AAVN

SONE Community
 
Trang ChínhGalleryTìm kiếmLatest imagesĐăng kýĐăng Nhập
Bài gửi sau cùng
Bài gửiNgười gửiThời gian
[PIC][05-08-2017]SNSD trở thành khách mời cho ‘'아는 형님 Knowing Bro” của kênh JTBC Thu Aug 17, 2017 10:35 pm
[PIC][11-08-2017]SNSD trở thành khách mời trên chương trình "Running Man" Wed Aug 16, 2017 7:51 pm
[PIC][27-05-2017]TaeYeon khởi hành đi Thái Lan để tham gia Concert - "PERSONA in BANGKOK" vào chiều nay Sun Aug 06, 2017 9:52 pm
[PIC][21-04-2017]Tiffany khởi hành đi LA – Mỹ để tham dự "The 15th Korea Times Music Festival 2017" vào tối nay Sun Aug 06, 2017 9:51 pm
[PIC][24-12-2016]Tiffany tham dự và biểu diễn tại “2016 KBS Entertainment Awards” vào hôm nay Sun Aug 06, 2017 9:49 pm
[OTHER][12-12-2013]SELCA MỚI CỦA SUNNY Sun Aug 06, 2017 9:47 pm
[PIC][20-07-2017]Sunny trở thành khách mời trên chương trình của kênh SBS - "백종원의 푸드트럭 Baek Jongwon Food Truck" Sun Aug 06, 2017 9:46 pm
[PIC][18-05-2017]TaeYeon khởi hành đi Đài Loan để biểu diễn tại 3 đêm Concert “PERSONA” vào hôm nay Sun Aug 06, 2017 9:45 pm
[PIC][12/13/14-05-2017]Hình ảnh mới nhất từ Solo Concert thứ 2 của TaeYeon tại Seoul Sun Aug 06, 2017 9:44 pm
[PIC][18-04-2017]TaeYeon tham dự sự kiện ra mắt dòng "KT Galaxy S8/S8+" tại Gwanghwamun KT Square vào sáng nay Sun Aug 06, 2017 9:43 pm
[PIC][03-03-2017]Hình ảnh mới nhất từ chuỗi hoạt động quảng bá cho "MY VOICE" của TaeYeon Sun Aug 06, 2017 9:42 pm
[PIC][22-05-2017]TaeYeon trở về Hàn Quốc vào chiều nay Sun Aug 06, 2017 9:41 pm
[PIC][25-03-2017]TaeYeon tham dự buổi Fansign cho dòng mỹ phẩm "Banila Co." vào chiều nay Sun Aug 06, 2017 9:40 pm
[OTHER][28-09-2016]TaeYeon trở thành gương mặt đại diện mới của dòng mỹ phẩm "Banila Co" Sun Aug 06, 2017 9:39 pm
[PIC][29-03-2017]Tiffany - HyoYeon và SeoHyun tham dự sự kiện ra mắt BST Thu - Đông của thương hiệu "PUSHBUTTON" trong khuôn khổ "2017 S/S HERA Seoul Fashion Week" vào chiều nay Sun Aug 06, 2017 9:39 pm
[PIC][16-04-2017]TaeYeon – Sunny – Tiffany – HyoYeon và SooYoung tham dự buổi Fansign cho “G-SHOCK CRAZY TOUGHNESS” vào chiều nay Sun Aug 06, 2017 9:38 pm
[PIC][14-07-2017]SNSD khởi hành đi Osaka – Nhật Bản để tham dự “SMTOWN LIVE WORLD TOUR VI IN OSAKA” vào sáng nay Sun Aug 06, 2017 9:37 pm
[PIC][13-01-2017]SooYoung tổ chức Buổi hòa nhạc Từ thiện - "Beaming Effect" + Tiffany tham dự với vai trò khách mời vào tối nay Sun Aug 06, 2017 9:35 pm
[PIC][29-03-2017]Tiffany và HyoYeon tham dự sự kiện ra mắt BST Thu - Đông của thương hiệu "KYE" trong khuôn khổ "2017 S/S HERA Seoul Fashion Week" vào chiều nay Sun Aug 06, 2017 9:35 pm
[PIC][19-06-2017]TaeYeon - Tiffany - HyoYeon và YoonA khởi hành đi Jeju để tham dự "SMTOWN FRIENDS WORKSHOP IN JEJU 2017" vào sáng nay Sun Aug 06, 2017 9:34 pm


Share
 

 [FANFIC-LONGFIC] SỰ SỐNG - ANH, TÔI VÀ CHÚNG TA | YULSIC - TAENY - YOONHYUN | |PG-15| Chap 4

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Tác giảThông điệp
Songtuhp96 - Demons Ice
Newbie


Post : 38
Coins : 4190
Thanked : 16
Join date : 25/12/2012
Age : 27

[FANFIC-LONGFIC] SỰ SỐNG - ANH, TÔI VÀ CHÚNG TA | YULSIC - TAENY - YOONHYUN | |PG-15| Chap 4 Empty
Bài gửiTiêu đề: [FANFIC-LONGFIC] SỰ SỐNG - ANH, TÔI VÀ CHÚNG TA | YULSIC - TAENY - YOONHYUN | |PG-15| Chap 4   [FANFIC-LONGFIC] SỰ SỐNG - ANH, TÔI VÀ CHÚNG TA | YULSIC - TAENY - YOONHYUN | |PG-15| Chap 4 EmptyMon Dec 31, 2012 7:28 pm

Là thành viên mới và lần đầu có đóng góp cho 4rum, Demons mong nhận đc ý kiến tích cực từ mọi người. Đây là fic đầu tay của Demons và sẽ đc up lần đầu tiên trên AAVN. Nếu bạn nào muốn up sang chỗ khác thì có thể ghi rõ author và nguồn ra nhé. Đọc và cho Demons ý kiến nha. Cảm ơn mọi người nhiều. Kamsa~

Title: SỰ SỐNG - ANH, TÔI VÀ CHÚNG TA
Author: DEMONS
Pairtings: YULSIC, TAENY, YOONHYUN
Rating: PG-15
Warning: PG ko nhiều nhưng đến PG ko bao giờ War, vì thế các mem đã xác định đọc thì chuẩn bị tinh thần trước nhé. Xin cảm ơn :)




Chap 1:





Thành phố Seoul tấp nập với dòng
người nơm nớp qua lại. Những tiếng ồn ào của xe cộ cứ ầm ầm bên tai. Cảnh người
đông đúc và nhộn nhịp trên đường với những biểu cảm gương mặt vô cùng hớn hở.
Người thì vui vẻ ghé qua khu chợ mua bán
đông đúc. Người thì bận bịu với tay xách tay mang bước ra từ siêu thị. Những
đôi tình nhân yêu nhau đang tay trong tay trước 1 khung cảnh vui tươi và náo
nhiệt.Hay những đứa trẻ con đang nô đùa ríu rít và cười lên sằng sặc chỉ vì mấy
cây lollipop đủ màu sắc. Khung cảnh của 1 thành phố vô cùng đời thường và yên
bình. Lúc nào cũng vậy, nó cứ tuần hoàn đều đặn theo dòng thời gian và ngày một
phát triển. Chính con người đã tạo nên một thế giới đẹp đẽ như thế này đây.
Cuộc sống này, vốn dĩ……là dành cho CON NGƯỜI…..



…………………………………………………………….







Phía Tây Seoul, ở nơi rất sâu trong lòng đất. Một căn cứ bí mật đã được
thành lập mang tên Demons World, một tổ chức bao gồm rất nhiều những nhân vật
nguy hiểm đang ẩn náu tại đây. Họ nung nấu cho mình một tham vọng to lớn và
đáng sợ. Lucifer - kẻ đứng đầu tổ chức này, là con người có khả năng trí tuệ
vượt bậc so với tất cả những người bình thường khác. Hắn được mệnh danh là Con
Qủy của Khoa Học trong cái thế giới ngầm này. Lucifer toát lên vẻ lạnh lùng vô
cùng đáng sợ. Hắn vạch ra cho mình một kế hoạch để có thể thống trị cả thế giới
. Nhưng tất cả những con người cùng tham gia vào kế hoạch đó, chưa 1 ai có thể
nhìn thấy khuôn mặt Lucifer . Nửa khuôn mặt hắn được che khuất bởi 1 lớp mặt nạ
bạc. Cái mà họ nhìn thấy được chỉ là con mắt vô hồn với những đường vân máu đỏ
nổi lên đầy đáng sợ. Chưa một ai dám nhìn thẳng vào mắt Lucifer bởi họ không đủ
can đảm. Con mắt chứa đầy nỗi đau, nỗi hận thù đến tột cùng ấy là cả 1 kí ức
sâu đậm không ai thấu hiểu. Lucifer đã ấp ủ cái kế hoạch này từ mười lăm năm
trước và dành rất nhiều tâm huyết với nó. Vì nó mà hắn không từ 1 thủ đoạn nào.
Đôi tay hắn không biết đã dính bao nhiêu máu trên đó, nhưng hắn không bao giờ
dừng lại, không bao giờ cảm thấy kinh hãi. Bởi trong con người đáng sợ ấy giờ
đây chỉ còn biết hướng mình vào 1 mục đích, cái mục đích mà cả đời hắn nhất
định phải thực hiện. Đó là….TRẢ THÙ.



………………………………………………………………





Kwon Yuri - một giám đốc trẻ của công ty SM. Yuri vốn là người thông
mình và nhanh nhẹn, cô rất có hứng thú với ngành khoa học Tự nhiên từ khi còn
học Đại học. Nhưng chiều theo mong mỏi của gia đình, cô đã đảm nhiệm vai
trò tổng giám đốc của SM. Yuri là người
khá vui tính nhưng mạnh mẽ quyết đoán. Tuy nắm giữ một vai trò không thuộc
chuyên môn nhưng nhờ vào học lực giỏi đều từ khi còn nhỏ nên theo thời gian,
trình độ quản lí công ty của cô ngày càng tiến bộ. Yuri cũng đã quen dần với
công việc này. Ngoài ra cô còn có thêm 2 trợ thủ đắc lực là 2 người bạn thân từ
khi còn ở Đại học. Kim Taeyeon - giám đốc kinh doanh kiêm cánh tay phải đắc lực
của Yuri. Taeyeon là người vui vẻ và hòa đồng, tuy chiều cao có hơi khiêm tốn
nhưng trình độ học vấn thì không tầm thường chút nào. Cô luôn hoàn thành suất
sắc mọi nhiệm vụ được giao dù là nhỏ nhất. Nhờ vào tính cẩn thận và tỉ mỉ
Taeyeon đã dành được nhiều tình cảm từ cấp trên và nhân viên. Đặc biệt là nhân
viên nữ. Người thứ 2 là Choi Sooyoung - giám đốc hành chính kiêm cánh tay trái
đắc lực của Yuri. Là một người trái ngược hoàn toàn với Taeyeon, chiều cao của
Sooyoung là mức tiêu chuẩn mà bao cô gái hằng mong ước. Trình độ học vấn của cô
cũng được xếp vào dạng đẳng cấp. Chuyên môn của Sooyoung là máy tính và các
phần mềm bởi ngoài công việc chính ra cô còn có 1 tài lẻ đó là giải mã các hệ
thống máy tính phức tạp và cài đặt chương trình bảo vệ cho các dữ liệu quan
trọng. Có thể nói Sooyoung là một lập trình viên suất sắc. Về tính tình thì
Sooyoung là con người ngay thẳng, có sao nói vậy nên nhiều khi hơi bốc đồng. Là
một thực thần chính hạng và trình độ nhắng nhít không ai bằng. Tuy nhiên trong
công việc, Sooyoung cũng luôn tỏ ra nghiêm túc và thận trọng mặc dù không bằng
được Taeyeon. Bộ ba Yul - Tae - Soo đã trở thành cái tên nổi bật không chỉ toàn
thể nhân viên SM biết đến mà còn lan rộng ra các công ty khác. Mọi hợp đồng hay
những vấn đề khó khăn một khi đã lọt vào tay 3 người họ thì nó lại trở thành
chuyện hết sức đơn giản. Chính sự nổi tiếng ấy đã khiến cho cả 3 người lọt vào
mắt xanh của không ít nhân viên, không chỉ cả nam mà nữ cũng có. Họ được coi
như mẫu người yêu lí tưởng mà mọi người đều mong muốn. Nhưng đối với cả 3 người
họ thì, chưa có ai thực sự khiến họ yêu thương cả. Tình cảm vu vơ thì nhiều,
chứ còn tình yêu chân thành, cả 3 đều chưa biết tới.



………………………………………………………………….





Taeyeon ôm xấp tài liệu trên tay tiến về cánh cửa có treo biển Tổng
Giám Đốc. Khẽ gõ nhẹ vào nó, Taeyeon đứng đó chờ đợi






- Vào đi - giọng Yuri từ trong vọng ra





Taeyeon đẩy cánh cửa tiến vào phòng, Yuri đang ngồi trên chiếc ghế tựa
và dán mắt vào thứ gì đó một cách say sưa. Đặt nhẹ tờ giấy xuống bàn, Yuri
ngước mặt lên nhìn Taeyeon:








- Cậu kiếm mình có
chuyện gì sao?






Taeyeon buông xấp tài
liệu nãy giờ ôm khư khư trong tay xuống rồi thở dài với Yuri






- Lại có công việc để
làm rồi đây. Tuần sau chúng ta có cuộc gặp với đối tác bên YG. Mình và Sooyoung
sẽ giúp cậu lo liệu việc đó. Trước mắt cậu hãy đọc và nghiên cứu những điều
kiện đưa ra trong bản hợp đồng này và kí vào những giấy tờ quan trọng đi






- Ừm mình hiểu, mình
sẽ hoàn thành nó sớm thôi. Cậu và Sooyoung cứ lo liệu mọi thủ tục và soạn thảo
cho mình 1 bản hợp đồng để gửi lại cho bên họ là được. Mà nhắc mới nhớ,
Sooyoung đi đâu rồi? - Yuri ngây ngô hỏi






- Thưa tổng giám đốc,
bây giờ đang là giờ nghỉ trưa đấy ạ? Chỉ có mình với cậu là vẫn cắm đầu vào mấy
thứ này thôi. À mà có khi chỉ một mình mình cũng nên. Cậu đang xem cái gì thế
hả? - Taeyeon hỏi và đưa mắt nhìn tờ giấy trên bàn Yuri






- À, không có gì đâu.
Chỉ là một phát hiện mới về cấu trúc tế bào trong cơ thể con người mà một nhà
khoa học nước Anh mới tìm ra thôi. Mình đọc để hiểu thêm ấy mà - Yuri cười trừ






- Rảnh nhỉ? Công việc
bù đầu mà vẫn còn thời gian lo mấy thứ đó. Cậu lậm quá rồi đấy Yuri ạ - Taeyeon
lắc đầu rồi thả mình xuống ghế sofa gần đó một cách mệt mỏi






- Cậu cũng biết mình
thích mấy thứ đấy mà, bỏ đâu có được. Mình chỉ coi thôi chứ có làm gì đâu - Yuri
cũng rời khỏi ghế và ngồi xuống cạnh Taeyeon






- Ừm, biết vậy. Nói
thật là đôi khi mình cũng có hứng thú với nó nhưng không thể bằng cậu được, Vả
lại cái đống công việc này khiến mình chẳng còn tâm chí đâu mà suy nghĩ vấn đề
khác nữa - Taeyeon thở dài






- Hì hì, tại Taeyeon
của chúng ta chăm chỉ nhất công ty này mà - Yuri cười động viên và vỗ nhẹ vai
Taeyeon






Trong khi 2 người họ
đang cười nói vui vẻ thì cánh cửa phòng bất ngờ bật mở, Sooyoung đi vào với 1
đống đồ ăn trên tay và thả phịch chúng xuống mặt bàn. Ngồi lên chiếc ghế sofa đối diện, Sooyoung
nhìn Taeyeon và Yuri rồi nở nụ cười ngố khiến cả 2 người họ đều phải bật cười:






- Yah, đây là văn
phòng tổng giám đốc đấy. Cậu dám vào mà không gõ cửa hả? - Yuri nhìn Sooyoung
đe dọa






- Mình có biết văn
phòng tổng giám đốc nào đâu. Chỉ biết đây là phòng của Yul đen, đứa bạn thân
thiết của mình thôi, à không, đàn em mình mới đúng, haha - Sooyoung giở giọng
trêu trọc rồi ngoạc miệng ra cười






- Yah, tên thực thần
này - Yuri bay qua phía Sooyoung và lao vào đè Sooyoung ngã xuống ghế






- Này, 2 người có
thôi đùa không hả? Lúc nào cũng trêu nhau được. Mà coi bộ bụng cậu là cái thúng
không đáy hay sao mà vừa mới ăn cơm dưới căng tin xong giờ lại vác đống này lên
đây vậy? - Taeyeon miệng thì hỏi còn tay thì chôm luôn 1 gói snack ngồi ăn ngon
lành






- Nghề của mình mà -
Sooyoung đáp trong khi tay trái kẹp lấy cổ Yuri






- Thôi không đùa nữa.
Bọn mình vừa mới bàn về việc kí hợp đồng vào tuần sau giữa SM và YG. Cậu sẽ
thảo bản hợp đồng của bên chúng ta chứ? - Yuri chỉnh lại quần áo và quay qua
Sooyoung






- Tất nhiên. Không có
vấn đề gì cả - Sooyoung vô tư trả lời






- Vậy tối nay, có ai
muốn đến Bar giải tỏa căng thẳng cùng mình không? - Yuri cười cười rủ rê






- Lại có em nào mời
à? - Tae hỏi với 1 khuôn mặt đầy ẩn ý






- Chỉ là một vài
người bạn mời đi uống thôi. Đi chứ?






- Tất nhiên, ai từ
chối tiệc tùng bao giờ






- Haha cậu mà từ chối
được nó thì mình với Yul đi đầu xuống đất - Taeyeon hẩy Sooyoung ngã xuống ghế
rồi cả 3 người họ lại lăn ra cười.






……………Phía Tây Seoul…………





- Báo cáo đi - chất
giọng lạnh như băng ấy vang lên khiến cho người đối diện phải rùng mình






- Thưa chủ nhân, mẫu
thí nghiệm phát triển rất tốt, đang dần chuyển hóa thành hình hoàn chỉnh, chúng
tôi sẽ tiến hành cấy ghép con chip vào não bộ ngay khi thời gian kết thúc. Có
lẽ một tuần sau chúng ta có thể đưa mẫu thí nghiệm ra khỏi môi trường dung dịch
được rồi






- Một tuần ư? - con
mắt đỏ đục của hắn nheo lại






Hắn nhìn người đó một
hồi lâu rồi mới lên tiếng






- Dẫn ta tới phòng
chứa mẫu thí nghiệm gốc mau.






Chẳng một ai có thể
ngờ được ẩn sâu dưới lòng thành phố Seoul
lại có một nơi như thế này. Tất cả mọi thiết bị máy móc hiện đại nhất đều có
hết tại đây. Có đến hàng trăm căn phòng thí nghiệm được thông với nhau. Mọi
dung dịch hóa học và các mẫu nghiên cứu được cất giữ rất cẩn thận. Người đó đưa
hắn tới phòng thí nghiệm cuối cùng của dãy hành lang thứ 9 và dùng thẻ của mình
để mở cửa. Hắn phẩy tay ra lệnh cho người đó đi và một mình tiến vào trong
phòng. Những âm thanh của máy móc vang lên ù ù bên tai, hắn có thể nhìn thấy
những đường dây chằng chịt được nối khắp nơi và ghim thẳng vào mẫu thí nghiệm
đang nằm trong lồng kính kia. Tiến lại về phía lồng kính, hắn nhìn chằm chằm
vào vật thể bên trong đang bị chìm ngập trong 1 thứ dung dịch lỏng màu hồng
nhạt. Đưa tay vuốt nhẹ qua màn kính, hắn lên tiếng:






- Đây không là mơ.
Thật sự không là mơ nữa rồi. Đã hơn 15 năm nay anh cố gắng hết sức, làm đủ mọi
thứ chỉ để chờ đợi đến ngày này. Cái ngày mà em quay trở lại bên anh - hắn
không ngừng vuốt ve vật thể ấy qua tấm kính một cách nâng niu và trân trọng.
Bất giác, một giọt nước mắt ứa ra từ con mắt đỏ ngầu ấy. Đứng ngắm nhìn mẫu thí
nghiệm một lúc lâu hắn mới chịu rời đi. Lau nhanh giọt nước còn đọng trên khóe
mắt. Hắn gọi người vừa báo cáo thí nghiệm tới và ra lệnh, vẫn là cái giọng nói
lạnh lùng đáng sợ ấy:






- Thí nghiệm gốc
không cần đến một tuần để đưa ra khỏi dung dịch. Hãy áp dụng điều đó cho các
mẫu thí nghiệm còn lại. Ta muốn một tuần sau sẽ thấy được sản phẩm đầu tiên của
quá trình này. Ta đã đợi nó quá lâu rồi - hắn nói một cách cương quyết






- Vâng thưa chủ nhân,
hai ngày sau tôi sẽ cho người đưa mẫu thí nghiệm gốc ra khỏi dung dịch và cho
kiểm tra tổng thể. Có lẽ tới lúc đó, nó sẽ có được một số nhận thức ban đầu
bằng phản xạ. Chúng ta sẽ tiến hành cấy ghép con chip chứ ạ? - câu hỏi của
người ấy khiến hắn phải bận tâm suy nghĩ, bởi việc đưa con chip vào trong não
bộ là một việc rất quan trọng nhưng cũng không kém phần nguy hiểm. Sau một hồi
phân vân đắn đo, hắn đưa ra quyết định






- Ngươi hãy giao việc
đó cho MiYoung. Bảo em ấy thực hiện cho cẩn thẩn. Ngoài Miyoung ra, không ai
được đụng tới mẫu thí nghiệm gốc.






- Vâng thưa chủ nhân,
nhưng còn một việc nữa chúng ta phải tiến hành. Con chip sẽ giúp não bộ từ từ
nhận thức được tất cả mọi sự việc nhờ vào chức năng của sóng điện từ, nhưng cần
phải có thông tin đầu tiên cho con chip vận hành, hay nói cách khác là dữ liệu
đầu tiên cho bộ não, ngài muốn thứ đầu tiên được thí nghiệm gốc ghi nhớ sẽ là
gì?






- Thông tin đầu tiên
ư? - hắn lại bần thần suy nghĩ






- Thứ đầu tiên?….Đúng
rồi, thứ đầu tiên mà thí nghiệm gốc phải nhớ được, là nó, chính là nó JESSICA
JUNG.



End Chap 1.


Được sửa bởi Songtuhp96 - Demons Ice ngày Sun Jan 06, 2013 8:17 pm; sửa lần 2.
Về Đầu Trang Go down
love_snsd.forever
Newbie


Post : 89
Coins : 4283
Thanked : 8
Join date : 23/08/2012

[FANFIC-LONGFIC] SỰ SỐNG - ANH, TÔI VÀ CHÚNG TA | YULSIC - TAENY - YOONHYUN | |PG-15| Chap 4 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC-LONGFIC] SỰ SỐNG - ANH, TÔI VÀ CHÚNG TA | YULSIC - TAENY - YOONHYUN | |PG-15| Chap 4   [FANFIC-LONGFIC] SỰ SỐNG - ANH, TÔI VÀ CHÚNG TA | YULSIC - TAENY - YOONHYUN | |PG-15| Chap 4 EmptyTue Jan 01, 2013 3:56 pm

temmmmmm
người đứng đầu Lucifer là ai zậy au
Về Đầu Trang Go down
Songtuhp96 - Demons Ice
Newbie


Post : 38
Coins : 4190
Thanked : 16
Join date : 25/12/2012
Age : 27

[FANFIC-LONGFIC] SỰ SỐNG - ANH, TÔI VÀ CHÚNG TA | YULSIC - TAENY - YOONHYUN | |PG-15| Chap 4 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC-LONGFIC] SỰ SỐNG - ANH, TÔI VÀ CHÚNG TA | YULSIC - TAENY - YOONHYUN | |PG-15| Chap 4   [FANFIC-LONGFIC] SỰ SỐNG - ANH, TÔI VÀ CHÚNG TA | YULSIC - TAENY - YOONHYUN | |PG-15| Chap 4 EmptyTue Jan 01, 2013 4:31 pm

Cái đó thì mình chưa thể nói đc, bạn cứ theo dõi fic là sẽ biết thôi. Hì, tối nay mình ra chap 2, mong nhận đc nhìu ý kiến từ bạn và các rds khác. Cảm ơn bạn nha.
Về Đầu Trang Go down
shin_yulsic
Gold Member 1
Gold Member 1


Post : 715
Coins : 5018
Thanked : 333
Join date : 06/12/2012

[FANFIC-LONGFIC] SỰ SỐNG - ANH, TÔI VÀ CHÚNG TA | YULSIC - TAENY - YOONHYUN | |PG-15| Chap 4 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC-LONGFIC] SỰ SỐNG - ANH, TÔI VÀ CHÚNG TA | YULSIC - TAENY - YOONHYUN | |PG-15| Chap 4   [FANFIC-LONGFIC] SỰ SỐNG - ANH, TÔI VÀ CHÚNG TA | YULSIC - TAENY - YOONHYUN | |PG-15| Chap 4 EmptyTue Jan 01, 2013 5:07 pm

fic này so good au ơi ! Temmmmmmmmmmmm .
Về Đầu Trang Go down
Songtuhp96 - Demons Ice
Newbie


Post : 38
Coins : 4190
Thanked : 16
Join date : 25/12/2012
Age : 27

[FANFIC-LONGFIC] SỰ SỐNG - ANH, TÔI VÀ CHÚNG TA | YULSIC - TAENY - YOONHYUN | |PG-15| Chap 4 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC-LONGFIC] SỰ SỐNG - ANH, TÔI VÀ CHÚNG TA | YULSIC - TAENY - YOONHYUN | |PG-15| Chap 4   [FANFIC-LONGFIC] SỰ SỐNG - ANH, TÔI VÀ CHÚNG TA | YULSIC - TAENY - YOONHYUN | |PG-15| Chap 4 EmptyTue Jan 01, 2013 5:16 pm

Cám ơn bạn. Theo dõi fic và cho mình ý kiến nhé. Kamsa~ :)
Về Đầu Trang Go down
Zun_♥TaeNy♥_Love
Member 5
Member 5


Post : 615
Coins : 4423
Thanked : 12
Join date : 01/01/2013

[FANFIC-LONGFIC] SỰ SỐNG - ANH, TÔI VÀ CHÚNG TA | YULSIC - TAENY - YOONHYUN | |PG-15| Chap 4 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC-LONGFIC] SỰ SỐNG - ANH, TÔI VÀ CHÚNG TA | YULSIC - TAENY - YOONHYUN | |PG-15| Chap 4   [FANFIC-LONGFIC] SỰ SỐNG - ANH, TÔI VÀ CHÚNG TA | YULSIC - TAENY - YOONHYUN | |PG-15| Chap 4 EmptyTue Jan 01, 2013 5:18 pm

fic hay woa au ơi Temmmmm
Về Đầu Trang Go down
saranghae_soshiteam_forev
Member 3
Member 3


Post : 327
Coins : 4476
Thanked : 20
Join date : 19/11/2012
Age : 25

[FANFIC-LONGFIC] SỰ SỐNG - ANH, TÔI VÀ CHÚNG TA | YULSIC - TAENY - YOONHYUN | |PG-15| Chap 4 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC-LONGFIC] SỰ SỐNG - ANH, TÔI VÀ CHÚNG TA | YULSIC - TAENY - YOONHYUN | |PG-15| Chap 4   [FANFIC-LONGFIC] SỰ SỐNG - ANH, TÔI VÀ CHÚNG TA | YULSIC - TAENY - YOONHYUN | |PG-15| Chap 4 EmptyTue Jan 01, 2013 7:34 pm

fic hay lắm đấy au ạh [You must be registered and logged in to see this image.] nhanh za chap mới nhá, em trải chiếu ngồi chờ đây
Và HAPPY NEW YEAR au cùng toàn thể readers nhé [You must be registered and logged in to see this image.]
Về Đầu Trang Go down
https://www.facebook.com/tram.truongbao
Songtuhp96 - Demons Ice
Newbie


Post : 38
Coins : 4190
Thanked : 16
Join date : 25/12/2012
Age : 27

[FANFIC-LONGFIC] SỰ SỐNG - ANH, TÔI VÀ CHÚNG TA | YULSIC - TAENY - YOONHYUN | |PG-15| Chap 4 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC-LONGFIC] SỰ SỐNG - ANH, TÔI VÀ CHÚNG TA | YULSIC - TAENY - YOONHYUN | |PG-15| Chap 4   [FANFIC-LONGFIC] SỰ SỐNG - ANH, TÔI VÀ CHÚNG TA | YULSIC - TAENY - YOONHYUN | |PG-15| Chap 4 EmptyTue Jan 01, 2013 8:40 pm

Đúng rồi, ko nhắc thì Demons cũng quên mất đấy. HAPPY NEW YEAR các rds cùng toàn thể AAVN. Chúc 4rum sang năm mới ngày càng lớn mạnh :). Như đã hứa, đây là CHAP 2 của các rds. Mong là chap này sẽ có nhiều cmt hơn chap trước. Cảm ơn và yêu các rds của Demons nhiều lắm. Kamsa~

Chap 2:

Cuối cùng thì thí nghiệm này cũng đến lúc hoàn thành. Sau từng ấy thời gian vất vả chờ đợi, giờ đây tôi sắp được nhìn thấy sản phẩm đầu tiên của mình rồi. Đó là kết quả cho bao năm tôi mày mò nghiên cứu để chế tạo ra 2 thứ dung dịch ấy. Đó là 2 thứ vô cùng nguy hiểm. Một loại dung dịch có khả năng thúc đẩy quá trình phân bào xảy ra nhanh hơn gấp 100 lần so với các chất bình thường. Còn một loại dung dịch dùng để liên kết tế bào của con người với động vật, thứ dung dịch mà chưa một nhà khoa học nào có thể chế tạo. Nó khiến cho sự tương nghịch giữa tế bào động vật và con người bị tiêu biến dần và liên kết chúng lại để tạo nên một cá thể mới hoàn toàn khác biệt. Các tế bào được cấy ghép trong dung dịch này sẽ được chuyển sang môi trường dung dịch kia để bắt đầu quá trình nuôi dưỡng trong lồng kính. Nhờ vào các chế độ môi trường thích hợp, những tế bào ấy có thể nguyên phân không ngừng do quá trình xúc tiến từ dung dịch tạo nên một khối tế bào lớn, đồng thời diễn ra sự phân hóa để hình thành các tổ chức bộ phận khác nhau. Từ đó kiểm soát và điều khiển toàn bộ quá trình sinh trưởng và phát triển để tạo nên một cá thể hoàn chỉnh. Và giờ thì nó sắp ra đời rồi. Chúng sẽ tạo ra bước ngoặt lớn cho nền Khoa Học thế giới. Nhưng sẽ tốt biết bao nếu chúng không phải dùng để thực hiện vào mục đích của Lucifer. Có lẽ tôi đã lún sâu vào cái kế hoạch này rồi. Tôi đã từng có ý nghĩ sẽ ngăn cản anh ấy lại nhưng tình cảm đã lấn át lý chí khiến tôi xuôi theo những gì mà anh ấy muốn. Vậy mà cũng đã 15 năm rồi đấy. Một khoảng thời gian dài dằng dặc đối với chúng tôi. Càng ngày anh ấy càng đổi khác, càng ngày sự lạnh lùng và đáng sợ hiện rõ trong con người Lucifer. Anh ấy thay đổi thật rồi. Một con người chỉ biết đến thù hận và oán trách, một con người được coi là mối nguy hiểm đang đe dọa đến sự yên ổn của thế giới này. Tôi tự biết là vậy nhưng sao vẫn cứ lấn sâu vào cái con đường mà người ấy tạo ra cơ chứ? Đơn giản là vì tôi đã yêu anh ta, đã yêu con quỷ dữ của khoa học, dẫu cho anh ấy khiến hàng trăm con người ghê sợ, dẫu cho anh ấy suốt đời lạnh lùng vô cảm, dẫu cho anh ấy mang trong mình một kế hoạch vô cùng xấu xa và độc ác, thì đối với tôi, anh ấy vẫn là người mà tôi yêu thương, vẫn là người mà tôi dành cả trái tim này để chờ đợi, và vẫn là Lucifer của 15 năm về trước mà thôi…..

End MiYoung’s POV

- Er…er….Thưa cô chủ…..Có lệnh triệu tập qua phòng chức năng gấp – tiếng của nhân viên vọng ra từ máy phát tín hiệu

Khẽ lau nhanh giọt nước mắt đang chực trào trên mi, Miyoung nhanh chóng đáp lại

- Được rồi. Tôi tới ngay đây

Không mất quá lâu để Miyoung tới được phòng chức năng. Đẩy mạnh cánh cửa bước vào, bên trong là một đội ngũ nhà nghiên cứu đang ngồi đợi cô….Nhưng….thiếu hẳn đi 1 người mà ai cũng biết là ai ấy? Khẽ đưa mắt nhìn 1 lượt, Miyoung cất tiếng hỏi:

- Lucifer đâu?

- Thưa cô chủ. Chủ nhân nói hơi mệt nên đã đi nghỉ. Ngài giao cho chúng tôi nhiệm vụ cùng cô chủ lên kế hoạch để cấy con chip vào trong não bộ của thí nghiệm gốc vào ngày mai - một người lên tiếng

- Sao? Cấy con chip vào não bộ của thí nghiệm gốc ư? Còn chưa hết thời hạn cơ mà? – Miyoung ngạc nhiên

- Đây là lệnh của chủ nhân thưa cô chủ. Thí nghiệm gốc là mẫu thí nghiệm đầu tiên được tiến hành nghiên cứu vì thế nếu tính ra thì nó đã có thời gian sinh trưởng nhiều hơn những thí nghiệm khác là 1 tuần. Vả lại sau khi kiểm tra tổng thế, chúng tôi nhận thấy mẫu thí nghiệm gốc đã đủ yêu cầu để có thể cấy ghép con chip. Chính chủ nhân đã thông qua việc này và ra lệnh rằng ngoài cô chủ ra, không ai được thực hiện quá trình cấy ghép. Chúng tôi chỉ có thể đứng ngoài và hỗ trợ cho cô chủ mà thôi.

Miyoung hơi nhăn trán lại, cô không hiểu tại sao Lucifer lại vội vã cho tiến hành công việc này như vậy. Chẳng phải là chỉ còn một tuần nữa thôi sao? Một chút khó hiểu thoáng qua nhanh rồi Miyoung cũng quay trở lại với nhiệm vụ trước mặt. Cô luôn là thế. Luôn làm theo những điều mà Lucifer yêu cầu mặc cho lý do của chúng là gì. Nhìn sang đội ngũ nhà nghiên cứu đang ngồi đó, Miyoung ra lệnh:

- Tôi cần các người đưa bản báo cáo chi tiết về tình trạng của tế bào gốc vào sáng ngày mai, và mong rằng đến lúc đó, mọi thứ tôi cần cho việc cấy ghép sẽ được chuẩn bị đầy đủ. Bây giờ thì…giải tán đi – Miyoung xua tay hàm ý nói mọi người ra ngoài và đặt mình xuống chiếc ghế ngay gần đó.

- Anh đứng lại đã…. – Miyoung chỉ vào người vừa mới báo cáo nhiệm vụ

- Thưa, cô chủ còn gì dặn dò sao ạ?

- Không, tôi chỉ muốn hỏi 1 vấn đề nữa thôi. Lucifer giao nhiệm vụ cho tôi qua anh. Chắc anh ấy cũng đã nói cho anh biết, dữ liệu đầu tiên được đưa vào con chip là gì rồi chứ?

- Dạ có, thưa cô chủ. Chủ nhân nói rằng, ngài muốn thông tin đầu tiên được con chip ghi nhớ sẽ là tên của mẫu thí nghiệm gốc…..Là gì ấy nhỉ?...À, tôi nhớ ra rồi….Là Jessica, Jessica Jung

- Jessica Jung ư? – Miyoung lại khó hiểu 1 lần nữa – Vậy thôi, anh ra ngoài được rồi. – Cô ra lệnh cho người nọ ra ngoài và bắt đầu suy nghĩ khi chỉ còn lại 1 mình trong phòng

- Tại sao anh ấy lại yêu cầu như vậy? Các mẫu thí nghiệm mà cũng cần có tên ư? Chẳng phải chúng đều dùng vào một mục đích thôi sao? Vậy thì?....Thật là khó hiểu. Không lẽ…mẫu thí nghiệm gốc này, còn có gì đó đặc biệt ? – End Miyoung’s POV

___Flash Back____

Thằng bé ngồi trong góc xó của một ngôi nhà nhỏ để tránh những đợt mưa lạnh đang tuôn ào ạt xuống người . Hai tay nó nâng niu chiếc bánh cá đã nguội và ngấm nước, đó là thành quả cho một ngày vất vả đi bán báo của nó. Ngước lên nhìn trời, nó thầm nghĩ là sẽ phải ngồi đây một lúc lâu nữa. Đang tính đưa chiếc bánh lên miệng thì nó bất chợt ngừng lại khi nghe thấy tiếng khóc của một ai đó. Nhìn ngó xung quanh, cuối cùng thì nó phát hiện ra nơi khởi nguồn của những tiếng khóc ấy. Cách nó không xa, cạnh con hẻm nhỏ, có một bé gái đang ngồi co ro bên cái thùng rác lớn, hai tay con bé ôm chặt lấy đầu gối vì lạnh. Khuôn mặt nó trông mà đến tội nghiệp, tất cả đều nhem nhuốc vì bẩn và nước mắt. Thế nhưng con bé vẫn chưa chịu ngừng khóc, nó cứ nhìn ra ngoài bầu trời xa xăm và cất tiếng gào to mặc dù hơi thở đã chùn đi vì mệt. Nó bước lại gần con bé với khuôn mặt ngơ ngác, con bé vẫn đang nấc lên từng hồi khi nó đến gần. Ngồi xuống ngay bên cạnh, nó ngu ngơ hỏi:

- Này, sao em lại ngồi đây thế? Tại sao em lại khóc?

- Hức…hức…mẹ….mẹ ơi – con bé không trả lời nó mà chỉ cất tiếng gọi mẹ

- Em tìm mẹ à? Thế mẹ của em đi đâu? Hay anh dẫn em về nhà nhé – nó lại hỏi

- Hu…hu….mẹ ơi….mẹ ơi – con bé lắc đầu và tiếp tục khóc

- Ngoan, ngoan nào. Em nín đi, rồi anh sẽ tìm mẹ cho em. Đừng khóc nữa, anh cho em ăn bánh này – Nó đưa cái bánh nãy giờ cầm trong tay ra trước mặt con bé và con bé bất chợt ngừng khóc

- Sao? Em muốn ăn hả? Vậy anh cho đấy, ăn đi. Đừng khóc nữa nhé. Như thế trông xấu lắm – nó mỉm cười và đặt chiếc bánh vào tay con bé rồi sau đó lấy ống tay áo mình để lau đi nhưng giọt nước mắt còn vương trên khuôn mặt bé nhỏ kia

- Xin anh….. – Đây là câu đầu tiên con bé nói ra từ khi nó bước đến ngoài câu “ Mẹ ơi”. Con bé cầm chiếc bánh và ăn một cách ngon lành. Nó nhìn chiếc bánh với vẻ tiếc nuối nhưng rồi lại lắc mạnh đầu mình để quên đi.

Đột nhiên con bé quay sang và giơ miếng bánh lên miệng nó. Nó tròn mắt ngạc nhiên:

- Ơ, anh cho nhỏ mà. Cứ ăn đi – nó nói giọng ngập ngừng

- Anh cũng đói mà, mình ăn chung – con bé nhìn nó với ánh mắt to tròn dễ thương khiến nó ngơ ngác. Khuôn mặt lấm lém ấy làm nó cảm thấy thương vô cùng. Có lẽ con bé có hoàn cảnh giống nó.

- Anh ăn đi – con bé lại tiếp tục đẩy miếng bánh đến miệng nó trong khi nó đang phân vân không biết phải làm gì. Cuối cùng thì nó cũng đồng ý và vui vẻ cắn một miếng bánh. Thực sự là nó cũng rất đói khi phải nhịn suốt sáng đến bây giờ. Nó nhìn con bé mỉm cười rồi hai anh em cùng nhau ngồi trú mưa và chia sẻ nhưng miếng bánh ít ỏi.

Sau khi đã ăn hết chiếc bánh, nó vui vẻ ngồi gần con bé và hỏi:

- Nói cho anh nghe tại sao em khóc được không?

- SooYeon bị lạc mẹ - con bé nói một cách mếu máo

- SooYeon? Đó là tên của em hả?

Con bé chỉ gật đầu nhìn nó. Nó với tay vuốt gọn mái tóc vàng của con bé và an ủi

- SooYeon đừng buồn. Lát trời ngớt mưa rồi. Anh sẽ dẫn e đi tìm mẹ chịu không? – nó cười 1 cách hiền hậu

Con bé lại gật nhẹ đầu rồi ôm lấy hai chân mình run rẩy. Nó nhìn kĩ con bé và thấy bộ đồ mà con bé mặc đã ướt hết. Nó đưa tay lại gần và kéo con bé về phía nó:

- Có phải Sooyeon lạnh không? Nếu anh ôm em thì em sẽ không còn thấy lạnh nữa. Lại đây nào – nó dang vòng tay ra như một người anh đang muốn che chở cho đứa em gái bé nhỏ. Và điều ngạc nhiên là con bé đã nhanh chóng rúc sâu vào người nó.

- Anh ơi….SooYeon nhớ mẹ lắm…hức – con bé bắt đầu mếu máo

- Ngoan, đừng khóc. Anh đã hứa là sẽ đi tìm mẹ cho em mà. Yên tâm đi – nó ôm chặt con bé vào lòng và vuốt ve những lọn tóc vàng của con bé. Có lẽ đây là lần đầu tiên nó có thể dành tình cảm cho một ai đó để lấp đi nỗi cô đơn mà bấy lâu nó phải hứng chịu

Cơn mưa ngày một nhỏ dần rồi tạnh hẳn, như lời nó đã hứa. Nó dẫn SooYeon đi khắp nơi để kiếm mẹ của con bé.

- SooYeon à? Em có biết đường về nhà không? – Nó hỏi sau khi đã đi được một đoạn dài

- SooYeon không có nhà. Nhà của SooYeon ở xa nơi này lắm, ba mẹ nói hôm nay chuyển tới nhà mới sống – SooYeon ngước lên nhìn nó với đôi mắt buồn

- Vậy chứ em và ba mẹ đến đây bằng cái gì?

- SooYeon được ngồi trên một chú chim khổng lồ - con bé ngây thơ đáp

- Hả? Chim khổng lồ ư? – nó tròn mắt ngạc nhiên

- Vâng. Mẹ nói chú chim ấy có thể bay được rất xa và có thể đến tất cả những nơi mà Sooyeon muốn.

- À. Vậy chắc chú chim mà SooYeon nhắc tới là máy bay rồi – nó cười vì suy nghĩ trẻ con của SooYeon

- Máy bay? Nó là gì hả anh? – con bé ngơ ngác nhìn nó

- Thì nó chính là chú chim mà SooYeon nói đến đó. Tên của nó là máy bay. Nói vậy chắc là nhà SooYeon ở xa đây lắm đúng không?

Con bé lại gật đầu nhìn nó. Xiết nhẹ bàn tay bé nhỏ ấy, nó cao giọng:

- Nào. Mình đi tiếp thôi. – nói rồi nó lại dắt tay con bé đi trên đoạn đường dài và ẩm ướt với hy vọng sẽ tìm được mẹ cho con bé.

Nhưng rồi trời ngày một về chiều mà hai đứa nhỏ vẫn chưa tìm thấy mẹ của SooYeon. Nó đã bắt đầu cảm thấy mệt mỏi còn SooYeon thì lại chuẩn bị khóc nấc lên vì không thấy mẹ. Con bé quay qua nó và nói trong mếu máo:

- Hu….hu…Anh…anh ơi….mẹ…mẹ…SooYeon nhớ mẹ…Anh cho SooYeon về nhà đi….hức…hức – những tiếng nấc và tiếng khóc của con bé làm nó cảm thấy rất đau lòng, nó biết và nó hiểu cái cảm giác không có người thân bên cạnh là thế nào, huống chi, con bé còn quá nhỏ. Nhìn con bé sụt sùi trong nước mắt, nó thương đến nỗi không kìm lòng được mà bế thốc con bé lên và vuốt ve mái tóc vàng của con bé

- SooYeon đừng khóc, anh xin lỗi. Anh hứa sẽ tìm mẹ cho em mà. Nhưng bây giờ trời tối rồi, chúng ta phải về nhà thôi. Anh sẽ đưa SooYeon về nhà anh nhé, rồi sáng mai anh lại dẫn em đi tìm mẹ. Chịu không? - nó nhìn con bé rất dịu dàng và được đáp lại là cái gật đầu đồng ý từ con bé. Nó nở một nụ cười rồi cứ thế mà bế con bé đi. Đây là lần đầu tiên nó cảm thấy yêu quý một người ngay từ lần đầu gặp mặt, nhìn cái cách con bé gục đầu trên vai nó như một chú mèo con bé nhỏ khiến nó chỉ muốn che chở cho con bé mà thôi. Nó biết nó chỉ mới 10 tuổi và cũng chưa lo nổi cho bản thân nhưng chẳng hiểu sao trong tâm trí nó lại tự nhủ với mình rằng, nó phải bảo vệ cô nhóc bé bỏng này.

End Flash Back
Về Đầu Trang Go down
♥PearTuns2♥
Member 4
Member 4


Post : 437
Coins : 4708
Thanked : 58
Join date : 21/07/2012
Age : 25

[FANFIC-LONGFIC] SỰ SỐNG - ANH, TÔI VÀ CHÚNG TA | YULSIC - TAENY - YOONHYUN | |PG-15| Chap 4 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC-LONGFIC] SỰ SỐNG - ANH, TÔI VÀ CHÚNG TA | YULSIC - TAENY - YOONHYUN | |PG-15| Chap 4   [FANFIC-LONGFIC] SỰ SỐNG - ANH, TÔI VÀ CHÚNG TA | YULSIC - TAENY - YOONHYUN | |PG-15| Chap 4 EmptyTue Jan 01, 2013 9:49 pm

Áhhhh, tém tèm tem!!!
Fic hay ớz Au, mình thắc mắc rằng "nó" ở đây là ai zỵ? Chắc là đang kể về qk kủa Lucifer vs Sica huh Au? Mau ra chap mới nhé, tks Au ^^
Về Đầu Trang Go down
Songtuhp96 - Demons Ice
Newbie


Post : 38
Coins : 4190
Thanked : 16
Join date : 25/12/2012
Age : 27

[FANFIC-LONGFIC] SỰ SỐNG - ANH, TÔI VÀ CHÚNG TA | YULSIC - TAENY - YOONHYUN | |PG-15| Chap 4 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC-LONGFIC] SỰ SỐNG - ANH, TÔI VÀ CHÚNG TA | YULSIC - TAENY - YOONHYUN | |PG-15| Chap 4   [FANFIC-LONGFIC] SỰ SỐNG - ANH, TÔI VÀ CHÚNG TA | YULSIC - TAENY - YOONHYUN | |PG-15| Chap 4 EmptyTue Jan 01, 2013 9:54 pm

Hì cám ơn bạn. Sau này bạn sẽ biết hết thôi. Muộn nhất là 2 bữa nữa có chap. Mong là bạn và mn cổ vũ nhiệt tình để mình có tinh thần viết tiếp. Kamsa~
Về Đầu Trang Go down
Songtuhp96 - Demons Ice
Newbie


Post : 38
Coins : 4190
Thanked : 16
Join date : 25/12/2012
Age : 27

[FANFIC-LONGFIC] SỰ SỐNG - ANH, TÔI VÀ CHÚNG TA | YULSIC - TAENY - YOONHYUN | |PG-15| Chap 4 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC-LONGFIC] SỰ SỐNG - ANH, TÔI VÀ CHÚNG TA | YULSIC - TAENY - YOONHYUN | |PG-15| Chap 4   [FANFIC-LONGFIC] SỰ SỐNG - ANH, TÔI VÀ CHÚNG TA | YULSIC - TAENY - YOONHYUN | |PG-15| Chap 4 EmptyThu Jan 03, 2013 7:43 pm

Đây là Chap 3 của rds. Haiz, chả ai ủng hộ, nản ghê

Chap 3:

_______Tại trụ sở cảnh sát trung tâm Seoul_______

Cuộc họp khẩn cấp đã được các cấp trên đưa ra nhằm tập hợp mọi lực lượng cảnh sát lớn trong thành phố Seoul để bắt tay vào điều tra một vụ án vô cùng nghiêm trọng. Mới đây chừng 1 tuần, toàn bộ số thiết bị điện từ dành cho việc cấy ghép vào các rô bốt loại hiện đại được vận chuyển từ Mỹ về Hàn Quốc đã bị đánh cắp tại sân bây Incheon. Thủ phạm gây ra việc này là ai hiện vẫn chưa rõ và cũng không có một chút manh mối nào về chúng, trong khi số thiết bị bị đánh cắp lên tới hàng tỉ triệu đô vẫn đang biệt tăm không một dấu vết. Điều này khiến cho toàn bộ cảnh sát Seoul trở nên lo lắng. Đại diện cho bộ cảnh sát cấp cao Seoul đã mở cuộc họp để đưa ra phương án giải quyết vấn đề này một cách kịp thời.

- TẠI SAO TỚI GIỜ NÀY VẪN CHƯA CÓ MỘT CHÚT MANH MỐI GÌ CHỨ? – Đại diện bộ cảnh sát cấp cao quát lớn và quăng đống hồ sơ xuống mặt bàn trong khi toàn bộ đội ngũ cảnh sát có mặt tại đó đều im lặng không ai dám nói nửa lời

- Dạ thưa. Chúng tôi vẫn đang cố gắng hết sức ạ - một viên cảnh sát lên tiếng

- CỐ GẮNG? CÁC NGƯỜI ĐỊNH CỐ GẮNG CHO ĐẾN BAO GIỜ HẢ? MỘT VỤ ĐÁNH CẮP NGHIÊM TRỌNG NHƯ VẬY MÀ KHÔNG CÓ CHÚT MANH MỐI. ĐỘI NGŨ CẢNH SÁT ĐƯỢC CỬ ĐI ĐỂ BẢO VỆ SỐ THIẾT BỊ ẤY CŨNG BỊ QUA MẶT MỘT CÁCH DỄ DÀNG. VẬY MÀ BÂY GIỜ CÁC NGƯỜI VẪN CÓ THẾ NGỒI ĐÂY MÀ MỞ MIỆNG NÓI VỚI TÔI LÀ ĐANG CỐ GẮNG À? ĐỪNG CÓ NÓI XUÔNG NỮA. TÔI CẦN CÁC NGƯỜI THỂ HIỆN BẰNG HÀNH ĐỘNG. THẬT XẤU MẶT CHO CẢNH SÁT SEOUL – Đại diện bộ cảnh sát cấp cao nói trong bực tức. Toàn bộ đội ngũ cảnh sát chỉ biết im lặng và cúi đầu. Thực sự để điều tra một vụ án nghiêm trọng thế này trong khi không có được 1 chút manh mối quả thật là rất khó khăn.

Không khí của cuộc họp trở nên căng thẳng khi không ai dám hé miệng một lời. Và cuối cùng, người bắt buộc phải lên tiếng vẫn là người có cấp vụ cao nhất trong cuộc họp này:

- Không thể để tình trạng như thế này được nữa. Cần phải thay đổi kế hoạch điều tra và cả người đảm nhận vụ việc này.

- Dạ. Ngài nói sao cơ ạ? - một người ngạc nhiên hỏi

- Anh không nghe thấy tôi nói gì à? Tôi nói là phải thay đổi người đảm nhiệm vụ này. Không thể giao một vụ hết sức quan trọng vào tay lũ kì đà như các anh được. Hừm….Các người, nếu có ai để tiến cử thì lên tiếng đi.

Không gian trong phòng chùn hẳn xuống. Toàn bộ các viên cảnh sát đều không ai có ý kiến. Bộ cảnh sát cấp cao kiên nhẫn chờ đợi nhưng vẫn không có bất cứ 1 cánh tay nào giơ lên. Ông đập bàn tức zận

- VẬY CHỨ TRONG HÀNG NGHÌN VIÊN CẢNH SÁT CÁC NGƯỜI, KO CÓ LẤY MỘT AI XỨNG ĐÁNG ĐỂ TÔI GIAO NHIỆM VỤ HAY SAO?

- Dạ thưa……Tôi, tôi có một người….nhưng…ko biết – một viên cảnh sát ấp úng

- Cứ nói đi. Có còn hơn ko?

- Dạ….Có một người, cô ấy là một cảnh sát giỏi, nhưng lại không bao giờ chịu tham gia điều tra vào những vụ việc lớn của cục. Tự cô ấy xin được chuyển xuống cấp thấp để điều tra những vụ án xã hội nhỏ như đánh nhau hay trộm cắp vặt. Tuy là toàn vụ nhỏ nhưng lần nào cô ta cũng giải quyết rất nhanh gọn và được lòng người dân lắm. Không biết…có nên

- Này. Đừng nói với tôi là cậu muốn tiến cử con bé đấy nhá. Cảnh sát gì mà không thấy làm việc, mỗi khi có vụ án là chạy đi mất tăm. Như thế mà là cảnh sát à. Cô ta xin chuyển xuống không phải vì muốn gần gũi với dân, mà là muốn trốn việc thì có. Đúng là đồ ăn hại. Mà cậu nghĩ sao đi tiến cử cô ta vậy hả? Thật nhảm nhí – một viên cảnh sát khác chen vào

- Này. Cậu bớt nói người khác đi, chẳng phải cậu luôn ghen tỵ với cô ấy sao? Đồ ăn hại mà cũng có người muốn được như họ đấy. Nếu cô ta không xin xuống thì tôi nghĩ chắc cậu cũng chả đc như bây giờ - thêm một người nữa nhảy vào

- Tôi phản đối. Cô ta là con gái, không thể giao nhiệm vụ quan trọng này cho cô ta được – cuộc đấu khấu giữa hai bên đồng ý và không đồng ý bắt đầu bùng nổ

Trong khi đôi bên đang phân bua thì ngài bộ trưởng bộ cảnh sát lại ngồi 1 cách im lặng. Sau một hồi bần thần, ông đưa tay ra hiệu mọi người yên lặng và nói:

- Hãy bảo cô ta đến gặp tôi

- Nhưng thưa ngài….

- Không nhưng nhị gì hết. Hãy làm theo đi. Và tôi cần toàn bộ hồ sơ về cô ta. Mà khoan đã, cô ta tên là gì?

- Thưa ngài….Im YoonA….nhưng dân quanh đấy luôn gọi cô ấy với biệt danh là….Im Cá Sấu.

- Được….Im YoonA…..Tôi sẽ nhớ. Còn bây giờ, giải tán đi.

Toàn bộ cảnh sát rời khỏi phòng họp theo mệnh lệnh, nhưng trong đầu mỗi người đều tự đặt ra cho mình một câu hỏi. Tại sao ngài bộ trưởng lại muốn tiến cử Im YoonA? Rốt cục thì, trong đầu ông ta đang suy nghĩ cái quái gì?

……….Khu phố nhỏ gần trung tâm Seoul……………..

- Huhu…. Huhu….

- Này nhóc, sao lại ngồi đấy khóc vậy hả? – cô ngồi xuống bên cạnh nó

- Hức….Tại các bạn không cho em đá bóng cùng…hức hức

- Ủa? Tại sao lại vậy?

- Hức….Các bạn nói em đá dở. Cho em chơi thì đội sẽ thua mất….

- À, ra vậy. Nếu các bạn không cho em chơi thì thôi, unnie sẽ cho em xem trò khác còn vui hơn đá bóng. Em có muốn xem không?

- Trò gì ạ? – thằng bé thôi khóc và nhìn cô

- Này, nhìn nhé – vừa nói cô vừa đưa tay ra trước mặt nó và ve vẩy

- Không có gì đúng không nào?...Để ý kĩ nha.Vẫn không có gì đúng không – để cho thằng bé nhìn thật kĩ, sau đó cô bắt đầu nắm tay lại và xoay nó theo vòng tròn, thằng bé vẫn không rời mắt khỏi nắm tay cô

- Và giờ thì…..Tách – cô búng tay cái chóc rồi giơ nắm tay ra trước mặt thằng bé – Em đoán xem, trong này có gì nào? – vừa nói cô vừa nở 1 nụ cười rộng miệng, còn thằng bé thì chỉ biết lắc đầu ngu ngơ.

- Này nhé… - từ từ hé mở nắm tay, trong lòng bàn tay cô lúc này là một chiếc kẹo lollipop nhỏ xíu, cô đưa mắt nhìn thằng bé đang nhoẻn miệng cười thích thú

- Hihi unnie giỏi quá, unnie làm bằng cách nào vậy? Dạy e với nha.

- Hì…Cho nhóc đấy. Ăn đi và đừng khóc nữa biết không? Bây giờ unnie có việc rồi, để lần sau unnie sẽ dạy em nhé. Mà bí mật nha, unnie đá bóng….cũng hơi bị siêu đấy – khẽ thì thầm vào tai thằng bé, cô mỉm cười xoa đầu nó và đứng dậy.

- Ô….Là YoonA đây mà….Lâu lắm rồi mới thấy con đấy…. – một ajumma lớn tuổi đi qua chợt khựng lại nhìn cô và nói

- À vâng. Chào ajumma. Mấy bữa nay con đi điều tra một số vụ nên không thưởng xuyên ghé qua thăm ajumma đc. Bệnh thoái khớp của người đã đỡ chưa? – YoonA vui vẻ hỏi han và miệng không quên kèm theo cái nụ cười cá sấu đặc trưng

- Ta đỡ hơn rất nhiều rồi. Từ hồi con giới thiệu cho ta loại thuốc ấy. Chứng đau khớp của ta giảm hẳn. À đúng rồi, nhà ta mới muối kim chi nhiều lắm. Khi nào rảnh nhớ ghé nha, ta sẽ tặng con một ít đem về

- Dạ…con biết rồi ạ…Ajumma yên tâm. Giờ con đi có chút việc đây. Ajumma về nhà cẩn thận – YoonA đưa tay vẫy chào người phụ nữ già và nhanh chóng bước đi.

………………Đồn cảnh sát………………

- Aigoo – vừa về tới đồn, YoonA đã thả mình xuống chiếc ghế gần đó một cách mệt mỏi

- Này, Cá Sấu. Em vừa đi đâu về vậy? Đừng nói là lại đi bắn bi với đám nhóc loắt choắt đấy nhé – Hyoyeon bước vào và hỏi

- Unnie…Chị đâu cần phải dìm hàng em như thế. Bộ em lười lắm hả. Em đi điều tra vụ án đó – YoonA khẽ nhíu mày

- Hehe…điều tra vụ án hả?...Nghiêm trọng nhể? Mà vụ gì?

- Thì vẫn là cái vụ trộm cắp cách đây khoảng 2 tháng đó unnie. Mà kì à nha, lũ trộm này lạ lắm nhé, chúng không lấy cắp đồ đạc, mà chỉ chuyên đi trộm mèo thôi – YoonA tỏ vẻ nghiêm trọng

- Haizz…Chắc có lẽ là lũ chuyên đi trộm thú nuôi để bán. Có gì đâu mà e làm ghê vậy?. Dù gì thì vụ đó cũng cho qua rồi. Em điều tra chi cho mệt - Hyoyeon thở dài

- Không đâu. Em nghe nhiều người nói, các vùng khác cũng từng bị ăn trộm như vậy rồi. Nghe đâu số lượng bị mất cũng lên đến hàng trăm con ấy chứ. Mà trộm nhiều như vậy để làm gì? Ko lẽ làm thịt ư?

- Haha miệng lưỡi thiên hạ đồn thổi. Em tin làm gì mấy chuyện ấy chứ. – Hyoyeon lắc đầu cười

- Em vẫn thắc mắc lắm unnie ạ. Nếu để em mà bắt được lũ ăn trộm ấy, nhất định em sẽ cho lũ đó nhập viên hết – YoonA gằng giọng

- Thôi được rồi. Ai chẳng biết đến biệt tài của cảnh sát Im Cá Sấu chứ. Vậy tối nay, có muốn cùng unnie đi làm một bữa không? – Hyoyeon khé nháy mắt

- Tất nhiên là được chứ. Ai lại từ chối thức ăn bao giờ - YoonA lại cười, cái điệu cười ngoác miệng không thể xấu hơn đc. Giờ thì đã hiểu tại sao cô lại có cái biệt danh là Im Cá Sấu rồi chứ.

…………………Demons World………………………

- Keng…keng… - Tiếng dụng cụ vang lên khô khốc

MiYoung cởi mũ, bao tay và vứt vào sọt rác, gương mặt thấm đẫm mồ hồi quay sang phía những người có mặt tại đó ra lệnh:

- Đã xong rồi. Bây giờ hãy đưa mẫu thí nghiệm gốc vào phòng Đặc Biệt, đích thân tôi sẽ là người theo dõi sự chuyển biến của lần cấy ghép này

- Vâng thưa cô chủ. – Tất cả tuân theo và rời khỏi phòng cấy ghép

Cởi nhanh chiếc áo Blouse trắng và vắt lên giá, Miyoung cảm thấy hơi mệt sau ca cấy ghép vừa rồi. Cô khép cánh cửa lại và trở về phòng của mình.

- Cạnh – Miyoung vặn nắm cửa

Ngay khi cánh cửa phòng hé mở, cô đã nhìn thấy một bóng đen to lớn đang ngồi trên ghế và xoay mặt vào tường. Không cần nhìn thì Miyoung cũng đủ biết đó là ai. Nhanh chóng đi vào phòng, Miyoung lên tiếng:

- Anh tới để hỏi về mẫu thí nghiệm gốc phải ko?

- Tại sao em biết – chất giọng lạnh lùng ấy vang lên mặc dù con người đó ko thèm quay lại

- Em đã làm theo đúng những gì mà anh yêu cầu rồi. Yên tâm. Mọi thứ đều ổn

- Vậy cảm ơn – cái bóng đen đứng dậy định rời đi

- Oppa – tiếng Miyoung gọi với lại

- Em có thể hỏi một chuyện không?

- Thí nghiệm gốc……có gì đó đặc biệt đối với anh à?

- ……………

- Em đừng hỏi…….Có nhiều thứ, nên biết ít thì tốt hơn – dứt lời, cái bóng đen ấy nhanh chóng rời khỏi phòng

“ Lucifer….Rốt cuộc thì anh còn giấu em những chuyện gì nữa” – Miyoung’s POV

Tiến về căn phòng Đặc Biệt đang lưu giữ mẫu thí nghiệm gốc đã hoàn chỉnh. Trong lòng hắn không khỏi hồi hộp. Nhìn vào thứ đang nằm ngay đó, con mắt hắn bỗng sáng rực hẳn lên. Hắn sờ vào nó, không còn là tấm kính chắn lạnh buốt nữa rồi, một thứ mềm mại và ấm áp. Khuôn miệng khẽ nhếch thành nụ cười và một lần nữa, giọt nước mắt đỏ ngầu vương trên mi rồi từ từ lăn xuống. Qùy gục ngay trước vật thể ấy, hắn vẫn nâng niu một cách dịu dàng và cất tiếng nói :

- Đợi nha bé con, ngày này sắp đến rồi. Cái xã hội bất công không có tình người này sẽ sớm lụy tàn thôi. Anh sẽ tạo dựng cho e một thế giới mới, 1 thế giới chỉ biết làm theo những gì mà chúng ta muốn. Anh sẽ không để em phải chịu khổ nữa đâu. Tin anh, hãy tin anh nhé.
Về Đầu Trang Go down
love_snsd.forever
Newbie


Post : 89
Coins : 4283
Thanked : 8
Join date : 23/08/2012

[FANFIC-LONGFIC] SỰ SỐNG - ANH, TÔI VÀ CHÚNG TA | YULSIC - TAENY - YOONHYUN | |PG-15| Chap 4 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC-LONGFIC] SỰ SỐNG - ANH, TÔI VÀ CHÚNG TA | YULSIC - TAENY - YOONHYUN | |PG-15| Chap 4   [FANFIC-LONGFIC] SỰ SỐNG - ANH, TÔI VÀ CHÚNG TA | YULSIC - TAENY - YOONHYUN | |PG-15| Chap 4 EmptyThu Jan 03, 2013 7:53 pm

temmmmmmmmm
hình như Fany thích Lucifer đúng k au
Về Đầu Trang Go down
Songtuhp96 - Demons Ice
Newbie


Post : 38
Coins : 4190
Thanked : 16
Join date : 25/12/2012
Age : 27

[FANFIC-LONGFIC] SỰ SỐNG - ANH, TÔI VÀ CHÚNG TA | YULSIC - TAENY - YOONHYUN | |PG-15| Chap 4 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC-LONGFIC] SỰ SỐNG - ANH, TÔI VÀ CHÚNG TA | YULSIC - TAENY - YOONHYUN | |PG-15| Chap 4   [FANFIC-LONGFIC] SỰ SỐNG - ANH, TÔI VÀ CHÚNG TA | YULSIC - TAENY - YOONHYUN | |PG-15| Chap 4 EmptyThu Jan 03, 2013 8:03 pm

Ukm chuẩn rồi bạn :)
Về Đầu Trang Go down
♥PearTuns2♥
Member 4
Member 4


Post : 437
Coins : 4708
Thanked : 58
Join date : 21/07/2012
Age : 25

[FANFIC-LONGFIC] SỰ SỐNG - ANH, TÔI VÀ CHÚNG TA | YULSIC - TAENY - YOONHYUN | |PG-15| Chap 4 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC-LONGFIC] SỰ SỐNG - ANH, TÔI VÀ CHÚNG TA | YULSIC - TAENY - YOONHYUN | |PG-15| Chap 4   [FANFIC-LONGFIC] SỰ SỐNG - ANH, TÔI VÀ CHÚNG TA | YULSIC - TAENY - YOONHYUN | |PG-15| Chap 4 EmptyThu Jan 03, 2013 9:30 pm

Hay wớ Au ui! Hóng chap tiếp nhen ^^
p/s: Mình nói vs Au 1 điều, chừng nào post chap mới Au nhớ đề số chap hiện tại lên title nha!
Về Đầu Trang Go down
nobite
Member 2
Member 2


Post : 289
Coins : 4838
Thanked : 234
Join date : 22/07/2012
Age : 29

[FANFIC-LONGFIC] SỰ SỐNG - ANH, TÔI VÀ CHÚNG TA | YULSIC - TAENY - YOONHYUN | |PG-15| Chap 4 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC-LONGFIC] SỰ SỐNG - ANH, TÔI VÀ CHÚNG TA | YULSIC - TAENY - YOONHYUN | |PG-15| Chap 4   [FANFIC-LONGFIC] SỰ SỐNG - ANH, TÔI VÀ CHÚNG TA | YULSIC - TAENY - YOONHYUN | |PG-15| Chap 4 EmptyFri Jan 04, 2013 12:55 am

rất hay Au à, mà chap ngắn quá à :((
Về Đầu Trang Go down
Songtuhp96 - Demons Ice
Newbie


Post : 38
Coins : 4190
Thanked : 16
Join date : 25/12/2012
Age : 27

[FANFIC-LONGFIC] SỰ SỐNG - ANH, TÔI VÀ CHÚNG TA | YULSIC - TAENY - YOONHYUN | |PG-15| Chap 4 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC-LONGFIC] SỰ SỐNG - ANH, TÔI VÀ CHÚNG TA | YULSIC - TAENY - YOONHYUN | |PG-15| Chap 4   [FANFIC-LONGFIC] SỰ SỐNG - ANH, TÔI VÀ CHÚNG TA | YULSIC - TAENY - YOONHYUN | |PG-15| Chap 4 EmptySun Jan 06, 2013 8:20 pm

Đây là Chap 4 của các rds. Hì, trời lạnh quá nên Demons cũng lười đánh máy. Sr các rds nhé.
P/s: À, trong fic này Demons muốn cho tính cách của Seobb khác đi một chút, ai thíc thì ủng hộ nha, Seobb lớn rồi mà :)). Nhớ ấn nút Tks và cmt nhé. Iêu các rds nhiều


Chap 4
…………..Flash Back………….

- Đây là nhà của anh, nó nhỏ lắm đúng ko? Hì, Sooyeon ngồi đây đợi anh nhé – thằng bé nói sau khi đặt Sooyeon xuống chiếc nệm cũ kĩ gần đó.

Ánh mắt con bé cứ lạ lẫm với mọi cảnh vật xung quanh, ngồi nhà này nhỏ và ẩm thấp, nhưng lại ko bừa bộn hay hôi hám tẹo nào. Vật dụng trong nhà ít nhưng lại được sắp xếp rất gọn gàng. Sooyeon cứ thẫn thờ nhìn ngắm mọi thứ cho đến khi thằng bé quay trở lại

- Nào, Sooyeon lại đây anh lau mặt cho, đi đường suốt bụi bặm quá, lấm lem cả rồi này – thằng bé nhẹ nhàng lau mặt cho con bé và mỉm cười

- Sooyeon có thấy đói không? – con bé không đáp, chỉ khẽ gật đầu

- Vậy ngồi đây đợi anh nhé, anh đi tìm xem nhà còn cái gì ăn không? Đắp chăn vào kẻo lạnh – nói rồi thằng bé đi thẳng xuống cái bếp nhỏ xập xị và tối tăm

Sau một hồi lục lọi và tìm kiếm nó bỗng reo lên

- A, còn mì, một vài lá rong biển và ít kim chi, thế là anh em mình có cái để ăn rồi Sooyeon à - thằng bé vừa nói vừa cầm thức ăn trong tay chạy ra chỗ Sooyeon

- Hihi…..hihi – Sooyeon tự nhiên cười khúc khích

- Sao? Sao vậy?

- Hihi. Mặt anh hai mắc cười quá, bẩn tùm lum à

- Hả? Bẩn? Bẩn sao? – Nó đưa tay lên mặt sờ sờ và vô tình càng khiến cho khuôn mặt mình lấm lem hơn làm Sooyeon càng cười lớn.

Nhìn con bé tự dưng nó thấy vui lắm, chưa bao giờ nó có cảm giác ấm áp như thế này, ngôi nhà của nó hôm nay bỗng dưng tràn ngập tiếng cười, nó thấy hạnh phúc, nó cứ đứng ngắm nhìn Sooyeon mãi

- Anh hai đi nấu mì cho Sooyeon ăn đi, Sooyeon đói rồi – con bé vừa phụng phịu vừa chu mỏ nhìn nó

- Soo….Sooyeon à, em vừa gọi anh là gì cơ?

- Thì anh hai. Anh hai ko thích Sooyeon gọi như thế hả?

- Ko, ko. Anh thích, anh thích lắm chứ. Vậy từ giờ anh là anh hai của Sooyeon nhé - nó cười mừng rỡ rồi phóng nhanh vào bếp để nấu đồ ăn cho Sooyeon

Sau khi đã ăn hết một nồi mì với kim chi và rong biển, hai anh em cùng rúc vào chiếc chăn nhỏ trên tấm nệm cũ để ngủ, bất chợt Sooyeon lên tiếng

- Anh hai ơi, có khi nào Sooyeon ko tìm được ba mẹ nữa ko?

- Sooyeon ngốc đừng có nói linh tinh chứ, nhất định sẽ tìm được mà, ba mẹ rất thương Sooyeon, chắc chắn họ sẽ đi tìm em, đúng ko? Thôi, ngủ ngoan đi – nó vuốt nhẹ lên mái tóc vàng của con bé

- Vậy bố mẹ của anh hai đâu? Sao em không thấy họ ở cùng với anh hai? – câu hỏi của Sooyeon vô tình làm trái tim nhỏ bé của nó thắt lại, đúng vậy, có một thời gian nó đã từng hỏi những điều mà Sooyeon vừa hỏi, rốt cuộc thì cha mẹ nó là ai? Họ ở đâu? Họ có còn thương nó ko? Nó đã nghĩ và mong chờ nhiều lắm, nhưng bây giờ thì hết rồi, bởi vì nó biết, nó là đứa trẻ cô độc, bố mẹ đã bỏ rơi nó, nó yêu nhưng nó cũng rất căm hận họ. Sau những trận đòn, những lần ốm nặng vì phải đi kiếm ăn, nó mới nhận ra, ngoài bản thân nó thì chả còn ai yêu thương nó cả, vì thế nó không nghĩ tới cha mẹ nữa. Không nghĩ là một chuyện, còn có quên được hay không lại là chuyện khác. Và đến hôm nay, một lần nữa Sooyeon khiến nó nhớ về họ. Bặm chặt môi để không khóc, nó ôm Sooyeon vào lòng.

- Ba mẹ anh đã mất từ khi anh còn rất nhỏ, nhỏ hơn Sooyeon nữa cơ – nó cố gắng bình tĩnh

- Hức….Anh hai tội nghiệp quá, vậy là không có ai lo cho anh hai nữa, Sooyeon thương anh hai lắm. Khi nào tìm được ba mẹ, Sooyeon sẽ bảo họ đưa anh hai về nhà mới với Sooyeon, không để anh hai chiu lạnh chịu đói nữa đâu, anh hai nhé – con bé ôm chặt lấy nó và nhìn nó với đôi mắt long lanh

- Ừm, anh hai đồng ý, bây giờ thì mình đi ngủ nha Sooyeon, sáng mai anh hai còn phải đi giao báo nữa

- Dạ, mình ngủ thôi – con bé mỉm cười rồi rúc sâu vào người nó, nó vỗ nhẹ để ru con bé, trong lòng cảm thấy được an ủi phần nào, và rồi nó cũng chìm vào giấc ngủ.
…………………………………………….

- Thưa chủ nhân – tiếng của một tên làm cắt đứt dòng suy nghĩ của hắn, hắn tức giận quay lại

- Có chuyện gì? – giọng nói vừa bực dọc vừa lạnh lùng ấy khiến cho kẻ đối diện phải khiếp sợ

- Dạ…..dạ….thưa….mẫu thí nghiệm gốc….mẫu thí nghiệm gốc

- MẪU THÍ NGHIỆM GỐC BỊ LÀM SAO? – Hắn hung hổ lao đến nắm cổ tên kia nhấc lên

- Dạ….mẫu thí nghiệm gốc mở mắt….mở mắt rồi ạ

Không để tên kia kịp phản ứng, hắn vội vàng lao đến phòng Đặc Biệt. Tung cửa bước vào phòng, hắn thấy MiYoung cùng đội ngũ nhà khoa học đang đứng đó vây quanh lấy mẫu thí nghiệm gốc. Trông thấy Lucifer đến, tất cả bọn họ đều dàn ra nhường đường cho hắn. Lucifer tiến lại gần mẫu thí nghiệm một cách lo lắng, các đường gân đỏ quanh con mắt hắn căng lại và nổi lên rõ rệt, chỉ đến khi hắn nhìn thấy khuôn mặt của thí nghiệm gốc, những đường gân đó mới từ từ dãn ra. Hắn tiến lại gần hơn và đưa tay chạm lên khuôn mặt ấy. Một khuôn mặt nhỏ và thanh tú, đôi mắt to tròn với hàng mi cong vút đang mở to nhìn hắn nhưng hiển nhiên vô hồn không một chút sức sống.

- Chỉ mới hai ngày sau khi được đưa ra khỏi môi trường dung dịch và được cấy ghép con chip mà thí nghiệm gốc đã có thể mở mắt. Đây là một dấu hiệu tốt cho chúng ta – Miyoung lên tiếng

- Đó là nhờ công lao của em, cảm ơn – hắn lên tiếng

- Đó không phải là công của em mà là sự nỗ lực của tất cả mọi người đang có mặt tại đây. Chỉ còn 5 ngày nữa thôi là tất cả các thí nghiệm có thể đưa ra khỏi dung dịch. Em nghĩ chúng ta nên chuẩn bị đi.

- Được, vậy thì tất cả các người nghỉ ngơi đi, 3 ngày sau chúng ta sẽ bắt đầu tiến hành chuẩn bị để đưa các mẫu thí nghiệm ra ngoài. Cái đích sắp chạm được rồi, nhất định ko thể để xảy ra sai xót, các người hiểu chứ?

Tất cả đội ngũ nhà khoa học đều cúi đầu thay cho câu trả lời, bởi họ biết, khi đã đi đến bước này rồi mà còn để mắc phải sai xót thì không chỉ một mà tất cả bọn họ đều sẽ phải hứng chịu một hình phạt duy nhất, hình phải mà con quỷ Lucifer coi đó như một ân huệ cho những kẻ ngu dốt…Đó chính là cái chết.
……………………………………………………….

Chủ nhân của chiếc Audi R8 màu xanh nước biển sẫm đang băng băng trên đường đến GG Club để gặp mặt 3 vị Giám Đốc công ty SM. Ai mà nghĩ được chủ sở hữu của chiếc xe này lại là một cô gái trẻ. Cô ta có một thân hình thật hoàn hảo, một nước da mịn màng và trắng không tỳ vết, mái tóc dài bồng bềnh màu nâu tạo nên vẻ quyến rũ cao sang của một quý cô xinh đẹp. Khuôn miệng nhỏ nhắn ấy khẽ cười khi nghĩ tới những vị khách mà mình sắp gặp. Nếu ai không biết sẽ nghĩ bốn người họ gặp nhau có lẽ là vì chuyện làm ăn hợp tác, nhưng họ thì lại nghĩ nó một cách rất đơn giản. Họ gặp nhau chỉ vì lâu ngày chưa cùng ngồi uống vài ly thôi. Haha.

- Unnie!

- Này, em đến chưa vậy tiểu thư. Mọi người đều đang chờ em đấy

- Em sắp tới nơi rồi đây. Mà mọi ngày không có em, mọi người vẫn vui vẻ lắm cơ mà. Sao, hôm này không kiếm em nào à? – cô gái trẻ trêu đùa

- Bé con của chị bắt đầu biết châm trọc người khác từ khi nào thế nhỉ? – người bên kia bật cười

- Em 20 rồi unnie và em không phải bé con đâu nhé

Cô gái trẻ mải mê nói chuyện với người trong điện thoại, nhưng đột nhiên chiếc xe của cô kêu “Rầm” một tiếng, cùng lúc đó là chiếc điện thoại đang cầm trượt khỏi lòng bàn tay

- Yah, có chuyện gì vậy? Seohyun…..Seohyun à?

- Ashii, em không sao unnie, em nghĩ là xe em đụng phải xe người ta rồi, thôi nha unnie, lát mình gặp nhau nhé – nói rồi Seohyun cúp nhanh máy và rời khỏi xe.

Bên ngoài là một chiếc xe khác cùng với 3 chàng thanh niên trẻ đang vô cùng khó chịu khi bị xe của Seohyun tông phải. Nhìn cái cách mà họ chửi thề và nổi cáu thì chắc chắn là họ đã ngà ngà men say rồi. Seohyun bước xuống xe và tiến nhanh tới chỗ họ.

- Xin lỗi, xe của tôi đã đụng trúng xe các anh, các anh không sao chứ? – Seohyun tỏ ra lịch sự

- Ashii, mày đi đứng cái kiểu con m….. – đang tính quay qua để dọng vô mặt cái đứa làm xước một vết lớn trên xe của mình thì hắn bỗng khựng lại khi nhận ra đó là một cô gái xinh đẹp.

- Ồ, hehe, tụi anh không sao, thế còn em, người đẹp? – chuyển giọng đc ngay mới ghê

- Tôi không sao, thật tình xin lỗi nhé, làm xe của mấy anh bị như thế này thật ngại quá, tôi sẽ bồi thường cho mấy anh – nói rồi Seohyun định rút tiền trong ví ra nhưng bị mấy người đó ngăn lại

- Ấy, tụi này không có thói quen lấy tiền của người đẹp đâu, chỉ cần em đi uống với chúng tôi vài ly, coi như xin lỗi, vậy là ok rồi – hắn vừa nói vừa vuốt nhẹ lên tay Seohyun

* Ashii, lại gặp phải một lũ dê chúa, phiền phức ghê, không lẽ chửi vô mặt chúng nó? Ko đc, mình là người có học, phải ăn nói lịch sự* - Seohyun’s POV

- À, thật ngại quá, nhưng tôi đang có việc bận phải đi gấp, chắc là hẹn mấy anh hôm khác – vừa nói Seohyun vừa cười gượng đồng thời rút nhanh bàn tay của mình ra khỏi tay hắn

- Haha tụi anh nghe cái lí do ấy nhiều lắm rồi bé à? Chắc là hôm nay bé phải hoãn việc bận của mình lại thôi – một tên khác nhìn Seohyun cười đểu

- Các anh nói vậy thì tôi đành chịu, thật sự là tôi đang có việc bận lắm, nếu các anh không nhận tiền bồi thường thì xin lỗi, tôi phải đi rồi – Seohyun quay người tính bước lên xe thì bất ngờ bị hai tên chặn lại

- Cô em này nhìn vậy mà bướng quá nhỉ? Này, người có lỗi là em, bây giờ em tính bỏ chạy sao?

- Tôi đâu có bỏ chạy? Là mấy người không chịu nhận tiền đấy chứ? – tới nước này thì Seohyun nghĩ cũng không cần phải nói năng lịch sự với lũ cặn bã này làm gì

- Ồ, kênh kiệu gớm, đúng là tụi này không cần tiền thật, nhưng….tụi anh lại cần em đấy bé con ạ - một trong hai tên đưa tay tới vuốt lấy khuôn mặt Seohyun nhưng bị cô hất ra

- Các người nên biết điều một chút, đây là ngoài đường, đừng để tôi phải hét lên – Seohyun bực ra mặt

- Haha, hét lên? Nghe hay đấy, vậy thì em cứ hét đi. Anh cũng muốn xem người đẹp khi nổi cáu sẽ quyến rũ đến mức nào

- Arrrggg đúng là lũ cạn bã mà – Seohyun lẩm bẩm

- Sao? Em vẫn chưa hét à? Hay phải để như thế này thì em mới hét – hắn vừa nói vừa đưa tay vuốt dọc đùi Seohyun

- CHÁT…….Đồ khốn – Seohyun thẳng tay cho hắn một bạt tai khiến cho cả một vùng mặt bên trái của hắn in rõ 5 ngón tay

- Oh fuck, con ranh chết tiệt này – hắn vừa ôm mặt mình vừa tính lao đến Seohyun thì đột nhiên cảm thấy vùng bụng đau đớn và toàn thân bị văng đi một đoạn sau đó tiếp đất

- Ba thằng con trai mà lại đi ức hiếp một đứa con gái. Chúng mày không thấy hèn à? – giọng nói của ai đó vang lên

Cả ba tên cùng hướng về nơi phát ra tiếng nói ấy, chúng ngạc nhiên khi thấy người vừa ra tay với mình là một cô gái, cô ta có thân hình cao ráo, một mái tóc nâu dài được cột cao, cô gái ấy mặc một chiếc áo phông dài tay cùng với quần Jean và đôi giày thể thao khá bụi bặm. Nhưng điều mà chúng ngạc nhiên hơn cả chính là, cô ta rất xinh đẹp. Tuy là thấy người đẹp đấy, nhưng để bị đánh như vậy thì thật sự là mất mặt. Hai tên còn lại đỡ tên vừa bị đánh dậy, chúng bắt đầu lớn tiếng

- Yah, con ranh, mày là đứng nào mà dám xía vô chuyện của tụi tao hả?

- Hề hề, tao chả là ai cả, tự dưng thích thì xía vào thôi - cô gái kia ngoác miệng ra cười

- Cái gì? Con nhãi này định trêu ngươi tụi mình đấy à? – một tên ngơ ngác hỏi

- Ừ, cũng có thể là như vậy đấy – cô gái vừa trả lời vừa lắc lư cái đầu khiến Seohyun đứng đằng sau cứ tủm tỉm cười

- Mẹ kiếp nhà mày – cả 3 tên cũng nổi cáu và lao tới chỗ cô gái nhưng kết quả đổi lại là cả 3 cùng bay ra chỉ sau một cú tung cước trên cao.

Quyết không để yên sau những gì vừa hứng chịu, một trong ba tên rút ra một con dao và lao đến chỗ cô gái. Mặc cho hắn cứ chém loạn xạ, cô gái ấy vẫn né được những nhát dao một cách dễ dàng. Qúa tức zận vì bị qua mặt, hắn chuyển nhanh đối tượng sang Seohyun khiến cả Seohyun và cô gái đều bất ngờ

- Cẩn thận – Cô gái hét lên và ôm lấy Seohyun đồng thời nhận một nhát dao vào cánh tay phải

Chỉ với một cú đá, cô gái khiến cho tên kia bay một đoạn khá xa và con dao cũng văng đi đâu mất. Hai tên còn lại vì quá khiếp sợ liền vội vã kéo hắn lên xe và phóng đi. Cô gái nhăn mặt, quay qua Seohyun:

- Cô không sao đấy chứ?

- Tôi…tôi không sao, tay cô…- Seohyun ái ngại khi nhìn cánh tay đang chảy máu của cô gái

- À, không sao…Tôi quen rồi

- Không được, chúng ta đến bệnh viện đi – Seohyun nắm lấy tay cô gái

- Hì, tôi không sao thiệt mà, đừng lo lắng. Chẳng phải cô nói cô có việc bận sao? Cứ đi đi, kệ tôi – cô gái cười trừ

- Làm sao tôi đi được khi tôi khiến cô ra nông nỗi này chứ, hing~ - Seohyun nhìn vết thương của cô gái rồi mếu máo

* Cô ấy dễ thương thật, cute quá *

Bất chợt tiếng chuông điện thoại của cô gái reo lên, cô dùng tay còn lại để bắt máy và nhanh chóng bỏ ra xa khi tiếng hét của người kia khiến cho Seohyun đứng ngoài còn có thể nghe thấy đc.

- Ok, ok unnie, em về liền đây, đừng có nổi nóng. Đc rồi, đc rồi… – cúp nhanh máy, cô gái quay qua Seohyun

- Tôi phải đi rồi, cô cũng về nhà đi nha, ở ngoài đường 1 mình nguy hiểm lắm. Thế nha. Bye

Chẳng kịp để Seohyun lên tiếng, cô gái nhanh chóng rời khỏi đó. Seohyun chỉ còn biết đứng nhìn theo cái bóng đen cao ráo ấy mà thầm nghĩ

* Cô gái này thật kì lạ, mình vẫn còn nợ cô ấy một lời cảm ơn. Haizz.*
Về Đầu Trang Go down
Sponsored content




[FANFIC-LONGFIC] SỰ SỐNG - ANH, TÔI VÀ CHÚNG TA | YULSIC - TAENY - YOONHYUN | |PG-15| Chap 4 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC-LONGFIC] SỰ SỐNG - ANH, TÔI VÀ CHÚNG TA | YULSIC - TAENY - YOONHYUN | |PG-15| Chap 4   [FANFIC-LONGFIC] SỰ SỐNG - ANH, TÔI VÀ CHÚNG TA | YULSIC - TAENY - YOONHYUN | |PG-15| Chap 4 Empty

Về Đầu Trang Go down
 

[FANFIC-LONGFIC] SỰ SỐNG - ANH, TÔI VÀ CHÚNG TA | YULSIC - TAENY - YOONHYUN | |PG-15| Chap 4

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

 Similar topics

-
» [FANFIC - LONGFIC] Chỉ chúng ta mới cứu được thế giới (CHAP 12 part 1) | YulSic Taeny YoonHyun HyoYoung | PG
» [FANFIC - LONGFIC] Different World | TaeNy, YulSic, YoonHyun | PG | Chap 4
» [FANFIC - LONGFIC] You're my girl | Yulsic, Taeny, Yoonhyun | PG 13| chap 7
» [FANFIC - LONGFIC] Blood | YulSic, TaeNy, YoonHyun | PG-15 | Chap 21
» [FANFIC-LONGFIC] SATAN l YULSIC TAENY YOONHYUN SOOSUN PG 13 CHAP 6

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
AAVN  :: Thư viện :: Fan Fiction-