany khởi hành đi LA – Mỹ để tham dự "The 15th Korea Times Music Festival 2017" vào tối nay Sun Aug 06, 2017 9:51 pm
[PIC][24-12-2016]Tiffany tham dự và biểu diễn tại “2016 KBS Entertainment Awards” vào hôm nay Sun Aug 06, 2017 9:49 pm
[OTHER][12-12-2013]SELCA MỚI CỦA SUNNY Sun Aug 06, 2017 9:47 pm
[PIC][20-07-2017]Sunny trở thành khách mời trên chương trình của kênh SBS - "백종원의 푸드트럭 Baek Jongwon Food Truck" Sun Aug 06, 2017 9:46 pm
[PIC][18-05-2017]TaeYeon khởi hành đi Đài Loan để biểu diễn tại 3 đêm Concert “PERSONA” vào hôm nay Sun Aug 06, 2017 9:45 pm
[PIC][12/13/14-05-2017]Hình ảnh mới nhất từ Solo Concert thứ 2 của TaeYeon tại Seoul Sun Aug 06, 2017 9:44 pm
[PIC][18-04-2017]TaeYeon tham dự sự kiện ra mắt dòng "KT Galaxy S8/S8+" tại Gwanghwamun KT Square vào sáng nay Sun Aug 06, 2017 9:43 pm
[PIC][03-03-2017]Hình ảnh mới nhất từ chuỗi hoạt động quảng bá cho "MY VOICE" của TaeYeon Sun Aug 06, 2017 9:42 pm
[PIC][22-05-2017]TaeYeon trở về Hàn Quốc vào chiều nay Sun Aug 06, 2017 9:41 pm
[PIC][25-03-2017]TaeYeon tham dự buổi Fansign cho dòng mỹ phẩm "Banila Co." vào chiều nay Sun Aug 06, 2017 9:40 pm
[OTHER][28-09-2016]TaeYeon trở thành gương mặt đại diện mới của dòng mỹ phẩm "Banila Co" Sun Aug 06, 2017 9:39 pm
[PIC][29-03-2017]Tiffany - HyoYeon và SeoHyun tham dự sự kiện ra mắt BST Thu - Đông của thương hiệu "PUSHBUTTON" trong khuôn khổ "2017 S/S HERA Seoul Fashion Week" vào chiều nay Sun Aug 06, 2017 9:39 pm
[PIC][16-04-2017]TaeYeon – Sunny – Tiffany – HyoYeon và SooYoung tham dự buổi Fansign cho “G-SHOCK CRAZY TOUGHNESS” vào chiều nay Sun Aug 06, 2017 9:38 pm
[PIC][14-07-2017]SNSD khởi hành đi Osaka – Nhật Bản để tham dự “SMTOWN LIVE WORLD TOUR VI IN OSAKA” vào sáng nay Sun Aug 06, 2017 9:37 pm
[PIC][13-01-2017]SooYoung tổ chức Buổi hòa nhạc Từ thiện - "Beaming Effect" + Tiffany tham dự với vai trò khách mời vào tối nay Sun Aug 06, 2017 9:35 pm
[PIC][29-03-2017]Tiffany và HyoYeon tham dự sự kiện ra mắt BST Thu - Đông của thương hiệu "KYE" trong khuôn khổ "2017 S/S HERA Seoul Fashion Week" vào chiều nay Sun Aug 06, 2017 9:35 pm
[PIC][19-06-2017]TaeYeon - Tiffany - HyoYeon và YoonA khởi hành đi Jeju để tham dự "SMTOWN FRIENDS WORKSHOP IN JEJU 2017" vào sáng nay Sun Aug 06, 2017 9:34 pm


Share
 

 [FANFIC - LONGFIC] Giang Sơn Mỹ Nhân / YoonSic, Yulsic / PG/Chap3/ update 3-05-14

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Tác giảThông điệp
S.S.shin
Newbie


Post : 4
Coins : 4317
Thanked : 15
Join date : 15/08/2012
Age : 31

[FANFIC - LONGFIC] Giang Sơn Mỹ Nhân / YoonSic, Yulsic / PG/Chap3/ update 3-05-14   Empty
Bài gửiTiêu đề: [FANFIC - LONGFIC] Giang Sơn Mỹ Nhân / YoonSic, Yulsic / PG/Chap3/ update 3-05-14    [FANFIC - LONGFIC] Giang Sơn Mỹ Nhân / YoonSic, Yulsic / PG/Chap3/ update 3-05-14   EmptySun Apr 27, 2014 2:05 pm

Author: shin

Disclaimer: Họ không thuộc về au, nhưng trong fic thì khác

Pairings: Yoonsic, Yulsic, TaeNy,...

Category: Romance, Drama…

Ratings: PG

Status: Longfic - On going



Note: Có lẽ nhiều người không còn là gì mình, author đã từng nhận rất nhiều gạch đá., nay mình đã trở lại sau một thời gian dài vắng bóng. Mình cũng thật sự xin lỗi một số đọc giả của fic Hot Summer vì đã không viết tiếp nó. Nay trở lại với một fic mới về đề tài cổ trang mong mọi người ủng hộ.

tên nhân vật trong fic này mình dự tính sẽ để theo tên hán vì mính thấy cổ trang để tên hán sẽ hay hơn. Mong các bạn cho chút ý kiến.

Thanks.





"Giang sơn mỹ nhân...

... Ta vì nàng mà khuynh đảo thiên hạ

Cũng vì nàng mà thiên hạ chẳng màng...

...Nếu phải chọn lựa giữa vương quyền và nàng... ta vẫn sẽ chọn vương quyền

... Vì có vương quyền ta mới có được nàng... mới đủ khả năng bào vệ nàng...

... Ta yêu giang sơn nhưng càng yêu mỹ nhân"





[You must be registered and logged in to see this image.]






CHAP 1




Đôi mắt của Jessica chớp chớp liên tục, cô cố gắng nhìn thật kĩ lại khung cảnh hoàn toàn xa lạ trước mặt mình, nó không phải ở phòng ngủ của cô. Cảm thấy cơ thể mình đau nhức, Jessica đưa tay sờ sờ, cô có thể cảm nhận được chiếc giường cứng queo qua lớp chăn mỏng phủ ở bên trên. Đối với một người người quen nằm đệm như cô ngủ trên giường lát ván thế này đúng là cực hình.


“Đây là đâu??”


Jessica tự hỏi, cô ngồi dậy đảo mắt nhìn xung quanh. Toàn bộ đồ dùng đều được làm bằng gỗ, trông có vẻ là đồ đắt tiền. Những vật dụng khác và cách bài trí của căn phồng giống như những thứ mà cô vẫn thương thấy trong phim cổ trang. Cô đoán có lẽ mình đang ở một khu nghỉ dưỡng nào đó được xây dựng theo phong cách này. Điều khiến cô càng cảm khái hơn là nơi này còn giống thật đến nỗi dùng nến để thắp. “đầu tư công phu thật, có lẽ lần sau sẽ đưa cả nhà đến đây nghỉ ngơi”

Nghe đươc tiếng người nói chuyện to nhỏ ở bên ngoài Jessica đoán có lẽ là phục vụ phòng.

Cảm thấy được sự khô rát nơi cô họng, Jessica vận mình đứng dậy tiến về phía bàn được đặt ở giữa phòng. Đầu óc hơi choáng váng làm Jessica vô thức mà đánh rơi cốc nước trong tay mình.

“Xoảng”

Jessica đang định cúi xuống nhặt lại những mảnh vỡ thì cảnh cửa mở toang, có 2 nữ tử chạy vào với khuôn mặt lo lắng. Jessica phải giật mình với cách ăn mặc của họ, không khác gì trên phim cổ trang cả.


- Đại tiểu thư! – Cô gái vào trước tiên đến bên Jessica đỡ cô ngồi lên ghế trong khi người còn lại thì nhanh chóng thu dọn mảnh vỡ của chiếc cốc - tiểu thư! cô tỉnh rồi sao không gọi em - Cô cẩn thận xem xét kĩ lưỡng người Jessica trước đôi mắt mở to vì ngạc nhiên của cô ấy – may quá tiểu thư không bị thương ở đâu cả! – cô gái thở phào.

- Cô gọi tôi là gì?? – Sự ngạc nhiên cả Jessica vẫn chưa chấm dứt, “rốt cuộc đây là khu du lịch nào vậy?”

- Đại tiểu thư! Cô đừng đùa em vậy! – Cô gái đỡ Jessica giật mình nói, nhưng nhìn vào biểu hiện trên lúc này của Jessica thì không giống một trò đùa tí nào, thần trí cô hơi hoảng sợ, quay nói với cô gái đang dọn dẹp – Tiểu Lan! Đi báo với phu nhân là đại tiểu thư đã tỉnh. Mời cả đại phu đến.

- Vâng! – tiểu Lan đáp rồi nhanh chóng rời đi.

- Đại tiểu thư! Cô có nhớ e là ai không? – cô gái hỏi và nhận được cái lắc đầu của Jessica thì cô hoảng sợ thật sự “không phải tiểu thư bị mất trí nhớ chứ?” - Em là tiểu Thúy đây mà – tiểu Thúy nhìn Jessica với con mắt hi vọng, nhưng chỉ nhận thêm một cái lắc đầu – vậy cô có nhớ mình là ai không? – vẫn chỉ là lắc đầu


Tiểu Thúy cố gắng bình tĩnh hết sức, cô nói vài điều sơ lược về bản thân Jessica. Qua lời kể của tiểu Thúy, Jessica lờ mờ đoán được linh hồn cô có thể đã xuyên không rồi. Nghĩ vậy nhưng cô vẫn thực sự hi vọng đây là một cái camera ẩn do bạn cô bày lên mà thôi. Jessica là một người thực tế, nếu cô bị lạc trên một hoang đảo, cô nghĩ trước tiên mình phải sống sót được đã rồi hẵng nghĩ đến quay về. Nếu bây giờ cô đã thực sự xuyên không thì trước hết phải sống đã.

Biết được tên của mình ở đây là Trịnh Tú Nghiên, năm nay 16 tuổi, con gái lớn của Trịnh Thành, Trịnh đại nhân, thượng thư bộ lễ. “ít nhất cô vẫn không phải lo cái ăn cái mặc” – Jessica thầm nghĩ


- Vậy tại sao tôi lại bị thương ở đây?- Jessica chỉ lên tấm vải trắng đang quấn trên đầu, bắt đầu từ lúc cô cảm thấy choáng váng lúc uống nước nó vẫn âm ỉ đau đến giờ.

- Tiểu thư! Sở dĩ cô bị thương là do té cầu thang- tiểu Thúy ngập ngừng giây lát – hôm qua cô đã to tiếng với lão gia, trong lúc tức tối bỏ đi cô đã bị ngã.
Té cầu thang, Jessica nhắm mắt lại, đầu cô bắt đầu nhói từng cơn. Cô cố gắng nhớ lại những kí ức trước đó, vì sao cô lại tới được đây, những kí ức mập mờ từng chút một cho đến khi hiện rõ trong đầu cô.


Lớp đại học cô tổ chức họp lớp dã ngoại. Buổi tối ngày thứ hai, trong lúc di dạo Jessica đã vô tình thấy bạn trai mình đang hôn một cô gái khác, tức tối bỏ chạy cô trượt chân rơi xuống núi. Giờ nghĩ lại cảnh tượng lúc đó Jessica vẫn còn thấy tức “nếu không phải tại anh ta mình đã không bị rơi vào hoàn cảnh này”

Nhìn lại bộ dạng mình lúc này là một thiếu nữ 16 tuổi thì Jesscia thực sự tin mình đã xuyên không vì vốn dĩ ở thế giới kia cô đã 25 tuổi.


- Cô có thể cho tôi mượn chiếc gương được không? – Jessica muốn xem gương mặt 16 tuổi của mình như thế nào.

- Tiểu thư cô đừng nói như thế, cô cứ gọi em là tiểu Thúy là được rồi, cô xưng hô như thế em không quen lắm- tiểu Thúy vừa nói vừa đưa cho Jessica chiếc gương đồng.

- Trước đây tôi dữ lắm sao? – Jessica vừa hỏi vừa nhìn mình trong gương, chiếc gương đồng tuy không thể rõ như chiếc gương ở thời hiện đại nhưng nó cũng đã cho Jessica thấy rõ được khuôn mặt mình lúc này. Điều khiến Jessica ngạc nhiên là thân thể mà linh hồn cô nhập vào không khác cô khi còn trẻ là bao nhiêu, có điều do cách trang điểm nên nhìn nhi mì và xinh đẹp hơn cô của thế giới kia.

- Dạ không có, tiểu thư rất tốt với chúng em, chỉ là trước đây tiểu thư ít nói hơn.

- Ta hiểu rồi!


Jessica nhìn tiểu Thúy rồi đặt đưa lại cô ấy chiếc gương. Lúc này ở phía ngoài cửa có 4 người bước vào. Đi vào đầu tiên là một phụ nữa trung niên, khuôn mặt hao hao cô, Jessica đoán đó có lẽ là mẹ mình, tiếp theo là 3 người nữa, cô có thể nhận ra được cô gái đi bên phải phải là tiểu Lan, bên trái là một cô gái khác lớn tuổi hơn tiểu Lan, là nha hoàn bên cạnh phu nhân, còn người đàn ông lớn tuổi cuối cùng chắc là đại phu.

Tiếu Thúy liền đi tới gần phu nhân, nói gì đó mà Jessica không thể nghe rõ, nhưng cô đoán là đang nói về tình trạng của cô vì cả 5 người đó đều nhìn về phía cô với ánh mắt lo lắng khi tiểu Thúy nói xong.

Đưa tay ra cho đại phu bắt mạch, Jessica cảm thấy nhột vì đây là lần đầu cô khám đông y, cô phải cố gắng tỏ ra bình tĩnh vì không muốn mình thêm khác biệt.


- Đại phu! Tình trạng của Nghiên nhi thế nào?- phu nhân hỏi.

- Bẩm phu nhân! Sức khỏe của đại tiểu thư đã hồi phục hoàn toàn, không có vấn đề gì lớn. còn về trí nhớ của tiểu thư do đầu bị chấn động nên có thể sẽ mất một thời gian. Trong thời gian tới đại tiểu thư cần nghỉ ngơi nhiều hơn, lão phu sẽ kê một đơn thuốc, hi vọng đại tiểu thư sẽ có biến chuyển tốt.

- Đa tạ đại phu- Trịnh phu nhân khẽ cúi đầu rồi bà nói với nha hoàn bên cạnh mình – Đông Mai! Tiễn đại phu.

- Vâng!

- Lão phu cáo từ!

- Thứ lỗi ta không tiễn!


Nhìn đại phu ra khỏi cửa rồi Trịnh phu nhân ngồi xuống cạnh Jessica, nắm lấy bàn tay nhỏ của cô, nhẹ nhàng xoa nó, bà nhìn cô bắng ánh mắt dịu hiền. Jessica muốn rụt tay lại nhưng điều gì đó ngăn cô lại, cô nhìn thoáng qua gương mặt của bà. Bà còn khá trẻ, tuổi chỉ tầm khoảng 35, gương mặt thanh tú, nhìn kĩ thì bà có đôi nét giống cô. Thời trẻ ắt cũng là mĩ nhân khuynh thành.


- Nghiên nhi! Mẫu thân biết con vẫn đang giận cha vì chuyện kết thân của Lý phủ. Ta cũng đã khuyên cha con nên tạm gác chuyện này lại. Nhưng Nghiên nhi! con gái lớn thì phải gả chồng, năm nay con đã 16 rồi, khuê nữ bằng tuổi con cũng đã rục rịch xuất giá. Ta hi vọng con sẽ suy nghĩ thấu đáo về chuyện này.

“16! Cái gì mà mới 16 đã phải lấy chồng, ta ở kia 25 tuồi còn chưa có đây” Jessica mải nghĩ nên không đáp trả lại phu nhân. Bà nghĩ nhi nữ vẫn còn đang giận nên cũng không ngồi lâu. Dặn dò tiểu Thúy và tiểu Lan chăm sóc cho cô cần thận rồi cùng Đông Mai rời đi.

Đêm đó có lẽ là một đêm khó ngủ nhất đối với Jessica. Cô trằn trọc cả đêm không ngủ chỉ vì suy nghĩ mình sẽ thích nghi như thế nào đối với cái thế giới này, còn nữa nếu cô đã xuyên không thì cô đang ở triều đại nào trong lịch sử. Nếu là thời Joseon là tốt nhất vì đa phần lịch sử mà cô biết đều nằm ở thời kì này, có thể nào như nữ chính trong các bộ phim truyền hình đều có một cuộc tình với một vị hoàng tử nào đó. Jessica quyết định việc đầu tiên cô làm sẽ là tìm hiểu về triều đại này.



Tiểu Thúy đứng bên cạnh nhìn tiểu thư của mình ném hết quyển sách này đến quyển sách này đến quyển sách khác rồi nằm thẫn thờ trên bàn, cô thở dài. Cô chẳng biết vì sao mới sáng sớm ngày hôm này tiểu thư đã bảo cô đem hết những tài liệu ghi chép về triều đại hiên tại tới. Cô có thắc mắc nhưng cô ấy chỉ nói là muốn đọc một chút.

Đôi mắt thẫn thờ nhìn vào đống sách Jessica cảm thấy thật chán nản. Tính từ khi cô xuyên không đến bây giờ đã được ba ngày, những ngày qua cô chỉ chú tâm vào đọc sách để hiểu thêm một chút về nơi này, ba ngày qua cô thật sự vất vả với đống sách này, các ghi chép đều bằng chữ cổ nên Jessica phải gắng sức mà đoán và đọc. Qua tìm hiểu thì đây chẳng phải là cái triều đại nào mà cô đã từng nghe đến thậm chí cô còn có ‎ nghĩ nó không tồn tại trong dòng thời gian ở thế giới mà cô sống nữa. Theo như trong sách thì triều đại hiện tại có tên là Nam triều, trị vì là nhà họ Lâm. Mà tại thời điểm cô đang sống còn kì lạ hơn là hoàng đế hiện tại không có con trai, chỉ có 9 công chúa, trong 9 người đó thì có 3 người tham gia vào chính sự, tên của họ không được ghi trong đống sách mà cô đang đọc.

Đang mải mê suy nghĩ thì tiếng của tiểu Thúy khiến Jessica hơi giật mình, cô ngẩng đầu dậy thì thấy mẫu thân đang đi vào.


- Phu nhân! – tiểu Thúy cúi người chào.

- Nghiên nhi! Sức khỏe đã hơn chưa? – bà ân cần ngồi cạnh xuống bên Jessica. - Uhm! Trông sắc mặt cũng khá hơn rồi, rảnh rỗi thì ra hoa viên đi dạo cho khuây khỏa tâm trí. Ta thây cuối thu khung cảnh đang rất đẹp.


“Tú Nghiên” Jessica vẫn chưa thực sự quen với cái tên mới này của mình. Cô đang định lên tiếng thì bà lại nói tiếp với tiểu Thúy.


- Tiểu Thúy! Tiểu thư có ra ngoài đi dạo thì nhớ nhắc tiểu ‎thư mặc thêm áo, trời bên ngoài sắp vào đông nên đã trở lạnh thêm nhiểu rồi.
- Dạ! nô tì sẽ chú ‎ý

- Ah! Mẫu thân! Con muốn ra ngoài đi dạo được không? Ý con là ngoài phố chứ không phải trong vườn - Sở dĩ cô phải xin bà là vì tiểu Thúy không cho cô đi dù cô đã dùng mọi cách năn nỉ.

- Con muốn ra đường? – phu nhân nheo mắt nhìn cô.

- Dạ! con muốn thăm quan đường phố một chút.

- Cũng được, nhưng phải cho thêm vài gia đinh đi bảo vệ con, cũng nhớ trở về sớm.

- Cám ơn mẫu thân – Jessica vui mừng nhào lên ôm lấy bà, thơm lên má bà một cái thật kêu. Hành động đó khiến cả phòng sững người, nhận thấy hành hơi quá Jessica cũng chủ động rụt người lại, thân thể này đã ảnh hưởng đến cả tâm trí của cô, làm cô cư xử như một đứa trẻ, cúi đầu xuống cô nói nhỏ - tại con vui quá.

- Con nha đầu nãy cũng lắm trò- bà cười với cô rồi cùng Đông Mai rời đi.


Nhìn theo bóng bà Jessica thoáng lên chút buồn “có lẽ mẹ cô ở thế giới kia đang khóc hết nước mắt vì cô”. Một lúc sau lấy lại tinh thần Jessica thay quần áo để đi thăm quan cái thế giới mới này.








CHAP 2








- Tiểu thư người đi chậm thôi! - tiểu Thúy vừa nói vừa cô gắng chạy theo Tú Nghiên.


Tú Nghiên ở kiếp trước là một nhân viên văn phòng bình thường, cuộc sống của cô trong mấy năm đó chỉ có đi làm kiếm tiền. Cô rất ít giao tiếp với mọi người, ở đó cô có một người bạn thân là Tiffany, cô hướng nội còn cô ấy hướng ngoại. Có một khoảng thời gian thất nghiệp Tú Nghiên đã từng nhốt mình ở trong nhà cả tháng trời chỉ có một con mèo làm bạn. Đồ ăn thức uống thường thì cô gọi thức ăn nhanh hoặc là Tiffany thấy thương mà mua đồ ăn cho cô. Nếu không có Tiffany kéo cô tham gia vào các hoạt động ngoại khóa của một quĩ từ thiện chắc cô chẳng còn biết đến thế giới xung quanh nữa.


Tú Nghiên có một sự thích thú nhẹ với cuộc sống dân giả thời xưa này. Cô nán lại từng quầy hàng mình đi qua, quan sát tỉ mỉ từng món hàng. Từ những chiếc mặt nạ nhiều hình dáng đến những món đồ trang sức bên đường.


Cắn một miếng hồ lô ngào đường Tú Nghiên cười sung sướng. Trên tay cầm cây kẹo vừa đi vừa ăn cô lại đi tới phía trước, nơi có đám người đang mãi nghệ.


- tiểu Thúy! Nhanh! Xem họ biểu diễn hay chưa kìa!


Tú Nghiên vỗ tay lớn khi người đó vừa biểu diễn xong màn chặt đá ngang ngực, cô hào phóng bỏ vào chiếc chiêng của người đang đi quyên góp cả lượng bạc khiến họ cảm ơn rối rít.


- Tiểu thư! Em nghĩ chúng ta nên về thôi, sắp quá Ngọ rồi, thời tiết lúc này không tốt đâu! – Tiểu Thúy cố gắng nói trong vô vọng với Tú Nghiên khi cô ấy đã bỏ mặc cô để tiến về một đám đông khác.

- Auu..


Mãi ngó nghiêng xung quanh Tú Nghiên vô tình đụng phải một người đi đường làm cho cây kẹo trên tay cô văng vào áo người đó.


Tiểu Thúy lo lắng đã chạy lại đỡ tiểu thư nhà mình, vội vàng hỏi - Tiểu thư cô không sao chứ? Cô đi đứng không chịu chú ý chút nào cả.


- Ta không sao, ta... Tú Nghiên nói chưa xong, tiểu Thúy đã nhận thấy cây kẹo của tiểu thư mình vừa được cô nương kia gỡ khỏi áo – cô nương thành thật xin lỗi đã làm dơ y phục của cô.

- Oh! Không sao! – cô gái đó nở một nụ cười nhẹ trong khi đang phủi phủi mấy hạt đường còn dính trên áo.

- Xin lỗi cô! tôi thật không chú ý! Nếu có thể tôi muốn đền cho cô một bộ y phục khác


Tú Nghiên cúi đầu xin lỗi. Một lát sau vẫn không nhận được cậu trả lời từ người đối diện thì cô nghĩ họ đã đi nên ngẩng đầu lên. Nhưng cô ấy vẫn đứng trước mặt cô, trên môi vẫn giữ một nụ cười nhẹ. Jessica mở to mắt nhìn bóng người càng ngày càng rõ rang trước mặt cô, ngũ quan sắc sảo, đôi mắt quyến rũ, thân hình đúng chuẩn, nước da ngăm đen. “ôi trời ơi! nữ nhân sao lại mang đến cảm giác hơi nam tính. Theo như người đời sau nhận xét thì những nữ tử như thế này đúng hại nước hại dân!


Lúc này ở phía đối diện hai mắt của cô gái đó cũng đang dán chặt lên gương mặt của Tú Nghiên “ngoài đại tỷ và tứ muội thì cô gái này là người thứ ba mà ta công nhận là một mỹ nhân”. Nhận thấy Tú Nghiên đang nhìn mình mà suy nghĩ gì đó, cô thầm cười “quả là một nữ tử đặc biệt”.


Chợt ngẩng đầu lên, Tú Nghiên nhận thấy cô ấy cũng đang nhìn mình cười làm cô luống cuông, cô phát hiện này giờ mình chăm chăm nhìn người ta mới đỏ mặt tránh đi chỗ khác.


- Không cần, chỉ là một chút bẩn thôi mà. - Nhìn vẻ luống cuống của Tú Nghiên, cô gái cảm thấy rất thú vị - Đã gặp nhau ở đây thế này ắt có duyên, không biết ta có thể biết danh tính của tiểu thư?

- Tên ta là Jes…ah! Tú Nghiên, Trịnh Tú Nghiên – Tú Nghiên hơi bối rối đáp.

- Thì ra Trịnh tiểu thư, quả là một cái tên đẹp, Du Lợi hữu lễ.


Tú Nghiên hơi bối rối giây lát, cô không biết lúc này nên làm gì cho phải với lễ nghi như thế này, dù sao ở thời hiện đại cũng đâu có chào hỏi nhau như thế này. Khi còn đang phân vân thì Du Lợi đã tiếp lời.


- Có vẻ như tiểu thư đang dạo phố? Nếu tiểu thư không phiền ta có thể cùng tiểu thư đi dạo chứ? Trời thu đẹp thế này mà thì một mình có chút cô tịch a.

- A! không! Không phiền… cô cứ đi cùng nếu muốn.


Trên đường đi Du lợi giới thiệu cho Tú Nghiên rất nhiều thứ ở nơi này từ đồ ăn thì nên ăn ở tửu lầu, mặc thì mua vải ở hiệu nào may ở đâu, đặc sản của mỗi nơi… Tú Nghiên thật sự rất thích, với một người lần đầu bước chân vào thời cổ như cô thì đây là một cơ hội hiếm gặp, cô bắt đầu hỏi mọi thứ mà mình có thể nghĩ đến làm cho Du Lợi đôi lúc gặp khó khăn.


“vị tiểu thư này không lẽ bị nhốt trong nhà từ nhỏ hay sao mà một chút gì cũng không biết thế này” Du Lợi cảm thán, nhưng nhớ lại bộ dáng của Tú Nghiên lúc đó trên phố thì có lẽ đúng là như vậy thật.


Dừng chân trước một tửu điếm trang nhã, nhận thấy đã chính ngọ nên Du Lợi mời Tú Nghiên dùng bữa trưa. Hai người vừa đi vào thì tiểu nhị đã bước lên ân cần chào hỏi: “Xin mời hai vị khách quan vào, hai vị muốn ngồi đây hay lên lầu”. Hàng ngày đón khách ở đây, dần dần cũng biết nhận định con người, ai giàu sang phú quý mà tiếp đãi. Nhìn qua phong thái của Du Lợi hắn ta đoán chắc là vị tiểu thư của quan nhân nào đó.


- Cho ta một phòng trên lầu, yên tĩnh một chút.

- Vâng! mời hai vị! - tiểu nhị hớn hở dẫn lối.


Tú Nghiên ngó ngang ngó dọc, ở thời của cô cũng đã từng đến những nhà hàng trang trí như thế này nhưng khi nhìn ở mọi thứ trang trí ở đây, từ bàn ghế đễn những chiếc bình ngọc, gốm hay những tấm tranh chữ đều có cái gì đó khác lạ.


Tiểu nhị giới thiệu qua vài món ăn nổi tiếng của tửu lầu, Du Lợi không ngần ngại kêu mang ra những món ngon nhất làm tiểu nhị cười toét miệng.


- Du Lợi cô nương, cô có biết tên của ba vị công chúa tham gia vào xử lí chính sự với hoàng đế không? – nàng hỏi mà không để ý rằng mặt Du Lợi và người hầu bên cạnh cô có chút biến sắc.

- Tại sao cô lại quan tâm đến điều này? – Mắt Du Lợi thoáng vẻ hồ nghi, nhưng giọng vẫn bình thường.

- À! chẳng có gì, tại khi tôi đọc sách nhưng không thấy ghi tên họ nên tò mò đôi chút.

- Ra vậy! ta cũng không rõ – Tuy đã thả lỏng nhưng Du Lợi vấn cố kị điều gì đó – ta biết một nơi rất đẹp không biết dùng bữa xong tiểu thư có muốn tới đó không?

- Nơi nào? đẹp thì tất nhiên ta sẽ đi.


Thấy Tú Nghiên hào sảng như vậy Du Lợi khẽ cười.



Tú Nghiên chạy dài kèm theo nhưng tiếng hét lớn trên một cánh đồng cỏ đầy hoa rộng lớn. Cô dừng lại khi có một cơn gió nhẹ thổi qua.


Thấy cô dang rộng cánh tay đón lấy cơn gió làm y phục cô tung bay, nhìn cảnh tượng này từ phía sau, Du Lợi đứng khựng lại, tim cô nhảy lệch một nhịp. Lúc này Tú Nghiên trông như một tiên nữ đang bay trong gió trông thật cuốn hút.


- Trên đồng cỏ này mà cưỡi ngựa thì thật là tuyệt! – Tú Nghiên nhớ lại một vài lần cô đi cưỡi ngựa cùng với gia đình cũng trên những đồng cỏ như thế này, ánh mắt cô thoáng buồn.

- nếu tiểu thư thích ta sẽ cho người mang ngựa đến! – Du Lợi đã tiến đến bên cạnh cô. Nhìn đôi mắt buồn của Tú Nghiên tự dưng thấy muốn gần gũi với cô, muốn bảo vệ cô.

- Oh! Không cần đâu, ta cũng không biết cưỡi ngựa – Tú Nghiên đáp rồi tiến về trước, Du Lợi theo sau cô.




- Tiểu thư, thật sự đã rất muộn rồi, nếu không về sớm phu nhân sẽ trách phạt em mất.


Tiểu Thúy nãy giờ ngồi ở gần đó xem hai người trò chuyện với nhau thật vui, thật sự không đành lòng quấy rầy, nhưng quả thật đã quá muộn. Lần trước tiểu thư bị ngã cô rất may mắn mới không bị đánh đòn, nếu cứ chiều hư tiểu thư thế này sớm muộn gì ngày đó cũng tới với cô. Hơn nữa nếu bị người của Lý phủ nhìn thấy đối với thanh danh tiểu thư cũng không tốt.


- Ta biết rồi. xin lỗi cô ta đi trước – Tú Nghiên đứng lên rời đi.

- Trịnh tiểu thư – Du Lợi hơi ngập ngừng đôi chút, có gì đó khiến cô lưu luyến - không biết ta có cơ hội gặp lại tiểu thư không?

- Nếu cô muốn! - Tú nghiên đi vài bước rồi, lại quay đầu lại, hướng cô cười hồn nhiên rồi mới đi tiếp.


Du Lợi nhìn thân ảnh cô dần dần đi xa cho đến khi khuất khỏi mắt, hình ảnh vừa rồi khi Tú Nghiên ngoái đầu lại cười cũng đã thật sâu khắc vào trong lòng cô.


- Vương gia, chúng ta cần phải đi. Tối nay Hoàng Thượng triệu ngài vào cung - Nhìn Du Lợi vẫn đứng yên không nhúc nhích, người hầu cận bên cạnh khẽ nhắc nhở.

Du Lợi chợt tỉnh người.


- Phải rồi! Chút nữa thì ta quên mất, đi! hồi phủ.

- Vâng!



Được sửa bởi S.S.shin ngày Sat May 03, 2014 10:03 am; sửa lần 1.
Về Đầu Trang Go down
tranvu
Newbie


Post : 47
Coins : 4298
Thanked : 5
Join date : 09/09/2012

[FANFIC - LONGFIC] Giang Sơn Mỹ Nhân / YoonSic, Yulsic / PG/Chap3/ update 3-05-14   Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC - LONGFIC] Giang Sơn Mỹ Nhân / YoonSic, Yulsic / PG/Chap3/ update 3-05-14    [FANFIC - LONGFIC] Giang Sơn Mỹ Nhân / YoonSic, Yulsic / PG/Chap3/ update 3-05-14   EmptyMon Apr 28, 2014 8:47 am

yulsic main or yoonsic ?
Về Đầu Trang Go down
Cherry love Yoona
Newbie


Post : 21
Coins : 4173
Thanked : -1
Join date : 15/12/2012
Age : 24

[FANFIC - LONGFIC] Giang Sơn Mỹ Nhân / YoonSic, Yulsic / PG/Chap3/ update 3-05-14   Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC - LONGFIC] Giang Sơn Mỹ Nhân / YoonSic, Yulsic / PG/Chap3/ update 3-05-14    [FANFIC - LONGFIC] Giang Sơn Mỹ Nhân / YoonSic, Yulsic / PG/Chap3/ update 3-05-14   EmptyMon Apr 28, 2014 9:51 pm

Du Lợi là Yoona hay là Yuri vậy ad? Hy vọng là Yoonsic main nhỉ
Về Đầu Trang Go down
S.S.shin
Newbie


Post : 4
Coins : 4317
Thanked : 15
Join date : 15/08/2012
Age : 31

[FANFIC - LONGFIC] Giang Sơn Mỹ Nhân / YoonSic, Yulsic / PG/Chap3/ update 3-05-14   Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC - LONGFIC] Giang Sơn Mỹ Nhân / YoonSic, Yulsic / PG/Chap3/ update 3-05-14    [FANFIC - LONGFIC] Giang Sơn Mỹ Nhân / YoonSic, Yulsic / PG/Chap3/ update 3-05-14   EmptySat May 03, 2014 10:01 am

@tranvu: yoonsic main ban, mình đã ghi rõ ở trên rồi.
@Cherry love Yoona: Du Lợi là Yuri bạn, tên nv trong truyện đều là phiên âm tiếng hán của gái, bạn có thể seach trên mạng.



CHAP 3






- Hoàng thượng giá lâm! – thái giám đứng ở cửa hô dõng dạc


Mọi người có mặt trong phòng đều đứng cả dậy rồi ai nấy quỳ rạp xuống đất, vài tích tắc trôi qua, rồi một người đàn ông tầm thước độ tuổi trung niên, mình vận hoàng bào đầu đội mũ ngọc, tướng mạo bình dị, miệng mỉm cười ung dung đi vào. Ông tiến về chiếc ghế trạm khắc hoa văn hình rồng ở vị trí cao nhất. 


Đợi hoàng đế an tọa rồi, thái giám bên cạnh mới cao giọng hô: 


- Bình thân! 


Lúc này tất cả mới đồng loạt đứng dậy. 


Hoàng đế nhìn xuống dưới một vòng, phán: 


- Ngồi cả đi! Đây cũng không phải trên triều, nên cứ thoải mái tự nhiên

- Vâng - Mọi người đồng thanh, rồi theo thứ tự lần lượt ngồi xuống. 


Du Lợi ngồi cạnh một nữ tử khác ở hàng bên trái của hoàng đế.


- Sở dĩ tối muộn thế này trẫm còn triệu các ngươi tới đây là có lý do. Sáng nay khả hãn của Mông Cổ, Gia Luật Hạo đã gửi sứ giả đến nói rằng công chúa của họ đã khởi hành sang nước ta cầu thân. Trẫm đang nghĩ không biết nên phong cho công chúa tước vị gì và cử ai đi đón cho phù hợp.

- Hoàng Thượng! - một vị quan tầm tuổi hoàng đế ngồi đầu hàng của Du Lợi bước ra – theo thần thì sắc phong công chúa làm phi, cử một vị quan nào đó là được rồi.

- Hoàng thượng! Lý tướng nói không sai, phong công chúa làm phi là hợp lý nhưng thần nghĩ nên cử một trong ba vương gia đi đón thì có lẽ hợp tình hơn - một vị ở hàng bên phải bước ra.

- Thôi đại nhân! chỉ là công chúa của Mông Cổ, đâu cần phải cử một vị vương gia đích thân vượt ngàn dặm đón- Lý tướng lớn giọng với người vừa nói.

- Thần thấy không quá chút nào, Khả hãn mông cổ đã tỏ thành ý chúng ta cũng nên đáp lễ hậu hĩnh vừa thể hiện ân vừa thể hiện uy của Hoàng Thượng.


Căn phòng bắt đầu nhao nhao lên bàn tán, người đồng tình ý này người tán thành ý kia. Hoàng thượng vẫn đang trầm ngâm suy tư.


- Thái Nghiên! Con nói xem nên làm sao? – ông nhìn vào cô gái ngồi cạnh Du Lợi.

- Bẩm phụ hoàng! Theo nhi thần thì nên để một trong ba chúng con đi đón cũng không phải là ý tồi.

- Vậy theo con nên cử ai đi? – ông hỏi tiếp.

- Theo nhi thần thì Tứ muội vừa mới tây chinh về không lâu nếu để muội ấy đi lần này thì e không tốt cho sức khỏe của muội ấy. Còn con với tam muội đều có thể đi, chuyện giao tiếp với sứ giả các nước vẫn do nhi thần tiếp đãi vậy lần này hãy để nhi thần đi đón công chúa.


Hoàng đế ngấm nghĩ giây lát rồi ông quay sang phía Du Lợi.


- Du Lợi! con có ý kiến gì không?

- Con đồng ý với ý kiến của đại tỷ, chuyện tiếp đãi sứ giả vẫn do tỷ ấy đảm nhiệm nên tỷ ấy đi là hoàn toàn hợp lý.

- Được! Vậy đại Vương gia Thái Nghiên phong làm khâm sai, chịu trách nhiệm đón công chúa Mông Cổ. Ngày mai lập tức khởi hành.

- Nhi thần tuân chỉ- Thái Nghiên quỳ xuống tiếp chỉ.

- Truyền ý chỉ của trẫm, sắc phong công chúa Mông Cổ Gia Luật Mĩ Anh làm Hoàng phi, ban Hoàng Thái Cung.


Kết thúc sự vụ quan lại lần lượt kéo nhau rời khỏi hoàng cung.


- Đại tỷ! tỷ ít khi đi xa kinh thành như vậy, lần này đi phải chu đáo một chút – cô gái trẻ nhất trong ba người con gái đi cạnh nhau lên tiếng khi họ vừa bước ra khỏi cửa lớn hoàng cung.

- Tỷ biết rồi Duẫn Nhi! tỷ sẽ chuẩn bị chu đáo – Thái Nghiên quay sang mỉm cười với Duẫn Nhi.

- Nếu có việc gì cần giúp thì tỷ cứ nói, muội sẽ giúp – Du Lợi ở bên cạnh lên tiếng.

- Cám ơn muội!

- Không còn sớm nữa! muội cáo từ trước - Duẫn Nhi nói, thi lễ với hai người xong cô lên xe ngựa của mình ra hiệu cho phu xe đánh ngựa rời đi.


Thái Nghiên và Du Lợi cũng cáo từ nhau rồi cùng rời đi.




Một ngày trời nắng đẹp, dưới bóng mát của cái cây lớn trong vườn, Tú Nghiên tựa vào thân cây đọc thi từ. Đây là cuốn sách hôm qua tiểu Thúy mang đến cho cô nói là phu nhân bảo đọc. Tú Nghiên thở dài, nghĩ tới việc mấy ngày trước đọc có quyển sách thôi mà phải mất ba ngày trời dò mặt chữ cô lại cảm thấy xấu hổ. Ở thế giới kia cô cũng đã tốt nghiệp đại học cũng coi là một người hiểu biết vậy mà ở đây cô gần như chẳng biết gì. Cầm, Kỳ, Thi, Họa. Giờ cô mới hiểu nỗi khổ của nữ tử thời xưa khi phải học những thứ này.


Nghĩ lại cũng may mắn mà rơi được vào gia đình quan lại, là tiểu thư khuê các, ăn mặc không phải lo, bằng không chỉ e cái loại không biết tí ti nào như cô thì có lẽ đã chết mất xác ở cái xó chợ nào đó rồi. 


Có lẽ do ảnh hưởng của thân thể này nên khả năng thêu thùa, đàn hát của cô vượt xa cô ở hiện đại. Đây cũng là một điều may mắn chứ nếu một thiếu nữ 16 tuổi mà mù tịt thêu thùa như cô thì cũng chắc biết giải thích sao.


Nhìn mặt hồ lăn tăn, lâu lâu mặt nước lại tạo thành những gợn sóng nhỏ trên mặt, Tú Nghiên lại muốn ra ngoài chơi. Tuy đã hạ ý chí phải học hỏi nhưng dường như chuyển thân vào cái cơ thể trẻ con cũng đã ảnh hưởng đến tâm trí cô, vẫn mang tư tưởng muốn chơi hơn muốn học. Ngày nào cũng đọc sách với luyện chữ Tú Nghiên thật sự đã phát chán.


- Tiểu Thúy! Ta không muốn đọc sách nữa em xem có trò gì khác chơi không? 


Tú Nghiên gập quyển sách trong tay lại quay sang nói với tiểu Thúy.


- Vậy e sẽ đi chuẩn bị khung thêu hay là tiểu thư muốn luyện viết chữ! - tiểu Thúy đứng lên toan rời đi.


Tú nghiên bĩu môi làm nũng.


- Tiểu Thúy à! Ta không muốn thêu hay muốn viết chữ, ta muốn… thả diều đúng rồi, ta muốn thả diều – Tú nghiên nhớ là ở thời hiện đại cô đã đi xem rất nhiều cuộc thi thả diều nhưng chưa bao giờ tự mình thả cả.

- Nhưng trong phủ không có con diều nào cả. Với lại em sợ phu nhân không cho.

- Không có thì làm…à không cả ta và em đều không biết làm, đi mua cho chắc. Còn chỗ phu nhân thì em cứ nói là ta học xong muốn giải khuây một chút. Chắc bà không mắng đâu – Tú Nghiên bắt đầu dụ dỗ.


Tiểu Thúy suy nghĩ giây lát, cô nghĩ tiểu thư nói cũng đúng, chỉ vui chơi một lát chắc phu nhân cũng không trách mắng. Cô nói:


- Vậy tiểu thư chờ một lát, em sẽ nhờ người đi mua.

- Không! để ta tự đi, nhờ người nhỡ họ không biết chọn thì sao.

- Nhưng mà! - tiểu Thúy chưa kịp nói xong thì Tú Nghiên đã chạy đi từ lúc nào, cô chỉ còn cách chạy theo - tiểu thư, đợi em! Người đi chậm thôi!


Cầm trên tay con diều do chính mình lựa chọn, Tú Nghiên cười híp cả mắt. Cô đi mà không chịu nhìn đường chỉ xem đi xem lại khiến tiểu Thúy khổ sở một phen nữa.


- Đi không chịu nhìn à? - một người đi đường lớn tiếng với Tú Nghiên khi cô vô ý va phải họ, còn diều trong tay cô bị gió thổi bay về phía trước

- Ông mù thì có! – Tú nghiên bực bội đáp trả rồi chạy theo con diều.

- tiểu thư cẩn thận! - Tiểu Thúy kinh hãi hét lên.


Sắp nhặt được còn diều thì nghe tiếng hét của tiểu Thúy, cô ngoảnh đầu lại nhìn thì thấy một con ngựa lồng lên, cô sợ hãi ngồi bệt xuống đất nhìn nó phi vọt qua đầu mình, mặt cô xanh ngắt không còn hột máu, đôi mắt cô vẫn kinh sợ mở lớn


- Cô muốn chết sao? - người ngồi trên ngựa cố gắng ghìm ngựa của mình lại, tức giận quát.

- Tôi…tôi!- Tú Nghiên lắp bắp, vừa rồi thật sự hồn của cô như đã lìa khỏi xác

- tiểu thư! người không sao chứ - tiểu Thúy đã chạy đến bên đỡ cô dậy.


Đợi đến khi bình tĩnh lại Tú Nghiên mới nhận ra con diều của mình đã bị dẫm nát dưới chân con ngựa kia, cô tiếc lắm nhưng cũng chẳng dám to tiếng với chủ nhân của con ngựa vì người sai rõ ràng là cô.


Chờ cho ngựa hoàn toàn ổn định cô gái mới nhảy khỏi yên, tiến về phía Tú Nghiên, lấy từ trong áo ra một chiếc lọ nhỏ đưa cho cô ấy.


- Cầm lấy! 


Tú Nghiên giật mình khi cô ấy đưa chiếc lọ cho cô. Nhìn thiếu nữ ấy có mái tóc đen tuyền, gương mặt như tạc, trắng hồng mịn màng, đôi mắt đẹp long lanh mê hoặc, ngũ quan cân đối tinh xảo kết hợp với bộ y phục màu trắng thanh nhã, giọng nói của người thiếu nữ đó như làn gió lạnh. Người con gái đó chính là Duẫn Nhi 


- Đây là chút thuốc bôi vết thương, đầu gối cô bị thương kìa – Tú Nghiên nhìn xuống thì thấy đúng là đầu gối mình đang đau thật.

- Đa tạ cô nương! - tiểu Thúy thấy tiểu thư mình thờ mặt ra thì nhanh chóng nhận thay.


Duẫn Nhi đi về phía hàng bàn diều mua lấy một con diều khác rồi đưa cho tiểu Thúy trong sự ngạc nhiên của cả hai người.


- Lần sau thì đi đứng cẩn thận một chút, không phải lúc nào cũng có người kìm cương ngựa kịp đâu. Còn nếu cô có thật muốn chết thì cũng đừng đứng trước ngựa của ta.


Duẫn Nhi nói thêm rồi lên ngựa phóng đi.


Nhìn cô gái ấy phóng ngựa đi, Tú Nghiên đứng nhìn theo mất một lúc mới thốt nên lời.


- Cô ấy…đẹp thật! – đây có lẽ là người con gái đẹp nhất từ trước tới giờ mà cô gặp. Nếu ở thời hiện đại có lẽ phải xếp vào hàng những người con gái đẹp nhất thế giới.

- Tiểu thư chúng ta về thôi! - tiểu Thúy thúc giục, hai người đã rời khỏi nhà được một quãng thời gian khá lâu. Với lần nào tiểu thư ra ngoài không đụng người này cũng đụng người kia, lần này còn bị thương nữa, phu nhân mà biết chắc cô tiêu đời.

- Uh! Uhm…
Về Đầu Trang Go down
hyonbin
Newbie


Post : 10
Coins : 4294
Thanked : 0
Join date : 17/08/2012

[FANFIC - LONGFIC] Giang Sơn Mỹ Nhân / YoonSic, Yulsic / PG/Chap3/ update 3-05-14   Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC - LONGFIC] Giang Sơn Mỹ Nhân / YoonSic, Yulsic / PG/Chap3/ update 3-05-14    [FANFIC - LONGFIC] Giang Sơn Mỹ Nhân / YoonSic, Yulsic / PG/Chap3/ update 3-05-14   EmptyWed May 21, 2014 8:51 pm

Keke Au comeback làm ta mừng muốn "die" luôn. Nhớ Hot Summer của Au lắm luôn ấy.
Mừ sao Au không post song song ở bên này và W (cho mọi ngưởi dễ theo dõi)? Đảm bảo số người "Giám sát" Au và Fic sẽ "mọc" lên như Nấm luôn ~ =))
Ta thấy cổ trang thì đúng là nên để tên Hán thì có vẻ hay hơn nhưng có vẻ nhiều người sẽ không nhớ. Theo ý kiến của Ta thì Au nên phụ đề thêm tên của các nhân vật sẽ xuất hiện ở trên đầu mỗi chương thì sẽ tiện hơn.
Mong chương tiếp của Au.
Au Hwating!!!
Về Đầu Trang Go down
Sponsored content




[FANFIC - LONGFIC] Giang Sơn Mỹ Nhân / YoonSic, Yulsic / PG/Chap3/ update 3-05-14   Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC - LONGFIC] Giang Sơn Mỹ Nhân / YoonSic, Yulsic / PG/Chap3/ update 3-05-14    [FANFIC - LONGFIC] Giang Sơn Mỹ Nhân / YoonSic, Yulsic / PG/Chap3/ update 3-05-14   Empty

Về Đầu Trang Go down
 

[FANFIC - LONGFIC] Giang Sơn Mỹ Nhân / YoonSic, Yulsic / PG/Chap3/ update 3-05-14

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

 Similar topics

-
» [FANFIC- LONGFIC] Yêu em sẵn sàng từ bỏ kiếp giang hồ │YulSic, TaeNy │PG │Chap 7
» [FANFIC - LONGFIC] Osin riêng SS1 (update Chap 12) | Yulsic Taeny Soosun | PG
» [FANFIC - LONGFIC] Cổ Tích Nấm - Đậu / TaeNy, YulSic, YoonSeo,SooHyo / PG/Chap 17-2/ update 14-09-15
» [FANFIC-LONGFIC] Nữ Vương Đích Nữ Nhân l Yulsic, Taeny..l [ M] Up Chưong 6
» [FANFIC - LONGFIC] Xin Lỗi, Ngốc À, Yoongie Yêu Em | YoonSic, YulSic, Taeny | PG 13 | Chap 5 |

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
AAVN  :: Thư viện :: Fan Fiction-