AAVN

SONE Community
 
Trang ChínhGalleryTìm kiếmLatest imagesĐăng kýĐăng Nhập
Bài gửi sau cùng
Bài gửiNgười gửiThời gian
[PIC][05-08-2017]SNSD trở thành khách mời cho ‘'아는 형님 Knowing Bro” của kênh JTBC Thu Aug 17, 2017 10:35 pm
[PIC][11-08-2017]SNSD trở thành khách mời trên chương trình "Running Man" Wed Aug 16, 2017 7:51 pm
[PIC][27-05-2017]TaeYeon khởi hành đi Thái Lan để tham gia Concert - "PERSONA in BANGKOK" vào chiều nay Sun Aug 06, 2017 9:52 pm
[PIC][21-04-2017]Tiffany khởi hành đi LA – Mỹ để tham dự "The 15th Korea Times Music Festival 2017" vào tối nay Sun Aug 06, 2017 9:51 pm
[PIC][24-12-2016]Tiffany tham dự và biểu diễn tại “2016 KBS Entertainment Awards” vào hôm nay Sun Aug 06, 2017 9:49 pm
[OTHER][12-12-2013]SELCA MỚI CỦA SUNNY Sun Aug 06, 2017 9:47 pm
[PIC][20-07-2017]Sunny trở thành khách mời trên chương trình của kênh SBS - "백종원의 푸드트럭 Baek Jongwon Food Truck" Sun Aug 06, 2017 9:46 pm
[PIC][18-05-2017]TaeYeon khởi hành đi Đài Loan để biểu diễn tại 3 đêm Concert “PERSONA” vào hôm nay Sun Aug 06, 2017 9:45 pm
[PIC][12/13/14-05-2017]Hình ảnh mới nhất từ Solo Concert thứ 2 của TaeYeon tại Seoul Sun Aug 06, 2017 9:44 pm
[PIC][18-04-2017]TaeYeon tham dự sự kiện ra mắt dòng "KT Galaxy S8/S8+" tại Gwanghwamun KT Square vào sáng nay Sun Aug 06, 2017 9:43 pm
[PIC][03-03-2017]Hình ảnh mới nhất từ chuỗi hoạt động quảng bá cho "MY VOICE" của TaeYeon Sun Aug 06, 2017 9:42 pm
[PIC][22-05-2017]TaeYeon trở về Hàn Quốc vào chiều nay Sun Aug 06, 2017 9:41 pm
[PIC][25-03-2017]TaeYeon tham dự buổi Fansign cho dòng mỹ phẩm "Banila Co." vào chiều nay Sun Aug 06, 2017 9:40 pm
[OTHER][28-09-2016]TaeYeon trở thành gương mặt đại diện mới của dòng mỹ phẩm "Banila Co" Sun Aug 06, 2017 9:39 pm
[PIC][29-03-2017]Tiffany - HyoYeon và SeoHyun tham dự sự kiện ra mắt BST Thu - Đông của thương hiệu "PUSHBUTTON" trong khuôn khổ "2017 S/S HERA Seoul Fashion Week" vào chiều nay Sun Aug 06, 2017 9:39 pm
[PIC][16-04-2017]TaeYeon – Sunny – Tiffany – HyoYeon và SooYoung tham dự buổi Fansign cho “G-SHOCK CRAZY TOUGHNESS” vào chiều nay Sun Aug 06, 2017 9:38 pm
[PIC][14-07-2017]SNSD khởi hành đi Osaka – Nhật Bản để tham dự “SMTOWN LIVE WORLD TOUR VI IN OSAKA” vào sáng nay Sun Aug 06, 2017 9:37 pm
[PIC][13-01-2017]SooYoung tổ chức Buổi hòa nhạc Từ thiện - "Beaming Effect" + Tiffany tham dự với vai trò khách mời vào tối nay Sun Aug 06, 2017 9:35 pm
[PIC][29-03-2017]Tiffany và HyoYeon tham dự sự kiện ra mắt BST Thu - Đông của thương hiệu "KYE" trong khuôn khổ "2017 S/S HERA Seoul Fashion Week" vào chiều nay Sun Aug 06, 2017 9:35 pm
[PIC][19-06-2017]TaeYeon - Tiffany - HyoYeon và YoonA khởi hành đi Jeju để tham dự "SMTOWN FRIENDS WORKSHOP IN JEJU 2017" vào sáng nay Sun Aug 06, 2017 9:34 pm


Share
 

 [FANFIC - ONESHOT] Lạc | YoonSic | G

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Tác giảThông điệp
lubu
Newbie


Post : 66
Coins : 4198
Thanked : 27
Join date : 28/12/2012

[FANFIC - ONESHOT] Lạc | YoonSic | G  Empty
Bài gửiTiêu đề: [FANFIC - ONESHOT] Lạc | YoonSic | G    [FANFIC - ONESHOT] Lạc | YoonSic | G  EmptyThu Jan 31, 2013 5:36 pm

cre: [You must be registered and logged in to see this link.]
Author : Khìn
Rating: G
Warnings : Đọc bình thường )
Pairings: YoonSic
Category: Romance
Spoiler:


LẠC

21.12.2011
- Chúng ta chia tay đi

- Hãy nói câu đó khi em bình tĩnh, Sica!

- Em đang rất bình tĩnh. Em chán ghét con người không có chí hướng, em chán ghét Yoong vì Yoong chẳng có một định hướng nào thật đúng đắn cho tương lai của mình? Liệu chúng ta sẽ đi đến đâu? Em mệt mỏi rồi.

Cô gái thả mình bất lực xuống chiếc ghế gỗ, gương mặt mệt mỏi và trái tim thì đang đau đớn đến rã rời. Cô yêu Yoona. Nhưng sao? Chia tay là hai từ mà cô vừa phát ra khỏi đôi môi mình. Cô-Jessica, một giáo viên trẻ tâm huyết với giảng đường, một cô gái đẹp ở cái tuổi 25 hãy còn căng tràn sức sống đã yêu cô gái ấy, cô gái nhỏ hơn cô ba tuổi và chỉ vừa bước ra khỏi cánh cổng đại học để cầm trên tay chiếc bằng tốt nghiệp CNTT. Jessica, một cô gái sống trong một gia đình danh giá và có tiếng tăm trong ngành giáo dục. Yoona, cô gái trẻ sống tự lập trong căn trọ nhỏ suốt 4 năm trời với cái vỏ bọc mà đến bây giờ cô vẫn chưa thể thoát khỏi

Tình yêu chớm nở từ những ngày đầu gặp mặt. Cái ngốc nghếch cùng nụ cười duyên dáng của Yoona làm Jessica thấy mình dao động. Cô thấy cuộc sống trở nên tươi mới, thấy mình lại trẻ hơn. Yoona là cô gái có trái tim thật ấm áp và trẻ con, luôn xuất hiện cùng với những mẫu chuyện cười hài hước và đáng yêu như chính cô ấy vậy. Jessica luôn thấy thoải mái khi ở cạnh Yoona, khi tựa vài bờ vai ấy thì mọi sự mệt mỏi như tan biến, như không còn hiện hữu. Rào cản giới tính trở mỏng manh và nhỏ nhoi trước những cảm xúc của tình yêu đang trổi dậy mạnh mẽ.

Jessica còn nhớ Yoona đã vui như thế nào khi khoe cô tấm bằng đại học trên tay mình:

- Jessica! Yoong có thể tìm được một công việc tốt để xây dựng gia đình của chúng ta rồi.

- Cố lên Yoong! Em vui lắm khi Yoong nghĩ cho chúng mình, hãy cố gắng nhé, em luôn ở bên cạnh Yoong.

Cô cũng không quên Yoona đã trông tệ hại ra sao khi thất bại sau 22 lần xin việc.

- Yoong mệt mỏi quá rồi

- Yoong đừng nản mà, rồi sẽ tìm được thôi.

- Đừng nản, đừng nản?? Đã hai mươi hai lần đừng nản rồi. Yoong mãi là kẻ bất tài vô dụng, em đừng yêu Yoong nữa, tìm một kẻ nào có thể lo lắng cho em mà yêu đi

Yoona như không thể kiềm chế được sự bùng nổ của mình. chưa bao giờ cô thấy mình vô dụng đến thế này? Cái khát khao được một việc làm ổn định nó xâmh chiếm lấy toàn bộ khối óc, cô muốn cho Jessica có niềm tin với mình, có niềm tin với tình yêu mà hai đứa đang gây dựng nhưng lúc này đây cô thật sự bất lực và mệt mỏi. Cô có nên thả Jessica về với thế giới vốn có của cô ấy không?

- Yoong đừng như vậy….

Jessica dịu dàng ôm lây tấm lưng đó, cái tấm lưng mảnh khảnh, trông sao cô độc và vô vọng. Cô muốn dùng tình yêu của mình để xoa dịu bớt đi phần nào ngọn lữa giận dữ đang cháy phừng phừng trong con người ấy. Hơn ai hết Jessica hiểu rõ cái áp lực đang đè nặng lên đôi vai ấy.

- Mạnh mẽ lên, My Hero! Hãy cố gắng thêm được không Yoong? Vì tình yêu của chúng ta.

***

Và cố gắng, cố gắng để bây giờ đây “chia tay”, ngắn gọn nhưng lại “dư sức” để “kết liễu” một tình yêu bốn năm không ngắn cũng chẳng dài. Điều mà Jessica không hề nghĩ đến khi bắt đầu tình yêu này.

- Nếu tình yêu của Yoong không còn đủ để giữ em, thì cứ đi đi…

Yoona bậc ra những tiếng nói khô khốc. Cô nên buông tay cô ấy, cô không thể để cho Jessica cứ chìm đắm trong cái tình yêu không có tương lai này. Cô ấy là cô gái được nhiều người săn đón, năng nổ và yêu nghề. Cô ấy rạnh rỡ và đáng yêu. Yoona không thể để cô gái ấy đi theo con đường tăm tối của cô nữa. Bất lực và muốn thả trôi tất cả là những gì đang hiện hữu trong con người cô.

- Chúng ta…. Hãy dừng lại tại đây.

Nàng kéo chiếc vali nặng nề ra khỏi căn nhà trọ nhỏ và cũ kĩ nhưng chất đầy biết bao cái hạnh phúc, cái ngọt ngào cùng với tình yêu của mình. hoá ra, tình yêu của cô nó chưa đủ để Yoona cố gắng, để Yoona có thể vượt qua những khó khăn để có thể đến bên cô một cách toàn vẹn nhất. Bước trong màn đêm dặc quánh, ngột ngạt và khó chịu, cô lặng mình nức nở bên tiếng nhạc không lời vẫn réo rác bên tai. Ngày mai lại như hai kẻ chưa từng quen biết, lại như hai kẻ xa lạ đi lướt qua đời nhau.

Yoona chết lặng nơi căn phòng bé nhỏ ấy, cái lạnh lẽo và cô đơn đột ngột bủa vây lấy toàn bộ cơ thể.
Không nên để Jessica gặp và yêu một đứa con nít không ra gì như cô, cô ấy đã đủ mệt mỏi rồi. Giá như thời gian có thể quay lại, cô sẽ không chọn dãy trọ này làm nơi cư trú của mình. Nếu như thời gian quay lại, cô sẽ vô tình mà lướt qua cái tình cảm này. Tất cả chỉ là nếu như mà thôi.

“Tôi yêu em…. Và tôi để vụt mất em bằng sự vô dụng của mình. Tôi muốn cho em một cuộc sống tốt đẹp thế nhưng tôi lại không thể làm được. Tại sao lại tồn tại một kẻ bất tài như tôi trên thế giới này? Tại sao lại để cho em vấn vào tôi, có phải đã lãng phí thời gian quá không Sica?”

***

“Yoong à! Em vẫn còn yêu Yoong nhiều lắm. Em không đành lòng nhưng phải chọn cách từ bỏ…. Từ bỏ không phải vì em đã không còn đủ mạnh mẽ để chống chọi cùng Yoong với tương lai. Em cảm thấy, có lẽ chỉ có em là thiết tha, là muốn níu kéo cuộc tình này. Phải chi từ đầu chúng ta đừng gặp nhau, phải chi là hai con người xa lạ được hoà lẫn vào trong cái thế giới hơn bảy tỉ dân này…. Thế mà, em vẫn gặp và yêu Yoong, đó có phải là định mệnh của em không? sao lại để em yêu Yoong để bây giờ, trái tim em không thể bắt đầu thêm với một ai khác nữa…”

Lầm lũi trong góc quán cà phê buổi sáng vắng vẻ. Jessica nhìn thành phố chìm trong màn sương qua lăng kính mờ nhạt. Đâu đó là những hạt mưa phùng lạnh lẽo, những hạt mưa li ti chậm rãi lăn nhè nhẹ trên mãnh kính. Khẽ nhấp một ngụm nhỏ ly cà phê không đường, cái đắng chát thấm dần trong khoang miệng và qua khỏi cuống họng. Dư vị hãy còn động lại nơi đầu lưỡi. Jessica chưa từng uống thứ này và hôm nay cô lại gọi nó. Tình yêu đâu phải lúc nào cũng ngọt ngào như sữa…

Phải chăng cô quá trưởng thành và Yoona thì lại quá trẻ con, cái tuổi dễ hụt hẫng khi vô tình bị vấp ngã. Cái tuổi háo thắng và muốn có ngay được mọi thứ và ghét phải trải qua những thử thách?

- Hey! Jess, trông cậu tệ quá_Cô bạn mắt cười cũng đã đến từ lúc nào.

- Hi Fany…. Hôm qua mình không ngủ được

- Sao thế?_ cô bạn cũng nhấp một ngụm cappuchino mình vừa gọi và chăm chú vào Jessica.


- Tớ có sai không Fany…. Khi rơi vào tình yêu đó

- Là Yoona? lại gây nhau sao?

- …..

- Rồi mọi chuyện sẽ qua mà, nhóc ấy lại năn nỉ cậu thôi_ Tiffany đi đến ngồi bên cạnh Jessica, cô từ tốn vuốt tấm lưng cô bạn mình như một lời an ủi

- Không đâu Fany à! Hết thật rồi…. Không còn gì nữa thật rồi

Jessica vỡ oà tức tưởi, nàng ôm lấy cô bạn mình, tìm một chỗ dựa để giải phóng nước mắt của mình. Cô không làm được, cô không thể sống mà không có Yoona.

- Bình tỉnh Jessi…. Cậu thì quá chững chạc, trông khi Yoona lại quá con nít, suy nghĩ còn rất đơn giản và cả hai thật khó để hoà hợp, với một chàng trai đã khó thì mới một cô gái lại càng khó hơn. tớ biết cậu còn yêu Yoona rất nhiều…. Nhưng tớ nghĩ tốt nhất hãy để cho Yoona suy nghĩ nhiều hơn về những ngày tháng không có cậu, hãy để nhóc ấy lớn lên trong cái suy nghĩ của nó.

- Tớ biết điều đó, nhưng sao lại khó đến thế Fany…. Tớ thấy khó thở, tớ đau lắm, phải làm sao đây?

- Thấy cậu như thế tớ rất đau lòng, hãy nghe tớ, để cho cả hai có thời gian để nhìn nhận sự quan trọng của đối phương. Nếu yêu cậu, Yoona sẽ thay đổi vì cậu. Mạnh mẽ lên cô gái của tớ.

- Cảm ơn cậu vì đã làm bạn với một đứa như tớ

- Đứa gì hả? cậu đang lan man cái gì thế. Cậu cũng dùng trái tim để yêu, cậu biết yêu thương mãnh liệt và nhất là cậu là người bạn tốt của tớ. Nín nhé

Tiffany cười nhẹ vỗ tấm lưng của bạn mình. Jessica luôn tự tin, lập trường và kiêu ngạo. Chơi với nhau từ nhỏ và Tiffany chưa bao giờ nhìn thấy khía cạnh này của Jessica. Jessica chia sẽ với cô mọi thứ, kể cả chuyện tình cảm này, một thời gian dài Jessica đã rất khổ sở với nó và cô cũng shock khi biết bạn mình yêu người đồng giới và nhất là một cô gái nhỏ hơn cô ấy. Những ngày đầu, Fany không thể tin tình cảm này sẽ đi đến đâu được, nhưng cái gai góc và mạnh mẽ của mối tình ấy duy trì tận bốn năm trời và cả…. Sự đồng điệu từ hai tâm hồn khiến cô ủng hộ họ. Cô hiểu rõ người bạn của mình, chỉ cần cô ấy yêu ai thì sẽ hy sinh tất cả kể cả niềm hạnh phúc của mình cho người đó, chính vì lẽ đó, Tiffany luôn cảm thấy tự hào về người bạn của mình. cho đến bây giờ, khi cô ấy sà vào lòng cô mà khóc tức tưởi như thế này, cô thấy tâm mình đau xót. Jessica không đáng để chịu đựng những thứ như thế này.



Dưới đất là vô số những lon bia rỗng, Im Yoona cô độc trên chiếc ghế đó, cô đã uống rất nhiều, cô chỉ biết thế thôi chứ không thể rõ số lượng. Cô cứ nghĩ chỉ cần say thì có thể “xả” hết những nổi buồn, nhưng cô lầm rồi, cô chỉ thấy cõi lòng mình quặn lại và đau đớn hơn bao giờ hết khi những giọt nước mắtc ủa Jessica hiện rõ mồn một quanh đôi mắt mình, nhìn thấy khuôn mặt thất vọng ấy, cô chỉ muốn dùng đôi tay mình ôm lấy thân thể ấy để xoa dịu…. Hơn ai hết cô hiểu rõ mình đã sai, dẵ sai khi để mất Jessica. Nhưng, cô có tư cách gì để giữ cô ấy ở lại với mình, một kẻ không có định hướng cùng cái tình yêu bị xã hội khinh ghét. Cô là một đứa tồi tệ nhất trong tất cả những đứa tồi tệ….

Yoona đắm mình trong những mãnh vỡ mang tên hạnh phúc của kí ức, nó sắc bén, cứa vào trái tim cô vô tình:

Đó là một ngày mưa dầm hoà với tiết trời Noel lạnh lẽo, cô còn nhớ mình đã khó chịu như thế nào khi Jessica bỗng nhiên tránh mặt mình suốt mấy tuần liền. Cặm cụi bên mớ sách của một sinh viên đại học năm nhất, bên cây đèn bàn yếu ớt ánh sáng. Tiếng mưa não nề làm cõi lòng cô bứt rứt và ngột ngạt. Mở toang cánh cửa phòng mình và nhìn sang căn trọ đối diện đã tắt đèn, im liềm đến đáng sợ. Yoona co mình trong chiếc áo thun mỏng. Cô muốn làm rõ tất cả, hà cớ gì lại tránh mặt cô như thế.

Tiếng gõ cửa khô khốc vang, Yoona đã rất lạnh, những hạt mưa lọt qua khe máng xối đã làm ướt những lọn tóc của cô từ khi nào, ấy vậy mà cô gái bên trong vẫn không chịu mở cửa.

- Jessica! Chị mở cửa cho em với…. Jess…

Jessica mệt mỏi xuất hiện sau cánh cửa. Nhìn hình bóng trước mặt mình, Jessica thấy lòng mình đau thắc. Có mơ cô cũng không thể ngờ được rằng tình yêu của mình lại được đặt vào con người này. Nhìn những giọt nước mưa đang chảy đều thấm vào lớp áo ấy theo những lọn tóc ướt, Jessica thấy xót xa…

- Em vào đi…

Yoona bước vào và ngồi xuống chiếc ghế gỗ, cái ấm áp độc ngột xâm chiếm lấy cả cơ thể đang co ro vì lạnh nhưng cái lạnh lùng trong lời nói của Jessica làm Yoona thấy xa lạ, nó không còn giống với một Jessica thích đùa của cô nữa. Tâm trào dâng những cảm xúc: đau đớn, xót ta,… chúng trộn lẫn vào nhau tạo thành một mới cảm xúc hỗn độn và chính cô cũng không thể gọi tên được.

Vẫn lặng lẽ, Jessica lấy chiếc khăn bông trắng muốt đứng phía sau, từ tốn lau khô những lọn tóc ấy. một chút bất ngờ nhưng sau đó Yoona chìm trong cái im lặng đó và để Jessica lau khô tóc cho mình. Jessica bất lực, nàng muốn ôm lấy cơ thể Yoona vào ngay lúc này, nàng nhớ lắm nụ cười ấy, nàng nhớ lắm những giây phút đùa vui của cả hai nhưng nàng sợ, nếu trở lại nàng sẽ không thể kiềm lòng mà thốt ra tiếng yêu mất.

- Tại sao mấy hôm nay lại tránh mặt em?

- Chị không tránh mặt em

- Vậy thì lí do gì?

- Chị bận…

- Chị đừng nói chị bận, một tin nhắn cho em cũng không có sao

- Tại sao chị phải làm thế?



- Tại sao phải làm thế? À! chị khinh thường tôi lắm có phải không? có uổn phí thời gian không khi tôi dùng nó để lo láng cho chị.

Cơn giận như lên đến đỉnh điểm, Yoona giật phăng chiếc khăn Jessica đang dùng để lau tóc mình ném xuống nền đất ấy không suy nghĩ thêm. Cô không muốn ở nơi này thêm một giây phút nào nữa. Lòng tự trọng như bị làm tổn thương, trái tim như bị bóp nghẹn. Cô rời khỏi chiếc ghế mà nhanh chóng đi đến cánh cửa đang khép hờ ấy.

- Xin lỗi em

Cái ấm nóng của những giọt nước mắt nhanh chóng thấm đẫm lưng áo Yoona. Jessica vòng tay mình thật chặt, cô ôm lấy vòng eo ấy dứt khoát. Lí trí của cô đã thua cuộc trước cơn bão tình đang dâng trào ngùn ngụt mà Yoona mang đến, tận sâu trong trái tim mình, Jessica không hề muốn làm tổn thương cô ấy dù là một chút nhỏ.

- Chị không muốn làm tổn thương em đâu nhưng Yoona à…. chị phải ngăn cản tình yêu của mình dành cho em thế nào đây…. Chị không làm được.

- Không làm được…. Vậy đừng làm nữa

Im Yoona bất ngờ kéo Jessica vào một nụ hôn mê mẩn. Hai cơ thể như trở nên tan dần trước cơn mưa và cái lạnh khắc nghiệt của đêm Noel. Jessica đáp trả và trường chiếc lưỡi ấm nóng vào khoan miệng của Yoona. cô muốn chờ đợi ở hiện tại một tình yêu thay vì mãi nghĩ về tương lai mờ mịch phía trước.

Mút nhẹ môi dưới để kết thúc nụ hôn dài như vô tận. Yoona kéo Jessica vào cái ôm của mình mình, hơi ấm trào ngập, rạo rực trong đôi tim nồng cháy những yêu thương đầu đời. Chẳng có gì có thể ngăn cản được tình yêu của họ vào giây phút này. Nhưng có là mãi mãi không khii sức mạnh của thời gian tàn phá tất cả?

***

Thế đấy. Cô và Jessica đã bắt đầu từ cái ngày Noel định mệnh ấy. nụ hôn, cái ôm nồng ấm, giây phút đó cô sẽ mãi khắc sâu vào tim mình…

“Xin lỗi em- người mà Yoong nghĩ sẽ giành cả cuộc đời mình để yêu em…. Giá như Yoong đừng hứa quá nhiều điều với em, đừng hứa sẽ yêu em mãi mãi, đừng hứa sẽ mãi ở bên em, đừng hứa…. Sẽ không bao giờ làm em phải khóc vì mình…. Để bây giờ Yoong không thể làm được, Yoong thật sự nhớ em nhiều lắm, nhớ đến quay quắc, nhớ đến không thể thở được. Khi đi qua những con phố, những nẽo đường Yoong đều thấy bóng em, thấy bóng hai ta sánh bước với nhau, Yoong thấy nụ cười tươi tắn của em. Giá như Yoong mạnh mẽ, giá như Yoong đừng buông xuôi thế này…. Nhưng chỉ là giá như thôi vì bây giờ đây Yoong không còn gì để phấn đấu. Ba mẹ em, gia đình em họ đều muốn em kết hôn, muốn em có một người chồng thực thụ và thành đạt. Chỉ cần nghĩ đến điều đó thôi thì Yoong lại muốn đấm vào mặt mình…. Yoong buông em, vì Yoong không thể để em đợi, chờ đợi một điều mơ hồ cho tương lai của chúng ta…. Nó xa vời quá em nhỉ, đến nỗi Yoong cũng không thể chắc được…. Yoong không dám nghĩ nếu như mình thất bại thì sẽ ra sao hả em? Tha lỗi cho Yoong….”



Mùa đông thổi cái hơi lạnh lẽo vào ngôi trường đang im ắng. Bên những hàng cây xanh đung đưa nhè nhẹ, đâu đó những lời giảng văng vẳng bên tai. Jessica vẫn tiếp tục với công việc của mình bên những công thức toán cùng với những cô cậu học trò của mình. Chúng yêu cô, không chỉ vì cô đẹp và tài giỏi. Chúng nó biết cô giáo của chúng nó là một cô gái chứa trái tim ấm áp và nhiệt huyết ở cái tuổi 25.

- Cô ơi! Trông cô mệt quá_ đôi mắt Jessica hằn lên sự mệt mỏi, không quá khó để chúng nhận ra

- Cô không sao! có lẽ do tối qua cô thức khuya soạn giáo án.

- Cô giữ sức khoẻ nhé! Mùa đông đến rồi, người yêu của cô không chăm sóc cô chu đáo gì cả.

- Mấy nhóc nhiều chuyện quá! Làm bài thi không được cô đánh cho mấy roi nhé

- Lớn cả rồi mà còn dùng vũ lực sao cô

- Không cần biết

Tiếng cười nói khúc khích vang vọng trong căn phòng học nhỏ nhắn ấy. có những đứa học trò của mình, Jessica cảm thấy mình nhẹ nhõm hơn phần nào đó trong tâm hồn mình.

Yoona lặng lẽ nấp ở góc lớp. Bọn nhóc ấy đang trách cô…. Nhìn Jessica trông mệt mỏi và tiều tuỵ, Yoona thấy cõi lòng mình đau đớn hơn bao giờ hết. lặng ngắm cô ấy từ lúc đến trường, đến lúc kết thúc tiết học. Đến khi nghỉ chân bên chiếc ghế đá vắng lặng. Jessica ngồi đó, ánh mắt ưu tư và xa xăm nhìn vào khoảng trời vô định.

- Đến từ khi nào?

Jessica bất ngờ lên tiếng làm Yoona từ phía sau góc cây khẽ giật mình. cô thầm nghĩ có lẽ mình đã bị bắt quả tang nhưng sau đó là một anh chàng mang cặp kính cận, có lẽ là một thầy giáo, bước đến.

- Vừa mới thôi

- Đến đây ngồi đi_ Jessica vô nhẹ khoảng trống bên cạnh mình

- Em vẫn ổn

- Không …. Anh đến tìm em có việc gì?

- Chỉ hỏi thăm em thôi vì thấy em mệt mỏi, anh luôn cầu mong cho em được hạnh phúc

- Nếu anh muốn cầu, có thể đi giáo đường, đứng trước chúa mà cầu. Rời xa người yêu cũ, em cũng quên mất cách để yêu một ai đó, vì vậy cũng không cần cầu nữa…. Em sẽ cứ sống như vậy.

- ………

Có cái gì đó nhen nhóm trong cõi lòng. Yoona ngồi thụp xuống gốc cây ấy, lặng lẽ ngấm từng câu chữ Jessica phát ra vào bộ não mình. nó âm ỉ nhói đau, khiến cô nhận ra một sự thật “phủ phàng” rằng Jessica thật sự, thật sự rất quan trọng trong cuộc sống của cô…

“Em sẽ sống tốt, sẽ mãi yêu Yoong trong thầm lặng, em ra đi nhưng em sẽ không thể bắt trái tim mình ngừng yêu Yoong. Rồi thời gian sẽ chửa lành tất cả, em sẽ để nó trôi theo tự nhiên mà không gượng ép”

Yoona ngồi đó, bên cái quán rượu nhỏ ngay cạnh dòng sông Hàn thơ mộng. Cô không biết mình đã ở đây từ khi nào, chỉ biết cô đến đây sau giờ dạy buổi sáng của Jessica và bây giờ sương khuya đã bắt đầu hiện lên và bao trùm mọi ngõ ngách của Thành phố.

- Chào cậu_ một cô gái nhỏ nhắn bỗng đi đến ngồi cùng bàn với Yoona làm cô khá khó chịu vì mất đi sự riêng tư

- Chào! Tìm tôi?_ Yoona chập chờn trong men rượu chĩ ngón tay vào mặt mình

- Thất tình có phải không? ha ha, tôi biết mà

- Im đi!_ Yoona bực bội, cô thật muốn đấm cái tên trước mặt mình

- Bình tĩnh đi, tôi chỉ thấy cô buồn và muốn chia sẽ chút gì đó. rãnh rỗi thì làm thùng rác cho người khác chứa nỗi buồn thôi

- Không cần đâu!

- Có gì buồn thì nên nói, tôi sẽ cho lời khuyên…. Không phải ai cũng may mắn gặp được người tốt như tôi đâu._ Cô gái tự tin mỉm cười

- Biết cái khỉ gì mà buồn với chả buồn! Không cần, đi dùm đi

- Buồn vì gái là một nỗi buồn tê tái

Đột nhiên Yoona sững lại, cô ta đang nói cái quái gì? Hay cô đã biến thành con trai từ khi nào? Sao cô không biết thế? Yoona nhìn khắp cơ thể mình, xem có dấu hiệu gì thay đổi thành con trai rồi hay không mà biết cô đang buồn vì gái ?

- Ngạc nhiên? Hờ hờ, tôi là thầy bói vạn năng đấy! Xin giới thiệu, tôi là Kim Taeyoen, trưởng ban bói toán của khu vực Dongdaemun!

- Bói toán mà cũng trưởng ban?_ Yoona lại tiếp tục ngạc nhiên, mở to con mắt nhìn cô gái lùn lùn trước mặt

- Yeah~ haizzz…._ cô gái trút tiếng thở dài nghe “tâm trạng”, nhích chiếc ghế sát Yoona. nhìn trầm ngâm vào khuôn mặt đang khó hiểu ấy.

- Chậc chậc…. Đang buồn tình ghê gớm. Tự thấy mình hèn nhát và bất lực, dù còn yêu nhưng chọn cách từ bỏ để cô gái kia có cuộc sống tốt hơn?_ cô gái nói một lèo như “đúng rồi” làm Yoona ngạc nhiên đến cực độ. Cô tỉnh cả rượu nhìn cô gái nhỏ ấy như trăn trối.

- Sao? Sao cô b…iết?

- Đã bảo tôi là thầy bói vạn năng, bị lãng tai à? Tình yêu của cô sẽ rất trắc trở_ cô gái vờ bấm bấm ngón tay mình rồi nói tiếp:

- Cô gái của cô sẽ đi xa đó, nhưng có một điều là cô không thể chạy khỏi đâu, rồi hai ngưởi cũng có một kết cục đẹp, yên tâm đi.

- Vớ vẫn_ Yoona phủi bàn tay đang đặt trên vai mình. cô đã tin những điều cô ta nói, như cô đang hì hụt đạp một chiếc xe lên đỉnh núi và giữa đường đứt thắng vậy. Cô và Jessica? Kết cục đẹp? Đang đùa với cô đấy à?

- Không tin?? Cô có thể thành công, vậy nên hãy cố gắng và sau đó đưa cô gái của mình về. Cô không muốn thấy cô ấy cứ sống mãi trong đau khổ chứ? Cô ấy rất yêu cô….

Yoona im lặng, không phải cô không tin cô gái này, chỉ là cô đang suy nghĩ, nghĩ rất nhiều về người con gái cô yêu. Về những câu nói cô đã nghe được lúc sáng, cô không đành lòng. Có phải quyết định rời khỏi Sica là quyến định sai lầm nhất của cô không? Đã bảo phải mạnh mẽ mà quyết tâm rời xa, nhưng sao chỉ cần nghe Jessica rời đi thì bản lĩnh trong cô chẳng còn nữa, chỉ muốn kéo cô ấy vào lòng mình mà hôn

- Cô ấy đi? Đi thật ư? Cô có biết cô ấy sẽ đi đâu không?

- Nếu tôi biết, tôi đã trở thành thầy bói huyền thoại và chắc chắn bây giờ cô không thể nhìn thấy tôi rãnh rang ở đây được! Cố lên cô gái trẻ à! Tôi đi đây…. Nhớ đó, cô sẽ thành công, khi thành công rồi biết đâu tôi gặp lại cô, biết đâu lúc đó tôi biết bạn gái cô đang ở đâu thì sao?

- Khoan! Lối đi bên đây cơ mà_ Yoona gọi khi thấy cô gái ấy đang đi thẳng ra bờ sông…. Có vẻ như là….

- Tôi là người đặt biệt, xuất hiện và biến mất cũng phải đặt biệt!_ không đợi thêm, cô gái nhảy tủm xuống dòng sông ấy làm Yoona đơ cứng miệng….

Ở một nơi cách đó không xa.

- Taeyoen! Tae ổn chứ?

- Quơ…. Hú quơ…. Lạnh…. Lạnh cực…. Cực lạnh

Taeyoen không biết phải nên khóc hay nên cười, không biết phải nói sao để “bày tỏ” cái cảm giác của mình vào lúc này. Nếu muốn biết, thử tốt nay đi bơi đi rồi biết )

- Tội nghiệp cục bột của em quá! Ai bảo chơi nổi làm gì. Tae vất vả rồi, về em sẽ thưởng mà

- Yah Fany! Em nhớ lời mình nói đó

.
.
.

“Cô có thể thành công, vậy nên hãy cố gắng và sau đó đưa cô gái của mình về. Cô không muốn thấy cô ấy cứ sống mãi trong đau khổ chứ? Cô ấy rất yêu cô….”

“Rời xa người yêu cũ, em cũng quên mất cách để yêu một ai đó, vì vậy cũng không cần cầu nữa…. Em sẽ cứ sống như vậy”

Yoona vươn vai, cô mệt mỏi nhìn những tia nắng xuyên qua những đám mây trắng muốt. Đầu cô đau như búa bổ. Cô bỗng chợt giật mình khi nhớ về cô gái tối hôm qua. Không còn nỗi ray rứt như hôm qua, nỗi đau cũng dần tan và niềm tin như được đong đầy. Cô đã nghĩ Jessica có thể yêu một người khác tốt hơn cô gắp trăm lần, và người đó chắc chắn sẽ không mang đến cho cô ấy những nỗi đau, những phiền muộn. Một mình được bao bọc bỡi những bức tường lạnh lẽo suốt những ngày qua khiến cô cảm thấy sợ hãi và không muốn nghĩ đến những buổi tối ấy. thật đáng sợ khi vòng tay của Jessica luôn ám ảnh cô từng giờ phút.

Tự thưởng cho mình một tách cà phê sửa ngọt ngào buổi sáng, Yoona như có thêm sức mạnh, cô tìm tòi tất cả những trang báo, những nơi cần tuyển người…. Sau những lần thất bại và bây giờ cô lại tiếp tục, tiếp tục cố gắng…

“Xin lỗi chúng tôi đã đủ người”

“Xin lỗi, chúng tôi đã vừa tuyển đủ rồi”

“chúng tôi sẽ liên lạc sau”

“chúng tôi sẽ giữ liên lạc với cô”

Yoona mệt mỏi ngồi bệt xuống chiếc ghế đá và trên tay là tờ báo đã bị gạch chi chít những lằn đỏ choé. Từ sáng đến giờ, cô không nhớ mình đã đi qua bao nhiêu công ty, tất cả chỉ có một kết quả. Nở một nụ cười tự khích lệ bản thân, Yoona nhấp một ngụm nước lọc và nhìn vào nụ cười của cô gái trên màn hình điện thoại….

“Jessica, em đợi Yoong chứ? Phải chăng khi đã không còn em bên cạnh, Yoong mới biết mình yêu và cần có em biết bao? Có phải vì điều đó tiếp thêm cho Yoong sức mạnh từng ngày không? em đang ở đâu?”

Suốt một tuần qua, ngày nào Yoona cũng đi đến tận tối mịt, đã ghé cả chục công ty và bây giờ dường như cô không còn sức lực nữa. Cái ê ẫm bám lấy từng nơi trên cơ thể mình, như muốn gục ngã….

“mày thật sự là kẻ bất tài sao?”

Bất chợt tiếng chuông điện thoại reo inh ỏi làm Yoona thoáng giật mình…

- Im Yoona! cô đã được chọn….


21.12.2012

Vắt chiếc áo khoát lên vai, Im Yoona đón lấy từng hơi thở của mùa đông ùa vào lòng mình. đã một năm trôi qua từ cái ngày Jessica rời xa. Yoona đã không có lấy một chút tin tức nào. Cô đã đi đến tận nhà Jessica để hỏi ba mẹ cô ấy…. và cô lại càng đau đớn và thấy mình tồi tệ…. Jessica, đã nói tất cả với ba mẹ cô ấy….

Một năm trôi qua, có quá nhiều những thay đổi nhưng tình cảm của cô thì vẫn mãi đông đầy theo từng ngày tháng, cô nhớ Jessica đến phát điên lên được, nhớ đến quay quắt. Cô muốn được ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn ấy, muốn thốt lên lời xin lỗi và không cần biết liệu mình có được tha thứ hay không. cô muốn biết Jessica sống ra sao…. Và, có còn yêu cô hay không?

Ngồi lặng lẽ bên góc quán Cà phê, Yoona bây giờ đã là một phó phòng, một nhân viên được mọi người trọng dụng. Có đến chết cô cũng không bao giờ quên những khó khăn, những khổ cực mà mình đã trãi qua.

- Chào! Người quen_ cô gái nhỏ bỗng nhiên đi tới. Cô gái của kí ức….

- Cô là……_ những hình ảnh, những lời nói của đêm đó lại ùa về trong tâm trí Yoona.

- Trưởng ban bói toán! Đã bão sẽ gặp cô khi cô thành công mà, giờ đã thành công rồi đúng không?

- Um_ Yoona nhẹ gật đầu

- Và muốn đi tìm cô gái của mình?

- Um_ tiếp tục gật đầu

- Có hối hận không?

- Vì việc gì?

- Đã để cô ấy rời khỏi

- Một chút thôi…. Cũng vì cô ấy ra đi, tôi mới có được ngày hôm nay. Tôi muốn tìm lại cô ấy nhưng…..

- Hên cho cô, một năm tu luyện, giờ tôi có thể biết cô gái của cô ở đâu rồi, nếu tin thì hãy theo địa chỉ này, nhé!.... Thực ra, có một chuyện…. Tôi không phải bói toán gì đâu Yoona

- Biết tên tôi?

- Tôi là Taeyeon, là bạn của Fany và Sica…. Tôi không dành lòng nhìn thấy bạn mình đau khổ. Tôi làm đúng rồi có phải không? không giận tôi chứ?

- Vậy ra…. Sica…. Rất biết chọn bạn

- Cố lên! Hãy tìm lại và mang hạnh phúc cho cô ấy nhé! Chào cậu

- Cảm ơn cậu, tạm biệt!

Cô gái ấy bỏ đi nhanh chóng như cái cách mà cô đã xuất hiện. Nụ cươi rạng rỡ xuất hiện trên đôi môi mình và trên tay là mảnh giấy ghi địa chỉ…..

25.12.2012

Ở vùng núi xa xôi hẻo lánh, cuộc sống bình yên cứ tiếp diễn với những người bản địa hiếu khách và tốt bụng. Một năm trôi qua, không đủ để làm phai mờ một tình yêu, không đủ để trái tim thôi nhức nhói nhưng đủ để Jessica làm cho cõi lòng mình yên bình hơn và bớt dậy sóng. Cô đến đây, sống ở đây với niềm yêu nghề, với những đứa trẻ đáng yêu và cần có kiến thức, cuộc sống nghèo khó và thiếu thốn khiến chúng không có điều kiện để đến lớp. Và ở những vùng hoang sơ như thế này, liệu có ai muốn đặt chân đến để dạy cho lũ nhỏ. Cô đã thấy thật xót xa khi chứng kiến cảnh nghèo túng ở nơi này và nguyện với lòng sẽ giúp một phần nào đó, góp tất cả nhiệt huyết của tuổi trẻ, sự chân thành chỉ mong sẽ thay đổi được một phần nào đó dù ít hay nhiều.

Những người dân ở đây rất yêu mến cô, họ đã xem cô như một vị thiên sứ mà ông trời đã mang đến vùng đất của họ. Nhìn lũ trẻ suốt ngày cứ quấn quýt lấy Jessica, chúng yêu Jessica và ví cô như một nàng công chúa trong những câu truyện cổ tích.

Cuộc sống cứ tiếp diễn, Jessica luôn thấy cõi lòng mình bình yên khi dành hết tâm huyết cho những lũ trẻ con ở nơi đây. Bên lớp học đơn sơ, Jessica vẫn đều đều giọng đễ chỉ dạy chúng làm những bài toán cộng trừ nhân chia, cầm lấy những bàn tay nhỏ nhắn mà nắn nót từng chữ viết. Nhìn chúng hạnh phúc với những chữ cái do chính tay chúng viết ra, Jessica thấy cuộc sống có ý nghĩa biêt bao.

- Cô ơi! Lát nữa cô sẽ kể tiếp cho tụi em nghe câu truyện công chúa lọ lem chứ ạ?

- Học thật tốt, ngoan ngoãn thì cô kể bao nhiêu truyện cũng được! Đồng ý không?

- Có ạ! Cô cũng như nàng công chúa vậy, hoàng tử của cô đâu? Công chúa thì phải luôn có hoàng tử bên cạnh mà?_ cái ý nghĩ đơn giản của tuổi thơ khiến Jessica bật cười, xoa đầu chú nhóc, Jessica nói nhỏ nhẹ

- Hoàng tử của cô…. Cô bị lạc mất rồi

- Sao lại lạc hả cô?

- Nhóc thật là! Sau này có đi đâu với mẹ, nhớ là nắm tay mẹ cho chặt vào, thật chặt nhé…. Để không bị lạc giống như cô lạc mất hoàng tử của mình vậy, phải tìm kiếm rất khổ cực đấy…

- Em sẽ ngoan và sẽ nghe lời cô mà! Thật chặt! Hihi

- Giỏi lắm ấy!


Cô ngồi bó gối trên chiếc ghế gỗ, trước mặt là những sấp bài kiểm tra của bọn nhỏ, cô vẫn chưa hoàn thành việc phê điểm. Hoàng tử…???

“Em nhớ Yoong…. Em rất nhớ Yoong, em đã muốn chạy thật nhanh về thành phố để ôm chầm lấy Yoong và bỏ qua mọi thứ để nói rằng em yêu Yoong nhiều lắm…. Yoong sống có tốt không?”

Một nắm trước khi vừa đặt chân đến mảnh đất này, cô vẫn nhớ mình đã cô đơn thế nào đi đêm đến, nó đáng sợ đến nỗi cô chẳng dám nghĩ đến. Đã có nhiều lúc cô thấy nhớ Yoona kinh khủng…. Nhưng đã chẳng còn gì nữa vì cô chính là người buông tay, cô để lạc mắt Yoona trong dòng người hối hã, cô đã tự nhủ với lòng sẽ cố mà quên, nhưng đúng là nó quá khó khi có làm gì cô cũng nghĩ đến Yoona, xung quanh cô, mọi nơi đều chứa những hình ảnh về cô gái ấy.

Đôi mắt Jessica đỏ hoe và cay xoè, những giọt nước mắt cố kìm hãm tự tuôn ra thật vội vã. Cô gục đầu xuống bàn, bật khóc nức nở như đứa trẻ.

Bỗng một tiếng gõ cửa làm Jessica bất ngờ, cô cố gắng lau thật nhanh dòng nước mắt đang trực trào và nhanh chóng mở cánh cửa gỗ

- Cô ơi! Có một hoàng tử vừa đi lạc đó cô, người đó đang bị thương, cô đến giúp người ta với

- Đâu nào? Để cô xem

Jessica khẩn trương mặt chiếc áo khoát mỏng và đi ra ngoài, ỡ nơi đây vẫn thường có những người bị lạc đường và trú chân tạm ở nhà cô.

Khu rừng bao phủ bởi một màu đen ngột ngạt và phía xa là những ánh đèn lấp loé của những mái nhà sàn.

- Người đó ở đâu vậy Kan?

- Dạ là nơi này mà cô! Lúc nãy qua nhà thằng Mes chơi, em về đường này và đã gặp người đó, người đó bảo hãy nhờ cô đến giúp

- Nhờ cô?

- Dạ đúng ạ!

- Sao không thấy ai vậy ta?






- Hoàng tử đã tìm lại được công chúa rồi, không đi lạc nữa…

Giọng nói trầm ấm vang lên phía sau khiến Jessica khẽ giật mình, vẫn là âm thanh đó, vẫn tiếng nói quen thuộc đó…. không chần chừ thêm, cô quay đầu lại thật nhanh.

Trước mặt là cái dáng người cao gầy, cái vẻ đẹp thiên sứ ấy không thể lẫn đi đâu và phai nhạt đi một chút nào được. Là con người cô đã nhớ nhung da diết, là con người đang nắm giữ trái tim cô, mọi thứ vẫn nguyên vẹn những cảm xúc như ngày đầu mới yêu. Yoona đứng đó với nụ cười rạng rỡ, vận trên người chiếc quần Jean đơn giản, áo thun trắng cùng chiếc blazer trông thật chững chạc. Hãy cho cô biết đây không phải là giấc mơ đi, nếu nó chỉ là mơ thì đừng bao giờ gọi cô tỉnh dậy.

Jessica nhìn Yoona không chớp mắt, cô đã không biết Yoona đã đi đến trước mặt mình từ lúc nào…

- Yoong rất nhớ em…

Nước mắt Jessica đã lưng tròng và tràn ra từ lúc nào, cô nhìn Yoona không chớp lấy mi mắt như sợ chỉ cần nhắm mắt lại và mở ra thì Yoona sẽ biến mất vậy.

Kéo cô vào cái ôm ấm áp giữa tiết trời đông giá lạnh. Vòng tay Yoona siết chặt và chặt hơn. Jessica bất động, vẫn không dám tin rằng vòng tay này lại thuộc về mình một lần nữa. Nước mắt cứ rơi rớt liên tục thấm đẫm vai áo người cao hơn. Cô không thể dừng lại, mãi mãi cô không thể nào thoát khỏi tình yêu của Yoona…

Cô nâng bàn tay mình thật chậm, chạm vào tấm lưng ấy và siết chặc hơn. quá khứ qua đi, tương lai thì hãy còn xa vời. Chỉ cần chờ đợi ở hiện tại và tin vào nó, hiện tại là cô đang ở trong vòng tay của Yoona và cô không cho phép đôi tay mình buông lỏng dù một giây phút.

- Em nhớ Yoong…. Em nhớ Yoong nhiều lắm

- Yoong không để em đi đâu nữa. Về với Yoong được không? những ngày không có em Yoong mới biết mình cần em biết bao. Yoong làm được rồi Sica à, Yoong không để em thất vọng nữa.

- Yoong ngoan lắm

- Yoong luôn ngoan mà!

Dứt khỏi cái ôm dài như vô tận, Yoona kéo cô vào nụ hôn say đắm, như giải toả hết những nỗi nhớ mong và chờ đợi, những giận hờn trách móc cũng dần tan và trở nên mờ nhạt.

Cảnh vật cứ thế lùi dần, chỉ còn lại họ dắm mình trong tình yêu của mình.

“Định mệnh chọn em là yêu thương của Yoong ngay từ khi bắt đầu, vậy nên cho dù Yoong có buông thỏng đôi tay em, có rời xa em thì định mệnh vẫn sẽ mang Yoong trở về với tình yêu của mình và trói buộc Yoong chặt vào em. Không thể tách rời”

END.


Được sửa bởi lubu ngày Thu Jan 31, 2013 9:40 pm; sửa lần 1.
Về Đầu Trang Go down
P_Seomate
Gold Member 1
Gold Member 1


Post : 825
Coins : 4642
Thanked : 76
Join date : 08/09/2012
Age : 25

[FANFIC - ONESHOT] Lạc | YoonSic | G  Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC - ONESHOT] Lạc | YoonSic | G    [FANFIC - ONESHOT] Lạc | YoonSic | G  EmptyThu Jan 31, 2013 6:10 pm

fic hay thật lần đầu viết mà như zậy là quá tốt rồi còn gì , lần sau ra longfic luôn nha [You must be registered and logged in to see this image.]
Về Đầu Trang Go down
 

[FANFIC - ONESHOT] Lạc | YoonSic | G

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

 Similar topics

-
» [FANFIC - ONESHOT] Một nửa thật sự | YoonSic | G|
» [ FANFIC - ONESHOT ] Lời muốn nói . ( YoonSic )
» [FANFIC-ONESHOT] Đồ Ngốc!!!|Yoonsic|G
» [FANFIC-ONESHOT] Yêu Thương, Yoonsic |G|
» [Fanfic-Oneshot] Scandal [Yoonsic] K+

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
AAVN  :: Thư viện :: Fan Fiction-