AAVN

SONE Community
 
Trang ChínhGalleryTìm kiếmLatest imagesĐăng kýĐăng Nhập
Bài gửi sau cùng
Bài gửiNgười gửiThời gian
[PIC][05-08-2017]SNSD trở thành khách mời cho ‘'아는 형님 Knowing Bro” của kênh JTBC Thu Aug 17, 2017 10:35 pm
[PIC][11-08-2017]SNSD trở thành khách mời trên chương trình "Running Man" Wed Aug 16, 2017 7:51 pm
[PIC][27-05-2017]TaeYeon khởi hành đi Thái Lan để tham gia Concert - "PERSONA in BANGKOK" vào chiều nay Sun Aug 06, 2017 9:52 pm
[PIC][21-04-2017]Tiffany khởi hành đi LA – Mỹ để tham dự "The 15th Korea Times Music Festival 2017" vào tối nay Sun Aug 06, 2017 9:51 pm
[PIC][24-12-2016]Tiffany tham dự và biểu diễn tại “2016 KBS Entertainment Awards” vào hôm nay Sun Aug 06, 2017 9:49 pm
[OTHER][12-12-2013]SELCA MỚI CỦA SUNNY Sun Aug 06, 2017 9:47 pm
[PIC][20-07-2017]Sunny trở thành khách mời trên chương trình của kênh SBS - "백종원의 푸드트럭 Baek Jongwon Food Truck" Sun Aug 06, 2017 9:46 pm
[PIC][18-05-2017]TaeYeon khởi hành đi Đài Loan để biểu diễn tại 3 đêm Concert “PERSONA” vào hôm nay Sun Aug 06, 2017 9:45 pm
[PIC][12/13/14-05-2017]Hình ảnh mới nhất từ Solo Concert thứ 2 của TaeYeon tại Seoul Sun Aug 06, 2017 9:44 pm
[PIC][18-04-2017]TaeYeon tham dự sự kiện ra mắt dòng "KT Galaxy S8/S8+" tại Gwanghwamun KT Square vào sáng nay Sun Aug 06, 2017 9:43 pm
[PIC][03-03-2017]Hình ảnh mới nhất từ chuỗi hoạt động quảng bá cho "MY VOICE" của TaeYeon Sun Aug 06, 2017 9:42 pm
[PIC][22-05-2017]TaeYeon trở về Hàn Quốc vào chiều nay Sun Aug 06, 2017 9:41 pm
[PIC][25-03-2017]TaeYeon tham dự buổi Fansign cho dòng mỹ phẩm "Banila Co." vào chiều nay Sun Aug 06, 2017 9:40 pm
[OTHER][28-09-2016]TaeYeon trở thành gương mặt đại diện mới của dòng mỹ phẩm "Banila Co" Sun Aug 06, 2017 9:39 pm
[PIC][29-03-2017]Tiffany - HyoYeon và SeoHyun tham dự sự kiện ra mắt BST Thu - Đông của thương hiệu "PUSHBUTTON" trong khuôn khổ "2017 S/S HERA Seoul Fashion Week" vào chiều nay Sun Aug 06, 2017 9:39 pm
[PIC][16-04-2017]TaeYeon – Sunny – Tiffany – HyoYeon và SooYoung tham dự buổi Fansign cho “G-SHOCK CRAZY TOUGHNESS” vào chiều nay Sun Aug 06, 2017 9:38 pm
[PIC][14-07-2017]SNSD khởi hành đi Osaka – Nhật Bản để tham dự “SMTOWN LIVE WORLD TOUR VI IN OSAKA” vào sáng nay Sun Aug 06, 2017 9:37 pm
[PIC][13-01-2017]SooYoung tổ chức Buổi hòa nhạc Từ thiện - "Beaming Effect" + Tiffany tham dự với vai trò khách mời vào tối nay Sun Aug 06, 2017 9:35 pm
[PIC][29-03-2017]Tiffany và HyoYeon tham dự sự kiện ra mắt BST Thu - Đông của thương hiệu "KYE" trong khuôn khổ "2017 S/S HERA Seoul Fashion Week" vào chiều nay Sun Aug 06, 2017 9:35 pm
[PIC][19-06-2017]TaeYeon - Tiffany - HyoYeon và YoonA khởi hành đi Jeju để tham dự "SMTOWN FRIENDS WORKSHOP IN JEJU 2017" vào sáng nay Sun Aug 06, 2017 9:34 pm


Share
 

 [FANFIC-LONGFIC] Người em yêu nhất định là tôi [Yulsic|TaeNy|Yoonhyun|Soohyosun|PG15]

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Tác giảThông điệp
Renleo
Newbie


Post : 7
Coins : 3852
Thanked : 0
Join date : 07/11/2013
Age : 31

[FANFIC-LONGFIC] Người em yêu nhất định là tôi [Yulsic|TaeNy|Yoonhyun|Soohyosun|PG15] Empty
Bài gửiTiêu đề: [FANFIC-LONGFIC] Người em yêu nhất định là tôi [Yulsic|TaeNy|Yoonhyun|Soohyosun|PG15]   [FANFIC-LONGFIC] Người em yêu nhất định là tôi [Yulsic|TaeNy|Yoonhyun|Soohyosun|PG15] EmptyThu Nov 07, 2013 8:26 am

Author: Ren là tớ đây

Couple: Yulsic, TaeNy, Yoonhyun, Soohyosun, hơi tham nên cặp nào cũng main hết T^T

Rating: PG 15

Category :  Romantic- Drama ( mà mình cũng không biết nữa, đã viết xong đâu :nam3:  nhỡ đâu hứng lên cho thêm tí Fantasy biết đâu chừng





Đôi lời muốn nói: đầu tiên là hân hạnh làm quen mọi ng, mình là són biến thái và hám gái, mình ko phải dân khối C, điểm văn cũng chưa bh vượt quá 7, thời điểm mình viết cái này là trong 1 phút ngẫu hứng nhất thời và vì tình yêu vô hạn với Yulsic nên yêu quá hóa liều mà làm tới. Khi các bạn đọc truyện có thế sẽ thắc mắc hình như cái này mình đọc ở đâu rồi, hay là câu này nghe quen quen vân vân và mây mây, hê hê vì mình rất ngu văn nên cái gọi là tác phẩm đầu tay này cũng là sản phẩn tưởng tượng do đọc quá nhiều các fic về yulsic, TaeNy và bách hợp nên có trùng thì cũng bỏ qua nha chủ yếu mình muốn tự viết xem nó ra sao, hi vọng ổn * cúi đầu* cứ coi như các bạn đang đọc 1 fic tổng hợp từ nhiều bộ khác đi nhá! * vẫy khăn*
 

Teaser: thôi khỏi đi, mình chả biết mấy cái này đây, quất luôn đi cho nóng :D
 
 
Chap 1: Người thừa kế.
 
 Người đàn ông mái tóc bạc màu đứng bên cửa sổ đăm chiêu nhìn xoáy vào khoảng không gian trước mặt, dù không thể thoát khỏi quy luật thời gian nhưng ánh mắt vẫn đầy vẻ tinh nhanh sắc bén. " Có lẽ cứ để nó đi..."
- Quản gia Park, mọi ng đã đến đủ chưa?
-Thưa chủ tịch tất cả đã có mặt và đang chờ ngài ạ! Người quản gia cúi mình kính cẩn.
-Tốt, đi thôi. 
Kwon Sang Ryong, ng đàn ông quyền lực của gia tộc Kwon và cúng là chủ tịch hiện thời của tập đoàn tài chính hàng đầu thế giới, tập đoàn Kwon. Xưa nay trên thương trường cũng như trên chính trường, mọi ng chỉ đều biết  ông chính là đại diện cho trí tuệ và sức mạnh tài chính của Kwon gia, 1 ng mà trước nay chưa có đối thủ: Lão hồ ly.
Gia tộc Kwon là gia tộc danh giá bậc nhất Đại Hàn dân quốc này, chưa kể các vị quyền cao chức trọng của Kwon gia thì danh gia vọng tộc này còn sở hữu vô số đất đai, hàng triệu ng phụ thuộc vào Kwon gia để sống, mỗi năm đều đóng góp vè đem lại khoản lợi khổng lồ cho nền tài chính quốc gia, hơn thế nữa Kwon gia còn đang là gia tộc bảo trợ tài chính cho các thổng thống của Đại Hàn trong 22 nhiệm kỳ gần đây nhất. Có lẽ để miêu tả chính xác nhất về Kwon gia chỉ có 4 chữ: Gia tộc đế vương. 
 -------------------------------------------
Trong phòng ăn mang đậm phong cách Châu Âu, với những chi tiết cầu kì, những trang trí xa hoa, trần nhà được làm 1 cách tỉ mỉ và khéo léo, chiếc đèn chùm là hàng gia công đặt làm tại Ý là quà của Kwon đại tiểu thư 6 tháng trước đặc biệt sai ng đem về Hàn tặng cho ông nội mình. Trên chiếc bàn ăn bằng gỗ sồi dài kiểu trung cổ đã bầy biện đầy đủ các món ăn hấp dẫn nhưng tất cả những người có mặt trong phòng này lại đang mang 1 bộ mặt căng thẳng, cũng đúng thôi vì chỉ chút nữa họ sẽ biết đc ng kế thừa Kwon gia sẽ là ai.
Chủ tịch Kwon bước vào ngồi lên chiếc ghế phía đầu bàn gỗ, ra hiệu cho tất cả ngồi vào vị trí và nói:
-Chúng ta có them 7 ng dùng bữa tối, quản gia Park mời họ vào đi. Sau câu nói, các nhân vật tiếng tăm của quốc gia lần lượt xuất hiện với tư cách là khách của Kwon gia đủ biết tầm ảnh hưởng và sức mạnh của gia tộc này.
Kwon Sung Min-tổng giám đốc tập đoàn Kwon lên tiếng:
-Thưa ba, họ là khách của gia đình ta hôm nay ạ? Sao con ko nhận đc thông báo?
-Anh nghĩ mọi chuyện đều phải thong qua anh chắc? Có ng đang hoang tưởng mình là chủ hả?- Kwon Hana, con gái duy nhất của chủ tịch Kwon, đồng thời là giám đốc chi nhánh tập đoàn Kwon ở L.A hôm nay vừa bay chuyến sớm nhất để về họp mặt gia tộc lên tiếng khó chịu.
Chủ tịch Kwon trầm giọng: “họ là hội đồng thẩm định gia tộc, là khách của ta” ( từ chỗ này trở đi mình sẽ thay Chủ tịch Kwon = Kwon lão gia nhé! Cứ chủ tịch hoài nghe nhàm quá, tùy theo n/v để xưng hô vậy)
Kwon lão gia vừa dứt lời lập tức 1 trận xì xào nổi lên.
-Không phải chứ? Hội đồng này có thật ah? Kwon Dong Hea nhăn nhó, người này chính là con trai duy nhất của Kwon Sang Woo- gọi Kwon lão gia 1 tiếng bác, là một tay ngang ngạng nhưng cũng rất có tiềm năng.
-Nói vậy là Yuri unni phải tham gia cái trò thẩm định đấy thật? Như trong truyền thuyết chứ? Như mọi ng kể chứ? Kwon Yoona phấn khích hỏi liên tiếp và không có dấu hiệu ngừng lại. Nói đến họ Kwon đương nhiên ko thể ko biết Kwon Yoona, em ruột của Kwon Yuri, Yoona năm nay 17t, ko những có 1 khuôn mặt xinh đẹp khả ái còn là nhân vật xuất chúng của đại học ChungA, 17t đã lấy đc bằng cử nhân và đang đào tạo thạc sĩ kinh tế.
-Yaah em ko thể im lặng 1 chút hả? có biết chị ở đối diện nhìn đc cuống họng của em rồi ko hả? Kwon Mi Sang- nhà thiết kế trẻ nổi tiếng hiện nay, con gái của Kwon Sung Hyuk, cháu họ nội của Kwon lão gia.
Kwon lão gia nghiêm giọng: “Trật tự, ăn xong ta sẽ thong báo mọi thứ”.
---------------
Gia tộc Kwon là gia tộc lâu đời, duy trì kiểu kế tục theo chỉ định. Một khi đã quyết định chỉ có người đứng đầu gia tộc mới có thể thay đổi vì vậy yêu cầu người chỉ định và cả người được chọn đều phải thật xuất sắc để có thể lãnh đạo gia tộc. Một khi là người họ Kwon, sẽ phải nhất nhất làm theo sự dẫn dắt của trưởng bối, đặc biệt là ng đứng đầu gia tộc. Nếu trái luật, sẽ bị gạch tên khỏi gia phả Kwon gia ngay lập tức, chưa kể toàn bộ quãng đời còn lại sẽ u tối vô cùng. Người thuộc Kwon, mang họ Kwon, chảy dòng máu Kwon gia đúng 18t có thể tham gia trở thành người thừa kế, ở vị trí này giống như dưới 1 người trên vạn người, tương lai sẽ là người đứng đầu gia tộc nhưng nếu thể hiện ko tốt hay có kẻ xuất sắc hơn mình thì đương nhiên ng đứng đầu gia tộc sẽ lựa chọn lại vị trí ấy. Họ Kwon chỉ có thể hung mạnh khi ng đúng đầu xuất sắc. Con cháu Kwon gia hết thẩy từ việc học hành hay hôn nhân đều là sự sắp xếp của các trưởng bối để có lợi nhất cho gia tộc và bản thân, ko có quyền than vãn và lựa chọn, đó chính là gia quy của Kwon gia, chỉ có kẻ xuất sắc mới có thể lên tiếng! Nhưng cúng có một câu chuyện truyền miệng trong gia tộc Kwon, từ rất lâu rồi Kwon gia luôn có 1 hội đống kín, ko biết bao gồm những ai, cũng ko biết có bao nhiêu người và càng không biết có thật không. Một hội đồng lập ra để duy trì cũng như để phá bỏ các quy tắc của Kwon gia, mọi ng nói rằng kẻ muốn có được tự do trong Kwon gia, 1 là phải trở thành người đứng đầu, thứ 2 chính là phải vượt qua được các thử thách của hội đồng kín hay còn gọi là hội đồng thẩm định kia. Nhưng các thử thách ấy là gì cũng ko 1 ai biết, chỉ biết chưa 1 ai có thể vượt qua nó đến nỗi bây giờ mọi người trong Kwon gia chỉ coi nó như câu chuyện truyền thuyết ly kỳ mà thôi.
---------------------------------------------------
 Sau hi mọi ng đã hoàn tất bữa ăn, Kwon lão gia cất giọng nói đầy uy quyền của mình thong báo cho mọi người:
-2 ngày trước ta đã triệu tập hội đồng thẩm định để ra quyết định cuối cùng cho việc chỉ định người thừa kế gia tộc , hôm nay vì muốn cho tất cả mọi ng biết việc của Yuri và chuyện thừa kế ta đã mời họ đến đây lần nữa để tất cả chắc chắn rằng họ hoàn toàn có đủ khả năng cũng như uy tín để thẩm định ng thừa kế. Tất cả chắc hẳn đều biết họ.
-Kwon Jea Kyong,lão trưởng bối khó tính của Kwon gia ở Jeju; Lee Sung, người đúng đầu hội đồng quan chức cấp cao của đảng dân chủ; Han Gu Suk, hiệu trưởng của đại học Seoul, chủ tịch hội đồng nghệ thuật quốc gia; Park Min Soo, bộ trưởng bộ ngoại giao; Yang Dea San, đại tướng 2 sao của bộ tư lệnh quốc gia; Kim Tea Han, chủ tịch tập đoàn điện tử SamSung kiêm hội trưởng của Hội Seongil lừng danh ở Busan; còn đây phải chăng chính là Ma tiên sinh? Ma Ryuku của hội tam hoàng?? Kwon Sang Chu tự tin đẩy gọng kín bằng vàng của mình lên sau khi nêu tên cả 7 người kia. Kẻ luôn tỏ ra hiểu biết gần như tất cả mọi thứ này là con ruột của Kwon Sung Min. Kwon Sang Chu có vị trí thừa kế thứ 3 xét trong gia tộc là 1 nhân vật có tiếng tăm.
Ma Ryuku nở 1 nụ cười lạnh lùng. Không sai, cậu Kwon quả ko hổ danh quyển sách biết tuốt của Kwon gia, đến ta cậu cũng quen mặt thì rõ rang ko phải hữu danh vô thực, rất khá. Xem ra cục mật thám trung ương cũng ko phải chỉ ngồi chơi.
Kwon Sang Min đáy mắt ánh lên 1 tia vui sướng nhưng rất nhanh sau đó biến mất và ko quên gật đầu cảm ơn lời khen của Ma Ryuku.
Kwon lão gia lên tiếng:
-Như mọi người biết 2 năm trước Yuri đã từ bỏ quyền thừa kế năm 18t để được thẩm định năng lực. Kwon lão gia liếc mắt về phía tổng giám đốc Kwon Sung Min.
Kwon Sung Min hắng giọng lên tiếng:
“Theo luật , tất cả mọi ng thuộc Kwon gia năm 18t đều có quyền trở thành ứng viên của vị trí người thừa kế nhưng mọi người cũng hiểu Yuri từ nhỏ đã xuất chúng hơn người và đa số mọi người trong Kwon gia đều đã ngầm xác định Yuri chính là người thừa kế sau này nhưng 2 năm trước…” Kwon Sung Min quay sang  hướng mắt về đứa cháu xuất sắc của mình. “ 2 năm trước cháu lại đột nhiên từ bỏ quyền thừa kế năm 18t để đượ thẩm định và xin sang Ý, bây giờ chấu hãy giải thích lý do cho mọi người nghe đi Yuri.
Kwon Yuri lướt qua tất cả mọi người trong căn phòng bằng cặp mắt đen láy lạnh lung của mình và cất giọng nói trầm đầy băng lãnh rồi nhìn thẳng vào người đàn ông quyền lực nhất họ thong thả nói:
-Cháu muốn có 1 cuộc sống của riêng mình, cháu không muốn bị ai sắp đặt, không muốn phải làm theo ý người khác và cúng không muốn ra khỏi Kwon gia vì vậy cháu muốn được thẩm định và được công nhận.
- Yuri, chỉ cần cháu là người đứng đầu thì cháu đều có thể sai bảo người khác, ai có quyền ra lệnh cho người đứng đầu chứ? Kwon Sung Hwa-tổng giám đốc ngân hàng Kwon, con trai thứ 2 của chủ tịch Kwon lên tiếng.
-Phải đó Unni chị đâu cần phải bỏ quyền thừa kế và xin thẩm định? Kwon Ah Rang- con gái Kwon Sung Won, cháu nội của chủ tịch Kwon thắc mắc hỏi.
2 thanh niên trẻ, có vẻ ngoài giống hệt nhau Kwon Eun Hyuk và Kwon Eun Guk, cặp song sinh thích trêu chọc mọi ng, con của Kwon Sung Hwa tiếp lời:
-Em thất bại sẽ ko còn là người của Kwon gia nữa
-Anh chưa từng nghe về thử thách và cũng chưa từng nghe có ai vượt qua nó cả, dám chắc là nó sinh ra để ko ai qua nổi ko thì mọi ng thi nhau thử mất. Eun Guk chán nản nói với cô em họ đẹp trai lạnh lung của mình.
Kwon lão gia đưa tay ra hiệu mọi ng im lặng, ông nhìn Yuri và nói:
-Cháu chỉ cần lập gia đình và đợi ông trao cho quyền thừa kế thôi mà Yuri, hay cháu có lý do nào khác ko?
-Có lẽ con bé muốn khẳng định mình thưa ba.- Kwon Sung Won hiệu trưởng đại học tư thục hoàng gia Anh tại Hàn, con trai út của chủ tịch Kwon nhẹ giọng nói với cha mình.
Khuôn mặt tuyệt mĩ của Kwon Yuri nở 1 nụ cười như không cười:
- vậy ông sẽ để cháu cưới người cháu chọn chứ? Mà nếu cháu ko lập gia đình có phải cũng không được thừa kế còn gì? Cháu không muốn vậy, chú út nói ko sai, cháu muốn khẳng định mình, nếu đợi đến lúc được thừa kế chắc cháu cũng chẳng còn trẻ trung gì nữa. Chàu là Kwon Yuri, cháu vĩnh viễn muốn là Kwon Yuri ngang tàn ngạo nghễ nhưng cháu không chối bỏ dòng máu của mình, cháu mang họ Kwon.
Cả căn phòng trở im lặng sau khi Yuri nói,mọi người đều đang có những toan tính riêng của mình, bất chợt 1 tiếng cười vang lên:
-Ha ha ha, khá lắm, không hổ là con cháu Kwon gia, chưa đến 20t mà đã có khí phách này, được lắm, Kwon tiểu thư nếu có dịp nhất định ta sẽ mời cô đến Trung Quốc 1 chuyến. Ma Ryuku chuyển ánh mắt sắc lạnh sang Kwon lão gia:” Chủ tịch Kwon có phải đã đến lúc công bố rồi ko? Ma Ryuku cười lớn và nói.
-Ryuku không được vô lễ, cậu nghĩ đây là đâu hả?? Chủ tịch Kim Tea Han tỏ ra không hài lòng và gằn giọng đe doạ tên bạn không biết sống chết của mình.
Kwon lão gia cất lời:
-Tất cả nghe đây, 2 ngày trước Yuri đã hoàn thành xuất sắc các thử thách của hội đồng thẩm định cũng chính thức trở thành người đầu tiên vượt qua các thử thách của hội đồng. Đồng thời ta tuyên bố chọn Yuri là người thừa kế, Yuri sẽ có đầy đủ quyền lợi của người thừa kế và sau này bất kể Yuri làm gì ta và Kwon gia đều ko cấm cản.
Cả căn phòng gần như lặng đi sau câu nói của ng đàn ông uy quyền, Kwon lão gia nhẹ giọng hỏi tiếp:
-Yuri, cháu có ý định gì cụ thể cho thời gian sắp tới ko?
-Cháu nghĩ cháu sẽ về lại Ý 1 thời gian cùng SooYoung
-Mai là ngày cháu chính thức tròn 19t, ta đã dặn người chuẩn bị cho cháu 1 buổi dạ tiệc, coi như đây chính là lễ trưởng thành của cháu đi.
-Thật ghen tị, trong khi tất cả lễ thành nhân hầu như đều đc tổ chức đúng năm 20t thì Yuri unni lại trưởng thành vào năm 19t, em cũng muốn đc như vậy, BoA unni em cũng muốn được như vậy!- Yoona tỏ ra đáng thương quẹt hết nước mũi vào người chị họ ngồi cạnh Kwon BoA.
-Cảm ơn mọi người đã có mặt tại đây hôm nay, Kwon Yuri tôi rất lấy làm biết ơn vì điều đó. Thưa ông nội, con sẽ chuyển ra biệt thự của Kwon gia ở ngoại ô, thứ 7 và cn hang tuần vẫn sẽ về đây với gia đình. Kwon Yuri sau khi tự do đương nhiên đã muốn thoát khỏi ngay mọi sự quản lý của Kwon lão gia.
-Hãy cứ làm như cháu muốn, ta đã mệt và muốn nghỉ ngơi. Mọi người cứ tùy ý.- nói xong Kwon lão gia đi lên lầu 2 của tòa nhà chính.
Mọi người trong phòng cũng lần lượt ra về.
-Chủ tịch Kim, xin dừng bước! Yuri gọi to
Kim Tea Han nở nụ cười thân thiện- hãy gọi ta là bác Kim đi Yuri
-          Vâng bác Kim, Taeyeon đã về nước chưa ạ? Cháu có chuyện muốn nói với cậu ấy
-          Có lẽ là chưa về nhanh thế đâu, ta giao cho nó nhiều việc lắm, khéo khi nó đang lặn ngụp ở vịnh San Francisco cũng nên- Ngài Kim nở 1 nụ cười đầy tự hào khi nói về con gái mình.
-          Cháu hiểu rồi, cảm ơn bác lần nữa vì tất cả mọi chuyện.
-          Ha ha ha không có gì, tạm biệt Yuri hi vọng cháu sẽ là phượng hoàng của Kwon gia.
Yuri không nói gì, chỉ trầm mặc đứng đó đến khi chiếc xe chở chủ tịch Kim đi khuất vào màn đêm mới thở dài 1 tiếng.
                                                                                                                                                                       End Chap 1
Thật ra mình đã up đến chap 6 ở wattpad rồi nhưng up thử 1 chap ở đây xem sao, trước giờ chỉ đọc mà chưa post gì ở đây nên hôm nay thử xem sao he he mong mọi ng cmt góp ý tác phẩm đầu tay của mềnh hị hị
Về Đầu Trang Go down
i_love_yuri_
Newbie


Post : 23
Coins : 4119
Thanked : 5
Join date : 15/02/2013

[FANFIC-LONGFIC] Người em yêu nhất định là tôi [Yulsic|TaeNy|Yoonhyun|Soohyosun|PG15] Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC-LONGFIC] Người em yêu nhất định là tôi [Yulsic|TaeNy|Yoonhyun|Soohyosun|PG15]   [FANFIC-LONGFIC] Người em yêu nhất định là tôi [Yulsic|TaeNy|Yoonhyun|Soohyosun|PG15] EmptyThu Nov 07, 2013 2:27 pm

fic hay lắm :D

Cách đây 2 ngày có đọc chap 3 bên wattpad mà sao hôm nay vào tìm đoc lại ko thấy vậy aU :(
Về Đầu Trang Go down
trantuyetnhi123
Newbie


Post : 89
Coins : 4225
Thanked : 0
Join date : 27/10/2012
Age : 31

[FANFIC-LONGFIC] Người em yêu nhất định là tôi [Yulsic|TaeNy|Yoonhyun|Soohyosun|PG15] Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC-LONGFIC] Người em yêu nhất định là tôi [Yulsic|TaeNy|Yoonhyun|Soohyosun|PG15]   [FANFIC-LONGFIC] Người em yêu nhất định là tôi [Yulsic|TaeNy|Yoonhyun|Soohyosun|PG15] EmptyThu Nov 07, 2013 9:06 pm

tung chap nhanh au ơi đọc bên wattpad mà hóng quài ko ra chap mới
Về Đầu Trang Go down
Renleo
Newbie


Post : 7
Coins : 3852
Thanked : 0
Join date : 07/11/2013
Age : 31

[FANFIC-LONGFIC] Người em yêu nhất định là tôi [Yulsic|TaeNy|Yoonhyun|Soohyosun|PG15] Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC-LONGFIC] Người em yêu nhất định là tôi [Yulsic|TaeNy|Yoonhyun|Soohyosun|PG15]   [FANFIC-LONGFIC] Người em yêu nhất định là tôi [Yulsic|TaeNy|Yoonhyun|Soohyosun|PG15] EmptyFri Nov 08, 2013 5:56 am

Ủa bên Wattpad đầu tiên là mình đặt tên pic là [Longfic]Người em yêu nhất định là tôi  
sau đó có 1 bạn bảo mình nên ghi cả giới hạn ng đọc rồi cp thế là mình sửa thành 
[Longfic]Người em yêu nhất định là tôi |Yulsic|TaeNy|Yoonhyun|Soohyosun|PG15| chắc sửa xong nó bị thay đổi :3 
Link đây: http://www.wattpad.com/story/9385507-longfic-ng%C6%B0%E1%BB%9Di-em-y%C3%AAu-nh%E1%BA%A5t-%C4%91%E1%BB%8Bnh-l%C3%A0-t%C3%B4i-yulsic

Mình sẽ up đều ở cả 2 bên :3 tại thi thoảng mình onl đt ko up đc ở đây mình sẽ up trên wattpad trước hì hì cảm ơn mọi ng đã ủng hộ, vì lần đầu viết fic nên mọi ng góp ý cho mình nhóe, cứ gạch đá thoải mái đêêê

Bên này up sau nên chỗ nào không hợp lý mình sẽ chỉnh lại cho mượt, nếu mà bạn nào đọc cả 2 bên thấy khác là mình đã chỉnh rồi, wattpad mình sẽ chỉnh dần sau.


Chap 2: Quá khứ đen tối
 Cánh cửa phòng mở ra, người bước vào là Kwon Yuri. Kwon lão gia từ tốn nhấp 1 ít trà rồi nói “ngồi đi, ta có chuyện muốn hỏi cháu”
-          Trong khoảng thời gian qua cháu sống có thoải mái ko? Hãy trả lời thành thật vào, ta ko muốn phải hỏi người ngoài về chuyện của cháu gái mình.
-           Hơi khó chịu 1 chút thưa ông, cháu không thích cách họ nhìn cháu
-          Vậy trước khoảng thời gian đó, năm cháu 16t cháu có 1 chuyến du lịch sang Nhật, điều gì làm cháu thay đổi khi trở về? Ta nhận thấy có lẽ cháu đã chịu sự tác động của 1 người.
-          Vâng cháu đã gặp Soo Young, cậu ấy và cháu tuy khác nhau về hoàn cảnh nhưng cháu nghĩ có lẽ tụi cháu hợp nhau. Đôi mắt Kwon Yuri phảng phất 1 nỗi buồn xa xăm.
-          Ừm có lẽ cháu đã có 1 quyết định không tính là sai lầm. Điều ông muốn nói với cháu là… Yuri dù bất kể nơi đâu, trong hoàn cảnh nào, đừng làm ông thất vọng, đừng làm mất danh dự Kwon gia, hãy trở thành phượng hoàng cao ngạo như cha cháu muốn.
Yuri không nói gì nhưng trong đáy mắt là 1 nỗi đau đớn, hơn ai hết cô hiểu những gánh nặng mà mình đang mang.
Cốc cốc cốc   -Ông ơi cháu Yoona đây ạ, cháu vào được không thưa ông?
-Vào đi
-Ủa unni cũng ở đây hả? Ông gọi cháu có chuyện gì hả ông?
-Ngồi đi và đừng hỏi liên tục như vậy, cháu phải để mọi người có thời gian trả lời câu hỏi chứ. Kwon lão gia nghiêm giọng nhắc nhở cô cháu gái.
Yoona lè lưỡi cười và quay sang nhìn chị mình.
-Em có muốn sang Ý cùng unni ko?
-Em nghĩ là không, ở Ý chẳng có gì thú vị cả, nếu được ông cho phép em muốn sang Việt Nam nghe nói phong cảnh ở nước đó rất đẹp và con gái thì nhất nhì châu Á đấy! Yoona bông đùa.
-Thôi cái ý nghĩ bát nháo của cháu đi và nghe ta nói đây, tháng tới con gái chủ tịch tập đoàn dầu khí Sangbum là Seo Jo Hyun sẽ tròn 16t, cháu sẽ phải đến buổi tiệc mừng sn đó với tư cách là vị hôn thê của cô bé.
Kwon Yuri nhướng mày khó hiểu về phía ông nội mình còn Kwon Yoona thì ngạc nhiên ko nói đc lời nào, mãi 1 lúc sau khi não của kẻ nhiều lời này đã load đủ thông tin mới bật ra tiếng gào thét bất lực:
-Ông nội ông chỉ đang nói đùa cháu thôi phải ko? Trời ơi cháu thậm chí còn chưa có nổi 1 cô bạn gái chính thức thì làm sao có hôn thê hôn theo này được! Ô mô có lẽ mình đang mơ, đi ngủ tiếp là tỉnh- nói đoạn Kwon Yoona định bước ra phía cửa trở về phòng mình.
-Kwon Yoona cháu đứng lại cho ta, cháu dám bước ra khỏi phòng này ta sẽ phong tỏa tất cả các thẻ của cháu.
-Hic vậy là ko phải mơ rồi, huhu unni mau cứu em
-Kêu khóc còn ra thể thống gì nữa, hãy nghĩ rằng cháu là người may mắn nhất thế gian này đi, con gái của chủ tịch Seo không những tài hoa hơn người, mà con bé còn có tính cách không chê vào đâu đc, nó chính là lựa chọn tốt nhất cho kẻ lông bông như cháu đấy.
Hu hu ông không chê vào đâu được thì chắc chắn cháu chê được rồi, ko được đâu ông, cháu vẫn còn chưa kịp hưởng thụ tuổi thanh xuân, ko ko ko, không thể nào.-Yoona bất lực la hét trong tâm trí.
-Ông nội vậy có quá gấp ko? Yoona vẫn còn chưa thành niên nữa mà, không phải còn có Sung Min oppa sao? Anh ấy có lẽ cần có 1 vị hôn thê hơn Yoona nhiều- (Yuri cố gắng cứu vớt cuộc đời Na móm =)) )
 Kwon lão gia thở dài nói:” hai đứa về nghỉ đi, cứ biết là như vậy. Ta tự khác có tính toán của mình, lui đi”
-Vâng chúc ông ngủ ngon-Yuri kéo đứa em đang thẫn thờ 1 đống của mình ra khỏi phòng Kwon lão gia.
Người đàn ông lớn tuổi mệt mỏi ngồi xuống đưa tay day day 2 huyệt thái dương “Quản gia Park mang cho ta 1 ly hồng trà nữa” . Ông kéo ngăn kéo lấy ra 1 tập hồ sơ “Choi Soo Young…”
Flash back
  Chiếc xe sang trọng chở chủ tịch Kwon từ từ rẽ vào khu phố đầy rẫy những tên tội phạm của Seoul, dừng trước 1 hẻm nhỏ Kwon chủ tịch căn dặn tài xế, “chờ ta ở đây” Tài xế Han lên tiếng phản đối, “thưa chủ tịch để tôi đi cùng ngài, ở đây rất không an toàn, tôi e có chuyện không hay.” Chủ tịch Kwon cười trấn an “ không sao, ta sẽ không có việc gì”
Trong của tiệm nhỏ cũ kĩ 1 người đàn ông trung tuổi đeo 1 cặp kính râm tròn đang lau những chiếc ly thủy tinh 1 cách tỉ mỉ nhìn thấy khách vào chợt dừng động tác và mìn cười:
-Sao ngài lại phải đích thân đến đây? Chỉ ít phút nữa tôi sẽ cho ng mang đến tận Kwon gia thôi mà!
-Không sao, ta đang nóng lòng biết về nó. Chủ tịch Kwon kéo ghế và ngồi vào chiếc bàn đối diện quầy bar, trong khi chờ chủ nhân của của tiệm vào lấy 1 thứ gì đó thì ông nhìn về bức ảnh củ treo trên tường và mỉm cười “ có lẽ đã quá lâu rồi ta không trở lại đây”
- Của ngài đây, có vẻ lần này ngài đã hao tâm nhiều rồi, Kwon tiểu thư cũng thật là… mang bên mình 1 kẻ nguy  hiểm như vậy thật ko an toàn. Gã tháo kính cười để lộ 1 hàm răng trắng bóc và khuôn mặt dễ nhìn.
Kwon lão gia mở tập hồ sơ ra và nghiền ngẫm. Cha Sung Ho chầm chậm nói từng tiếng:
-Choi Soo Young, tên thật là Ren, thuộc họ Tokugawa nhà LeeYaShu, con riêng của Tokugawa LeeYaShu với 1 phụ nữa người Hàn tên Choi Ra Jim, nói trắng ra là 1 đứa con ngoài giá thú, ngài biết đấy, ở Nhật bản nhất là với những gia tộc Yakuza  lớn như Tokugawa, 1 đứa con ngoài giá thú còn không bằng mấy tên ăn bám, mẹ của đứa trẻ này sau khi sinh ra nó 4 năm vì lao lực đã qua đời và LeeYaShu đón nó về trong thời kì họ Miramoto đang đe dọa địa bàn Osaka của bang Yamaguchi-gumi, hội trưởng Yamaguchi thuộc dòng dõi Matsuo đã buộc LeeYaShu giao nó cho nhà Miramoto để làm con tin, 1 con tin thực chất không có giá trị. Choi Soo Young hay Tokugawa Ren trong thời gian định ước giữa hai dòng họ đã ở Tokyo 6 năm, 10t thì hội trưởng của bang Tosei-kai là Miramoto Taoka đã quyết định trả nó về cho họ Tokugawa, và tuyệt nhiên quãng thời gian 6 năm đó không ai biết nó đã sống như thế nào, sau 6 năm đó Choi Soo Young gần như câm hẳn, nó không nói với bất kì ai 1 từ nào, kể cả khi bị đánh hay bị bỏ đói, LeeYaShu có đến 4 ng con trai nên chẳng bận tâm đến sự tồn tại của đứa trẻ này. Năm 12t nó đã gây ra 1 vụ coi như là động trời là gián tiếp giết chết đứa con trai út của LeeYashu, thật ra nó chỉ đứng nhìn cho thằng ôn kia chìm dần dưới nước thôi, nó không cứu, thậm chí ai cũng biết nó biết bơi và cũng chẳng ai cậy được 1 lời của nó sau đó. Nó cứ thầm lặng và vật vờ như 1 cái bóng, giao du với bọn ăn cắp vặt và bịp bạc ở mấy xó xỉnh của Osaka, đến năm 15t, nó tự thành lập được 1 hội gọi là WangShu hình như có khoảng 6 chục người. LeeYaShu đã có ý định gọi nó về để sát nhập với Yamaguchi vì hắn nghĩ nó có tài. Ngài biết không? Nực cười là nó đồng ý và sau đó 1 năm, nó thẳng tay giết Miramoto Kazuma, con trai của hội trưởng Miramoto trong 1 lần gặp đàm phán. Nói đến đây Cha Sung Ho cười lớn và không giấu được vẻ phấn khích “ nó đã tự tay giết người đấy thưa ngài và còn chặt tên to con gấp 3 nó ra làm 4 khúc nữa ha ha ha, đương nhiên nó làm cho mọi ng  sợ xanh mặt và gần như toàn thể Yakuza trên khắp Nhật Bản truy lung nó nhưng nó vẫn sống, còn sống tốt là khác, đến năm 17t vào tháng 6 vừa rồi nó gặp được Kwon tiểu Thư ở đảo Isumo trong 1 lần di chuyển địa bàn và theo Kwon tiểu thư về Hàn trong sự bảo trợ của Kwon gia, quả là 1 đứa trẻ đáng sợ. -Cha Sung Ho tán thưởng.
Kwon lão gia trầm mặc không nói gì, có lẽ đứa trẻ này rắc rối và nguy hiểm hơn ông tưởng:
-          Ở Nhật thường thì Yakuza sẽ làm gì với nó nếu bắt đc?
-          Nặng thì giết vứt xác cho cá, nhẹ thì chặt 1 bàn tay. Cha Sung Ho nói 1 cách bình thản.
Kwon lão gia cất tập hồ sơ vào áo khoác và nói:
-Ta sẽ giữ nó, cảm ơn cậu, và Cha Sung Ho ta hi vọng những thong tin này ngoài ta sẽ không một ai khác biết nữa. Ta và cậu- Kwon lão gia nhấn giọng.
-Ha ha ha đương nhiên, Ngài yên tâm, tôi là 1 kho bí mật và cũng ko có ai mở nổi khóa của cái kho này. Không tiễn chủ tịch.
End Flash back
Quản gia Park đưa tách trà về phía Kwon lão gia và nói:
-Thưa chủ tịch ngày mai chúng ta có mời cô Seo đến luôn ko ạ?
-Ko cần, cứ để đến lúc Yoona thôi phàn nàn đã, ông có nghĩ ta đã già và lú lẫn rồi ko?
-Tôi đã theo chủ tịch gần 30 năm, chưa bao giờ tôi thấy ngài quyết định sai điều gì.
-Ta cũng hi vọng ta chưa đến nỗi lú lẫn, Yoona là đứa thông minh, hơn hết nó rất bình tĩnh và không âm lãnh như Yuri, nếu nó trở thành 1 kẻ có tham vọng và lạnh lùng thì nó đáng sợ gấp ngàn lần Dong Wook, ta chỉ hi vọng Yoona sẽ thoải mái với những gì ta đem lại cho nó là để mọi thứ còn lại cho Yuri, Yuri rất giỏi trong việc chịu áp lực, áp lực càng lớn nó càng trưởng thành và hoàn thiện bản thân hơn. Ta hi vọng Yuri biết phải làm gì.
Kwon lão gia im lặng 1 lúc rồi cất tiếng: ‘ mai ông hãy cho mời Choi Soo Young đến đây dùng bữa trưa, ta muốn xem đứa trẻ này trưởng thành ra sao sau 2 năm, đến tối sau khi khai tiệc hãy sắp xếp thời gian cho ta tới gặp cô bé con nuôi của viện trưởng Kang”
-          Vâng thưa chỉ tịch tôi sẽ sắp xếp.
 

                                                                                                            End chap 2 :nam6:
Về Đầu Trang Go down
Renleo
Newbie


Post : 7
Coins : 3852
Thanked : 0
Join date : 07/11/2013
Age : 31

[FANFIC-LONGFIC] Người em yêu nhất định là tôi [Yulsic|TaeNy|Yoonhyun|Soohyosun|PG15] Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC-LONGFIC] Người em yêu nhất định là tôi [Yulsic|TaeNy|Yoonhyun|Soohyosun|PG15]   [FANFIC-LONGFIC] Người em yêu nhất định là tôi [Yulsic|TaeNy|Yoonhyun|Soohyosun|PG15] EmptyFri Nov 08, 2013 11:35 am

Chap 3: Hồng môn Yến
 
 
Sáng hôm sau
Trên tất cả các mặt báo vào trong các bản tin truyền hình trong nước đã đồng loạt đưa tin về người thừa người thừa kế chính thức của họ Kwon, các bài báo xoay quanh người thừa kế trẻ tuổi, quá khứ, thành tích và cả những sai lầm được đào bới nhằm thoải mãi tính tò mò và hiếu kì của người dân về nhân vật xuất sắc này. Kwon Yuri đã chính thức trở thành người tình trong mộng của tất cả thanh niên thiếu nữ Hàn cũng như của thế giới.
-------------------
Chủ tịch Kwon Sang Ryong đã tổ chức cuộc họp báo vào 9h sáng nay thông báo tiểu thư Kwon Yuri, cháu gái ruột của mình, con của cựu nghị sĩ Kwon Sung IL quá cố là người thừa kế chính thức của gia tộc Kwon.
Chỉ 30p sau cuộc họp báo này, cổ phiếu của tập đoàn Kwon đã có 1 sự tăng nhẹ, có lẽ Kwon Yuri đang là nhân vật được nhắc đến nhiều nhất trong vòng 1 giờ qua. Tính đến thời điểm này, Kwon Yuri Kwon đại tiểu thư đã chính thức lọt vào top 3 những người giàu nhất thế giới dưới 20t. Đứng đầu danh sách ko ai khác chính là Hoàng tử hoàng gia Anh. Cũng theo nguồn thông tin chúng tôi vừa nhận được tại Kwon gia hôm nay sẽ tổ chức 1 buổi dạ tiệc nhằm tôn vinh người thừa kế và xác nhận sự trưởng thành của Kwon tiểu thư. Sau đây sẽ là bản tin thời tiết.
  Choi Soo Young tắt tivi uể oải bước xuống khỏi giường và tiến vào nhà tắm, cất tiếng nói:
-Hừ được lắm Kwon Yuri, có tiệc mà không nói với mình! Này, cô mau đi đi trước khi tôi quay trở lại- SooYoung lạnh lùng nói với cô gái còn đang ngái ngủ trên giường.
“Vâng” Cô gái trả lời.
SooYoung bước ra khỏi phòng tắm, khoác chiếc áo sơ mi màu trắng vào và cầm đt lên gọi cho phòng lễ tân của khác sạn: “chuẩn bị bữa sáng kiểu Hàn cho tôi và bảo người lên dọn phòng,cho gọi Hideo về gấp. ” Chẳng cần đợi câu trả lời, SooYoung gác máy và bắt đầu bài tập buổi sáng của mình. Thư pháp.
-Alo mình nghe đây!
“ này cậu đang làm gì đấy? dậy chưa?”
-Tôi có thói quen dậy sớm vào buổi sáng đâu như cậu, mà yah Kwon Yuri sao cậu ko nói với tôi là Kwon gia của cậu hôm nay mở tiệc hả?
“ Thế cậu nghĩ tôi đt cho cậu buổi sáng để hỏi cậu dậy chưa ah? Lát nữa quản gia Park sẽ đến đón cậu về Kwon gia dùng bữa trưa, ông nội mình muốn gặp cậu”
-Woa ko phải chứ ra mắt sao, trời ơi tôi còn chưa chuẩn bị gì cả,cũng không có lễ vật sẽ ko thất lễ chứ hahaha- SooYoung phá lên cười.
“ Coi chừng cắn vào lưỡi chết đấy và làm ơn bỏ cái kiểu đấy đi, cậu làm tôi phát bệnh lên được, vậy nhé 3 tiếng nữa xe sẽ đến đón- nói xong Kwon Yuri cúp máy vội”
-Làm gì ghê vậy tên này? Đùa chút mà khó tính thế, đúng là đồ nhạt nhẽo mặt sắt. hừ- SooYoung nhăn mặt và lại hét lên “ chết tiệt mình làm hỏng rồi” Cốc cốc cốc, cô vo tờ giấy ném vào thùng rác và ra mở cửa.
-Bữa sáng kiểu Hàn của giám đốc và báo ngày hôm nay đây ạ
-Umh ra ngoài đi
Nhấp 1 ngụm cafe và  đọc báo, SooYoung mỉm cười khi đọc các tin tức hôm nay, nhìn đồng hồ và lẩm nhẩm: hãy còn sớm, hay đi dạo nhỉ?
Mở cửa phòng và 1 người thanh niên đang đứng đó anh ta vội lên tiếng:
-Tokugawa sama cho gọi tôi ạ?
- Cậu về lúc nào vậy? Vào đi ngoài này không tiện nói chuyện.
Ngồi xuống chiếc ghế bành bọc da SooYong từ tốn nói:
-Về sau cứ gọi tôi là SooYoung, tôi bh chính là Choi Soo Young chứ ko còn là Tokugawa Ren nữa, cậu hiểu chứ?
-Vâng thưa SooYoung shi. Hideo rất nhanh thay đổi cách xưng hô theo ý của chủ nhân mình.
-2 năm qua cậu thấy Hàn quốc thế nào? Có thú vị hơn Nhật Bản không?-SooYong nói trong mắt nồng đậm ý cười
-Dạ tôi đã hiểu khá rõ tình hình ở đây, Seoul gần như đã bị nuốt trọn bởi vòi bạch tuộc của hội tam hoàng, chỉ còn 1 số cảng nhỏ là thuộc quyền quản lý của băng Kangdong nhờ có Seongil ở Busan trợ giúp thôi ạ!
-Uh,mà tôi vẫn chưa rõ về khách sạn này lắm, cậu nói qua đi.
-Dạ thưa khách sạn này năm ngoái do chủ cũ chơi cờ bạc và bị ép kí giấy nợ của băng Kangdong nên đã đặt nó làm vật thế chấp, cùng thời gian đó tôi ở Busan theo Kim tổng lên Seoul nên đã lấy nó từ băng Kangdong và chuyển nó sang tên của ngài thưa SooYoung sama.
-Bỏ sama đi, đây là Hàn quốc, cậu gọi tôi là giám đốc đi, mà Hideo năm nay cậu bao nhiêu tuổi r?
-Thưa vừa tròn 24 ạ
- Cậu và Hiro có từng muốn trở về Osaka không? Nếu cậu muốn đi tôi sẽ không giữ
-Thưa giám đốc, 4 năm trước ngài là người thắng chúng tôi và cũng cứu tôi 1 mạng, tôi đã thề sẽ theo ngài đến chết thì sẽ mãi là như vậy.Hiro chắc chắn cũng nghĩ như tôi.-Hideo vội vàng nói
-Tốt lắm Hideo, cảm ơn cậu và Hiro về mọi thứ, 2 năm qua đã để 2 cậu vất vả rồi. Lát nữa tôi sẽ tới Kwon gia dùng bữa, cậu hãy tìm hiểu mọi thông tin liên quan đến người phụ nữ này ở Hàn cho tôi-SooYoung rút từ ngăn kéo ra 1 tấm ảnh cũ và đưa cho Hideo. “2 năm trước đến và đi quá vội nên không thể tìm hiểu bất cứ chuyện gì, hi vọng sau hai năm sẽ không quá muộn”
----------------------------
Kwon Yoona thất thiểu đi về phía phòng ăn, hôm nay cô nhóc đã rất cố gắng trấn áp cái bụng của mình định nhịn đói bỏ bữa để phản đối ông nội nhưng vì dạ dày lên tiếng dữ quá thêm 1 phần sợ bị cắt nguồn chi tiêu nên Yoona đành đi xuống phòng ăn.
“Yoona cháu để mọi người chờ đấy” Kwon lão gia trách
-Cháu xin lỗi, tại cháu quên mất bữa trưa-Yoona chống chế yếu ớt, có lẽ cú sốc phải đính hôn đã giáng vào đầu cô 1 cú mạnh làm mất đi khả năng nhanh mồm nhanh miệng vốn có của mình.
-Chao ôi mình có nghe nhầm không nhỉ? Kwon Yoona hôm nay không thiết ăn uống sao? Không lẽ mai là tận thế?- Mi Sang lên tiếng trêu chọc con nai nhỏ.
Yoona hôm nay có lẽ chẳng buồn đôi co với bà chị họ yêu quái ah nhầm yêu quý của mình nên đánh trống lảng “ dì Hana về L.A rồi ạ? ủa mà unni là ai vậy?” Yoona hỏi người lạ mặt ngồi kế bên chị gái mình.
Kwon Yuri nhíu mày “em không biết phép lịch sự tối thiểu hả, bớt lời đi và ngồi xuống. Đây là Choi Soo Young, bạn của unni”
“Còn đây là em gái mình, nó kém chúng ta 2 tuổi” Yuri quay sang nói với SooYoung
“ Hân hạnh được gặp em Yoona, chị có 1 món quà nhỏ cho em trong phòng khách em sẽ nhận nó chứ?” SooYoung cười tươi và nói.
-Wow unni thật chu đáo quá, hê hê unni có lòng thì em xin có dạ, cảm ơn unni nhiều nha!
-SooYoung lần sau cháu tới đừng mua gì cả, ta hi vọng cháu coi nơi đây như nhà của mình.Hãy tự nhiên nhé!-Kwon lão gia nhìn SooYoung với ánh mắt mang nhiều hảo cảm.
-Phải đó SooYoung shi, thật ngại khi nhận được quà của em. Yuri đã coi em như ng thân thì em chính là em gái chị, lần sau đừng câu nệ như thế nữa nhé!-Mi Sang nói với SooYoung
-Vâng cảm ơn mọi người!- SooYoung nói và đá mắt sang Yuri cười nhẹ
Flash back
-Yah Kwon Yuri làm gì mà mãi mới chịu nghe máy thế hả?
-Cậu làm tớ điếc tai đấy, có chuyện gì?
-Ah tớ thấy hơi… hơi bất an, tại sao ông nội cậu lại muốn gặp tớ? Hay ông cậu cho rằng tớ xiu cậu sang Ý nên muốn thủ tiêu hả?
-Làm sao tớ biết được, cậu nghĩ nhiều quá đấy tới là biết liền
-Ấy từ từ đừng có cúp máy, tớ có nên mua chút quà gì đến không nhỉ? Hối lộ cho chắc.
-Tùy cậu, sắp đến giờ rồi đấy nhanh lên. Ông nội tớ rất ghét những người không đúng giờ
- Biết rồi, haizz hi vọng đây không phải hồng môn yến, tớ không khoái làm Lưu Bang đâu!
-Không có chuyện đấy đâu, thôi lát gặp.
… SooYoung đen mặt khi nghe thấy tiếng gác máy “ chết tiệt tên than củi này, ít ra cũng phải nói xem sở thích của mọi người trong nhà cậu như thế nào chứ, than củi chết tiệt” Choi đại ca chân dài không ngừng rủa xả.
“Xem nào, Kwon gia thì có bao giờ thiếu cái gì đâu, phải tặng cái gì thật độc đáo mới được. Không thành vấn đề, mình là Choi SooYoung chân dài đẹp trai thông minh tuyệt vời cơ mà” Choi Soo Young tự khen và tự tin cười.
End Flash back
Trong bữa ăn, SooYoung nhanh chóng lấy được hảo cảm của mọi người trên dưới trong Kwon gia nhờ tài ăn nói hài hước và những cử chỉ thân thiện.
-Vậy SooYoung, theo cháu Yuri hợp với kiểu con gái nào nhất? Kwon Sung Min hỏi 1 câu làm Yuri câu có.
-Ha ha cháu nghĩ cậu ấy chỉ hợp với những cô nàng mafia của Ý thôi vì nếu con gái hiền lành, nhìn Yuri đã thấy khủng bố rồi làm sao dám bắt chuyện. Mà nếu không may kén cá chọn canh cháu nghĩ cậu ấy ế dài mất thôi.
Mọi người trong phòng ăn cười văng khi nghe SooYoung nói về Yuri. Kwon lão gia tiếp lời:
-2 đứa đã học được khá nhiều thứ ở Ý nhỉ? Cháu có ý định gì cho thời gian sắp tới chưa SooYoung?
-Dạ có lẽ cháu sẽ theo Yuri sang Ý 1 thời gian nữa rồi tính tiếp ạ!
-Uh, nếu có khó khăn gì hãy nói với ta, ta sẽ giúp cháu.
-Vâng cảm ơn chủ tịch ạ!
Trong phòng khách mang phong cách truyền thống nhưng lại có phần cách tân rất tinh tế của Kwon gia, Kwon Yoona cử chỉ tao nhã nhấc lên một thanh Katana vỏ ngoài được trạm trổ tinh xảo và cô thích thú xem xét: “Wow! SooYoung unni, cái này là hang hiếm nha, đây là đồ cổ, đồ cổ đấy! Đây là kiếm đầu thời Heian, còn có gia huy của dọ Kamauchii nữa! Tuyệt quá, tuần trước em thấy nó trên kệ của phiên đấu giá đồ cổ Chamdong mà hôm đó em kẹt quá nên ko mua được, cảm ơn unni về món quà này, em rất thích!”
-Em thích là được rồi. Yuri cũng từng nói với unni là em rất thích những thứ kì là và kì quặc.
-Đâu có, em đâu thích những thứ kì quặc? Chỉ là Yuri unni có cái nhìn kì quặc về mọi thứ thôi.- Yoona ngoác  miệng cá sấu đáp lại.
-SooYoung, cuối tuần cậu có làm gì ko? Đi Busan với tôi một chuyến nhé!-Kwon đại tiểu thư lên tiếng.
-Uh, hiện tại mình cũng đang rảnh mà hình như Rebecca 2 hôm nữa sang Hàn có cuộc giao dịch, cậu có muốn cô ấy chờ chúng ta rồi cùng về Ý luôn không?
-Không cần đâu, cứ kệ cô ấy. Chắc ông Raffaella sẽ giao cho Rebecca rất nhiều việc! Tôi với cậu còn nhiều thời gian mà, chúng ta cứ từ từ rồi về Ý sau cũng được, không phải vội.
-Được rồi, vậy cứ thế nhé! Tôi đi 1 lát, khoảng 7h sẽ quay lại đây với cậu.
-Uh để tôi bảo tài xế đưa cậu đi.
-Không cần, tôi có xe rồi! Chào Yoona nhé, unni đi có chút chuyện.
-Vâng, chào unni em cảm ơn lần nữa về món quà nhé!-Yoona nháy mắt tinh nghịch với SooYoung.
Chiếc xe Mersedec-Benz dòng E class sang trọng từ từ ra khỏi cổng khu biệt thự của Kwon gia, hướng thẳng đại lộ Songjeil, trên xe SooYoung đang nhấm nháp 1 chiếc Taiyaki (Là bánh cá NHật Bản đó):
-Hiro này, cậu với Hideo ở Busan trong 2 năm qua chủ tịch Kim đối xử với các cậu thế nào?-SooYoung hỏi người thanh niên đang lái xe.
-Chủ tịch Kim đối xử với chúng tôi không tệ, rất quan tâm. Nhưng sama biết đấy, chủ tịch Kim là người cẩn thận, ông ấy cũng hiểu chúng tôi là người đã có chủ nên cũng không hoàn toàn tin tưởng.- Người thanh niên có tướng mạo giống hệt Hideo này là em trai song sinh của Hideo. 2 anh em Hiro và Hideo đã theo SooYoung được 4 năm kẻ từ khi cô thành lập bang WangShu ở Nhật.
-Gọi tôi giám đốc, vậy ông ta là người như thế nào? Có thể làm ăn được không?
-Vâng! Thật ra chủ tịch kim là người cầu toàn và cẩn thận, không có tham vọng gì lớn, ông ấy rất quan tâm đến gia đình và thuộc hạ của mình.
- Nghe nói Kim Tae Han có 1 cô con gái bằng tuổi tôi, cô ta có thừa kế công việc của Kim gia ko?
-Ah, Kim Tae Yeon tiểu thư cô ấy là 1 người có tài và cũng có tham vọng rất lớn. Cô ấy là 1 kẻ máu lạnh với vỏ bọc thân thiện hoàn hỏa. Tôi thấy cô ấy có đôi phần giống giám đốc, lạnh lùng và tàn nhẫn nhưng Kim Tae Yeon lại được 1 tay chủ tịch Kim đào tạo nên rất xuất sắc trong việc che giấu cảm xúc. Giám đốc và cô ấy quả thật rất giống nhau. Năm ngoái cô ấy đã chính thức lên nắm quyền điều hành hội Seongil, chủ tịch Kim muốn để luôn chức giám đốc điều hành tập đoàn SamSung cho cô ấy nhưng lại vướng phải sự phản đối của hội đồng cổ đông nên đành lui lại. Tôi nghĩ nếu giám đốc muốn bước chân vào thế giới ngầm ở Hàn quốc này đầu tiên là phải tranh thủ được sự ủng hộ của Kim gia và có được giao ước hòa hữu với hội tam hoàng ko thì làm gì cũng khó mà phát triển được.
- Được vậy ngày mai cậu và Hideo cứ về Busan trước, cuối tuần tôi sẽ cùng Kwon Yuri tới đó sau. Bây giờ thì đến Namdaemun gặp BaekHo nào.
 
(Hồng Môn Yến là một điển tích có nguồn gốc từ thời chiến quốc.
Hồng Môn Yến là bữa tiệc được tổ chức vào năm 206 trước CN ở Hồng Môn (ngoại thành Hàm Dương, kinh đô của nước Tần thời bấy giờ). Người tham dự có : Lưu Bang, Hạng Vũ là những người có vai trò lãnh đạo chống quân Tần, bữa tiệc này có ảnh hưởng sâu sắc tới khởi nghĩa nông dân cuối thời Tần và cuộc chiến Hán – Sở, nó được xem là gián tiếp thúc đẩy sự diệt vong của Hạng Vũ và sự thành công của Lưu Bang lập ra nhà Hán.
Điển tích Hồng Môn Yến nói về việc Hạng Vũ tổ chức tiệc mừng công với ý muốn giết Lưu Bang. Lưu Bang dù trải qua nhiều phen nguy hiểm nhưng cuối cùng đã an toàn thoát hiểm.

Hồng Môn Yến ám chỉ việc đối đầu và cân não giữa 2 thế lực bữa tiệc mở ra để mượn cớ hại người!)


                                                                                                           End Chap 3
Về Đầu Trang Go down
Renleo
Newbie


Post : 7
Coins : 3852
Thanked : 0
Join date : 07/11/2013
Age : 31

[FANFIC-LONGFIC] Người em yêu nhất định là tôi [Yulsic|TaeNy|Yoonhyun|Soohyosun|PG15] Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC-LONGFIC] Người em yêu nhất định là tôi [Yulsic|TaeNy|Yoonhyun|Soohyosun|PG15]   [FANFIC-LONGFIC] Người em yêu nhất định là tôi [Yulsic|TaeNy|Yoonhyun|Soohyosun|PG15] EmptySun Nov 10, 2013 2:42 am

Chap 4 : Cô bé đến từ Incheon
 18h30p biệt Thự sang trọng của Kwon gia tấp nập các siêu xe ra vào, những ngôi sao cao nhạc những diễn viên nổi tiếng, những nhân vật quyền lực của chính phủ, và các nhân vật nắm giữ nền kinh tế quốc dân đều có mặt tại đây. Họ đến để tham dự buội tiệc đặc biệt chức mừng người thừa kế của Kwon gia và cũng muốn thân thiết hơn với gia tộc này.
 Những lời nói hoa mĩ, những bộ cánh đắt tiền được khoác lên che đậy những suy nghĩ thực dụng và những ý nghĩ đen tối bên trong. Kwon gia quyền lực không ít kẻ muốn dựa vào và càng không thiếu người muốn lật đổ đế chế vĩ đại này.
 Tiếng nhạc trong đại sảnh chợt tắt hết, ánh sáng tập trung tại bậc cầu thang thứ 3, nơi chủ tịch Kwon vừa bước lên. Hôm nay ông mặc 1 bộ âu phục nhung xanh thẫm, tạo nên cảm giác uy quyền và sang trọng, chủ tịch Kwon Sang Ryong cầm mic lên và nói:
  -Ta thay mặt Kwon gia cảm ơn tất cả mọi người vì đã đến tham dự buổi tiệc này, như tất cả đã biết buổi tiệc hôm nay tổ chức ra để chúc mừng cho cháu gái ta đã trưởng thành và cũng là buổi tiệc dành cho người thừa kế. Nhiều người ở đây có lẽ cũng chưa biết mặt người thừa kế Kwon gia, ta giới thiệu với tất cả Kwon Yuri, đại tiểu thư Kwon gia và cũng là người thừa kế chính thức của ta.-Chủ tịch Kwon đưa tay về phía cầu thang trải thảm đỏ. Kwon Yuri 1 thân âu phục trắng, tóc buộc tùy ý phía sau, cả người toát lên khí chất lạnh lùng cao quý như hoàng tử trong câu truyện cổ tịch bước ra làm xao xuyến trái tim của tất cả phái nữ trong đại sảnh.
  Kwon Yuri từ từ tiến đến chỗ ông nội, cô không cầm mic mà dùng chất giọng trầm khỏe khoắn của mình để nói lời cảm ơn với mọi người. 1 lần nữa trái tim của các thiếu nữ lại đập chậm lại 1 nhịp. Kwon đại tiểu thư đúng là trời sinh đào hoa, dù có lạnh lùng ra sao vẫn chỉ cần vài câu nói là có thể làm loạn nhịp những con tim thiếu nữ mơ mộng.
 Sau lời cảm ơn mang tính khách khí của Kwon Yuri, Kwon lão gia chính thức lên tiếng cho bắt đầu buổi tiệc, pháo hoa được bắn lên làm sáng cả 1 vùng trời Seoul. Quyền lực, tiền bạc và danh vọng là những thứ người ta có thể cầu được ở Kwon gia. Những kẻ cơ hội chẳng bỏ qua dịp lấy lòng người thừa kế và tiến về phía Yuri:
-Kwon đại tiểu thư lần đầu gặp mặt xin mời cô 1 ly
Yuri nhíu mày nhìn người thanh niên đang đưa ly rượu ra trước mặt mình và hỏi:
-Xin lỗi anh đây là…?
-Tôi tên Oh Teac Yeon, hiện đang là giám đốc điều hành của tập đoàn Oh.
-Giám đốc Oh lần đầu gặp mặt-Yuri nâng ly rượu lên và uống theo phép lịch sự.
-Kwon tiểu thư, tôi là Kim Sung Gyu của tập đoàn điện máy HanBo-Người đàn ông mập mạp trong bộ vest đắt tiền lên tiếng giới thiệu về bản thân. Không chịu lép vế, những người xung quanh bắt đầu
-Tôi là Ha Sung Woo, giám đốc chi nhánh của SamSung ở Seoul hôm nay tôi thay mặt chủ tịch Kim đến chúc mừng cô Kwon đã chính thức trở thành người thừa kế.-Người đàn ông trung niên lịch lãm này là em họ xa của chủ tịch Kim Tae Han.
-Tôi là Park Min Ha, tổng giám đốc của Tiffany.Co, Kwon tiểu thư nếu có ý định mua đồ trang sức tặng bạn gái nhất định phải đến chỗ tôi đấy.- Park Min Ha đưa ánh mắt nồng nhiệt nhìn vị hoàng tử trong mộng của mình, từ lúc nhìn thấy Kwon Yuri bước ra, Park Min Ha đã phải lòng con người lạnh lùng này.
-Tôi là… một loạt những kẻ muốn lợi dụng và tranh thủ cơ hội lên tiếng. Kwon Yuri đành đưa ra kế sách rút lui đám phiền phức này.
-Xin lỗi các vị tôi sẽ trở lại sau, mời mọi người tự nhiên.
Đi thẳng đến phía cửa phụ của đại sảnh, Kwon đại tiểu thư lên tiếng trách móc 2 kẻ đang tập trung hết 100% thể lực cho cái bàn ăn:
-Choi SooYoung cậu thật không có nghĩa khí, nhìn thấy tôi bị vây giữa đám người đó mà vẫn thản nhiên ngồi ăn.
-Cậu có 1 cái miệng thì tôi cũng vậy mà tôi bận ăn rồi.
-Unni đừng trách SooYoung unni, có trách thì trách quản gia Park đã mời vị đầu bếp ngày hôm nay ấy, quả thật là ngon không cưỡng nổi mà.-Yoona vừa ăn vừa nói.
-Thật hết biết, ai mà nhìn vào chắc tưởng họ Kwon bỏ đói 2 người. Yuri nói và che mắt của mình, đồng thời cũng hỏi Yoona: “ông nội đi đâu vậy Yoong?”  
-Đừng hỏi em, em có biết gì đâu? Nhưng hình như là đến cô nhi viện của bác Kang, em thấy tài xế Han bảo thế-Yoona vẫn vừa ăn vừa nói.
-Thật mệt, ông bỏ lại cả đám người nhiều chuyện kia và đi chắc unni cũng chuồn sớm, đành nhờ bác 2 vậy.-Yuri kéo ghế ngồi xuống bàn và thưởng thức ly cocktail của mình.
-----------------------
Cô nhi viện, phòng viện trưởng Kang Myung Soo.
-Ông ơi cháu sắp thắng ông rồi đấy-Cô bé khoảng 13,14t xòe bàn tay xinh xắn ra nắm lấy chòm râu của Kwon lão gia vừa cười vừa nói 1 cách rất tự nhiên.
-Ôi đau ông Suzy ah, ông biết rồi cháu sắp thắng rồi, cháu giỏi lắm nhưng đừng có nắm râu ông như vậy.
-Suzy con đừng hồ nháo, xin lỗi chủ tịch. Con bé nghịch quá! Viện trưởng Kang cười hối lỗi.
-Không sao không sao, con bé rất thông minh và hiểu chuyện, ta rất thích nó!
-Đó là phúc phần của con bé thưa chủ tịch.-Kang Myung Soo rất kính nể người đàn ông họ Kwon này.
Bất chợt cửa phòng bật mở, 1 người phụ nữ hớt hải chạy vào thông báo:
-Xin lỗi viện trưởng vì đã làm phiền ngài tiếp khách nhưng chúng ta có một rắc rối nhỏ. Cô bé mới từ Incheon chuyển đến chiều nay đã mất tích rồi ạ.
-Sao?? Chả phải cô Shin đã đưa cô bé đến bệnh viện Seoul để khám tổng quát sao?? Sao lại mất tích? Cô Shin đâu?
-Cô Shin đang ở bệnh viện Seoul ạ, trên đường về viện xe của cô Shin bị tai nạn sau đó cô Shin đc đưa trở lại bệnh viện còn đứa bé thì không rõ tung tích.
-Cô Shin có sao không?
-Theo tôi biết là không có vấn đề gì nghiêm trọng thưa viện trưởng.
-Được rồi, bây giờ chúng ta phải chia ra tìm kiếm đứa bé- Viện trưởng Kang đưa ra 1 tấm ảnh và nói “ phiền cô Park in tấm ảnh này ra nhiều bản đây là ảnh của cô bé và đưa cho mọi ng trong viện, chúng ta sẽ xuất phát tìm cô bé ngay bây giờ”
Kwon lão gia nhìn qua bức ảnh trên tay người phụ nữ rồi đứng dậy đứng dậy và nói: “Có lẽ ta sẽ về bây giờ, không làm phiền viện trưởng Kang nữa!”
-Thật ngại quá thưa chủ tịch, lâu lắm rồi ngài mới đến chơi vậy mà tôi lại có việc, xin ngài đừng trách tội.
-Không có gì, hôm nay gặp Suzy ta vui lắm! hôm khác ta lại đến, nếu viện trưởng có việc gì cần giúp đỡ cứ nói với ta 1 tiếng!
-Cảm ơn chủ tịch nhiều, Suzy chào ông đi con.
Cô bé xinh xắn cất giọng trong như chuông vàng: “ cháu chào ông, hôm khác ông lại đến chơi cờ với cháu nữa nhé!”
-Uh Suzy ngoan, hôm khác ông lại đến chơi!- Chủ tịch Kwon nói và ra về.
Trên xe chủ tịch Kwon nói với tài xế Han: “cậu điện thoại về cho Park quản gia xem Yuri còn ở bữa tiệc không?”
-Vâng thưa chủ tịch- Tài xế Han đeo tai nghe không dây vào 1 lúc sau thì nói: “Thưa chủ tịch tiểu thư đã về khu biệt thự ở ngoại ô cùng với tiểu thư Yoona và tiểu thư Choi rồi ạ!”
-Đến đó đi, ta muốn gặp Yuri.
----------
Lại nói đến Kwon Yuri, sau khi cô cùng 2 tên thực thần kia về biệt thự ngoại ô này nhóc Yoong liền nói nó rất đau bụng, Yuri và SooYoung đành đi ra ngoài tìm tiệm thuốc vì đây là ngoại ô nên 2 người phỉa đi rất xa mới tới con phố vẫn còn cửa hàng thuốc chưa đóng cửa.
-Xa thật nha, biết vậy lấy xe đi cho rồi-Choi SooYoung xoa xoa lon café nóng mới mua của mình.
-Cậu kêu ca ít thôi, không phải chân cậu dài hơn chân tôi sao?-Kwon Yuri lên tiếng bịt miệng.
-Cậu thì biết gì, tôi đã ăn no, lại còn vác cái bụng đầy thức ăn này mà đi, cậu nói xem không chết vì đau dạ dày chính là sự lợi hại của Choi SooYoung này.
-Phải phải tôi biết cậu lợi hại nên đi lẹ lẹ giùm cái, tôi muốn tắm rửa!
-Biết…SooYoung định nói thì bất chợt trong con hẻm nhỏ 2 người đi qua có tiếng động lạ, soạt soạt: “Không phải là ma chứ, yah Kwon Yuri nơi này đáng sợ quá!”
Yuri ra dấu cho SooYoung im lặng để nghe ngóng.
-Đại ca, bây giờ làm sao? Họ nói đợi đến sáng mai thì lộ mất, ngộ nhỡ người nhà của con nhỏ này báo cảnh sát thì chúng ta đi tù mọt gông.- 1 giọng nam sợ sệt lên tiếng.
-Mày câm miệng lại, bây giờ đã trót bắt nó rồi không lẽ lại thả nó ra? Mà nó lại nhìn thấy mặt chúng ta rồi. Cứ giữ nó như thế này cũng không phải cách hay.
Một tên nữa lại lên tiếng: “ đại ca, nơi này vắng vẻ lại là ban đêm…Hay là chúng ta cứ vui vẻ trước đã rồi tính sau?? Nó cũng đủ lớn rồi đó chứ” Nói đến đây cả 3 tên cười thú tính và tiến lại gần cô bé đang bị trói tay miệng bị dán băng ở cuối hẻm.
Cô bé bị bắt trói ánh mắt ngoan cường nhìn 3 kẻ kia, không khóc, chỉ lùi dần về phía sau. Tên cầm đầu lên tiếng: “ tao trước, chúng mày sau. Cùng lắm chúng ta hưởng thụ xong vứt nó xuống cái hồ gần đây, tao và bọn mày xuống Busan hoặc Daegu, hàn quốc rộng lớn như vậy sẽ chẳng ai biết chúng ta làm chỉ cần sạch sẽ gọn gằng 1 tí là được.” Bọn chúng cười man rợ và tiến gần cô bé.
Kwon Yuri không đợi đến 1 giây sau khi nghe câu cuối đã cầm  lon café trên tay Choi SooYoung ném thẳng về phía tên cầm đầu làm hắn kêu lên 1 tiếng:
-Au cái quái gì vậy?-Hắn chưa kịp định thần lại đã bị 1 đấm như trời giáng lắp bắp: “Khốn kiếp mày là ai? Chúng mày đứng đấy nhìn ah? Đánh nó cho tao!”
2 tên còn lại rút dao ra và bắt đầu chém loạn xạ về phía Yuri, đương nhiên đối với 1 người được đào tạo đặc biệt 2 năm ở Ý như cô thì chuyện này quá dễ giải quyết. Yuri 1 chân đá vào yếu hầu tên thứ nhất, định hạ tên thứ 2 bằng cùi trỏ thì chưa kịp ra tay, Choi SooYoung nãy giờ vẫn đứng bàng quan đã 1 cước đá vào hàn dưới làm hắn chỉ kịp “ặc” 1 tiếng rồi gục hẳn:
-Kwon Yuri chết bầm, mình còn chưa kịp uống ngụm café nào!- Choi SooYoung thu chân lại và không quên lầm nhẩm.
Tên cầm đầu hoảng hốt và loạng choạng túm lấy cô bé bị trói, hắn rút súng ra bắn về phía Yuri nhưng Yuri nhanh chóng né được, quá hoảng hốt hắn đưa khẩu sung kê ngay đầu cô bé rồi điên cuồng nói:
-Khốn kiếp lũ chúng mày là ai? Đừng tới đây, tới đây tao sẽ bắn nó.
Choi SooYoung chép miệng: “súng thật cơ đấy, ở Hàn quốc bây giờ thật là không an toàn”
Kwon Yuri lạnh lùng lên tiếng: “bỏ súng xuống nếu mày không muốn chết”
Tên kia thấy 2 người tiến lại thì hoảng quá giơ súng chĩa về phía Yuri nói:
-Đừng tới đây, đừng tới đây, tao sẽ bắn thật đấy!
Chỉ đợi có vậy, Choi SooYoung từ đằng sau Yuri lợi dụng con hẻm nhỏ hẹp bật tường đá vào tay cầm súng của tên này, khẩu súng văng khỏi tay hắn thì lập tức 1 chân còn lại của SooYoung hướng từ trên xuống thẳng đầu hắn mà bổ xuống,hắn sùi bọt mép, gục xuống và không có dấu hiệu tỉnh lại.
 -Thật mất thời gian-SooYoung làu bàu
Kwon Yuri tiến đến bên cạnh cô bé, tháo dây trói và băng dính ở miệng ra, cũng không hỏi cô bé lời nào liền cởi áo khoác ngoài ra và bọc cô bé đáng thương vào.
-Giỏi lắm, bây giờ không sao rồi, nếu muốn khóc thì cứ khóc đi- Kwon Yuri cất giọng nói ấm áp mà khuôn mặt vẫn lạnh lùng nhìn cô bé. Cô bé đáng thương cố gắng kiên cường từ nãy mà giờ trong lòng Yuri đột nhiên khóc nức nở nép sát vào người Yuri mà khóc. SooYoung lên tiếng hỏi:
-Này Yuri tính sao vợi bọn này?
-Điện thoại cho cảnh sát đi, sáng mai luật sư của Kwon gia sẽ tới làm việc sau.
Ánh đèn xe hơi từ sau chiếu đến càng ngày càng gần, xe ô tô đó vượt lên trước và dừng hẳn lại, chủ tịch Kwon bước xuống xe:
-2 đứa làm gì ở đây? Cô bé này là ai?- Chủ tịch Kwon nhíu mày hỏi.
-Chúng cháu đi mua ít đồ, cô bé này là Yuri mới cứu được từ bọn buôn người-SooYoung lên tiếng giải đáp thắc mắc cho chủ tịch Kwon
-Lên xe đi-Chủ tịch Kwon ra hiệu cho cả 2 lên xe.
Trong xe ông nhìn cô bé đang được Yuri bế trong lòng rồi thầm nghĩ, đây không phải cô bé trong ảnh mà viện trưởng Kang tìm sao? Đợi khi đã về đến khu biệt thự, cả Choi SooYoung và Yuri đều vào nhà ông mới nói với tài xế Han:
-Cậu điện thoại cho viện trưởng Kang nói rằng không phải tìm cô bé đến từ Incheon nữa, ta sẽ chăm sóc cho cô bé!
Yuri đặt cô nhóc đã ngủ thiếp đi trong lòng mình xuống ghế salon rồi nói với dì giúp việc:
-Cô Misuk giúp cháu trông chừng con bé nhé! 1 lát nữa hãy gọi con bé dậy và tắm rửa thay quần áo cho nó. Ah cô chuẩn bị cho nó ít đồ ăn nữa!
-Vâng thưa tiểu thư
Kwon Yoona từ trên lầu 2 lảo đảo đi xuống:
-Mệt quá unni, thuốc của em đâu?-nhóc Yoong mặt mũi bơ phờ cầu cứu chị mình
-SooYoung đang cầm, unni lên tắm rửa chút.
Choi SooYoung bước vào cùng Kwon lão gia, ông liền hỏi đứa cháu nhỏ của mình:
-Sao sắc mặt cháu kém thế Yoona? Cháu không khỏe ở đâu ah?
Con cá sấu được dịp mếu máo: “Ông ơi đồ ăn có vấn đề, cháu bị đau bụng”
-Đừng nói linh tinh, unni cũng ăn, mọi người cũng ăn mà có sao đâu, chỉ tại em ăn nhiều quá thì có-SooYoung lên tiếng trêu ghẹo.
-Rõ ràng có vấn đề, em có bao giờ bị đau bụng đâu cơ chứ, unni thuốc của em…
-Đây, uống nó với thật nhiều nước nhé!
“SooYoung, cháu và Yuri gặp đứa trẻ này như thế nào?” Kwon lão gia hỏi
SooYoung kể lại toàn bộ sự việc cho Kwon lão gia nghe, nghe xong ông liền nói: “Thật tình cờ là ta đã nhìn thấy ảnh con bé ở phòng của viện trưởng Kang, đây là con bé mà ông ấy đang tìm”
Tài xế Han từ ngoài đi vào, trên tay cầm chiếc điện thoại kính cẩn đưa cho Kwon lão gia và nói:
-Thưa chủ tịch có viện trưởng Kang điện thoại tới và nhất quyết gặp ngài cho bằng được ạ!
“alo, thưa chủ tịch tôi là Kang Myung Soo ạ”
“Ta nhớ là đã cho người thông báo về việc ta sẽ chăm sóc cho cô bé đến từ Incheon rồi” Kwon lão gia giọng lạnh lùng mang tới 1 áp lực, từ xưa đến nay ông không bao giờ thích nói tới 1 vấn đề nhiều lần nên tỏ ra khá khó chịu.
Viện trưởng Kang dù sao cũng đã bên cạnh chủ tịch Kwon nhiều năm, lẽ nào lại không nhận ra điều này, ông liền đi thẳng vào vấn đề: “ Thưa chủ tịch thực ra cô bé này có chút vấn đề ạ, sẽ thật ấy náy nếu để ngài bận tâm về những chuyện nhỏ nhặt này”
“Cô bé làm sao?”
“Vâng thật ra cô bé đó có chút lạ lùng, cô nhi viện ở Incheon không thể tra ra thân thế của cô bé giống như là chưa từng tồn tại vậy ạ, và ở Incheon cảnh sát tìm thấy cô bé ở 1 đám cháy, sau khi được chuyển lên đây ngày hôm nay thì khi nói chuyện với tôi cô bé tỏ ra khá kì lạ thưa chủ tịch vì vậy tôi đã quyết định cho cô bé đi khám nhưng lại không có kết luận gì, tôi chỉ e…”
“Cô bé nói hay tỏ ra điều gì kì lạ ?”
“Dạ, khi tôi hỏi chuyện thì cô bé luôn mực khẳng định mình đã 18t, hơn nữa cô bé nói mình là con gái của giáo sư Jung Hoon ở Incheon. Mà sau khi tìm hiểu tôi được biết giáo sư Jung là hiệu trưởng của đại học Incheon chỉ có 1 cô con gái duy nhất là Jessica Jung đã 18t hiện đang du học ở California, chúng tôi cũng đã gọi điện đến đại học Incheon để xác minh nhưng được thông báo là giáo sư Jung đã xin nghỉ phép để tới Mĩ thăm con gái. Thưa chủ tịch tôi đã nhờ người tìm cả 1 bức ảnh của cô Jung và chắc chắn rằng con bé đang nói dối. . Đám cháy mà cảnh sát tìm thấy con bé lại chính là nhà của giáo sư Jung. Tôi chỉ sợ con bé có chút vấn đề về thần kinh, ngài biết đấy, như vậy rất nguy hiểm” Viện trưởng Kang nói 1 lèo những điều mình lo sợ.
“Ta hiểu rồi, đừng lo lắng ta sẽ thông báo lại cho viện trưởng sau”
“Vâng mong chủ tịch cẩn trọng, chào ngài ạ!”
Sau khi chủ tịch Kwon cúp máy, ông không nói lời nào ngồi xuống và nhìn cô bé
Cô bé nằm trên ghế thực ra đã tỉnh từ lúc tài xế Han bước vào nhưng vẫn nằm im nghe ngóng mọi thứ và tính toán
“Chết rồi nếu tiếp tục nói những điều phi lý đến ngay cả bản thân mình cũng không tin nổi này họ sẽ cho là mình bị điên và nhốt vào 1 chỗ mất, phải làm sao bây giờ? Còn appa nữa, appa bị chúng bắt rồi, làm thế nào đây? Jessica Jung nghĩ đi nghĩ đi nào”
Chỉ ít phút sau Kwon Yuri đã tắm rửa sạch sẽ và bước xuống phòng khách:
“Ông nội chưa về ạ?” Yuri hỏi ông mình
“Ta sẽ đợi đến khi con bé tỉnh lại”
SooYoung liền nói: “trẻ con thường ngủ nhiều nhất là khi vừa gặp chuyện sợ hãi nó sẽ thiếp đi chủ tịch cứ về nghỉ trước, còn lại cứ để bọn cháu lo”
Cô bé xoay người đôi mắt nhíu lại để làm quen với ánh sáng, ngồi dậy và nhìn mọi người bằng ánh mắt dè chừng. Thấy vậy chủ tịch Kwon liền nói:
-Cháu bé đừng sợ, chúng ta đều là người tốt. Cháu thấy đấy, 2 người vừa cứu cháu là cháu của ta vì vậy cháu hãy yên tâm. Cháu có đói không?? Muốn ăn chút gì đó trước khi nói chuyện không?
Cô bé gật đầu nhìn người đàn ông lớn tuổi trước mặt, phải rồi người đàn ông này nhìn rất quen nhưng cô bé lại không nhớ nổi. Đi theo dì giúp việc đến phòng ăn, lúc này cô nhóc lên tiếng hỏi:
“Dì ơi những người ngoài kia là ai??”
“Ah đó là những người nhà họ Kwon, người vừa nói với cháu là Kwon lão gia.’
“Cháu muốn đi tắm sau đó mới ăn có được không ạ?”
“Được chứ, cháu có thể tự tắm không?”
“Dạ cháu tự tắm được rồi ạ”
“Ngoan lắm, vậy cháu vào đi dì sẽ lấy 1 bộ đồ mới cho cháu”
Cô bé bước vào phòng tắm, nhìn cơ thể mình trong gương rồi thở dài “đến nằm mơ mình cũng không bao giờ tin chuyện này có thẻ xảy ra, làm sao để trở lại như cũ đây haizz, còn appa nữa, mình phải tìm người giúp thôi” cô bé vừa sắp xếp lại mọi thứ xảy trong đầu vừa nhanh chóng tắm rửa.
Flash back
Jessica đang ở trong phòng thí nghiệm 1 mình để hoàn thành nốt bảng báo cáo cho tháng này bất chợt cửa phòng bị mở ra, 4,5 người đàn ông mặc vest đen đi vào.
-Các người là ai?-Jessica không hoảng sợ hỏi những kẻ không mời mà đến, đôi mắt ánh lên tia băng giá
Kẻ đi đầu không nói gì chỉ rút ra 1 tấm ảnh liếc qua khuôn mặt người đứng trước mắt rồi nói bằng tiếng Nga: “ mang cô ta đi
Jessica chưa kịp phản ứng thì 1 trong những kẻ kia đã chụp lên mặt cô chiếc khăn có tẩm 1 lượng lớn Fecobarbital ( 1 loại thuốc mê) làm cho cô ngất đi .
Khi tỉnh dậy Jessica ngạc nhiên khi biết mình đang ở Hàn vì cô chắc chắn căn phòng cô đang nằm là phòng khách nhà cô, thấy tay mình vẫn bị trói Jessica hét lên: “appa mau chạy đi”
Không biết từ đâu người đàn ông ngoại quốc đưa khẩu sung lên ngang huyệt thái dương cô và đưa ngón trỏ của hắn lên ngang miệng “suỵt”
2 Gã đàn ông cao lớn từ trong phòng đọc sách của bố cô bước ra, chúng ép bố cô đi xuống phía dưới, giáo sư Jung nhìn thấy con gái mình thì mặt ông liền biến sắc và trở nên nghiêm trọng, ông nói với kẻ đứng ở góc phòng: “các người đã hứa là không đụng đến nó rồi cơ mà”
“ Thôi nào giáo sư Jung, ông đang làm chúng tôi mất thời gian đấy, giao công thức ra và con gái ông sẽ an toàn được chứ?”-Tên cao gầy hốc hác đứng ở góc phòng nói bằng 1 giọng Hàn lơ lớ, có lẽ là người mới học tiếng.
“Appa chuyện này là sao? Bọn họ là ai?”
“Jessica ba xin lỗi con, thật sự xin lỗi con! Hãy để con bé yên và tôi sẽ làm tất cả những gì các người muốn”
“Tốt, hãy giao ra công thức của RX-5 và ông sẽ phải đi cùng chúng tôi 1 chuyến”
“Thả con bé ra trước, không tôi sẽ không làm gì cả”
Tên ngoại quốc nói tiếng Hàn nhếch mép cười và mỉa mai: “ông nghĩ tôi đang thương lượng với ông ah? Làm đi và đừng có mặc cả nếu không tôi sẽ giết cô ta” Hắn chĩa sung về phía Jessica rồi đe dọa.
Cho cô ta uống nó, ma túy mới của chúng ta ấy” Hắn nói tiếng Nga với 1 tên rồi quay sang ông Jung
“Nghe này giáo sư đáng kính, chỉ 1 tiếng nữa nếu không có thuốc giải của tôi con gái ông sẽ chết bởi loại ma túy bị thất bại này, nó là 1 phế phẩm tồi tệ đấy.”-Hắn nói rồi đưa ra cho ông Jung xem viên thuốc màu tím trong túi áo.
Cùng lúc đó Jessica bị ép nuốt xuống 1 viên nén màu tím, cô cố nôn nó ra nhưng không thể.
“Đừng, đừng làm vậy, hãy tha cho nó, tôi sẽ làm tất cả” Giáo sư Jung tuyệt vọng hét lên
Uỳnh, 1 tiếng nổ lớn làm tất cả giật mình. Tiếng Nga: “ Sếp, phòng thí nghiệm dưới tầng hầm của lão đột nhiên bốc cháy”
Gã được gọi là Sếp nổi điên lên nắm tóc ông Jung: “Mày đang chơi trò gì với tao thế hả?”
“Tôi không biết, có lẽ là rò rỉ khí Metan ở buồng đốt nhiên liệu” ông Jung sợ hãi đáp. 1 tiếng nổ nữa lại vang lên
Chết tiệt, chúng mày đem tất cả tài liệu nào khả nghi, máy tính và usb trong căn nhà này rồi biến mau, tao không muốn có rắc rối với cảnh sát Hàn” Hắn nói tiếng Nga với bọn đàn em.
Jessica trong lúc chúng đang luống cuống đã vùng dậy, chạy thẳng vào trong phòng thí nghiệm đang cháy, nói 1 câu với bố mình: “ Con sẽ tìm appa sau, hãy sống” cô chạy thẳng vào ngọn lửa đang gào thét.
Mẹ kiếp nó định tự tử ah”- Tiếng Nga- “Sếp cháy lớn quá, chúng ta thoát thôi
Đằng nào con nhỏ đó cũng không thoát được đâu, đi
Nói về phần Jessica, từ bé cô đã hay vào phòng thí nghiệm của bố mình nên biết rõ, căn phòng an toàn được xây đề phòng trường hợp bất trắc ở ngay gần cửa ra vào. Căn phòng này có thể chịu được nhiệt độ lên tới 3000 độ C và chịu được áp suất lớn, nó sẽ an toàn lúc này kể cả ngoài kia cháy thì nơi này vẫn không sao, vì tay đã bị trói nên Jessica chịu bỏng bên vai phải mới vào được, cô dùng sức đóng cửa lại rồi ngã xuống sàn nhà.
Khi tỉnh lại Jessica đang ở trên xe cứu thương tới bệnh viện, 1 cô gái hỏi cô:
-Cháu có sao không? Chúng ta đang trên đường tới bệnh viện.
“Bố tôi…bố tôi đâu” Jessica ôm đầu cố gắng nhìn mọi thứ xung quanh.
-Cháu là người duy nhất ở đám cháy, cháu tên là gì? Cháu bao nhiêu tuổi rồi? Người y tá ân cần hỏi cô bé nằm trên cáng
-Jessica Jung, 18t-Sau khi tra lời Jessica nhận thấy ánh mắt kinh ngạc của mọi người nhìn mình sau đó 1 vị bác sĩ trong xe nói: “Chắc con bé bị ngạt khí và bị hoảng sợ nên đầu óc chưa được minh mẫn, tới bệnh viện cho làm kiểm tra tổng quát là ổn”
Jessica thấy mọi người kì quặc nhưng vì mệt quá nên không nói gì, cô nằm xuống và nghĩ đến bố mình. Sau khi đến bệnh viện, xuống xe Jessica chợt cảm thấy kì lạ là mọi người xung quanh trở nên cao lớn hơn mình nhiều, cô đưa tay ra kiểm tra thì bàn tay cô trở nên nhỏ bé 1 cách kì lạ, quá hoảng hốt Jessica chạy vội tới cánh cửa kính và nhìn vào đó thì thật không tin nổi vào mắt mình, cô đã trở thành 1 con bé không cao quá 1m2. Jessica quá sốc, cô không hiểu tại sao mọi việc lại xảy ra như thế này, cô cố gắng giải thích với mọi người nhưng lại bị nghĩ là có vấn đề thần kinh sau đó cô được chuyển lên Seoul và gặp được nhà họ Kwon.
End Flash black
“Có lẽ trong thành phần của viên thuốc mà mình bị bắt uống có chất nào đó phản ứng với loại kháng sinh mình mới tiêm cảm cúm trước lúc bị đưa về hàn, có thể là Disodium laureth sulfosuccinate hay có trong thành phần của ma túy tổng hợp hoặc là đồng phân của Triethanolamine làm các tế bào ty thể bị biến dạng đảo ngược quá trình lão hóa khiến tế bào gốc của mình phản ứng và cơ thể rơi vào quá trình lão hóa ngược, lạy chúa nếu như giống như trong các giả thuyết rất có thể mình sẽ nhỏ đi dần dần và chết”Jessica hoang mang khi nghĩ về mọi chuyện đã xảy ra.
“Còn appa nữa… Mà họ Kwon…Không phải họ Kwon nổi tiếng ở Hàn quốc đó chứ? Có lẽ mình phải tìm 1 ai đó có khả năng giúp được mình và trước hết phải làm sao để không bị tống vào trại tâm thần đã. Phải rồi mình có thể nhờ Tiffany tìm hiểu 1 số chuyện.”
  Khi đã tắm rửa và ăn uống xong, Jessica được người phụ nữ tên Misuk dẫn tới phòng khách của biệt thự, ở đó có người đàn ông lớn tuổi mà cô đoán là chủ tịch Kwon ở đó cùng 2 người đã cứu cô. Jessica không lên tiếng vì cô chưa biết phải nói gì, thì chủ tịch Kwon hỏi:
-Cháu tên gì?
-Jessica thưa ông
-Oh vậy Jessica cháu có cha mẹ chứ?
-Thật ra cháu không nhớ được gì nhiều, cháu chỉ nhớ cháu là Jessica Jung- Jessica đành nói dối để tránh khỏi những rắc rối, cô hiểu nếu nói những điều đã xảy ra chắc chắn họ sẽ cho cô vào 1 bệnh viện tâm thần nào đó.
-Umh, chắc cháu khoảng 12 đến 14t ta thật sự lấy làm tiếc về mọi chuyện không hay xảy ra với cháu. Từ mai cháu hãy cứ ở lại đây, cháu đồng ý không Jessica?
“Dạ…”-Jessica cúi đầu liếc về phía Yuri “Cô ta đáng sợ quá, hay là không thích mình ở lại?”
Kwon Yuri thấy cô bé kia sợ sệt nhìn mình thì lên tiếng: “Ông nội, cháu lên phòng trước đây. Chúc ông ngủ ngon” sau đó đi thẳng lên lầu.
Choi SooYoung nhìn Jessica và mỉm cười nói: “Đừng sợ cô bé, trông cậu ta lúc nào cũng vậy cả, không phải đang khó chịu với em đâu, cậu ta chính là người cứu em đấy, nhớ không?”
Jessica nhìn SooYoung rồi gật đầu sau đó quay sang chủ tịch Kwon nói: “Cháu thật sự có thể ở lại đây chứ ạ?”
-Uh cháu hoàn toàn có thế, ta họ Kwon, cháu có thể gọi ta là ông được không?
-Vâng cháu rất vui được gặp ông- Jessica đáp lại 1 cách lễ phép
-Con bé ngoan quá, lại thông minh và xinh xắn nữa, ta hi vọng cháu nội ta sau này cũng được như vậy.
-Thưa chủ tịch vậy cô Jessica sẽ về Kwon gia với ngài chứ ạ? Tài xế Han hỏi
-Không cứ để con bé ở đây 1 thời gian đã, bây giờ ta sẽ về Kwon gia trước khi nào thích hợp sẽ đón cô bé về sau.
Choi SooYoung đứng dậy và nói: “Chủ tịch về cẩn thận, cháu sẽ chăm sóc cô bé”
------------------
Sau khi chủ tịch Kwon ra về, Choi SooYoung bế Jessica lên và nói:
-Rất vui gặp em Jessica tôi là Choi SooYoung
Jessica đỏ mặt và lắp bắp nói: “Thả tôi xuống, ah thả em xuống, em có thể tự đi, SooYoung shi” trong 18 năm cuộc đời ngoài appa mình ra Jessica chưa để ai bế mình như búp bê thế này bao giờ.
-Ah được, em đúng là 1 cô bé ngoan- Nói rồi SooYoung mỉn cười và xoa xoa đầu Jessica
Jessica hơi khó chịu, cau có nói: “Đừng xoa đầu em, em không phải trẻ con” cô hét lên trong đầu “Tôi đã có bằng tiên sĩ đấy, đồ cao kều”
“A vậy sao ha ha ha” SooYoung bật cười nhìn cô bé 1 cách thú vị, có lẽ cô thích trẻ con hơn cô tưởng.
Lên đến lầu 2 SooYoung vào phòng Yuri cũng với Jessica và nói
-Jessica đây là Yuri, em có thể gọi cậu ấy là than củi hoặc mặt sắt cũng được.
Kwon Yuri cau mày: “Đừng nói linh tinh trước mặt trẻ con, cậu với tôi ngủ phòng này, cho con bé ở phòng bên phải. Yoong ngủ trước rồi”
SooYoung dẫn Jessica sang phòng bên cạnh rồi nói: “Chúc em ngủ ngon Jessica”
“Cảm ơn về tất cả SooYoung shi, chúc ngủ ngon”
                                                                                                                                                                     End chap
Link gốc: [You must be registered and logged in to see this link.]
Về Đầu Trang Go down
Renleo
Newbie


Post : 7
Coins : 3852
Thanked : 0
Join date : 07/11/2013
Age : 31

[FANFIC-LONGFIC] Người em yêu nhất định là tôi [Yulsic|TaeNy|Yoonhyun|Soohyosun|PG15] Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC-LONGFIC] Người em yêu nhất định là tôi [Yulsic|TaeNy|Yoonhyun|Soohyosun|PG15]   [FANFIC-LONGFIC] Người em yêu nhất định là tôi [Yulsic|TaeNy|Yoonhyun|Soohyosun|PG15] EmptyMon Nov 11, 2013 1:54 am

Chap 5:   Choi SooYoung thích trẻ em??!!                 
 
Nửa đêm, Jessica tỉnh dậy vì khát nước cô đi ra khỏi phòng thì thấy phòng kế bên vẫn có tiếng nói chuyện. Quá buồn ngủ Jessica quyết định mặc kệ nó và đi tìm nước uống. Loanh quanh 1 hồi cô xuống tới nhà bếp thì hình ảnh đáng sợ đập vào mắt, ánh sáng từ tủ lạnh hắt ra làm cô nhìn thấy 1 người đang ngồi ở tủ lạnh lục lọi mọi thứ. “Nhà họ Kwon toàn những kẻ kì quặc, thật đáng sợ. Thôi đi ngủ” Vậy là cô gái 18t trong hình dạng cô nhóc 14t đã kết luận 1 câu như vậy trước khi lại đi tìm chu công. Thật ra ở phòng của Yuri, Choi SooYoung vì không thể ngủ nổi đã bật tivi xem film mặc kệ cho Kwon đại tiểu thư càu nhàu vì ồn ào còn kẻ đang lục lọi trong bếp kia chính là Yoona, nhóc đau bụng từ tối nên đến đêm thì bụng đói meo không thể ngủ nổi đành xuống bếp ăn tạm 1 vài thứ.
Sáng sớm hôm sau.
Choi SooYoung đưa Yoona về biệt thự Kwon để nhóc Yoong còn đi học và tiện thể cô ghé qua trung tâm thương mại mua một số đồ. Yuri thì theo thói quen dậy sớm tập thể dục, dì Misuk lại ra ngoài đi chợ buổi sớm nên tất cả dường như quên mất cô bé mới tới hôm qua. Lúc về đến nhà là khoảng 11h trưa, dì Misuk đang nấu ăn trong bếp, họ Choi khi trở về mang theo túi lớn túi nhỏ. Yuri thuận miệng hỏi 1 câu:
-Cậu sắp có con hay sao mà mua cả đồ trẻ con thế này?-Sau đó cô chợt nhớ đến cô nhóc hôm qua rồi cả 2 cùng nghĩ  “ không lẽ con bé đã đi rồi”
Choi SooYoung lợi thế chân dài chạy lên mở cửa phòng xem xét mắt thấy cô bé kia vẫn đang trên giường ngủ ngon lành mới an tâm nói vọng xuống “Con bé vẫn ngủ, chắc hôm qua nó mệt quá”
“Tới giờ ăn cơm rồi, mau gọi nó xuống đi”-Yuri luôn lạnh lùng như vậy
“Dậy đi công chúa nhỏ”SooYoung xem chừng rất thích cô bé này, không những mua đồ mới cho cô bé mà còn rất quan tâm, dịu dàng nữa.
Jessica đang ngủ ngon, theo thói quen vẫn tưởng mình đang ở Mỹ liền nói tiếng anh:
-Fany ah cho mình ngủ thêm chút nữa.
SooYong thấy công chúa nhỏ nói tiếng anh thì ngạc nhiên “bé con biết nói anh ngữ sao” cô bế thốc con bé ra khỏi chăn rồi ẵm nó vào phòng tắm tính rửa mặt cho nó.
Jessica của chúng ta đang mơ mơ màng màng cảm nhận mình bị nhấc bổng lên thì hốt hoảng mở mắt, thấy gương mặt kia thì chợt nhớ ra mọi chuyện mới cuống cuồng vùng vẫy trong tay người kia và nói:
-SooYoung shi mau thả em xuống, em tỉnh rồi!
SooYoung nhìn cô bé đáng yêu trong tay mình đã tỉnh phản ứng mạnh mẽ thì thả cô bé xuống rồi nói: “Công chúa nhỏ đêm qua không ngủ được hay sao mà tận bây giờ em mới dậy?”- Có lẽ Choi đại ca không biết biệt tài của Jessica là ngủ nhiều vào ban ngày =))
Jessica không nói gì, tụt xuống đất rồi chạy thật nhanh về phía phòng tắm. Vì ở bộ dạng trẻ con, Jessica không thể với tới bàn chải đánh răng, cô thò đầu ra ngoài, nhìn con người đang ngồi chống cằm kia và nói:
-SooYoung  shi, làm ơn giúp em! Em không thể lấy được bàn chải.-Jessica ngượng ngùng nhờ vả.
SooYoung cười hiền rồi nhanh chóng bước tới: “Nghe em gọi SooYoung shi thật xa cách, em có thể gọi unni hoặc SooYoung thôi cũng được.”SooYoung lấy bàn chải và đưa cho cô bé, cầm khăn mặt mới trong cái tủ tường trên cao rồi vắt ở thành bồn rủa mặt. Jessica thấy SooYoung lấy mọi thứ cho mình xong mà không chịu đi, cứ đứng ở cửa phòng tắm thì cố gắng đẩy con người kia ra rồi nói: “Em sẽ xuống nhà sau khi hoàn thành xong mọi việc”
Sau khi đuổi được tên cao kều kia đi Jessica quay vào phòng tắm, đóng của lại rồi thở dài 1 hơi: “Làm trẻ con thật bất tiện. Hôm nay bằng mọi giá mình phải gọi cho Tiffany mới được”
-Con bé đâu?-Kwon Yuri thấy SooYoung xuống 1 mình thì thuận miệng hỏi 1 câu. Ai ngờ họ Choi kia như cái đập thủy điện được xả nước nói 1 lèo.
-Yuri ah, cậu nghĩ xem có phải con bé không thích tôi không?? Tôi đã rất cố gắng thân với con bé mà, hay trên người tôi có mùi thuốc lá làm con bé không thích? Hay là…
“Stop Choi SooYoung, tôi không phải nhà tư vấn về trẻ em. Cậu…”-Yuri liếc SooYoung 1 cái sắc lẻm rồi nói tiếp- “Cậu không phải biến thái thích trẻ em đấy chứ?” Ném ánh mắt khinh thường về phía người kia Yuri trong đầu nghĩ “để con bé cạnh cậu ta có nguy hiểm không nhỉ”
SooYoung nghe Yuri hỏi thì không nói gì, chỉ rút từ trong áo ra 1 điếu thuốc, châm lên hít 1 hơi dài rồi đưa mắt về phía khu vườn, hơi mỉm cười. Yuri thấy cậu ta biểu hiện như vậy thì cũng không hỏi nữa mà nói:
-Con bé mới tới đây ngày hôm qua, có lẽ nói còn ngại. 1, 2 hôm nữa sẽ quen ngay thôi.
-Vậy sao? Kwon Yuri cậu biết không? Tôi đã từng nghĩ rằng nếu sau này tôi có con, tôi nhất định sẽ yêu thương nó bằng tất cả tình yêu trên thế giới này, tôi sẽ là 1 ng cha tốt, nhất định là vậy.
Choi SooYoung có 1 vết thương tâm hồn sâu sắc, cậu ta mất đi tình yêu của mẹ năm 4t và không lớn lên trong tình cảm của Cha, Yuri thấy kẻ đa cảm này đột nhiên nói vậy cũng không muốn khơi gọi quá khứ liền nói: “Trẻ con không thích cậu quá quan tâm tới nó, hãy đối xử với chúng như người lớn chúng sẽ thích cậu”
( Thật ra đoạn trên “ tôi sẽ là 1 người cha tốt” ấy, mình không tìm đc từ nào hay hơn cả, không lẽ lại là “mẹ tốt” nghe hơi… vậy nên đành để cha, bạn nào có ý kiến hay hơn thì nói mình sửa nhé :D không nam hóa mà để cha thì hơi… khiên cưỡng quá nhỉ? *cười*)
 “Được tôi sẽ nghe theo lời cậu”SooYoung biết con người đang ngồi đọc báo kia quan tâm tới cảm nhận của mình thì cười tà “xem ra Kwon Yuri cậu biết không ít về tâm lý trẻ nhỏ đấy chứ?”
“Nói thừa, Kwon Yuri tôi chắc chắn hơn kẻ phàm ăn như cậu”
SooYoung nghe vậy thì cười phá lên: “chắc rồi, vậy nên cậu lên đưa quần áo tôi mới mua cho con bé thay đi, tôi sẽ vào giúp dì Misuk” Nhét túi lớn túi nhỏ vào tay Yuri rồi SooYoung chuồn thẳng.
Kwon đại tiểu thư thật sự từ bé đến lớn chưa quan tâm chăm sóc ai bao giờ, nhìn đống đồ trên tay rồi nghĩ “đưa cho nó rồi xuống hay bảo nó ‘em mặc xong rồi xuống nhà đây?’ mình có nên cười không nhỉ?” vì nghĩ phải làm sao cho con bé không sợ mình nên Yuri đăm chiêu ở ngoài cửa phòng chưa bước vào.( Nghĩ nhiều quá phản tác dụng bh QT :D )
Bên trong, Jessica vừa bước ra khỏi phòng tắm, vì cửa phòng mở nên nhìn thấy Kwon Yuri đứng ở đó nhíu mày lại ( thực ra người ta đăng đăm chiêu suy nghĩ đó chị hai) thì sợ tới mức bước hụt khỏi cửa phòng tắm ngã song soài trên thảm. Thấy cô bé kia vô cớ ngã thì Yuri cũng mau chóng bước tới đỡ dậy. Ai ngờ tay phải vừa chạm vào cánh tay con bé đã bị nó hất ra. Yuri lúc này khá ngạc nhiên, cô cúi mặt xuống, mái tóc đen dài che đi khuôn mặt, không thể nhìn ra biểu cảm của Kwon Yuri bây giờ.
-Xin…xin…lỗi…tôi…em…em không cố ý-Jessica lắp bắp nói, mắt ươn ướt như sắp khóc. Thực ra bình thường cô sẽ không sợ kẻ lạnh lùng như Kwon Yuri đâu nhưng vì đêm qua đã tận mắt thấy người này hạ thủ mấy kẻ kia thì bị ám ảnh vả lại bây giờ cô còn bé xíu so với kẻ ngồi trước mặt này. Cố gắng đứng dậy bằng đôi chân đang run lên vì sợ của mình, Jessica tự nhủ “Mình vừa có hành động ngu xuẩn nhất trong đời”
Kwon Yuri lúc này lại đang lẩm nhẩm “ok, ok thật bình tĩnh, có lẽ con bé đang sợ mình, phải thật bình tĩnh và dịu dàng với trẻ con”. Yuri quay ra, cô nở 1 nụ cười với Jessica và nói: “Không sao, em không bị thương là ổn rồi” Như thấy ánh mặt trời giữa đêm, Jessica ngẩn ra 1 lúc rồi cố gắng nói để giọng không bị run rẩy:
-Em chuẩn bị xuống bây giờ-Jessica hơi ngập ngừng, cô vẫn cảm thấy Yuri hơi đáng sợ, nhất là trong trường hợp cô ta quá to lớn so với cô.
-Được rồi, em hãy mặc đồ mới vào. Tôi sẽ chờ em ở ngoài cửa được chứ?-Yuri cô gắng nói với cô bé bằng giọng nhẹ nhàng hết mức có thể, cô không muốn làm cho con bé sợ.
“Vâng” Jessica lí nhí nói.
Ở ngoài cửa, Yuri thở dài 1 hơi “quả nhiên trẻ con rất phiền phức”. Thực ra Kwon Yuri không phải ghét Jessica mà cô luôn cảm thấy trẻ con rất vướng bận, động chút sẽ khóc lóc mà lại nhiều đứa trẻ không hiểu chuyện sẽ rất dễ làm cô nổi cáu. Yuri không đủ kiên nhẫn để vỗ về hay dỗ dành chúng nên thường cô sẽ tránh xa rắc rối kiểu này nhưng không hiểu sao cô lại thấy con bé con này khá đặc biệt, có lẽ Yuri đã bị ấn tượng bởi đôi mắt kiêm cường của nó khi nhìn bọn phế vật đêm qua.
Thay đồ xong, Jessica liếc nhìn bộ dáng của mình trong gương “cũng dễ thương đấy chứ? Haizz mình sẽ ở trong hình dạng này bao lâu nhỉ?” Yuri nhìn Jessica mặc 1 bộ váy trắng có thêu hình chú thỏ nhỏ màu hồng, chân còn mang đôi giầy búp bê màu trắng có tiếng chíp chíp bước ra, trong đầu Yuri chợt nghĩ “Choi SooYoung cũng biết lựa đồ đấy chứ?”
Thấy ánh mắt của Yuri nhìn mình, Jessica theo bản năng của cô bé 18t xấu hổ cúi mặt xuống rồi nói:
-Em không tìm thấy đôi giầy nào nữa cả, nó có tiếng kêu thật khó chịu.
Yuri mỉm cười : “Ở dưới nhà vẫn còn đồ, chúng ta mau xuống đổi giầy rồi ăn cơm”
Cả 2 đi xuống tầng dưới, thấy SooYoung Yuri nói:
-Cậu không biết là trẻ con tuổi này không giống bọn nhóc mẫu giáo hả? Nghĩ gì mà lại mua giầy có tiếng kêu kì quái kia chứ?
-Tôi đâu có chọn, là người bán hàng lấy cho tôi đấy chứ?-SooYoung đáp lại Yuri rồi quay ra nói với Jessica “Tiểu công chúa mặc thế này đẹp quá, em không thích thì có thể đổi giầy, mấy túi ở ngày trên ghế kia kìa” Nói rồi SooYoung chỉ tay về phía ghế solon.
Jessica đương nhiên đổi ngay, nói gì thì nói cô vốn nổi tiếng là fashion icon ở viện công nghệ California mà, không thể đi khắp nơi với đôi giầy phát ra tiếng kêu như bọn tiểu học đó được.
Trên bàn ăn, SooYoung thì không ngừng ba hoa về mọi thứ, Yuri thì chỉ im lặng ăn. Jessica miễn cưỡng trả lời những câu hỏi của SooYoung.
-Jessica em nhớ được ngày sinh của mình không?
-Dạ không ạ
-Vậy em thích ăn gì nhất?
-Em cũng không biết
-Vậy ngoài tên ra em có nhớ được gì nữa không?
Đến đây Kwon Yuri không kiên nhẫn được nữa gầm gừ:
-Choi SooYoung, cậu có thấy là đang ăn không hả?
-Biết rồi biết rồi, tôi không hỏi nữa.
Jessica không ghét SooYoung chỉ cảm thấy con người này hơi phiền phức. Bây giờ cô đang nghĩ cách để nói chuyện được với Tiffany. Tiffany Hwang là người bạn thân thiết duy nhất của Jessica, 2 người học chung 1 trường từ khi cô đến Mỹ. Tiffany lớn hơn Jessica 1 tuổi nên cả 2 luôn như chị em mặc dù Jessica chưa bao giờ gọi Tiffany là chị. Cả Tiffany và Jessica đều đỗ vào học viện công nghệ California năm 15 tuổi, Jessica 17t đã có bằng cử nhân và 18t thì có bằng tiến sĩ. Tiffany không có đam mê mãnh liệt với hóa học như Jessica nên chỉ vừa học vừa hưởng thụ quãng thời gian tuyệt vời của sinh viên nên quyết định từ từ mới lấy bằng tiến sĩ. Cả 2 cùng 1 ngành học, cùng 1 trường lại ở chung 1 nhà nên rất thân thiết, vào thời khắc khó khăn này quả thật Jessica không còn có thể nhờ vả được ai ngoài Tiffany.
Cả 3 người 2 lớn 1 nhỏ đang ngồi ở phòng khách của biệt thự. SooYoung thuận tay lấy 1 cái bánh ngọt thả vào miệng và đưa cho Jessica hộp bánh.
“Jessica em biết tên tôi không?”Yuri hỏi
Jessica lắc lắc đầu. Hành động này vô cũng đáng yêu làm Choi SooYoung không kiềm chế được nhéo nhéo má : “Ây gu sao trẻ con lại đáng yêu như thế này chứ? Mình muốn có 1 đứa con gái quá”
-Kwon Yuri-Yuri gập lại tờ báo đang đọc và khẽ mỉn cười nói với Jessica-“đó là tên tôi”
Gương mặt lạnh lùng tuấn mỹ kia nở 1 nụ cười làm trái tim nhỏ bé của Jessica đập mạnh 1 nhịp, dù Jessica có là công chúa băng giá của học viện công nghệ California với bao nhiêu người theo đuổi đi chăng nữa thì đứng trước Kwon Yuri đào hoa có số này vẫn phải trở thành cô gái nhỏ mà thôi.
Choi SooYoung bất mãn lên tiếng: “Đừng có trưng ra cái nụ cười đểu giả của cậu, định câu dẫn tiểu công chúa của tôi hay sao mà cười như thế hả?”
Yuri không nói gì chỉ liếc SooYoung 1 cái sắc lẻm. Đúng lúc đó thì điện thoại của Yuri có người gọi đến.
Nói bằng tiếng Ý : “Kwon Yuri nghe
Hiểu rồi, vậy em và SooYoung sẽ cố gắng tham gia buổi giới thiệu đó”
“Vâng không thành vấn đề, cảm ơn anh Herry oppa”
-Có việc gì gấp ah?
-Không hẳn, chỉ là Viktor hắn tổ chức 1 buổi giới thiệu sản phẩm có lẽ sẽ có nhiều đại nhân vật tham gia, Herry oppa nói cậu nên tranh thủ quan sát mọi thứ và tìm hiểu tình hình.
-Nghe như chúng ta sắp tham dự 1 buổi triển lãm-SooYoung phì cười.
 -Chiều hôm nay chúng ta sẽ đi Busan luôn, cậu mau chuẩn bị đi.-Nói rồi Kwon Yuri điện thoại cho người chuẩn bị xe và máy bay để đến Busan sớm nhất có thể.
SooYoung cũng điện thoại cho Hiro dặn dò 1 số chuyện rồi quay sang hỏi Jessica: “Công chúa nhỏ thích điện thoại màu gì? Đen? Đỏ? Hay trắng?”
“Trắng ạ”-Jessica rất nhanh trả lời.
-Được, vậy Hiro cậu nhờ người mua 1 cái màu trắng rồi mang đến biệt thự Rose của Kwon gia ở ngoại ô cho tôi, có mặt trước 1 giờ chiều nhé!
-------------------
Xe ô tô đỗ trước cổng biệt thự, người thanh niên mặc vest nhanh chóng bước khỏi xe đi vào biệt thự.
-Giám đốc, tôi đem theo cái này như lời ngài dặn!-Người này đưa 1 chiếc hộp cho SooYoung nói luôn “Đã có thể gọi rồi ạ”
SooYoung gật đầu rồi bấm số điện thoại của mình vào đó, đưa nó cho Jessica và nói:
-Tiểu công chúa, đây là số điện thoại của tôi, có việc gì em hãy gọi cho tôi ngay! Ngoài số đã lưu trong này ra đừng nghe linh tinh biết không? Tôi và Yuri sẽ đi 1, 2 ngày, ở nhà chơi ngoan đừng đi ra khỏi nhà đó.
Jessica đón lấy chiếc điện thoại rồi gật đầu. Yuri ở cạnh nghe SooYoung nói mà cảm thấy buồn cười:
-Cậu cứ như gà mẹ vậy, đi thôi tôi muốn ăn bữa tối ở Kim gia.
SooYoung cười gượng, cô chỉ đang quan tâm tới công chúa nhỏ thôi mà. Quay sang nói với thuộc hạ của  Hiro:
-Không còn việc gì nữa,cậu có thể ra về.
Kwon Yuri đi vào gara, bấm chìa khóa thì 1 chiếc xe thể thao toàn thân màu đen mờ đang nằm im lìm như sư tử ngủ chợt nhấp nháy đèn pha, đây là chiếc xe cô được ông nội tặng năm 18t 1 chiếc Lamborghini Reventon số lượng có hạn. Chỉ có 20 chiếc xe như thế này trên thế giới. Yuri lái nó đến trước sảnh biệt thự, SooYoung thấy con chiến mã xa xỉ này thì chép miệng: “Nhà họ Kwon đúng là giàu có.”
SooYoung không quên nựng má công chúa nhỏ 1 cái rồi trèo lên xe nói vọng ra: “Tạm biệt Jessica, ở nhà ngoan nhé!” rồi quay sang Yuri “đi thôi” 
Chỉ đợi có vậy, Yuri nghe người kia nói liền điều khiển chiếc xe lao vút đi, động tác thành thạo không thừa thải chút nào, chiếc xe triệu đô trong tay Kwon Yuri phát huy hết khả năng, tốc độ kinh hồn chạy thẳng 1 đường tới sân bay mất chưa tới nửa tiếng. Tới sân bay, quản lý của chuyến bay Asiana 77 đã đợi sẵn ở cửa phòng chờ, thấy Kwon Yuri liền gập người 90 độ lễ phép nói:
-Thưa tiểu thư, mọi thứ đã sẵn sang, mời tiểu thư đi lối này
Cả sảnh lớn xôn xao khi nhận ra sự xuất hiện của người thừa kế Kwon gia, những lời tán thưởng về dung mạo của Kwon Yuri được thốt ra. “Nhìn xem, Kwon Yuri kìa, đúng là 1 gương mặt đẹp”; “Cô ta là Kwon Yuri ah? Ngoài đời đúng là lạnh lùng nhỉ?” ; “ Đẹp trai quá, tớ nguyện là nô lệ cho cô ấy cả đời”; “Người có tiền 1 bước cũng có kẻ đưa đón”; “Người đi cạnh Kwon Yuri là ai? Nhìn giống người mẫu quá”; “2 người kia đẹp quá”…bla bla… Choi SooYoung bụm miệng cười: “đúng là phúc khí khi ở canh Kwon đại tiểu thư”
Yuri không thèm đôi co với Choi SooYoung, quay sang hỏi người đang dẫn đường: “ Cậu tôi đâu?”
-Giám đốc đang đợi tiểu thư ở đường băng ạ-Nguyên lai hãng hàng không Asiana Airlines nhất nhì Hàn quốc này cũng thuộc tập đoàn Kwon mà người quản lí lại chính là Kwon Dong Hea.
Tới đường băng, Kwon Dong Hea đang đứng cạnh cơ trưởng của chuyến bay Asiana 77 nghe báo cáo cuối về chuyến bay, thấy Yuri liền vui vẻ: “Tới đây Yuri”
-Chào cậu, cảm ơn vì đã sắp xếp chuyến bay cho cháu!
-Đừng gọi là cậu, ta mới chỉ có 32t thôi, những cô nàng sexy sẽ phát hoảng nếu ta có 1 đứa cháu lớn như thế này. Gọi là oppa có phải dễ nghe hơn không?-Dong Hea hài hước nói
-Cháu đi luôn được chưa? Có lẽ cháu sẽ ở đấy 1, 2 ngày.
-Không vấn đề, cháu ở bao lâu thì cả đội bay 77 sẽ ở lại đợi để đưa cháu về. Lên đi, 2 đứa đi mạnh giỏi nhé.
-Vâng chào cậu!
-Cảm ơn chú Kwon.-SooYoung nói lời cảm ơn rồi theo sau Yuri lên máy bay.
Chiếc phi từ từ chuyển động rồi gia tăng tốc lực đến điểm cuối đường bay nhấc mình lên khỏi mặt đất, chỉ trong chưa đầy 2 tiếng nữa Kwon Yuri sẽ gặp lại người bạn thời thơ ấu của mình.
-------------------
Lại nói đến Jessica, sau khi 2 “ người lớn” kia đi thì cô bắt đầu trở về phòng, chốt cửa lại và bấm sđt gọi cho Tiffany, ở đầu dây bên kia 1 giọng nói vẫn còn đang ngái ngủ bắt máy:
“alo”
-Xin hỏi đây có phải sđt của Tiffany Hwang không ạ?-Jessica thận trọng xác nhận
“Đúng vậy, Tiffany nghe đây”
-Tiffany… mình là Jessica đây mà-Jessica gọng hơi run cố gắng kéo cô bạn thân của mình ra khỏi cơn ngái ngủ.
“Oh my God, lạy chúa Jessi cậu đã ở đâu vậy hả? Cậu đột ngột biến mất mấy ngày nay làm mình báo cả cảnh sát mà vẫn không có tin gì. Cho mình 1 lời giải thích! NOW”Tiffany đang trở nên mất bình tĩnh, cái con người mà cô đã lo lắng cho suốt mấy ngày nay đột nhiên điện thoại về làm cô vừa mừng vừa bực, hận không thể ném cả rổ dưa chuột vào người Jessica.
-Mình xin lỗi Fany ah~~, đừng giận mình mà, mình thực sự muốn lien lạc với cậu nhưng hôm nay mới làm được.
“Khoan đã, giọng cậu bị sao vậy? Nghe như cậu vừa mới lắp thêm cái còi ở thanh quản ấy”
-Thực ra thì có một số chuyện xảy ra với mình và appa mình, một số chuyện rất tồi tệ mà hiện tại mình không thể giải quyết được, cậu có thể giúp mình không Fanny?
“Rốt cuộc thì có chuyện gì xảy ra với cậu mà mất tính mấy ngày vậy?”
-Cậu phải thật bình tĩnh lắng nghe mình nhé, có thể cậu sẽ shock đấy…-Jessica cố gắng trấn an Tiff trước khi kể.
Jessica đem toàn bộ sự việc đã xảy ra với mình và bố kể cho Tiffany, kể cả bị teo nhỏ rồi gặp được người nhà họ Kwon giúp đỡ. Tiffany nghe xong thốt lên: “Không phải là vậy chứ? Jessica thật ra bây giờ chưa tới ngày cá tháng tư đâu”
-Mình ko đùa Fany, làm ơn giúp mình. Hiện tại cậu là người duy nhất có thể giúp mình. Nếu mình đem chuyện này ra nói cho cảnh sát, 100% họ sẽ nghĩ mình bị điên.
“Ok không đùa, vậy Jessica cậu mau gửi cho mình viên thuốc cậu đã uống, mình sẽ xem xét thành phần của nó”
-Mình không có, bọn chúng cho mình uống cái đó rồi đã đưa appa mình đi luôn rồi. MÌnh thực sự rất sợ Fany ah, mình không muốn mất ông ấy. Ông ấy là tất cả đối với mình, làm ơn giúp mình.
“Mọi chuyện sẽ ổn thôi, vậy cậu ở nhà họ Kwon được chứ? Mình phải thu xếp mọi chuyện rồi mới qua Hàn được, còn phải xin phép appa mình nữa”
-Tạm thời thì ổn, mình chỉ sợ họ sẽ cho mình là kì lạ, thực ra mình đang giả vờ mất trí
“Haizz như vậy thì cũng hơi phiền nhỉ? Vậy nếu qua Hàn cậu muốn mình làm gì?”
-Mình hi vọng cậu tìm ra được manh mối gì đó giữa appa mình và lũ người Nga kia. Có lẽ trước mắt cậu cứ tìm cách về Hàn trước đã.
“Uh, mà Jessica, cậu biến nhỏ rồi… có…có ngủ cùng Kwon Yuri không?”
-Yah cậu đang nghĩ chuyện quỷ gì vậy? Mình đang nói chuyện nghiêm túc đó
“Thì mình cũng đang hỏi nghiêm túc đấy chứ, Kwon Yuri nổi tiếng thế giới với khuôn mặt điển trai còn voc dáng thì… nghĩ thôi đã muốn xịt máu mũi. Thật muốn qua Hàn luôn”
-Tiffany cậu qua Hàn để gặp Kwon Yuri hay để giúp mình hả? dẹp ngay cái ý nghĩ đó đi cho mình
“Araso, araso! Mình sẽ qua Hàn sớm nhất có thể. Cậu có muốn mình mang cho cậu gì không?”
-Quần áo bh mình không thể mặc vừa, cậu mang cho mình laptop chuyên dụng ở phòng nghiên cứu cho mình nhé! Có lẽ sẽ cần đến nó.
“Không thành vấn đề, cậu gác máy đi. Có gì mình sẽ điện lại sau”
-Uh, tạm biệt Tiff, cảm ơn cậu nhiều.
Jessica sau khi điện thoại cho Tiffany thì cảm thấy yên tâm hơn hẳn, dù sao Tiffany sẽ tin lời cô. Jessica cảm thấy rất mơ hồ, cô không biết phải bắt đầu từ đâu và như thế nào để tìm lại bố mình và khôi phục hình dạng người lớn trước kia. Có lẽ từ đây sẽ bắt đầy chuỗi ngày vất vả cho cô gái mới lớn này.
                                                                                                                   End Chap

link gốc: [You must be registered and logged in to see this link.]
Về Đầu Trang Go down
Renleo
Newbie


Post : 7
Coins : 3852
Thanked : 0
Join date : 07/11/2013
Age : 31

[FANFIC-LONGFIC] Người em yêu nhất định là tôi [Yulsic|TaeNy|Yoonhyun|Soohyosun|PG15] Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC-LONGFIC] Người em yêu nhất định là tôi [Yulsic|TaeNy|Yoonhyun|Soohyosun|PG15]   [FANFIC-LONGFIC] Người em yêu nhất định là tôi [Yulsic|TaeNy|Yoonhyun|Soohyosun|PG15] EmptyMon Nov 11, 2013 9:53 pm

Chap 6:    Nhân duyên đâu phải trò đùa
 
Con người không thể lựa chọn số phận hoàn hảo, cũng không thể lựa chọn 1 cuộc sống hoàn hảo. Nhưng đôi khi từ những điều không thể lựa chọn,những điều không hoàn hảo đó lại có người vô tình bước vào cuộc đời bạn , bạn sẽ không biết trước được người đó sẽ là ai và chỉ đến khi gặp họ , bạn mới biết họ có ý nghĩa quan trọng với bạn như thế nào . Họ giúp bạn nhận ra được mình là ai và người mà bạn muốn trở thành.
Kim Tae Yeon luôn là kẻ rất lý trí, không bao giờ tin tưởng cái gọi là định mệnh và tình yêu. Taeyeon chưa thử và cũng không muốn thử cảm giác yêu bởi lẽ chỉ nhìn bố mình thôi cô cũng đã hiểu nếu yêu là phải chịu tổn thương như thế nào. Năm 7t mẹ Taeyeon mất trong 1 cuộc đọ súng giữa phố khi cố gắng bảo vệ cô khỏi bọn người đối đầu với băng Seongil, đối với 1 đứa trẻ 7t mà nói đó là sự mất mát to lớn nhưng còn đối với bố cô, đến tận những năm tháng sau này ông ấy vẫn không thể sống mà quên đi người vợ đó, sự đau đớn, dằn vặt cứ từ từ gặm nhấm tận trong tâm hồn người đàn ông đó, khiến ông trở nên mềm yếu và dễ tổn thương,ông ấy chỉ dựa vào cô để sống, chỉ còn cô để quan tâm và chăm sóc cho vơi đi những nỗi nhớ về người vợ quá cố và Taeyeon biết, bố mình đã không còn có thể yêu ai được nữa. Cô không hiểu nổi tình yêu nhưng mỗi khi nhìn ông đứng trước mộ mẹ mình với đôi mắt ảm đạm và đau thương cùng cực thì Taeyeon nguyện cả đời không yêu để ích kỉ cho riêng bản thân mình, tránh khỏi những đau đớn của luyến ai nhân gian, có lẽ đó là 1 loại tự vệ, 1 loại tự vệ nguyên thủy nhất của 1 kẻ sợ bị tổn thương.
Bố Taeyeon cũng từng nói với cô “Con sẽ không thể trưởng thành nếu không có tình yêu, tình yêu là 1 điều thiêng liêng, nó làm cuộc sống của ta trở nên tốt đẹp hơn”
“Con thì thấy nó rất phiền phức, con đã làm được tất cả mọi việc, người người trưởng thành cũng chưa chắc làm được việc đó thì tại sao con lại chưa trưởng thành?”
“Con yêu ạ, khi yêu người ta sẽ trở nên chính chắn hơn. Con sẽ biết bảo vệ những người mà con yêu thương, con sẽ học được cách hi sinh và từ bỏ, chính những điều ấy mới khiến con trưởng thành. Bố sẽ không phiền nếu con dẫn về một người bạn gái”
“Còn con sẽ rất phiền, con sẽ sống tốt 1 mình. Con không muốn phải đau khổ khi nghĩ về ai đó. Bố luôn đau khổ khi nghĩ về mẹ…”
“Đó không hẳn là đau khổ Taeyeon ạ! Bố chỉ cảm thấy hối hận và bất lực khi không bảo vệ được mẹ con, còn đối với bố, quãng thời gian được ở bên mẹ và con là quãng thời gian hạnh phúc nhất mà bố có được. Đến tận bây giờ, nếu không có những kí ức đó và con có lẽ bố sẽ không sống được. Hãy dũng cảm đón nhận tổn thương và đau đớn, trải qua những điều đó con sẽ mạnh mẽ hơn bao giờ hết khi đó con sẽ hạnh phúc trọn vẹn hãy nhớ điều đó nhóc Kim!”
Taeyeon luôn cho rằng không cần thiết phải yêu ai đó mới là hạnh phúc, chỉ cần làm tốt mọi thứ, đạt được mọi điều mà bản thân mong muốn, nắm chúng trong tay đó ắt hẳn là hạnh phúc.
-------------
“Xin chào Susan, tôi là Tiffany Hwang ở phòng nghiên cứu số 4!”
“Vâng tôi đã fax đơn xin nghỉ vào 20p trước, về trường hợp của Jessica tôi đã liên lạc trực tiếp với giáo sư Jame. Cảm ơn cô.”
Tiffany sáng nay đã tới học viện để xin nghỉ và lấy máy tính cá nhân cho Jessica, công bằng mà nói cô không cảm thấy phiền vì tính cách Tiffany luôn thích thứ gì đó mới mẻ mà quãng thời gian 4 năm ở học viện này cũng là quá dài với cô, chỉ tiếc là 2 tháng nữa cô đã có thể lấy bằng tiến sĩ. Nghĩ tới đây Tiffany không ngăn được nụ cười trên môi: “Jessica chăm chỉ hơn mình nhiều quá! A về nhà thôi, appa và anh Leo chắc đang đợi rồi”
Nhà họ Hwang ở thành phố Los Angeles cũng là có tiếng tăm khi ông Hwang sở hữu khá nhiều casino và quán bar lớn, khi Tiffany quyết định thi vào học viện công nghệ California thì ông Hwang cũng không phản đối vì thành phố Pasadena cũng nằm trong quận Los Angeles thuộc tiểu bang California chỉ mất khoảng chưa đầy 1 giờ xe chạy là đến, ông cũng yên tâm khi con gái cưng của mình không ở quá xa. Tiffany luôn là đứa con mà ông tự hào, mặc dù Tiffany không có được sự quan tâm và yêu thương của mẹ nhưng lại là 1 cô gái tự tin và tràn đầy sức sống, điều đó làm ông an lòng và tự hào vì con gái mình.  
Tiffany không thích cờ bạc và rất ghét bạo lực nên hiếm khi ông Hwang nhắc đến những điều đó trước mặt cô thành thử ra Hwang tiểu thư cũng không biết chính xác là gia đình mình kinh doanh cái gì. Cô chỉ biết rằng bố cô có những mối quan hệ rất phức tạp và nguy hiểm. Lúc nhỏ Tiffany thường bị bạn bè xa lánh vì những vệ sĩ đáng sợ của bố cô cử đến bảo vệ, đó là khoảng thời gian cô đơn của Tiffany.
Tiffany Hwang nói về ngoại hình thì có thể nói cô rất xinh đẹp, vóc dáng nhỏ nhắn dễ thương vòng 3 hoàn hảo, mái tóc đỏ làm nước da Tiffany trở nên trắng hồng rạng rỡ lại thêm đôi mắt cười làm bao người khốn đốn nên cô luôn tự tin về ngoại hình của mình. Là 1 cô gái mơ mộng, Tiffany luôn có khao khát theo đuổi và tìm kiếm 1 tình yêu lãng mạn, sâu sắc mà lại nóng bỏng. Cô luôn thích những nơi náo nhiệt khác hẳn người bạn thân của mình. Jessica đôi lúc thực tế 1 cách phũ phàng, cô nàng tóc vàng luôn nõi những câu nói khiến mấy anh chàng theo đuổi cô phải lắc đầu ngán ngẩm, đó có thể là 1 lý đo mặc dù rất xinh đẹp và nóng bỏng mà Tiffany vẫn chưa tìm được tình yêu đích thực của mình.
         
    Khoảng hơn 1 giờ chạy xe thì Tiffany đã có mặt tại nhà, cô hào hứng gặp mọi người trong gia đình đến nỗi quên không dỡ đồ mà chạy ào vào nhà như 1 cơn gió. Ông Hwang đang ngồi đọc báo đợi con gái yêu trở về thì chợt giật mình bởi có 1 vòng tay ôm chầm lấy ông:
-Daddy, con nhớ daddy lắm lăm!
Ông Hwang mỉm cười nhìn cô con gái xinh đẹp của mình và nói:
-Chào mừng con về nhà, con yêu! Ba cũng nhớ con rất nhiều!
-Anh Leo đâu ạ? Sao có mình daddy ở nhà vậy?
-Leo lát nữa mới về, con có mệt không? Mà Jessica lần này không về chơi cùng con ah?
-Cậu ấy đã về Hàn rồi! Daddy ah, thật ra con có việc muốn nói, con muốn về Hàn quốc 1 thời gian…-Tiffany ngập ngừng nhìn nét mặt bố mình chưa dám nói tiếp.
Ông Hwang hơi bất ngờ về điều này, từ xưa đến nay con gái ông chưa bao giờ tỏ ra hứng thú khi nói đến Hàn quốc vậy mà bây giờ lại muốn về Hàn: “Con về chơi cùng Jessica ah? Sẽ đi trong bao lâu?”
-Không thật ra là con muốn về Hàn 1 thời gian để thay đổi môi trường sống, nhân tiện đi du lịch luôn, daddy đồng ý nhé!
-Con định ở đó 1 mình ah? Sao lại đột nhiên muốn về Hàn? Daddy không đồng ý! Mr.Hwang giọng rất nhẹ nhàng nhưng ánh mắt ông tỏ ra rất kiêm quyết, ông không nỡ để cô con gái nhỏ của ông đi xa như vậy, ông không yên tâm chút nào.
-Không, con sẽ ở cùng Jessica, con muốn đi mà daddy, con sẽ rất ngoan không làm gì gây phiền hà cả. Con chỉ muốn về đó chơi 1 thời gian thôi mà daddy.
-Không được! Daddy không chấp nhận, ta không nói chuyện này nữa.
-Con…con chỉ muốn biết thêm về đất nước mà mẹ sinh ra thôi mà! Con thực sự muốn biết mọi điều về mẹ…con…-Tiffany biết chỉ cần nhắc đến mẹ cô thì ông Hwang sẽ thay đổi ý định ngay, haizz cô thực sự không muốn lừa gạt bố mình nhưng thực sự với hoàn cảnh hiển tại của Jessica chỉ mình cô là giúp được cô ấy nên Tiffany quyết định bất chấp thủ đoạn để được qua Hàn.
-Haizz con thắng! Con luôn biết cách đánh bại daddy. Vậy con định lúc nào thì đi?
-Ngày mai ạ, con đã đặt vé rồi hi hi!-Tiffany hi hi cười vì biết trước bố mình thế nào cũng sẽ đồng ý mà.
-Cũng được daddy sẽ cho người đi theo con.-Ông Hwang nhìn vẻ mặt hạnh phúc của con gái mình thì nghĩ “đằng nào cũng không giữ được nó cứ cho 2, 3 người đi theo sẽ an toàn hơn cho con bé! Nó giống mẹ quá, nhất là đôi mắt!”
-Không được, ở Hàn quốc mà cứ có mấy người đáng sợ kia đi theo con làm sao làm được việc gì? Daddy yên tâm, Hàn quốc an toàn lắm, không giống bên này đâu.-Tiffany cố gắng thuyết phục bố mình, cô thực sự không muốn trở thành 1 tiểu thư đỏng đảnh trong mắt mọi người nên việc có vệ sĩ là điều phải loại bỏ đầu tiên.
-An toàn? Con muốn daddy lo chết mới được ah? Không có vệ sĩ thì không đi đâu hết-ông Hwang cương quyết.
Tiffany quyết định tung đòn mạnh nhất của mình ra, cô bắt đầu khóc, 1 cách rất “chuyên nghiệp” :
-Con không muốn… hức hức… cả hồi cấp 1 cấp 2 của con chẳng có 1 người bạn nào cũng chỉ vì lúc nào cũng có mấy người đáng sợ kia đi theo, daddy không muốn con có bạn sao? Hức hức hức
-Daddy không phải ý đó nhưng mà con đi 1 mình rất nguy hiểm
-Oa oa oa oa (khóc to hơn)
Ông Hwang dở khóc dở cười nhìn đứa con gái gần 20t của mình, chợt ông nghĩ ra 1 người “Kim Tae Han”:
-Được rồi, được rồi không vệ sĩ nhưng con phải hứa 1 điều.
-Daddy nói xem là gì con mới hứa (Hết khóc ngay được cơ ^^! )
-Con… Được được Hwang MiYoung, con thắng!
-Tiffany~~~~~ con không thích tên MiYoung
-Đây là số của bác Kim, con nhớ không? Bác Kim, chồng của cô Mi Rea. Ta sẽ nhờ ông ấy để mắt tới con.- Mr.Hwang đưa cho Tiffany 1 cái danh thiếp nhỏ. Thật may là ông nhớ đến người bạn này. Gia đình Kim từ xưa đã có mối quan hệ tốt với nhau nhất là khi người vợ quá cố của ông là bạn thân của Yoon Mi Rae.
Khi sinh Tiffany vợ ông vì băng huyết mà đã không thể qua khỏi, suốt 6 năm sau đó cứ khi đến ngày giỗ của bà ấy là Yoon Mi Rae lại 1 mình từ Hàn bay qua để tới trước mộ vợ ông .  Đến khi ông nghe tin Yoon Mi Rea mất thì không khỏi xót xa, 2 người phụ nữ ấy đều xinh đẹp và hiền hậu, họ là bạn thanh mai trúc mã của nhau. Sự ra đi của cả 2 khiến cho 2 người đàn ông gần như suy sụp. Ông còn nhớ Kim Tae Han vì quá đau buồn mà suốt 2 năm liền đều nhốt mình trong phòng kín, Kim gia năm đó điêu đứng trước cảnh không có ai lèo lái, vì có quan hệ đặc biệt với nhà tài phiệt họ Kwon mà đứa con gái 7 tuổi của họ được người nhà họ Kwon đón đi. Khi ông quyết định về Hàn thăm những người bạn cũ này là lúc Kim Tae Han suy sụp nhất, ông biết người đàn ông này cũng như ông, nặng tình và si tình năm đó ông phải vất vả lắm mới kéo được Kim Tae Han ra khỏi cái bóng của quá khứ, cũng nhờ 1 quyển nhật kí nhỏ tưởng chừng như không quan trọng kia. Ông vẫn còn nhớ như in ngày đó…
 
  Flash back
- Tôi bây giờ chỉ muốn 1 dao kết thúc tất cả,David tôi muốn gặp Mi Rae tôi muốn gặp cô ấy-Kim Tae Han lẩm nhẩm nói trong men rượu. Suốt những ngày tháng qua, Kim Tae Han đều chìm đắm trong ảo ảnh của quá khứ, những dằn vặt, những tiếc nuối đâu khổ đã nhấn chìm người đàn ông này vào trong men rượu.
David Hwang lắc đầu chán nản, khuyên rồi, đánh rồi, mắng chửi rồi mà con người kia vẫn cứ như vậy, nói đến người vợ đã khuất thì cứ như lên cơn dại, nói đến đứa con thì u sầu thất thểu, nói đến gia đình thì cứ uống mãi, tóm lại là David đã hết cách. Ông về Hàn chỉ mong khuyên bảo Kim Tae Han có thể sống 1 cách thoải mái hơn nhưng xem ra với tình hình này thì ông cũng muốn điên lên với hắn.
Nhưng David không thể bỏ cuộc, ông phải làm kẻ này tỉnh ra, có chết cũng phải làm kẻ này tỉnh ngộ. Vì sao ư? Vì ông nợ vợ người đàn ông này 1 nhân tình. Làm sao David không thông cảm với con người đang bề bệt ở kia được khi chính ông đã trải qua những ngày tháng đó, làm sao ông lại quên được quãng thời gian kinh khủng đó khi ông mất đi người vợ yêu quý, ông đã quá đau buồn mà bỏ mặc tất cả, bỏ mặc 2 đứa con nhỏ cô đơn trong chính thời khắc chúng cần ông nhất. Nhưng nhờ có Mi Rae, chính là Yoon Mi Rae đã giúp ông nhận ra rằng ngoài vợ ông thì Leo và Tiffany cũng cần được ông yêu thương, chúng là kết quả tình yêu của 2 người nên không thể bỏ mặc. David đã nhận ra nhiều điều hiển nhiên mà trước đó ông không thể thấy. Chính Mi Rae đã giúp ông bước ra khỏi bóng tối đáng sợ của mất mát và đau thương để ông nhận ra điều thực sự quan trọng hiện tại chính là những đứa trẻ thiên thần. Vậy nên ông phải giúp Kim Tea Han, ông không thể để người đàn ông này tự hủy hoại mình được, nhưng khó quá ông đã làm đủ mọi cách rồi David quả thật đã mệt mỏi rồi.
Hôm sau David Hwang quyết định về Mĩ, ông đã ở Hàn quá lâu rồi, ông nhớ 2 đứa trẻ của ông. Mọi người trong Kim gia những tưởng người đàn ông Hàn kiều lịch lãm kia đã chán nản và hết cách với Kim Tae Han thì 2 ngày sau David lại quay trở về, trên tay ông ấy là 1 quyển sổ nhỏ. David còn liên tục lẩm nhẩm “đây chắc chắn là phép màu, chắc chắn là phép màu”. Khi Kim Tae Han nhận được quyển sổ nhỏ kia, David cảm nhận được sự đau thương vô hạn trong đáy mắt người đàn ông này.
Người trong Kim gia không 1 ai biết có chuyện gì xảy ra, họ chỉ thấy khi David Hwang trở về đưa 1 quyển sổ cho Kim Tae Han thì suốt 1 ngày sau đó ông ấy không ăn không uống chỉ ngồi bên cửa sổ, trong phòng người vợ quá cố, cứ hát mãi 1 bài mà trước kia họ luôn nghe Kim phu nhân hát cho cô chủ nhỏ. Sau ngày hôm đó, người đàn ông tưởng chừng như không thể vực dậy kia đột nhiên trở lại, Kim Tae Han không uống rượu nữa, ông ấy trở nên minh mẫn và sáng suốt hơn bao giờ hết.
-Mừng trở lại cuộc sống Kim Tae Han- David Hwang thật sự vui mừng khi Kim Tae Han trở lại như xưa
-David, cảm ơn anh vì tất cả, thực sự cảm ơn anh!
-No, no đó là phép màu mà Mi Rae đã để lại cho anh, cô ấy đã để lại phép màu cho gia đình mình.
Kim Tae Han không nói gì chỉ mỉm cười, 1 nụ cười buồn bã nhưng không mang theo đau khổ và dằn vặt nữa.
Nói về phép màu mà David nhắc đến có lẽ nếu không tận mắt và tận tay làm mọi thứ thì ông sẽ không bao giờ tin điều này.
Ngay hôm mà ông về Mĩ, David đã đến trước mộ người vợ quá cố của mình, ông đã bất lực trước người đàn ông họ Kim kia và cảm thấy có lỗi. Chính khi đó có 1 cơn gió lớn làm bức di ảnh của vợ ông đổ xuống thì bên trong lại lộ ra 1 khe hẹp, trong đó có 1 vật gì đó. Khi ông lấy ra thì đó là 1 quyển nhật kí, 1 quyển nhật kí để tâm sự với người quá cố
  Những dòng đầu tiên trong quyển sổ:
“Ngày…tháng…năm
Eun Hye ah, mình rất muốn được nấu ăn với cậu. Mình không thể làm được món cá sốt khi không có cậu
Hôm nay Tiffany đã không còn quấy khóc nữa nhưng anh David thì…”
 
“Ngày…tháng…năm
  Tiffany không chịu nghe mình nói, con bé luôn đòi những thứ màu hồng, Leo thì quá nghịch
Mình nhớ cậu…Mình cũng nhớ Taeyeon của mình nữa…  
David vẫn vậy…”
“Ngày…tháng…năm
Thật lâu mới lại đến thăm cậu, xin lỗi nhé! Taeyeon quá nhỏ để có thể dẫn nó theo, mình muốn cậu thấy nó, rất đáng yêu, giống hệt Tae Han
Mình chính thức thông báo với cậu là Tiffany của chúng ta nghiện màu hồng, con bé thích tất cả mọi thứ nếu chúng màu hồng
David đã sơn cả 1 tầng màu hồng cho con bé”
“Ngày…tháng…năm
Tiffany có đôi mắt cười của cậu, con bé lớn lên chắc chắn sẽ rất xinh đẹp
David hôm nay đã thu lại đoạn Leo lần đầu tiên ra sân đá chính, anh ấy là 1 ông bố tuyệt với”
“Ngày…tháng…năm
Eun Hye ah, cậu có nhìn thấy mình không? Cậu thấy Taeyeon của mình không? Hơi bé nhỉ bởi vì nó mới được 3t thôi nhưng nó lớn lên chắc sẽ oai phong giống appa nó. Nhìn bọn trẻ mà mình thấy thật hạnh phúc. Cậu cũng thấy đúng không?
Mình sẽ nuôi Taeyeon lớn lên thật tài giỏi và đẹp trai như appa nó, để Taeyeon có thể bảo vệ Tiffany, cậu đừng lo lắng gì cả nhé!”
“Ngày…tháng…năm
Tiffany nói được cả tiếng Hàn và tiếng anh rồi, con bé thật giỏi.
Nhưng cậu đừng lo, Taeyeon của mình cũng giỏi lắm, Tae Han đã dậy nó đi xe đạp rồi, sau này Taeyeon của mình sẽ chở Tiffany của cậu đi chơi, Taeyeon sẽ bảo vệ Tiffany cậu hãy yên tâm nhé!
Mình hi vọng sau này chúng sẽ thuộc về nhau, chúng quá đáng yêu. Mình sẽ luôn nhắc Taeyeon phải yêu thương và bảo vệ Tiffany”
“Ngày…tháng…năm
Mình hi vọng bọn trẻ lớn nhanh chút nữa, mình cá là Tiffany và Taeyeon sẽ thuộc về nhau bởi chúng là con của mình và cậu mà đúng không? Cậu sẽ gieo mầm tình yêu cho chúng vì Tiffany xứng đáng nhận được sự yêu thương của người tốt nhất mà mình đương nhiên sẽ nuôi dạy Taeyeon trở thành người tốt nhất dành cho Tiffany.
Sau này lớn lên chúng sẽ lấy nhau và có những đứa cháu của chúng ta, cậu có muốn vậy không? Hãy giúp mình nhé Eun Hye”
“Ngày…tháng…năm
Tae Han thật quá đáng, bắt Taeyeon bé nhỏ của mình phải luyện tập vất vả. Nhưng mình vẫn đồng ý thôi vì Taeyeon cần phải mạnh mẽ để bảo vệ Tiffany mà.
Anh David thật ngốc khi cứ bắt Leo nhuộm tóc đen, thằng bé thật hấp dẫn với mái tóc xanh,hừ David đúng là không biết xu hướng thời trang bây giờ”
… rất nhiều rất nhiều những lời tâm sự với vợ ông, rất nhiều những điều nhỏ nhặt được Mi Rea viết ở đây, là mong muốn là ước mơ của cô ấy, với cái này, chắc chắn với cái này ông sẽ làm Tae Han trở lại như xưa.
Quả thực là phép màu, David đã không biết sự tồn tại của quyển nhật kí này nếu như không có cơn gió kia. Ắt hẳn Eun Hye của ông muốn giúp Kim Tae Han như Yoon Mi Rea đã giúp ông vậy. David đã tức tốc trở về Hàn ngay 1 ngày sau đó. Khi ông giao quyển nhật kí này cho Kim Tae Han, người đàn ông đó như thể nhận được sự hồi sinh, đó rõ ràng là phép màu, phép màu của 2 người phụ nữ đã mất dành cho bọn họ. David cũng không quên nói với Kim Tae Han:
“Tae Han, hãy để mọi đau thương biến thành sức mạnh, hãy để dành tình yêu của anh cho đứa con của 2 người, hãy giúp Mi Rae thực hiện ước nguyện của cô ấy. Mi Rae vẫn luôn ở bên anh, như Eun Hye luôn ở bên tôi giống như chúa luôn ở bên chúng ta. Đừng bỏ cuộc, Taeyeon cần anh.” 
Kim Tae Han đã trở lại như vậy đấy! 1 năm sau đó người đàn ông này gây dựng được thế lực lớn mạnh ở Hàn quốc sau đó ông ta đón đứa con đã 10t của mình về. Trong 3 năm, đứa trẻ kia đã trưởng thành không ít. Nó không những không yếu đuối mà còn rất xuất sắc, khi gặp nó Kim Tae Han đã ôm đứa trẻ mạnh mẽ kia vào lòng và nói : “Xin lỗi con Taeyeon! Mặc dù hơi muộn nhưng bố đã làm được, hãy tha thứ cho bố nhé!”
David Hwang chưa 1 lần quên đi hình ảnh đứa trẻ kia đưa đôi tay nhỏ bé ra bắt lấy tay ông:
“Chú Hwang, cảm ơn vì mọi thứ mà chú đã làm cho Kim gia, nhất định Kim gia sẽ không bao giờ quên được tấm chân tình này”  David Hwang thật sự bất ngờ, nó mới 10t quả là xuất sắc, ông khẽ mỉn cười khi nghĩ về những điều Yoon Mi Rae viết trong nhật kí “thật mong đến lúc bọn trẻ lớn lên
End Flash back
 
 Trở lại phòng khách của nhà họ Hwang, Tiffany đang cô gắng nhớ tới những người mà bố mình nhắc đến nhưng cô thở dài:
-Daddy con không nhớ! Mà con sẽ ở với Jessica, không cần làm phiền gia đình họ đâu.
Ông Hwang mỉm cười:
-1 là làm theo những gì daddy sẽ sắp xếp, 2 là không đi đâu cả, con chọn đi!
-Daddy~~
-Hạ giá bất thành, cho 10s suy nghĩ 9, 8, 7 ,6, 5
-Á khoan khoan daddy chơi xấu quá!
-4, 3, 2, 1
-Con đồng ý, con đồng ý là được chứ gì? Daddy ép người quá đáng mà
 David Hwang mỉm cười hài lòng, thực sự quá khứ đã qua lâu mà ông lại quên bẵng đi những điều được viết trong cuốn nhật kí đó. Khi Tiffany đòi về Hàn làm ông chợt nhận ra 1 điều là mối rằng buộc giữa con người với con người sẽ không bao giờ kết thúc dù họ có mất đi chăng nữa “ Biết đâu 2 đứa lại đến với nhau? Đúng là nhân duyên không phải trò đùa”

                                                                                                                                                                 End Chap
Link gốc : [You must be registered and logged in to see this link.] 
Về Đầu Trang Go down
Sponsored content




[FANFIC-LONGFIC] Người em yêu nhất định là tôi [Yulsic|TaeNy|Yoonhyun|Soohyosun|PG15] Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC-LONGFIC] Người em yêu nhất định là tôi [Yulsic|TaeNy|Yoonhyun|Soohyosun|PG15]   [FANFIC-LONGFIC] Người em yêu nhất định là tôi [Yulsic|TaeNy|Yoonhyun|Soohyosun|PG15] Empty

Về Đầu Trang Go down
 

[FANFIC-LONGFIC] Người em yêu nhất định là tôi [Yulsic|TaeNy|Yoonhyun|Soohyosun|PG15]

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

 Similar topics

-
» [FANFIC - LONGFIC] Định Mệnh | Yulsic , Taeny , Yoonhyun | G | Chap 4 + 5
» [FanFic-Longfic] Yêu Nhầm Ác Ma | yulsic, taeny, yoonhuyn... | PG15 | Chap 11|
» [FANFIC - LONGFIC] Blood | YulSic, TaeNy, YoonHyun | PG-15 | Chap 21
» [FANFIC - LONGFIC] You're my girl | Yulsic, Taeny, Yoonhyun | PG 13| chap 7
» [FANFIC - LONGFIC] Different World | TaeNy, YulSic, YoonHyun | PG | Chap 4

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
AAVN  :: Thư viện :: Fan Fiction-