AAVN

SONE Community
 
Trang ChínhGalleryTìm kiếmLatest imagesĐăng kýĐăng Nhập
Bài gửi sau cùng
Bài gửiNgười gửiThời gian
[PIC][05-08-2017]SNSD trở thành khách mời cho ‘'아는 형님 Knowing Bro” của kênh JTBC Thu Aug 17, 2017 10:35 pm
[PIC][11-08-2017]SNSD trở thành khách mời trên chương trình "Running Man" Wed Aug 16, 2017 7:51 pm
[PIC][27-05-2017]TaeYeon khởi hành đi Thái Lan để tham gia Concert - "PERSONA in BANGKOK" vào chiều nay Sun Aug 06, 2017 9:52 pm
[PIC][21-04-2017]Tiffany khởi hành đi LA – Mỹ để tham dự "The 15th Korea Times Music Festival 2017" vào tối nay Sun Aug 06, 2017 9:51 pm
[PIC][24-12-2016]Tiffany tham dự và biểu diễn tại “2016 KBS Entertainment Awards” vào hôm nay Sun Aug 06, 2017 9:49 pm
[OTHER][12-12-2013]SELCA MỚI CỦA SUNNY Sun Aug 06, 2017 9:47 pm
[PIC][20-07-2017]Sunny trở thành khách mời trên chương trình của kênh SBS - "백종원의 푸드트럭 Baek Jongwon Food Truck" Sun Aug 06, 2017 9:46 pm
[PIC][18-05-2017]TaeYeon khởi hành đi Đài Loan để biểu diễn tại 3 đêm Concert “PERSONA” vào hôm nay Sun Aug 06, 2017 9:45 pm
[PIC][12/13/14-05-2017]Hình ảnh mới nhất từ Solo Concert thứ 2 của TaeYeon tại Seoul Sun Aug 06, 2017 9:44 pm
[PIC][18-04-2017]TaeYeon tham dự sự kiện ra mắt dòng "KT Galaxy S8/S8+" tại Gwanghwamun KT Square vào sáng nay Sun Aug 06, 2017 9:43 pm
[PIC][03-03-2017]Hình ảnh mới nhất từ chuỗi hoạt động quảng bá cho "MY VOICE" của TaeYeon Sun Aug 06, 2017 9:42 pm
[PIC][22-05-2017]TaeYeon trở về Hàn Quốc vào chiều nay Sun Aug 06, 2017 9:41 pm
[PIC][25-03-2017]TaeYeon tham dự buổi Fansign cho dòng mỹ phẩm "Banila Co." vào chiều nay Sun Aug 06, 2017 9:40 pm
[OTHER][28-09-2016]TaeYeon trở thành gương mặt đại diện mới của dòng mỹ phẩm "Banila Co" Sun Aug 06, 2017 9:39 pm
[PIC][29-03-2017]Tiffany - HyoYeon và SeoHyun tham dự sự kiện ra mắt BST Thu - Đông của thương hiệu "PUSHBUTTON" trong khuôn khổ "2017 S/S HERA Seoul Fashion Week" vào chiều nay Sun Aug 06, 2017 9:39 pm
[PIC][16-04-2017]TaeYeon – Sunny – Tiffany – HyoYeon và SooYoung tham dự buổi Fansign cho “G-SHOCK CRAZY TOUGHNESS” vào chiều nay Sun Aug 06, 2017 9:38 pm
[PIC][14-07-2017]SNSD khởi hành đi Osaka – Nhật Bản để tham dự “SMTOWN LIVE WORLD TOUR VI IN OSAKA” vào sáng nay Sun Aug 06, 2017 9:37 pm
[PIC][13-01-2017]SooYoung tổ chức Buổi hòa nhạc Từ thiện - "Beaming Effect" + Tiffany tham dự với vai trò khách mời vào tối nay Sun Aug 06, 2017 9:35 pm
[PIC][29-03-2017]Tiffany và HyoYeon tham dự sự kiện ra mắt BST Thu - Đông của thương hiệu "KYE" trong khuôn khổ "2017 S/S HERA Seoul Fashion Week" vào chiều nay Sun Aug 06, 2017 9:35 pm
[PIC][19-06-2017]TaeYeon - Tiffany - HyoYeon và YoonA khởi hành đi Jeju để tham dự "SMTOWN FRIENDS WORKSHOP IN JEJU 2017" vào sáng nay Sun Aug 06, 2017 9:34 pm


Share
 

 [LONGFIC-FANFIC] NGOAN,TÔI YÊU EM,YULSIC NGOẠI TRUYỆN 2

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Chuyển đến trang : 1, 2, 3, 4, 5, 6  Next
Tác giảThông điệp
alexnguyen
Member 5
Member 5


Post : 537
Coins : 4612
Thanked : 190
Join date : 02/01/2013
Age : 30

[LONGFIC-FANFIC] NGOAN,TÔI YÊU EM,YULSIC NGOẠI TRUYỆN 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: [LONGFIC-FANFIC] NGOAN,TÔI YÊU EM,YULSIC NGOẠI TRUYỆN 2   [LONGFIC-FANFIC] NGOAN,TÔI YÊU EM,YULSIC NGOẠI TRUYỆN 2 EmptyTue Mar 05, 2013 8:47 am

Author: NoMeAmes
Rating: PG-13
Warnings : Đây là tác phẩm Trung Hoa chuyển thể nhân vật nên ngôn từ hơi văn phong một chút
Pairings: Yulsic (main)
Category: Lãng mạn,hài hước

Note : Truyện này mình đoc bên watt thấy hay nên post thử teaser xin mọi người cho ý kiến rồi mới post fic xin cảm ơn

Teaser:
Bốn năm trước.

Nàng từ từ đi tới trước mặt cô, ngẩng đầu cùng với ánh mắt cực kỳ thuần khiết nhìn cô, chân thành mà ẩn hàm xin lỗi. Nàng khom lưng thật thấp hướng cô bái một cái, cuối cùng cúi đầu nói: “Thật xin lỗi, tôi không thể cưới một người mà tôi không yêu.”

Bốn năm sau.

Cô nói “Mỹ nữ đi nơi nào vậy? Tôi tiễn em một đoạn đường nhé.”

Nàng kinh ngạc một chút, chờ khi thấy rõ người ngồi trong xe mới khẽ nhíu mày, lùi về sau vài bước: “Thật xin lỗi, tôi không quen cô.”

Cằm của cô chống trên cánh tay, cô khẽ cười “Phải vậy không? Tôi lại cho là hai ta có quen nhau từ trước rồi kia.”

Nàng mày nhíu lại càng chặt hơn, hít sâu một hơi mới lên tiếng “Tôi thật không nhận ra cô, Yuri!”

Cô là vị hôn phu bị nàng vứt bỏ, nàng là con mồi cô truy đuổi suốt đời!


Được sửa bởi alexnguyen ngày Tue May 21, 2013 7:16 pm; sửa lần 51.
Về Đầu Trang Go down
Iu SoShi
Vip Member 3
Vip Member 3


Post : 2425
Coins : 6736
Thanked : 903
Join date : 09/12/2012
Age : 23

[LONGFIC-FANFIC] NGOAN,TÔI YÊU EM,YULSIC NGOẠI TRUYỆN 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [LONGFIC-FANFIC] NGOAN,TÔI YÊU EM,YULSIC NGOẠI TRUYỆN 2   [LONGFIC-FANFIC] NGOAN,TÔI YÊU EM,YULSIC NGOẠI TRUYỆN 2 EmptyTue Mar 05, 2013 8:53 am

ah , fic hay nè ! ra chapo tiếp nha !!! * hóng *
Về Đầu Trang Go down
Lena
Sica's Darling ♥
Sica's Darling ♥


Post : 2696
Coins : 6689
Thanked : 486
Join date : 18/09/2012

[LONGFIC-FANFIC] NGOAN,TÔI YÊU EM,YULSIC NGOẠI TRUYỆN 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [LONGFIC-FANFIC] NGOAN,TÔI YÊU EM,YULSIC NGOẠI TRUYỆN 2   [LONGFIC-FANFIC] NGOAN,TÔI YÊU EM,YULSIC NGOẠI TRUYỆN 2 EmptyTue Mar 05, 2013 8:55 am

Ở đâu có YulSic ở đấy có tớ. Nhanh ra chap nha au!
Về Đầu Trang Go down
alexnguyen
Member 5
Member 5


Post : 537
Coins : 4612
Thanked : 190
Join date : 02/01/2013
Age : 30

[LONGFIC-FANFIC] NGOAN,TÔI YÊU EM,YULSIC NGOẠI TRUYỆN 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [LONGFIC-FANFIC] NGOAN,TÔI YÊU EM,YULSIC NGOẠI TRUYỆN 2   [LONGFIC-FANFIC] NGOAN,TÔI YÊU EM,YULSIC NGOẠI TRUYỆN 2 EmptyTue Mar 05, 2013 12:11 pm

Chương 1: Rời xa Taecyeon

Những vì sao tỏa ra ánh sáng ngọc lấp lánh, vũ trụ mênh mông đen nhánh một mảng. Đêm đã khuya rồi!
Có một người đã từng nói rằng
Tri tâm em đã từng ở lại, tôi muốn nhờ hắn thay tôi hỏi thăm em.
Chỉ vì tôi sợ khi nhìn thấy được em nói không nên lời.
Em đối với quá khứ có còn nhiều cảm xúc hay không?
Tôi đã từng làm cho em tan nát cõi lòng.
Nhưng... tôi vẫn yêu em."
Có một người đã từng nói rằng
Tri tâm em từng đi tìm tôi
Tôi muốn hắn giúp tôi che giấu em
Chỉ là sợ mọi chuyện sẽ càng trở nên khó khăn hơn
Tôi đối với quá khứ vẫn còn quá nhiều cảm xúc.
Em đã từng làm cho tôi hạnh phúc
Tôi đã rất muốn gặp em nhưng lại sợ không chấp nhận nổi đau đớn
Tình yêu này tôi chôn chặt trong trái tim
Tôi chỉ có thể đem em đặt sâu trong đáy lòng.
Này là một cảm giác muốn gặp em nhưng lại sợ không chấp nhận nổi đau đớn
Để cho tôi đối với em tư niệm càng thêm sâu đậm
Tôi chỉ có thể đem em chôn chặt trong tim mình
Nhớ lại giọng nói em, bóng dáng em, bàn tay em
Tôi chưa bao giờ quên
Em bây giờ đã lựa chọn ở bên người ấy
Tôi chỉ có thể một mình gặm nhấm nỗi đau
Tôi mãi mãi một lòng chờ em quay về bên tôi.

Bài hát "Nghe nói tình yêu đã trở lại" Sica đã nghe vô số lần trong từng đêm cô độc. Cô bưng một ly café đứng trên ban công, lặng im nhìn lên bầu trời đêm, nghe gióng hát ôn hòa, trầm lắng một lần một lần hát ra bằng cả trái tim mình, đau đớn từng đợt dâng lên trong lòng cho đến lúc cả người dường như chết lặng.

Chuông điện thoại di động vang lên, cô uống thêm một ngụm café, quay trở lại phòng khách, khẽ đặt nhẹ chén trên bàn trà, ngón tay vuốt vuốt đôi mắt đang híp lại cười của con heo nhỏ rồi mới cầm điện thoại lên nhấn nút nghe.

"Alo? Taecyeon à?" Thanh âm của nàng trước sau trầm ấm, nghe nhiều giống như giọng của một con mèo nhỏ.

Taecyeon mỗi lần nghe được nàng nhẹ nhàng ôn nhu gọi tên mình, trong lòng anh giống như bị móng vuốt của mèo từ từ gãi, tê tê dại dại, từng dây thần kinh đều cảm thấy thư sướng vô cùng.

"Em đang làm gì vậy?" Anh đứng ở ban công nhà mình, nhìn thoáng qua tiếng động lớn rầm rĩ phòng khách, đóng hai cánh cửa thủy tinh dày lại, nới lòng cà vạt ra, nhẹ nhàng cất lên câu hỏi.

Sica dùng bả vai kẹp điện thoại, một tay cầm remote điều chỉnh tiếng CD nhỏ đi, một tay cuộn lại tấm nệm thật to trong ghế salon, nằm xuống, nhẹ nhàng nói ra hai chữ "Nhớ anh!"

Taecyeon lòng lại như bị móng vuốt của con mèo nhẹ nhàng vờn vờn, sau đó nhéo nhéo, loại này giác vừa say lòng người vừa có chút đau đớn, làm cho hô hấp của anh từ từ dồn dập: "Sau khi kết thúc buổi mừng thọ của Thiên lão gia, buổi tối anh sẽ trở về. Em biết điều một chút ở nhà chờ anh."

Sica nhếch nhếch khóe miệng, lấy tay nghịch nghịch, trêu chọc con heo nhỏ rồi nói: "Vâng!"

Taecyeon nghe thấy có người gọi mình, có chút phiền não, hạ mi nói: "Sica, anh cúp máy đây. Hôn em!"

Sica mìm cười, cũng không nói lời nào, khi cúp điện thoại trong nháy mắt nghe nghe được một thanh âm thanh thúy mà quen thuộc "Taecyeon! Anh đang làm gì thế? Tất cả mọi người đều chờ anh khai tiệc đó!"

Cô vứt di động sang một bên, sau đó hai cáng tay ôm chặt chân, mặt úp vào giữa hai đầu gối, nước mặt lặng lẽ chảy xuống.

Chủ nhân của giọng nữ kia là Qri. Cô cùng học, cùng ở chung một phòng trong kí túc xá suốt bốn năm đại học với cô ta, tình bạn của hai người vô cùng thân thiết, cô từng là người bạn tốt nhất của cô ta, toàn tâm toàn ý đối tốt với cô ta, cùng cô ta chia sẻ chuyện tình yêu của mình và Taecyeon từng ly từng tý. Thời gian đó thật sự rất vui vẻ.

Nhưng thật không ngờ lại có biến cố xảy ra làm thay đổi mọi chuyện xung quanh cô. Cô bị cha buộc gả cho một người con gái của người có chức vụ lớn của tỉnh, lớn đến nỗi có thể bảo vệ mọi người trong gia đình cô đều bình yên, có thể đem chuyện cha cô nhận hối lộ đè xuống, và ông không phải ngồi tù.

Cô dù chết cũng không đồng ý. Cô cảm thấy qúa nực cười. Bây giờ là thế kỷ hai mươi mốt rồi mà còn có sự việc nực cười như vậy ư? Cô đã khóc, khóc rất nhiều, cầu xin ông không gả cô đi. Cuối cùng cô bị cha nhốt lại trong phòng không cho ra ngoài, ông nói cho cô biết rằng một tuần sau sẽ cử hành hôn lễ. Cô đã tuyệt thực suốt hai ba ngày, uy hiếp cha cô cho cô gọi điện thoại cho Qri.

Cô ôm một tia hi vọng cuối cùng mà gọi điện cho Qri, nói rằng cô đang bị cha nhốt trong phòng không cho ra ngoài, nhờ cô chuyện lời nói với Taecyeon nhất định phải cứu cô ra. Qri rất thoải mãi,vui vẻ đáp ứng.

Sau đó là sự chờ đợi kéo dài. Cho đến một đêm trước ngày đính hôn, Qri gọi điện thoại lại cho cô, nói với cô rằng tất cả mọi việc đã chuẩn bị xong, nhưng cô ngày mai nhất định phải đến lễ đính hôn. Sica không có một chút hoài nghi đồng ý.

Nhưng lễ đính hôn trong ngày hôm đó, cô lại nhìn thấy Taecyeon thân mật nắm lấy tay người chị em tốt của mình là Qri đi tới, dùng thanh âm ôn nhu nói với nàng: "Chúc mừng em! Tuần sau anh sẽ phải ra nước ngoài, Qri sẽ cùng đi với anh. Bọn anh sẽ kết hôn ở nước ngoài!"

Sica càng chôn chặt mặt mình vào hai đầu gối. Chuyện xảy ra cách đây đã bốn năm, mỗi lần nhớ lại cảnh tượng kia, lòng cô lại đau đớn không cách nào hô hấp được. Sau đó vị hôn phu ôm lấy dìu cô đi như thế nào cô cũng không nhớ rõ. Lúc đó cô chỉ có một ý nghĩ rằng muốn tìm Taecyeon hỏi cho rõ ràng mọi chuyện, anh làm sao có thể đối xử như vậy với cô, mà ở chính trong hôn lễ đó, thời khắc nhìn thấy Qri cô mới hiểu ra được, thì ra Qri đã thầm yêu Taecyeon. Người đàn bà kia nhìn về phía cô ánh mắt không hề che giấu hận ý một chút nào, rồi nhìn về người đàn ông đứng bên cạnh nồng đậm yêu thương, lúc đó thân thể nàng không ngừng phát run.

Không nghi ngờ một chút nào, Qri không chỉ không có đem lời của cô nói với Taecyeon, còn thêm mắm thêm muối nói rằng cô là tự nguyện đính hôn với người khác, mà cứ như vậy Taecyeon cũng không gọi điện thoại cho cô hỏi rõ mọi chuyện, hoàn toàn tin tưởng lời Qri, đem tình yêu say đắm trong bốn năm của bọn họ quẳng đi không chút lưu tình.

Làm thế nào để cùng người con trai của vị quan chức to lớn kia từ bỏ hôn ước? Đúng rồi! Nghĩ tới điều gì đó cô liền dùng dao gọt trái cây hung hăng cứa vào cổ tay mình. Cô nhìn chăm chắm vào dòng máy đỏ tươi từ vết đứt nho nhỏ trên cổ tay không ngừng tuôn ra, nhưng lại không cảm giác được một tia đau đớn, bởi vì lòng cô đã đau đến chết lặng!

Cô hôn mê trong bệnh viện ba ngày, khi tỉnh lại, mẹ cô khóc rất nhiều, trong giọng nói đứt quãng toát ra sự đau khổ, day dứt không thôi. Bà nói với cô rằng Kwon gia đã hủy bỏ hôn ước, cha cô đã bị cánh chức, bất quá không phải ngồi tù. Bọn họ quyết định đưa nàng ra nước ngoài.

Sica không hề phản đối.

Đến ngày phải đi nước ngoài, trừ người nhà ra chỉ có một người tới tiễn cô, đó chính là vị hôn phu cùng cô hủy bỏ hôn ước - Kwon Yuri. Đó là lần đầu tiên Sica nhìn kỹ người con gái này. Cô là một người rất đẹp, ngũ quan rõ ràng, tuấn mỹ, sắc mặt hơi tái, thân hình hơi gầy, khá cao đứng ở đó toát ra khí chất phi phàm.

Sica từ từ đi tới trước mặt cô, ngẩng đầu dùng ánh mắt cực kỳ thần khiết nhìn cô, chân thành mà ẩn hàm xin lỗi. Sica khom lưng thật thấp hướng cô bái một cái, cuối cùng cúi đầu nói câu: "Thật xin lỗi, tôi không thể cưới một người mà tôi không yêu."

Một năm trước cô trở về nước, trong một buổi họp lớp gặp lại Taecyeon cùng Qri. Bọn họ thật sự đã kết hôn, Sica thản nhiên hướng bọn họ mời rượu. Cô nhìn thấy Taecyeon nhìn về phía mình với ánh mắt âm trầm mà bi thương. Cô trong lòng cười lạnh.
Ngày thứ hai, cô gọi điện cho Taecyeon, hẹn gặp anh ở nhà hàng nhỏ trước kia hai người hay đến sau đó không hỏi thêm chuyện gì rồi cúp máy.

Ba ngày sau, cô gọi điện cho bạn tốt của Taecyeon là Nichkhun, hẹn anh đi uống rượu. Bọn họ đã uống rất nhiều rượu. Cô biết Nichkhun hồi trước rất quý cô, nửa tỉnh nửa say cô nói hết ủy khuất trong lòng mình ra, bởi vì cô biết rằng, Nichkhun nhất định sẽ nói lại cho Taecyeon.

Một tuần sau Taecyeon tìm được cô, nói với cô rằng anh thật ra vẫn còn rất yêu cô, anh nói anh sẽ cùng Qri ly hôn, nói rằng cô hãy chờ anh. Sica nhìn hắn nước mắt chảy ra, khẽ gật đầu một cái, sau đó liền chuyển đến sống ở biệt thự của Taecyeon ở ngoại thành.

Một năm, Taecyeon luôn luôn đối xử với cô đầy yêu thương, nhưng lại chưa từng nói với Qri lời ly hôn, bởi vì Qri mang thai. Sica chẳng bao giờ ép anh quá, cũng không tỏ ra một tia bất mãn, tựa như chỉ an nhàn giống như một con mèo nhỏ hưởng thụ sự sủng ái của anh.

Nhưng Qri cũng không có sinh con, bởi vị đang mang thai năm tháng thì cô ta bị sảy thai ngoài ý muốn. Bác sỹ nói rằng thành tử cung của cô ta quá mỏng, rất có thể về sau sẽ sinh non.

Taecyeon đem việc này nói với Sica, vẻ mặt hắn trầm trọng vô cùng. Sica cái gì cũng không nói, chẳng qua biết điều một chút mặc hắn ôm, trong lòng cũng cười một cái. Làm việc trái với lương tâm cuối cùng gặp phải báo ứng.

Từ sau ngày đó, Sica liền quyết định rời xa người đàn ông mình yêu đến tận xương tủy này, bởi vì cô sợ mình có một ngày cũng sẽ gặp phải báo ứng.

Khóc mệt, Sica vào phòng ngủ, thu dọn mọi thứ của mình vào trong rương ôm rồi rời khỏi biệt thự. Cô chỉ mang theo một cái rương rất nhỏ, bên trong chỉ có những vật tùy thân như quần áo hằng ngày, các vật tùy thân cô mang đến... Taecyeon mua cho cô rất nhiều đồ dùng, quần áo cô cũng không mang đi, cũng không phải là cô tỏ ra thanh cao, mà là không muốn xúc cảnh sinh tình. Sau khi về nước, cô trải qua một năm hỗn độn, cô không có việc làm, tựa như Taecyeon nuôi một con sủng vật, biết điều một chút trốn ở trong một góc của thành phố này, chờ chủ nhân thỉnh thoảng cưng chiều.

Không thể phủ nhận rằng, cô ban đầu là trả thù trong lòng, cô muốn cướp đi hết thảy mọi thứ của Qri, muốn cho cô ta nếm trải cảm giác đau đớn của cô năm xưa. Nhưng theo thời gian, Taecyeon đối với cô càng ngày càng tốt, cô cảm thấy mệt mỏi rồi, tâm hồn thật sự mệt mỏi, cảm giác mình rất trẻ con, rất buồn cười, hủy hoại cuộc sống của hai người đó tương đương đồng thời phá hủy cuộc sống của chính mình.

Kéo rương da đi ra khỏi biệt thự, bầu trời rất hợp với tâm trạng cô, xuất hiện cơn mưa nhỏ. Sica ngẩng đầu mông lung nhìn mưa phùn, nhẹ cười khẽ. Lão thiên gia thật là chiếu cố nàng, dùng một con mưa xuân rửa sạch hủ vị trên người nàng, đem tâm hồn mờ mịt của nàng cọ rửa sạch sẽ.

Nàng kéo hành lý đi, bước đi nhẹ nhàng, bộ dạng thanh thản từ từ đi trên đường, trên mặt vẻ mặt tự nhiên nhẹ nhõm, khóe miệng uốn lên một độ cong nho nhỏ, đầu tóc dính nước mưa đã ướt nhẹp, các sợi tóc bết lại với nhau ôm sát mặt cô, trên khuôn mặt nhỏ nhắn một đôi mắt to linh động chớp chớp nhìn hai bên đường, cười đến có chút nghịch ngợm.

Một chiếc xe thể thao màu bạc, khí phách vô cùng cao quý nhãn hiệu Maserati Coupe dừng lại sau lưng nàng một chỗ cách chừng mười thước. Trong xe một người con gái một tay cầm tay lái, một cánh tay khoác lên ngoài cửa sổ, ngón tay đang kẹp chặt một điếu xì gà, mấy phút đồng hồ mới hít một hơi thuốc, động tác ưu nhã, sắc mặt trầm tĩnh, một đôi mắt trong trẻo đen nhánh, thâm thúy, sắc bén như chim ưng, gắt gao nhìn chằm chằm vào con mồi của mình.

Điện thoại di động trong túi áo rung hai tiếng, Yuri mắt như cũ ngó chừng phía trước, mặt không chút thay đổi móc điện thoại ra, liếc mắt một cái nhìn số điện thoại gọi đến, trong mắt ánh lên một tia nhu tình, áp điện thoại vào tai, trên mặt tái nhợt thay bằng nụ cười ôn nhu.

"Dani." Giọng nam trầm thấp, thuần hậu, ôn hòa nhưng vô cùng gợi cảm.

"Yul, em đã làm một bữa ăn khuya, Yul chừng nào trở về vậy?"

Yuri mí mắt nhẹ giơ lên một chút nhìn cô gái đứng ở ven đường đang chờ xe phía trước, khóe miệng nhếch lên nụ cười: "Tối nay tôi muốn làm thêm giờ, em ngủ trước đi, đừng chờ tôi."

"Yul, em không ngoan sao?"

Yuri cười cười "Không có, Dani rất biết điều."

"Vậy tại sao gần đây Yul luôn muốn làm thêm giờ vậy?"

Yuri bật cười: "Chuyện làm ăn thôi mà." Dừng lại một chút rồi nói nốt một câu "Ngày mai tôi đưa em quay trở về trường học."

Người bên kia nghe vậy ậm ừ, rồi ngắt điện thoại.

Yuri thu điện thoại, bất đắc dĩ cười một tiếng, lái xe tiến lên phía trước một chút , dừng lại trước một thân ảnh đang run lên vì lạnh, nhoài người ra ngoài cửa xe, cười đến phong khinh vân đạm "Mỹ nữ đi nơi nào vậy? Tôi tiễn em một đoạn đường nhé."

Sica kinh ngạc một chút, chờ thấy rõ người, mới khẽ nhíu mày lùi lại phía sau "Thật xin lỗi, tôi không quen cô."

Yuri cằm chống trên cánh tay cười khẽ "Phải vậy không? Tôi lại cho rằng hai ta đã quen biết nhau từ trước rồi kia."

Sica mày nhíu lại càng chặt hơn, hít sâu một hơi mới lên tiếng "Tôi thật không nhận ra cô, Yuri!"

Yuri nhìn vẻ mặt ra vẻ trấn tĩnh của cô, khóe miệng lại cong lên một nụ cười, thân thể thon dài từ từ trở về trên ghế dựa, ngón tay nhẹ nhàng gõ tay lái, vẻ mặt có chút mệt mỏi ngó chừng phía trước nhìn trong chốc lát, sau đó quay đầu, mang theo nụ cười thản nhiên mở miệng: "Sica, nếu như tìm không được công việc, em có thể tới Yurisistable. Tôi chờ em." Sau đó, khẽ gật đầu, lượn một đường cua rất đẹp, và rời đi.

Hết chương 1.
Về Đầu Trang Go down
alexnguyen
Member 5
Member 5


Post : 537
Coins : 4612
Thanked : 190
Join date : 02/01/2013
Age : 30

[LONGFIC-FANFIC] NGOAN,TÔI YÊU EM,YULSIC NGOẠI TRUYỆN 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [LONGFIC-FANFIC] NGOAN,TÔI YÊU EM,YULSIC NGOẠI TRUYỆN 2   [LONGFIC-FANFIC] NGOAN,TÔI YÊU EM,YULSIC NGOẠI TRUYỆN 2 EmptyWed Mar 06, 2013 10:37 am

huhu truyện này bị ế ồi :gau2:
Về Đầu Trang Go down
alexnguyen
Member 5
Member 5


Post : 537
Coins : 4612
Thanked : 190
Join date : 02/01/2013
Age : 30

[LONGFIC-FANFIC] NGOAN,TÔI YÊU EM,YULSIC NGOẠI TRUYỆN 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [LONGFIC-FANFIC] NGOAN,TÔI YÊU EM,YULSIC NGOẠI TRUYỆN 2   [LONGFIC-FANFIC] NGOAN,TÔI YÊU EM,YULSIC NGOẠI TRUYỆN 2 EmptyWed Mar 06, 2013 7:18 pm

Thôi mình post tiếp nè...........



Chương 2: Em không muốn yêu anh nữa.

Jessica ngó chừng đèn xe biến mất trong nháy mắt, thất thần trong chốc lát. Cô ta làm sao biết mình không tìm được công việc? Không tệ nha!

Kể từ khi quyết định rời xa Taecyeon, cô âm thầm đăng sơ yếu lí lịch của mình ở trên mạng để tìm việc làm, nhưng đến một cuộc phỏng vấn qua điện thoại cũng không nhận được. Ngành cô học lại là báo chí. Tập đoàn Hottest của Taecyeon giao tiếp với một phần ba giới truyền thông của thành phố G, cô sẽ tránh những công ty này, mà còn lại toàn những công ty quá nhỏ cô lại không muốn đi. Các công ty lớn ít nhiều cũng có người của Hottest lui tới, cho nên số công ty cho cô lựa chọn cũng không nhiều lắm.

Mà tốc độ phát triển của tập đoàn Yurisistablelàm cho người ta không kịp thở. Công ty này mới mở ra được hai năm nhưng đã có thể cùng Hottest tranh giành thị trường. Hơn nữa, nhiều người cũng nhìn ra được Yurisistable trọng kim là đầu tư phát triển, chiến đấu ở các chiến trường truyền thông, chính là hướng về phía Hottest đi. Mấy lần đại hình bày ra hoạt động, cũng là muốn nói rõ cùng Hottest đoạt chén cơm.


Jessica lắc đầu. Cô chắc là sẽ không đi Yurisistable, cho dù cô không ở cạnh Taecyeon nữa thì cô cũng sẽ không đi tìm nơi nương tựa bên Yuri. Taecyeon đối với Yuri luôn mang địch ý. Vì thế nên hai công ty sẽ có nhiều lần quyết đấu, khi cô làm một trong hai công ty này cô có thể không tỉnh táo được để xử lý công việc, sợ rằng mỗi lần đều ở thế hạ phong làm công ty nào cũng tổn thất nghiêm trọng.

Jessica đi xe đến một nhà trọ hơi cũ. Một tuần trước, cô thuê một phòng trọ nhỏ ở chỗ này. Đây là một căn phòng gồm một phòng khách và một phòng ngủ, wallpaper mỏng màu vàng nhạt, ghế salon thước màu trắng, một chú heo con khả ái màu hồng nhạt, xinh xắn thoải mái nằm trên salon, bàn trà cùng kệ TV đều màu đen, phòng ốc không lớn nhưng lại ấm áp. Jessica lần đầu tiên nhìn thấy đã có cảm giác rất thân thiết.

Sau khi tắm rửa xong, Jessica ngồi trên chiếc giường ngủ lớn, mở máy vi tính ra, di động của cô bỗng nhiên vang lên. Tim cô nhảy thình thịch mấy cái, thấy trên màn hình hiện lên một cái tên, lúc đó mới thở phào nhẹ nhõm nhấn nút nghe.

"Hyoyeon, sao giờ này lại gọi điện cho tớ vậy?" Ngoài Kim Hyoyeon ra, Jessica ở thành phố này không liên lạc với nhiều người lắm.

"Cậu lại đang ngủ đấy à?" Thanh âm của Hyoyeon ngọt ngào, ẩn chứa ý cười.

"Không có. Tìm tớ có chuyện gì à?"

"Thời gian trước không phải cậu nhờ tớ tìm hộ một công việc sao? Công ty của chúng tớ vừa thiếu một vị trí phóng viên, tới hôm nay vừa nói chuyện với Tổng biên tập, ông ấy mới vừa gọi điện cho tớ nói rằng muốn nói chuyện với cậu một chút. Cậu có muốn nhận hay không?"

"A! Thật không? Tớ đương nhiên là có muốn nhận rồi. Tớ hôm nay vừa rời khỏi nơi ở của Taecyeon, nếu không tìm được việc làm, tớ liền nên uống gió Tây Bắc (tức là nếu không tìm được việc làm thì chỉ còn nước chết đói)." Jessica cười nói với bạn tốt.

"Cậu lại quyết định rời khỏi hắn lần nữa?" Cô chỉ nói chuyện tình yêu của mình cùng Taecyeon với Hyoyeon.

"Ừm. Tớ quyết định rồi."

"Sica, tớ mừng thay cho cậu."

Ngày thứ hai, Jessica dậy thật sớm đánh răng rửa mặt, chuẩn bị mọi thứ thật tốt. Hôm nay cô mặc một chiếc váy liền áo màu trắng, phía bên ngoài là một chiếc áo dệt kim hở cổ, tóc được vấn tùy ý phía sau, như vậy bộ dạng này có thể làm cô trông qua có vẻ thành thục được một chút.

Đến công ty Hyoyeon, cô đi đến quầy tiếp tân nói tên của mình, nữ tiếp tân nói với cô trực tiếp lên luôn tầng tám tìm Lee Tổng biên. Jessica vốn nghĩ sẽ tìm Hyoyeon trước hỏi một chút tình huống, cách ứng xử khi gặp Lee Tổng biên, nhưng nữ tiếp tân lại nói thêm một câu: "Lee Tổng biên đã đợi cô lâu lắm rồi" nên đành từ bỏ suy nghĩ tới tầng sáu.

Lee Tổng biên là một người đàn ông trung niên đã ngoài bốn mươi tuổi, đầu hơi hói. Ông đối với Jessica rất nhiệt tình, nhiệt tình đến mức làm cô thụ sủng nhược kinh, thỏa đàm xong tiền lương đãi ngộ, khai báo xong việc làm, ông liền tự mình dẫn Jessica đến lầu sáu, phân cô cùng Hyoyeon làm chung cùng một tổ với hai nữ sinh viên khác chịu trách nhiệm biên tập một cuốc tạp chí phái nữ thời thượng đang khá ăn khách.

Chờ sau khi Lee Tổng biên rời đi, Jessica len lén hỏi Hyoyeon: "Lee Tổng biên vẫn luôn nhiệt tình như vậy sao?"
Hyoyeon cúi đầu rỉ tai nàng: "Lão Lee là một tổng biên tập tính tình rất tốt, đi theo ông ấy căn bản sẽ không bị ai khi dễ, nhưng điều kiện tiên quyết là phải hoàn thành nhiệm vụ đúng kì hạn."

Jessica nghe Hyoyeon gọi vậy không khỏi mỉm cười: "Các cậu gọi ông ấy là lão Lee?"

Hyoyeon le lưỡi: "Tất cả mọi người đều gọi như vậy, cậu cũng gọi như vậy đi, lão Lee không để ý đâu."

Jessica gật đầu cười yếu ớt, quay đầu nhìn hai đồng nghiệp khác một chút - Nicole và Hara, cũng là hai cô bé rất hoạt bát, cười lên rất thân thiện. làm cô thấy thoái mái và bắt đầu yêu thích công việc này.

Cho tới trưa khi Jessica cũng đã làm quen với các tài liệu và công việc, Hyoyeon đề nghị mọi người đi ăn một bữa cơm, coi như là hoan nghênh Jessica trở thành một thành viên mới cùng tổ các nàng, Jessica cười đồng ý, tất nhiên là Jessica chủ xị.

Các cô đi đến một nhà hàng Nhật Bản nhỏ gần công ty đặt một phòng ăn, tự gọi món ăn cho mình mình. Nicole và Hara líu ríu bắt đầu trò chuyện, Jessica nhìn các nàng với nụ cười chân thành, cảm thấy thực vui vẻ.

"Jessica, chị định cho tên thật của mình lên tập chí sao?" Hara là một tiểu cô nương, cười lên rất xinh.

Jessica nghiêng đầu suy nghĩ một chút "Vậy thì lấy tên Sica đi."

Hyoyeon lắc đầu: "Không được. Tên này không phải vốn là tên cậu sao? Chúng mình mặc dù không phải là danh nhân nổi tiếng hay gì cả, nhưng vẫn là sợ người ta nói này nọ, vì vậy nên muốn có một nickname thay thế đặt dưới bài viết."

Jessica cau mày suy nghĩ một chút, sau đó nhếch miệng cười cười: "Vậy gọi là Mều quý phái thì thế nào?"

Ba cô gái còn lại nghe được lời của nàng, sửng sốt một chút sau đó ôm bụng cười lăn lộn.

Jessica có chút ảo não đẩy đẩy Hyoyeon, khuôn mặt trở nên đỏ ửng. Người bán hàng bưng món ăn lên, cửa phòng mở ra một chút, cô khuôn mặt hồng hồng quay đầu nhìn thoáng qua phía ngoài, liếc thấy một thân ảnh có vẻ quen thuộc, nhíu nhíu mày trong lòng có chút nghi ngờ.

Cô nghe nói rằng Yurisistable thường xử lý công việc tại trung tâm thương nghiệp của thành phố nhưng sao Yuri lại tới nơi này ăn cơm?

Sau khi ăn xong, bốn tiểu nha đầu hỉ hả trở về phòng làm việc, Hyoyeon xế chiều có nhiệm vụ đi ra ngoài phỏng vấn, đưa cho Jessica một quyển bút kí mình đã làm hồi trước, Jessica rất chuyên tâm nghiên cứu.

Từ lúc đó tới khi tan làm, cô lại nhận được tin nhắn của Hyoyeon nói rằng cô ấy không trở về được để giúp nàng làm thẻ nhân viên. Jessica nhìn tin nhắn cười cười. Thì ra là đi làm thú vị như vậy, mượn đi ra ngoài để lười biếng một chút, có một nội ứng ở công ty tiếp tay, còn có thể giúp đánh thẻ, có ý thức. Thật biết điều nha!

Sau khi tan làm Jessica cũng không lập tức rời khỏi công ty mà đợi mọi người cùng đi, sau đi qua làm thẻ nhân viên, sau đó ra về tìm một quán ăn ăn một chút, sau đó mới trở về nhà, bật ti vi lên xem nhưng mà lòng cô cảm thấy không yên tâm.

Chín giờ rưỡi tối, Taecyeon gọi đến đúng hẹn.

"Alo? Taecyeon!" Âm điệu, giọng nói của nàng không thể hiện chút tình cảm, cảm xúc nào.

"Sica! Sica à!" Taecyeon rõ ràng là uống rượu, cũng không từ mà biệt, chẳng qua chỉ là gọi cô.

"Vâng. Em đây." Jessica cười đáp, tham luyến của anh thấp gọi mềm nhẹ. Cô sợ rằng chỉ sau hôm nay thôi về sau sẽ không được nghe anh gọi cô thân mật như vậy nữa.

"Anh rất nhớ em, bây giờ anh rất muốn ở bên em. Sica!" Thanh âm Taecyeon vốn trầm thấp, bây giờ uống rượu lại càng trầm khàn, nói không ra lời gợi cảm.

"Em cũng nhớ anh." Jessica cầm lấy điện thoại đi ra ban công, ngước nhìn những vì sao trên bầu trời đêm, nói thật nhỏ. Cô thật không có nói dối, giờ phút này, cô đang nhớ anh vô cùng.

"Sica à, anh quyết định sẽ cùng Qri ly hôn, sau đó hai ta cả đời sẽ không bao giờ rời xa nhau nữa."

Jessica nhắm mắt một chút, nước mắt chảy xuống trong nháy mắt, nhẹ nhàng mà nói: "Được."

Cả ngày thứ hai, Jessica tâm cũng thất thượng bát hạ ( bảy lên tám xuống: nghĩa là lòng nhấp nhổm, thấp thỏm không yên), buổi trưa nhận được tin nhắn của Taecyeon nói rằng anh buổi tối tám giờ sẽ về đến nhà, muốn ăn cơm tối cùng cô. Nhà của Taecyeon và Qri cũng không ở thành phó G, hai người đó sau khi về nước, Qri vì tránh cô mà quyết định sống trong ngôi nhà ở quê Taecyeon là thành phố S, lại không nghĩ rằng Taecyeon tiếp nhận công ty của cha hắn, sau không biết thần xui quỷ khiến thế nào lại chuyển đến thành phố G. Thật là châm chọc a! Cô ta gắt gao muốn Taecyeon không liên lạc, gặp phải Jessica nhiều lần, lại không nghĩ rằng biến thành lưỡng địa ở riêng, ngược lại lại cung cấp cho Taecyeon nhiều cơ hội cực kỳ tốt.

Jessica lái xe trở lại biệt thự, mua thức ăn nấu cơm, hết thảy đều làm tốt (trong truyện này Sica biết nấu ăn o_O),sau một thời gian nhìn lại đồng hồ đã bảy giờ rưỡi. Một lát sau cô nhận được điện thoại của Taecyeon.

"Sica, anh hai mươi phút nữa sẽ về đến nhà. Chờ anh nhé." Thanh âm Taecyeon ẩn chứa ý cười.
"Vâng. Em ở nhà chờ anh." Jessica mềm nhẹ đáp.

Một lúc sau chuông cửa vang lên, Jessica vội vàng đi ra mở của, nhận lấy cặp công văn trong tay Taecyeon cười nói: "Anh về rồi?"

Taecyeon nhìn giai nhân mặc bộ váy mỏng màu vàng nhạt cực kì xinh đẹp đứng ở cửa, anh hoảng hốt một chút mới nhẹ nhàng kéo cô vào trong ngực mình ôm lấy. Người con gái này đã hai mươi sáu tuổi rồi mà nụ cười của cô vẫn tinh khiết như thế, cô vẫn giống như một tiểu cô nương mới mười bảy mười tám tuổi, ánh mắt trong suốt, đen láy không có nhiễm một tạp chất. Cô bây giờ vẫn còn giống bộ dáng lần đầu hắn gặp nàng, bất kể trải qua những chuyện, bất kể người xung quanh có bao nhiêu thế tục, hèn hạ, người trong ngực anh trước sau như một, đơn độc đến tinh khiết. Một nụ cười hay một cái nhíu máy của cô đều níu chặt lấy tim anh thật chặt. Tim hắn vì cô mà nhảy lên, vì cô mà đau đớn, vì nàng mà hạnh phúc.

Ngồi vào bàn ăn,Taecyeon nhìn bữa tối vô cùng thịnh soạn, trong mắt ánh lên nụ cười ôn nhu mà sủng nịnh: "Hôm nay là ngày lễ gì mà sao em làm nhiều món ăn thế?"

Jessica không nói gì, cẩn thận gắp nhiều thức ăn bỏ vào trong bát anh, thanh mỏng cười cười.

Taecyeon ngu ngơ nhìn nụ cười của cô mà không có phản ứng, ngơ ngác ăn thức ăn mà cô vừa gắp bỏ trong bát mình, ánh mắt một khắc cũng không rời khỏi khuôn mặt cô. Anh căn bản không cần biết cô đã gắp vào bắt hắn những thức ăn gì, cho dù là thuốc đọc anh cũng sẽ không chút do dự mà nuốt xuống, anh chỉ cần nàng thiên sứ ở trước mặt mình đây có thể vĩnh viễn nhìn về về phía hắn mà tươi cười dịu dàng, hạnh phúc như thế.

Bữa cơm mau chóng kết thúc trong yên lặng, Jessica buông đũa xuống, bưng chén rượu lên nhẹ nhàng đụng vào ly hắn, không nói gì uống một hơi cạn sạch.

Taecyeon không giải thích được nhìn cô, sau đó cũng ngửa đầu uống một hơi hết chén rượu.

Jessica nhìn anh, đặt chén rượu xuống bàn, xong mới nhẹ nhàng mở miệng: "Taecyeon, chúng ta chia tay đi."

Taecyeon trong nháy mắt sững sờ, mắt mở to nhìn cô, sau đó mới gượng gạo cười, đáy mắt có chút run rẩy: "Sica, em đang đùa phải gì thế? Sau này em không được đùa anh như thế. Anh không cho phép. Có nghe không?"

Jessica nhìn về phía anh, trên môi vẫn giữ nụ cười: "Em mấy hôm trước đã dọn đồ đạc chuyển ra ngoài rồi, cũng đã tìm được việc làm rồi. Hôm nay quay về cùng anh ăn bữa cơm cuối cùng."

Taecyeon không duy trì được nụ cười trên mặt nữa, ánh mắt tối sầm đi, anh từ trước tới nay không thể không nghĩ tới hai người sẽ có ngày này, chẳng qua là không nghĩ tới cô sẽ chọn thời điểm anh không ở đây, không phòng bị gì, không có chuẩn bị một chút nào mà chuyển đi. Nhưng có điều mà anh biết rất rõ: Sica cho anh một kích trí mạng làm anh không kịp ứng phó.

Anh đứng dậy, đi tới phòng khách, có chút run rẩy châm một điếu thuốc, hung hăng hút hai hơi mới tìm lại được thanh âm của mình, nói: "Tại sao?"

Jessica đi tới đằng sau lưng anh, ngẩng đầu trước sau như một cười yếu ớt, trong mắt chớp động lên lệ quang: "Em không muốn yêu anh nữa."

Taecyeon mắt tối thêm một chút, anh hung hăng dập điếu thuốc lá trong tay vào gạt tàn, lòng anh cơ hồ đau đến mức đứng không vững. Sica không có nói rằng cô không yêu anh, cô chỉ nói rằng cô không muốn yêu anh nữa. Nhưng tại sao anh lại cảm thấy không may mắn chút nào? Cô giống như một cô gái tinh linh. Khi nàng không muốn làm chuyện gì đó, người nào cũng không có cách thuyết phục. Ban đầu khi anh nhìn thấy vết sẹo màu hồng nhạt, mảnh trên cổ tay cô, anh đã bị rung động mãnh liệt. Cô nhìn như một cô gái nhu nhược, nội tâm nhưng lại vô cùng quật cường, không ai có thể ép cô làm chuyện mà không muốn, ngay cả anh cũng không ngoài lệ.

Taecyeon xoay người nhẹ nhàng ôm lấy bả vai Jessica, có chút khẩn cầu nhìn nàng: "Cho anh thêm một cơ hội nữa được không? Lần này anh đảm bảo trong vòng ba tháng sẽ ly hôn với Qri, sau đó anh sẽ ngay lập tức cưới em làm vợ. Có được không, Sica?"

Jessica không có giãy dụa, chẳng qua là nhàn nhạt nhìn hắn, trong mắt có nét đau thương, lòng cũng đau nhưng không có tia nào là không đành lòng cùng dao động. "Cảm ơn anh một năm này đã chiếu cố em rất tốt, em vĩnh viễn sẽ không bao giờ quên anh đã từng đối với em đầy thương yêu như vậy. Em hy vọng một ngày nào đó chúng ta có thể làm bằng hữu."

Taecyeon không có buông cô ra, nhìn về ánh mắt đang dần trở nên mờ mịt, không rõ của cô nói: "Nếu như, anh không đồng ý thì sao?" Jessica khẽ cười cười: "Em sẽ chết."

Taecyeon bị sự kiên định cùng quyết liệt trong mắt Jessica làm cho sợ hết hồn, hai cánh tay đang ôm cô không tự chủ mà buông ra. Jessica buông thõng mí mắt, từ từ đi qua người anh, đi tới cửa không hề dừng lại, mở cửa rời đi, an tĩnh giống như không hề xuất hiện.

Jessica vào thang máy, hai tay ôm chặt lấy mặt, nước mắt bắt đầu rơi như mưa. Mới vừa rồi trong nháy mắt nhìn thấy sự yếu ớt cùng chật vật trong mắt anh, cô đã hơi mềm lòng nếu như không phải sờ đến vết cắt trên cổ tay, có lẽ cô đã khuất phục rồi. Dù sao cô đã yêu người đàn ông này, yêu tha thiết đến mức cho dù anh đã cùng nữ nhân khác song túc song phi (kết hôn, vợ chồng êm ấm), cô cũng không nguyện để cho một người đàn ông nào khác đụng vào mình. Jessica thà rằng chết cũng không muốn phản bội tình yêu của hai người.

Mới vừa rồi cô thậm chí hy vọng anh có thể giữ cô lại, chỉ tiếc anh đã bị câu nói kia của cô hù dọa, bị làm cho sợ đến mặt mũi trắng bệch. Thật ra thì khi cô nhìn thấy gót chân anh không còn kiên cường, cô không nỡ chết ở trước mặt hắn, cô không nỡ làm hắn đau lòng cùng khổ sở. Nhưng Jessica hiểu rất rõ, Taecyeon tính cách quá mức mềm yếu, Qri chắc cũng biết hắn muốn cùng cô ta ly hôn. Một năm trước cô ta cũng biết bọn họ một lần nữa ở chung một chỗ, nhưng lại giả vờ như không có chuyện gì xảy ra. Lòng dạ cô ta quá sâu, Taecyeon lại không đấu lại được nàng, chính Jessica còn đấu không lại, cho nên Taecyeon chỉ dùng thời gian một năm bù đắp thật tốt cho nàng, tới khi mình họa tình yêu đến khắc cốt ghi tâm của hai người lên một dấu chấm tròn , cũng là lúc tình cảm đó chấm dứt.

Jessica đời này yêu nhất Taecyeon. Hắn là mối tình đầu của cô, cũng là tình yêu duy nhất của cô. Cô thề cả đời này sẽ không tin tưởng bất kì một người nào nữa, sẽ không yêu ai nữa!

Hết chương 2
:gau11:
Về Đầu Trang Go down
tanny
Newbie


Post : 10
Coins : 4143
Thanked : 5
Join date : 20/01/2013

[LONGFIC-FANFIC] NGOAN,TÔI YÊU EM,YULSIC NGOẠI TRUYỆN 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [LONGFIC-FANFIC] NGOAN,TÔI YÊU EM,YULSIC NGOẠI TRUYỆN 2   [LONGFIC-FANFIC] NGOAN,TÔI YÊU EM,YULSIC NGOẠI TRUYỆN 2 EmptyFri Mar 08, 2013 9:28 pm

mau mau ra chap moi nh0a![You must be registered and logged in to see this image.]
Về Đầu Trang Go down
15NDM08
Vip Member 5
Vip Member 5


Post : 3562
Coins : 6915
Thanked : 677
Join date : 23/07/2012
Age : 29

[LONGFIC-FANFIC] NGOAN,TÔI YÊU EM,YULSIC NGOẠI TRUYỆN 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [LONGFIC-FANFIC] NGOAN,TÔI YÊU EM,YULSIC NGOẠI TRUYỆN 2   [LONGFIC-FANFIC] NGOAN,TÔI YÊU EM,YULSIC NGOẠI TRUYỆN 2 EmptyFri Mar 08, 2013 11:22 pm

Trước khi đọc cho mình hỏi nha

Fic drama nặng ko vậy
HE hay SE, HE nha au :gau39: SE mình ko đọc đâu :nam10:

mà au đừng sợ fic ế, dạo này đang trong năm học nên ai cũng bận, fic nào cũng it cm hết, nhưng au đừng lo, fic hay chắc chắn ko xớm thì muộn sẽ có nhìu ng đọc thôi
Về Đầu Trang Go down
alexnguyen
Member 5
Member 5


Post : 537
Coins : 4612
Thanked : 190
Join date : 02/01/2013
Age : 30

[LONGFIC-FANFIC] NGOAN,TÔI YÊU EM,YULSIC NGOẠI TRUYỆN 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [LONGFIC-FANFIC] NGOAN,TÔI YÊU EM,YULSIC NGOẠI TRUYỆN 2   [LONGFIC-FANFIC] NGOAN,TÔI YÊU EM,YULSIC NGOẠI TRUYỆN 2 EmptySat Mar 09, 2013 6:56 am

15NDM08 đã viết:
Trước khi đọc cho mình hỏi nha

Fic drama nặng ko vậy
HE hay SE, HE nha au :gau39: SE mình ko đọc đâu :nam10:

mà au đừng sợ fic ế, dạo này đang trong năm học nên ai cũng bận, fic nào cũng it cm hết, nhưng au đừng lo, fic hay chắc chắn ko xớm thì muộn sẽ có nhìu ng đọc thôi

fic này drama nhẹ thôi nhưng mà sẽ có nhiều cái bất ngờ ở mỗi nhân vật và rds yên tâm sẽ là HE
và hãy tiếp tục ủng hộ mình nhé kasamita :nam2:
Về Đầu Trang Go down
Iu SoShi
Vip Member 3
Vip Member 3


Post : 2425
Coins : 6736
Thanked : 903
Join date : 09/12/2012
Age : 23

[LONGFIC-FANFIC] NGOAN,TÔI YÊU EM,YULSIC NGOẠI TRUYỆN 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [LONGFIC-FANFIC] NGOAN,TÔI YÊU EM,YULSIC NGOẠI TRUYỆN 2   [LONGFIC-FANFIC] NGOAN,TÔI YÊU EM,YULSIC NGOẠI TRUYỆN 2 EmptySat Mar 09, 2013 7:33 am

hi , hay quá !! cho mình đăng fic này lên wattpad nha !!!!!!!!!!
Về Đầu Trang Go down
alexnguyen
Member 5
Member 5


Post : 537
Coins : 4612
Thanked : 190
Join date : 02/01/2013
Age : 30

[LONGFIC-FANFIC] NGOAN,TÔI YÊU EM,YULSIC NGOẠI TRUYỆN 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [LONGFIC-FANFIC] NGOAN,TÔI YÊU EM,YULSIC NGOẠI TRUYỆN 2   [LONGFIC-FANFIC] NGOAN,TÔI YÊU EM,YULSIC NGOẠI TRUYỆN 2 EmptySat Mar 09, 2013 9:46 am

bạn ơi thật ra fic này là mình đem từ bên watt của một bạn sang đây keke vì thấy hay nên post qua đây đó :gau38:
Về Đầu Trang Go down
qsone love snsd
Member
Member


Post : 167
Coins : 4229
Thanked : 22
Join date : 16/12/2012

[LONGFIC-FANFIC] NGOAN,TÔI YÊU EM,YULSIC NGOẠI TRUYỆN 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [LONGFIC-FANFIC] NGOAN,TÔI YÊU EM,YULSIC NGOẠI TRUYỆN 2   [LONGFIC-FANFIC] NGOAN,TÔI YÊU EM,YULSIC NGOẠI TRUYỆN 2 EmptySat Mar 09, 2013 9:54 am

Hay đấy! Mai mốt bạn sẽ được làm nhà văn [You must be registered and logged in to see this image.]
Về Đầu Trang Go down
alexnguyen
Member 5
Member 5


Post : 537
Coins : 4612
Thanked : 190
Join date : 02/01/2013
Age : 30

[LONGFIC-FANFIC] NGOAN,TÔI YÊU EM,YULSIC NGOẠI TRUYỆN 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [LONGFIC-FANFIC] NGOAN,TÔI YÊU EM,YULSIC NGOẠI TRUYỆN 2   [LONGFIC-FANFIC] NGOAN,TÔI YÊU EM,YULSIC NGOẠI TRUYỆN 2 EmptySat Mar 09, 2013 11:56 am

không phải nhà văn mà là đạo văn keke :gau21:
Về Đầu Trang Go down
alexnguyen
Member 5
Member 5


Post : 537
Coins : 4612
Thanked : 190
Join date : 02/01/2013
Age : 30

[LONGFIC-FANFIC] NGOAN,TÔI YÊU EM,YULSIC NGOẠI TRUYỆN 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [LONGFIC-FANFIC] NGOAN,TÔI YÊU EM,YULSIC NGOẠI TRUYỆN 2   [LONGFIC-FANFIC] NGOAN,TÔI YÊU EM,YULSIC NGOẠI TRUYỆN 2 EmptySat Mar 09, 2013 11:58 am

Chương 3: Nhiệm vụ thứ nhất.

Jessica đi ra từ biệt thự của Taecyeon, lái xe đến một quán rượu. Cô là một người chưa bao giờ đi tới những nơi như vậy, hay khi ở nước ngoài cùng lắm là mua hai chai rượu về nhà trọ mà uống. Lúc đó cô vẫn còn muốn tiếp tục yêu người đàn ông kia, cô không muốn sa đà vào rượu chè.

Dĩ nhiên bây giờ cô cũng không muốn sa vào rượu, cô chỉ cần một chai rượu đỏ ngồi uống một mình ở một salon trong góc quán an an tĩnh tĩnh, bộ dáng mua say của cô cũng coi như là cực kỳ biết điều, giống như là một cô gái nhỏ giận dữ với người nhà mình. Khuôn mặt nhỏ nhắn tinh sảo bởi vì cồn của rượu tác dụng hiện lên một chút hồng hồng, mắt đang tràn ngập nước, khóe miệng cong cong, vẻ mặt cô ưu thương mà quật cường.

Yuri miệng đang ngậm một điếu xì gà từ ghế lô đi ra ngoài thì nhìn thấy một con mèo nhỏ cô độc đang uống rượu, nhìn bộ dáng trông có vẻ say, chung quanh cô thì toàn đàn ông nhìn cô với ánh mắt thèm khát. Mà tiểu nữ nhân kia hoàn toàn không ý thức được bộ dáng của mình đang có sức quyến rũ, hấp dẫn đến mức nào. Những người đàn ông không quen đang dần dần bu quanh cô ngày càng đông, chăm chú ngắm nhìn khuôn khả ái của cô và nước dãi đang chảy ròng ròng.

"Mọi người đi trước đi nhé. Bây giờ tôi phải đi gặp bạn mình một chút." Yuri nói nhỏ với người bên cạnh.

"Jessica!" Yuri dí tắt điếu thuốc vào gạt tàn trên bàn, trực tiếp đi tới trước ngồi bên cạnh Jessica, hai tay rất thân quen ôm lấy bả vai nàng, nhẹ nhàng khẽ gọi một tiếng.

Mấy người đàn ông thấy Yuri đến thì dần dần tản đi, cuối cùng không còn một bóng.

Jessica quay đầu nhìn cô một cái, sau đó đánh vào tay cô một chút: "Bỏ tay của cô ra nếu không tôi đánh cô đó!"

Yuri nhìn bộ dáng hai gò má hồng hồng, tay quệt quệt mồm và cau mày lại của nàng không khỏi bật cười, lấy lại chén rượu trên tay nàng, đỡ nàng đứng dậy.

Jessica giãy dụa thoát khỏi tay cô lại bị cô kéo cả người lại.

"Ngoan, tôi đưa em về nhà." Cô chưa bao giờ nghĩ tới giọng mình lại có thể ôn nhu tới như vậy, hơn nữa còn phát ra từ tận đáy lòng.

Jessica đã say, nghiêng
nghiêng cái đầu nhỏ của mình nheo mắt nhìn cô, sau đó mềm mại tựa vào người cô nói: "Không cho phép cô khi dễ tôi, bằng không Teacyeon sẽ không bỏ qua cho cô."

Sau khi nói xong nàng chìm
vào giấc ngủ.

Yuri híp híp mắt lại, ánh mắt cô lạnh như băng ẩn chứa tức giận, đôi môi tái nhợt mím thật chặt, nhìn nhìn người đang ngủ say trong ngực mình một lúc lâu, mới nhẹ khẽ thở dài một hơi, móc ra một xấp tiền đưa cho bồi bàn, bế nàng ngang người trên ngực tiêu sái rời khỏi quầy rượu.

Đêm khuya, Yuri tay đang kẹp một điếu thuốc đứng ở của sổ sát đất trước mặt, dựa lưng vào tấm thủy tinh nhìn vào người con gái nhỏ bé đang nằm trên giường, trong mắt gợn sóng sợ hãi, lại có thêm tia đau đớn nhàn nhạt. Khi nghe thấy nàng cúi đầu ho khan hai tiếng, cô sửng sốt một chút, sau đó nhanh chóng dập tắt điếu thuốc, đẩy cửa sổ ra, vứt điếu thuốc ra ngoài, dừng lại trong chốc lát rồi mới đi tới bên giường.

Jessica ngủ cũng không được yên ổn cho lắm, hàng lông mày thanh thanh nhíu lại rất chặt, hai tay nắm chặt lấy chăn, thân thể khẽ run rẩy, giống như có cảm giác không an toàn một chút nào.

Yuri ngồi ở bên giường, dựa tay nhẹ vỗ về hai má nàng, động tác dịu dàng vô cùng, nhìn nàng với ánh mắt tràn ngập thâm tình. Một lát sau cô cúi người xuống nhẹ hôn vào trán nàng, dừng lại một lúc, rồi từ từ đôi môi cô đi xuống phía dước, cuối cùng dừng lại ở đôi môi mềm mại của nàng. Nụ hôn của cô như chuồn chuồn lướt nước, nhẹ nhàng mà mang theo một chút do dự, ý do vị tẫn!

Cô tựa gần như si mê nhìn nàng ngủ, khẽ vuốt vuốt mái tóc mềm mại của nàng một cách nhẹ nhàng, nói: "Ngoan, tôi yêu em!"

Một tuần sau, trong phòng làm việc của Tổng biên.

"Tạp chí của chúng ta kì này có chuyên mục phỏng vấn hai nhân vật khá nổi tiếng, là Taecyeon - Tổng tài của tập đoàn Hottest và Yuri - Tổng tài của tập đoạn Yurisistable. Tổ các cô có bốn người chia làm hai tổ nhỏ, mỗi tổ chịu trách nhiệm phỏng vấn một người. Jessica, cô muốn phỏng vấn ai?" Lee chủ bút nhẹ nhàng cười nhìn Jessica, thân thiết hỏi cô.

Jessica hơi hoảng hốt nhìn hai cái tên trong chốc lát mới nhẹ nhàng mở miệng: "Yuri."

Lee chủ bút cười cười với vẻ hài lòng: "Tốt. Hyoyeon, cô cùng với Jessica chịu trách nhiệm phỏng vấn Yuri, Nicole cùng Hara phỏng vấn Taecyeon, một tuần sau nộp bản sơ thảo cho tôi. Đây là một nhiệm vụ vô cùng có tính khiêu chiến, nhất là Jessica cùng Hyoyeon.
Theo như tôi được biết thì Yuri từ trước tới nay chưa bao giờ lộ mặt trên một quyển tạp chí nào. Mọi người cùng cố gắng nhé. Tan họp!"

Trở lại chỗ ngồi, Jessica hai tay nâng cằm bắt đầu ngẩn người. Buổi sáng hôm đó khi cô từ trên giường của Yuri thức dậy, cô đã thề cả đời này sẽ không bao giờ gặp lại cái người khí định thần nhàn đứng ở bên giường hỏi size áo lót của cô là bao nhiêu.

Lúc đó, khi cô ôm chăn từ từ ngồi dậy, Yuri từ trên cao nhìn xuống cô dưới giường, sắc mặt có chút tái nhợt nhưng đáy mắt lại ẩn chứa ý cười. Cô ta nói rằng: "Tôi gọi điện bảo người mua một bộ quần áo mới cho em. Áo lót của em size bao nhiêu?

Jessica lúc đó đã không thể dùng từ khiếp sợ để hình dung, hai mắt cô trợn tròn, mặt đỏ bừng bừng cùng vẻ căm tức nhìn cô chằm chằm. Nếu lúc đó trong tay nàng mà có vật sắc nhọn nào đó, nàng thề sẽ nhảy tới dùng hết sức băm vằm khuôn mặt đang cười đến mức muốn ăn đòn kia.

Yuri không đợi đến câu trả lời của nàng, ngó về phía cổ nàng rồi trượt mắt xuống bên dưới có vẻ đánh giá trong chốc lát, sau đó đem điện thoại đặt ở bên tai nhẹ nhàng mở miệng:
"Size 32B"

Ngay sau đó Jessica trực tiếp đem gối hướng cô mà ném tới.

Yuri hai tay nhanh nhẹn bắt được chiếc gối, tùy ý ném trở lại giường, sau đó xoay người rời đi, miệng khẽ cười.

Jessica khi đó bị cô chọc đến tức chết, kêu to: "Đồ cầm thú! Đồ lưu manh! Tôi mong cả đời này không bao giờ phải nhìn thấy cô nữa."

Yuri đã đi tới cửa bỗng dừng lại, thân thể cao lớn xoay lại phía nàng, mắt nheo nheo, nở nụ cười đắc ý nói với nàng rằng: "Tôi lại có một dự cảm rằng, không bao lâu nữa trong tương lai em sẽ chủ động tới tìm tôi!"

Mà bây giờ, Jessica sầu mi khổ kiếm nhìn bản thảo phỏng vấn trong tay, nghĩ đến nữ nhân với nụ cười vô sỉ và đắc ý kia, lòng phiền não đến nỗi muốn đập đầu vào tường chết quách đi cho rồi.

"Sica, nếu cậu cảm thấy không tiện, cuộc phỏng vấn này cứ để một mình tớ đi cho." Hyoyeon là bạn đồng học đại học vs Jessica, tự nhiên đã biết nàng cùng với Yuri có quan hệ.

Jessica cắn cắn môi suy nghĩ một lát, sau đó nghiêng đầu nhìn Hyoyeon nói: "Nếu không trước tiên cậu hãy gọi điện hẹn lịch phỏng vấn với cô ta đi đã."

Hyoyeon gật đầu, cầm lấy điện thoại dựa theo số điện thoại mà Lee Tổng biên đã cung cấp gọi đi, một lát sau liền cúp máy, mặt có chút thất bại nói: "Chỉ gặp được thư ký của cô ta thôi. Cậu có số điện thoại riêng của cô ta không?"
Jessica tiếp tục cắn cắn môi, miễn cưỡng gật đầu, mở điện thoại ra tìm số điện thoại mà người vô sỉ kia đã cho nàng sáng hôm đó.

Hyoyeon dựa theo số điện thoại mà nàng đưa gọi tới, điện thoại mới kêu một tiếng đã được bắt máy, và giọng nói của một người vang lên trong điện thoại.

"Alo! Jessica."

Hyoyeon sửng sốt một chút, cô còn chưa nói gì, đối phương làm sao lại trực tiếp gọi Jessica. Nuốt nuốt một ngụm nước bọt rồi cô mới lên tiếng: "Kwon tổng, cô khỏe chứ? Tôi là biên tập của tập chí Hyoyeon, chúng tôi muốn viết một bài về cô trên tạp chí của mình. Cô xem được lúc nào rảnh, có thời gian sắp xếp cho chúng tôi một cuộc hẹn để phỏng vấn cô được không?"

Đầu dây bên kia trầm mặc hai giây rồi nói: "Bảo Jessica trực tiếp liên lạc với tôi." Yuri nói xong, lập tức cúp máy.

Hyoyeon sau khi nghe được câu nói trong điện thoại, bất đắc dĩ hướng Jessica đưa điện thoại và nói: "Cô ta nói rằng cậu trực tiếp liên lạc với cô ta."

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Jessica nhăn nhăn, tay vò vò một tờ giấy trên bàn, nội tâm đấu tranh kịch liệt. Cuối cùng sau mười phút đồng hồ giãy dụa trong tư tưởng, cô quyết định cầm điện thoại của mình lên, nhấn vào số điện thoại của Yuri và ấn nút gọi đi. Lần này điện thoại vang lên thật lâu mới có người nhận máy.

"Jessica." Giọng nói Yuri vang lên lạnh lùng, không lằng nhằng vòng vo, gọi thẳng tên nàng.

"Ừm. Chuyện kia..."

"Ai cho phép em cho người khác biết số điện thoại của tôi?" Giọng nói của cô vẫn lạnh lùng vang lên, không nghe ra được cảm xúc gì.

Jessica bị giọng nói lạnh như băng kia đâm vào tai, cả người run lên, quỷ khiến thần xui nói câu: "Thật xin lỗi."

Yuri cũng không nghĩ tới nàng lại biết điều nói xin lỗi, sửng sốt trong chốc lát, mới mở miềng nói, lúc này giọng nói đã hòa hoãn đi rất nhiều: "Gọi cho tôi có chuyện gì không?"

"Chính là muốn hẹn cô phỏng vấn."

"Được. Vậy khi nào thì em có thời gian rỗi?

"Hả?" Jessica ngây ngẩn cả người, bỗng nhiên một chút mới hơi lắp bắp trả lời cô: "Tôi... Tôi lúc nào cũng rảnh".

"Vậy thì khoảng chiều nay đi. Hai giờ chiều em tới gặp tôi. Tôi chờ em."

Jessica ngạc nhiên đến há hốc miệng, mãi mới nói được một từ: "Được."

Hyoyeon xoay ghế xoay đến bên cô, hạ thấp giọng hỏi: "Hai người các cậu lại bắt đầu liên hệ rồi sao?"

Jessica nhìn cô, vẫn còn vẻ mặt ù ù cạc cạc, gật gật đầu: "Xem như là thế đi. Nhưng mà tớ với cô ta vẫn cảm giác

không được quen lắm."

Hyoyeon cười xấu xa đẩy đẩy cô: "Ừ. Không quen đến mức đặc biệt vì cậu cho số điện thoại." Nhất định là như vậy.

Lúc đó nhận được điện thoại của nàng, cô ta đã khẳng định là Jessica. Qua đó chỉ có thể nói rằng, cái số điện thoại kia cô ta chỉ nói cho một mình Jessica biết.

Jessica mặt đỏ bừng bừng. Cô nghĩ lại buổi sáng hôm đó cô vừa đánh giá nàng vừa thay bộ quần áo mới, vẻ mặt cô lúc đưa cho nàng số điện thoại của mình ghi rõ rằng: "Nhìn đi. Tôi nhìn vô cùng chính xác mà. 32B, rất phù hợp." Jessica có chút quẫn bách, trợn mắt nhìn Hyoyeon một cái: "Tớ với cô ta làm gì có quan hệ gì.Thái độ của người nhiều tiền của cô ta thực sự rất khó chịu."

"Sica. Cô ta có phải là thích cậu không?"

"Không thể nào! Hồi trước mình từng làm cho cô ta mất thể diện như vậy, cô ta phải là hận mình đến chết mới đúng."
"Tại sao là không thể? Nói không chừng thời điểm bức hôn với cậu, cô ta đã thích cậu rồi, nhiều năm như vậy cô ta vẫn tình hữu độc chung (vẫn chưa yêu ai, vẫn một mình đơn thân độc mã). Mà lúc này cậu cũng đã rời khỏi Taecyeon rồi, cũng nên suy nghĩ về cô ta một chút đi."

Jessica thu thập giấy tờ văn kiện, khổ sở cười cười: "Tớ không còn có thể yêu một ai khác nữa, sẽ càng không yêu vị hôn phu đã bị mình vứt bỏ."

Hyoyeon há hốc miệng rồi không nói gì nữa.

Vào lúc một rưỡi chiều, Jessica cầm lấy một túi văn kiện cùng với một bọc giấy nhỏ màu trắng đi vào tập đoàn Yurisistable để chuẩn bị phỏng vấn Yuri, đi tới quầy tiếp tân nói tên mình.

"Chào cô. Tôi là Jessica,người của tạp chí biên tập, đã cùng Kwon tổng hẹn phỏng vấn vào chiều nay," Jessica cung kính mở miệng.

Ở quầy tiếp tân, người nhân viên nghe thấy tên của cô lập tức đứng lên: "Kwon tổng đang họp. Cô ấy đã nói trước rằng cô cứ trực tiếp đi vào phòng làm việc của cô ấy chờ là được. Thang máy ở bên kia, tầng của Kwon tổng là tầng ở trên cùng, ở đấy chỉ có một phòng làm việc thôi."

Jessica gật đầu mỉm cười: "Cảm ơn."

Phòng làm việc của Yuri rất lớn, rộng đến mức có cảm giác trống trải, bàn làm việc cùng tủ tài liệu kết cấu đơn giản được vây quanh bởi những bức tường bằng thủy tình, một không gian khí phách khổng lồ mà lạnh lùng, đứng bên trong căn phòng thần kinh con người ta không tự chủ mà căng thẳng, cảm giác rất bức bách.

Jessica nắm chặt túi nhỏ trong tay, trong lòng thấp thỏm bất an, cảm giác giống như học sinh tiểu học đang đợi thầy giáo phát sổ liên lạc, cô cũng không dám ngồi, tựa như biết điều một chút đứng ở cửa cách đó không xa.

Nghe thấy tiếng động phát ra phía sau, Jessica thất kinh, có chút bối rối quay đầu lại, chống lại đôi mắt thâm thúy mà sắc bén phía sau, trán cô không tự chủ được toát ra vài giọt mồ hôi lạnh.

"Kwon... Kwon tổng. Cô khỏe không?" Jessica thiếu chút nữa lỡ miệng gọi thẳng tên của cô. Nàng có chút hối hận khi tiếp nhận phỏng vấn cô, nàng cùng Yuri quan hệ quá đặc thù, đặc thù đến mức nàng không biết phải xưng hô với cô như thế nào cho thích hợp.

Yuri ôm laptop đứng ở cửa nhìn nàng một chút, sau đó vuốt vuốt mi tâm đi vào nói: "Tới đây ngồi đi."

Jessica thái độ biết điều đi tới ngồi xuống phía đối diện với cô.

Yuri để máy vi tính xuống bàn, cũng không có nhìn nàng, nhanh chóng di chuyển chuột, đôi lông mày khẽ cau, vẻ mặt hơi lạnh lùng.

"Chờ tôi năm phút. Em muốn uống gì?" Cô cầm lấy điện thoại đặt trên bàn, nhìn nàng hỏi.

"Nước lọc." Jessica cúi đầu đáp một tiếng, tránh nhìn vào ánh mắt cô.

Yuri nhếch nhếch khóe miệng, nói với thư kí: "Mang cho tôi một ly café , cùng một cốc nước lọc, lạnh."

Jessica nghe được hai chữ cuối kinh ngạc chút. Cô ta làm sao biết mình thích uống nước lạnh? Sau đó khôi phục trạng thái công việc, ngồi ở đó an an tĩnh tĩnh, cúi đầu lật nhìn bản thảo phỏng vấn mình mang đến.

Yuri khẽ nheo nheo mắt, nhìn thoáng qua khuôn mặt khuôn mặt khả ái của nàng, khẽ cười cười.

Hết chương 3

:nam2:
Về Đầu Trang Go down
15NDM08
Vip Member 5
Vip Member 5


Post : 3562
Coins : 6915
Thanked : 677
Join date : 23/07/2012
Age : 29

[LONGFIC-FANFIC] NGOAN,TÔI YÊU EM,YULSIC NGOẠI TRUYỆN 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [LONGFIC-FANFIC] NGOAN,TÔI YÊU EM,YULSIC NGOẠI TRUYỆN 2   [LONGFIC-FANFIC] NGOAN,TÔI YÊU EM,YULSIC NGOẠI TRUYỆN 2 EmptySat Mar 09, 2013 4:58 pm

dựt con tem nha, vẫn chưa đọc dc chữ nào hết

dạo này nhìu fic ra mà mình ko có thời gian đọc luôn, bận quá

mà bạn lấy fic bên wattpad sang đây đã xin phép của au đó chưa vậy :nam5:
Về Đầu Trang Go down
alexnguyen
Member 5
Member 5


Post : 537
Coins : 4612
Thanked : 190
Join date : 02/01/2013
Age : 30

[LONGFIC-FANFIC] NGOAN,TÔI YÊU EM,YULSIC NGOẠI TRUYỆN 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [LONGFIC-FANFIC] NGOAN,TÔI YÊU EM,YULSIC NGOẠI TRUYỆN 2   [LONGFIC-FANFIC] NGOAN,TÔI YÊU EM,YULSIC NGOẠI TRUYỆN 2 EmptySat Mar 09, 2013 8:06 pm

15NDM08 đã viết:
dựt con tem nha, vẫn chưa đọc dc chữ nào hết

dạo này nhìu fic ra mà mình ko có thời gian đọc luôn, bận quá

mà bạn lấy fic bên wattpad sang đây đã xin phép của au đó chưa vậy :nam5:



thật ra truyện này mình cũng chưa xin phép và một phần cũng là vì nó đc chuyển thể từ một tác phẩm của trung quốc nên mình tiền trảm hậu tấu keke :gau24:
Về Đầu Trang Go down
alexnguyen
Member 5
Member 5


Post : 537
Coins : 4612
Thanked : 190
Join date : 02/01/2013
Age : 30

[LONGFIC-FANFIC] NGOAN,TÔI YÊU EM,YULSIC NGOẠI TRUYỆN 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [LONGFIC-FANFIC] NGOAN,TÔI YÊU EM,YULSIC NGOẠI TRUYỆN 2   [LONGFIC-FANFIC] NGOAN,TÔI YÊU EM,YULSIC NGOẠI TRUYỆN 2 EmptySun Mar 10, 2013 7:12 pm

Chương 4: Săn thú cùng con mồi.

Một khắc đồng hồ sau, Yuri đóng bút kí lại, hai tay đặt trên bàn, lại gọi cho thư kí mang thêm một ly nước, thư kí vào phòng, giúp Jessica gọi thêm một cốc nước lạnh rồi mới mở miệng. "Được rồi. Em muốn hỏi gì?"

Jessica gật đầu, đưa cho cô một trang giấy bên trong là những vấn đề cần cô trả lời.

Yuri nhận lấy tờ giấy, lướt qua một lượt, để sang bên cạnh, trên mặt ẩn chứa ý cười.

Jessica ho nhẹ hai cái, ngồi thằng người lên, mở máy ghi âm ra, mở cặp văn kiện, tận lực làm cho mình thoạt nhìn không nên quá hồi hộp.

"Kwon tổng, không có vấn đề gì nữa thì chúng ta bắt đầu thôi."

"Được."

"Theo tôi được biết Yurisistable lúc trước lấy việc mua bán xuất nhập cảng làm chủ nghiệp, bây giờ còn không?"
"Còn."

"Như vậy nói cách khác nghề truyền thông của Yurisistable là nghề phụ sao?" Giọng nói của Jessica có chút run run.

Yuri cười nói: "Có thể nói như vậy."

"Công ty liên tục chiến đấu ở các chiến trường truyền thông, như vậy là do Hội đồng công ty quyết định hay là ý kiến của cá nhân cô?"
Yuri trầm mặc nhìn nàng vài giây đồng hồ: "Cá nhân tôi đề nghị, Hội Đồng công ty thông qua."

"Cô tại sao lại muốn mở rộng sang nghề truyền thông?"

"Nhất thời cao hứng." Yuri trả lời không chút do dự.

Jessica mặt nhăn mày cau, cầm lấy bút ghi lại câu trả lời của cô.

"Xin hỏi cô đối với tình cảnh truyền thông trước kia có ý kiến gì không?"

"Không có ý kiến gì."

Jessica âm thầm liếc mắt nhìn các câu hỏi tiếp theo.

"Yurisistable hai năm nay đã có thể cùng tranh đấu với ngành nghề truyền thông Yurisistable, có thể coi như như lão Đại trong thành phố này, Cô có bí quyết thành công gì vậy?"

Yuri khiêu khiêu mi: "Tôi không cảm thấy ngành truyền thông của Hottest là lão đại."

Jessica hé miệng trầm tư chốc lát: "Vậy bí quyết thành công của cô là gì?"

"Nhiều tiền." Yuri trả lời vô cùng bình thản.

Jessica ở phần trả lời dưới câu hỏi viết bốn chữ: "Dư tiền."

"Kwon tổng, mấy câu hỏi sau là hỏi một chút về vấn đề riêng tư của cô. Nếu như cô không muốn trả lời, có thể giữ vững yên lặng không trả lời."

Yuri gật đầu.
"Bây giờ trong giới thương nghiệp có tin là Yurisistable đang nhắm thẳng vào hướng Hottest. Đối với tin này cô có cho là như vậy không?"

Yuri nhìn cô im lặng không nói gì.

Jessica mấp máy môi, cúi đầu nhìn xuống rồi lại hỏi: "Cô không hay chấp nhận phỏng vấn, có nguyên nhân gì sao?"
"Không có."

Jessica ngẩng đầu đáng thương nhìn cô.

Yuri đè ép áp khóe miệng, một lần nữa lại mở miệng: "Không thích."

"Có tin đồn là cô có một người bạn gái còn đang học đại học. Có thật không vậy?"

Yuri uống một ngụm café, giữ vững sự trầm mặc.

Jessica lau lau mồ hôi: "Vậy cô có sống cùng cô ấy không?"

"Có."

"Cô ấy là người như thế nào vậy? Hoặc không thì cô cho biết tiêu chuẩn bạn gái của cô là gì?"

Yuri giương mắt nhìn cô, khóe miệng loan loan, tiếp tục giữ vững trầm mặc.

Jessica cầm một tờ khăn giấy lên lau mồ hôi trên mặt, nhìn mấy vấn đề phía dưới trong tờ giấy mà lòng rối bời không thôi, có cảm giác lực bất tòng tâm cùng với thất bại. Những vấn đề này đều là Hyoyeon chuẩn bị. Cô lúc đó nhìn thấy mấy cái câu hỏi về cuộc sống riêng tư đã kịch liệt phản đối. Cô đã cảm thấy rằng Yuri chắc chắn sẽ không trả lời, nhưng Hyoyeon nói là độc giả muốn xem đúng là cô không có trả lời, bây giờ hảo một cái cũng không hỏi đi ra ngoài.

Đây là nhiệm vụ đầu tiên trong công việc đầu tiên của nàng, nàng cũng không biết làm ra cái gì, nhưng như vậy không công mà lùi, nàng vẫn có chút không cam tâm.

Nàng nhìn bộ dạng nhàn nhã uống café của người đối diện, quẩy người một cái cúi đầu mở miệng: "Kwon tổng, tôi mời cô đi uống trà nhé?"

Yuri lạnh lùng trên mặt hiện lên một nụ cười: "Được."

Jessica theo Yuri đi ra khỏi phòng làm việc, xuống dưới đại sảnh, thấy cô tiếp tân khiếp sợ đến mức miệng há hốc, cô len lén nhìn người bên cạnh, lại thất cô ta mặt mày cong cong, tâm tình trông thật tốt mà.

Trong phòng café ưu nhã được trang trí bằng phong cách chủ đạo hai màu trắng đen, giản lược mà không đơn điệu, lại rất tao nhã.

Địa điểm mà Yuri chọn cách công ty cô không xa lắm, từ công ty cô đi bộ mất mười phút là tới nơi.

"Em uống chút gì không?" Yuri đem menu đẩy qua phía nàng, thanh âm rất ôn nhu.

Jessica vội vàng lấy tay ngăn lại, nói: "Tôi mời khách. Cô gọi đồ uống đi."

Yuri cười, chuyển hướng người bán hàng: "Cho ly café đen."

Jessica nghe cô nói xong mới nhận lấy menu, nhìn một chút, ngửa đầu gọi: "Cho một cốc trà sữa Ri-ga nóng."

Yuri thân thể nhích lại gần phía trước nói với nàng: "Tôi nghĩ em nên uống nước khoáng"

Jessica vếnh vếnh miệng lên nói: "Một chai nước khoáng ở đây bán những mười đồng, quá là đắt."

Yuri sửng sốt một chút xong lại thấy buồn cười.

Jessica cho một ít đường vào cốc trà sữa Ri-ga sau đó vô thức khuấy khuấy cốc, giương mắt nhìn phía đối diện. Yuri nhấp ngụm café nhìn về phía ngoài cửa sổ, tựa hồ như cũng không quan tâm vì sao nàng lại muốn mời cô uống trà chiều.

"Kwon tổng, bình thường cô có hoạt động gì làm lúc nhàn rỗi không?" Jessica nhớ trong bút ký của Hyoyeon có viết như vậy, tìm được hứng thú yêu thích giống nhau sau đó từng bước xâm nhập.

Yuri chuyển một chút đồ trang sức hướng phía nàng, rất chân thành suy nghĩ một chút rồi nói: "Tác xạ, săn thú."

Jessica đồ mồ hôi lạnh. Người này cũng quá máu lạnh đi ~_~.
"Haha. Cũng là rất kích thích vận động".

Yuri gật đầu, trong mắt thoáng hiện tinh quang. "Tôi thích những động vật nhu nhược, tay trói gà không chặt bị tôi truy đuổi, rất khoái cảm, rất kích thích."

Jessica trong lòng thầm mắng cô một câu cầm thú, uống thêm một ngụm trà sữa, cảm thấy mùi vị cũng thay đổi, cảm thấy trong đồ uống như có mùi máu tươi từ cổ sộc lên mũi, một lần nữa mới mở miệng: "Xem ra Kwon tổng là một người có tính chinh phục rất mạnh a."

Yuri cười, gật đầu: "Con mồi đó chỉ cần bị tôi nhắm trúng, căn bản là không còn đường sống."

Jessica đối với khí phách cùng cuồng vọng trong lời nói của cô vô cùng bất mãn, nhíu mày nói: "Cũng chưa có trường hợp đặc biệt nào sao?"

Yuri nhìn nàng, ánh mắt u ám mà sắc bén, trên mặt có vẻ mờ mịt không rõ, sao một lúc lâu dời mở tròng mắt, thở dài một hơi: "Có một. Cô ấy trước mắt là người duy nhất đối với tôi không khuất phục."

Jessica nhìn vẻ mặt cô trong nháy mắt trở nên tối tăm vô cùng, nuốt một ngụm nước bọt, không dám tùy tiện mở miệng nữa, chẳng qua là cảm thấy nên biết điều im lặng uống trà sữa.
Mười mấy phút đồng hồ sau, Yuri nhìn đồng hồ rồi nói với nàng: "Tôi phải trở về rồi."

Jessica gật đầu với cảm giác vô cùng thất bại, gọi người bán hàng đến tính tiền, nhưng lại được biết rằng Yuri có cổ phần ở phòng café này nên được miễn phí.

Jessica quýnh lên một chút, có chút lúng túng cầm lấy túi xách đứng lên: "Thật không tốt. Lần sau tôi sẽ mời cô uống trà sau."

Yuri khẽ cười cười, thần sắc có chút mệt mỏi, đi ra khỏi phòng café, quay đầu lại nhìn nàng, do dự một chút cúi đầu mở miệng: "Tôi không có bạn gái."

Jessica thật sự sửng sốt, sau đó quay đầu đối với cô cười cười: "Vậy chuyện của cô với cô nữ sinh viên đại học kia chỉ là lời đồn đại thôi sao? Nhưng trên mạng lại có ảnh mỗi tuần cô đưa đón cô ấy nha."

Yuri nhìn nàng nụ cười tinh khiết chỉ trong chốc lát, loan loan khóe miệng: "Những thứ đó sắp trở thành quá khứ rồi."
Jessica vẻ mặt không giải thích được nhìn cô.

Yuri không nói gì thêm, giúp nàng gọi taxi, chờ xe đi khỏi xong mới hướng kí túc xá đi tới. Trên đường lấy di động ra gọi một cú điện thoại. Điện thoại được nhận đồng thời truyền đến một giọng nữ mềm nhẹ.

"Yul! Sao giờ này lại gọi điện cho em vậy?"

Yuri thùy mị chớp chớp mí mắt: "Buối tối có phải học khóa nào không?"

"Có. Nhưng em có thể nghỉ."

Yuri cười cười: "Một lát nữa tôi tới trường đón em đi ăn cơm tối."

"Có thật không? Vậy được."

Yuri ánh mắt ảm đạm một chút, đáp một tiếng rồi ngắt máy, lại gọi một cú điện thoại khác.

"Alo. Kwon tổng."

"Ryu luật sư, giúp tôi chuyển danh nghĩa chủ sở hữu của biệt thự Tara sang tên Kim Dani ."

Một tuần sau, nộp bản sơ thảo phỏng vấn, bản thảo phỏng vấn của Taecyeon được thông qua, mà bản thảo phỏng vấn của Yuri hoàn toàn không hợp lý, bị Lee chủ bút rất quyết đoán yêu cầu viết lại một lần nữa.

Lần này tùy Hyoyeon ra tay. Nhưng đến trưa ngồi chờ chồm hỗm, cô ngay cả Yuri trước mặt cũng không nhìn thấy, cũng không phải là cô bị cự tuyệt phỏng vấn mà là Yuri thực sự rất bận rộn, ngồi ở lầu cao nhất tiếp khách, nhìn tận hai người kia từ một giờ rưỡi chiều vào phòng họp, cho đến khi tan việc cũng không có đi ra ngoài.

Gần bảy giờ, cô mới nhìn thấy Yuri với vẻ mặt mệt mỏi từ phòng họp đi ra, Hyoyeon vọt tới trước mặt một chút đứng lên nghênh đón.

"Kwon tổng, Cô khỏe chứ? Tôi là..."

"Hyoyeon?" Yuri nói tên cô một cách chính xác.

Hyoyeon âm thầm cao hứng: "Đúng vậy. Tôi với Sica là bạn đồng học thời đại học, chúng tôi có quan hệ rất tốt." Cô rất thông minh bắt được đúng trọng điểm.

Yuri trên vẻ mặt hòa hoãn một chút nói: "Vào phòng rồi nói."

Sau khi ngồi xuống, Yuri tự mình giúp hai người pha café, sau đó nhìn đồng hồ: "Cho cô nửa tiếng. Tám giờ tôi có bữa tiệc."

Hyoyeon gật đầu, sau đó lấy ra bản thảo phỏng vấn đã chuẩn bị xong từ trước đưa ra trước mặt cô.

Yuri uống một hớp café, khẽ nhíu mày, đặt lên bàn tay nắm chặt mới nhận lấy, liếc mắt một cái sau đó cười nói: "Những thứ này lần trước Jessica đã hỏi rồi."

"Nhưng mà Kwon tổng cô thật nhiều câu không có trả lời." Hyoyeon mỉm cười ngọt ngào.

"Cô ấy nói có thể giữ im lặng không trả lời."

Hyoyeon ở trong lòng thầm mắng một câu nha đầu ngốc, sau đó chuyển chủ đề câu nói: "Sica bây giờ hình như là sống độc thân."

Yuri ngả người dựa vào ghế hai tay khoanh trước ngực, hứng thú nhìn cô: "Cho nên?"

"Cô có cơ hội a."

Yuri cười, không nói gì.

"Kwon tổng, chúng ta làm một cuộc giao dịch. Nếu như cô phối hợp tốt giúp tôi hoàn thành tốt cuộc phỏng vấn lần này, tôi sẽ giúp cô theo đuổi Sica."

Yuri trên khóe miệng giương một độ cong càng rõ hơn, trần tư một chút rồi nói: "Được thôi."

Hyoyeon cười to, rất muốn hoan hô.

Yuri đứng lên: "Chiều mai cô tới tìm tôi. Tôi dành cho cô hai canh giờ."

Hyoyeon cười gật đầu, theo cô cùng nhau đi ra ngoài.

Trong thang máy, Yuri sắc mặt tái nhợt đứng ở sau lưng cô một chút, mày nhíu lại rất chặt.

"Kwon tổng, Cô không thoải mái sao? Sắc mặt Cô nhìn không tốt chút nào."

Yuri mím môi cười cười: "Không sao. Cảm ơn."

Hyoyeon nhìn vẻ mặt đạm mạc liền không mở miệng hỏi nữa. Ra khỏi thang máy, Hyoyeon đi về bãi đậu xe bên đường, Yuri lên một chiếc xe màu đen Worle lái xe đến bữa tiệc.

Trên xe, Yuri tựa lưng vào ghê ngồi, hít một hơi thật sâu, sau đó liền nhìn về phía ngoài cửa sổ. Cái thành phố này toàn những ngôi nhà xi măng cốt thép mọc lên san sát nhau, nơi này mỗi người đều giống như những đồ ăn nguội lạnh được đồng hóa giống nhau, người với người trừ lợi ích chính là tiền bạc, đã đem tình cảm nguyên thủy của chính mình mà vứt bỏ sạch sẽ, coi như là cả ngày ngủ ở bên gối người đến thời điểm quyết liệt, trừ tiền ra cũng không nhìn thấy tình cảm ngày xửa ngày xưa nữa, bao gồm những thứ kia không thành thế sự, nhìn như là sinh viên đại học thanh thuần.

Lưu lại bên trong,chỗ sâu nhất trong trí nhớ cô là đôi mắt to linh động mà đơn thuần, trong suốt, sáng ngơi kia. Đó mới là phương thức chung đụng cơ bản nhất giữa người với người, xuyên thấu qua ánh mắt nhìn tâm linh, cũng chỉ có ở đấy con mèo nhỏ biết điều trên người mới có thể làm được.

Jessica! Một thợ săn giỏi chắc chắn không để con mồi trên tay bỏ chạy hai lần!

Hết chương 4.

Về Đầu Trang Go down
15NDM08
Vip Member 5
Vip Member 5


Post : 3562
Coins : 6915
Thanked : 677
Join date : 23/07/2012
Age : 29

[LONGFIC-FANFIC] NGOAN,TÔI YÊU EM,YULSIC NGOẠI TRUYỆN 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [LONGFIC-FANFIC] NGOAN,TÔI YÊU EM,YULSIC NGOẠI TRUYỆN 2   [LONGFIC-FANFIC] NGOAN,TÔI YÊU EM,YULSIC NGOẠI TRUYỆN 2 EmptyMon Mar 11, 2013 7:07 pm

Đọc 1 mạch hết 4 chap

Fic hay lắm lắm au ơi, nội dung hay, cách viết quấn hút, nhất định fic sẽ không ế đâu, rồi sẽ thu hút dc nhiều người vào đọc thôi, fic hay quá mà :gau17:

Mà au nên xin phép au thật của fic này đi, chắc au ấy cũng đồng ý thôi :gau11:
Về Đầu Trang Go down
alexnguyen
Member 5
Member 5


Post : 537
Coins : 4612
Thanked : 190
Join date : 02/01/2013
Age : 30

[LONGFIC-FANFIC] NGOAN,TÔI YÊU EM,YULSIC NGOẠI TRUYỆN 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [LONGFIC-FANFIC] NGOAN,TÔI YÊU EM,YULSIC NGOẠI TRUYỆN 2   [LONGFIC-FANFIC] NGOAN,TÔI YÊU EM,YULSIC NGOẠI TRUYỆN 2 EmptyMon Mar 11, 2013 8:01 pm

15NDM08 đã viết:
Đọc 1 mạch hết 4 chap

Fic hay lắm lắm au ơi, nội dung hay, cách viết quấn hút, nhất định fic sẽ không ế đâu, rồi sẽ thu hút dc nhiều người vào đọc thôi, fic hay quá mà :gau17:

Mà au nên xin phép au thật của fic này đi, chắc au ấy cũng đồng ý thôi :gau11:


báo cho bạn cũng như các rds tin tốt là mình đã xin phép đc ồi keke mong các rds ủng hộ fic kasam :gau28:
Về Đầu Trang Go down
alexnguyen
Member 5
Member 5


Post : 537
Coins : 4612
Thanked : 190
Join date : 02/01/2013
Age : 30

[LONGFIC-FANFIC] NGOAN,TÔI YÊU EM,YULSIC NGOẠI TRUYỆN 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [LONGFIC-FANFIC] NGOAN,TÔI YÊU EM,YULSIC NGOẠI TRUYỆN 2   [LONGFIC-FANFIC] NGOAN,TÔI YÊU EM,YULSIC NGOẠI TRUYỆN 2 EmptyMon Mar 11, 2013 8:09 pm

Chương 5: Trả lời phỏng vấn.

Thời điểm cuối tháng cũng là thời gian lượng tiêu thụ của tạp chí Generation lập tức tăng cao nhất kể từ trước tới nay. Báo kì này vốn là có bài phỏng vấn hai Tổng tài nổi tiếng của hai công ty đang công khai cạnh tranh nhau về truyền thông trong thành phố: Taecyeon của tập đoàn Hottest và Yuri của Yurisistable tập đoàn, mọi người cùng nhau thảo luận vấn đề này. Đặc biệt là bài phỏng vấn Yuri. Đời tư của cô bị vạch trần tức thì trên mạng truyền lưu những thông tin sốt dẻo này một cách điên cuồng.

Phóng viên (PV): "Hiện nay giới thương nghiệp có một tin đồn rằng tập đoàn Yurisistable đang nhắm thẳng về phía Hottest, đối với tin này cô có ý kiến gì không?"

Yuri (KY): "Chẳng qua là hành nghề cạnh tranh nhau thôi, tôi không có khiêu chiến với bất kỳ người nào."

PV: "Cô không chấp nhận phỏng vấn, có nguyên nhân đặc thù nào không?"

KY: "Tại cảm thấy nó dối trá."

PV: "Ngoài ra còn có tin đồn cô đang có một người bạn gái đang học đại học, có thật không vậy?"

KY: "Tin đồn đã đi quá xa rồi."

PV: "Vậy lúc trước là cô từng có, có phải không vậy?"

KY: "Tôi chưa từng có bạn gái."

PV: "Vậy cô có đang thầm yêu ai không?"

KY: "Có."

PV: "Cô ấy là người như thế nào, hoặc là tiêu chuẩn để cô lựa chọn bạn gái như thế nào?"

KY: "Có thể như một sủng vật của tôi , biết điều ngoan ngoãn giống một con mèo."

PV: "Tôi nhớ rằng cô có thú vui là săn thú phải không?"

KY: "Đúng vậy."

PV: "Vậy cô có phải hay không coi cô ấy như con mồi của cô?"

KY: "Đúng vậy."

PV: "Nhưng phụ nữ dù sao cũng không phải con mồi, cô có chính kiến, tư tưởng của mình, có cuộc sống của mình, cô đem cô ấy như thú nuôi nuôi trong nhà, chẳng phải như vậy là rất không tôn trọng cô ấy?"

KY: "Tôi sẽ cho cô ấy tất cả mọi thứ, tôi nói nuôi nhốt nghĩa là tôi có thể vì cô ấy mà đem cho cô ấy một bầu trời riêng, làm cho cô ấy có thể không buồn đau, không lo lắng, tự do hít thở và cũng không hạn chế tự do của cô ấy."

PV: "Được cô yêu thương như vậy, cô ấy chắc chắn sẽ rất hạnh phúc."

KY: "Chúng tôi chắc chắn sẽ cùng chung một ý kiến."

Xét thấy nhóm nhỏ của Jessica và Hyoyeon hoàn thành nhiệm vụ một cách xuất sắc, Lee Tổng biên xin kinh phí của lão Tổng mời bốn tiểu cô nương đi ăn cơm, hát karaoke.

Hyoyeon xế chiều phải đi ra ngoài, Jessica ngồi trong phòng làm việc đọc bài phỏng vấn Taecyeon và Yuri đến ngẩn người. Yuri trả lời có góc có giác, nói năng sắc bén, lớn lối, tương đối mà nói Taecyeon trả lời ôn hòa, uyển chuyển rất nhiều, căn bản cũng là tất cả trả lời đều úp úp mở mở, lập lờ nước trôi.

PV: "Hiện nay giới thương nghiệp có một tin đồn rằng tập đoàn Yurisistable đang nhắm thẳng về phía Hottest, đối với tin này anh có ý kiến gì không?"

OT (Oh Taecyeon): "Haha, có cạnh tranh nhau mới có tiến bộ, thực lực của Yurisistable không thể khinh thường, họ có rất nhiều kinh nghiệm để Hottest chúng tôi học tập và thưởng thức."

PV: "Ngoài ra còn có tin đồn, anh có một tình nhân bí mật bên ngoài, có thật không vậy?"

OT: "Chỉ là lời đồn đại mà thôi. Tôi đã có vợ, vợ tôi không hài lòng với tin đồn nhảm nhí này."

PV: "Anh cùng vợ anh ở đại học có quen biết phải không?"

OT: "Đúng vậy. Cô ấy là em gái cùng khoa với tôi."

PV: "Có tin tức tiết lộ rằng, bốn năm trước bạn gái của anh là một người khác, phải không?"

OT: "Đúng vậy."

PV: "Vậy tại sao anh cùng cô ấy chia tay và lựa chọn đi đến cuối đời với vợ mình bây giờ?"

OT: "Là do tính cách chúng tôi không hợp. Tất cả cũng là chuyện của mấy năm về trước rồi, tôi đã không còn nhớ rõ lắm."

PV: "Bây giờ anh cùng bạn gái cũ vẫn còn liên lạc với nhau?"

OT: "Chúng tôi không có liên lạc."

PV: "Cô ấy có thể thấy cuộc phỏng vấn này của anh trên tạp chí, anh có lời gì muốn nói với cô ấy không?"

OT: "Tôi không có lời gì muốn nói."

Jessica một lần nữa nhìn phần trả lời của Taecyeon, trước mắt dần dần trở nên mơ hồ, vô số giọt nước mắt nơi xuống, thấm ướt tên anh, rồi lan dần ra trên giấy, hoàn toàn ướt đẫm, lòng cô tràn ngập bi thương. Thì ra là như vậy. Thì ra anh ta đối đãi với tình cảm của cô như vậy.

"Tôi không còn nhớ rõ lắm."

"Không có liên lạc."

"Không có gì nói với cô ấy."

Jessica vẫn cho rằng rời ra Taecyeon, cô rốt cục có thể bĩnh tĩnh lại được, lại không nghĩ rằng không câu chấp do người khác, mỗi đêm cô đều sẽ mơ thấy anh, nhưng anh ta lại là một người bạc tình bạc nghĩa. Jessica trong lòng đau thắt, còn có một chút hận. Thật sự cô đã yêu người đàn ông này tám năm. Cô chỉ yêu riêng mình người đàn ông này trong tám năm. Thật sự anh ta đối với cô hết sức yêu chiều, ôn nhu với người yêu sao?

Jessica cảm thấy khốn hoặc. Cô nghĩ rằng có lẽ cô không nên tiếp tục yêu anh ta nữa!

Buổi tối trước khi tan việc, Jessica thu dọn xong, khoác túi xách cùng mọi người đi tới nhà hàng. Điện thoại của cô vang lên. Cô nhìn thấy tên người gọi nhấp nháy trên màn hình điện thoại, lòng cô lại vừa đau vừa tức, cuối cùng cô ngắt điện thoại và cúp máy, vứt vào trong túi xách.

Bây giờ Taecyeon gọi điện cho cô còn muốn nói cái gì? Tạp chí đã phát ba ngày trước, anh ta mới nhớ tới và bây giờ muốn giải thích sao? Nực cười! Jessica đi theo mọi người vào thang máy, nhìn xuống dưới đất bất lực cười cười. Đúng vậy, thật sự quá nực cười!

Mọi người ăn cơm tối ở nhà hàng hải sản lớn nhất thành phố, trừ tôm hùm, cá muối những thứ này là món ăn thường ngày của nhà hàng, đặc biệt còn có một món làm cho Jessica sợ đến thét chói tai, mặc dù cô lớn lên từ nhỏ ở thành phố này, nhưng đối với ẩm thực có chút biến thái ở thành phố G, ăn uống có thói quen cực kì phỉ nhổ, đặc biệt là món ăn vừa được bưng lên, đã bị mấy cô ấy bắt mang trở lại bếp. Mọi người đồng nhất đưa ánh mắt khinh bỉ nhìn về phía lão Lee.

Người đàn ông mập mạp lau lau mồ hôi, cười cộc lốc hai tiếng ha ha.

Sau khi ăn xong, lão Lee đưa mọi người đến hộp đêm nổi danh nhất của thành phố G - "Đêm". Nơi này xa hoa, trụy lạc, là một thiên đường chỉ túy kim mê. Ngồi vào một ghế lô, Hara, Nicole ngồi nói chuyện và chọn bài hát, Hyoyeon hát một bài, lão Lee một lát sau liền đi ra ngoài, Jessica cầm một chén rượu vang đỏ ngồi ở trong góc, trên mặt nở nụ cười nhàn nhạt, rất an tĩnh uống rượu, rất an tĩnh nghe nhạc.

"Sica, cậu muốn hát bài gì? Tớ giúp cậu chọn bài nhé." Hyoyeon hướng Jessica ngoắc ngoắc tay cười nói.

Jessica lắc đầu cười cười: "Tớ không muốn hát, các cậu cứ vui vẻ đi, tớ làm người nghe thôi."

Hyoyeon biết cô mấy ngày nay tâm tình không được tốt, chọn bài của nhóm Fin.K.L. Cô nghĩ rằng tí nữa nhất định phải kéo Jessica cùng nhau "cháy" để quên đi nỗi buồn phiền trong lòng.

Trên màn hình TV chiếu một đôi trai gái hát "Aloha". Nicole hát giọng nữ, Hara hát giọng nam. Jessica nhìn hai người hát thân mật với nhau, rất vui vẻ vỗ tay cổ vũ. Cô thấy mình rất may mắn vì thời gian bi thương này có thể không cần một mình gặm nhấm nỗi đau.

Cô cảm thấy rời xa Taecyeon, đi ra ngoài tìm việc là chuyện đúng đắn nhất cô làm trong hai mươi sáu năm qua. Nếu không, bây giờ nhìn người nọ trả lời trên tạp chí, cô chỉ có thể ngốc nghếch, yên lặng rơi lệ trong biệt thự trống trải kia.

Lee Tổng biên trở lại ghế lô ngồi, đi tới chỗ Hyoyeon nói cái gì đó, sau đó nói rõ với mọi người rồi rời đi. Hyoyeon ngồi xuống bên cạnh Jessica, thân mật kéo tay cô, giảm thấp âm thanh nói: "Sica, lão Lee nói rằng một lát nữa có một vị khách quý thần bí sẽ đến đây. Cậu có muốn biết là ai không?"

Jessica nhìn bộ dạng thần thần bí bí của cô mà không khỏi bật cười, cũng học tập bộ dáng đè thấp thanh âm nói: "Không muốn."

Hyoyeon bị nghẹn một chút, bất mãn quệt quệt mồm nhìn cô, hờn dỗ nói: "Thật là vô vị. Không muốn xong một lát nữa cũng đừng trách tớ không nói cho cậu biết nhé."

Jessica nhìn cô đụng đụng ly, cười cười rồi đẩy cô nói: "Tớ lên hát một bài đây. Mau đi chỗ khác đi."

Hyoyeon sửng sốt một chút, sau đó mím môi có chút thương tiếc nhìn Jessica gật gật đầu.

Jessica đứng ở trước màn hình lớn, Hara cùng Nicole "cháy" cả đêm rồi cũng cảm thấy mệt mỏi, hai người kháo nhau yên lặng ngồi một chỗ.

Giai điệu quen thuộc, lời ca quen thuộc, Jessica nắm chặt micro lặng lẽ hát. Trong đầu cô, từng cảnh, từng kỉ niệm dần dần hiện lên. Vui vẻ có, ngọt ngào có, hơn nữa còn có cả đau lòng cùng cô độc. Bài hát này cô đã nghe vô số lần, vô số lần đi hát nhìn thấy tên bài này không dám chọn, không dám hát, cô cũng không dám trực diện đối mặt với bi thương của chính mình.

Nếu không phải là chính Taecyeon trả lời, nếu không phải hôm nay có mọi người cùng nhau vui vẻ bên mình, nếu không phải hôm nay cô uống rất nhiều rượu, cô khẳng định là cô sẽ không có dũng khí đứng lên hát bài này. Trong lòng cô cực kỳ khát khao muốn được giải thoát, cực kỳ khát khao muốn quên đi và xóa bỏ khỏi trí óc đoạn trả lời phỏng vấn của người đã làm cô đau đến quặn lòng. Cô muốn bắt đầu một cuộc sớm hoàn toàn mới.

Bài hát kết thúc, cả ghế lô yên lặng như tờ. Vài giây đồng hồ sau vang lên một giọng nói trầm thấp mà thuần hậu: "Jessica! Em thật sự không thể quên được sao?"

Jessica ngẩn cả người, kinh ngạc quay đầu lại, nhìn thấy một đôi mắt đau đớn mà u ám. Những cô gái vừa nãy vẫn còn ở trong phòng không biết rời đi từ lúc nào, chỉ còn lại một thân hình nhỏ bé đứng đó run run cầm micro, mặt đầy nước mắt và một nữ nhân đang nghiêm túc đứng khoanh tay ở gần đó.

"Cô vào đây từ lúc nào vậy? Hyoyeon và mọi người đâu cả rồi?" Jessica lui về sau vài bước, nhìn cô có chút cảnh giác.

Đôi môi mỏng của Yuri nhếch nhếch lên, sắc mặt nhìn không được tốt và mơ hồ lộ ra tức giận, bước từng bước về phía trước, chế trụ cổ tay của nàng, trực tiếp xoay người đem nàng lôi về ghế lô.

"Cô buông tôi ra. Túi xách của tôi đâu rồi?" Jessica đem hết toàn lực giãy dụa.

Yuri căn bản không thèm để ý tới, tiếp tục đi về phía cửa.

Jessica hung hăng đạp vào bắp chân Yuri kêu gào: "Cô khốn khiếp! Cô muốn làm cái gì? Buông tôi ra!"

Yuri bị nàng đá nhăn mày một chút, mãnh liệt xoay người, nhìn nàng với ánh mắt lạnh như băng mà sắc bén, cất tiếng: "Im miệng! Nếu không Yul ở ngay chỗ này muốn em!"

Jessica kinh ngạc nhìn cô trong mắt dần dần xuất hiện sự bối rối, một lát sau cúi đầu yếu ớt nói: "Trong túi xách của tôi còn có chìa khóa của nhà trọ."

Nửa giờ sau, trong chiếc xe thể thao màu bạc của Yuri, Jessica tay nắm chặt túi xách, vẻ mặt sợ hãi nhìn người con gái sắc mặt căng thẳng, tối tăm bên cạnh, mấy lần định mở miệng cuối cùng cũng không dám lên tiếng.

Xe chạy gần một canh giờ, cô mới run rẩy mở miệng: "Rốt cuộc cô muốn đưa tôi đi đâu vậy?"

Yuri nghe giọng nói mềm mại của nàng, trên mặt buông lỏng một chút, quay đầu nhìn nàng một cái rồi mặt không đổi mở miệng: "Tìm một chỗ đem em nhốt lại!"

Jessica không thể tin được nhìn cô, sau đó vẻ mặt dần dần trở nên lạnh lùng, quay đầu nhìn cảnh vật bên ngoài cửa sổ, một lát sau mới nhẹ nhàng mở miệng: "Tôi không phải là con mồi của cô. Cô không có cái quyền này đối với tôi."

Xe đột ngột phanh gấp kèm theo tiếng thắng chói tai, dừng ở ngay con đường ngay trung tâm thành phố. Yuri quay đầu, hé mắt, trầm thấp mở miệng: "Vậy em muốn Yul như thế nào mới có cái quyền này? Chúng ta kết hôn sao? Em chỉ có thói quen làm tình nhân cho người ta thôi sao?"

Hết chương 5.

Về Đầu Trang Go down
15NDM08
Vip Member 5
Vip Member 5


Post : 3562
Coins : 6915
Thanked : 677
Join date : 23/07/2012
Age : 29

[LONGFIC-FANFIC] NGOAN,TÔI YÊU EM,YULSIC NGOẠI TRUYỆN 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [LONGFIC-FANFIC] NGOAN,TÔI YÊU EM,YULSIC NGOẠI TRUYỆN 2   [LONGFIC-FANFIC] NGOAN,TÔI YÊU EM,YULSIC NGOẠI TRUYỆN 2 EmptyMon Mar 11, 2013 9:22 pm

mình cũng chỉ muôn sau này có gì thì sẽ ko sảy ra tranh cãi thôi hihi :gau11:

lây tem nha au, lát đọc xong sẽ cm thêm, mình hơi bị kết fic này rùi đó :gau18:
Về Đầu Trang Go down
15NDM08
Vip Member 5
Vip Member 5


Post : 3562
Coins : 6915
Thanked : 677
Join date : 23/07/2012
Age : 29

[LONGFIC-FANFIC] NGOAN,TÔI YÊU EM,YULSIC NGOẠI TRUYỆN 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [LONGFIC-FANFIC] NGOAN,TÔI YÊU EM,YULSIC NGOẠI TRUYỆN 2   [LONGFIC-FANFIC] NGOAN,TÔI YÊU EM,YULSIC NGOẠI TRUYỆN 2 EmptyTue Mar 12, 2013 6:04 pm

1 người thà chết chứ không bao giờ chịu theo sự sái khiến của người khác

1 người luốn muốn người khác phải phục tùng mình

không biết ai sẽ thắng đây

mình hy vọng Sica sẽ thắng mình không thích suy nghĩ của Yul chút nào, hi vọng Sica sẽ khiến Yuri thay đổi quan điểm của mình
Về Đầu Trang Go down
alexnguyen
Member 5
Member 5


Post : 537
Coins : 4612
Thanked : 190
Join date : 02/01/2013
Age : 30

[LONGFIC-FANFIC] NGOAN,TÔI YÊU EM,YULSIC NGOẠI TRUYỆN 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [LONGFIC-FANFIC] NGOAN,TÔI YÊU EM,YULSIC NGOẠI TRUYỆN 2   [LONGFIC-FANFIC] NGOAN,TÔI YÊU EM,YULSIC NGOẠI TRUYỆN 2 EmptyTue Mar 12, 2013 7:39 pm

Chương 6: Tiến triển mang tính đột phá

Xe đột ngột phanh gấp kèm theo tiếng thắng chói tai, dừng ở ngay con đường ngay trung tâm thành phố. Yuri quay đầu, hé mắt, trầm thấp mở miệng: "Vậy em muốn Yul như thế nào mới có cái quyền này? Chúng ta kết hôn sao? Em chỉ có thói quen làm tình nhân cho người ta thôi sao?"

"Ba" thanh thúy một tiếng, Jessica mở cửa xe nhảy xuống, nắm chặt túi xách hướng phía trước đi tới.

Yuri vuốt mặt, đè khóe miệng, nhìn về thân ảnh xinh xắn đang chạy về phía trước bên ngoài kia, hai tay hung hăng đập mạnh vào tay lái, sau đó khởi động xe đi tiếp, xe giữ khoảng cách năm thước từ từ đi phía sau nàng.

Jessica rất quật cường, cô đã sớm lĩnh giáo rồi. Chô cho là trải qua nhiều năm như vậy, nàng đã chấp nhận thực tế rồi, nào ngờ lại không nghĩ rằng, nàng không chỉ không có bớt kiên cường đi, thậm chí so với lúc trước càng quật cường hơn chứ không có kém.

Cứ như vậy một cô gái kiên cường đi bộ từng bước từng bước từ ngoại ô đi trở về nhà suốt ba giờ đồng hồ, tuyệt nhiên không nhìn về sau một cái, không nghỉ lấy một lần. Cho đến khi nàng ngồi vào trong xe taxi, Yuri mới dừng xe ở ven đường, nặng nề tựa lưng vào ghế ngồi, hai tay che lấy mặt, che lại vẻ mệt mỏi cùng cô đơn của mình.

Cô lại bị tính kiên cường của nàng đánh bại một lần nữa.

Jessica trở về nhà trọ, đổi dép đi trong nhà, mặc đồ ngủ vào, vào phòng vệ sinh nằm trong bồn tắm, nhẹ nhàng vuốt ve lòng bàn chân thê thảm. Trong mắt nàng đã tràn ngập nước. Đau! Cũng là chua xót và ủy khuất.

Câu nói kia của Yuri làm vết thương không có khép lại mà còn bị chà xát thêm bao nhiêu muối, đau đến mức nàng không có khí lực để phản bác, cũng không biết phải phản bác như thế nào. Bởi vì cô không có nói sai. Bất kể từ đầu nàng bị tổn thương như thế nào, là người thứ ba phá hoại hạnh phúc của nhà người ta, nàng cũng chính là một tình nhân.

Dù có khó nghe đến mức nào, nàng chẳng bao giờ nghĩ tới chính mình trong một năm đó hành dộng như một con người đáng bị phỉ nhổ, so sánh tình nhân với tình nhân càng làm cho người ta khó có thể chấp nhận, nhưng bản chất là giống nhau. Thì ra
nàng là một người phụ nữ hư hỏng như vậy. Thì ra nàng không xứng nhận được sự chiếu cố của bất cứ người nào.

May là nàng không có gây ra sai lầm lớn.

May là nàng đã kịp thời tỉnh ngộ.

May là Taecyeon không giữ nàng ở lại lúc đó.

Nàng phải cảm tạ hắn có đại nghĩa rất rõ ràng.

Jessica tâm buồn bực đi từ trong phòng tắm ra, vừa mới ngồi lên giường thì điện thoại di động vang lên, nàng cắn cắn môi từ từ đi tới phòng khách. Nhìn thấy trên màn hình hiện tên người gọi, nàng không chút suy nghĩ tắt điện thoại đi, ngay lập tức tiếng chuông cửa vang lên không ngừng, dồn dập mà có lực, hoàn toàn không có ý dừng lại.

Jessica ý định mặc kệ người đó, cuối cùng lại chịu thua cái người vô cùng cố chấp kia, đi ra mở cửa.

"Cô tới đây làm gì?" Thanh âm của cô rất lạnh.

Yuri một tay chắn trên khung cửa, tay kia khoác lên trán, mím môi nhìn nàng một cái rồi ánh mắt chuyển dịch xuống bên dưới, cuối cùng nhìn hai chân nàng. Vẻ mặt cô có chút mệt mỏi, sau một lúc lâu mới khàn khàn mở miệng: "Đi thay quần áo đi, Yul đưa em đi bệnh viện."

Jessica ngoảnh mặt sang một bên không nhìn cô nữa, nói: "Không cần đâu."

Yuri xoa xoa thái dương: "Vậy là em muốn Yul trực tiếp bế em đi sao?"

Jessica là nàng không có gây ra sai lầm lớn.

Jessica trừng cô một cái rồi định đóng cửa, nhưng chân Yuri nhanh nhẹn chặn lại.

Cô lắc thân đi nhanh vào nhà, làm Jessica bị đụng phải lui về phía sau, tay cô kịp thời ôm đỡ lấy nàng, đưa mắt nhìn một vòng quanh nhà mặc kệ nàng đang giãy dụa kịch liệt, một tay cầm lấy cái chìa khóa đặt bên trên tủ đựng giày, cởi áo khoác của mình ra mặc vào cho nàng, sau đó đưa ngón tay trỏ ngăn miệng nàng lại, dùng ánh mắt cảnh cáo nàng im miệng. Nàng hung hăng lườm cô một cái, đôi tay nhỏ bé buông nàng ra, không thèm đẩy cô ra nữa.

"Bây giờ có thể đi được chưa?" Cô ôm cả người nàng vào trong ngực mình, cau mày mở miệng.

Jessica hừ lạnh một tiếng, tức giận ngoảnh mặt sang bên cạnh, không thèm nhìn cô nữa.

Yuri bất đắc dĩ cười cười, sau một khắc bế nàng lên ngang người ôm đi ra ngoài xe. Cảm giác nàng không an phận tiếp tục giãy dụa, cô giảm thấp âm thanh thì thầm nói bên tai nàng: "Em đừng có mà lộn xộn. Trong cái tư thế này, rất dễ có phản ứng, Yul không muốn làm em bị thương."

May mà Jessica không có ngốc nghếch nên dễ dàng hiểu được ý tứ của cô. Khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng trong nháy mắt đỏ lựng lên, nhưng nàng lại không dám cử động nữa, chỉ có thể căm tức trừng mắt lườm cô, mong muốn rằng ánh mắt nàng có thể giết chết cô ngay lập tức. Nhưng nàng đâu có biết bộ dạng này của mình khả ái vô cùng, Yuri mê mẩn nhìn nàng, cố gắng chịu đựng đưa ánh mắt chuyển khỏi khuôn mặt nàng. Cô thấy rằng nếu giờ phút này mà cưỡng hiếp nàng, bọn họ tối nay đừng nghĩ là đi đến bệnh viện nữa, bệnh của nàng sẽ càng nghiêm trọng hơn. Suy nghĩ đến bệnh tình của nàng như vậy, cô cố gắng đem dục vọng của mình đè xuống.

Trên đường đi, Yuri gọi điện thoại đến bệnh viện. Khi đến nơi, trước cửa đã một bác sỹ áo blouse trắng đứng đợi. Cô dừng xe, mở cửa khom lưng bế Jessica xuống, giơ chân đóng cửa xe lại, bế nàng trực tiếp đi về phía đại sảnh.

Người ở cửa vội vàng đi vào theo sau 2 người, bận trước bận sau kêu gọi: "Còn có một người đấy. Mang một xe lăn tới đây."

Yuri liếc mắt nhìn xe lăn, vừa cúi đầu nhìn thấy khuôn mặt hồng hồng cùng với căm tức của Jessica, nghiêng đầu cười cười, bất đắc dĩ mà sủng nịnh.

Yuri nhấc chân dài của mình lên đá xe lăn ra xa, nói với người bác sỹ kia: "Nữ nhân của ta không có tàn phế nên không cần đến cái này."

Jessica xấu hổ đến mức muốn tìm một cái lỗ để mà chui xuống. Người này quả thức bá đạo đến mức không thể nói lý, nhưng nàng nghĩ đến cô nói tới "cái phản ứng kia" nên suốt cả đường nàng rất biết điều, không hề lộn xộn hay giãy dụa gì đến tận lúc được Yuri đặt nàng xuống ghế ngồi để bác sỹ băng bó vết thương. Sau khi băng bó xong, bởi vì có mấy chỗ ở chân nàng rất nghiêm trọng, bác sỹ đã đề nghị mua nàng một lọ thuốc nước tiêu viêm để phòng ngừa bệnh nghiêm trọng hơn.

Yuri lại ôm nàng đến phòng bệnh VIP, đặt nàng nằm trên giường, chờ y tá châm xong kim chuyền dịch đi ra ngoài mới buông nàng ra.

"Em ngoan ngoãn mà ngủ đi, đừng động đậy gì. Tôi nghỉ ngơi một lát." Giọng cô khô khốc khàn khàn, nói xong cũng đi tới ghế salon bên cạnh nằm xuống, một tay gác lên trán, nhắm mắt lại nghỉ ngơi.

Jessica quay đầu nhìn cô, mới chú ý tới sắc mặt của cô rất không tốt, sắc mặt rất tái. Thấy cô từ từ nhíu mày, nàng do dự một chút rồi mới cúi đầu mở miệng hỏi: "Cô bị làm sao vậy?"

"Không sao cả. Em cũng nghỉ một lát đi, bao giờ đỡ hơn Yul sẽ gọi em." Cô cũng không mở mắt, có chút vô lực nói.

Jessica lại từ từ nằm lại xuống giường, đưa lưng về phía cô.

Mấy phút đồng hồ sau, nàng nghe được người trên ghế salon gọi mình một tiếng.

"Ừm."

"Yul xin lỗi vì chuyện tối nay."

Jessica chôn mặt xuống gối không nói gì.

"Yul thật sự không có cái ý kia. Xin lỗi em."

Jessica cảm thấy mũi cay cay, cúi đầu đáp một tiếng.

"Mà sao em lại có thể bướng bỉnh như vậy chứ. Chân thì ngắn như vậy mà đi bộ rất nhanh. Yul thật thua em." Giọng cô lộ ra ý cười.

Nàng quay đầu bất mãn lườm cô một cái, phát hiện cô vẫn đang nhắm mắt, lầm bầm: "Cô mới là chân ngắn. Tôi trước kia đã từng vô địch cuộc thi đi bộ nhanh một trăm mét đó."

Trên ghế salon truyền đến mấy tiếng cười khẽ, sau đó phòng trở về trạng thái yên tĩnh. Ánh trăng trong trẻo mà lạnh lòng xuyên qua rèm cửa chiếu vào phòng, đổ một chút ánh sáng trên mặt đất, lấp loáng mấy cái cũng không lộ ra được vẻ vắng lặng, ngược lại còn tăng thêm một chút hơi thở duy mỹ cùng lãng mạn.

Yuri từ từ mở mắt, hai tròng mắt đen nhánh thâm thúy mở ra từ từ tiếp nhận ánh sáng, đáy mắt chợt lóe lên chút đau đớn nhàn nhạt, sau đó lại bình tĩnh như thường, trên khuôn mặt tái nhợt lộ vẻ mệt mỏi nhưng khóe miệng lại nhếch lên một độ cong nhỏ, trong mắt cô hiện ra thân hình nho nhỏ của ai kia, vẻ mặt cô không còn sự nguội lạnh mà là sự nhu hòa cùng sủng nịnh. Cô cứ nằm trên ghế dài, không làm gì cảm chỉ lẳng lặng nhìn ngắm nàng. Chỉ như thế thôi lòng cô cũng cảm thấy rất ấm áp, rất thoải mái.

Jessica trong lúc nửa ngủ nửa tỉnh cảm giác được có người nhấc thân mình lên, mở mắt ra thì thấy Yuri đang khom lưng bế nàng lên. Nàng định giãy ra khỏi vòng tay cô thì nghe thấy giọng nói khàn khàn, mệt mỏi của cô vang lên bên tai: "Em ngoan ngoãn một chút, chớ lộn xộn."

Jessica dù mở mắt, nhưng suy nghĩ vẫn còn trong trạng thái hỗn độn, nghe được giọng cô có vẻ hơi nghiêm nghị, trong đôi mắt to đang mê man đột nhiên lóe lên tia sáng, rồi sau đó nàng thật biết điều gật đầu, tiếp tục nhắm mắt lại một lần nữa.
Yuri cũng không nghĩ tới trong thoáng chốc nàng lại trở nên nghe lời như vậy, nhìn lại thì thấy nàng lại tiếp tục ngủ, trên khuôn mặt tái nhợt lại hiện ra nụ cười ôn hòa mà toan tính. Thật giống như một sủng vật ngoan ngoãn mà biết điều nha.

Trở lại nhà trọ, cô ôm nàng tới phòng ngủ, cởi bỏ áo khoác giúp nàng, nhìn vào chỗ da thịt trắng ngần lộ ra ở cổ áo rộng rãi một lúc lâu, sau đó quay đầu sang chỗ khác đắp kín chăn cho nàng. Cô rót một chén nước đặt ở đầu giường rồi rồi ngã mình xuống ghế salon trong phòng khách, trên mặt lộ rõ vẻ mệt mỏi nhất.

Trì hoãn trong chốc lát, cô trở lại phòng ngủ kiểm tra một chút, bảo đảm rằng nàng ngủ rất yên ổn mới từ từ lui ra, rồi rời đi.

Lúc cô về đến nhà mình đã là ba giờ chiều. Thân thể mệt mỏi cùng với cái dạ dày giày xéo làm cho cô đến cả tắm cũng không có khí lực, vào đến phòng ngủ là nằm lỳ thẳng tắo ở trên giường. Mệt chết đi được, cô mệt đến mức mí mắt cũng không mở ra được. Nhưng bởi thân thể ở nơi nào đó đâu đớn không cách nào ngủ được, chỉ có thể nhắm hai mắt lại, trước mắt lại hiện lên bóng dáng đi bộ quật cường kia, nghĩ đến cái kia làm giận vật nhỏ, khóe miệng cô không tự chủ được mà nhếch lên. Một lúc sau khi đã chìm vào giấc ngủ say rồi mà nụ cười của cô vẫn không thay đổi.

Một ngày sau, Jessica cảm giác mình đã ngủ một thời gian dài rồi, mở mắt ra. Ngoài cửa sổ mặt trời tỏa ra ánh nắng chói chang, sáng loáng, nàng không nhìn đồng hồ cũng biết chắc bây giờ đã là buổi trưa rồi. Ngồi dậy thất trên đầu tủ có cốc nước, nàng khôg chút do dự cầm lên uống hơn nửa cốc. Nàng định đứng dậy mới cảm giác dưới chân truyền lên một trận đau đớn, vén chắn nhìn xuống mới thấy hai chân mình bị băng giống như bánh chưng. Nàng bất đắc dĩ gãi gãi đầu.

Nàng cầm lấy điện thoại ở dưới gối, mở máy ra thì nhận được điện thoại của Lee Tổng biên.

"Alo. Jessica à? Chân của cô bị thương như thế nào vậy? Mấy ngày qua nghỉ ngơi ở nhà có tốt không? Chuyện ở công ty cô không cần lo lắng. Kwon Tổng vừa mới rời đi. Cô bị thương, chỉ cần bảo Hyoyeon trực tiếp nói với tôi là được rồi, làm sao lại để Kwon Tổng tự mình tới công ty vậy được."

Jessica vẻ mặt vô cùng khốn hoặc, gãi gãi đầu. Yuri đặc biệt đi tới công ti cô giúp cô xin phép nghỉ việc. Cô ta có phải quá nhàn rỗi hay không?

Cúp điện thoại, nàng bắt đầu kiểm tra tin nhắn. Các tin nhắn phần lớn là của Hyoyeon.

"Cậu làm sao lại không đi làm? Tối qua có chuyện gì à?"

"Cậu sau lại tắt điện thoại vậy hả? Sica, đọc xong tin nhắn lập tức gọi điện lại cho tớ."

"Tớ vừa gọi điện thoại cho Yuri. Cô ta nói chân cậu bị thương. Chuyện gì đã xảy ra vậy hả? Sau khi tỉnh dậy nhớ phải gọi điện thoại cho tớ ngay lập tức,"

"Yuri vừa mới đến công ty chúng ta, trực tiếp đi tìm lão Lee. Cô ta muốn làm gì nhỉ?"

Tin nhắn cuối cùng là của Yuri: "Sau khi ngủ dậy nhớ phải gọi điện cho tôi."

Jessica gọi điện thoại cho Hyoyeon, nói với cô rằng mình không có chuyện gì, chẳng qua là không cẩn thận mà bị ngã. Mấy ngày vừa rồi chẳng có gì làm, Hyoyeon nói buổi tối sẽ tới nhà nàng chơi.

Jessica suy nghĩ một chút rồi đồng ý.

Jessica cũng không gọi điện cho Yuri, cẩn thận dép vào, từ từ từng chút đi tới phòng tắm, đánh răng rửa mặt xong rồi trở lại phòng khách, ngồi xuống ghế salon. Nàng vừa mới lật lật mấy trang tạp chí bán điện thoại thì nghe thấy tiếng chìa khóa mở cửa vang lên. Nàng sửng sốt cực kỳ, rồi đưa mắt nhìn về phía cửa chính, nàng nhìn thấy một người vẻ mặt thản nhiên tự nhược tay giơ túi thức ăn đi vào trong nhà. Mặt nàng nhăn lại như tờ giấy, bất mãn cất giọng hỏi: "Sao cô lại cầm chìa khóa nhà tôi?"

Yuri nhìn vẻ mặt sửng sốt của nàng một chút, sau đó lại nhíu mày, hỏi ngược lại nàng: "Ai cho phép em xuống giường? Với cả

Yul đã dặn tỉnh dậy phải gọi điện cho Yul rồi mà."

Jessica bĩu môi: "Tại sao phải gọi điện cho cô? Để cô cầm thí ôm tới ôm đi sao?"

Yuri cưới khẽ, không thèm chấp nhặt với nàng, mở hộp cơm ra, đưa cho nàng đôi đũa, nói: "Em mau ăn đi. Sau đi ăn xong sẽ tới bệnh viện kiểm tra và bôi lại thuốc."

Jessica do dự, trong chốc lát nhận thấy chiếc đũa, từ từ ăn: "Bác sĩ không phải nói rằng cũng có thể mấy hôm bôi thuốc một lần sao?"

Cô ngồi xuống ở bên cạnh nàng, dựa vào ghế, vẻ mặt ôn nhu nhìn tóc nàng, nói thật nhỏ: "Mỗi ngày đổi sẽ tốt hơn."

Nàng đáp "Ừ" một tiếng sau đó yên lặng ăn cơm.

Cô nhìn bộ dáng nàng như vậy, cười nhẹ nhàng, nhúc nhích một chút giơ tay về phía trước, đặt lên đầu nàng xoa xoa nói:

"Jessica, sống cùng Yul đi."

Hết chương 6.

Về Đầu Trang Go down
15NDM08
Vip Member 5
Vip Member 5


Post : 3562
Coins : 6915
Thanked : 677
Join date : 23/07/2012
Age : 29

[LONGFIC-FANFIC] NGOAN,TÔI YÊU EM,YULSIC NGOẠI TRUYỆN 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [LONGFIC-FANFIC] NGOAN,TÔI YÊU EM,YULSIC NGOẠI TRUYỆN 2   [LONGFIC-FANFIC] NGOAN,TÔI YÊU EM,YULSIC NGOẠI TRUYỆN 2 EmptyTue Mar 12, 2013 8:54 pm

Dựt tem nha, đọc xong sẽ cm thêm
Về Đầu Trang Go down
alexnguyen
Member 5
Member 5


Post : 537
Coins : 4612
Thanked : 190
Join date : 02/01/2013
Age : 30

[LONGFIC-FANFIC] NGOAN,TÔI YÊU EM,YULSIC NGOẠI TRUYỆN 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [LONGFIC-FANFIC] NGOAN,TÔI YÊU EM,YULSIC NGOẠI TRUYỆN 2   [LONGFIC-FANFIC] NGOAN,TÔI YÊU EM,YULSIC NGOẠI TRUYỆN 2 EmptyThu Mar 14, 2013 7:12 pm

Chương 7: Trải qua đủ loại

Jessica lúc đó đang uống nước, đột nhiên bị sặc, phun hết cơm ra ngoài, ho sặc sụa.

Yuri trên mặt hiện lên tia bất đắc dĩ, nhẹ nhàng vỗ lưng cho cô, cũng không nói chuyện, kiên nhẫn lẳng lặng chờ cô dừng ho.

Mấy phút đồng hồ sau, Jessica ngừng ho, quay đầu vẻ mặt kinh ngạc nhìn cô: "Cô vừa mới nói cái gì?"

Yuri buông tay: "Sống với Yul, để Yul chăm sóc cho em."

"Tại sao?" Jessica trên mặt ngoài không giải thích được còn có chút mờ mịt.

Yuri nhìn nàng, bởi vì ho kịch liệt mà mặt nàng vẫn còn chút hồng hồng, trong chốc lát cúi đầu trầm tư: "Bởi vì Yul hại em bị thương, cho nên Yul phải chịu trách nhiệm với em."

Nàng trợn to hai mắt không thể tin được nhìn cô. Xác nhận rằng không phải cô nói đùa, nàng mới ngượng ngùng cười cười: "Không cần đâu. Cô không cần phải chịu trách nhiệm gì hết."

Cô cúi đầu, lặng lặng nhìn vào mắt nàng.

Cặp mắt to đẹp của nàng đã khôi phục nét trong suốt, sáng ngời, trong đó có một loại cảm giác giống như con vật nhỏ đang chấn kinh cùng với bối rối.

Trong lòng cô lướt qua tia đau đớn,quay đầu qua một bên nhìn ra ngoài cửa sổ, trầm tư mở miệng: "Jessica! Đây là em nợ Yul."

Nàng luống cuống nhìn cô, hai tay nắm chặt lại, thân thể nhỏ trong nháy mắt căng thắng, qua một lúc lâu nàng mới yếu ớt mở miệng: "Đã qua nhiều năm như vậy mà côvẫn còn hận tôi sao?"

Cô đứng dậy, đi ra ngoài sân thượng, tựa vào khung cửa. Cô cúi đầu móc ra một cái hộp, lấy một điếu xì gà đưa lên môi, bật lửa đốt rồi hít sâu hai cái, rồi mới đưa mắt nhìn nàng. Mâu quang cô u ám không tia gợn sóng, sâu tới nỗi không thấy đáy.

"Bốn năm trước cha em chủ động tìm tới nhà tôi, nói rằng em tự nguyện gả cho tôi để đổi lấy sự bình yên của cả nhà mình. Nhưng em cũng chính ở buổi đính hôn đó cắt cổ tay tự tử và nói cho tôi biết hết sự thật. Xin hỏi tôi đã làm gì sai mà người nhà em xoay quanh bỡn cợt. Việc đó là vết nhơ của cả đời tôi. Em cảm thấy Yul không nên hận em sao?" Giọng cô rất thấp, giống như là sợ người ta nghe thấy vậy.

Trong mắt nàng dần dần hiện lên bi thương cùng hối lỗi. Hai tay nàng ôm lấy đầu gối, chôn chặt lấy mặt, cả người nàng yên lặng ngồi như vậy lộ ra vẻ dị thường khốn khổ.

Cô nhìn nàng, trong mắt lại hiện lên tia không đành lòng. Cô chẳng bao giờ nghĩ rằng có một ngày cô lại dùng bộ dạng lừa ta gạt người trên thương trường của mình áp dụng trên người nàng. Nhưng điều cô nói là sự thật, nhưng cũng không hoàn toàn là sự thật.

Trước đây rất lâu rồi, cô tới nhà nàng cùng cha nàng gặp mặt trao đổi công việc, chỉ nhìn qua thấy nàng. Khi đó công ty cô vừa mới hoạt động, người nhà cô vô cùng không đồng tình việc cô từ bỏ con đường làm quan của cha mình để trở thành một người kinh doanh. Nguyên nhân là cô cảm thấy chán ngán cái bộ dạng dịnh nọt trên quan trường kia, cô cũng không dùng một đồng tiền của nhà mình, cũng không nhờ ai trong gia định hỗ trợ, một mình tay trắng dựng nghiệp. Cô bắt đầu làm từ các sản phẩm điện tử, rồi từng bước xây dựng cơ nghiệp. Hồi đó thực sự rất cực khổ. Cô cả ngày bôn ba trong thị trường điện tử, không ngừng đẩy mạnh tiêu thụ của công ty, không ngừng nói tốt, không ngừng xã giao, mỗi ngày trở lại nhà trọ mệt mỏi đến nỗi không có khí lực mà uống nước.

Lần đầu tiên nhìn thấy Jessica là ngày cô mới cùng vài khách hàng từ hộp đêm đi ra ngoài. Buổi tối đó cô uống rất nhiều rượu, vừa lên xe đã cảm thấy buồn nôn và say sẩm cả người. Mới đi được một đoạn đã phải dừng xe lại ven đường, dạ dày từng trận đau đớn, cô vội vàng mở xe chạy ra ngoài nôn thốc nôn tháo, tay bám vào 1 thân cây để đứng cho vững, thân thể mềm nhũn, sức lực cũng không còn, ngồi bệt xuống ven đường.

Cô nhìn thấy máu đỏ trên mặt đất mà giật mình, rồi cô cười, cười đến khổ sở. Hai mươi lăm tuổi, lần đầu tiên cô không còn kiên cường được nữa, trong lúc đó cô cảm thấy mình mệt mỏi vô cùng, không thể gượng dậy được nữa.

Sau khi nôn xong, cô mệt đến nỗi không cầm nổi chai nước, ngơ ngác ngồi ở bên đường, hai tay ôm lấy chân, vành mắt đỏ quạch.

Những người đi đường đi tới đi lui, đi qua cô nhưng không có một người nào dừng chân để giúp đỡ cô, đến một câu hỏi cũng không có, họ chỉ coi cô là một con ma rượu.

Sau đó Jessica xuất hiện, đầu tiên ngổi xổm xuống bên cạnh cô, nhẹ nhàng kéo tay cô, nhìn cô không có phản ứng, rồi cúi đầu gọi cô một tiếng.

"Cô không thoải mái ở đâu sao?"

Lúc ấy cô đã đau đến mức mọi thứ trước mắt biến thành màu đen, nhưng vẫn rõ ràng nghe thấy giọng nói quan tâm của nàng, nàng đã không coi cô là một con ma rượu, nàng như vậy là bởi vì biết cô trong người khó chịu nên mới run lên như vậy.

Cô ngẩng đầu lên, đầu đầy mồ hôi, nhìn sang bên nàng, tiếp theo liền giật mình.

Cô cảm giác mình nhất định là đau quá nên mới sinh ra ảo giác, lại thấy được một thiên sứ. Nàng nhất định là không bị vướng chút bụi trần nào của thế tục, nếu không làm sao nàng lại có ánh mắt linh động mà trong trẻo, trong suốt tới nỗi người ta có thể trực tiếp nhìn thấy được tâm hồn nàng - một tâm hồn thuần khiết, thiện lương, tốt đẹp.

Thần xui quỉ khiến thế nào cô lại gật đầu với nàng, còn nói rất thành thật: "Tôi đang đau dạ dày. Rất đau."

Sau đó, cô được tiểu cô nương thấp hơn mình đỡ cô ra xe mình, rồi nàng lái xe đưa cô đến bệnh viện, treo khám gấp.
Cô bị đau dạ dày cấp tính ra máu, cần lập tức xử lý. Cô ngồi trên ghé dài ở hành lang, nghe được giọng nói thanh thúy mà kiên định của nàng: "Bác sĩ lập tức cấp cứu cho cô ấy, tôi đi làm thủ tục nhập viện."

Sau đó cô hôn mê. Đến khi tỉnh lại, cô thấy mình đang nằm trên giường, trước mắt là khuôn mặt tràn đầy lo lắng của cha mẹ mình. Cô vội vàng tìm kiếm trong phòng, mong rằng có thể thấy được hình dáng nhỏ bé mà xinh đẹp kia.

Cha mẹ cô nói với cô rằng cô gái nhỏ kia đã dùng điện thoại của cô gọi cho họ. Thời điểm bọn họ đến phòng bệnh, trong phòng chỉ còn lại cô đang nằm hôn mê trên giường, và một nàng ta đang trông bệnh nhân, ba nghìn đồng nằm viện cùng tiền trông bệnh đều là nàng trả, nhưng nàng lại không thể lại bất kì phương tiện liên lạc nào, giống như là nàng chưa từng xuất hiện, biến mất sạch sẽ.


Một thời gian sau khi xuất viện, cô gặp lại nàng đang đứng yên một chỗ thật lâu ở bên đường. Cô quan sát một vòng phát hiện nơi này là cách cửa bắc của trường đại học G không tới trăm mét, cho nên cô kết luận nàng đang là sinh viên trường đại học G. Một đoạn thời gian rất dài sau, mỗi ngày đi xã giao cô đều lái xe qua cửa bắc của đại học G, nhưng chưa một lần nào gặp lại nàng.

Cho đến một ngày, cô hỏi cha nàng rằng: "Cô ấy đã có bạn trai rồi sao?"

Cha nàng trả lời rất kiên định: "Không có."
Cô đã cười, cười rất vui vẻ, giống như là mỗi tình đầu của một cô bé mới lớn, cô nói: "Hai tuần sau tổ chức lễ đính hôn."

Sau đó cha nàng cúi đầu rời đi.

Cô xoay người nói với cha mình: "Cha à, nếu như tương lai con có kết hôn, vợ con chỉ có thể là cô bé này. Cha cô ấy cũng chính là cha con. Nếu cha có ý định giúp ông ấy một chút đi, nhưng nếu không muốn con cũng tự có biện pháp để giúp."

Cha cô nhìn thẳng cô một hổi lâu, bất đắc dĩ thở dài một hơi, mới nhẹ nhàng gật đầu.

Cho nên không có ai biết rằng trong hội trường ngày đính hôn của mình, cô nhìn thấy một công chúa mặc váy thiên sứ màu trắng, trong lòng cô đã cao hứng hết biết. Dĩ nhiên cũng không có ai biết rằng, khi thấy cô đối mặt với một người đàn ông khác đến nỗi thất hồn lạc phách, trong lòng cô rất đau. Nhưng cô không hề hối hận, sẽ không để ý, cô nguyện ý chờ, chờ đợi nàng từ từ quên đi người đàn ông kia, chờ đợi nàng yêu cô.

Nhưng cô thế nào cũng không nghĩ tới là nàng đã dùng cách thức tự sát để buộc cô buông tay. Khi thấy nàng nằm trong vũng máu, cô cảm tượng như máu của mình cũng đã từ từ chảy ra ngoài hết, và từ sâu trong đày lòng cô dâng lên một sử hoảng loạng làm cho cô lạnh đến phát run.

Do đó lúc nàng hôn mê, cô tuyên bố hủy bỏ hôn ước, đồng thời hứa rằng ba nàng sẽ không có việc gì, song cha mẹ cô nuốt không trôi nỗi uất hận này, ba cô đã cách chức ba nàng, tịch thu tất cả tài sản của gia đình.

Không lâu sau khi nàng thanh tỉnh lại, cô đã đi tìm cha nàng, cho ông ấy một khoản tiền rất lớn, yêu cầu họ đưa nàng ra nước ngoài giải sầu, số tiền còn dư lại đầy đủ cho cha mẹ nàng dưỡng lão.

Nàng rời nước mấy năm trước, cô cũng không có ý định chờ nàng, cô cũng có kết giao bạn gái, tuy nhiên không mối tình nào duy trì được mấy tháng. Một năm trước, cô được biết rằng nàng đã về nước, trong nháy mắt đáy lòng nảy lên niềm vui, lúc đó cô mới thấy rõ được lòng mình.

Hóa ra là cô đã yêu cô bé thiên sứ có đôi mắt trong trẻo kia, đã yêu đến mức sâu sắc, ăn sâu vào máu thịt của cô.
Nhưng cô lại cũng không nghĩ tới rằng, nàng lại lựa chọn làm tình nhân của một người đàn ông ở nơi khác. Nàng không có về nhà, cũng không có tìm việc làm, cứ như vậy an an tĩnh tĩnh cho người ta bao nuôi.
Trong một khắc cô h đã không biết phải hình dung tâm tình của mình như thế nào: tức giận, oán hận, hối hận,... tất cả đủ loại hỗn trộn trong cô cơ hồ đến mức làm cô nổi điên. Rất nhiều lần cô lái xe đến biệt thự của bọn họ, dừng xe bên ngoài, nhìn lên phòng ngủ của nàng, có hôm nhìn cả đêm.

Việc cô biết Dani thực sự chỉ là do tình cờ. Chẳng qua là trong lúc tình cờ cô nhìn thấy có đôi mắt to, tương tự nàng, cho nên cô dùng Dani để chữa vết thương lòng cho mình.

Yuri ở ngoài sân thượng chìm đắm vào sâu trong kí ức của mình, trong khi trong phòng Jessica là ngây dại ra, nhìn thẳng về phía trước, không có bất kì động tĩnh gì, đôi mắt cô tràn đầy ưu thương.

Theo một tiếng thở dài, Yuri vứt tàn thuốc đi, đi tới ngồi bên cạnh nàng, do dự một chút đưa tay ra, nhẹ nhàng ôm lấy nàng, cằm đặt lên đỉnh đầu nàng, cảm nhận được người nàng run run, mới mở miệng nói: "Đừng sợ, ngoan ngoãn một chút ở bên cạnh Yul, ta sẽ không bao giờ để em chịu bất kì tổn thương nào nữa."

Jessica ngửa đầu nhìn cô, trong mắt chớp động lên lệ quang: "Tại sao cô lại muốn như vậy? Tại sao nhất định phải ép tôi?Tôi không yêu cô, thật sự không thể sống cùng một chỗ với cô được."

Cô đột nhiên nắm chặt lấy tay nàng, quay đầu nhìn nàng thở ra một hơi, sau đó mới buông nàng ra, tựa người vào ghế sopha nhàn nhạt nhìn nàng: "Jessica. Yul biết em điên rồi, đủ bướng bỉnh. Nhưng nếu ban đầu Yul không giúp cha em được bình yên, bây giờ có lẽ cha em đang ngồi trong tù rồi. Em có thể không để ý đến sinh tử của mình, nhưng cũng có thể không để ý đến bọn họ sao?"

Thân thể Jessica hung hăng run lên một cái, từ từ cúi đầu, hai tay ôm lấy chan càng dùng sức hơn, thân thể gầy yếu không ngừng lay động.

Một lúc lâu sau, nàng từ từ ngẩng mặt lên, sự bối rối và yếu ớt trong mắt đã hoàn toàn biến mất, nhìn cô mặt không chút thay đổi hỏi: "Cô muốn cái gì? Thân thể tôi? Người của tôi? Muốn bao nhiêu lâu? Một tháng hay hai tháng, hay là đến khi nào cô chán mới buông tha cho tôi?"

Cô nặng nề nhắm mắt lại, cắn chặt hai hàm răng, sắc mặt tái nhợt, hai tay ôm lấy trán, cố gắng kiềm chế tức giận, cố gắng tĩnh tâm lại. Thật lâu cô mới mở mắt ra, nhìn về phía nàng ánh mắt có u buồn nhàn mạt, trầm thấp miệng: "Đi thôi. Yul đưa em tới bệnh viện."

Jessica kéo tay cô, kiện định nhìn cô nói: "Cho tôi một kì hạn đi."

Yuri vẻ mặt đạm mạc nhìn nàng, đáy mắt hiện lên ngọn lửa tức giận, nheo nheo mí mắt, từ từ mở miệng: "Đến khi Yul tìm được một con mồi mới thì thôi."

Đến khi em quên được Taecyeon, đến khi Yul không còn yêu em nữa thì thôi. Nhưng câu này cô lại không dám nói, bởi vì cô không muốn nàng biết rằng cô yêu nàng. Như vậy chỉ làm cho nàng ngu dốt, luôn tìm cách thoát khỏi cô mà thôi.

Hết chương 7.

Về Đầu Trang Go down
Sponsored content




[LONGFIC-FANFIC] NGOAN,TÔI YÊU EM,YULSIC NGOẠI TRUYỆN 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [LONGFIC-FANFIC] NGOAN,TÔI YÊU EM,YULSIC NGOẠI TRUYỆN 2   [LONGFIC-FANFIC] NGOAN,TÔI YÊU EM,YULSIC NGOẠI TRUYỆN 2 Empty

Về Đầu Trang Go down
 

[LONGFIC-FANFIC] NGOAN,TÔI YÊU EM,YULSIC NGOẠI TRUYỆN 2

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 6 trangChuyển đến trang : 1, 2, 3, 4, 5, 6  Next

 Similar topics

-
» [FANFIC - LONGFIC] Đại tỷ bị "ăn sạch" | YulSic | PG 15| [End] - Ngoại truyện
» [Fanfic-Longfic] Duyên tình truyền kiếp (Yulsic ver) (PG) (chương 20)
» [FANFIC/LONGFIC] Ảo |YulSic|PG 15+
» [FANFIC - LONGFIC] Hearts | Yulsic | PG-13
» [FanFic-LongFic] Đại Tỷ Đi Học|Yulsic|PG|Chap 5|

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
AAVN  :: Thư viện :: Fan Fiction-