AAVN

SONE Community
 
Trang ChínhGalleryTìm kiếmLatest imagesĐăng kýĐăng Nhập
Bài gửi sau cùng
Bài gửiNgười gửiThời gian
[PIC][05-08-2017]SNSD trở thành khách mời cho ‘'아는 형님 Knowing Bro” của kênh JTBC Thu Aug 17, 2017 10:35 pm
[PIC][11-08-2017]SNSD trở thành khách mời trên chương trình "Running Man" Wed Aug 16, 2017 7:51 pm
[PIC][27-05-2017]TaeYeon khởi hành đi Thái Lan để tham gia Concert - "PERSONA in BANGKOK" vào chiều nay Sun Aug 06, 2017 9:52 pm
[PIC][21-04-2017]Tiffany khởi hành đi LA – Mỹ để tham dự "The 15th Korea Times Music Festival 2017" vào tối nay Sun Aug 06, 2017 9:51 pm
[PIC][24-12-2016]Tiffany tham dự và biểu diễn tại “2016 KBS Entertainment Awards” vào hôm nay Sun Aug 06, 2017 9:49 pm
[OTHER][12-12-2013]SELCA MỚI CỦA SUNNY Sun Aug 06, 2017 9:47 pm
[PIC][20-07-2017]Sunny trở thành khách mời trên chương trình của kênh SBS - "백종원의 푸드트럭 Baek Jongwon Food Truck" Sun Aug 06, 2017 9:46 pm
[PIC][18-05-2017]TaeYeon khởi hành đi Đài Loan để biểu diễn tại 3 đêm Concert “PERSONA” vào hôm nay Sun Aug 06, 2017 9:45 pm
[PIC][12/13/14-05-2017]Hình ảnh mới nhất từ Solo Concert thứ 2 của TaeYeon tại Seoul Sun Aug 06, 2017 9:44 pm
[PIC][18-04-2017]TaeYeon tham dự sự kiện ra mắt dòng "KT Galaxy S8/S8+" tại Gwanghwamun KT Square vào sáng nay Sun Aug 06, 2017 9:43 pm
[PIC][03-03-2017]Hình ảnh mới nhất từ chuỗi hoạt động quảng bá cho "MY VOICE" của TaeYeon Sun Aug 06, 2017 9:42 pm
[PIC][22-05-2017]TaeYeon trở về Hàn Quốc vào chiều nay Sun Aug 06, 2017 9:41 pm
[PIC][25-03-2017]TaeYeon tham dự buổi Fansign cho dòng mỹ phẩm "Banila Co." vào chiều nay Sun Aug 06, 2017 9:40 pm
[OTHER][28-09-2016]TaeYeon trở thành gương mặt đại diện mới của dòng mỹ phẩm "Banila Co" Sun Aug 06, 2017 9:39 pm
[PIC][29-03-2017]Tiffany - HyoYeon và SeoHyun tham dự sự kiện ra mắt BST Thu - Đông của thương hiệu "PUSHBUTTON" trong khuôn khổ "2017 S/S HERA Seoul Fashion Week" vào chiều nay Sun Aug 06, 2017 9:39 pm
[PIC][16-04-2017]TaeYeon – Sunny – Tiffany – HyoYeon và SooYoung tham dự buổi Fansign cho “G-SHOCK CRAZY TOUGHNESS” vào chiều nay Sun Aug 06, 2017 9:38 pm
[PIC][14-07-2017]SNSD khởi hành đi Osaka – Nhật Bản để tham dự “SMTOWN LIVE WORLD TOUR VI IN OSAKA” vào sáng nay Sun Aug 06, 2017 9:37 pm
[PIC][13-01-2017]SooYoung tổ chức Buổi hòa nhạc Từ thiện - "Beaming Effect" + Tiffany tham dự với vai trò khách mời vào tối nay Sun Aug 06, 2017 9:35 pm
[PIC][29-03-2017]Tiffany và HyoYeon tham dự sự kiện ra mắt BST Thu - Đông của thương hiệu "KYE" trong khuôn khổ "2017 S/S HERA Seoul Fashion Week" vào chiều nay Sun Aug 06, 2017 9:35 pm
[PIC][19-06-2017]TaeYeon - Tiffany - HyoYeon và YoonA khởi hành đi Jeju để tham dự "SMTOWN FRIENDS WORKSHOP IN JEJU 2017" vào sáng nay Sun Aug 06, 2017 9:34 pm


Share
 

 [FANFIC - ONESHOT] Bởi vì em sẽ lại khóc khi em nhìn thấy Tae (Chuyện bên lề) | TaeNy | G

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Tác giảThông điệp
laurel_lieu
Newbie


Post : 97
Coins : 4412
Thanked : 113
Join date : 09/08/2012

[FANFIC - ONESHOT] Bởi vì em sẽ lại khóc khi em nhìn thấy Tae (Chuyện bên lề) | TaeNy | G Empty
Bài gửiTiêu đề: [FANFIC - ONESHOT] Bởi vì em sẽ lại khóc khi em nhìn thấy Tae (Chuyện bên lề) | TaeNy | G   [FANFIC - ONESHOT] Bởi vì em sẽ lại khóc khi em nhìn thấy Tae (Chuyện bên lề) | TaeNy | G EmptySun Oct 14, 2012 8:55 pm

Bởi vì em sẽ lại khóc khi em nhìn thấy Tae
(Chuyện bên lề)

Author: Mười - Edited by Laurel
Rating: G
Pairing: TaeNy
Category: General, Romance, sến như cổ tích...

1...2...3... Zô


Bởi vì em sẽ lại khóc khi em nhìn thấy Tae, nên xin Tae đừng tới nữa.

Bởi vì em sẽ lại hạnh phúc, sẽ lại mở cửa để Tae vào cuộc đời em và sẽ lại một lần nữa, thức giấc giữa đêm dài mà lòng trống rỗng, tự hỏi rằng, liệu nó có phải là thật?


Nàng suy nghĩ, những dòng tin nhắn đã gửi, Tae đã nhận được chưa nhỉ? Tay nắm chặt lấy điện thoại trong tay, chờ đợi một sự rung động rất nhẹ. Nhưng, tất cả chỉ là một sự im lặng, như đêm đen ngoài kia, im ắng đền đáng sợ. Có lẽ Tae chưa nhận được.

Bỗng điện thoại reng. Số cô bạn thân hiện lên màn hình. Nàng từ chối.

Ánh đèn đường hắt những tia sáng yếu ớt vào trong phòng khách, Tiffany nằm dài trên sô pha, mắt chăm chăm vào cái điện thoại đã gần hết pin. Lại một đêm nữa cô mất ngủ.

Fany khóa cửa. Nắng chói chang. Một tay kéo cái va ly xuống con phố nhỏ, chiếc taxi đã được gọi sẵn trờ tới. Những bức tường vàng vàng đầy rêu lướt qua cửa kính taxi. Nàng nhìn thật kĩ chúng, như cố níu giữ một hình ảnh nào đó. Nhưng mọi thứ qua nhanh, xe đã rẽ ra đường lớn, rời tất cả. Nước mắt nàng đã khô, nàng sẽ không khóc.

Lúc Tae nói lời yêu, Tiffany đã đứng sững một lúc. Nhưng rồi nàng mỉm cười nhận lời. Đó chả phải là điều nàng muốn sao? Sao phải dừng lại? Và từ đó, Taeyeon đã nhìn nàng bằng ánh mắt mà nàng muốn, đã yêu nàng hơn những gì nàng mong đợi. Thế nàng chờ đợi gì? Nàng lo sợ gì?

Tae bắt gặp Fany đứng đó, trước cửa hàng hoa, chờ đợi một người. Nàng im lặng, nhẹ nhàng nắm lấy tay Tae, đôi tay Taeyeon quá ấm áp. Cái siết nhẹ từ tay Tae làm nàng muốn khóc. Nhưng nàng vẫn cười, từ trong khóe mắt, nàng vẫn cố tìm, một bóng người ở cửa hàng hoa. Nàng hi vọng Taeyeon sẽ quên, nhưng nếu không quên cũng chẳng hề gì vì Tae yêu nó, yêu mù quáng, yêu nồng nàn, đến nỗi Tae sẽ chẳng nghĩ được lí do gì ngoài lí do nàng bịa ra: “Em chờ Tae.” Sự ngây thơ của Tae làm Fany cảm động. Ai chả mong được một người yêu mình như thế? Hoàn hảo như thế, chỉ có thể là ở trong mơ.

Vâng, nhiều lần nàng đã nghĩ rằng mình đang mơ. Giây phút đầu tiên Taeyeon ngỏ lời, cảm giác “là mơ” rất rõ ràng. Và những ngày tháng 2 đứa bên nhau, cũng là mơ. Điều đáng buồn là dù nàng có nói với Tae, Taeyeon xem những lời nó nói như đùa. Tae sẽ siết tay nàng thật chặt, hỏi xem nàng có đau không, và không cần chờ câu trả lời, Tae sẽ bảo ngay: “Tae là thật mà.” Nó sẽ mỉm cười, vâng, em biết Tae là thật, tình yêu của em là thật, nhưng tình yêu của Tae – dù em có níu kéo, nó sẽ vẫn chỉ là mơ.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Giấc mơ tuyệt đẹp, bắt đầu vào một ngày hè nắng chói chang. Em đứng chờ Tae trên con phố dài. Tae lướt qua, không nhìn thấy em, như mọi lần. Em đã muốn quay lại, muốn kêu to tên Tae cho Tae ngừng bước và quay lại nhìn em. Nhưng cái cảm giác khô cứng nơi cổ họng, tay chân thì lóng ngóng ngăn cản em. Và Tae vẫn bước đi, và chúng ta sẽ chẳng có ngày hôm nay. Phải chi em không mơ, Tae biết đâu bây giờ đã là quá khứ. Nhưng vì tình yêu đã vượt qua tất cả, em chấp nhận đánh đổi, Tae sẽ yêu em. Phải chi em có can đảm từ bỏ cái cám dỗ từ nụ hải đường ấy, cả hai ta, đã không phải khổ đau.

Bà cụ ấy tặng em một nụ hoa hải đường và nói rằng mọi điều ước của em sẽ được thực hiện vào lúc bông hoa hải đường này nở. Và nó sẽ tan biến khi những cánh hoa cuối cùng tàn lụi. Em không tin, nhưng em vẫn giữ lấy nó. Em thường xuyên xuất hiện ở cái cửa hàng hoa nhỏ để tìm gặp lại cụ bà hôm nọ. Nhưng mặc em chờ, bà ta không xuất hiện. Lời nói của bà liệu có đáng tin?

Nụ hải đường vẫn nằm trên bàn, chờ ngày hé nở. Và một ngày, em nhìn từng cánh hoa hé lộ, thầm ước rằng Tae sẽ yêu em. Một cách thầm lặng và có lẽ, hi vọng thoi thóp của em, đã được chấp nhận. Hôm sau, là ngày, lần đầu tiên Tae ngoảnh đầu nhìn về phía em – con bé đã âm thầm theo dõi Tae từ rất lâu rồi. Cảm giác thật lạ, em vẫn chưa tin rằng điều ước kia đã trở thành sự thật. Chỉ là trùng hợp thôi mà phải không Tae? Rồi ngày thứ hai, thứ 3, theo nhịp điệu của những cánh hoa hải đường, chúng ta nói chuyện và rồi đi chơi và khi nụ hoa đã khoe hết sắc hương, Tae nói rằng Tae yêu em. Tae nói rằng Tae biết mọi chuyện diễn tiến quá nhanh, nhưng Tae không thể cưỡng lại được. Và lúc ấy, em đã biết rằng, không phải trùng hợp đâu, là do bông hoa ấy làm đấy, nhưng em vẫn cho mình cái quyền được mỉm cười gật đầu đồng ý. Em sẽ sống trọn vẹn, với tình yêu của Tae, cho đến ngày cánh hoa cuối cùng rơi xuống.

Và Tae yêu em, như em hằng mơ, giấc mơ có thật, chỉ trong 1 chu kì ngắn ngủi của một loài hoa chóng tàn. Em nghĩ em sẽ hạnh phúc, nhưng không. Cảm giác nơm nớp lo sợ nhìn vào bông hoa cắm trên bàn mỗi ngày qua đi, cái cảm giác nuối tiếc mỗi khi Tae làm cho em một điều ngọt ngào. Tất cả sẽ biến mất, sẽ tan thành bụi vương vào những cánh hoa đã mất màu vì héo úa. Em biết, tình yêu chúng ta có bây giờ, cũng như bông hoa hải đường kia, không được nuôi dưỡng từ đất mẹ, mà sống nhờ nước, nhờ ánh sáng và chờ ngày ra đi. Nhiều đêm nhận được tin nhắn của Tae, em khóc. Nó chỉ là những lời lẽ quan tâm mà những cặp tình nhân dành cho nhau, và em tự hỏi, nó có thật sự dành cho em? Tae có yêu em không? Tất cả là một thứ ảo tưởng mơ hồ và tráng lệ đang giết chết em từng ngày. Hôm nay một cánh hoa đã rơi xuống, trong lúc em đang ngủ. Và từ đó em không thể ngủ ngon, mỗi ngày, nỗi sợ lấn chiếm tâm hồn em đến nỗi, em chẳng thể ngủ yên. Đếm những cánh hoa còn lại và tính những ngày chúng ta còn nhau, mỗi đêm em đều làm vậy. Để làm gì? Em không biết. Chỉ biết rằng giống như khi giấc mơ còn quá đẹp, em sẽ chẳng muốn thức giấc, sẽ muốn nằm đó, mãi mãi để đợi giấc mơ trở về. kế hoạch của em là thế, đếm cánh hoa chỉ để xem bao nhiêu ngày cho tới ngày em phải thi hành kế hoạch đau thương ấy.Và chờ đợi, để khóc thương cho một mối tình.

Còn hai cánh hoa vẫn còn cố bám trụ lại. Em khóc hết nước mắt trước khi có đủ can đảm để nói câu ấy với Tae. Quên em đi, xem như em chưa từng tốn tại. Em không muốn làm tổn thương Tae, nhưng trong khi Tae vẫn còn nhớ em là ai, em sẽ chấm dứt nó. Em sẽ xem như chúng ta đã yêu nhau và không để số phận can thiệp vào. Nếu như số phận đã bắt đầu nó, em không cho số phận quyền để quyết định cách nó ra đi. Hãy tha thứ cho em.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Taeyeon im lặng nhìn nàng một lúc lâu. Một cảm giác quen thuộc cứ thế ám ảnh cô. Nàng không nhìn vào mắt Tae.

“Quý khách dùng gì ạ?”

Taeyeon ngẩn người ra một lúc.

“Cho tôi một cà phê.”

Giọng nói của nàng, Tae lại cảm thấy thật quen thuộc.

“Chúng ta đã gặp ở đâu chưa nhỉ?”

Taeyeon ngước lên, tìm ánh mắt nàng. Một lần nữa, cảm giác nhói đau trong tim lại trở lại nơi cô.

“Tôi không nghĩ vậy.”

Giọng nói không chút xúc cảm.

“Xin lỗi, có lẽ tôi nhầm người.”

Dạo gần đây cô cảm thấy không khỏe. Thỉnh thoảng giữa đêm dài Taeyeon tỉnh giấc và nhìn chằm chằm vào màn đêm, tim nhói lên từng đợt và đầu nhức như búa bổ. Đi khám thì bác sĩ bảo sức khỏe cô rất tốt, những biểu hiện đó có lẽ là do stress và cô nên tạm gác mọi việc lại và đi đâu đó nghỉ ngơi một thời gian. Gia đình cô ủng hộ và một người bạn, đã bí mật đặt một tour du lịch nghỉ dưỡng cho Taeyeon như một món quà sinh nhật. Cô đi vào ngày sinh nhật mình, hưởng được sự chú ý từ cô hướng dẫn viên trẻ đến những bậc lão thành đi cùng tour. Nhiều người còn xì xào rằng bọn trẻ bây giờ chắc làm việc căng thẳng lắm nên mới phải đi nghỉ dưỡng thế này. Cô mặc kệ, tim cô thỉnh thoảng lại nấc lên từng cơn, kí ức dường như đã biến mất. Taeyeon cầm điện thoại lên, nhìn vào những tin nhắn lạ còn lưu trong bộ nhớ. Những dòng chữ âu yếm cô dành cho một cô gái nào đó vẫn còn đây, nhưng cô không thể nhớ. Tae đã gọi vào số máy đó nhiều lần nhưng trả lời cô chỉ là một khoảng không thinh lặng. Tin nhắn cuối cùng số máy đó nhắn vào số Tae là: “Em đi đây.” Cô không nhớ tại sao mình không trả lời. Cái kí ức vào ngày đó chỉ còn là một màu trắng xóa và lạnh lùng chà xát trái tim cô. Tim anh lại đau. Nó nhói lên khi Taeyeon đọc những dòng chữ trên tin nhắn. Người con gái đã gửi cho cô tin nhắn này có quan hệ gì với cô? Và người đó hiện giờ đang ở đâu? Chuyến xe lao vun vút qua những ngọn đồi, bỏ lại đằng sau thành phố ồn ào và đông đúc. Taeyeon nhìn ra những đồi cây xanh ngắt hai bên mà thở dài. Chuyến đi này đáng lẽ ra là để cô tịnh dưỡng, tại sao lại cứ mãi băn khoăn về những chuyện như thế này. Nhắm mắt, cô để toàn thân trôi theo điệu nhạc giao hưởng nhẹ nhàng cùng tiếng nói chuyện nho nhỏ của các bậc tiền bối và rồi chìm nhẹ vào giấc ngủ.

Lang thang trên con đường của thị trấn, Taeyeon chụp ảnh. Đi từ sáng sớm, cô thu gọn vào ống kính của mình bao nhiêu góc cạnh của đời sống nơi đây. Nhưng rồi cơn mưa chiều ùa đến, cùng với nó là cái lạnh gai người của vùng cao, cô vội bước vào một quán cà phê nhỏ. Trái hẳn với những cơn gió đang vần vũ bầu trời, bên trong quán ấm và thơm một mùi cà phê nhè nhẹ. Taeyeon đặt chiếc máy ảnh của mình lên bàn, vẫy tay gọi người phục vụ. Nhưng rồi ánh mắt cô lướt qua một ánh mắt. Trái tim cô nhói lên, tê liệt mọi cảm giác. Trong 5 giây, mọi thứ đã hoàn toàn ngưng đọng. Trong 5 giây, ánh mắt đó đã thể hiện một sự ngạc nhiên. Trong 5 giây, cô đã tưởng quá khứ sẽ quay về. Nhưng chỉ có 5 giây, quá nhỏ so với đời người. Cà phê hôm đó có vị rất đặc biệt. Có lẽ, cô đoán, vị của quá khứ.

Taeyeon băn khoăn không biết mình có nên tới quán đó nữa hay không. Một mặt, cảm giác đau nhói làm cô sợ, một mặt, cái khoảng đặc quánh trống rỗng của kí ức đang mời gọi cô khám phá. Tae tự nhủ, cô đã chẳng có chủ đích sẽ tìm xem nó là gì, cô đến đây để đi nghỉ, chứ đâu phải để đi tìm quá khứ? Tại sao cứ mãi níu kéo? Nhưng mà cô thích quán cà phê ấy, đâu phải vì quá khứ? Bao nhiêu lí do cô đưa ra, cuối cùng, khối óc và trái tim cũng đưa đến một thỏa thuận: Taeyeon sẽ vẫn đến quán cà phê ấy (vì cô thích nó), nhưng nếu như tim cô còn nhói lên như thế nữa, cô sẽ ngừng đến đấy. Khả năng tất cả chỉ là sự trùng hợp. Và cô lại xuất hiện ở quán, vẫn gọi cà phê sữa nóng, và vẫn ngồi vị trí đó. Tất cả vẫn như hôm trước, duy chỉ có điều, tim cô không đau, và ánh mắt đó, cô không còn gặp lại. Chóng vánh thật, Tae thầm nghĩ, cứ như một giấc mơ. Chẳng phải cô đang thất vọng đó sao?

Tiffany xin nghỉ một ngày ở chỗ làm thêm. Ông chủ có vẻ bất ngờ nhưng vui vẻ cho nàng nghỉ ngay. Nàng mệt mỏi bò ra khỏi giường, chả biết mình đã ngủ được bao nhiêu, lò dò đi vào phòng khách. Bức tranh dang dở hôm trước đang nằm chễm chệ trên sàn. Đột nhiên, nàng đứng sững lại. Ánh mắt đó đã ám ảnh nàng từ chiều hôm qua. Phải là Taeyeon không? Nàng đã không dám tin. Và cái sự phủ nhận đó lớn đến nỗi, nàng không có đủ can đảm đứng trước mặt cô. Nàng lắc đầu, có thể Taeyeon lên đây du lịch, chắc chắn sẽ không ở đây lâu, tốt nhất là Fany lánh mặt một thời gian. Nhưng dường như Tae đã quên, thế thì cớ gì nàng phải tránh mặt? Làm thế này, chỉ có nàng là khổ sở. Mắt Tiffany chợt ướt, câu nói của Tae vẫn còn đọng đâu đó trong đầu nó:

“Chúng ta đã gặp ở đâu chưa nhỉ?”

“Vâng, chúng ta đã từng yêu nhau đấy Tae ạ.”

Nàng muốn nói với Tae như thế, nhưng… nàng không muốn che dấu sự thật. Cái gì đã nằm trong quá khứ, xin Tae hãy để nó ngủ yên. Và nàng cũng vậy, hãy để quá khứ ngủ yên.

Cái cảm giác thôi thúc đó lại đến. Và Fany biết nàng cần phải vẽ. Nàng bước ra khỏi nhà với bộ cọ và bộ màu trong ba lô, chạy chiếc xe đạp cà tang trong cái se se lạnh của buổi sớm mai. Gió quất vào mặt cảm giác tê cóng. Nàng dừng lại ở một ngôi nhà nhỏ, xung quanh trồng rất nhiều loại hoa.

“Cháu lại đến đấy à?” – một bà lão ra mở cửa, có vẻ như bà đang bón phân cho đám cây cỏ um tùm sau nhà.

Tiffany cầm lấy cái xẻng trong tay bà: “Vâng, bà không cần phải làm thế đâu, đế cháu làm cho.”

Bà cười móm mém: “Bà già rồi cháu để bà có việc làm với chứ. Ngồi một mình thế này chán chết. À, cháu đến vẽ đấy à?”

“Vâng ạ, bà đã cho cháu vẽ miễn phí rồi, cháu đâu dám bắt bà làm vườn nữa. để cháu làm cho.”

“Có gì đâu, nhờ có cháu mà nhiều người biết tới mất chậu hải đường này đấy. Hôm trước ông hang xóm nhà đối diện còn tỏ ý muốn trồng nó nữa cơ.” – bà khoát tay sang nhà đối diện.

“Cháu nhờ cả vào hải đường đấy chứ” – nàng mân mê một búp hoa còn non – “cháu toàn vẽ hải đường thôi”

Bà lão giao lại mảnh vườn cho Fany. Ở cái xứ núi rừng này, nhiều cây ôn đới có thể sống được. Nàng bón phân cho mấy cây ăn trái sau nhà, rồi bày đồ nghề trước cây hải đường nhỏ. Nàng bắt đầu vẽ, toàn thân rung lên theo những đường cọ. Chưa lần nào, cảm xúc lại tràn trề như thế. Khuôn mặt của Tae, giọng nói của Tae vẫn vẹn nguyên trong kí ức. Và từ lúc nào, Fany không nhận ra, nàng không vẽ bằng tay, không cảm nhận bằng mắt vì nước mắt đã lăn dài xuống má, mà vẽ bằng cảm nhận, bằng một thứ giác quan sâu thẳm trong tim. Nàng biết, nàng đã chẳng thể nào quên được Tae.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Taeyeon lại tiếp tục lang thang. Sau khi tốn vài giờ ở quán cà phê buổi sáng, cô tìm được một vài địa chỉ thú vị để chụp hình. Những con đường nhỏ, những biệt thự cổ đã trở thành đề tài quen thuộc, cả ngàn người đã chĩa máy ảnh về phía chúng, tất cả các góc đã được khai thác. Tae sẽ đi chụp hoa hải đường. Chả hiểu sao khi đọc lướt qua những dòng thông tin này trên internet, cô đã cảm thấy thật đặc biệt. Hải đường, cô chưa từng thấy bao giờ, nhưng cảm giác thật đặc biệt, cứ như nó có liên hệ với Taeyeon vậy. Một nơi độc đáo để chụp hình và lại không quá xa quán cà phê nhỏ. Vậy là đủ lí do để cô vác máy lên đường. Mây đen và gió vẫn càn quét bầu trời, có lẽ, dư âm của cơn mưa chiều qua vẫn còn đọng lại, đe dọa buổi sáng yên bình. Không khó để tìm ra ngôi nhà đó, bất kì người nào cô gặp đều biết nó, Tae còn được biết, qua lời một người đi đường tốt bụng tự nhận mình là hàng xóm của cụ già chủ nhà, rằng sở dĩ nó được biết đến là nhờ một cô sinh viên mĩ thuật có tình yêu mãnh liệt với hải đường đã vẽ hàng trăm bức tranh về nó. Những bức tranh có hồn thật sự, theo lời người đàn ông, nàng có một nỗi buồn rất đẹp nhưng cũng rất thanh tao như hải đường.

“Càng nhìn càng thấy buồn” – ông ấy bảo – “cô sinh viên ấy chỉ vẽ hải đường thôi. Tiếc cho một tài năng như thế mà chỉ vẽ hải đường thì thật uổng. Tôi cũng gặp cô ấy một vài lần. Ấn tượng sao nhỉ, có vẻ, cũng giống hải đường. Đẹp u buồn.”

Những gì người đàn ông nói làm Taeyeon càng hứng thú, cô cũng muốn thử xem, những bức ảnh cô chụp những bông hải đường này, có đẹp bằng những bức tranh của nàng sinh viên kia không.

Mưa

Lất phất

Taeyeon đã đến nơi.

Từ xa, cô gặp một bóng dáng nhỏ nhắn trong vườn một ngôi nhà nhỏ. Những bông hoa đỏ và hồng rực nổi bật giữa một rừng cây xanh. Tim Tae nhói lên. Đừng mà, không phải lúc này chứ! Cô cầm chiếc máy ảnh, giữa Taeyeon và khung cảnh kia là những giọt mưa lất phất, cô ấn máy, ngay khoảnh khắc khi trái tim cô nhói lên. Có cái gì đó thôi thúc Taeyeon tiến lại, mưa vẫn rơi. Tim cô lại nhói lên, đầu bắt đầu đau như búa bổ. Một vài hình ảnh váng vất quay trở lại trong đầu Tae. Nụ cười. Đôi mắt. Giọng nói.

Mắt cô mờ đi. Mưa đột nhiên tuôn xối xả. Chiếc máy ảnh rơi xuống đất.

Người con gái đó quay lại nhìn Taeyeon. Sự hốt hoảng hiện rõ lên trong mắt. Tim cô thắt lại, mắt Tae mờ đi.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Nàng đã đứng im đấy. Không thể nhúc nhích. Bao lâu? Cảm giác như cả thế kỉ. Và khi nhận ra điều đó, nàng quay đầu chạy vào nhà. Bức tranh vẫn để trong màn mưa lạnh giá.

“Cháu ướt hết rồi.”

“Dạ không sao đâu bà. Ngoài kia có một người...”

Fany giúp bà dìu Tae vào nhà. Nàng không thể suy nghĩ. Nàng chỉ biết rằng sự can đảm của nàng đang bấu víu vào sự thật rằng Tae sẽ chẳng nhớ nàng là ai. Nàng tìm trong ví của Taeyeon số điện thoại của gia đình và được biết Tae đang ở trong một đoàn du lịch. Xe cứu thương được gọi. Nàng tạm thời theo Tae lên xe cứu thương.

“Cô là người nhà của cô ấy à?”

“Dạ...có quen biết chút chút thôi ạ.”

“Có vẻ như cô ấy đã trải qua một cuộc phẫu thuật gần đây. Có vẻ là tai nạn xe hơi. Chuyện này có lẽ có ảnh hưởng rất lớn đến cô ấy, tôi e rằng cô ấy chưa phục hồi được kí ức sau đợt chấn thương não đó. Có lẽ đây là nguyên nhân chính dẫn đến những cơn đau và ngất đột ngột này.”

“Tai nạn...?”

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Nếu tất cả chỉ là một giấc mơ, Taeyeon sẽ không tỉnh dậy. Hình ảnh của nàng, rõ ràng như chưa từng mờ nhạt trong cô. Tình cảm của Tae, chưa bao giờ lạc mất. Nó vẫn ở đó, mãi mãi và tồn tại. Tại sao, Tiffany lại bỏ Taeyeon ra đi?

Em tưởng rằng tất cả đã thuộc về quá khứ nhưng sao em vẫn đau? Tình yêu của Tae, đâu có dành cho em. Tại sao em vẫn cứ cố chấp vin vào một vài lí do mà em biết rằng sẽ không tồn tại. Tất cả, là do bông hoa hải đường ấy, tất cả, là vì em đã trót ước một điều em không thể có. Tại sao Tae lại tìm em? Tae không yêu em, nên xin Tae, đừng làm em đau.

Nàng nhặt lại bức tranh đã bị nước mưa làm nhòe. Nhặt luôn cả chiếc máy ảnh của cô. Nàng sẽ nhờ bà đem đến bệnh viện cho Taeyeon. Nàng mở máy, chủ yếu vì tò mò, sững sờ nhìn tấm ảnh cuối cùng Tae chụp. Đó là bức ảnh nàng đang nâng niu một bông hoa hải đường. Mưa đã làm nhòe khung cảnh. Nỗi buồn xâm chiếm không gian. Nàng òa khóc. Tại sao?

“Này”

Fany vẫn khóc.

“Này”

Nàng vẫn không ngừng khóc. Những cánh hoa hải đường rơi rụng lả tả xuống nền đất sau cơn mưa nặng hạt.

“Này”

Taeyeon đến bên cạnh nàng.

“Tae là thật mà.”

Nàng cười nhạo bản thân mình. ảo tưởng đến thế là cùng. Nàng đã mơ giấc mơ này nhiều rồi, đừng hòng lừa nàng.
“Tae là thật mà.”

Giả dối.

“Tae là thật mà.”

Cánh hoa lại tiếp tục rơi.

Nàng nhìn Taeyeon ngắt bông hoa hải đường duy nhất còn lại sau cơn mưa. Từng cánh hoa, rơi xuống.

“Tae là thật mà.”

Tiffany sững người. Cái diễn tiến này đâu có trong giấc mơ. Nàng chạm vào cánh hoa cuối cùng còn nằm trong tay Taeyeon. Chỉ cần ngắt cánh hoa này đi, mọi thứ sẽ quay lại như cũ, tình yêu của Tae, sẽ biến mất. Nàng đau đớn ngắt cánh hoa hiên ngan trên tay cô. Chờ đợi.

“Tae là thật mà.”

Taeyeon hôn nàng. Cánh hoa hải đường cuối cùng nằm gọn trong tay Tiffany, đã lìa khỏi đài. Là thật hay mơ? Nàng vò cánh hoa trong tay, chẳng giống trong mơ chút nào.

Fany thấy tim mình nhói đau.

Nhưng hạnh phúc.


END











Được sửa bởi laurel_lieu ngày Mon Oct 15, 2012 9:15 pm; sửa lần 3.
Về Đầu Trang Go down
taylor_taeny_loves9
Newbie


Post : 10
Coins : 4296
Thanked : 0
Join date : 29/07/2012

[FANFIC - ONESHOT] Bởi vì em sẽ lại khóc khi em nhìn thấy Tae (Chuyện bên lề) | TaeNy | G Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC - ONESHOT] Bởi vì em sẽ lại khóc khi em nhìn thấy Tae (Chuyện bên lề) | TaeNy | G   [FANFIC - ONESHOT] Bởi vì em sẽ lại khóc khi em nhìn thấy Tae (Chuyện bên lề) | TaeNy | G EmptySun Oct 14, 2012 9:31 pm

wow
Về Đầu Trang Go down
believe
Member
Member


Post : 112
Coins : 4515
Thanked : 2
Join date : 01/08/2012
Age : 23

[FANFIC - ONESHOT] Bởi vì em sẽ lại khóc khi em nhìn thấy Tae (Chuyện bên lề) | TaeNy | G Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC - ONESHOT] Bởi vì em sẽ lại khóc khi em nhìn thấy Tae (Chuyện bên lề) | TaeNy | G   [FANFIC - ONESHOT] Bởi vì em sẽ lại khóc khi em nhìn thấy Tae (Chuyện bên lề) | TaeNy | G EmptySun Oct 14, 2012 9:56 pm

^comt trên 6 từ đi bạn edit ko bị ăn warn đó

P/s: fic hay quá nhưng mà SE hay HE đó au
Về Đầu Trang Go down
laurel_lieu
Newbie


Post : 97
Coins : 4412
Thanked : 113
Join date : 09/08/2012

[FANFIC - ONESHOT] Bởi vì em sẽ lại khóc khi em nhìn thấy Tae (Chuyện bên lề) | TaeNy | G Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC - ONESHOT] Bởi vì em sẽ lại khóc khi em nhìn thấy Tae (Chuyện bên lề) | TaeNy | G   [FANFIC - ONESHOT] Bởi vì em sẽ lại khóc khi em nhìn thấy Tae (Chuyện bên lề) | TaeNy | G EmptyMon Oct 15, 2012 9:14 pm

@believe: Cảm ơn bạn... Thật ra là kết thúc mở... Nhưng rõ ràng là HE rồi ^^ TaeNy đã gặp lại nhau...
Về Đầu Trang Go down
Kakao_TaeNy
Vip Member 5
Vip Member 5


Post : 3643
Coins : 5764
Thanked : 331
Join date : 28/07/2012
Age : 23

[FANFIC - ONESHOT] Bởi vì em sẽ lại khóc khi em nhìn thấy Tae (Chuyện bên lề) | TaeNy | G Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC - ONESHOT] Bởi vì em sẽ lại khóc khi em nhìn thấy Tae (Chuyện bên lề) | TaeNy | G   [FANFIC - ONESHOT] Bởi vì em sẽ lại khóc khi em nhìn thấy Tae (Chuyện bên lề) | TaeNy | G EmptyMon Oct 15, 2012 10:25 pm

Coi cái fic này mà sao thấy nó SẾN NHƯ CON HẾN
Về Đầu Trang Go down
laurel_lieu
Newbie


Post : 97
Coins : 4412
Thanked : 113
Join date : 09/08/2012

[FANFIC - ONESHOT] Bởi vì em sẽ lại khóc khi em nhìn thấy Tae (Chuyện bên lề) | TaeNy | G Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC - ONESHOT] Bởi vì em sẽ lại khóc khi em nhìn thấy Tae (Chuyện bên lề) | TaeNy | G   [FANFIC - ONESHOT] Bởi vì em sẽ lại khóc khi em nhìn thấy Tae (Chuyện bên lề) | TaeNy | G EmptyTue Oct 16, 2012 8:47 pm

@Kakao: Hi lâu quá ko thấy bóng bạn... ^^

Mình đã ghi ở đầu fic là "SẾN" rùi mà... lâu lâu đổi màu tí!!! Thanks bạn đã ủng hộ ^^!
Về Đầu Trang Go down
Sponsored content




[FANFIC - ONESHOT] Bởi vì em sẽ lại khóc khi em nhìn thấy Tae (Chuyện bên lề) | TaeNy | G Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC - ONESHOT] Bởi vì em sẽ lại khóc khi em nhìn thấy Tae (Chuyện bên lề) | TaeNy | G   [FANFIC - ONESHOT] Bởi vì em sẽ lại khóc khi em nhìn thấy Tae (Chuyện bên lề) | TaeNy | G Empty

Về Đầu Trang Go down
 

[FANFIC - ONESHOT] Bởi vì em sẽ lại khóc khi em nhìn thấy Tae (Chuyện bên lề) | TaeNy | G

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

 Similar topics

-
» [FANFIC - ONESHOT] Chuyện của người khác | Taeny |G
» [Fanfic-Oneshot] Sịp hồng chấm bi và một câu chuyện tình bắt đầu [Yulsic, Little bit of Taeny,SooHyo,Sunmin, Yoonhyun]| Mọi lứa tuổi
» [FANFIC - ONESHOT] Nhìn lại [SunSic] [K]
» [FANFIC-ONESHOT] Vợ ơi.... | TaeNy | PG
» [FANFIC - ONESHOT] Hối...Hay...Hận | TaeNy | PG-13

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
AAVN  :: Thư viện :: Fan Fiction-