Xin lỗi rds vì đã ngâm giấm fic này lâu quá. Ban đầu, mình đã định bỏ luôn fic, nhưng nghĩ lại mình đã drop 2 fic rồi, giờ drop fic này luôn thì thật là ko phải phép, cho nên mình đã viết tiếp. Thôi ko nói nhiều nữa, xin mời mọi người thưởng thức chap cuối cùng của fic.
CHAP 3Tiffany ngồi bên cửa sổ, tay ôm chặt lấy con Tororo của Taeyeon tặng. Mắt nàng lơ đễnh nhìn ra ngoài.
- Hôm nay trời âm u quá, đừng nói là lại mưa nữa nha...- Tiffany thầm nói. Nàng sợ sấm sét, nên đâm ra ghét mưa lúc nào ko hay. Mưa cũng thường gắn liền với những kỷ niệm buồn của nàng, cụ thể là vào cái hôm mà nàng đã làm tổn thương Taeyeon.
Bỗng nàng đứng dậy, tay cầm lấy chiếc điện thoại đang nằm sõng soài trên bàn. Nàng muốn gọi cho 1 người.
Reng Reng
- A lô. Fany hả? Anh nghe đây - Một giọng nói từ đầu dây bên kia vang lên, là bạn trai của nàng, Siwon.
- Vâng, là em. Tối nay mình nói chuyện một chút đc ko anh? - Nàng hỏi, tay mân mê lọn tóc nâu mềm mại.
- Ừ, khoảng mấy giờ để anh qua đón?
- Khoảng 7 giờ anh nhé?
- Ừ, mà có chuyện gì quan trọng ko em? - Siwon ân cần hỏi.
Nàng im lặng ko trả lời.
- Thôi bye em, có gì tối gặp - Siwon thở dài rồi tắt máy.
Tối- Mình chia tay anh nhé! - Fany nói, mắt nàng nhìn thẳng vào người con trai đang đứng trước mặt.
- C...cái gì? Tại sao vậy em? - Siwon hỏi, hắn cảm thấy khá sốc trước lời đề nghị đột ngột này của Fany - Anh đã làm gì khiến em buồn sao?
Nàng cúi mặt, bặm môi lắc đầu.
- Thế thì tại sao em lại muốn chia tay? Là vì anh ko đủ quan tâm đến em à? - Siwon hét lên, hai tay nắm chặt lấy vai nàng.
- Á, đau em, Siwon...- Fany nhăn mặt trước hành động thô lỗ của tên bạn trai.
- Anh cần 1 lời giải thích, Fany! Anh đã làm gì sai sao? Anh đối xử ko tốt vs em sao? Hay là em đã chán anh rồi? - Siwon nói dồn dập.
- Anh ko làm gì sai cả! - Tiffany nói lớn, hai tay đẩy mạnh Siwon ra xa - Ngược lại anh còn đối xử rất tốt vs em, nhưng mà...
Tiffany ngước mặt lên. Nàng đang khóc.
- Nhưng mà...bây giờ em...đã hiểu rõ lòng mình yêu ai rồi...
* * *
Tay Tiffany siết chặt chiếc điện thoại trong khi tâm trí nàng thì đang đấu tranh dữ dội. Nàng có nên gọi cho Taeyeon bây giờ ko? Lỡ như Taeyeon quên nàng rồi thì sao? Lỡ như Taeyeon căm ghét nàng rồi thì sao? Nghĩ đến đây, Tiffany cảm thấy rùng mình. Nàng sợ cái ý nghĩ Taeyeon ghét nàng là sự thật. Nàng bất giác nhìn ra ngoài cửa sổ. Lộp độp. Trời đang mưa rất lớn. Đặt 1 tay lên cửa sổ, nàng ngơ ngác nhìn ra ngoài bằng đôi mắt vô hồn.
Tiffany's Pov"Mưa rơi từ bao giờ thế này? Tại sao mình ko hề hay biết?"
End PovReng Reng
Tiếng chuông điện thoại vang lên, nàng bắt máy, chẳng cần biết cuộc gọi là từ ai.
- A lô, là Tiffany đó hả? - Một giọng nói cất lên trước khi nàng kịp hỏi.
Tim nàng như ngừng đập, môi nàng như đông cứng lại khi nghe thấy giọng nói quen thuộc và đầy thân thương này. Đúng, là giọng nói của người đó! Là giọng nói của người đã làm nàng thao thức bao đêm ko ngủ đc - Kim Taeyeon.
- Tae...Taeyeon? Là...cậu? - Chỉ nói vỏn vẹn 3 từ nhưng điều đó đối vs nàng thật là khó khăn biết bao.
- Ừm, là tớ đây, Fany à! Là Kim Taeyeon đây. Cậu có thể nhìn ra ngoài cửa sổ 1 chút đc ko?Nàng vội chạy lại cửa sổ, vén tấm màn che khi nghe lời đề nghị của Taeyeon. Nàng dáo dác nhìn xung quanh, tâm trí nàng bây giờ đang hoàn toàn trống rỗng nên ko biết Taeyeon muốn nàng làm gì. Và khi nhìn xuống, nàng đã thấy! Thấy 1 con người bé nhỏ đang đứng dưới cơn mưa. Thấy bóng dáng thân thương ấy đang nhìn lên nàng, tay vẫn áp chặt chiếc điện thoại vào tai, nhìn nàng mỉm cười mà nói rằng:
- Tiffany, tớ xin lỗi! Tớ xin lỗi cậu nhiều lắm. Đáng lẽ tớ ko nên làm cậu sợ. Tớ đã vô cùng hối hận khi đã phá vỡ tình bạn của chúng ta trong nhiều năm qua...- Taeyeon ngập ngừng 1 lát rồi nói tiếp, giọng cô run run - Hôm nay tớ tìm đến đây...ko phải là vì muốn xin cậu tha thứ. Tớ chỉ muốn cậu biết rằng...tớ vô cùng, vô cùng hối hận. Và, Fany à, đồng ý cho tớ nói điều này nhé...
Nàng im lặng nhìn Taeyeon từ khung cửa sổ tầng 2 rồi gật nhẹ đầu.
- Tớ yêu...
- KHOAN ĐÃ!!! - Fany hét lên. Nàng chạy vội xuống nhà dưới, mở toang cửa và đi đến, mặt đối mặt vs Taeyeon. Hai người bây giờ ko cách xa quá 5 mét.
Đưa tay đặt chiếc điện thoại vẫn còn kết nối vs máy của Taeyeon lên tai, nàng nói, nước mắt bắt đầu rưng rưng trên khoé mi:
- Cậu...đứng ở đây từ bao giờ?
- Hai tiếng trước đây- Taeyeon nhìn nàng bằng đôi mắt vô cùng trìu mến.
- Thế thì...tại sao cậu ko cho tớ biết?
- Tớ đã định xin lỗi cậu sớm hơn - Taeyeon ngập ngừng - Nhưng lúc tớ định gọi cho cậu, thì đột nhiên thấy cậu bước ra từ xe của Siwon, cho nên...
- Không phải đâu - Fany ngắt ngang lời Taeyeon - Lúc nãy, tớ hẹn Siwon ra ngoài...để nói lời chia tay, sau đó anh ấy đã đưa tớ về. Chỉ...thế thôi...
Nhìn vào mắt Taeyeon, nàng có thể thấy đc tia hy vọng hoà vs niềm vui mừng .
- Sau đó tớ đã trốn vào 1 góc để cậu ko nhìn thấy - Taeyeon nói tiếp - Trời đột ngột đổ mưa. Nhưng tớ ko muốn về....Tớ muốn xin lỗi cậu...thế nhưng sự hèn nhát trong tớ đã làm tớ ngập ngừng...Cuối cùng, tớ cũng đã có thể thu hết dũng khí để gọi cho cậu....
- TaeTae ngốc, ko cần giải thích nữa....
- Fany?
- Thế cậu...đã định nói gì vs tớ?
- Nói gì cơ?
- Cậu đã định nói gì đó...nhưng tớ đã ngăn lại...
Nghe đến đây, Taeyeon đột nhiên khựng lại. Cô im lặng nhìn Tiffany - người con gái đẹp nhất trên cõi đời này. Taeyeon mỉm cười, 1 nụ cười vô cùng dịu dàng và trìu mến.
- Tớ yêu cậu, Tiffany!
Hạnh phúc dường như vỡ oà khi Tiffany nghe đến câu nói này. Nước mắt chảy dài, nàng mỉm cười thật tươi rồi chạy đến ôm chầm lấy Taeyeon.
- Tớ...cũng yêu cậu...- Fany nói trong niềm hạnh phúc khôn nguôi.
Phải mất 1 lúc, Taeyeon mới có thể nhận biết hết đc sự việc đang diễn ra bây giờ. Cô cười, vòng tay ôm chặt lấy cô gái tóc nâu.
- Ước gì đây ko phải là mơ.
- Ko phải là mơ đâu! - Tiffany nói, tay từ từ nới lỏng cái ôm. Nàng nhìn thẳng vào đôi mắt đen to tròn của Taeyeon và nở 1 nụ cười hạnh phúc.
Bây giờ, mặt 2 người cách nhau ko quá 10cm. Tiffany nhận thấy điều này, nàng bối rối quay mặt đi, ngượng ngùng nói:
- E hèm, vậy...trời đang mưa, Tae vào nhà tớ đã nh...
Taeyeon đặt 1 nụ hôn lên môi Fany làm gián đoạn câu nói của nàng. Nói hôn thì cũng ko đúng cho lắm, bởi vì đó chỉ đơn giản là sự chạm nhẹ giữa môi nàng và Taeyeon mà thôi.
- Tae...TaeTae? - Fany nghệch mặt ra khi Taeyeon di chuyển môi mình ra khỏi đôi môi nhỏ xinh của nàng.
- Sao? Gì mà Fany ngạc nhiên dữ vậy? - Taeyeon cười.
- Tae...vừa hôn tớ? - Nàng run run đưa tay mình lên khẽ chạm vào môi.
- Ừ! Mà sao mặt cậu đỏ như trái cà chua vậy? Chẳng phải cậu đã từng hôn Siwon rất nhiều lần rồi sao?- Taeyeon nở 1 nụ cười tinh quái trêu chọc Fany.
Nghe đến đây, cái mặt ngơ có tiếng của nàng càng đỏ hơn nữa. Nàng đấm thùm thụp vào ngực, vào vai Taeyeon, nói lớn:
- Đồ...ngốc! Từ trước đến nay, tớ vs Siwon chưa bao giờ hôn môi cả. Tất cả những lần anh ấy hôn tớ đều là lên má mà thôi!
- Vậy...- Lần này là đến Taeyeon nghệch mặt ra - Đây là nụ hôn đầu của cậu sao?
Tiffany gật đầu 1 cách ngượng nghịu, mặt nàng thì đỏ chét như trái cà chua.
Nhìn bộ dạng đáng yêu ko thể tả bây giờ của nàng, Taeyeon bất giác mỉm cười. Cô kéo nàng vào lòng, tay vuốt ve mái tóc thoang thoảng 1 mùi hương dễ chịu.
- Tớ yêu cậu nhiều lắm, Tiffany!
Nàng ghì chặt lấy Taeyeon, mỉm cười rồi nói khẽ:
- Tớ cũng yêu cậu, Taeyeon.
Tối hôm đó trời mưa rất lớn, nhưng 2 người vẫn đứng ôm nhau ko rời. Đơn giản là vì hơi ấm của người kia đã bảo vệ họ khỏi cái lạnh của mưa rồi!
--------------------------------------
2 năm sau- Cái gì? Tae quên mua quà cho tớ rồi sao? - Tiffany ngạc nhiên.
- Tae xin lỗi mà. Fany bỏ qua cho Tae nha! - TaeTae chắp 2 tay để lên trước trán, trông cô bây giờ vô cùng lúng túng.
Tiffany's Pov"Hứ, TaeTae ngốc, hôm nay là sinh nhật mình mà lại quên mua quà cơ đấy! "
End Pov- Thôi đc rồi, bỏ qua cho Tae lần này đó! Lần sau là phải nhớ nghe chưa! - Tiffany nói. Nàng cố tỏ ra nghiêm túc nhưng vẫn ko thể che giấu đc sự giận dỗi đang biểu hiện rõ trên gương mặt.
- Hì hì, Tae nhớ rồi - Taeyeon show cái nụ cười ngố đó ra - À, bây giờ Fany có rãnh ko? Tae muốn chở Fany đến 1 nơi.
- Ở đâu vậy Tae? - Fany hỏi.
- Thì cứ đi vs Tae đi rồi Fany sẽ biết! - Taeyeon nháy mắt.
Nàng thắc mắc, nhưng vẫn ngồi lên xe để Tae chở đi. Và nơi bí mật đó ko chỗ nào xa lạ. Đó chính là công viên mà nàng đã gặp Tae lần đầu tiên.
Nàng đi trước, Tae theo sau. Fany đảo mắt nhìn xung quanh rồi nói:
- Nơi này chứa đựng thật nhiều kỷ niệm! Chúng ta đã gặp nhau tại đây - nàng im lặng 1 lúc rồi nói tiếp - Chúng ta cũng đã cãi nhau tại đây...
- Và hôm nay, một việc trọng đại cũng sẽ diễn ra ngay tại đây...- Giọng nói của Tae từ sau lưng phát lên.
Nghe thế, Fany liền ngạc nhiên quay lại nhìn Tae:
- Tae nói thế là sao?
Trước mắt nàng bây giờ là hình ảnh Taeyeon đang quỳ 1 chân xuống đất, trên tay cầm chiếc hộp nhỏ, và trong chiếc hộp đó là gì thì rds cũng biết rồi đấy: Một chiếc nhẫn.
Hai tay Tiffany bụm miệng lại, nàng ko thể tin đc hình ảnh đang hiện hữu trước mắt mình.
- Tae...Taeyeon...
Taeyeon nhìn người con gái mình yêu bằng ánh mắt vô cùng trìu mến. Cô nở 1 nụ cười nhẹ rồi nói:
- Đồng ý làm vợ tớ nhé, Hwang MiYoung!
THE END