AAVN

SONE Community
 
Trang ChínhGalleryTìm kiếmLatest imagesĐăng kýĐăng Nhập
Bài gửi sau cùng
Bài gửiNgười gửiThời gian
[PIC][05-08-2017]SNSD trở thành khách mời cho ‘'아는 형님 Knowing Bro” của kênh JTBC Thu Aug 17, 2017 10:35 pm
[PIC][11-08-2017]SNSD trở thành khách mời trên chương trình "Running Man" Wed Aug 16, 2017 7:51 pm
[PIC][27-05-2017]TaeYeon khởi hành đi Thái Lan để tham gia Concert - "PERSONA in BANGKOK" vào chiều nay Sun Aug 06, 2017 9:52 pm
[PIC][21-04-2017]Tiffany khởi hành đi LA – Mỹ để tham dự "The 15th Korea Times Music Festival 2017" vào tối nay Sun Aug 06, 2017 9:51 pm
[PIC][24-12-2016]Tiffany tham dự và biểu diễn tại “2016 KBS Entertainment Awards” vào hôm nay Sun Aug 06, 2017 9:49 pm
[OTHER][12-12-2013]SELCA MỚI CỦA SUNNY Sun Aug 06, 2017 9:47 pm
[PIC][20-07-2017]Sunny trở thành khách mời trên chương trình của kênh SBS - "백종원의 푸드트럭 Baek Jongwon Food Truck" Sun Aug 06, 2017 9:46 pm
[PIC][18-05-2017]TaeYeon khởi hành đi Đài Loan để biểu diễn tại 3 đêm Concert “PERSONA” vào hôm nay Sun Aug 06, 2017 9:45 pm
[PIC][12/13/14-05-2017]Hình ảnh mới nhất từ Solo Concert thứ 2 của TaeYeon tại Seoul Sun Aug 06, 2017 9:44 pm
[PIC][18-04-2017]TaeYeon tham dự sự kiện ra mắt dòng "KT Galaxy S8/S8+" tại Gwanghwamun KT Square vào sáng nay Sun Aug 06, 2017 9:43 pm
[PIC][03-03-2017]Hình ảnh mới nhất từ chuỗi hoạt động quảng bá cho "MY VOICE" của TaeYeon Sun Aug 06, 2017 9:42 pm
[PIC][22-05-2017]TaeYeon trở về Hàn Quốc vào chiều nay Sun Aug 06, 2017 9:41 pm
[PIC][25-03-2017]TaeYeon tham dự buổi Fansign cho dòng mỹ phẩm "Banila Co." vào chiều nay Sun Aug 06, 2017 9:40 pm
[OTHER][28-09-2016]TaeYeon trở thành gương mặt đại diện mới của dòng mỹ phẩm "Banila Co" Sun Aug 06, 2017 9:39 pm
[PIC][29-03-2017]Tiffany - HyoYeon và SeoHyun tham dự sự kiện ra mắt BST Thu - Đông của thương hiệu "PUSHBUTTON" trong khuôn khổ "2017 S/S HERA Seoul Fashion Week" vào chiều nay Sun Aug 06, 2017 9:39 pm
[PIC][16-04-2017]TaeYeon – Sunny – Tiffany – HyoYeon và SooYoung tham dự buổi Fansign cho “G-SHOCK CRAZY TOUGHNESS” vào chiều nay Sun Aug 06, 2017 9:38 pm
[PIC][14-07-2017]SNSD khởi hành đi Osaka – Nhật Bản để tham dự “SMTOWN LIVE WORLD TOUR VI IN OSAKA” vào sáng nay Sun Aug 06, 2017 9:37 pm
[PIC][13-01-2017]SooYoung tổ chức Buổi hòa nhạc Từ thiện - "Beaming Effect" + Tiffany tham dự với vai trò khách mời vào tối nay Sun Aug 06, 2017 9:35 pm
[PIC][29-03-2017]Tiffany và HyoYeon tham dự sự kiện ra mắt BST Thu - Đông của thương hiệu "KYE" trong khuôn khổ "2017 S/S HERA Seoul Fashion Week" vào chiều nay Sun Aug 06, 2017 9:35 pm
[PIC][19-06-2017]TaeYeon - Tiffany - HyoYeon và YoonA khởi hành đi Jeju để tham dự "SMTOWN FRIENDS WORKSHOP IN JEJU 2017" vào sáng nay Sun Aug 06, 2017 9:34 pm


Share
 

 [FANFIC-SHORTFIC] Người cha bất đắc dĩ | Jeti | PG | Note

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Chuyển đến trang : 1, 2  Next
Tác giảThông điệp
pevoisiuway_381
Newbie


Post : 60
Coins : 4326
Thanked : 87
Join date : 07/11/2012

[FANFIC-SHORTFIC] Người cha bất đắc dĩ | Jeti | PG | Note Empty
Bài gửiTiêu đề: [FANFIC-SHORTFIC] Người cha bất đắc dĩ | Jeti | PG | Note   [FANFIC-SHORTFIC] Người cha bất đắc dĩ | Jeti | PG | Note EmptyWed Jun 19, 2013 9:31 pm

Author: Jenny 

Couple: Jeti 

Rating: PG 

Category: General - Romantic


Prologue


Rượu là 1 thứ độc hại, nhiều lúc nó giúp ta giải tỏa buồn phiền nhưng nó có khi sẽ để lại hậu quả khó lường

Một đứa con chẳng hạn

.

.

Ta không chấp nhận con gái mình chưa chồng mà có con

Một là con tìm cha cho nó, hai là con sẽ không còn là con gái nhà họ Hwang nữa

.

.

Jessica jung con tưởng ta dư tiền cho con đi chơi gái hay sao

.

Tôi không cần những đồng tiền ông bố thí cho tôi

Tôi cũng không muốn sống trong căn nhà lạnh lẽo này nữa

.

.

Sica hay cậu thử làm người cha xem

Chào con từ nay ta sẽ là appa của con


TBC


Được sửa bởi pevoisiuway_381 ngày Wed Feb 05, 2014 10:53 am; sửa lần 16.
Về Đầu Trang Go down
pevoisiuway_381
Newbie


Post : 60
Coins : 4326
Thanked : 87
Join date : 07/11/2012

[FANFIC-SHORTFIC] Người cha bất đắc dĩ | Jeti | PG | Note Empty
Bài gửiTiêu đề: [FANFIC-SHORTFIC]Người cha bất đắc dĩ | Jeti | PG | Chap 1   [FANFIC-SHORTFIC] Người cha bất đắc dĩ | Jeti | PG | Note EmptyFri Jun 21, 2013 8:01 pm

Chap 1

Hwang gia


- fany ta đã bảo con thế nào, con nên ít ra ngoài đi, nếu không người ta sẽ bàn tán – ông hwang nghiêm nghị ngồi trên ghế sofa trước mặt fany nói


Fany sau khi dắt bé yoong đi công viên chơi, về nhà thì thấy ông hwang mặt mày khó chịu liền biết vì sao. 


- appa con không thể suốt ngày cứ lú lú trong nhà, yoong nó phải ra ngoài để còn vui chơi mới dễ phát triển, con không muốn con mình không có bạn bè 


- ta không cấm con ra ngoài chỉ cần hạn chế mà thôi, nhưng bây giờ người ta đang đồn đại kia kìa, nhà họ hwang có đứa con gái không chồng mà có con


- biết vậy năm xưa ta không cho con đẻ nó ra đâu, ta đã bảo hãy nhanh chóng lấy chồng nhưng con lại phản đối khiến tới nay yoong nó đã 3 tuổi mà chưa có cha, con có biết nó càng lớn thì càng rắc rối hay không


- appa nói gì kì vậy dù gì yoong của là cháu của appa, nó là 1 đứa trẻ có tội tình gì chứ - fany bất mãn khi nghe ông hwang nói vậy


- nhưng vì nó mà bây giờ mà các nhà đầu tư đang rút vốn khỏi công ty nhà ta, không ai còn muốn hợp tác nữa


- con không ngờ appa coi công ty quan trọng hơn con gái mình, hơn cháu của mình. Appa không đáng làm ông của yoong – fany mất bình tĩnh, nặng lời với ông hwang


BỐP – ông hwang giáng bạt tay lên mặt fany


- mình à, fany con có sao không – nãy giờ bà hwang ngồi không nói gì nhưng khi thấy chồng mình đánh con gái thì bất ngờ vì trước giờ ông hwang rất thương fany, nhanh lại can.


- hức hức appa đánh con – fany ôm má khóc. Tay vẫn nắm chặt bàn tay nhỏ của yoong đứng bên cạnh


- umma à đừng khóc mà – yoong thấy mẹ mình khóc liền dỗ dành vì thấy khi mình khóc fany cũng làm như vậy. Đối với 1 đứa trẻ 3 tuổi thì yoong có sự thông minh hơn người, không biết thừa hưởng từ ai.


- bà bỏ tay tôi ra, đúng là con hư tại mẹ mà , ta đã quá nuông chiều con, khiến giờ con hỗn láo như thế. 


- Bây giờ ta cho con thời gian, một là con tìm cha cho nó, hai là con sẽ không còn là con gái nhà họ hwang nữa – ông hwang lạnh lùng nói rồi đứng dậy trở về phòng 


Fany chỉ biết chôn chân tại chỗ không biết nói gì. Vì đây cũng là 1 phần lỗi từ fany. Nếu năm ấy fany không đi bar thì sẽ không say mèm rồi sau đó ăn nằm cùng 1 người lạ mặt mà mình không biết ( do lúc đó tắt hết đèn ), khi thức dậy thì người không mảnh vải bên cạnh là 1 cọc tiền. Hai tuần sau thì biết mình đã có thai.


Mới đầu fany cũng định phá cái thai nhưng lương tâm không cho phép nên mới sinh đứa bé ra, đặt tên là Yoona Hwang. Nghe tin fany có thai cả nhà ai cũng bất ngờ không chấp nhận đứa bé nhưng qua 1 thời gian cũng chấp nhận với 1 điều kiện là phải che dấu vì sợ mất mặt.


- fany à con cũng phải thông cảm cho appa con vì áp lực từ công ty nên ông ấy mới như thế. Tạm thời con hãy dọn ra riêng ở đi, đợi khi nào ông ấy hết giận rồi về


- đây là chìa khóa căn hộ mà umma định làm của hồi môn cho con, tuy không lớn lắm nhưng đủ con và yoong sống. – bà hwang bỏ chùm chìa khóa vào tay fany, mắt ấm áp nhìn bé yoong đứng bên cạnh


- con cảm ơn umma 

.

.

- umma thật sự appa con là ai ạ, tại sao appa không sống chung với 2 mẹ con mình – bé yoong ngây thơ hỏi khi đang ngồi chơi đống đồ chơi của mình rên giường fany còn fany thì đang bận sắp xếp quần áo để chuyển ra khỏi nhà nghe con mình hỏi vậy thì càng đau lòng vì không biết trả lời làm sao


- ở trường con, bạn nào cũng chọc con là đứa không có appa


- chẳng phải lúc trước con nói không cần có appa sao, chỉ cần umma mà thôi. Umma sẽ làm vai trò của appa luôn


- nhưng mà… -yoong cúi mặt, chu mỏ chau mày suy nghĩ gì đó khiến fany tự hỏi đây có phải đứa trẻ 3 tuổi hay không


- yoong cũng muốn có appa, muốn appa cùng 2 mẹ con mình đi ăn kem, đi chơi công viên, muốn appa sẽ đưa đón yoong đi học


- vậy umma sẽ tìm một appa cho con – fany chạm tay vào khuôn mặt phúng phính búng ra sữa của yoong ,mỉm cười nói


- YEAH YOONG SẼ CÓ APPA RỒI – yoong nhún nhảy trên giường hét to


Fany thấy vẻ mặt hớn hở của yoong trong lòng cũng vui lây. Fany sẽ làm tất cả vì con mình,  để yoong sẽ không cảm thấy tủi thân

.

.

Jung gia


Sau cánh cửa màu trắng, những tiếng rên, tiếng va chạm da thịt đang lấp đầy cả không gian


- ưm…ưm jess …nhanh hơn đi …em sướng quá....


- ư…sâu thêm chút nữa…..ưm…..em sắp ra rồi….. aaaahhhhhh – tiếng người con gái cất lên đầy dục vọng


Người giúp cô ta đạt đến đỉnh cao của cực khoái không ai khác là cô – Jessica Jung. Mỗi ngày cô phải có 1 cô gái bên mình để thỏa mãn. Người ta gọi là tình 1 đêm.


Sau khi ân ái xong, cô thẩy cho cô ta cọc tiền rồi quăng cô ta ra khỏi nhà. Cô vào bếp lấy một chút rượu để uống thì bỗng giọng nói mà cô không muốn nghe lại vang lên từ phòng khách.


- Jessica Jung con tưởng ta dư tiền cho con đi chơi gái suốt ngày hay sao? 


- sau mấy tháng qua, ông mới chịu về căn nhà này hả. Ông mà cũng biết tiếc tiền sao. Chẳng phải lúc trước ông cũng lấy tiền đi bao gái hay sao giờ lại nói tôi – cô cầm ly rượu nhếch môi khinh bỉ nhìn ông jung


- mày…mày đi ra khỏi nhà cho tao, tao nuôi mày đến từng tuổi này mà mày dám nói appa mày như thế. Tao không muốn có đứa con như mày – ông jung tức giận chỉ ra cửa


- ông không cần đuổi, tôi cũng không muốn sống trong căn nhà này nữa – cô đi ra khỏi nhà không một chút tiếc nuối, chạy xe ra khỏi biệt thự


- ực – ông jung ôm ngực mình khụy gối xuống, mặt đau đớn nhìn về phía cửa


- ông chủ, ông có sao không, mau gọi cấp cứu nhanh lên – quản gia Han chạy lại đỡ ông jung 

.

.

- sunny à tae muốn có thêm một đứa nữa – tae nháy mắt đưa tình với sunny


- vậy tae lại đây mà bắt em – sunny trên người mặc váy ngủ mỏng manh nói vậy thôi chứ nằm ngay xuống giường mà chờ đợi


- ưm.. tae cho seohyun ngủ chưa, có khóa cửa quán chưa vậy – sun rên lên khi tae hôn hít vào cổ


- tae cho con ngủ rồi, cũng đóng cửa quán rồi, ưm em tắm cái gì mà thơm thế - tae để hàng đống vết đỏ chi chit trên cô sunny


Reng reng – tiếng điện thoại làm cắt ngang màn nóng bỏng của 2 người


- tae à điện thoại kìa 


- kệ nó bây giờ tae chỉ muốn em thôi – tae không thèm bắt máy, tay đang lần xuống áo sunny


- lỡ có chuyện quan trọng đó


- bực mình thiệt, ALO có chuyện gì mà tối rồi mà gọi người ta thế - tae chuốc giận lên người đang gọi


-………


- sica hả được rồi tối đến đó ngay – tae tắt máy, nhanh chỉnh lại quần áo rồi ra ngoài và không quen nói với sunny


- tae đi đến bar s9, sica xỉn rồi người ta gọi tae đến chở cậu ấy về


- ừ tae đi cẩn thận


Cô và taesun là bạn bè hồi trung học, gia đình 2 người cũng không giàu có gì,  sau khi kết hôn thì mở một quán cà phê tên là Angel ở tầng dưới căn hộ của họ. Đến nay họ đã có 1 bé gái tên là Kim Seohyun. 

.

.

- cậu uống gì mà nhiều thế, tớ chở cậu về nhà nhé – tae cầm tay lái nhìn cô ở bên cạnh mặt đỏ bừng vì rượu. Sau khi ra khỏi nhà, cô đến bar uống cho say để quên đi nỗi buồn.


- không tớ đã ra khỏi nhà rồi, tối nay tớ có thể đến chỗ cậu được không, mai tớ sẽ tìm chỗ khác ở


- được thôi không sao cả tối nay cứ ngủ ở chỗ mình , nhưng mà cậu và ông jung lại có chuyện gì nữa hả


- cậu đừng nhắc tới ông ta nữa, tớ và ông ta cắt đứt quan hệ cha con rồi


Nghe được điều đó taeyeon không nói gì thêm chạy xe về nhà mình. Là bạn của cô đã lâu nên tae cũng hiểu rõ gia đình cô nên rất thông cảm


- ơ sica sao cậu ở đây – sunny ngạc nhiên khi thấy tae đỡ cô vào nhà


- sunny hôm nay em cho seohyun ngủ với chúng ta còn sica sẽ ngủ ở phòng con một hôm 


- tae à sica làm sao thế - sunny hỏi khi tae đã đưa cô vào phòng


- em vào phòng đi tae kể cho nghe

.

.

Sáng hôm sau, cô thức dậy trong người mệt mỏi vì suốt đêm qua cô khó ngủ, hở nhắm mắt là hình ảnh umma cô lại hiện ra. Do không thể mặc bộ đồ đầy mùi rượu hôm qua nên cô đã mượn 1 bộ từ vợ chồng taesun


Xuống dưới căn hộ thì thấy quán đã mở cửa đón khách, cô đi đến chào vợ chồng họ 


- chào 2 cậu, xin lỗi tối qua đã làm phiền 


- làm phiền gì chứ chúng ta là bạn với nhau có khó khăn thì giúp đỡ lẫn nhau chứ, chẳng phải quán cà phê này cậu cũng giúp tớ 1 phần hay sao – tae vỗ vai cô nói


- sica cậu tính sau này định làm gì, người thông minh như cậu thì kiếm việc dễ mà – sunny hỏi thăm cô


- tớ chưa biết nữa, có thể 1 công việc nhẹ nhàng nào đó – cô nhún vai bình thản nói


Từ khi bước ra tới giờ, cô thu hút biết bao cặp mắt từ mọi người trong quán. Và đương nhiên taesun nhận ra điều đó. Có thể vì cô rất hấp dẫn trong bộ quần áo dành cho nhân viên chăng. Sunny liền trao đổi ánh mắt với taeyeon. Hình như 2 người đang nghĩ ra 1 ý đồ gì đó


- sica này hay cậu làm ở đây nhé, quán của tớ thì càng đông khách 2 người chúng tớ làm không xuể nên tính mướn thêm người phục vụ bàn hay pha cà phê, làm bánh ngọt cũng được. Tay nghề làm bánh của cậu rất giỏi mà– tae thử hỏi ý kiến của cô 


- ừm nghe cũng được đó. Nhưng cậu tính trả lương cho tớ thế nào đây, cậu đừng tưởng tớ không biết vì sao cậu lại kêu tớ làm cho cậu. Vì cậu muốn dùng sắc đẹp của mình để kéo khách chứ gì – cô tự tin khoanh tay nói 


- hihi đúng là không thoát khỏi mắt cậu – tae gãi đầu nói


- tớ sẽ làm và không cần lương gì đâu chỉ cần ngày 3 bữa cơm và 1 chỗ ở là được. Cậu biết đó hiện giờ tớ là người vô gia cư, không tiền chỉ còn chiếc xe ngoài kia thôi – cô chỉ tay về chiếc xe bmw màu trắng đậu ngoài cửa


- không thành vấn đề 



TBC  nhớ cmt, cho ý kiến, để au còn có tinh thần viết tiếp nhé readers


Được sửa bởi pevoisiuway_381 ngày Fri Aug 09, 2013 9:46 pm; sửa lần 1.
Về Đầu Trang Go down
jennypp
Member
Member


Post : 185
Coins : 4615
Thanked : 31
Join date : 22/07/2012

[FANFIC-SHORTFIC] Người cha bất đắc dĩ | Jeti | PG | Note Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC-SHORTFIC] Người cha bất đắc dĩ | Jeti | PG | Note   [FANFIC-SHORTFIC] Người cha bất đắc dĩ | Jeti | PG | Note EmptySat Jun 22, 2013 11:28 am

yoong vs sica chắc là có dây mơ rể má đây mà,..
Về Đầu Trang Go down
Khách viếng thăm
Khách viếng thăm



[FANFIC-SHORTFIC] Người cha bất đắc dĩ | Jeti | PG | Note Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC-SHORTFIC] Người cha bất đắc dĩ | Jeti | PG | Note   [FANFIC-SHORTFIC] Người cha bất đắc dĩ | Jeti | PG | Note EmptyMon Jun 24, 2013 9:48 am

Go on girl,nice fic :)
Về Đầu Trang Go down
pevoisiuway_381
Newbie


Post : 60
Coins : 4326
Thanked : 87
Join date : 07/11/2012

[FANFIC-SHORTFIC] Người cha bất đắc dĩ | Jeti | PG | Note Empty
Bài gửiTiêu đề: [FANFIC-SHORTFIC] Người cha bất đắc dĩ | Jeti | PG | Chap 2   [FANFIC-SHORTFIC] Người cha bất đắc dĩ | Jeti | PG | Note EmptyThu Jun 27, 2013 9:41 pm

Chap 2


Từ hôm đó, cô trở thành nhân viên chính thức của quán cà phê. Không những thế mà còn trở thành nhân viên ưu tú luôn chứ. Taeyeon đã dùng hình ảnh cô, tên cô to đùng trước quán để quảng cáo, tất nhiên thu hút mọi sự chú ý của người đi đường, và thế là khách vô nườm nượp, chủ yếu là phái nữ. 


- Sica mình phải cảm ơn cậu nhiều đấy, mới ngày đầu quảng cáo mà đã nhiều khách như vậy – Tae quàng vai cô, nhìn quán đông khách vui mừng. 


- có qua có lại mà. Chắc mai mốt cậu phải mở rộng quán luôn đó. – cô nhún vai nói


- nhờ cậu mà giờ gia đình tớ sẽ có nguồn thu nhập tốt hơn, cậu biết đấy có con thì tốn kém lắm, lo đủ thứ tiền –T nghĩ đến gia cảnh của mình mà thầm cảm ơn cô nhờ cô mà sẽ sống sung túc hơn trước, khi quán làm ăn phát đạt.


- cậu mà còn khách sáo, cứ nói biết ơn mình thế nữa là tớ nghỉ việc đấy, chúng ta là bạn bè giúp đỡ lẫn nhau là điều nên làm. Tớ coi cậu như người thân trong gia đình mà. Tớ phải cảm ơn cậu vì đã giúp mình tạo dựng một cuộc sống mới – cô không thích Tae cứ nói ơn nghĩa với cô như thế.


Đúng vậy, từ nay cô sẽ từ bỏ cuộc sống phóng túng hồi trước mà bắt đầu sống với chính bản thân thật của mình. Vì sống trong gia đình giàu có đã khiến cô bước đi sai lầm, và cô không muốn sẽ trở thành người giống appa cô, bị tiền làm thay đổi.


- được rồi, mình không nói nữa – Tae đưa lên miệng kéo ngang như ý nói sẽ khóa miệng lại


- nhưng Sica này tớ công nhận sức hút của cậu không hề giảm so với hồi trung học nhỉ, ai vào đây cũng chỉ muốn ngắm cậu thôi. Biết vậy đừng kết hôn sớm làm gì – Tae chép miệng công nhận


- thôi tớ đi đưa nước cho khách đây, kì này chết cậu rồi – cô lẩn tránh cầm khay nước đi ra ngoài phục vụ khách vì thấy Sunny mặt lạnh đằng sau đang tiến tới và không muốn liên lụy.


- này đang nói chuyện mà đi đâu thế. Hết hồn, Sunny em ra khi nào thế - Tae giật mình khi tự nhiên Sunny lại đứng kế bên


- Tae dám nói là hối hận khi kết hôn với tôi hả - Sunny nghiến răng nói tiện tay nhéo vào hông Tae


-OUCH Tae nói vậy hồi nào – Tae nhăn mặt vì đau miệng thì cứ chối khiến ai trong quán cũng nhìn mà cười với đôi vợ chồng này


- sofa thắng tiến nhá chồng yêu – Sunny tán nhẹ vào mặt Tae nói rồi bỏ vào trong pha cà phê tiếp.


- huhuhu Sica lần này cậu hại chết tớ rồi – Tea mếu mặt nhìn cô


Cô để tâm lắm đến lời của Tae vì lúc này cô phải đi đến từng bàn mà phục vụ, ai đến đây cũng chỉ muốn được chính tay cô đưa nước mới chịu, chỉ mỗi việc đưa nước mà cô cũng mất hết 4-5 phút bởi vì.....


- Jess à cho em chụp hình với Jess nhé


- Jess à cho em xin chữ ký


- Jess à nhận em làm bạn gái được không?


- Jess à .......


- Jess à........


Cô thực chất là người khá thân thiện, có trái tim ấm ấp nhưng bấy lâu nay lại che dấu bằng khuôn mặt lạnh như tiền khi còn là tiểu thư nhà họ Jung. Nên vì thế cô đáp ứng mọi yêu cầu từ khách, tặng miễn phí cho họ nụ cười chết người của cô trừ việc có bạn gái thì cần suy nghĩ lại. Sau mối tình đầu trước của cô, cô đã không còn quen một ai khác và cô đang chờ đợi người có thể giúp cô hạnh phúc sau này


Do đông khách nên cô nghỉ trưa trễ hơn một chút, nhưng thay vì nghỉ trưa cô đã vào trong tự làm một cái bánh ngọt cho riêng mình. Có lần Tae đến nhà cô chơi cũng ngạc nhiên khi thấy cô làm bánh trong bếp, vì đâu ai nghĩ rằng một tiểu thư như cô lại vào bếp chứ. Nhưng ai biết được mỗi lần làm bánh là cô nhớ đến umma của mình, người đã dạy cô làm bánh.


Flashback


13 năm trước, lúc cô còn là cô bé 12 tuổi, ngây thơ, luôn được bảo bọc trong tình thương của mẹ.


- bánh umma làm ngon quá à, umma dạy con làm bánh nha – cô mặt mày dính kem, miệng còn nhai bánh, ngước nhìn umma đứng ở gian bếp nói


- sooyeon của mẹ muốn làm bánh hả? Làm khó lắm đấy con làm được không? – umma cô đến ngồi cạnh cô, lấy khăn lau nhẹ những vết kem trên mặt cô nói


- con nhất định làm được, con sẽ làm ra những cái bánh ngon giống như ngày nào mẹ cũng làm cho con ăn vậy, nào là bánh dâu nè, bánh socola nữa.... – miệng cô chúm chím, giơ từng ngón tay lên kể các món bánh mà cô thường ăn, cười tươi với umma mình.


Thấy quyết tâm lớn của cô, umma cũng dạy cô làm bánh, mới đầu tưởng dễ làm lắm ai dè khó hơn cô tưởng. Từ đầu, cô phải biết các dụng cụ để làm bánh là gì, nào là đường, bột nở tùm lùm luôn nhưng với độ thông minh của mình cô nhanh nhớ hết mọi thứ.


Thật ra, nói cái bánh đầu tiên chính tay cô làm cũng không đúng vì nó phần lớn nhờ umma cô làm phụ, cô chỉ có việc bỏ các thành phần chính của bánh vào, còn việc trộn nó đều do umma làm. Vì chỉ mới 12 tuổi nên tay cô còn nhỏ không đủ sức. Dù sao cô cũng thấy tự hào vì chính mình trang trí cho nó. 

- umma ăn thử đi ạ - cô cầm cái bánh đưa cho umma mình, trong lòng không khỏi chờ đợi mùi vị của nó


- ôi chao, bánh của con nhìn đẹp lắm đấy sooyeon, chắc đây có phải là hình gia đình chúng ta không – umma cô cầm lấy nó, ngắm nghía và chỉ vào cái bánh được vẽ 3 hình người, 2 lớn 1 bé, nắm tay nhau


- đúng ạ, umma nếm thử đi ạ - cô hối thúc cầm lấy muỗng đưa cho umma cô


- ưm...mùi vị ngon lắm – umma cô ăn một miếng, nhâm nhi một chút rồi khen, nhưng không thoát khỏi mắt cô đó là biểu hiện nét mặt trước đó của bà chứng minh cái bánh không ngon như bà ấy nói


- umma nói không đúng, nhìn mặt umma là biết không ngon rồi......nó có vị hơi mặn – cô chạy lại ăn thử 1 miếng rồi nói


- đâu có umma thấy nó ngon mà, cái gì sooyeon đáng yêu của umma làm đều ngon hết – bà ẵm cô ngồi lên đùi bà, hiền hậu nói


- sooyeon con nên nhớ nếu con muốn làm ra một cái bánh ngon thì phải làm nó với một tâm trạng thật thoải mái và vui vẻ và đặt tình cảm của mình trong ấy khi đó người ăn sẽ cảm nhận được nó khi ăn. Giống như mỗi lần umma làm bánh là nhớ tới con nên nó mới ngon như thế và lần này con làm cũng vậy - umma giảng dạy cô một điều hay ở việc làm bánh


- con biết rồi ạ, umma yêu dấu của con – cô ôm umma thật chặt không màng tới trên người đầy bột bánh, tít mắt cười. Mặc dù biết mùi vị ban đầu không ngon bằng của umma cô nhưng cô vẫn rất vui trước thành quả của mình.


Từ đó trở đi ngày nào cô cũng cùng umma mình làm bánh, kĩ năng cô cũng dần cải thiện, làm có thuần thục hơn mà không cần umma giúp đỡ. Cuối cùng cô cũng làm ra được những chiếc bánh ngon và dành tặng cho umma vào mỗi lần sinh nhật bà ấy.


Nhưng điều đó không kéo dài được lâu khi umma rời bỏ cô đi trong một lần tai nạn. Từ đó, cô không làm bánh thường xuyên nữa mà chỉ làm khi tới sinh nhật bà ấy hay những lúc nhớ bà mà thôi


End flashback


Tắc – máy nướng bánh kêu lên báo rằng bánh đã nướng, vừa đánh thức cô ra khỏi việc hồi tưởng kí ức về umma mình. Cái bánh socola được lấy ra, nghi ngút khói vì còn nóng, cô phủ trên bánh một lớp đường trắng, nhìn cái bánh ngọt nhỏ rất đơn giản nhưng mùi vị thì bao ngon.


Cầm cái bánh ra ngoài thì thấy có một ông khách đứng tuổi ngối xoay lưng với cô, thấy lạ vì trước cửa đã để bảng đóng cửa nghỉ trưa rồi mà


- xin lỗi quý khách chiều quán mới mở cửa ạ - cô bước gần lại bàn của ông khách nói


- ơ quản gia Han sao bác lại ở đây – cô ngạc nhiên khi người khách quay mặt lại là quản gia nhà mình


- mời bác, sao bác lại biết cháu ở đây – cô mời trà bác Han – người quản gia lâu năm và chăm cô từ nhỏ.


- vì tôi biết ngoài cô Taeyeon ra thì tiểu thư không có người bạn nào khác nên mới đến tìm, quả thật không sai khi thấy tiểu thư ở đây


- cháu đã nói bác cứ gọi cháu là Sica mà đừng tiểu thư này nọ nữa. Mà chẵng lẽ ông ta kêu bác đến đây để xem cháu sống tốt không hay sao mà đến tận đây


- không có, tự ta tìm đến đây, Sica à ta biết thân phận của ta nào dám có quyền xen vào chuyện của con và ông chủ. Ta không đến đây để kêu con quay về hay gì cả


-  ta chỉ đến đây để báo cho con biết rằng sau khi con đi ông chủ đã lên cơn đau tim và giờ vẫn còn được theo dõi trong bệnh viện. Ta mong con đến thăm ông ấy một lần – bác Han nắm tay cô nói


-  vậy sao, nhưng con và ông ta không còn quan hệ gì nữa cả nên chuyện đó không xảy ra đâu – tim cô có nhói lên khi nghe ông ta bị vậy nhưng cô không thể hiện ra bên ngoài, giữ giọng mình ngang phè


-. Ta biết con hận ông ấy từ cái chết của bà chủ nhưng dù sao ông ấy cũng là appa của con mà Sica


Trong lúc cô và quản gia Han nói chuyện thì bên ngoài quán có chiếc xe hơi màu hồng tấp vào lề. Bước xuống là cô nàng tóc nâu, áo hồng, đi ra bên kia xe mở cửa ra dẫn theo một bé gái. Đó là Tiffany và con gái mình là Yoona. Cả hai đến đây để đến gặp Taesun- những người bạn mà Fany quen khi còn ở bệnh viên lúc sinh Yoong, 2 người ở cùng phòng hồi sức sau khi sinh và trở thành bạn từ đó.


- sắp được gặp Hyunie rồi – Yoong vỗ tay mừng rỡ vì sắp được gặp Seohyun


- con làm gì mà vui thế, không phải ngày nào đi học cũng gặp Seohyun sao – Fany khum người xuống cho bằng Yoong rồi chỉnh lại áo quần cho con mình


- nhưng hôm qua là thứ 7 con có được gặp bạn ấy đâu, xa một ngày mà tự nhiên con thấy nhớ bạn ấy lắm – Yoong nói mà tay cứ cho vào túi quần như đang giữ cái gì trong đó


- mình sẽ tặng Hyunie cái kẹp tóc này – Yoong’s pov. Yoong cầm kẹp tóc trong túi và suy nghĩ khi tặng Hyunie không biết bạn ấy sẽ phản ứng thế nào. Lúc đi mua sắm cùng Fany, Yoong đã đòi Fany mua cho kẹp tóc này để tặng Hyunie yêu quý của mình.


- có phải Yoong của mẹ thích Seohyun không – Fany vuốt đôi má hồng của Yoong nói


- hí hí umma đoán trúng phóc, Á kem kìa, umma mua kem cho con đi – Yoong hí hửng đòi Fany khi thấy bên kia đường có bán kem 


- được rồi umma sẽ mua kem cho Yoong – Fany chiều Yoong dắt Yoong qua đường. Trên đường đi Yoong cứ nhí nhảnh, nhảy chân sáo vì sắp được ăn kem mà không may kẹp tóc trong túi lại rớt ra


- con muốn ăn kem gì – Fany thả tay Yoong ra để lấy ví trong túi xách


- socola socola con muốn socola – Yoong chỉ chỉ vào kem socola yêu thích của mình


- umma không hiểu tại sao con lại thích socola trong khi umma lại thích dâu nữa. Cho tôi một dâu, một socola – Fany bó tay với độ thích socola của Yoong.


- con đâu biết đâu chắc tại appa thích socola nên Yoong cũng thích socola ấy mà. Ủa kẹp tóc đâu rồi? – Yoong lục lại túi thì không thấy cái kẹp đâu, lay hoay nhìn xung quanh thì thấy nó nằm ở giữa đường không suy nghĩ gì mà bước ra để lượm. 


Đúng lúc đó cô bước ra quán tiễn quản gia Han về sau cuộc nói chuyện thì nhìn ra đường lại thấy một bé gái bước ra mà không có người lớn theo, như vậy là rất là nguy hiểm.


- này bé kia đi lên lề đi nguy hiểm đó – cô nói vọng qua bên kia nhưng hình như bé đó không phản ứng gì nên quyết định đi qua đó. Bất chợt có một chiếc xe đang tiến về phía cô bé đó, cô nhanh chạy qua.


- hên quá nó chưa bị gì – Yoong lượm cái kẹp lên, kiểm tra lại coi có hư gì không mà không để ý có xe lao tới về phía mình. 


-Yoong à kem của con đây – Fany cầm lấy cây kem nhìn sang bên cạnh tính đưa cho Yoong 


- Yoong à con đâu rồi. YOONG À CẬN THẬN – Fany quay lưng lại thấy Yoong đứng giữ đường, tay chân run rẩy làm rớt cà cây kem trên tay, và mặt không còn giọt máu khi thấy có xe đang lao tới Yoong chỉ còn biết la lên


Không biết sức mạnh gì khiến cô dũng cảm nhảy về phía Yoong, ôm lấy nó lăn vào trong lề tránh chiếc xe. Tim cô đập thình thình, cô và Yoong thoát chết trong gang tấc, tay chân bủn rủn, người cô đầy vết thương do va chạm với mặt đường, nhưng cô vẫn còn ômYoong trong lòng. Lấy lại bình tỉnh cô nới tay ra, xem cô bé có làm sao không? 


- con có sao không – cô hỏi thăm, xem xét khắp người Yoong vì cô sợ trong lúc lăn đầu của Yoong va đạp xuống đường


Cảnh vật trước mắt Yoong từ từ mờ nhạt, chỉ biết rằng trước mắt mình là một cô gái tóc nâu vàng – người đã cứu mình sau đó rồi ngất lịm đi.


TBC


Được sửa bởi pevoisiuway_381 ngày Fri Aug 09, 2013 9:46 pm; sửa lần 1.
Về Đầu Trang Go down
pevoisiuway_381
Newbie


Post : 60
Coins : 4326
Thanked : 87
Join date : 07/11/2012

[FANFIC-SHORTFIC] Người cha bất đắc dĩ | Jeti | PG | Note Empty
Bài gửiTiêu đề: [FANFIC-SHORTFIC]Người cha bất đắc dĩ | Jeti | PG | Chap 3   [FANFIC-SHORTFIC] Người cha bất đắc dĩ | Jeti | PG | Note EmptyWed Jul 03, 2013 9:44 pm

Chap 3
 Mọi thứ diễn ra quá nhanh và hiện giờ cô, TaeSun cùng với Fany – người cô mới được biết chính là mẹ của đứa bé cô vừa cứu đang ngồi chờ trước phòng cấp cứu. Cô có chút ngạc nhiên khi biết Fany là mẹ của cô bé vì nhìn cô ấy còn khá trẻ, tại sao lại có con lớn như vậy.


Từ lúc Yoong ngất cho tới khi được đưa vào bệnh viện, Fany khóc mãi, miệng cứ tự trách mình không bảo vệ được cho con. Nếu Yoong mà có mệnh hệ gì thì cô ấy không sống nổi. Sunny bên cạnh khuyên cô ấy hãy bình tĩnh chắc Yoong sẽ không bị gì đâu. Mặc cho vết thương trên tay không ngừng chảy máu, cô vẫn đứng đợi cùng họ. 


Mắt cô không lúc nào rời khỏi Fany cho đến khi ánh mắt hai người bắt gặp nhau. Cô mới kịp nhìn kĩ Fany, công nhận cô gái này có nét đẹp khó cưỡng nếu cô ấy mà không có con chắc cô đã đi đến mà tán tỉnh rồi. Fany đến trước cô cúi người, không ngớt cảm ơn đã cứu con cô ấy.


- cảm ơn cô đã cứu con tôi, tôi không biết làm gì để báo đáp – Fany nói với giọng run run, hơi cúi người


- cô đừng nói vậy, tôi nghĩ ai cũng sẽ làm vậy khi thấy trường hợp đó xảy ra, không cần đền ơn gì đâu – cô nắm bả vai Fany đỡ cô ấy đứng thẳng dậy


- nhưng tôi…vết thương của cô đang chảy máu kìa – Fany có chút cảm kích khi nghe cô nói thế, chợt nhìn thấy vết thương trên tay cô, khẽ chạm vào


- ờ không sao đâu chỉ là vết thương ngoài da thôi mà – cô cười nhẹ nhằm trấn an Fany rằng mình không sao mặc dù cô đang nén đau


- Sica à, tớ thấy vết thương không nhẹ đâu, nên đi băng lại không là nhiễm trùng đấy – Taeyeon đứng kế bên cũng lo lắng không kém nhìn đến vết thương của cô


Cô mãi chối rằng không có gì, muốn ở lại đợi xem cô bé có bị gì không mới yên tâm. Ngộ thiệt trước giờ cô có quan tâm đến ai như thế đâu. Điều làm cô để ý ở Yoong chính là ánh mắt khi nhìn cô trước lúc ngất của nó làm cô để tâm đến. Đôi mắt ấy chứa chan nỗi buồn, như đang đợi chờ, như muốn nói cho cô biết gì đó. Đôi mắt ấy rất giống cô, giống cô mỗi lúc mà cô nhớ đến umma mình.


Sau nhiều lần TaeSun khuyên và khi thấy Fany nói thấy có lỗi với cô và cô không thích thế nên đành lết thân đi băng vết thương. Mà cô có biết rằng cô không muốn đi đó là đây là bệnh viện mà appa đang điều trị. Cô không muốn ông ta nhìn thấy cô trong tình trạng này.


Đúng là tránh vỏ dưa thì gặp vỏ dừa, ông ta cũng đang nằm trong khu cấp cứu này. Cô lặng người nhìn ông ấy đầy dây nhợ khắp người. Căn giận hôm đó đã ảnh hưởng xấu đến bệnh tim của ông. Ông ấy giờ đây già hơn trước nhiều, tóc gần nửa đầu đã ngả màu, mặt xuất hiện nhiều vết nhăn. Nếu lúc trước ông không làm cô và umma đau khổ chắc là cô đang ngồi đó mà phụng dưỡng, chăm sóc ông.


Vết thương mà ông ta để lại trong cô quá lớn, không thứ thuốc nào có thể chữa lành. Cô đang tự trói buộc bản thân trong hận thù, cô muốn ông ấy phải chịu đau khổ mất đi người thân mà ông đã gây ra cho cô. Nhưng liệu những gì cô đang làm là đúng, cô sẽ không hối hận về sau, hay rằng hãy cố cho mình một lối thoát, bỏ qua tất cả, bắt đầu lại mọi thứ. Trong đầu cô cứ văng vẳng câu nói mà quản gia Han nói với cô trước khi đi: ‘Sica con nên nhớ ông ấy là người thân còn lại của con đấy’.


Cô đứng một lúc cho đến khi thấy quản gia Han đang đi tới thì bỏ đi, cô cần phải băng bó  vì cô cảm thấy vết thương càng lúc càng rát. Cô cần thời gian để suy nghĩ rằng mình có nên tha thứ cho ông ấy không? 

.

.

Đèn cấp cứu đã tắt, Fany liền nhanh hỏi thăm tình hình của Yoong và khi biết rằng con bé không sao cô ấy mới phần nào yên lòng. Bước vào phòng thấy Yoong tay và chân chỉ bị một số vết thương nhỏ còn việc bị ngất bác sĩ nói do hoảng sợ quá độ nên mới thế. Yoong nhìn thấy umma mình trong lòng có chút sợ rằng sẽ bị mắng do không nghe lời mà chạy ra đường để giờ nằm đây. 


- umma con…con xin …lỗi – Yoong ấp úng mở miệng nói, tay lấy chăn che mặt mình chừa lại 2 con mắt nhìn về phía Fany


Fany biết con mình đang sợ mình sẽ mắng nó nhưng cô ấy nghĩ rằng lỗi cô nặng hơn, không biết trông chừng con bé cẩn thận nên không nói gì dịu dàng ngồi xuống giường, ôm Yoong vào lòng mà khóc.


- umma là mới là người phải xin lỗi, làm con ra nông nỗi này – Fany khóc ngon lành, Yoong biết umma mình rất mít ướt hay khóc nên vuốt lưng umma mình 


TaeSun đứng đó nhìn mà cũng khịt khịt theo, thầm hâm mộ tình mẫu tử của Fany, do từ nhỏ Yoong không có appa nên Fany nhiều lúc làm luôn bổn phận của một người cha nên rất khó khăn. Trách nhiệm đè nặng trên vai cô ấy, chịu đựng rất nhiều từ gia đình. Yoong và Fany luôn chăm sóc lẫn nhau. 


- umma à, appa con có bị làm sao không ạ - Yoong hỏi Fany trong lúc ôm


- con nói gì appa nào chứ - Fany dừng việc ôm Yoong lại mà nhìn thẳng vào mắt nó hỏi


- thì appa đã cứu con khỏi cái xe đó, umma hỏi gì kì vậy – Yoong phồng má nói


- HẢ - Fany kể cả TaeSun cũng bất ngờ trước lời nói của Yoong và nhanh gọi bác sĩ đến kiểm tra.


Trong lúc đợi bác sĩ khám lại cho Yoong, Tae gọi cho cô đến đây gấp vì có việc ngoài ý muốn đã xảy ra. Cuộc gọi vừa nãy của Tae làm cô khó hiểu vẫn cố load những gì cậu ta vừa nói,  cái gì mà appa.


- này cô y tá, cô băng nhanh một chút được không – cô cố hối thúc cô y tá, nãy giờ không biết cô ta băng cái gì mà lâu lắc, vừa băng cho cô mà hỏi đủ thứ, hỏi cô có bạn gái chưa, tại sao lại bị thương, nhức cả đầu. Đẹp quá chi cho khổ.


Cô trở về phòng mà Yoong cấp cứu thấy TaeSun và Fany đứng trước phòng đi qua đi lại, mặt mày nhăn nhó nên lại hỏi tự nghĩ chẳng lẽ Yoong bị thương nặng.


- này mọi người, cô bé có làm sao không, tình trạng nặng lắm hay sao mà căng thẳng thế 


Và sau đó Tae đã kể cho cô nghe hết tại sao họ lại như thế. Cô đứng hình khi nghe xong, sao lại có chuyện đó xảy ra, đúng là nhiều chuyện làm gì để giờ lại trở thành APPA của một bé gái chứ.


- OMG – đó là những từ cô thốt ra lúc đó


Lúc này bác sĩ bước ra, lắc đầu nói. Cô đang mong chờ nó không phải là sự thật. 


- tình trạng của bé có chút kì lạ. Nhìn theo hình chụp não thì không thấy có bất thường gì, không khối u hay tụ máu nên sẽ không thể có tình trạng mất trí. Cho tôi hỏi dạo gần đây appa cháu và cháu có gì xích mích hay là gì xảy ra không? Đủ làm cho bé tâm lý bất ổn


- thưa bác sĩ cái này không thể xảy ra vì…….vì cháu nó không có appa. Từ nhỏ cháu nó chỉ sống với tôi thôi – Fany nghẹn lời khi nói đến appa Yoong


Cô không nghe nhầm chứ, cô bé không có appa ư, cô ấy nuôi con một mình ư. Cô đã hiểu ánh mắt Yoong lúc ấy chính là sự thiếu thốn tình cha như cô thiếu thốn tình mẹ vậy


- vậy thì tôi có thể kết luận rằng có thể do bé luôn nghĩ về appa mình nên khi gặp tai nạn khiến cho tinh thần bé bị sốc, chắc cô bé mong chờ appa mình sẽ dến cứu nên khi cô gái này cứu bé khiến cho chấn thương tâm lý đó làm cho bé tưởng rằng đây là appa của mình


- vậy tình trạng sẽ kéo dài bao lâu thưa bác sĩ – cô lên tiếng hỏi, một phần lo cho cô bé, một phần giải cứu mình


- cái này tôi không nói trước được tùy vào sự chăm sóc của gia đình, bù đắp lại tình thương mà bé đang thiếu từ appa thì bé sẽ dần bình phục thôi hoặc có thể là một cú sốc khác sẽ làm cô bé trở lại bình thường. Thôi tôi xin phép đi trước, mong gia đình cố gắng 


Cô chới với, mặt đờ đẵn nhìn Taeyeon. Nét mặt cậu ta như muốn nói điều gì với cô, và cô không muốn nghe những gì mà cậu ta đang nghĩ trong đầu 


- Tae cậu hay bỏ ngay ý định đó đi – cô khoanh tay hằng giọng nói


-Sica hay cậu thử làm appa của Yoong nha. Chuyện đã đến mức này rồi cậu giúp cho chót luôn đi – Tae thuyết phục cô


- cậu nói nghe dễ ghê, cậu thử đặt vào vị trí hiện giờ của tớ đi, chưa có vợ mà đã có con. Danh dự của tớ sẽ bị tổn hại đó – cô lớn tiếng nói mà không biết điều đó đụng chạm đến lòng tự trọng của Fany.


Fany đã định mở miệng cầu mong cô giúp nhưng nghe cô nói vậy liền quên ngay ý định đó, lẵng lặng bước vào phòng tự mình giải thích với Yoong. Taeyeon thấy vậy liền đánh vai cô


- ouch tự nhiên đánh tớ thế tên lùn kia 


- cậu mới làm tổn thương Fany đó. Thật sự Fany…… - Tae kể một lèo về hoàn cảnh của Fany cho cô nghe. Trước giờ cô miệng lưỡi lắm mà giờ tại cái miệng này mà làm tổn thương người khác. Không ngờ một cô gái yếu đuối thế mà phải chịu đựng những lời đàm tiếu của thiên hạ rằng KHÔNG CHỒNG MÀ CÓ CON.


Trong lòng cô áy náy vô cùng, cô suy nghĩ lại chắc do số mệnh sắp đặt nên cô đã đồng ý thử làm appa của Yoong xem sao. Chuẩn bị tinh thần nếu cô bước vào cánh cửa đó cô sẽ trở thành một NGƯỜI CHA BẤT ĐẮC DĨ. Điều đó từ sau sẽ thay đổi cả cuộc sống cô.


Cạch – cô bước vào phòng làm cả 2 người trong phòng nhìn cô. 


- APPAAAA – Yoong mừng như bắt được vàng gọi cô giơ tay đòi bế 


- ôi Yoong của appa, con có bị thương nhiều không? – cô bước tới giường bế Yoong trên tay mà không nhớ trên tay mình còn bị thương và cô không quên nháy mắt với Fany như cho cô ấy biết mình sẽ giúp cô ấy. 


- Yoong à appa con đang bị thương mà, không nên ẵm con đâu -  Fany nhẹ lòng hơn khi biết cô đồng ý giúp nên cũng cùng diễn với cô 


- ồ vậy appa bỏ con xuống đi, appa sẽ bị đau đó- Yoong hiểu chuyện nên đòi cô bỏ xuống


- Yoong à từ sau con không nên đi ra ngoài đường một mình nữa đó – cô xoa đầu Yoong chân thật nói như nói với chính con ruột của mình


- con biết òi, mà appa sẽ về luôn và sẽ không bỏ umma và con đi nữa chứ - Yoong ngây ngô hỏi cô, vì mỗi lần hỏi Fany về appa mình thì cô ấy trả lời là appa đã đi làm xa chưa về.


- ờ …đúng appa sẽ không đi nữa, ở lại với mẹ con luôn– cô khó xử khi Yoong hỏi vậy đành nói đại


- Yeahhhhhhh vậy tối nay được ngủ với appa và umma rồi – Yoong hí hửng la lên


Chết men, xuất hiện thêm một rắc rối. Yoong đòi cả gia đình ngủ chung và cô không thể từ chối, cô phải cuốn mền gối qua nhà Fany ở thôi.

.

.

Đến nhà Fany, sau khi thay một bộ quần áo thoải mái trước khi ngủ và đang đợi 2 mẹ con thay đồ ngủ ngoài phòng khách, cô thăm quan một chút thì nhận định rằng gia đình cô ấy chắc cũng khá giả mới sắm cho cô ấy một căn hộ như thế này, một mình nuôi con chắc vất vả lắm nhưng khi thấy trên mặt cô ấy luôn nở nụ cười hạnh phục khi ở bên cạnh Yoong, cô cũng thấy vui lây. 


Nghĩ tới việc ngủ chung Fany khiến cô rất hồi hộp mặc dù không biết lên giường với bao cô gái. Đứng nghĩ không biết lúc đó sẽ ra sao, giờ cô đang có một gia đình cho riêng mình.


- appa à vào ngủ thôi – Yoong từ trong phòng ra nắm áo cô kéo vào trong. Khác với những đứa bé gái khác là mặc đầm ngủ khi ngủ nhưng Yoong thì quần sooc áo thun. 


Căn phòng ngủ của Fany tràn ngập màu hồng, lúc cô bước vào hơi nhức mắt. Đã là mẹ một con mà sao Fany còn nhí nhảnh thế nhỉ. Cả 3 người nằm trên giường, cô và Fany nằm hai bên Yoong. Trước khi ngủ Yoong còn tặng cho 2 người một nụ hôn chúc ngủ ngon. Ngoài ra nhóc Yoong còn làm cô và Fany tá hỏa, đỏ mặt khi kêu 2 người cũng phải hôn chúc ngủ ngon cho nhau. Hai người hôn nhau một cách gượng gạo, cô có phần thích thú nhìn Fany ở cự ly gần khi cô ấy mặt mộc nhìn Fany vẫn xinh đẹp, mùi hương cơ thể tỏa ra làm cô ngất ngây


- chúc vợ yêu ngủ ngon – cô cười nhìn Fany có phần lừa tình

.

.

Những ánh náng ban mai rọi vào phòng làm cô thấy chói mắt mà tỉnh dậy, cô hốt hoảng nhìn đồng hồ thì biết mình đã trễ giờ làm. Nhưng khi thấy Yoong ôm bụng mình vẫn còn ngủ, miệng thì chảy nước miệng dính ra áo cô, cô phì cười gỡ tay nó ra mà bước xuống giường. Giờ mới để ý thấy phần giường còn lại không thấy Fany đâu thì tưởng rằng cô ấy ở bên ngoài nên tự nhiên đi vào phòng tắm mà không biết rằng Fany đã ở trong.


- Áaaaaaaaaaaaaaaaaa – bước vào đó do mặt sàn có nước trơn, cô thì còn ngái ngủ nên đã bị té và kéo thêm Fany té theo


- ưm apma làm gì ở trong đó mà la ôm xồm thế - bé Yoong vì tiếng la của Fany mà thức giấc đi về phía phòng tắm và mở cửa để xem có chuyện gì thì đập vào mắt Yoong là cô và Fany nằm trên sàn, áo quần xộc xệch, Fany thì nude toàn thân. Cô nằm đè lên Fany nên che được phần nào


- oops con xin lỗi hai người tiếp tục nhé – Yoong ma ranh đóng cửa lại


- OH YEAH MÌNH SẮP CÓ EM RỒI, APMA À CON MUỐN EM TRAI ĐÓ NHA


TBC


Được sửa bởi pevoisiuway_381 ngày Fri Aug 09, 2013 9:46 pm; sửa lần 1.
Về Đầu Trang Go down
pevoisiuway_381
Newbie


Post : 60
Coins : 4326
Thanked : 87
Join date : 07/11/2012

[FANFIC-SHORTFIC] Người cha bất đắc dĩ | Jeti | PG | Note Empty
Bài gửiTiêu đề: [FANFIC-SHORTFIC] Người cha bất đắc dĩ | Jeti | PG | Chap 4   [FANFIC-SHORTFIC] Người cha bất đắc dĩ | Jeti | PG | Note EmptySat Jul 13, 2013 10:08 pm

Chap 4


 Cơ thể cô và Fany đang dính sát vào nhau. Fany thì đang trần như nhộng, miệng há to chưa kịp phản ứng. Cô thì mắt mở to, tay không biết yên vị ở đâu mà cô cảm thấy nó mềm mềm, bự bự, chính giữa có gì đó nhú nhú lên. Cô nhìn xuống tay thì thấy….tay đang nằm trên ngực của Fany.


- mèn ơi, ngực của cô ấy bự không thua kém gì mình nhỉ - cô nhìn chăm chăm vào ngực của Fany mà phán đoán kích thước của nó khi thấy tay cô gần ôm trọn nó


Theo như thói quen cũ đối với mấy cô gái mà muốn lên giường cùng cô và để được điều đó thì 3 vòng phải đủ tiêu chuẩn,  cô sẽ thử vòng 1 trước bằng cách bóp vài cái. Tay cô tấy máy bắt đầu làm việc mà nó thường làm.


- chà, vòng 1 quá chuẩn – cô thầm nghĩ sau khi đã kiểm định nhưng không biết rằng hành động đó đã làm thức tỉnh Fany đang nằm trơ mặt ở bên dưới cô


BỤP – Fany đáp trả cho sự sàm sỡ táo bạo của cô bằng cú đánh vào mũi .


Cái đau truyển khắp sóng mũi, cô nằm vực bên cạnh Fany mà ôm mũi. Máu là thứ cô thấy được trước tiên.

.

.

Lúc này trong phòng khách có 2 con người, một lớn một nhỏ cùng giơ 2 tay lên trời chịu phạt. Lớn thì mặt nhăn nhó, lỗ mũi nhét 2 cục bông gòn đỏ choét vì máu. Nhỏ thì mặt toe toét cười nhìn 2 người lớn.


- Yoong con cười gì thế - Fany mặt đang hầm hực càng bực hơn khi thấy Yoong nhìn mình cười


- tại con thấy vui vì sắp có em ớ - Yoong hơi chu mỏ nói


- có em, ai nói con sẽ có em – Fany chưa hiểu lắm


- thì con thấy appa và umma trong nhà tắm ớ, hai người đang tạo em bé mà – Yoong mặt ngu ngơ nói


- mố, ai dạy con bậy bạ vậy hả


Nghe umma Fany hỏi vậy Yoong tận tình kể lại tại sao mình lại nói vậy. Rằng có hôm khi đi học thấy Seohyun mắt thâm quầng nên Yoong lại hỏi thăm thì biết cô bé mất ngủ vì những tiếng động phát ra từ phòng TaeSun vào mỗi tối. Khi Seohyun hỏi apma TaeSun thì 2 anh chị bảo rằng đang tạo em bé. Cho nên thế mà Yoong nó nghĩ cô và Fany trong phòng tắm, la lên do vấp ngã là đang tạo em bé.


- muahhhhhhaaa. Đúng là ByunTae, giải thích bá đạo thật – cô cười hả hê khi nghe Yoong kể lại. Công nhận đứa bé này mới 3 tuổi nhưng rất đáo để, cái gì cũng nói được.


- chắc umma phải đánh cho cậu ta lùn thêm nữa quá. Nè cô làm gì mà cười thế. Tôi chưa tính sổ với cô vụ trong phòng tắm nhá – Fany hôm qua thì dịu dàng mỏng manh còn bây giờ thì dữ như bà chằn


- tính sổ gì chứ, chỉ sơ ý té thôi làm gì dữ vậy...vợ yêu – cô nhe răng cười nham nhở. Từ sau khi thấy body của Fany, cô đã thay đổi ánh nhìn với Fany, coi bộ cô ấy hoàn hảo nhất về thân hình trong các cô gái cô thường gặp. Nên cô càng hứng thú với việc đang giả làm chồng cô ấy, tối nào cũng được ngủ chung. Miệng lưỡi tự cho phép gọi vợ yêu


- cô.... – Fany cứng họng, chỉ mới đưa nắm đấm lên không thể cãi lại do vì cô đang là chồng hờ nên gọi thế cũng không sai


- huhu Yoong à umma lại muốn đánh appa kìa – cô giả bộ mếu quay sang Yoong cầu cứu


- appa yên tâm, cá sấu Yoong sẽ bảo vệ appa khỏi umma – Yoong làm mặt hình sự, hả miệng khoe mấy cái răng nhỏ mới lú, tay thì co lại như móng vuốt  đứng chắn cô


- hehe đúng là con của appa – cô xoa đầu Yoong cười. Trước giờ cô rất ít cười trước người khác nhưng khi đối diện với Yoong- một đứa  bé mới gặp lại khiến cô không thể tiết kiệm nụ cười với sự nghịch ngợm của nó. 


- umma muốn nói chuyện riêng với appa con nên Yoong con vào phòng mình mà rửa mặt đi, hôm nay con sẽ ở nhà với umma, umma xin cho con nghỉ học ở nhà dưỡng bệnh ,– Fany nghiêm nghị nói làm Yoong có chút sợ mà xụ mặt nghe lời vào phòng mình.


- Fany cô làm gì nghiêm trọng vậy làm Yoong sợ rồi kìa – cô ngồi dựa vào ghế nhìn về phía phòng Yoong vừa đóng lại nói.


- cô Jessica tôi muốn nhấn mạnh cho cô biết giữa chúng ta chỉ là đóng kịch vì Yoong thôi. Nhưng tôi thấy cô đã vượt quá giới hạn rồi đó, chúng ta chưa biết gì về nhau cả – Fany chau mày nói


- tôi không thấy cái gì mà cô nói quá giới hạn cả. Việc ở phòng tắm chỉ là sự cố ngoài ý muốn, đầu óc tôi chưa tỉnh táo cho lắm, đang tưởng tượng lung tung nên... mới mạo phạm đến cô. Thôi thì cho tôi xin lỗi – cô giải thích với Fany tính qua mặt cô ấy tự cho những gì mình làm chỉ do còn buồn ngủ không biết gì. 


Fany thì không nói gì mặt từ từ đỏ lên khi cô nhắc đến vụ ở phòng tắm.


- không biết gì nhau thì từ từ tìm hiểu cũng được, thời gian còn dài. Hai ta đang ở trong vai trò là vợ chồng nên cách xưng hô cũng nên đổi. Cô cũng biết rằng trẻ con thường hay nhạy cảm, tụi nó hay ghi nhớ, thắc mắc những gì người lớn nói nên chúng ta nên cẩn trọng khi nói chuyện với nhau – cô ngồi chéo chân, tay lấy ra 2 cục bông gòn từ mũi ra quăng đại lên bàn


- cô nói cũng phải – Fany ngồi lắng nghe cô, gật đầu thấy cô bảo phải


- bây giờ tôi giới thiệu trước. Tôi Jessica Jung, 24 tuổi hiện đang làm ở quán cà phê Angels. Cô có thể gọi tôi là Sica hay Jess cho nó thân mật một chút  - cô tự giới thiệu về mình


- tôi là Tiffany Hwang bằng tuổi cô, hiện là phó giám đốc của Hwang thị. Cô gọi tôi là Fany được rồi. Còn tôi sẽ gọi cô là Jessi, tôi thấy tên này hay hơn – Fany cũng thành thật giới thiệu. Khó ai tin khi một cô ấy còn trẻ lại giữ chức vụ lớn như vậy nhưng vì cô là con gái út của Hwang gia nên mới thế còn có học vấn cao nên được mọi người tin tưởng.


- Ok vậy chúng ta sẽ gọi nhau là Fany và Jessi nhé. Bây giờ tôi phải đi làm trễ giờ rồi, nãy giờ Taeyeon nhắn chửi quá trời kì này chắc bị trừ lương quá – cô bấm bấm điện thoại iphone 5 trên tay xem tin nhắn nói.


- Jessi cô làm phục vụ mà có tiền mua iphone hả - Fany khó tin nhìn cô 


- đâu cái này tôi được người ta cho đó – iphone trên tay cô là một món quà do bar Soshi tặng cô vì cô là khách đặc biệt, đến ủng hộ thường xuyên vào mỗi tối


Fany lắc đầu, chép chép miệng nhìn cô. Fany thấy rằng cô là một người bí hiểm, còn nhiều điều mà cô ấy chưa biết về cô. Cô cũng nhanh chóng ra khỏi nhà mà không quên chào với Yoong. Và hứa sẽ xin về sớm để chơi với nó. Không hiểu sao cô muốn xem Yoong như con ruột của mình

.

.

Đứng trước cửa quán đập vào mắt cô là hình ảnh quảng cáo của quán giờ có thêm hai người đứng kế bên hình cô,nhìn xuống dòng chữ phía dưới làm cô muốn té ngửa TAM ĐẠI ‘MĨ NAM’. Chắc lại là một chiêu quảng cáo của Taengoo đây. Nhưng điều mà cô không vừa ý là cô đứng giữa 2 người cao chòng nhòng, làm thế chẳng khác nào là nói cô LÙN. 


Tại quầy, cô đứng chống nạnh chuẩn bị hỏi tội Tae thì ở đâu ra hai người trong hình tới quàng vai bá cổ cô.


- xin chào chắc cậu là mĩ nam còn lại. Mình là Kwon Yuri, nhân viên mới đến – cô gái da ngâm đen cười tươi chào 


- còn mình Choi Sooyoung – cô bạn cao ôm như cây tăm đứng quàng cô chào. Khi cô gật đầu chào lại thì phải ngước cổ lên


- ờ ờ xin chào mình là Jessica. Này Tae lùn sao không báo trước cho tớ là sẽ có nhân viên mới – cô nhìn Tae phóng băng nói


- ờ thì tại tớ thấy dạo này quán đông quá, 3 người tụi mình làm không xuể nên mới mướn thêm. Mới dán thông báo chiều qua thôi mà 2 cậu này xin vào làm rồi, không kịp báo cho cậu thôi


- vậy hả, 2 nhân viên này cũng được đó, nhờ vậy cũng thu hút thêm khách nhưng cậu không thấy rằng mình cậu với Sunny, 3 đứa chiều cao thì khiêm tốn mà sao mướn 2 người cao thế này. Đứng kế bên không thấy nhục hả - cô nhìn sơ qua Yuri và Soo phán


- cậu nói tớ mới để ý. Thôi thì từ nay khi đi làm tớ cấm 2 cậu Yuri và Soo không được mang giày cao gót hay độn giày, chỉ có tớ Sica và Sunny được quyền đó thôi – Tae ra lệnh


- WHY – Yuri và Soo la lên trong khi đó cô và Tae đập tay vui vẻ với cái luật mới được đưa ra


Suốt buổi sáng, sau khi xin phép được nghỉ buổi chiều vì lí do con nhỏ ở nhà chờ, cô làm việc hết sức chăm chỉ, và bắt đầu làm bánh cho khách ăn thử trước khi cho vào menu. Thấy được nét mặt hài long của mỗi khách khi ăn thử bánh cô rất mừng vì giờ ngoài umma mình ra thì còn nhiều người khác khen bánh cô làm rất ngon, còn ngon hơn ngoài tiệm.


Cô quyết định đem một ít bánh về cho Yoong và Fany. Trên đường về cô bỗng nhớ đến lời dặn của Tae rằng nên mua gì đó để ăn đem về nhà nếu không muốn nhịn đói. Cô chưa hiểu lắm nhưng vẫn mua pizza và spaghetti về. Khi bước vào nhà thì cô mới hiểu ra, Fany đang chật vật với xoong chảo, Yoong đã ngồi lên bàn ăn, miệng ngậm đũa chờ đồ ăn dọn lên.


Thấy cô về là Yoong lon ton chạy tới đòi bế, miệng rên bảo đói bụng.


- appa con đói quá à – Yoong sxoa bụng nói


- appa biết rồi, appa có mua pizza và spaghetti nè – cô bế Yoong bằng 1 tay, tay kia giơ đồ ăn lên. Thấy đồ ăn là Yoong mắt sáng rở cầm lấy tụt xuống chạy lại bàn ngồi ăn.


Fany nghe giọng cô về thì quay lưng lại ngó không tin rằng cô lại là vị cứu tinh của mình. Fany là tiểu thư từ nhỏ được nuông chiều không cần làm gì sẽ có người phục vụ nên làm gì biết nấu ăn. Do sĩ diện Fany đã hứa với Yoong sẽ nấu cho cô ăn. 


Ngồi trên bàn ăn, cô chia phần ăn nhiều hơn cho 2 mẹ con Fany, bản thân chỉ ăn một chút. Một bữa ăn hết sức giản đơn nhưng cô thấy nó rất ấm cúng. Trước giờ cô chỉ biết ăn một mình không có ai ăn cùng. Lúc này đã có Fany và Yoong ở bên đã giúp cô biết được thế nào là bữa ăn gia đình. 


Trong khi Yoong đang ngồi xem Rilakkuma, cô và Fany cùng nhau dọn dẹp.


- sao cô không nói rằng mình không biết nấu ăn đi để tôi mua đồ ăn về là được rồi – cô nén cười hỏi Fany khi cô ấy đang xấu hổ


- ờ thì...chẳng phải cuối cùng cô cũng mua về đó sao. Mà ai dặn cô mua thế 


- Taeyeon dặn đó,mới đầu tôi vẫn không hiểu tại sao cậu ta lại dặn thế về đến nhà mới biết thì ra cô không biết nấu hahaha – cô cười lớn làm Fany thêm xấu hổ. Tay thì đang chà cái chảo, không biết cô chiên gì mà nó chết đen thui.


- nè Fany cho tôi hỏi chẳng lẽ cô không biết appa của Yoong ở đâu sao, cô biết đó tôi không thể làm appa của Yoong hoài đâu. Yoong cần appa ruột của mình – cô đột nhiên hỏi khiến Fany buồn lòng khi nghe vậy


- tôi biết chứ nhưng tìm đâu ra, Yoong chỉ là kết quả của việc say rượu vào hôm tôi đi bar mừng tốt nghiệp – Fany nói mắt cúi xuống bàn, tay không ngừng lau mặc dù nó đã sạch


Nói đến bar thì cô là chuyên gia. Không có bar nào là cô không tới. Cô đã hỏi Fany rằng cô ấy còn nhớ bar gì không. Khi biết là bar Soshi – bar cô thường lui tới nhiều nhất, cô quyết định thử giúp cô xem sao. Cô và Fany lên kế hoạch tối nay để đến đó thử xem coi có giúp gì không, có khi lại người đó thì sao vì cái khu Fany vào chơi là khu Vip chỉ có ai có thẻ vip mới được vào nên đương nhiên có thể để lại thông tin.


Tối đến, cô gửi Yoong ở nhà TaeSun để mình và Fany đi đến bar bắt đầu tìm kiếm. Vì cô có thân với ông chủ ở đó nên có thể có hi vọng. Cô là tay chơi thứ thiệt nên rất biết cách ăn mặc khi đến bar, càng đơn càng tốt, cô mặc quần jean, ao sơ mi ngắn tay, mở 2 nút áo ở trên, khoe xương đòn nhìn khá hấp dẫn. Fany thì khác tưởng vào bar thì phải ăn mặc hở hang một chút, nhìn Fany thế tự nhiên cô thấy khó chịu vì khi bước vào là không ít con mắt dòm ngó từ trên xuống dưới.


- cô ăn mặc gì kì thế, muốn bị ăn thịt lần nữa hả - cô nhíu mày nói 


- vào bar không phải mặc như vầy hả, mà sao cô có thẻ vip thế - Fany thắc mắc hỏi


- tôi mượn bạn ấy mà. Thôi tụi mình vào trong hỏi ông chủ coi có manh mối gì không – cô vẫn đi sát Fany, mắt luôn canh chừng để không ai đụng tới cô ấy


- cô vào trước đi tôi đi vệ sinh một chút


- tôi đi với cô – cô không yên tâm cho Fany một mình


- không cần đâu 


- vậy tôi đứng đây có gì thì kêu tôi


Fany chưa đi đưa bao lâu thì cô nghe Fany hét 


- BỎ TÔI RA ĐỒ DÊ XỒM, KHÔNG ĐƯỢC BỎ RA JESSI CỨU EM


TBC nhớ cmt nhé. Chap này Jenny viết không được hay do tâm trạng không tốt mong rds thông cảm


Được sửa bởi pevoisiuway_381 ngày Fri Aug 09, 2013 9:45 pm; sửa lần 1.
Về Đầu Trang Go down
pevoisiuway_381
Newbie


Post : 60
Coins : 4326
Thanked : 87
Join date : 07/11/2012

[FANFIC-SHORTFIC] Người cha bất đắc dĩ | Jeti | PG | Note Empty
Bài gửiTiêu đề: [FANFIC-SHORTFIC]] Người cha bất đắc dĩ | Jeti | PG | Chap 5   [FANFIC-SHORTFIC] Người cha bất đắc dĩ | Jeti | PG | Note EmptyThu Jul 25, 2013 10:06 pm

Chap 5

Tiếng hét thất thanh của Fany vang lên bên tai, trong không khí ồn ào của quán bar nhưng không hiểu sao cô nghe được tiếng Fany, tim cô đang mách bảo rằng cô ấy đang gặp nguy hiểm. Cô tự trách mình đáng lẽ phải đi theo cô ấy mới phải.
 
 
Cô bước nhanh đến nơi Fany và nhìn thấy tụi con trai nhà giàu đang kìm tay Fany không cho cô ấy đi. Mỗi lần đến bar cô thường thấy tụi nó trêu đùa các cô gái, có lần cô đã rat ay đập tụi nó vì dám đụng tới cô gái mà cô đã bao tối hôm đó. Đó là lí do mà cô thấy khó chịu khi thấy Fany mặc đồ hở hang vì sợ chuyện đó sẽ xảy ra.
 
 
Với tình trạng hiện giờ cô không thể ra mặt với thân phận là tiểu thư nhà họ Jung được nên nhanh chóng tìm cách có thể giải cứu Fany mà không cho tụi nó biết mặt. Đập vào mắt cô là một chàng trai đang mặc áo khoác có mũ chùm, cô đến gần nói vài câu và móc ví ra đưa cho anh ta một ít tiền coi như mua lại cái áo.
 
 
Cô nhanh khoác áo vào chùm đầu lại, và đảm bảo chúng sẽ không nhận cô. Cô phóng đến chỗ tụi nó, cô ra đòn khiến chúng ngã quỵ xuống chừa đường cho cô và Fany thoát thân. Mắt Fany đang ngấn nước thoáng bất ngờ vì có người mặc áo khoác đen chùm kín mặt đến cứu mình, kéo tay mình mà chạy.. Fany có phần chạnh lòng vì bản thân muốn người đến cứu là Jessi- người mà cô ấy kêu cứu nhưng hơi ấm truyền từ 2 bàn tay đang nắm chặt nhau làm Fany thấy quen thuộc.
 
 
Tay cô và Fany nắm khít vào nhau, không một khẻ hỡ như ý nói chúng được tạo ra là dành riêng cho nhau. Bước chân cả 2 người hối hả hơn khi nghe đằng sau tiếng bọn chúng đang đuổi theo. Không còn cách nào khác cô đành chạy về phía khu phòng nghỉ cho khách VIP nếu khách có nhu cầu thân mật cùng các cô gái.
 
 
Khi chạy vào nơi đó một loạt hình ảnh 3 năm trước hiện về trước mắt Fany. Đó chính là nơi mà Fany và người ấy vô tình đụng nhau và cùng dắt nhau vào phòng mà TẠO RA YOONG. Cô không để ý sắc mặt Fany chỉ biết nhìn về phía trước chạy nhanh cắt đuôi bọn chúng. Thấy chạy mãi không phải là cách hay khi chân cô đã mỏi nhừ, cô đành quét thẻ mở 1 phòng dắt Fany vào trong trốn.
 
 
Hành động của cô đã tác động đến Fany. Hiện trạng lúc này không khác mấy về đêm định mệnh mà Fany mất đi cái quý nhật của đời con gái.
 
 
Fany’s pov
 
 
Chuyện gì đã xảy ra thế? Chẳng lẽ người này có ý định xấu với mình. Tại sao hình ảnh về đêm đó lại hiện về vào lúc này. Nó đang ám chỉ gì đây, hay là đêm nay mình sẽ tìm được appa của Yoong.
 
 
End Fany’s pov
 
 
Cô đang cố điều hào nhịp thở của mình, áp tai vào cửa xem bọn chúng còn đuổi theo nữa không. Không còn nghe thấy tiếng bước chân làm cô nhẹ nhõm hẳn vì giờ đã an toàn. Có thể nói hôm nay cô đã vận động nhiều hơn bình thường vì cô là người không thích chạy. Fany tưởng rằng mình đang gặp nguy hiểm và sợ rằng đêm đó sẽ lặp lại, cô ấy bắt đầu hét lên như bản năng.
 
 
- Á BỎ TÔI RA, CỨU TÔI VỚI JESSICA – Fany vùng vẫy muốn thoát khỏi tay cô. Việc Fany hét lên làm cô giật mình, tiếng hét đủ lớn để lôi kéo bọn chúng quay lại.
 
 
- CỨU ...CỨU …ưm mmmm – để chặn lại tiếng hét đó cô đành kéo Fany về phía mình và áp môi lên đôi môi căng mộng của Fany. Khi thấy Fany không còn hét nữa môi cô luyến tiếc rời khỏi, cô muốn nụ hôn này kéo dài hơn nữa. Trong khi cô đang tỏ vẻ tiếc nuối và buồn cười khi thấy nét mặt ngơ ra của Fany thì Fany đang cố download những gì mới diễn ra. Fany nghĩ rằng người trước mặt đang lợi dụng hôn mình nên vì thế…
 
 
BỤP – Fany giơ chân đá vào giữa 2 chân cô, làm nơi nữ tính của cô đau nhói khụy người ôm hạ thân, mặt nhăn nhó. Chắc là Fany tưởng cô là một thằng dê xồm nào đó. Mũ chùm đầu dần rớt xuống, mái tóc nâu của cô xõa ra. Coi bộ việc đó nên xảy ra sớm hơn, mắt Fany mở căng ra nhìn cô khi biết cô là người cứu cô ấy.
 
 
- Jessi – Fany mấp môi
 
 
- chứ còn ai nữa, cô tưởng thằng nào hả - cô hằng giọng nhìn mặt Fany nói
 
 
- tôi xin lỗi tôi tưởng… Jessi cô có sao không – Fany thấy có lỗi liền đỡ cô dậy rồi đi về phía giường cho cô ngồi xuống đó
 
 
- cô thử là tôi xem coi có sao không, đã cứu cô mà được trả ơn như thế đấy – cô miệng thì nói tay thì không ngừng xoa vùng dưới cho bớt đau
 
 
-  này cô đừng xoa chỗ đó nữa nhìn ghê quá à, tôi làm vậy chỉ vì tại cô chùm đầu tôi không thấy mặt và lại tưởng có ý đồ xấu với tôi nên…. – Fany che mắt nói khi thấy cô cứ ngồi xoa xoa chỗ nữ tính
 
 
- ghê gì chứ cô cũng là con gái mà, hên là tôi là con gái nếu là con trai là mất giống với cú đá của cô rồi. Sao hồi nãy lúc tụi nó ăn hiếp cô sao không đá như thế đi. Tôi cũng muốn có con đó – cô lớn tiếng nói Fany
 
 
- tôi xin lỗi nhưng tại cô tự nhiên che hết mặt chứ bộ
 
 
-tụi nó mà biết mặt tôi là kêu đàn em đến đánh tôi thì sao, mấy tụi nó là con của những người có tiếng tăm không nên đụng vào đó là lí do cô không nên mặc hở như thế làm tụi nó để mắt đến – cô chỉ tay lên quần áo Fany
 
 
………
 
 
- này cô sao thế Fany, tôi không cố ý nói nặng nói nhẹ cô đâu– cô khều tay Fany khi thấy cô ấy đứng thừ người ra
 
 
- tôi chỉ đang nhớ lại thôi, tối hôm đó tôi cũng đi vào khu này và cùng người ấy bước vào phòng giống như vầy
 
 
- vậy cô nhớ số phòng không? Hay tả một chút về người mà dẫn cô vào phòng đi, có thể sẽ có ích vì khu này chỉ có khách VIP mới được vào và chỉ có thẻ VIP mới vô được phòng, có thể ta sẽ có thông tin gì đó -cô ra sức hỏi
 
 
- tại sao cô biết nhiều thế Jessi? – Fany lấy làm lạ và không hiểu sao cô lại mượn được thẻ VIP vì những người có thể VIP đều là người có địa vị còn cô chỉ là phục vụ bàn.
 
 
- ờ thì…tại tôi có tìm hiểu trên mạng – cô gãi đầu nói dối chẳng lẽ nói rằng cô là khách quen của quán nên rành thế
 
 
- số phòng thì hình như là…220 còn người đó thì tôi không rõ nữa vì lúc đó không có mở đèn nên không thấy rõ mặt nhưng…*hít hít* - Fany nhắm mắt nhớ lại rồi bỗng nhiên lại gần cô ngửi người cô.
 
 
- này cô làm gì thế - cô liền đẩy cô ấy ra hỏi, trong người hơi nóng lên khi cô ấy lại gần
 
 
- à tôi nhớ rồi, tôi chắc chắn người đó là con gái 100% vì trên người cũng có mùi nước hoa giống cô đó. Mùi này không lẫn vào đâu được – Fany khẳng định khiến cô ngớ ra vì khi hồi nãy đứng gần cô khi hôn cô ấy đã để ý đến thấy rất giống
 
 
- phải không đấy ? – cô khó tin hỏi lại vì làm sao lại trùng hợp như thế chứ
 
 
- đúng mà
 
 
- OK thông tin này rất bổ ích, rút ngắn được nhiều người. Giờ cô ra xe ngồi đợi kết quả đi và nhớ mặc cái này vào, tôi không muốn trường hợp hồi nãy xảy ra nữa– cô đành chấp nhận và kêu cô ấy ra xe đợi cô vì ông chủ ở đây biết cô là ai và cô không muốn Fany biết, cô muốn mình là một người hoàn toàn khác
 
 
- được rồi – Fany mặt buồn vì cô ấy cũng muốn đi chung nhưng sợ lại phiền đến cô nữa, khoác áo mà cô mặc hồi nãy vào để che bớt da thịt rồi đi ra xe như cô dặn
 
 
Cô càng thấy thích thú với Fany, trong tâm lại muốn việc tìm appa kéo dài một chút để cô có cơ hội hiểu về cô gái này hơn, ít ai thu hút cô đến thế nhất là ở đôi mắt cười. Nhờ quen biết nên chủ quán bar nhiệt tình giúp đỡ cô, cô nêu ra những thông tin mà mình biết xem có giúp được gì không. Cô tưởng rằng dễ nhưng ai ngờ khó hơn nhiều vì cô quên rằng quán bar này nổi tiếng nhất nên lượng khách VIP rất đông và đã cách đây 3 năm nên sẽ cần một thời gian mới biết được.
 
 
Sau khi biết được mình phải chờ một thời gian mới có kết quả Fany buồn rủa rượi, về nhà là nhanh bắt tay vào việc còn dang dở ở công ty vì Yoong mà đem về nhà làm. Yoong thấy umma buồn nên không muốn làm phiền tới umma, chạy lon ton đến cô nói nhỏ
 
 
- appa tối nay appa tắm cho con nha
 
 
- được chứ con yêu – cô xoa đầu cười với Yoong – đứa con mà cô ước rằng nó có thể là con mình
 
 
Vì chưa bao giờ tắm cho con nít nên cô loay hoay một hồi lâu nhưng cũng nhờ Yoong nó thông minh chỉ dẫn từng chút rằng cô phải làm gì như umma Fany thường làm. Tắm xong cho Yoong mà cô ướt hết áo vì Yoong nghịch nước nhưng mặt vẫn cười tươi rói vì nó làm cô nhớ lại hồi nhỏ mình cũng như vậy rất nghịch ngợm.
 
 
- appa à đừng làm umma buồn nữa nhé – Yoong ngây thơ nói vì tưởng tại cô mà umma nó buồn
 
 
- hả…ờ appa biết rồi, con ngủ ngon nhé – cô hôn lên trán Yoong, tay dắp chăn lên ngang ngực Yoong
 
 
- ý appa cũng có cái đó nữa hả - Yoong ngây thơ chỉ tay về phía ngực cô. Do áo dang9 ướt, cô còn mở 2 nút đầu nên khi cúi người xuống làm lộ khuôn ngực trắng hồng
 
 
- nhưng của appa ….. BỰ HƠN của umma nhiều – Yoong xòe 2 tay như đang ước lượng độ khủng giữa ngực cô và Fany
 
 
- ngủ đi nhóc con, không biết con giống ai mà khôn quá – cô phì cười bẹo má Yoong
 
 
- giống appa đó hì hì – Yoong ma lanh nhe răng sún cười
 
 
Cô vừa đến cửa phòng, giơ tay tắt đèn thì giọng thỏ thẻ của Yoong cất lên
 
 
- appa à 1/8 là sinh nhật umma đó, appa đừng quên – nghe Yoong nói thế cô chỉ biết gật đầu như nói mình biết rồi mà bản thân cô không hiểu tự nhiên Yoong lại nhắc có ý gì. Nhờ rằng ngày đó cũng sắp tới
 
 
- không biết appa này có thể làm umma Fany hạnh phúc hay không? – Yoong’s pov
 
 
Ra đến phòng khách thì thấy Fany làm việc mệt đến độ nằm ngủ cả lên bàn. Cô nhẹ nhàng bồng cô ấy vào trong phòng đặt lên giường rồi đắp chăn tử tế. Cô vén từng lọn tóc trên trán Fany để nhìn rõ hơn khuôn mặt đẹp như nữ thần của Fany. Khi ngủ nét mặt cô ấy vẫn không được thỏa mái, chắc cũng bởi vì trên vai đang gánh vác nhiều điều. Một mình nuôi con phải chịu nhiều tai tiếng. Càng ngày cô có cảm tình nhiều hơn với Fany.
 
 
Hôm nay cô tốt bất thường tự nguyện ngủ sofa nhường giường lại cho Fany. Trên bàn giữa phòng khách đang bày cả đống giấy tờ mà Fany đang làm giang giở. Cô tò mò cầm lên xem thì thấy đó là những bản thiết kế thời trang. Đúng rồi vì công ty nhà cô ta là công ty thời trang mà. Nhìn sơ qua cô công nhận Fany rất có khiếu, đúng là phó giám đốc có khác.
 
 
Nói thật cô cũng đã tốt nghiệp ngành thiết kế hạng ưu ở Mĩ, Jung gia cũng có công ty thời trang hình như đang cạnh tranh NO.1 với Hwang thị thì phải nhưng cô chưa bao giờ có ý định mà bước chân vào đó làm việc. Nó khiến cô câm ghét vì chính nó đã cướp đi người mà cô thương yêu nhất.
 
 
Tay chân ngứa ngáy, cô cầm bút vẽ lên mà bắt đầu cho ra những bản vẽ vô cùng nghệ thuật không thua gì của Fany, coi như làm giúp Fany vậy. Vẽ một hồi cũng được ba bốn bức, màu chủ đạo là màu trắng pha 1 chút màu hồng vì cô biết Fany nhà ta cuồng màu hồng và chứng minh rõ nhất là bức nào cô ấy thiết kế cũng tràn ngập màu hồng.
 
 
Vẽ đến mỏi tay, mi mắt mở hết lên thì cô lăn đùng ra ngủ. Sáng dậy cô không ngờ mình là người dạy sớm hơn Fany trong khi mọi khi cô sẽ nướng cho đến trưa. Vì từ khi mà làm việc ở quán thì thói quen cũ của cô dần bị thay đổi, không còn ngủ nhiều được nữa.
 
 
Thấy vẫn còn sớm, cô tự nhiên muốn làm bữa sáng cho 2 mẹ con liền vào bếp xem có gì mà cô làm được. Sau 1 tiếng đồng hồ món ăn bữa sáng mà cô làm đó là sandwich cá ngừ, đây coi như là kì tích mỗi lần cô vào nấu gì ngoài làm bánh mà không bị cháy bếp. Vừa dọn ra bàn thì Fany từ trong phòng bước ra.
 
 
- tại sao mình lại ngủ trong phòng nhỉ - Fany khó hiểu nhìn cô
 
 
- là tôi bế cô vào phòng đó. Tôi có làm sandwich cho bữa sáng này – cô tự trả lời với Fany
 
 
- vậy hả? cảm ơn nhé Jessi, lại phiền cô làm bữa sáng dùm– Fany đỏ mặt khi biết người bế mình vào phòng là cô
 
 
- ơ… ai vẽ đây – Fany bất ngờ nhìn vào các bản vẽ trên bàn khi tính xếp gọn vào
 
 
- à là tôi vẽ đó thấy cô đang vẽ dở nên giúp, nếu xấu cô có thể bỏ nó đi
 
 
- không xấu nó đẹp là đằng khác – Fany không tin vào mắt mình cứ xem tới xem lui mấy bức vẽ. Fany tự hỏi còn điều gì ở cô mà cô ấy chưa biết nữa
 
 
- cô quá khen, mà này Fany cô cứ đi làm bình thường đi, Yoong để tôi trông được rồi. Cứ nghỉ hoài công việc dồn lại làm mệt lắm – cô quan tâm đến Fany
 
 
- được vậy thì không còn gì bằng, nhờ Jessi vậy – Fany cảm kích khi thấy cô quan tâm tới mình thế và bắt đầu thay đổi xưng hô với cô, gọi Jessi nhiều hơn
 
.
 
.
 
- WOW ai vẽ thế đẹp quá – Hyoyeon – giám đốc công ty Hwang thị kiêm chị gái của Fany lên tiếng khen
 
 
- đẹp đúng không unnie, em không ngờ cô ấy lại vẽ được vậy – Fany trầm trồ khen
 
 
- em quen người vẽ sao. Hãy mời cô ấy về công ty mình ngay, người này sẽ giúp ích cho công ty đó
 
 
- em sẽ cố gắng thuyết phục – Fany nhún vai nói
 
 
Bản vẽ do cô thiết kế đã được lòng cả hội đồng công ty và cho triển khai tung ra thị trường. Điều đó càng khiến Fany phải tìm cách làm sao cho cô đồng ý vào công ty làm việc ngay.
 
.
 
.
 
- WHAT Fany cô muốn tôi về công ty cô làm hả - cô hét vào mặt Fany
 
 
-cô yên tâm đảm bảo lương cao – Fany hết hồn với giọng của cô và cô thuyết phục cô
 
.
 
.
 
- tôi đồng ý khi cô đáp ứng được điều kiện của tôi – cô nhếch môi nói
 
 
- điều kiện gì?
 
 
- NGỦ 1 ĐÊM ...– cô cười gian nhìn Fany
 
 

TBC tình hình có thể fic này au chuyển sang shortfic, au xin lỗi vì up trễ do dạo này nản quá làm biếng viết mà cũng ít ai đọc nhưng đảm bảo không drop


Được sửa bởi pevoisiuway_381 ngày Fri Aug 09, 2013 9:45 pm; sửa lần 1.
Về Đầu Trang Go down
beeppi95
Member
Member


Post : 151
Coins : 3992
Thanked : 10
Join date : 03/07/2013

[FANFIC-SHORTFIC] Người cha bất đắc dĩ | Jeti | PG | Note Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC-SHORTFIC] Người cha bất đắc dĩ | Jeti | PG | Note   [FANFIC-SHORTFIC] Người cha bất đắc dĩ | Jeti | PG | Note EmptyThu Jul 25, 2013 10:56 pm

Fic hay ra chap nhanh nha :)
Về Đầu Trang Go down
snsd1801
Newbie


Post : 37
Coins : 4361
Thanked : 28
Join date : 21/07/2012
Age : 30

[FANFIC-SHORTFIC] Người cha bất đắc dĩ | Jeti | PG | Note Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC-SHORTFIC] Người cha bất đắc dĩ | Jeti | PG | Note   [FANFIC-SHORTFIC] Người cha bất đắc dĩ | Jeti | PG | Note EmptySat Jul 27, 2013 8:53 pm

fic đang hay đó au...cố gắng lên nha!!! luôn ủng hộ au!!! :gau1:
Về Đầu Trang Go down
pevoisiuway_381
Newbie


Post : 60
Coins : 4326
Thanked : 87
Join date : 07/11/2012

[FANFIC-SHORTFIC] Người cha bất đắc dĩ | Jeti | PG | Note Empty
Bài gửiTiêu đề: [FANFIC-SHORTFIC] Người cha bất đắc dĩ | Jeti | PG | Chap 6   [FANFIC-SHORTFIC] Người cha bất đắc dĩ | Jeti | PG | Note EmptyFri Aug 09, 2013 9:43 pm

Chap 6

 - NGỦ 1 ĐÊM … - cô cười gian nhìn Fany, đó chỉ là những gì cô nghĩ trong đầu sau 1 thời gian sống cùng Fany. Dù là một người mẹ 1 con nhưng thân hình vẫn bốc lửa và cô thích điều đó sau hôm thấy Fany nude do bị té lần trước.Không có 1 cô gái đẹp nào mà không điêu đứng trước cô nhưng Fany thì miễn nhiễm nó. 


- sao mình biến thái thế, toàn nghĩ gì không, đến cô ấy còn không tha – cô lắc đầu xua đi ý nghĩa không mấy trong sáng của mình.


- Jessi cô đổi ý sao? Cô cứ đưa ra điều kiện đi, dù có khó khăn tôi sẽ cố đáp ứng– Fany thấy thất vọng khi nhìn cô lắc đầu liên tục tưởng rằng cô từ chối


- hả? không tôi đồng ý nhưng sẽ không ra mặt trực tiếp. Còn về điều kiện thì tôi muốn cô làm cho tôi 3 chuyện – cô giật mình nhưng nhanh giải thích với Fany và đưa ra điều kiện của mình 


- cô không muốn ra mặt sao, cô sẽ trở thành nhà thiết kế nổi tiếng đó  – Fany ngạc nhiên


- tôi không muốn nổi tiếng, tôi chỉ nhận lời vì cô đề nghị thôi. Nếu không được thì tôi đành từ chối 


- ok đương nhiên tôi đồng ý, không ra mặt thì không ra mặt còn về điều kiện của cô thì không dám chắc – Fany vì bằng mọi giá phải có cô là nhà thiết kế cho công ty nên chấp thuận, suy nghĩ về điều kiện làm 3 chuyên thì hơi ngờ ngợ


- cô yên tâm 3 chuyện mà tôi đưa ra sẽ không ghê gớm gì đâu nhưng hiện tại tôi chưa muốn gì để khi nào cần thì sẽ nói nhé – cô mỉm cười nghĩ tới việc cố sẽ được sai khiến Fany làm 3 chuyện cho mình thì thích thú


Fany có chút dè chừng trước cô khi bắt gặp cô mỉm cười có chút gì đó gian tà. Nhưng vẫn nhắm mắt gật đầu chấp nhận. 


- appa umma, hai người làm gì trong đó thế? Hay lại sản xuất em bé – Yoong bên ngoài gọi to apma mình khi 2 người cứ ở trong phòng nãy giờ. Cô nhóc lại lấy chuyện sản xuất ra nói khiến Fany mặt thêm hồng hào khi nhớ lại chuyện đó, cô đứng đối diện mà phì cười cô ấy.


- chúng ta có đứa con rất thông mình đấy vợ à, nhìn vợ lúc này rất đáng yêu– cô lợi dụng tình hình khi mở cửa ra ngoài, ghé sát tai Fany khẽ nói


Fany ngại ngùng không nói lời nào đi ngang qua cô đến sofa bồng Yoong lên cho ngồi trong lòng mình và cùng nhóc xem tivi. Cô cũng đi đến ngồi cạnh 2 mẹ con. Cả 3 đã tạo nên một hình ảnh gia đình hạnh phúc cùng đang ngồi xem ti vi – một hình ảnh mà cô đã mất đi từ nhỏ.


- á nhìn vui quá à, appa dẫn con tới đó nhé – Yoong nhìn thấy quảng cáo trên ti vi về khu vui chơi thì nhảy lên đùi cô hỏi với vẻ mặt cầu xin chờ cô có đồng ý không


- được thôi, appa sẽ dẫn con đi, Fany em có đi không?– vì có Yoong nên cô đổi cách xưng hô với Fany


- Yoong có cho umma đi chung không? – Fany xoa đầu Yoong hỏi


-đương nhiên là cả gia đình ta sẽ cùng đi rồi, trước giờ con không được đi chơi mà có cả umma và appa mà. Appa nhớ sinh nhật umma đó – Yoong thì thầm với cô nhắc về ngày sinh nhật


- appa biết rồi cô nương – cô nhéo mũi Yoong nói, Fany ngồi kế thắc mắc không biết 2 cha con đang nói gì mà Yoong cười tít mắt


Fany thấy sự có mặt của cô đã phần nào giúp Yoong vui hơn, giờ trong nhà đều đầy ấp tiếng cười. Fany cho rằng cô là một người rất đặc biệt, không phải ai cũng đồng ý trở thành 1 appa khi chỉ mới gặp mặt. Cạnh cô Fany khó kiểm soát được trái tim mình, nó như muốn chủ của mình biết rằng nó đang rung động trước cô. Số mệnh đưa đẩy cô và Fany gặp nhau và cùng sống trong 1 mái nhà. Phải chăng Fany đang dần yêu cô?
.

.

Sáng hôm mà cô và Fany sẽ dẫn Yoong đi khu vui chơi, tối hôm trước cô và Yoong dự định bí mặt sẽ chuẩn bị một chút đồ ăn và đặc biệt một cái bánh kem nhỏ mang theo vì không ngờ hôm đi chơi là sinh nhật cô ấy. 


Cô từ phòng Yoong bước ra, mặt vẫn còn buồn ngủ theo sau là bé Yoong tay cầm cá sấu bông cũng ngáp ngắn ngáp dài đi theo vào bếp chuẩn bị đồ ăn trong khi Fany vẫn còn say giấc do hôm qua làm về trễ. Từ sau vụ việc lần trước cô đã phải ngủ sofa vì tội dê xồm, do cái lưng đau không chịu nổi phải lết vào phòng Yoong ngủ ké.


 - Yoong nếu con còn buồn ngủ thì vào ngủ đi, appa làm một mình được rồi – cô thấy tội khi thấy Yoong cứ ngáp suốt


- con muốn cùng làm cơ vì hôm nay là sinh nhật umma mà, con cũng muốn thấy appa làm bánh nữa, bánh của appa làm là số 1 – Yoong đưa ngón cái lên


- con muốn ăn ké thì nói đại đi – dù sống chung không bao lâu nhưng giờ cô rất hiểu Yoong – một đứa trẻ mới gần 4 tuổi nhưng ăn rất khỏe, hên là Fany khá giả chứ không chịu không nổi lượng thức ăn mà Yoong tiêu thụ trong 1 ngày. Mà nó ăn hoài mà không mập mới lạ.


- hí hí appa đoán trúng phóc, con ghiền bánh của appa mà – Yoong gãi đầu nói

.

.

- Jessi sao lại có chiếc xe này thế đừng nói lại mượn nữa nhé – Fany mắt dòm ngó tới nội thất trên xe của cô hỏi vì không nghĩ cô đủ tiền để mua một chiếc BMW


- không phải mượn đâu, cái này Jessi tiết kiệm rồi mua, nó đẹp chứ, sau này đi chơi đâu hai mẹ con cứ nói Jessi chở đi – cô không nói dối là mượn nữa mà nói là của mình luôn


- đẹp đẹp lắm appa ơi, con thích chiếc này hơn chiếc xe hồng của umma nhiều, nó quá chói 


- nhưng Yoong à nó màu hồng đẹp mà – Fany không vui khi Yoong chê xe mình


- con không thích màu hồng cho lắm – Yoong chê môi nói. Điều Fany nghĩ lúc trước đã tới ‘ nếu con mình không thích màu hồng thì sao?’


Trong cô dường như đang hình thành một tình cảm khác khi ở bên cạnh Fany, nhờ cô ấy mà cô thấy vui hơn với đời, hiểu thế nào là gia đình hạnh phúc. Cô muốn rằng mọi thứ sẽ không thay đổi, thời gian sẽ dừng lại để cô mãi sống trong hạnh phúc hiện giờ. Dường như ông trời đã cho cô cơ hội có 1 gia đình thật sự. Và cô đang trân trọng điều đó. 
.

.

Đến khu vui chơi, Yoong hí hửng đòi chơi hết, tuy mới 3 tuổi mấy nhưng có thể vì ăn nhiều nên Yoong cao hơn mấy đứa bé khác nên cũng chơi được vài trò mà thường quá nhỏ con thì không được chơi.


Muốn được như các bạn khác Yoong đòi ngồi lên vai cô. Chiều lòng nó cô cũng đồng ý mặc cho Fany không cho vì sợ con mình té.


- Jessi khỏe lắm, Yoong không té đâu em đừng lo. Jessi bế em còn được nói chi Yoong. Hay là em không được giống Yoong nên ganh tị - cô chọc Fany


- hứ ai thèm – Fany hất mặt nói


- á kem kem kìa con muốn ăn kem – Yoong chỉ về hướng xe kem nhún nhún lên vai cô


- Yoong à đừng nhún, appa không muốn lùn hơn mẹ con đâu – câu cô nói khiến Fany mắc cười nhìn cô


- Jessi lùn hơn em sẵn mà hahaha – lần này Fany chọc lại cô khiến cô mất mặt trước Yoong


- 1 2 3 xin chào mọi người nhân dịp kỉ niệm 2 năm của khu vui chơi Kids, hôm nay chúng tôi tổ chức một cuộc thi dành cho các gia đình với các giải thưởng đặc biệt. Đó chính là 5kg thịt bò Hàn quốc và 1 chiếc xe đạp hình cá sấu cho bé, và còn nhiều giải khác nữa. Gia đình muốn tham gia thì đến khu vực sân khấu 


- thịt bò thịt bò nghe đến thèm quá à còn có xe đạp cá sấu nữa, gia đình mình thi nha appa umma– Yoong chảy nước dãi khi người ta thông báo đến giải thưởng là thịt bò và đòi thi


- umma không biết thi gì đâu Yoong – Fany vuốt lưng Yoong đang trên vai cô nói


- antue con muốn thi để có có xe đạp cá sấu đó huhuhu – Yoong òa khóc la làng làm ai ai cũng nhìn


- Yoong à đừng khóc nữa umma thương mà  – Fany khó xử nhìn Yoong


- được rồi con gái yêu, gia đình ta thi được chứ gì. Fany à chiều con một lần đi, thi không có gì khó đâu. Hãy nghĩ đến tóc Jessi đây này với lại người ta nhìn kìa– cô chỉ lên đầu cô, nó đang trở thành 1 hỗn tạp rối bùi dính dính vì nước dãi và nước mắt Yoong 


- thi thì thi – Fany cắn răng chịu thi, cô không dám thi chỉ vì xấu hổ, sợ lên đó thi không được nhưng với đứa con bướng bỉnh như Yoong thì cái gì nó đã muốn thì phải có cho bằng được


Lên tới sân khấu, có tất cả 6 gia đình thi. Khi đứng trên sân khấu, gia đình cô gây chú ý nhất vì 2 vợ chồng đều là con gái và rất xinh đẹp. Mới đây, gia đình cô đã có rất nhiều người cổ vũ.


- wow cặp vợ chồng đó xứng đôi quá – khán giả 1


- đứa con cũng rất xinh – khán giả 2


- sau đây là phần thi đầu tiên ‘ai ăn nhanh nhất’ trong gia đình sẽ đại diện 1 người để dự thi, sau phần thi này gia đình ăn chậm nhất sẽ bị loại – MC giới thiệu trò chơi


Nói tới ăn thì Yoong sáng mắt ra và xung phong thi ngay, là đứa con nít duy nhất ra thi nhưng Yoong đã khiến mọi người hả họng trố mặt nhìn với tốc độ ăn nhanh của mình. Đúng là nhỏ mà có võ. Thế là phần thắng nghiêng về gia đình cô và tiếp tục vào 2 vòng sau.


- tôi không ngờ cháu ăn khỏe quá – MC cúi người ngang với Yoong khen. Yoong hãnh diện cảm ơn lời khen đó


- tiếp theo là phần thi cho các cặp vợ chồng. Các bà vợ sẽ truyền cho chồng mình những mảnh giấy hình trái tim này……bằng miệng mình. Ai có ít hình trái tim sẽ thua – MC đưa giấy hình trái tim lên và đặt lên môi mình để giải thích, và đặc biệt giấy đó khá mỏng. 


- Jessi tôi không thi cái này đâu, kì quá à – Fany nói nhỏ vào tai cô


- thi đến đây rồi bỏ sao được – cô nén cười nhìn Fany, cô thích phần thi này môi cô và Fany sẽ gián tiếp chạm nhau


Mặt cô và Fany đối mặt nhau, hai ánh mặt nhìn nhau, Fany e ngại không dám nhìn thẳng vào cô. Cho đến khi có tiếng còi bắt đầu, Fany run rẫy đưa miếng giấy lên môi, cô không chần chừ mà đến gần ngậm lấy miếng giấy trên môi Fany. Mặc dù môi 2 hai bị ngăn bởi miếng giấy nhưng cô có thể cảm nhận đôi môi ấy.


- ôi không môi mình đã chạm vào môi cô ấy rồi nhưng tại sao mình lại thấy thích cảm giác đó thế nhỉ. Trái tim mình lại đạp nhanh nữa rồi. Không được Fany cứ thế là mày sẽ yêu cô ấy mất – Fany’s pov


Vì do cả hai đều thích cảm giác mà 2 đôi môi chạm nhau nên việc truyền giấy càng nhanh hơn.Cô và Fany cứ chạm chạm chạm và chạm cho đến khi tiếng còi kết thúc vang lên. Cuối cùng người truyền nhiều nhất lại là cô và Fany. Khán giả hò hét lên với những gì mà cô và Fany mới làm. 


Cô liếm môi nhẹ nhìn Fany còn Fany đỏ mặt ngay vì hồi nãy không chịu chơi mà khi chơi lại rất sung sức. 


- em tuyệt lắm đấy vợ yêu – cô lướt tay lên môi Fany nói


- yah gan quá ha - Fany trừng mắt nhìn cô, cô run mình lấy tay ra khỏi môi Fany


- wow cặp này ngọt ngào quá đi - khán gải bên dưới gào thét


- vậy bây giờ chúng ta chỉ còn 2 gia đình mà thôi, ta sẽ đến phần thi cuối. Đây là lúc mà 2 seobang thể hiện sức mạnh của mình. Cả 2 seobang đây phải bồng vợ mình cho đến khi 1 trong 2 người bỏ cuộc không bồng được nữa mà thôi – MC nói đến phần thi cuối làm cô đổ mồ hôi hột


- appa phải thắng đó nha – Yoong kéo tay cô nói


- appa sẽ cố nhưng umma con hơi ú sợ không bồng lâu được – cô quay mặt nói với Yoong và cố tình nói to cho Fany nghe thấy


- Jessi dám nói xấu tôi hả - Fany nhéo hông cô


- ouch xin lỗi em không ú chỉ rất ú thôi – cô xoa hông mình cười ngố 


- về nhà rồi chết với tôi – Fany không dám đụng tay chân vì do đang đứng trước nhiều người


Tới khi nói bắt đầu, cô hơi chật vật khi bồng Fany lên nhưng cũng cố điều chỉnh tư thế cho vững. Cô không thể thua được, Yoong đang giương đôi mặt mong đợi ở cô. Fany đã thả từng hơi thở lên cổ cô. Lúc này, Fany mới thấy được nét mặt quyết tâm của cô. Thấy tội cho cô phải bồng như thế này. Sức của một đứa con gái như cô lại đang phải đấu với sức trai bên cạnh nhưng bù lại vợ anh ta mập mạp. 


15, 20 phút trôi qua, tay cô mỏi nhừ nhưng vẫn đang cố sức hơn. Mặt cô mồ hôi nhễ nhại, Fany thế thấy chấm chấm mồ hôi cho cô. 


- Jessi nếu không được thì đừng cố nữa, cô sẽ bị thương đó – Fany lo cho cô nói


- không….sao…tôi…chịu..được..mà – cô giọng run run nói


Cuối cùng cặp kia cũng không chịu đựng được nữa mà bỏ cuộc. Cô đặt Fany xuống mà đầu hơi choáng. Fany vui mừng ôm chầm lấy cô vì đã chiến thắng, Yoong cũng chạy tới ôm lấy chân cô. 


- Jessi dường như tôi dần thích cô rồi – Fany’s pov. Thành ý mà cô thể hiện đã lya động lòng Fany

.

.

Lúc này, cô cùng Fany và Yoong ngồi trong khu dã ngoại, đây là nơi mà cô sẽ mừng sinh nhật cho Fany


- Jessi không sao chứ - Fany hỏi thăm khi thấy cô cứ bóp bóp tay mình


- không sao hơi tê tê, mỏi thôi à chút sẽ hết thôi


- con cảm ơn appa nhiều lắm đó – Yoong ôm cổ cô rồi tặng cô nụ hôn như lời cảm ơn đã lấy được xe đạp cho mình


- umma cũng phải thưởng cho appa đi chứ - Yoong ngây thơ hỏi.


- ờ thì vậy Jessi muốn thưởng gì?  - Fany thấy Yoong cũng nói đúng, cô đã vất vả quá


- cái Jessi muốn đó là …..- cô chồm người với phía Fany


Chụt – cô nhẹ nhàng đặt nụ hôn lên môi Fany. Fany ngây người mở to mắt nhìn cô. 


- đó chính là được hôn em. Nếu tôi nói rằng tôi đã yêu em thì em có tin không Fany?


TBC do đã nhập học nên jenny ít có thời gian viết nên từ nay sẽ up chap xen kẽ tuần này up cho fic ngi` cha bđd thì tuần sau sẽ up chap mới của fic số trời… Mong rds thông cảm. Fic này sẽ chuyển thành shortfic nên tình tiết sẽ được đẩy nhanh hơn
Về Đầu Trang Go down
beeppi95
Member
Member


Post : 151
Coins : 3992
Thanked : 10
Join date : 03/07/2013

[FANFIC-SHORTFIC] Người cha bất đắc dĩ | Jeti | PG | Note Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC-SHORTFIC] Người cha bất đắc dĩ | Jeti | PG | Note   [FANFIC-SHORTFIC] Người cha bất đắc dĩ | Jeti | PG | Note EmptyFri Aug 09, 2013 10:01 pm

Fic hay lam
Về Đầu Trang Go down
pevoisiuway_381
Newbie


Post : 60
Coins : 4326
Thanked : 87
Join date : 07/11/2012

[FANFIC-SHORTFIC] Người cha bất đắc dĩ | Jeti | PG | Note Empty
Bài gửiTiêu đề: [FANFIC-SHORTFIC] Người cha bất đắc dĩ | Jeti | PG | Chap7   [FANFIC-SHORTFIC] Người cha bất đắc dĩ | Jeti | PG | Note EmptyFri Aug 23, 2013 9:29 pm

HAPPY JETI’S DAY ^.^

Chap 7


Thấy nãy giờ Fany không lên tiếng, chỉ nhìn cô với ánh mắt ngạc nhiên. Hay là cô ấy không thích cô. Trước đây không ai mà không điêu đổ cô mà giờ Fany là người mà cô chủ động nói lời yêu trước chẳng lẽ lại bị từ chối.


- Fany em không tin tôi sao? Tôi nói tôi yêu em thật lòng đó– cô thành tâm thành ý nói lên tình cảm đang dần hình thành nhiều hơn trong tim cô


- có thể điều tôi mới nói quá đường đột nhưng tôi chỉ muốn biết em có một chút cảm tình gì tới tôi không? Nếu không thì em cứ nói, tôi sẽ hiểu mà – mặc dù cô không mong chờ Fany sẽ nói không nhưng cô phải hiểu cho cô ấy vì lúc này Fany rất khó xử


- appa với umma làm như 2 người mới yêu nhau lần đầu thế. Con thấy trong các bộ phim tình cảm con thường xem cùng umma là chỉ khi 2 người yêu nhau rồi mới có con mà. Và con là thành quả được tạo ra nè – Yoong ngây ngô chỉ tay vào mình nói mà điều đó khiến Fany càng ngại thêm


- còn nhỏ mà sao con biết nhiều thế Yoong. Hay con lại hỏi umma dùm appa là umma có thích appa không nha – cô nhờ vã Yoong khi thấy Fany không có hồi âm gì


- appa yên tâm để con ra tay cho nhưng với điều kiện sáng nào appa cũng phải làm bánh cho con ăn đấy nhé  -  Yoong nở nụ cười nham hiểm nhìn cô


- biết rồi cô nương, khôn quá đi à – cô xoa đầu Yoong nói


Fany ngây người chỉ vì nãy giờ cô ấy đang đấu trí tư tưởng bản thân. Fany cũng muốn nói có mà cũng muốn nói không. Fany đúng rằng đã có tình cảm với cô nhưng không dám nói vì nghĩ rằng mình không xứng với cô.


- Mình biết nói làm sao với Jessi đây. - Fany’s pov


Khi Fany đang chu du trong suy nghĩ của mình thì Yoong đi lại khều khều hỏi umma mình. Yoong đã dùng trí thông minh của mình mà hỏi Fany khiến cô ấy phải nói ‘có’


- umma có sợ bọ không? – Yoong nói nhỏ vào tai Fany


- có đương nhiên rồi – Fany đã rơi vào bẫy của Yoong, ngây thơ nói có


Cô ngồi đó không biết Yoong đã nói gì vào tai Fany mà cô ấy nói có ngọt sớt. Lòng cô vui không tả được, muốn đứng nhảy tưng bừng nhưng phải kiềm chế chứ không người ta tưởng cô bị khùng. 


Cô từng có một mối tình rất đẹp. Đang đến thời kì đẹp nhất của tình yêu và tính đi đến hôn nhân thì cô gái ấy đã nói lời chia tay với cô. Lần đầu tiên, cô phải nếm trải nỗi đau vì tình như thế. Sau đêm cả 2 người chia tay, cô và cô gái ấy không còn gặp mặt nhau nữa. Cô tưởng rằng chắc cô gái ấy đã chán ghét cô và đi tìm người khác rồi chăng.


Từ đó trở đi, cô tự ép mình vào những đêm thác loạn cùng các cô gái từ các quán bar để quên đi cô gái ấy. Khi ở cùng với Fany, cô đã không còn nhớ về nó nữa. Cô ấy đã dần làm thay đổi cô. 


Mặc dù đã có 1 con nhưng thân hình cũa Fany không thua kém gì so với người mẫu cả. Fany sở hữu một nét đẹp của một nữ thần khiến cô khó lòng rời mắt khỏi. Sau sự cố trong phòng tắm, tối ngủ cô cứ mơ về nó mãi, khi được chạm vào bầu ngực trắng nõn ấy và thèm khát được chạm một lần nữa. 


Điều mà cô bị thu hút nhiều nhất là cách mà Fany một mình nuôi Yoong, cách mà 2 mẹ con bảo vệ lẫn nhau, và sự hạnh phúc luôn toát lên từ cả 2. Fany chịu đựng rất nhiều, là người phụ nữ kiên cường nhất mà cô từng thấy. 


Những nụ cười luôn thường trực trên mặt của Fany và Yoong đang dần sưởi ấm trái tim lạnh giá bấy lâu nay của cô. Và câu trả lời ‘có’ đó làm cô bay bỗng lên 9 tầng mây. 


- umma có thích màu hồng không? – Yoong tiếp tục hỏi Fany


- cái này còn phải hỏi đương nhiên thích rồi – một lần nữa câu trả lời từ Fany khiến cô gây hiểu lầm .


Cứ thế mà Yoong cứ hỏi Fany liền tục và những từ ‘có’ được thốt ra. Đến câu hỏi cuối, Fany trả lời xong liền ôm mặt hối hận vì bị chính đứa con mình mang nặng đẻ đau chơi một vố. 


- cuối cùng umma có yêu appa không? – câu hỏi này Yoong cố tình nói lớn cho cô cùng nghe


- có chứ - do bị Yoong hỏi dồn dập nên Fany bị liệu mà nói có luôn. Nói xong mới chợt nhận ra Fany bịt miệng lại nhìn cô.


- hihihi vậy là con hoàn thành xong nhiệm vụ rồi nhé appa yêu – Yoong cười tươi với cô nói 


Cô không chừng chừ mà ôm chầm lấy Fany. Hôn nhẹ lên má Fany trong lúc ôm, tim cô đập mạnh khi được ôm cô ấy như thế này. Yoong thấy thế cũng nhào vào ôm luôn. Làm ai ai cũng nhìn với con mắt ngưỡng mộ về gia đình này.


- tôi rất hạnh phúc khi được nghe em nói thế Fany. Tôi tưởng rằng em sẽ nói không chứ. Tôi đảm bảo sẽ luôn yêu thương chăm sóc 2 mẹ con em thật tốt – cô đã nói ra điều mà cô luôn muốn nói vì đây sẽ là gia đình của riêng cô


- appa umma à con yêu hai người lắm đó – trước giờ đây là khoảnh khắc mà Yoong thấy hạnh phúc nhất khi được ở trong vòng tay của cả appa và umma mình. 


Nhưng một điều rất kì lạ là Fany không từ chối cái ôm đó từ cô. Không phủ nhận lại điều mình mới vừa nói chỉ vì cô ấy đang thầm cảm ơn đứa con ngốc của mình đã giúp Fany nói ra điều mà Fany muốn nói với cô. 


- giờ thì chúng ta hát mình mừng sinh nhật em nhé – cô thoát khỏi cái ôm và tiến hành những gì mình đã chuẩn bị


- Jessi biết hôm nay sinh nhật em sao? – Fany đi đến từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác


- cũng nhờ có Yoong đó, hôm nay Yoong nhà ta lập công lớn lắm nha. Appa sẽ thưởng đậm – cô nhéo má Yoong


Tiếp sau đó, cô bày bánh do chính tay cô làm ra, toàn bộ đều được phủ ngập màu hồng. Bài hát chúc mừng sinh nhật vang lên rộn rả. Cả 3 người đã cùng trải qua một ngày vui vẻ. Nhiều cảm xúc xen lẫn nhau.
.

.

Sáng hôm sau, cô đi làm với tâm trạng không thể nào tốt hơn. Mặc dù giữa cô và Fany, cô luôn là người chủ động thân mật trước với Fany nhưng cô vẫn vui vì được Fany đáp trả dù có hơi rụt rè. 


- thôi rồi Sica của chúng ta bị khùng, đứng cười một mình – Yul đi tới lác đầu, chặc lưỡi nói


- bệnh đến cực điểm luôn, làm mất hết hình tượng ‘ Tam đại mĩ nam’ của chúng ta đã gầy dựng – Soo nói thêm vào


- mình nên suy nghĩ có nên cho cậu ấy làm việc nữa không nhỉ, khách sẽ tưởng quán này là nhà thương điên mất- Tae vuốt càm suy tư


- các cậu chọc đủ chưa, muốn chết hả - cô trừng mất nhìn những người bạn ‘tốt’ của mình


- bình tĩnh bạn hiền đừng nóng chứ. Tự nhiên hôm nay cậu lạ thế, vì tớ biết cậu ít khi cười mà – Tae nhanh chữa cháy


-  nhìn biểu hiện của cậu ấy chỉ có thể là….- Yul bá cổ cô đoán mò


- không lẽ cậu đang….YÊU – TaeSooYul đồng thanh nói lớn làm khách trong quán giật mình nhìn họ


- điên hả nói chi lớn thế, người ta nhìn kìa. Các fan của tớ nghe được thì sao mất khách như chơi đó – cô cóc đầu từng người nói


- vậy cậu đang yêu sao? Mà yêu ai mới được – Soo thắc mắc


- đừng nói là cậu và Fany đang yêu nhau nha. Vì ngoài cô ấy thì cậu có tiếp xúc với ai khác đâu- Tae lập luận nói


Cô không trả lời chỉ cười như nói đó chính là sự thật, để họ tự hiểu. 


- hahaha vậy là đúng rồi chứ gì. Sunny baby à đúng như Tae đoán Sica đã đổ trước Fany rồi. Đêm nay phải làm như đã cá cược nhé – Tae hóng giọng nói với Sunny 


- cậu đưa tớ ra để cá hả? Muốn tớ chặt hết mấy ngón tay để ‘hành sự’ luôn không – cô hăm dọa


- Sica yêu quý, tớ còn muốn cho Seohyun một đứa em. Tha tớ lần này nha – Tae mếu máo cầu xin


- còn lần nữa chết với mình, đánh cho cậu lùn còn 1m luôn– cô ỷ mình cao hơn Tae nên lấn tới


- chà lúc gặp Fany tụi tớ cũng thích lắm nha nhưng giờ biết cậu lấy mất rồi thôi thì từ bỏ vậy – Yul và Soo cũng được gặp Fany rồi khi cô ấy lại đón Yoong vì nhiều hôm cô phải trông Yoong cho cô ấy đi làm


- Sica à nhưng còn việc tìm appa ruột của Yoong thì sao? Cậu định giả làm appa Yoong suốt đời


- lúc trước tớ không muốn nhưng giờ lại cầu mong tớ mãi là appa Yoong như thế vì sợ rằng nếu tìm ra appa thật thì lúc đó sẽ rắc rối lắm có khi chuyện làm người yêu với Fany sẽ bị trục trặc mất


- này cậu đừng bi quan như thế miễn là Fany và cậu luôn có nhau là được – Tae an ủi cô

.

.

Hiện tại, cô đang mệt mỏi nằm dài lên bàn ăn, nhìn phía sau lưng của Fany mà cười. Cô ấy đang tự tay làm mì gói cho cô ăn vì hôm nay cô đi làm về trễ do quán quá đông khách. Nhìn cô ấy thôi mà cô đã thấy no rồi. Nhìn từ mọi phía Fany đều đẹp cả. 


Tình cảm giữa 2 người càng tiến triển hơn. Cô đã tự cho phép mình ôm Fany mọi lúc mọi nơi. Đến cả Yoong còn không được ôm umma mình nhiều như cô đâu. Và lúc này cũng thế cô đang ôm Fany từ phía sau trong khi cô ấy đang nấu nước sôi để làm mì ramen


- cho Jessi ôm em một chút nhé – cô từ phía sau phả từng hơi nóng lên cổ Fany


- Jessi mệt lắm sao? – Fany quan tâm cô khi thấy cô kê càm lên vai cô, mắt nhắm lại


- có một chút thôi nhưng chỉ ôm em là hết mệt liền à – cô trả lời khi mắt vẫn còn nhắm, cảm nhận từng hơi ấm từ người Fany, nó giúp cô thoải mái hơn


- dẻo miệng quá đi. Nếu giờ này mà em không còn thức để chuẩn bị cho buổi biểu diễn ngày mai là chắc Jessi nhịn đói đi ngủ luôn rồi. Người gì ốm nhom à – Fany chạm lên bàn tay cô đang ngự tại eo mình dịu dàng nói


- coi bộ em hiểu Jessi quá nhỉ. Đừng mãi lo cho Jessi nên tự lo cho em đi, làm việc gì cho đến khuya thế này – cô hôn lên mái tóc mượt mà của Fany 


- tại mai là ngày ra mắt bộ sưu tập mới do chính em và Jessi thiết kế nên em muốn nó phải thật hoàn hảo. Ngày mai, Jessi muốn đi với em không?


- thôi em đi một mình đi Jessi không thích tới những nơi như thế đâu, Jessi không muốn ra mặt mà – cô từ chối khéo vì cô sợ nếu đi nhiều người sẽ biết rằng tiểu thư của công ty đối thủ nhà họ Jung đang quen Hwang tiểu thư là chết


- uổng quá em muốn Jessi thấy những mẫu thiết kế mà Jessi đã vẽ cơ nó rất đẹp. Thôi thì Jessi ở nhà giữ Yoong dùm em nha – Fany chớp chớp mắt với cô, đang có ý nhờ vã


- lệnh em là lệnh trời, Jessi sẽ trông Yoong cho, em yên tâm nhé – cô đưa tay lên trán làm động tác như trong quân đội tỏ ý mình xin tuyên lệnh


- nhưng em không yên tâm lắm vì dạo này thấy nhà này đang có đến 2 đứa con nít vậy – Fany chau mày nhìn cô. Hình như sau hôm sinh nhật Fany, cô như người khác luôn thể hiện một mặt khác của bản thân đó là tính hay trẻ con. Hành động khi chơi cùng Yoong khiến Fany nhìn vào thấy cô như một đứa trẻ vậy. Cô năng động hẳn ra.


- hehe ý em nói là Jessi với Yoong hả - cô gãi đầu nói


- chứ còn ai vào đây, em không nghĩ Jessi cũng có khía cạnh này nha, trẻ con thấy sợ, còn giành ăn socola với Yoong 


- tại Jessi cũng thích socola chứ bộ - cô bĩu môi với Fany


- càng ngày em thấy Jessi với Yoong giống nhau nhiều điểm lắm nha. Dễ thương như nhau vậy, Jessi ngồi ăn đi nha, em vào trước làm tiếp đây- Fany để tô mì lên bàn, hôn phớt nhẹ lên môi cô và vào phòng


Cô chạm tay lên môi, cười ngố vì đây là lần đầu Fany chủ động hôn cô chứ không phải cô. Cô ngồi xuống ăn nhanh rồi vào phòng với Fany yêu dấu. Hiện giờ cô đã được ngủ chung phòng với Fany. Mỗi tối được ôm cô ấy ngủ ngoài ra bị cấm tuyệt đối những hành động biến thái chứ không bị đuổi ra sofa nữa.

.

.

- mọi người nhanh thay trang phục. 30 phút nữa buổi diễn bắt đầu rồi – Fany điều động mọi người, cô ấy đang rất căng thăng làm việc hết mình cho đêm nay 


- Fany có chuyện rồi. Người mẫu chính đột nhiên ngã bệnh. Giờ tính sao đây – Hyoyeon sau khi kiểm tra lần cuối thì thấy thiếu người


- sao cơ, tại sao lại có chuyện đó – Fany hỗn loạn vì sắp tới giờ


- theo như mấy người mẫu khác nói thì tại cô ta nhịn ăn để giảm cân nên giờ ngất xỉu đang nằm trong bệnh viện rồi – Hyoyeon cũng lo về chuyện này


- thiệt tình giờ lấy đâu ra người mẫu đây chứ? – Fany bực mình nói


- hay em thay thế đi – Hyoyeon đưa ra cách


- đương nhiên không thể rồi, số đo bộ áo khác với số đo của em. Nhìn lại chị chắc cũng không mặc vừa – Fany điên đầu đi tới đi lui suy nghĩ


Bỗng Fany  chợt nhớ ra một người có thể giúp cô lúc này, người vừa có khuôn mặt đep, chiều cao tương đối, có thể sẽ mặc vừa bộ áo nên nhanh móc điện thoại ra gọi


- Jessi em cần Jessi đến công ty em ngay. Hiện giờ em đang thiếu người mẫu – người đó chính là cô


- ý em là Jessi sẽ làm người mẫu thay thế hả không được đâu – cô đầu dây bên kia ngeh vậy liền từ chối


- Jessi dám nói không hả, muốn em đuổi ra sofa không? Nhanh đến đây ngay, em đang gấp lắm đấy. Cứ bế theo Yoong đi không sao đâu sẽ có người giữ nó – Fany hướng mắt về phía unnie Hyoyeon của mình người sẽ trông Yoong. Hyoyeon hiểu ngay liền gật đầu


- Jessi biết ùi, giọng em hôm nay đáng sợ quá à – nghe tới sofa là cô ớn lạnh liền cụp mấy nghe theo, nhanh chạy xe đến


- là ai thế Fany ? – Hyoyeon tò mò hỏi


- người yêu hiện tại của em và là người đã cùng em thiết kế lên bộ sưu tập này


- OMG unnie cầu mong gặp người này lâu rồi nha là người yêu luôn. Appa mà biết là em chết chắc – Hyoyeon nháy mắt với Fany làm cô ấy đỏ mặt vì cô ấy mới thừa nhận với unnie mình rằng cô là người yêu của cô ấy


Cô đang trên đường tới buổi biểu diễn mà không biết rằng tối nay cô sẽ gặp một người mà cô không ngờ tới 


TBC Rds nhớ cmt và vote cho Jenny để có động lực viết tiếp nha. Dạo này thấy fic ít ai xem quá à, buồn ghê luôn T.T
Về Đầu Trang Go down
pevoisiuway_381
Newbie


Post : 60
Coins : 4326
Thanked : 87
Join date : 07/11/2012

[FANFIC-SHORTFIC] Người cha bất đắc dĩ | Jeti | PG | Note Empty
Bài gửiTiêu đề: [FANFIC-SHORTFIC] Người cha bất đắc dĩ | Jeti | PG | Chap 8.1   [FANFIC-SHORTFIC] Người cha bất đắc dĩ | Jeti | PG | Note EmptySat Sep 14, 2013 8:05 pm

Chap 8.1

Ngồi trên xe, cô cứ suy nghĩ mãi đó là buổi biểu diễn thời trang để ra mắt bộ sưu tập mới thì đương nhiên sẽ có mặt của báo chí cũng như những người trong ngành và có thể appa cô cũng xuất hiện. 


Nhưng cãi lời Fany thì cô sẽ bị ăn bơ mất. Đây cũng là sự kiện quan trọng mà Fany đã bỏ không ít công sức nên cô không thể từ chối. Chẳng lẽ không có cách vừa giúp cô không ra mặt vừa giúp cho Fany về phần người mẫu hay sao?   


Cô vận dụng hết khả năng suy nghĩ cao độ và cuối cùng cũng có cách để giải quyết. Cô lái xe vọt đến quán để nhờ giúp đỡ 2 bằng hữu cao kều của mình. Cô phải thuyết phục mãi SooYul mới chịu giúp.


- Soo, Yul đẹp ‘trai’ giúp tớ lần này đi mà, nhanh đồng ý buổi diễn sắp bắt đầu rồi– cô mặt mếu cầu cứu


- tự nhiên kêu tụi tớ làm người mẫu gì đó, có làm hồi nào đâu mà biết, để bị quê mặt hả– Yul chống hông nói


- trời nó cũng giống như cách mấy cậu lượn tới lượn lui trong quán để tán gái thôi


- nhưng nếu tụi tớ giúp cậu thì được gì chứ? – Soo hỏi


- ừm thì….tớ sẽ giúp 2 cậu có được số điện thoại của các cô người mẫu được chưa? Mấy cậu lời quá còn gì, đến đó sẽ được thay đồ cùng gái đẹp, sẽ được ngắm những thân hình lõa lồi bốc lửa – cô nói tới đó cũng tự nghĩ nếu là mình thì sẽ được nhìn sướng cả mắt đây


- HAHAHA tụi tớ đồng ý– SooYul mặt gian cười to. cô bó tay 2 tên biến thái này, nói thế là chịu liền. Coi bộ mình cũng thông minh thật.


- Taeyeon cậu muốn đi luôn không? Vui lắm đấy – cô còn có ý định rủ thêm bạn lùn đi luôn


- ực muốn nhưng không được đâu mấy tình yêu. Tốt nhất các cậu nên đi đi không mấy giây sao bị đánh bây giờ – Taeyeon rầu rĩ


- là sao nhỉ? – cô và SooYul khó hiểu với lời của Tae nhưng sao đó liền hiểu ngay


- dám rủ chồng tôi đi ngắm gái hả,  3 người chết với tôi – Sunny từ đâu chạy ra, tay cầm chổi rượt tụi cô


- á chạy thôi – cả 3 người vắt chân lên cổ mà chạy chỉ vì cái miệng hại cái thân


Đến trước cửa công ty, trời đoán không bằng cô đoán, đúng là appa cô cũng có mặt mặc dù là đối thủ của nhau. Cô ẵm Yoong trên tay cùng SooYul bước nhanh vào sau sân khấu để gặp Fany ngay. 


Cô bắt gặp hình ảnh Fany hồi hộp đi qua đi lại đang chờ cô làm cô phì cười mà đến gần.


- Fany à, Jessi đến rồi đây – cô dùng giọng ngọt hết mức của mình để gọi Fany


- ơ Jessi đến rồi sao? Lâu hơn em nghĩ đấy, nhanh vào thay đồ đi – Fany đón Yoong từ tay cô


- không cần Jessi có đem theo người để thay thế rồi. Sooyoung và Yuri được chứ, chiều cao và thân hình chuẩn thế này ăn đứt Jessi luôn.– cô đẩy SooYul lên phía trước


- ồ nhỉ SooYul sao em không nghĩ tới– Fany đập tay lên trán nói


- Jessi định dẫn thêm cả Taeyeon mà chưa gì đã bị Sunny cầm chổi đuổi như đuổi tà rồi vì dám xúi bậy seobang cô ấy đi xem chân dài


- Jessi gan nhỉ em sẽ tính xổ sau. SooYul này vậy thì tớ làm phiền 2 cậu rồi – Fany hằng giọng nhìn cô. Thôi rồi tối bị xử đẹp, chưa đánh đã khai


- không có gì. Sica cậu nhớ điều đã nói đấy –Yul cười tươi rồi bước tới phòng thay đồ. 


- ôi chao cô nàng xinh đẹp này là ai nhỉ, chút nữa đi chơi với tôi nhé - Trong khi đó Sooyoung đi ngang qua Hyoyeon không quên đem lời tán tỉnh


- muốn chết hả- Hyoyeon giơ nắm đấm dọa


- Jessica mình chọn cô này đấy nhé rất cá tính và tớ thích điều đó – Sooyoung chỉ tay vào Hyoyeon ý nói cô ấy muốn cô này rồi cũng đi theo Yul vào thay trang phục 


Cô nhìn Hyoyeon với con mắt tò mò không biết cô ấy là ai mà Yoong dễ dàng cho cô ấy ẫm bồng, hôn hít lên má như thế. Cô ấy có phần gì đó rất giống Fany. Cô mãi nghĩ mà không biết Fany đang đứng bên cạnh nhìn chầm vào cô.


- Jessi đang nghĩ gì ghê thế? Chắc đang thắc mắc với cô ấy hả. Hyoyeon là unnie của em đó,em đã nói với unnie về Jessi rồi đó – Fany đánh nhẹ lên vai cô hỏi


- unnie của em sao? Thế là chị vợ tương lai rồi, phải chào hỏi mới được – cô quàng tay lên vai Fany tiến về Hyoyeon, nghe cô nói thế làm Fany khẽ đỏ mặt 


- chào unnie em là Jessica rất vui khi được biết unnie đây – cô tay bắt mặt mừng chào hỏi đàng hoàng


- ừm unnie là Hyoyeon, unnie mừng khi được biết em đang chăm sóc cho Fany và đứa cháu nghịch ngợm này – Hyoyeon bẹo má Yoong đang trên tay mình


Hyoyeon có thể nói là người chị thấu hiểu em gái Fany của mình nhất. Cô ấy luôn che chở cho Fany là người ở cạnh Fany khi cô ấy yếu đuối nhất với dư luận không chồng mà có con. 


Hyoyeon luôn bênh vực Fany trước appa mình, từ đó mà cô ấy cũng dọn ra ở riêng vì không chịu nỗi cách mà appa xử sự. Là giám đốc của Hwang thị, còn trẻ nhưng có tài , khổ nỗi bạo lực quá khiến không ai dám làm bạn trai cho nên còn độc thân chờ đợi ý trung nhân.


- đó là bổn phận của em mà, Fany thôi em đi chuẩn bị cho buổi điễn đi – cô đưa 2 tay lên mặt Fany xoa 2 bên má trìu mến nói


- hôm nay nếu không có Jessie em không biết phải làm sao nữa. – Fany khoe mắt long lanh với cô


- thế tối về em thưởng gì đó cho Jessi như lời cảm ơn đi – cô rót mật vào tai Fany


- ya unnie em đang ở đây đó, ăn nói cẩn thận vào – Fany hừ giọng


- yên tâm đi em gái yêu, unnie chưa nghe gì đâu phải không Yoong – cô quay sang hỏi Yoong mặc dù không biết gì Yoong cũng gật đầu


Sau đó, cô cũng rời đi lấy lí do là mình không thích hợp với mấy sự kiện này để tránh gặp mặt ông Jung nếu không sẽ gặp rắc rối ngay. Yoong thì đòi ở lại với dì Hyoyeon nên cô một mình đi về mà không cần chờ đón vì sau buổi diễn Fany còn buổi tiệc với nhân viên.


Thế là tối nay cô cô đơn một mình. Đeo cặp kính đen lên, cô bước ra khỏi tập đoàn Hwang thị. Và hình ảnh của cô đã làm một cô gái ăn bận sang trọng với các vệ sĩ bên cạnh phải mất hồn khi bắt gặp người mà mình luôn giữ mãi trong tim sau đêm chia tay đầy nước mắt đó.


- anh MinSuk hồi tôi dự buổi diễn xong sẽ không ở lại dự tiệc hãy báo cho bên phía đối tác đi. À cử người theo dõi cô gái đeo kính đen đó luôn – cô gái toát lên vẻ lạnh lùng


- vâng thưa cô – anh ta cúi đầu cử người đi theo cô ngay


- Sica không biết lúc này Sica còn nhớ về em hay không? Em đã trở về rồi đây. Giờ đã có tiền bạc và địa vị chắc đã xứng đáng với Sica rồi chứ? Em sẽ khiến Sica yêu em một lần nữa - cô gái nhìn hình bóng cô từ phía sau trầm mặt suy tư



TBC hehe còn phần 2 nữa nhé rds. Mai Jenny sẽ up vì thấy phần sau có vấn đề phải sửa lại. Xin cáo lỗi vì dạo gần đây do việc học cần chấn chỉnh nên 1 tuần ko up fic * cúi đầu xin lỗi*
Về Đầu Trang Go down
pevoisiuway_381
Newbie


Post : 60
Coins : 4326
Thanked : 87
Join date : 07/11/2012

[FANFIC-SHORTFIC] Người cha bất đắc dĩ | Jeti | PG | Note Empty
Bài gửiTiêu đề: [FANFIC-SHORTFIC] Người cha bất đắc dĩ | Jeti | PG | Chap 8.2   [FANFIC-SHORTFIC] Người cha bất đắc dĩ | Jeti | PG | Note EmptySun Sep 15, 2013 8:50 pm

Chap 8.2

Tâm trạng tối nay của cô có điều khác lạ, trong lòng cảm nhận được rằng mình sắp gặp chuyện gì đó. Không hiểu sao đôi chân cô đã dẫn cô đến nơi chứa nhiều kỉ niệm nhất cuộc đời cô. Kỉ niệm vui buồn đều lưu giữ mãi tại đó. Đó là công viên gần bờ sông Hàn.


Những làn gió lạnh len lỏi lên từng kẽ tóc. Hơi thở nóng ấm của cô hòa cùng khí trời đặc biệt riêng chỉ có ở Hàn Quốc. Cầm bịch đựng những lon bia cô vừa mới mua từ cửa hàng tiện dụng gần đó, cô sải bước vào khu công viên vắng vẻ. Ngồi lên xích đu, cô lấy một lon ra bắt đầu uống, thường cô uống rượu thôi nhưng hôm nay uống bia mùi vị khang khác làm cô thấy thú vi


Những hình ảnh nhiều năm trước ồ ạt trở về lấp đầy tâm trí cô. Cái cầu tuột đó, cái xích đu đó nơi mà lưu giữ tuổi thơ của cô khi được umma dẫn đi chơi. Hồi nhỏ tuần nào cô cũng được dẫn ra đây chơi, tập chạy xe đạp. 

Flashback


- umma à, đừng buông tay nha, con sợ lém – cô phiên bản tí hon tay cầm lái nhưng mắt luôn quay lại đằng sau chắc rằng umma mình vẫn còn ở đó


- yên tâm umma không buông tay đâu, con đạp chân đi, nhớ nhìn về phía trước kìa – bà Jung mềm mỏng nói


- phù…con mệt rồi umma…phù không tập nữa đâu – cô bĩu môi với bà Jung không chịu tập nữa mặc dù mới đạp được 5 phút


- đúng là cô công chúa lười của umma. Thôi lại đây ngồi, umma lấy nước cho uống – bà Jung kí nhẹ vào đầu cô rồi nắm lấy bàn tay nhỏ xíu mà dắt đến ghế ngồi


- khà… đã khát ghê luôn, con không cần tập xe nữa đâu vì con có umma chở rồi mà – cô chớp chớp đôi mắt nâu tuyệt đẹp thừa hưởng từ bà Jung nhìn umma mình nhõng nhẽo


- con gái à, umma đâu ở bên con mãi được – bà Jung nở nụ cười hiền hậu vuốt mái tóc vàng nâu của con gái mình


- antue con chỉ cần umma và appa ở cạnh con mãi cơ – cô ôm lấy eo bà Jung dụi mặt vào


- con không định lấy vợ sao? Nghe lời umma con phải biết tự lập để mai sau nuôi sống gia đình con nữa chứ. Không chịu thì umma không thương nữa đâu


- hức con biết rồi mà, sao hôm nay appa không đi chơi với 2 mẹ con mình vậy umma – cô có hơi buồn vì ít khi được đi chơi cùng ông Jung


- à appa con bận chuyện công ty, để khi khác appa sẽ đi cùng há – bà Jung cũng buồn lòng vì suốt ngày chồng mình chỉ biết làm việc không quan tâm đến vợ con mình


End flashback


Bên cạnh kỉ niệm đó, cô còn luôn nhớ về người bạn gái cũ của mình – người cô dành trọn tình yêu chỉ sau bà Jung.  Goo Hara người con gái cô yêu từ thời đại học. Nhà cô ấy nghèo khó nhưng vẫn luôn kiếm tiền cho cô ấy học hết đại học. Hara chăm chỉ làm lụm mỗi ngày để phụ giúp gia đình.


Lần đầu tiên gặp cô ấy và hình thành tình cảm khi Hara bị đám con gái nhà giàu ăn hiếp. Từ đó cô luôn bảo vệ, đi đâu cũng kè kè bên Hara. Nhiều lời không hay ho làm tổn thương lòng tự trọng nhiều lần Hara có ý muốn chia tay vì mình không xứng đáng có được cô. Nhưng vì yêu Hara cô bất chấp tất cả kể cả appa mình không chấp thuận.


Công viên này là nơi cô và Hara hẹn nhau gặp mặt. Cùng tạo nhiều tiếng cười, kí ức đẹp cùng nhau và cũng là nơi mà Hara nói lời chia tay với cô. Tối đó cô chỉ biết chết chân tại chỗ nhìn Hara bước đi càng xa mình hơn mà không dám chạy lại níu giữ vì lúc đó trái tim cô đã vỡ vụn vì tình.


Flashback


- Sica, chúng ta chia tay đi – Hara nhìn mong lung chỗ khác không dám nhìn thẳng mặt để tránh cho cô thấy đôi mắt dần ngấn nước


- em nói gì vậy Hara, chúng ta đang hạnh phúc bên nhau mà – cô không tin rằng Hara dám chia tay cô


- nhưng tôi chán cô rồi, tôi kiếm được người khác tốt hơn nên chia tay cô thôi – Hara lạnh lùng nói


- em cư xử gì lạ vậy, hãy nhìn thẳng Sica này, nói rằng em chỉ đùa đi – cô nắm 2 bả vai Hara để cô ấy đối diện với cô 


- tôi không đùa, tôi muốn chấm dứt, mai mốt đừng gặp mặt hay gọi điện gì nữa. Hai ta coi nhau là người xa lạ. Tôi nghĩ Sica sẽ tìm được người khác tốt hơn để thay thế tôi thôi – Hara kiềm nén lắm để không ào khóc trước mặt cô 


- không Sica không đồng ý chia tay, Sica yêu em thật lòng mà Hara – cô cố níu kéo thêm chút nữa


- nhưng tôi không còn yêu Sica nữa, tạm biệt – Hara xoay lưng rời đi để che giấu nước mắt chày ròng của mình sau đó 


End flashback


Tối đêm đó, cô khóc ôm trái tim đau của mình, nhào đầu vào rượu chè để quên đi mà không được. Nhưng từ khi sống cạnh 2 mẹ con Fany, cô đã dần quên được. Không hiểu sao hôm nay lại đến đây để lại nhớ về nó. Phải chăng cô sẽ gặp lại Hara sau từng ấy năm 2 người không gặp.


Trong khi đó, buổi diễn của Fany cũng kết thúc và bắt đầu nhập tiệc. Fany trong bộ váy hồng đi từng bàn để chào từng vị khách quý. Lúc này., Hara chuẩn bị rời đi thì thấy Fany cũng lịch sự chào 1 tiếng rồi về.


- ô xin chào cô Goo Hara, tôi thật cảm kích khi cô lặn lội từ Pháp qua đây – Fany nghiêm túc đối thoại với vị khách này vì khó lắm mời được cô ấy hợp tác phát triển sản phẩm qua Pháp


- à không có gì, vì tôi bị bộ sưu tập của cô thu hút mà, tôi đang tò mò không biết người đồng thiết kế với cô là người như thế nào nhỉ? Tại sao lại giấu mặt chỉ biết được mỗi cái tên Ms J. Tôi Hara đây rất muốn gặp mặt người đó – Hara nhiệt tình đáp


- người này không thích chỗ đông người lắm, nếu được tôi sẽ hẹn riêng với cô ấy cho 2 người gặp mặt – Fany nở nụ cười xả giao


- vậy thì còn gì bằng, cô Hwang này tôi xin lỗi vì tôi phải đi, không ở lại ăn tiệc được


- không sao cô có việc bận thì có thể đi trước. Tôi tiễn cô – Fany đưa Hara ra tận cửa


- thật phiền cô quá, tôi mong quan hệ hợp tác của chúng ta sẽ tốt đẹp – Hara chào Fany một tiếng rồi lên xe rời khỏi


Hara ngồi trên xe limo đen tiến ra con đường chính của Seoul. Trong đầu Hara hiện chỉ có hình ảnh cô mà thôi và rất muốn gặp cô ngay lập tức. 


- anh MinSuk hiện tại cô gái mà tôi kêu theo dõi đang ở đâu? 


- à vâng, người của tôi báo lại là cô ấy đang ngồi trong công viên gần sông Hàn ạ - anh ta lẽ phép trả lời


- ừm vậy hãy đến đó ngay – Hara bất ngờ khi nghe địa điểm đó


- mình còn có cơ hội rồi, Sica còn nhớ đến nơi đó, chứng minh cô ấy vẫn chưa quên được mình – Hara’s pov

.

.

Hara một mình bước vào công viên. Đập vào mắt cô ấy là cô đang ngồi đung đưa với mấy lon bia đã uống hết ở dưới đất. Hara lấy hết dũng cảm nhẹ nhàng đi tới ôm người mình mong nhớ bấy lâu từ phía sau. Cô cảm nhận được sức nặng lên vai thì mở mắt ra và thấy được người nãy giờ mình nhớ tới đang ở trước mặt.


- HARA? – cô đứng phắt dậy, ngạc nhiên nói


- đúng em đây, em đã về với Sica rồi nè 


- ơ ... em nói chúng ta không nên gặp nhau mà, thôi tạm biệt em – cô lẫn tránh quay lưng đi. Nhưng Hara liền chạy theo ôm cô lần nữa. Kề mặt lên lưng cô mà bắt đầu khóc.


- em xin lỗi khi xưa đã bỏ đi, chỉ vì lúc đó appa Sica uy hiếp em để em phải bỏ Sica chứ em không có muốn chia tay đâu. Ông nói em nghèo không xứng với Sica nên em mới làm thế - Hara nghẹn ngào


- giờ em đã thành đạt, có tiền bạc và địa vị nên mới dám trở về gặp Sica đây. Sica hãy tha lỗi cho em rồi 2 ta làm lại từ đầu nhé – Hara nói tiếp trong khi khóc đến nỗi làm ướt cả 1 phần áo của cô


- em nói sao là do ông ta uy hiếp em sao – cô trợn mắt hỏi Hara. Người cha độc ác là người gián tiếp làm cô đau khổ. Đáp lại là cái gật đầu từ Hara


- chúng ta có thể trở lại với nhau không? Em vẫn còn yêu Sica nhiều lắm – Hara mong chờ hồi đáp


- cái này.... – cô không biết nói gì vì hiện tại người yêu cô là Fany cơ mà


- chẳng lẽ Sica hết yêu em rồi – Hara sụt sùi


- vì quá đột ngột Sica cần thời gian suy nghĩ Hara à 


Tiếp sau đó, cô không nói gì thêm chỉ nói mình cần thời gian và hẹn khi khác sẽ gặp mặt để trả lời. Cô quay về nhà với tâm trạng rối bời. Chạy xe thật chậm để suy nghĩ thêm. Lúc trước cô lo appa thật sẽ suốt hiện chứ có ngờ rằng Hara sẽ trở lại. Ngoài ra còn chuyện ông ta ép cô ấy chia tay nữa, nghĩ tới cô nóng trong người và quyết định mai đến nói chuyện rõ ràng với ông ta.


Về đến nhà thì thấy 2 mẹ con Fany để về rồi. Yoong nhào đến cô đòi ẵm


- ôi appa hôi quá à – Yoong bịt mũi nhăn mặt nói


- xin lỗi con nhé, để appa đi tắm rồi appa ẵm con hen – cô xoa đầu Yoong nói


- Jessi đi đâu mà người nồng nặc mùi bia thế - Fany thắc mắc hỏi vì trước giờ đâu thấy cô như thế 


- hí hí tại gặp mấy người bạn nên có uống một chút, Jessi đi tắm liền đây – cô gãi đầu nói dối trắng trợn, chạy vào tắm ngay trước khi nghe Fany lải nhải


Cô vội vã cởi áo quần, quăng đại lên giường rồi vào phòng tắm. Fany thấy vậy đi tới lấy quần áo cô tính đem đi giặt thì phát hiện


- JESSICA JUNG VẾT SON TRÊN ÁO NÀY CỦA AI ĐÂY HẢ - Fany nổi giận


- thôi chết chắc do hồi này Hara ôm mình kè mặt sát quá nên dính son lên áo – cô nuốt ực sợ hãi 


TBC rds nhớ cmt nhé. Jenny luôn biết ơn các rds đã ủng hộ cho fic 
Về Đầu Trang Go down
pu_ham
Member 3
Member 3


Post : 334
Coins : 4539
Thanked : 4
Join date : 16/09/2012
Age : 29

[FANFIC-SHORTFIC] Người cha bất đắc dĩ | Jeti | PG | Note Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC-SHORTFIC] Người cha bất đắc dĩ | Jeti | PG | Note   [FANFIC-SHORTFIC] Người cha bất đắc dĩ | Jeti | PG | Note EmptyThu Sep 26, 2013 4:22 pm

jenny cũng có pên này nữa tar ^^
Về Đầu Trang Go down
pevoisiuway_381
Newbie


Post : 60
Coins : 4326
Thanked : 87
Join date : 07/11/2012

[FANFIC-SHORTFIC] Người cha bất đắc dĩ | Jeti | PG | Note Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC-SHORTFIC] Người cha bất đắc dĩ | Jeti | PG | Note   [FANFIC-SHORTFIC] Người cha bất đắc dĩ | Jeti | PG | Note EmptyThu Sep 26, 2013 5:36 pm

pu_ham đã viết:
jenny cũng có pên này nữa tar ^^
ai đây ta? Jenny up 3 nơi lận ( wattpad, soshi và antiafs) ^.^
Về Đầu Trang Go down
beeppi95
Member
Member


Post : 151
Coins : 3992
Thanked : 10
Join date : 03/07/2013

[FANFIC-SHORTFIC] Người cha bất đắc dĩ | Jeti | PG | Note Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC-SHORTFIC] Người cha bất đắc dĩ | Jeti | PG | Note   [FANFIC-SHORTFIC] Người cha bất đắc dĩ | Jeti | PG | Note EmptyThu Sep 26, 2013 8:08 pm

Au oi khi nao ra chap?
Về Đầu Trang Go down
♥SNSD♥Forever
Newbie


Post : 49
Coins : 4283
Thanked : 0
Join date : 07/09/2012
Age : 25

[FANFIC-SHORTFIC] Người cha bất đắc dĩ | Jeti | PG | Note Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC-SHORTFIC] Người cha bất đắc dĩ | Jeti | PG | Note   [FANFIC-SHORTFIC] Người cha bất đắc dĩ | Jeti | PG | Note EmptySun Sep 29, 2013 11:00 am

au ra chap nhanh nha..
Về Đầu Trang Go down
pevoisiuway_381
Newbie


Post : 60
Coins : 4326
Thanked : 87
Join date : 07/11/2012

[FANFIC-SHORTFIC] Người cha bất đắc dĩ | Jeti | PG | Note Empty
Bài gửiTiêu đề: [FANFIC-SHORTFIC] Người cha bất đắc dĩ | Jeti | PG | Chap 9   [FANFIC-SHORTFIC] Người cha bất đắc dĩ | Jeti | PG | Note EmptySat Oct 05, 2013 9:46 pm

Chap 9
Fany ít khi nỗi giận vì ghen tuông nhưng thấy vết son trên áo cô thì liền hầm hực. Cô đứng phía trong nhà tắm, cố lắng tai nghe động tĩnh bên ngoài, mặc dù đã tắm xong nhưng không dám đi ra. Sợ bị cô nàng nghiện màu Hồng ngoài kia lột da làm áo khoác mất.


- JESSICA, CÔ RA ĐÂY NGAY. TÍNH Ở TRONG ĐÓ LUÔN HẢ - Fany mất kiên nhẫn, khoanh tay đi qua đi lại trước cửa hét lên


- appa ra đây đi, umma không dám làm gì appa đâu, có con bảo vệ nè – Yoong vào phòng khi nghe umma hét toáng lên. Biết rằng appa sắp bị xử chuyện gì đó thì giả bộ dụ appa mình ra để cho umma xử. Một đứa con hết sức ‘hiếu thảo’. 


Cô trong đó thì lạnh run, vừa muốn ra vừa không dám ra. Cô thấy có Yoong ở đó chắc Fany không dám làm gì mình dữ dằn đâu cùng lắm bị bơ vài ngày nên nhắm mắt, nín thở mà mở cửa dũng cảm bước ra.


- Jessi ra rồi nè – cô cắn môi chờ phán xét 


- Jessi chịu ra rồi hả. Nói đi uống với bạn mà trên áo lại có vết son là thế nào. Giải thích cho em ngay – Fany thuần hóa trở lại, nói chuyện nhẹ nhàng hơn khi có Yoong ở đây


- cái đó của em mà – cô giả điên thử nói đó là của Fany xem sao. Vì cô biết Fany hơi ngơ nên có thể bị lừa. Cô quá thông minh hahahaha


- không thể nào – bản tính ngơ của Fany bộc phát. Nói thế cũng tin. Cô ấy nhanh đến bàn trang điểm, đem hết các thỏi son ra coi màu, tô thử lên môi rồi thử lên áo để kiểm chứng


- Á môi umma chảy máu kìa. Cái này giống phim kinh dị hôm bữa appa cho con coi nè – Yoong la lên chỉ chỉ chỏ chỏ lên môi Fany


- không phải đâu con gái yêu, chỉ là son môi thôi. ......... Khoan đã appa cho con xem phim KINH DỊ sao - Fany 


- này này Jessi không có à nha – cô nhanh lắc tay chối, không muốn chuốc thêm rắc rối thêm nữa. Kì này cô sẽ được ngủ với 1 TẤN BƠ rồi đây.


- hôm đó, umma đi làm về trễ, con thấy appa ngồi trước tivi coi gì đó đến nỗi CHẢY NƯỚC DÃI giống con khi thèm ăn vậy. Nên con mới lại xem thử. Ai dè không thấy đồ ăn đâu toàn thấy trên tivi toàn MA QUỶ mặc cái này giống umma nè – Yoong lon ton chạy tới tủ đồ lót của Fany lấy 1 bộ đưa lên chứng thực


Ai nói có con thông minh, sáng dạ là tốt chứ. Cô đang bị hành hạ bởi chính sự khôn lanh hơn người của Yoong. Hôm đó, đang buồn chán cô mở tivi lên thì thấy chương trình 
Victoria Secret phiên bản Halloween đang phát sóng thì xem ngay. 


Ngu gì không ngắm nhìn những thân hình đáng giá hàng ngàn đô kia khi giờ này không có Fany ở nhà. Trong người, có sẵn máu biến thái, mê gái đẹp khó bỏ, từ trước giờ tại ở bên Fany nên phải hạn chế bộc lộ ra thôi chứ cô muốn ‘mần thịt’ Fany lâu lắm rồi. Không ngờ bị đứa con bất đắc dĩ của mình chơi một vố méc lại với Fany.


Cô cảm nhận được từng lỗ chân lông trên người đang tiết ra hàng lít mồ hôi. Xung quanh cô là lửa cháy phừng phừng và nó được ngòi bởi sự tức giận của Fany. Cô có thể tưởng tưởng lúc này, tóc Fany như đang bóc cháy, ánh mắt bắn ra tia lửa. 


- YOONG RA NGOÀI CHO APPA VÀ UMMA NÓI CHUYỆN RIÊNG – Fany cao giọng đuổi Yoong ngây thơ ra ngoài. Yoong sợ đến nỗi tè cả ra quần, chạy nhanh ra ngoài tránh bão táp mà không quên gửi lời đến cô.


- chúc appa may mắn


- Fany yêu dấu Jessi biết lỗi rồi. Mai mốt không dám nữa âu – cô quỳ hẳn xuống, giơ cao 2 tay chịu phạt trước Fany


- hức, Jessi hay quá ha dám cho Yoong nó xem mấy thứ đó hả. Em tưởng Jessi hiền lành lắm không ngờ mình đang sống chung với CÁO mà không biết. Hình phạt đầu tiên cho Jessi là RA SOFA NGỦ - Fany xử lý mạnh tay


- NOOOOOOOOO – điều cô sợ nhất đã tới, không còn được ôm người đẹp ngủ rồi


- la gì, bị vậy đáng lắm mà, bây giờ là về vết son, tưởng có thể qua mặt em hả, cái này 100% không phải của em. Nói của con nào. Nói thiệt đi sẽ được em khoan hồng cho – Fany không hiểu sao mình lại cư xử như thế. Nhưng chắc rằng có thể vì Fany đã thật sự yêu cô nhiều và muốn cô là của riêng mình, appa của riêng Yoong mà thôi


- ừm cái này là của ……là của ……….. – cô không nghĩ được lời nói dối nào trong lúc này. Cô muốn nói đó là của Hara – bạn gái cũ nhưng sợ nói ra Fany sẽ giận cô mất. 


Fany không thích sự ngập ngừng của cô, nó khiến cô ấy càng nghi ngờ hơn nữa. Fany từ sau có Yoong, cô ấy luôn sống khép kín, phủ trên mình một vỏ bọc cứng rắn. Nhưng khi được gặp cô, Fany mới dám thoát khỏi nó cho phép mình yếu đuối để cho cô dùng chính tình yêu của cô mà bảo vệ mình.


Fany muốn mình ích kỉ một lần mà giữ mãi cô bên cạnh. Vì trong thời đại này hiếm có ai như cô, chấp nhận giả làm appa của một người lần đầu gặp mặt , bỏ cả lòng tự trong mà chịu quỳ trước mặt một người phụ nữ. 


Fany’s pov


Tại sao cô ấy không dám nói thật với mình mà có ý che giấu thế? Hay là thật sự cô ấy đã hết yêu mình, chán ghét mình và bắt đầu có người phụ nữ khác. Hay là cô ấy đã quá mệt mỏi khi phải đóng giả appa Yoong và muốn dùng cái này để kết thúc mối quan hệ này. 


Nhưng chính vết son này đã giúp mình cảnh tỉnh khẳng định rằng mình đã yêu Jessi quá rồi. Làm mình quên đi chuyện phải tìm appa ruột cho Yoong và thời hạn đã hẹn với appa sắp tới. Mình sẽ ra sao khi không có Jessi bên cạnh đây.


Nếu mình có một lời ước mình liền ước Jessi trở thành appa ruột của Yoong luôn cho rồi. Không một người nào có thể sánh nổi với cô ấy. Mình có cảm giác lạ rằng sao Jessi và Yoong có nhiều điểm chung thế này. Khuôn mặt cũng có nhiều điểm tương đồng. 


End Fany’s pov 


- thật sự giống lắm – Fany chìm trong suy nghĩ của mình mà không biết nãy giờ mình đang cúi xuống đưa tay vuốt lên mặt cô


- em sao thế Fany ? - bàn tay lạnh của cô chạm lên bàn tay gầy trên mặt làm Fany giật mình


- à không, nếu Jessi không muốn nói thì thôi. Em có quyền gì để biết chứ. Chúng ta đã là gì của nhau đâu – Fany thay đổi chóng mặt, mặt trầm xuống đi ra ban công, vòng tay ôm lấy bản thân và bắt đầu khóc thương cho thân phận hẩm hiu. Nhưng cô đâu biết chị nhà đang đóng kịch để làm cô phải hé miệng khai ra.


Cô vẫn quỳ đó trông theo Fany lướt qua mình, cô nhìn tấm lưng kia, bờ vai đang nâng lên hạ xuống từng nhịp, tiếng khóc vang đến tai cô. Cô không nghĩ rằng chuyện này lại làm cô ấy khóc như thế. 


Và tiếng khóc ấy làm tim cô đau nhói. Cô ấy vì cô mà khóc và cô không thích thế. Thay vào đó, cô mới thấy được Fany đã chiếm phần lớn trái tim cô và dần làm cô quên đi cả Hara. 


Chính điều đó đã giúp cô có được câu trả lời với Hara.  Cô không thể quay về quá khứ mà phải hướng tới tương lai và hiện tại. Hara là 1 phần quá khứ nhưng Fany mới là hiện tại người mà cô dành trọn cả tình yêu.


- Fany à, Jessi xin lỗi mà – cô ôm lấy Fany từ phía sau và tựa càm lên vai cô ấy khẽ nói 


- Jessi không còn yêu em nữa phải không? – Fany giọng run hỏi cô


- ai nói thế, Jessi yêu em hơn cả bản thân mình nữa. Jessi không dám nói vì sợ em buồn rồi hiểu lầm này nọ thôi. Nếu em muốn biết, Jessi sẽ thành thật khai báo nhưng em phải hứa là không giận đó nha – cô cọ mũi lên má Fany, chờ đợi phản ứng từ Fany


- ok em hứa. Jessi nói đi – Fany quay người lại, nhưng vẫn không thoát khỏi vòng tay cô, lau hết nước mắt trên mặt, đợi cô nói. Trong lòng Fany đang cười thầm vì không ngờ tài diễn của mình đã lừa được cô.


- ừm thực ra là …… vết son đó là của ex-girlfriend để lại. Jessi chỉ tình cờ gặp cô ấy thôi Jessi không còn quan hệ gì với cô ấy nữa đâu – cô lắc đầu lia lịa khi bắt gặp ánh mắt hình viên đạn của Fany tia vào mình


- vậy gặp nhau 2 người nói chuyện gì – Fany mặt hình sự bắt đầu tra hỏi 


- thì cô ấy kêu Jessi hãy quay lại với cô ấy vậy thôi – cô nhún vai thật thà nói. Đã nói thì nói hết luôn giấu giếm chi để thêm đau đầu.


- thế Jessi đã đồng ý? – Fany nheo mày tò mò


- không. Jessi chỉ nói mình cần thời gian để suy nghĩ thôi. Nhưng chắc giờ không cần nghĩ gì nữa. Câu trả lời sẽ là ……….


- là gì? – Fany nín thở hồi hộp


- NO NEVER. Vì lúc này em là người phụ nữ quan trọng nhất của Jessi và sẽ là người duy nhất Jessi lấy làm vợ - cô thật lòng bày tỏ. Fany nghe thế thấy lòng ấm áp hẳn đi liền nhào vào cô ôm thật chặt. 


- em yêu Jessi nhiều lắm – Fany nhắm mắt tận hưởng hơi ấm của cô


- Jessi cũng yêu em nhiều – cô hôn lên trán Fany và dần di chuyển đến môi và cuối cùng là vùng cổ trắng ngần của Fany


- ưm… - Fany rên lên khi cô lê lưỡi, mút chụt chụt vào cổ cô ấy, để lại vết đỏ đánh dấu chủ quyền. Tay cô mất tự chủ mà luồn vào áo ngủ của Fany từ từ lần tới vòng 1 nhưng bàn tay Fany liền chặn lại


- Jessi không được….Em chưa sẵn sàng …. - Fany ngại ngùng nói


- ừm không sao…Jessi không ép em khi nào em đã sẵn sàng thì chúng ta tiến xa hơn. Giờ thì vào ngủ thôi – cô bồng Fany lên bước vào trong rồi đặt nhẹ nhàng xuống giường 


- chúc ngủ ngon vợ yêu 


- Jessi đừng tưởng như thế là em không phạt Jessi nha, sáng mai sẽ có hình phạt cho Jessi về vụ dám cho Yoong xem những thứ đó. Jessi thích ngắm body gái đến thế sao? – Fany gối đầu trên tay cô, dụi mặt sát vào ngực cô, ngước đầu lên hỏi


- em muốn phạt gì Jessi chịu hết đừng đuổi ra sofa là được. Đối với Jessi body em là đẹp nhất kể cả hoa hậu còn không bằng – cô dỗ ngọt


- dẻo miệng, mai Jessi đừng than khi thấy hình phạt đấy nhé – Fany nhéo má cô tinh nghịch nói

.

.

Sáng hôm sau, cô bước vào quán với một tâm trạng rất ư là ‘vui vẻ’. Người người trong quán nhìn cô với con mắt như cô là thú quý hiếm. TaeSooYul và kể cả Sunny mà cũng há mồm, che mắt vì quá chói


Flashback


Chuyện là sáng dậy cô tá hỏa khi biết về hình phạt của Fany. Trước mặt cô là bộ áo vest màu hồng, áo sơ mi bên trong có hình Totoro.  Hình phạt là phải mặc nó. Cô méo cả mặt, bé Yoong thấy thế lăn ra ôm bụng cười.


- hahaha đáng đời appa quá. Lần này con không cứu được appa đâu – Yoong cười nhe răng sún trắng tinh


- Fany à, Jessi không mặc được đâu kì lắm, toàn màu hồng. Cho hình phạt khác đi – cô nhăn mặt cầu xin


- không được. Cái này chính em thiết kế đó, em chỉ làm trưng trong phòng để ngắm thôi nhưng nghĩ lại cũng nên cho nó ra ngoài hay là muốn ra sofa- Fany ngắm nghía tác phẩm độc nhất vô nhị của mình


- không không Jessi sẽ mặc mà huhu – cô mếu máo mặc vào không dám ý kiến gì thêm


Ngoài ra, để chắc chắn cô không thay đồ ra, Fany chở cô đến tận quán.


End flashback


- hahahaha Sica cậu mặc đồ gì chói thế, độc à nha – Tae không nhịn được cười


- tớ đã nói là đuổi cậu ấy ra khỏi nhóm đi, mất hình tượng quá – Yul ôm mặt thất vọng


- không ngờ mắt thẩm mĩ của cậu kém thế - Soo đánh giá


- mấy cậu nói nữa là tớ đập hết bây giờ. Tae cậu cho tớ mượn áo khác nha 


- nhìn cái này chắc chỉ có do Fany thiết kế thôi. Đương nhiên tớ phải cho cậu mượn đồ chứ cậu mà mặc cái này riết là quán không còn khách vì tưởng chứa người điên – Tae đi lên lầu lấy đồ. Nhưng chưa được bao nhiêu bước thì bị cô vợ lùn gọi


- Taengoo Fany mới gọi nói không được cho Sica mượn đồ, không là quán này bị ĐÁNH SẬP – Sunny truyền đạt lại


- sorry bạn hiền, tớ đánh bó tay chấm cơm. Tớ chỉ có mỗi quán này để sống thôi – Tae đánh vào vai cô nói


- biết rồi nghe lời vợ bỏ bạn mà. Thế hôm nay tớ xin nghỉ phép nha, nên lánh mặt không là xấu hổ không có lỗ để chui 


- ok cậu là nhân viên đặc biệt mà


Tận dụng thời gian này, cô gọi cho quản gia Han để hẹn gặp ông Jung để nói chuyện riêng. Được biết là ông ấy đang ăn sáng ở nhà hàng XX nên cô ngay lập tức đi tới đó mà không quên ghé một shop quần áo vào mua 1 bộ mới để thay.


Đến nơi cô thấy ngay ông ta nhưng lạ thay ngoài ông ta ra còn có 2 người phụ nữ khác 1 già 1 trẻ. Cô thắc mắc đi tới bàn của họ. Quản gia Han thấy cô tới liền ra đón.


- con tới rồi sao, appa con đang đợi đấy 


- xin chào. Hôm nay tôi đến đây có chuyện muốn hỏi – cô lạnh lùng chào ông Jung mà không để mắt đến 2 người phụ nữ ngồi kia. Nhưng trước đó cô có thoáng nhìn qua, người con gái trẻ tuổi ngồi kia có chút gì đó giống cô. 


- ta cũng có chuyện muốn nói. Ta muốn giới thiệu với con đây là Lee MinAh người ta sẽ lấy làm vợ còn đây là Krystal Jung em gái cùng cha khác mẹ với con – ông Jung tuyên bố


- CÁI GÌ, ÔNG ĐÙA CHẮC? 


TBC sorry mọi người *cúi đầu tạ lỗi* vì tới tuần này Jenny mới up. Thật sự Jenny đã viết rồi nhưng máy tính có vấn đề thế là mất hết. Rds nhớ cmt đóng góp ý kiến nha ^.^ không là Jenny giận khỏi viết lun đó 
Về Đầu Trang Go down
beeppi95
Member
Member


Post : 151
Coins : 3992
Thanked : 10
Join date : 03/07/2013

[FANFIC-SHORTFIC] Người cha bất đắc dĩ | Jeti | PG | Note Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC-SHORTFIC] Người cha bất đắc dĩ | Jeti | PG | Note   [FANFIC-SHORTFIC] Người cha bất đắc dĩ | Jeti | PG | Note EmptySat Oct 05, 2013 10:25 pm

Temmm...au co the ra chap nhanh tí dc k? Yoong de thuong wá. Cho cai Pg jeti au oi. Nho ra chap som nha
Về Đầu Trang Go down
pevoisiuway_381
Newbie


Post : 60
Coins : 4326
Thanked : 87
Join date : 07/11/2012

[FANFIC-SHORTFIC] Người cha bất đắc dĩ | Jeti | PG | Note Empty
Bài gửiTiêu đề: [FANFIC-SHORTFIC] Người cha bất đắc dĩ | Jeti | PG | Chap 10   [FANFIC-SHORTFIC] Người cha bất đắc dĩ | Jeti | PG | Note EmptySun Oct 20, 2013 9:39 pm

Vì nhiều người góp ý rằng diễn biến của fic chậm trong khi lại là shortfic nên Jenny từ chap này sẽ đẩy nhanh cốt truyện. Chap này mọi chuyện sẽ được giải đáp. Và có yếu tố tâm linh ở đây nha. Nếu dở thì mong mọi người thông cảm bỏ qua cho. 

Chap 10
- ta rất nghiêm túc, không một chút đùa cợt. Ta tôn trọng con nên muốn con biết và chấp thuận cho ta ĐI BƯỚC NỮA – ông Jung giương đôi mắt nâu sâu thẳm nhìn cô


- ông nói dễ nghe ghê! Ông nói tôn trọng tôi mà trong khi đã có 1 đứa con lớn như thế sao? – cô chỉ tay về phía Krystal


- ta có muốn nói sớm hơn nhưng tại thấy không đúng lúc và lúc đó con đang rất giận ta. Coi như đây là lỗi của ta , MinAh và Krystal không có lỗi. Trước giờ, ta luôn sống trong đau khổ, dằn vặt nhưng khi tới tuổi xế chiều ta muốn hưởng một chút hạnh phúc chẳng lẽ không được và ta không muốn phải che dấu mãi – ông Jung nắm lấy tay bà MinAh tâm sự


- đúng rồi ông thì muốn được hạnh phúc trong khi đó lại đi phá hạnh phúc của con mình. Ông nói đau khổ, dằn vặt mà đi có con riêng coi như đã lừa dối umma tôi từ trước rồi. Không lẽ bà ta chính là người khiến ông bỏ mẹ tôi và khiến bà ấy phải rời khỏi tôi mãi mãi – cô phản bác


Đối với cô hình ảnh người mẹ quá cố của mình luôn hiện hữu và khiến cho cô tự nhắc nhở bản thân nên căm ghét con người mà cô gọi là appa kia. Tuy lúc đó cô còn rất nhỏ không hiểu chuyện chỉ biết rằng hằng đêm umma thường khóc một mình nhưng cô lại rất chắc chắn người khiến mẹ cô phải chết đó chính là appa cô. Thật trớ trếu!


- ý con muốn nói đến chuyện cô Hara gì đó đúng không? Ta làm thế vì muốn tốt cho con mà thôi. Cô ta không xứng đáng với tình yêu của con, ta thấy ở cô ấy là một con người mưu mẹo, toan tính và tốt nhất không nên cưới hạng người đó. Một ngày nào đó, con sẽ cảm ơn ta về điều đó. Còn về chuyện umma con thì sẵn tiện hôm nay ta sẽ nói còn biết những chuyện mà trước đây ta đã không nói ra. Giờ con đã lớn chắc sẽ hiểu được ta – ông Jung là người thông minh nên nhận ra ngay ý có muốn nói gì


- Sooyeon à vì 2 ta có nỗi khổ riêng nên không muốn cho con biết thôi. Con không nên hà khắc với appa mình như thế. Ông ấy lúc nào cũng lo lắng cho con cả - bà MinAh mở miệng nói giúp cho ông Jung


- cái tên Sooyeon không phải để ai muốn gọi là gọi. Hãy gọi tôi là Jessica – cô khó chịu khi cái tên Sooyeon mà cô chỉ muốn umma gọi mình mà thôi


- Sica ăn nói lễ phép vào. Bà ấy tương lai sẽ là umma con đó – ông Jung không đồng ý với cách cư xử của cô


- tới lúc đó đi hãy nói đến chuyện đó. Ông nói là muốn nói gì mà, tôi đang lắng nghe đây- cô lấy ghế gần đó mà ngồi xuống


- sự thật là giữa ta và umma con từ trước đó không nảy sinh tình cảm gì cả. Cả 2 lấy nhau chỉ vì 2 bên gia đình sắp xếp thế. Mới đầu ta chỉ muốn cưới được vài năm rồi li hôn nhưng không ngờ lại kéo dài cho đến khi sinh con ra, ta luôn đề nghị li hôn nhưng umma con luôn dùng đủ cách trói buộc ta. Có thể nói ta bị tra tấn cả về tinh thần lẫn thể xác. Vì thế mà ta luôn diện lí do công việc để không về nhà. Umma con hay ghen tuông đủ thứ. Thư kí đến nhà đưa hồ sơ thì nghĩ đó là bồ nhí. Đi làm về khuya thì nói đi với gái. Ta nghĩ cho con mà kéo dài cuộc hôn nhân vì muốn con phải sống khi thiếu tình thương ở cả ba và mẹ– ông Jung bắt đầu xúc động


Cô thừ người nghĩ đến những gì ông ấy nói, cô chưa hề biết đến chuyện đó, vậy những đêm cô nghe 2 người cãi nhau là vì ...... Cô không tin umma mình lại như thế. Sống với nhau từng ấy năm mà không có tình cảm ư, nhưng theo lời ông ấy kể hình như chỉ có mỗi umma cô si tình thôi. Chẳng lẽ cô đã trách nhầm appa mình sao?


- ta bị stress nặng và có 1 lần nghĩ quẩn kết thúc đời mình nhưng lúc đó nhờ có MinAh, người đã khuyên nhủ ta, trở thành người bạn tâm giao của ta và ta dần có tình cảm với bà ấy. Một lần nữa ta đề nghị li hôn vì MinAh nhưng lại thất bại. Ta và bà ấy lén lút gặp nhau và vượt qua giới hạn cho phép. Năm con 7 tuổi, mặc dù đã hứa sẽ chở con đi chơi nhưng ta đã nói không về được là do hôm đó MinAh bất ngờ trở dạ. 


- đương nhiên ta không che giấu được lâu và umma con phát hiện ra. Ta ngạc nhiên là bà ấy không làm ầm lên mà chỉ biết khóc và bỏ đi. Tối hôm bà ấy biết ta đã lừa dối cũng chính là ngày cuối cùng mà ta và con được gặp bà ấy. Thật ra umma con bị tai nạn vì uống rượu khi lái xe. Ta thừa nhận lỗi của ta rất lớn mà ân hận rất nhiều. Bao năm nay, ta luôn chịu đựng những lời trách móc của con vì ta biết ta đáng bị thế. 


- mọi chuyện ông nói là sự thật? Không thể nào umma là người nhỏ mọn. Suốt bao nhiêu năm chịu đựng sống cô đơn mà lại không chịu li hôn. Làm gì mà có chuyện phi lý như thế. – cô bối rối, lắc đầu muốn phủ nhận


- đó là 100% sự thật. Con có biết bà ấy lấy gì ra để ép ta không? Đó chính là ông bà nội của con đấy. Đối gia đình cả hai thì gia đình umma con bề thế hơn, quyền lực hơn, gia đình ta chỉ là kinh doanh nhỏ chả giàu có gì. Ta không muốn ông bà của con vì thế mà ảnh hưởng đến sức khỏe nên nhẫn nhịn. Ta biết con yêu quý umma con rất nhiều nên tự khiến mình trở thành kẻ xấu, cho con chửi bới.


Thật là ở đời khó biết được chữ ngờ. Đâu phải nói kết hôn rồi sẽ được hạnh phúc. Mặt trái của hôn nhân là đau khổ triền miên khi cưới mà không có tình yêu hay mới bắt đầu xây dựng khi đã cưới. Cô không ngờ mối quan hệ giữa ba người lớn này phức tạp đến vậy. Đúng là ông ấy quyết định đúng khi không cho cô biết vì không biết lúc đó cô sẽ làm chuyện động trời gì đây vì vốn dĩ cô rất ngang bướng.


Thế mà cô mãi nghĩ những điều không tốt về appa mình. Luôn giận hờn, đối xử tệ bạc với ông ấy trong khi ông ấy luôn nghĩ cho cô. Cô biết ông ấy cũng có phần sai nhưng con người ai mà chả có sai sót và lỗi lầm của mình. Cô mãi sống với quá khứ đau buồn mà chối bỏ một tương lai tươi sáng. 


- đó là tất cả những gì con chưa biết. Ta mong con hiểu cho ta và chấp nhận cho ta và MinAh có thể chính thức sống với nhau. MinAh là người phụ nữ luôn biết biết chăm sóc cho chồng con, ta nghĩ rằng bà ấy sẽ mang lại cho con cảm giác như sống với umma con vậy- ông Jung nhìn cô trầm mặt là biết ngay cô đã xiêu lòng mà suy nghĩ lại


- unnie à, unnie chấp nhận nha, chúng ta sẽ trở thành 1 gia đình hạnh phúc mà – Krystal nắm lấy tay cô, dịu dàng nói. Tất cả các ánh mắt giờ luôn hướng về phía cô mà chờ đợi.


- JESSI LÀ ĐỒ GIẢ DỐI – tiếng hét từ đâu phát ra làm cô giật mình thoát khỏi trạng thái suy nghĩ nội tâm.


Người con gái cô yêu đang nóng giận bước tới, mặt đằng đằng sát khí. Chuyện cô giấu giếm bấy lâu đã bị phát hiện. Sao có thể trùng hợp khi Fany cũng tới đây thế này. Mãi nói dối cũng không tốt, cô cũng không muốn đi trên vết xe đổ của appa nên lấy dũng khí đối diện để sau này phải hối hận. Fany là người duy nhất mà cô muốn cưới làm vợ và cô không thể bỏ lỡ dù cho cả 2 gia đình là đối thủ của nhau.


- Fany sau em lại ở .......


BỐP – cô chưa nói xong thì nhận lấy 1 bạt tay từ Fany khiến những người xung quanh phải há hốc mồm. 


- tôi nghĩ Jessi đang ở quán thì ra lại đến đây hò hẹn, chắc đây là ex-grilfriend của Jessi  đúng không? Trẻ đẹp quá nhỉ  - Fany nhìn Krystal như ăn tươi nuốt sống. Thật ra hôm nay Fany đi với Hyoyeon để gặp đối tác, ai ngờ lại thấy cô và người con gái lạ nắm tay với nhau thì nổi cơn ghen


- Fany em hiểu lầm rồi, chuyện không như em nghĩ đâu. Krystal không phải là ex-girlfriend gì cả mà là......mà là ......- cô ngập ngừng khó nói làm Fany càng nghi ngờ 


- ô chẳng phải đây là 2 tiểu thư họ Hwang sao? Ta không ngờ con lại quen biết được 2 vị này. Thế cũng tốt tương lai con cũng sẽ thừa kế tập đoàn nên quen biết rộng cũng là chuyện cần thiết – ông Jung chào hỏi mà không biết điều đó càng làm Fany giận cô thêm


- Sica em là con gái của chủ tịch Jung đây sao? – Hyoyeon bất ngờ 


- em...đúng vậy – cô ái ngại thừa nhận nhìn Fany một cách có lỗi


BỐP – cô hưởng thêm 1 bạt tay ở bên má bên kia. Cả hàm cô đau nhức lên.


- tôi không ngờ Jessi quen tôi vì muốn lợi dụng tôi. Muốn hãm hại tập đoàn của tôi. Tôi không muốn nhìn mặt Jessi nữa, Jessi không xứng đáng đáng để Yoong nó gọi là appa  – Fany hiểu lầm cô tưởng rằng cô muốn hại gia đình cô ấy chỉ vì hai bên là đối thủ. Fany bỏ đi khỏi nhà hàng với hai hàng nước mắt.


- Fany àh – cô định đuổi theo nhưng Hyoyeon chặn lại


- tốt nhất nên để nó bình tâm lại rồi giải thích sau – sau đó Hyoyeon cũng rời đi


- con và cô ấy có quan hệ gì mà đến nỗi con phải ấm ức chịu 2 bạt tay như thế ? Coi bộ cô ấy hiểu lầm con rồi - Ông Jung khó hiểu nhìn cô hỏi


- là người yêu với nhau. Lần này ông đừng hòng mà ngăn cấm tôi và cô ấy – cô ngồi xuống, xoa 2 bên má đỏ ứng kia 


- ai nói ta ngăn cản chứ. Chẳng lẽ con nghĩ là tại tập đoàn ta với gia đình là đối thủ của nhau. Ta nói cho con biết cả 2 đấu đá lẫn nhau cũng vì umma con đấy. Vì vợ chồng họ Hwang từng là bạn bè thân của umma nên muốn làm khó dễ ta đấy thôi. Con không có lỗi gì nên ta sẽ không can thiệp ngoài ra Tiffany là một cô gái có tài nhưng rất tiếc là có 1 đứa con. Nếu con muốn ta có thể ra mặt hỏi cưới cho – ông Jung thấu hiểu cô. Vì trước giờ chỉ có người nào mà cô yêu thương thật sự mới khiến cô nhún nhường như thế.


- không cần, tôi tự biết cách giải quyết. Nếu hết chuyện để nói rồi thì tôi đi trước đây – cô nặng lòng đứng lên 


- Sica còn chuyện ta nói thì sao? Con đồng ý chứ, chúng ta sẽ xây dựng lại gia đình 


- tôi cần thời gian để suy nghĩ

.

.

Fany từ khi trở về thì mặt mày nhăn nhó, đụng đâu chém đó khiến tất cả nhân viên lo sợ mình sẽ bị đuổi việc nên cẩn thận trong từng việc làm tránh làm cô ấy tức thêm. Đến nỗi Hyoyeon còn phải tránh xa.


- tôi nói lấy trà lạnh ai kêu lạnh trà nóng. Đổi cái khác cho tôi – cô thư kí trở thành nạn nhân đầu tiên


- thiết kế kiểu gì thế hả. Đồ cho người điên mặc sao? Làm lại cho tôi 


- Làm việc cẩu thả .........Đuổi việc


- Chơi game trong giờ làm việc........Đuổi việc


..................


 Mới 1 buổi sáng mà trước cửa tập đoàn là mười mấy nhân viên mặt méo mó , cầm vật dụng cá nhân đi ra. Dần dần Fany đã được mọi người đã tên là MA NỮ.


Reng reng – Fany nhìn vào điện thoại thấy người gọi là cô liền tắt máy


- dám nói dối tôi thì chỉ có nước ĂN BƠ thôi – Fany sau khi nghe Hyoyeon khuyên nhủ cũng bớt giận hơn vì không có gì mà cô lại đi hãm hại tập đoàn Fany cả mà thay vào đó còn giúp tập đoàn cho ra 1 bộ sưu tập thời trang tuyệt đẹp nữa cơ mà.

.

.


- umma à, cô ấy giận con thật rồi – cô buồn bã ngồi kế bên phần mộ của bà Jung


Để suy nghĩ và có quyết định sáng suốt và chính xác cô đã đến mộ umma mình. Nhờ bà ấy giúp cô lựa chọn đúng đắn. Cô không thể mãi ích kỉ, sống trong thù hận. Dù gì ông Jung đã có tuổi, bệnh tim lâu lâu lại tái phát, ông ấy cần có người chăm sóc. Cô luôn mong ước sẽ có em gái giờ cũng có luôn. Điều gì còn hạnh phúc hơn nữa. Cô nghĩ rằng umma cũng sẽ hiểu được mà tha thứ cho appa nơi suối vàng.


- umma nếu đồng ý với những điều con nói thì hãy cho con thấy một dấu hiệu gì đi. Con muốn mọi người được hạnh phúc và chắc umma cũng thế đúng không? – cô đưa tay nhỏ lấy nhưng nắm cỏ non trên mộ


Và dường như bà ấy đã nghe được cô nói gì và dấu hiệu là trời đổ mưa. Cô nằm xuống, đưa mặt lên trời, mặc cho những giọt mưa làm cay mắt. Một nỗi lo đã giải quyết xong và còn một chuyện nữa chính là cô gái mắt cười đang hiểu lầm kia. Cô nắm đó chừng nửa tiếng, tâm sự với umma mình về cô bạn gái và đứa con bất đắc dĩ của mình.


Đâu đó một bóng trắng lướt qua với nụ cười trên môi


Con phải hạnh phúc đó con gái yêu của mẹ

.

.

Cô đứng trước căn hộ của Fany, tay bấm lia lịa lên màn hình điện thoại với những biểu tượng mặt khóc, những lời xin lỗi ngọt ngào đến Fany. Dầm mưa lâu nên trong người thấy rất mệt nhưng vẫn đứng chờ Fany mở cửa cho mình vào nhà. Lúc này, trên người cô là vest hồng hồi sáng, ai đi qua đi lại đều nhìn cô như người lạ. Nếu giờ mà cúp điện chắc nhờ cô mà cả khu được thắp sáng 


Bé Yoong ló đầu nhìn ra ngoài thấy appa mình đứng chờ lâu cũng xót xa vô cùng, chạy vào năn nỉ umma nấm hường. 


- umma à, mở cửa cho appa vào nhà đi, ngoài trời giờ lạnh lắm – Yoong chu mỏ kéo chân Fany trong bếp


- không là không, umma không chứa chấp con người dối trá đó. Và umma không muốn con gọi người đó là appa nữa – Fany căn dặn


- umma nói gì kì vậy, appa là appa của con tại sao không cho gọi chứ - Yoong khoanh tay, nhăn mặt


- Yoong à, cô ấy thực sự không phải là appa của con, chỉ vì con bị bệnh nên mới nghĩ thế - Fany khó lòng giải thích


- con không có bị bệnh. Bà ấy nói đó chính là appa con mà – Yoong lí sự


- con đang nói đến bà nào? 


- con không biết rõ nữa. Mấy tuần trước, mỗi tối bà ấy lại xuất hiện nói chuyện với con. Nói rằng hôm đó con sẽ gặp được appa và đó chính là người mà umma hay ngủ chung đó – Yoong ngây thơ nói


- con tưởng tượng quá đấy. Từ nay cấm con coi phim hình sự hay kinh dị nữa. Nói chuyện gì đâu không – Fany nghe tới lạnh sóng lưng


Nhưng cô ấy đâu biết đó là điều đã xảy ra thật đó chính là umma của cô – bà Jung


Flashback


Nhiều người theo quan niệm tâm linh hay nói nếu một ai đó khi chết mà còn gì vướng bận nơi trần gian thì sẽ chưa được siêu thoát. Trường hợp bà Jung cũng giống vậy. Ngoài ra trẻ con rất dễ thấy những linh hồn. 


Bà ấy đã ở lại vì cô con gái ngốc của mình. Làm con người ta có thai mà không biết, ngây thơ vô số tội. Bà đã nhờ người giám sát mình khi còn ở trần gian cho mình biết được tương lai và giúp bà sắp xếp để cô và Fany gặp nhau như định mệnh. Thấy mọi chuyện đã ổn, bà ấy mới yên lòng mà ra đi.


End flashback


Fany nghe Yoong nói cô đứng đợi ở ngoài trong lòng cũng rất lo lắng mà đi đến cửa sổ nhìn ra nhưng vừa lúc đó cô đã lên xe rời đi.


- thiệt tình, mới đứng chút xíu 2 TIẾNG MẤY chứ nhiêu mà đã bỏ cuộc rồi – Fany bĩu môi kéo rèm lại trách cô


Thật sự là cô chỉ đi mua vài thứ để dỗ ngọt cô vợ và đứa con của mình thôi vậy mà cũng bị nghi quan. Cầm bánh kem màu hồng hình Totoro và thú bông cá sâu trong tay đi qua đường vì xe cô đậu hơi xa. Thầm cười chắc nếu cô ấy thấy mấy cái này sẽ bớt giận thôi.


Bỗng nhiên điện thoại có tin nhắn, cô khá vất vả mới lấy ra được để xem vì trên tay xách nhiều đồ . Người ta nói  khi qua đường đừng nên nhắn tin hay gọi điện thoại rất nguy hiểm nhưng cô đã phạm vào nên sẽ thấy hậu quả.


Là tin nhắn của ông chủ quán bar Soshi. Nội dung tin nhắn khiến cô khựng lại giữa đường.


- tôi đã điều tra xong và có bất ngờ cho cô, người ngủ chung với cô gái mà cô nói không ai khác chính là CÔ – JESSICA JUNG - Đầu óc cô quay vòng vòng, cô không tin vào mắt mình mà đọc đi đọc lại.


Khi cô đang rối bời vì tin nhắn này thì từ đâu có một chiếc xe phóng tới với tốc độ nhanh thế là 


RẦM – cô ngã xuống



TBC Rds đọc nhớ cmt nhé. Chúc mọi người 1 ngày 20/10 vui vẻ ^.^
Về Đầu Trang Go down
beeppi95
Member
Member


Post : 151
Coins : 3992
Thanked : 10
Join date : 03/07/2013

[FANFIC-SHORTFIC] Người cha bất đắc dĩ | Jeti | PG | Note Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC-SHORTFIC] Người cha bất đắc dĩ | Jeti | PG | Note   [FANFIC-SHORTFIC] Người cha bất đắc dĩ | Jeti | PG | Note EmptySun Oct 20, 2013 9:51 pm

Sap end roi ha? Au ra chap nhah tí nha. Fic nay lau ra chap moi wa
Về Đầu Trang Go down
♥SNSD♥Forever
Newbie


Post : 49
Coins : 4283
Thanked : 0
Join date : 07/09/2012
Age : 25

[FANFIC-SHORTFIC] Người cha bất đắc dĩ | Jeti | PG | Note Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC-SHORTFIC] Người cha bất đắc dĩ | Jeti | PG | Note   [FANFIC-SHORTFIC] Người cha bất đắc dĩ | Jeti | PG | Note EmptyTue Oct 22, 2013 12:50 pm

1 chap ma au ngam toi 2 tuan lan.. ra nhah di au oi
Về Đầu Trang Go down
beeppi95
Member
Member


Post : 151
Coins : 3992
Thanked : 10
Join date : 03/07/2013

[FANFIC-SHORTFIC] Người cha bất đắc dĩ | Jeti | PG | Note Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC-SHORTFIC] Người cha bất đắc dĩ | Jeti | PG | Note   [FANFIC-SHORTFIC] Người cha bất đắc dĩ | Jeti | PG | Note EmptyTue Oct 22, 2013 9:59 pm

Ra chap di au
Về Đầu Trang Go down
Sponsored content




[FANFIC-SHORTFIC] Người cha bất đắc dĩ | Jeti | PG | Note Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC-SHORTFIC] Người cha bất đắc dĩ | Jeti | PG | Note   [FANFIC-SHORTFIC] Người cha bất đắc dĩ | Jeti | PG | Note Empty

Về Đầu Trang Go down
 

[FANFIC-SHORTFIC] Người cha bất đắc dĩ | Jeti | PG | Note

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 2 trangChuyển đến trang : 1, 2  Next

 Similar topics

-
» [FANFIC-LONGFIC] Số trời đã định 'Jessi thuộc về em'|Jeti-S7|PG|Bonus
» [FANFIC - LONGFIC] Tiểu Thư & Osin Player - TaeNy , YulSic [NC - 17] [Note]
» [SHORTFIC] Tôi Yêu Em, Người Tình Của Tôi I Yulsic I PG-15 I Chap 5 end
» [FANFIC - SHORTFIC] Cám Ơn Vì Đã Đến | YulSic | PG | Chap 2
» [FANFIC - SHORTFIC] Hôn phu của quỷ | TaeNy | K+ | Chap 4 | END

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
AAVN  :: Thư viện :: Fan Fiction-